1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Bệnh trầm cảm và những triệu chứng có liên quan đến căn bệnh này ( Depression , Stress , Sleep disor

Chủ đề trong 'Sức khoẻ - Y tế' bởi holmes, 03/07/2002.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. flygmaskros

    flygmaskros Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/05/2006
    Bài viết:
    40
    Đã được thích:
    0
    Chào các anh, các chị.
    Em tình cờ biết được topic này, thấy đúng là nơi em cần. Em xin nói vắn tắt tình hình thôi. Chẳng là em thấy tình hình tâm lý không được ổn định. Em muốn một địa chỉ để em có thể đi khám và chữa bệnh. Không biết ở đây anh chị nào có biết địa chỉ bệnh viện hoặc phòng khám tư có chất lượng không ạ? Em đang ở Hà Nội.
    Em xin chân thành cảm ơn
  2. flygmaskros

    flygmaskros Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/05/2006
    Bài viết:
    40
    Đã được thích:
    0
    Nhân tiện đây, em cũng xin mô tả một chút về tình trạng hiện nay của em. Hy vọng nếu anh/chị nào biết thì cho em lời khuyên ạ.
    Em thấy tình trạng bất ổn về tâm lý xuất hiện từ khi em còn rất nhỏ, hình như là năm cấp 1. Sự bất ổn này diễn ra thành từng đợt chứ không liên tục. Đã có lúc em nghĩ tới việc tự tử và, không dưới mười lần, em đã thực hiện nó nhưng không thành (dùng đá sắc đâm vào tay, uống xà phòng v.v). Có những đêm nằm ngủ, mơ thấy mình đâm vào tay mình, máu chảy nhiều, không cầm lại được, giật mình tỉnh dậy, em mới biết ranh giới giữa sự sống và cái chết. Từ sau đó sợ, dồn nén cũng nhiều hơn.
    Năm lớp 12, em có đi khám, bác sĩ bảo em có vấn đề gì đó về dây thần kinh, nhưng em cũng không để ý và cũng không nhớ rõ lắm (trí nhớ của em dạo này rất kém).
    Dạo này em hay bị bất ổn về thần kinh. Cứ một tháng thì xảy ra một lần, trