1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Bệnh trầm cảm và những triệu chứng có liên quan đến căn bệnh này ( Depression , Stress , Sleep disor

Chủ đề trong 'Sức khoẻ - Y tế' bởi holmes, 03/07/2002.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. BINH171

    BINH171 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    12/10/2002
    Bài viết:
    130
    Đã được thích:
    0
    Bệnh trầm cảm và những triệu chứng có liên quan đến căn bệnh này ( Depression , Stress , Sleep disorders , Psychosis )

    Bài xoá do tác giả yêu cầu .

    Được gerbich sửa chữa / chuyển vào 11:40 ngày 03/11/2006
  2. tieulongnu1984

    tieulongnu1984 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/05/2003
    Bài viết:
    151
    Đã được thích:
    0

    Ở em xuất hiện các triệu chứng: 1, 3( thèm ăn), 6, 8, 9( luôn có ý nghĩ tự tử)
    Vậy nên có các phương pháp chữa bệnh nào khác?
    Nên dùng loại thuốc nào?

    phá cường địch, báo hoàng ân
  3. tieulongnu1984

    tieulongnu1984 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/05/2003
    Bài viết:
    151
    Đã được thích:
    0

    Ở em xuất hiện các triệu chứng: 1, 3( thèm ăn), 6, 8, 9( luôn có ý nghĩ tự tử)
    Vậy nên có các phương pháp chữa bệnh nào khác?
    Nên dùng loại thuốc nào?

    phá cường địch, báo hoàng ân
  4. namhung_vn

    namhung_vn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/06/2003
    Bài viết:
    45
    Đã được thích:
    0
    Nếu quả như thề tôi có thể đi đến một kết luận rằng TRẦM CẢM=BỊ ĐÁ. Mình cảm thấy có đú cả 9 hiện tượng trên đúng thế thật, sau nghe lời chia tay.
  5. namhung_vn

    namhung_vn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/06/2003
    Bài viết:
    45
    Đã được thích:
    0
    Nếu quả như thề tôi có thể đi đến một kết luận rằng TRẦM CẢM=BỊ ĐÁ. Mình cảm thấy có đú cả 9 hiện tượng trên đúng thế thật, sau nghe lời chia tay.
  6. BINH171

    BINH171 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    12/10/2002
    Bài viết:
    130
    Đã được thích:
    0
    bạn có thấy chán đời và giảm hứng thú không?
    bạn phải đến chuyên khoa tâm thần để điều trị,
    ôi tôi bây giờ cảm thấy chán đời quá,đầu óc trống rỗng ,hy vọng uống thuốc vào sau một thời gian sẽ đỡ.
  7. tmtanhtuan

    tmtanhtuan Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    02/03/2002
    Bài viết:
    882
    Đã được thích:
    0
    _Lời khuyên nhé : tìm một môn thể thao nào đó để chơi đồng thời nên kiếm thêm 1 cái/điều gì mới hoàn toàn để học .... Tìm cách tiếp cận sinh hoạt cộng đồng.
    Thân ái,
    Anh Tuấn
    ..Các bác nói sao em nghe vậy, các bác nói pậy, em cũng nghe theo..
    ..Sao cứ bị treo nick hoài, buồn cho sự thật quá !!..
    ..ID này đã bị treo 3 lần rồi..
    ..Do Not Ask Me Why..
  8. tmtanhtuan

    tmtanhtuan Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    02/03/2002
    Bài viết:
    882
    Đã được thích:
    0
    _Lời khuyên nhé : tìm một môn thể thao nào đó để chơi đồng thời nên kiếm thêm 1 cái/điều gì mới hoàn toàn để học .... Tìm cách tiếp cận sinh hoạt cộng đồng.
    Thân ái,
    Anh Tuấn
    ..Các bác nói sao em nghe vậy, các bác nói pậy, em cũng nghe theo..
    ..Sao cứ bị treo nick hoài, buồn cho sự thật quá !!..
    ..ID này đã bị treo 3 lần rồi..
    ..Do Not Ask Me Why..
  9. namhung_vn

    namhung_vn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/06/2003
    Bài viết:
    45
    Đã được thích:
    0
    Bác tmtanhtuan viết kinh nghiệm như thế là đúng đấy. Trầm cảm không phải là tự nhiên nó có đâu, tôi cho là do áp lực công việc, chuyện tình cảm và ti tỉ các quan hệ XH, công việc v.v. và v.v. làm cho ta trầm cảm. Tùy theo mức độ, nhẹ có thể là stress do áp lực tinh thần, nặng thì có thể chuyển con người ta vào trạng thái "chán cơm-thèm đất-thích nghe kèn...". Thế cho nên, phải đâm đầu vào một cái đam mê nào đó như học hành, nghiên cứu nghiệp vụ (phải nghiêm túc) để làm cho cái đầu nó rỗng đi một tí. Thêm vào đó bạn nên tham gia các nhóm chơi thể thao của đơn vị hay địa phương nơi đang cư trú để rèn luyện sức khỏe. Việc chơi thể thao là cực kỳ hữu ích cho những người bị tổn thương tinh thần (vì bất cứ lý do gì) để cảm thấy nhẹ nhõm hơn.
    Như trường hợp của tôi đã từng trải qua thì trường hợp "đã từng nghĩ đến cái chết và chuẩn bị cho nó" cũng đã xảy ra nhưng nhờ tinh thần vững vàng và tham gia vào các nhóm bạn mới hay chơi bóng chuyền nên tôi đã cảm thấy nguôi được các cảm giác trống rỗng trong người.
    Tâm sự thật nhé, lúc ấy gia đình tôi có người bà con ở miền trung bị suy tủy hay vào Tp để tiếp máu vì không tiếp máu thì sẽ không thể duy trỉ cuộc sống của anh ta. Tôi biết rằng anh ta thì trước sau gì cũng phải ra đi thôi vì không thể tìm được tủy của người thích hợp để cấy ghép. Mà có tìm điược đi nữa thì chi phí cũng quá cao dù có bán hết ruộng vườn ở quê thì cũng không thể nào đủ được. Mỗi khi vào TP để tiếp máu rồi để này hôm sau lại lên tàu về quê, mẹ anh ta thường đưa anh ta nán lại nhà tôi. Qua anh, tôi biết đưc rằng anh cực kỳ đau khổ vì gia đình cứ bắt buộc anh phải điều trị trong khi anh biết rằng cái chết đang ở rất gần bên anh. Anh không muốn gia đình mình phải tán gia bại sản vì anh. Một người mười muơi cầm cái chết trong tay. Mặt khác, qua những lần nghe mẹ tôi và dì (mẹ anh ta) nói chuyện thì dì nói rằng "Thôi thì còn nước còn tát" và để rồi sau đó một năm, khi gia đình anh đã thực sự tán gia bại sản thì cũng không giữ được cuộc sống cho anh. Thế đấy, mạng sống của con người là vô cùng quý giá. Nhiều người không cảm thấy qúy cuộc đời của mình nhưng gia đình, người thân sẽ không thể chấp nhận điều này và họ sẽ đánh đổi tất cả để bảo vệ con người ấy. Nếu có nghĩ đến cái chết thì xin hãy quên đi. Thế giới này còn nhiều thứ tốt đẹp hơn những thứ ta vừa mới đánh mất, chỉ có điều ta chưa nhận ra mà thôi.
  10. namhung_vn

    namhung_vn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/06/2003
    Bài viết:
    45
    Đã được thích:
    0
    Bác tmtanhtuan viết kinh nghiệm như thế là đúng đấy. Trầm cảm không phải là tự nhiên nó có đâu, tôi cho là do áp lực công việc, chuyện tình cảm và ti tỉ các quan hệ XH, công việc v.v. và v.v. làm cho ta trầm cảm. Tùy theo mức độ, nhẹ có thể là stress do áp lực tinh thần, nặng thì có thể chuyển con người ta vào trạng thái "chán cơm-thèm đất-thích nghe kèn...". Thế cho nên, phải đâm đầu vào một cái đam mê nào đó như học hành, nghiên cứu nghiệp vụ (phải nghiêm túc) để làm cho cái đầu nó rỗng đi một tí. Thêm vào đó bạn nên tham gia các nhóm chơi thể thao của đơn vị hay địa phương nơi đang cư trú để rèn luyện sức khỏe. Việc chơi thể thao là cực kỳ hữu ích cho những người bị tổn thương tinh thần (vì bất cứ lý do gì) để cảm thấy nhẹ nhõm hơn.
    Như trường hợp của tôi đã từng trải qua thì trường hợp "đã từng nghĩ đến cái chết và chuẩn bị cho nó" cũng đã xảy ra nhưng nhờ tinh thần vững vàng và tham gia vào các nhóm bạn mới hay chơi bóng chuyền nên tôi đã cảm thấy nguôi được các cảm giác trống rỗng trong người.
    Tâm sự thật nhé, lúc ấy gia đình tôi có người bà con ở miền trung bị suy tủy hay vào Tp để tiếp máu vì không tiếp máu thì sẽ không thể duy trỉ cuộc sống của anh ta. Tôi biết rằng anh ta thì trước sau gì cũng phải ra đi thôi vì không thể tìm được tủy của người thích hợp để cấy ghép. Mà có tìm điược đi nữa thì chi phí cũng quá cao dù có bán hết ruộng vườn ở quê thì cũng không thể nào đủ được. Mỗi khi vào TP để tiếp máu rồi để này hôm sau lại lên tàu về quê, mẹ anh ta thường đưa anh ta nán lại nhà tôi. Qua anh, tôi biết đưc rằng anh cực kỳ đau khổ vì gia đình cứ bắt buộc anh phải điều trị trong khi anh biết rằng cái chết đang ở rất gần bên anh. Anh không muốn gia đình mình phải tán gia bại sản vì anh. Một người mười muơi cầm cái chết trong tay. Mặt khác, qua những lần nghe mẹ tôi và dì (mẹ anh ta) nói chuyện thì dì nói rằng "Thôi thì còn nước còn tát" và để rồi sau đó một năm, khi gia đình anh đã thực sự tán gia bại sản thì cũng không giữ được cuộc sống cho anh. Thế đấy, mạng sống của con người là vô cùng quý giá. Nhiều người không cảm thấy qúy cuộc đời của mình nhưng gia đình, người thân sẽ không thể chấp nhận điều này và họ sẽ đánh đổi tất cả để bảo vệ con người ấy. Nếu có nghĩ đến cái chết thì xin hãy quên đi. Thế giới này còn nhiều thứ tốt đẹp hơn những thứ ta vừa mới đánh mất, chỉ có điều ta chưa nhận ra mà thôi.

Chia sẻ trang này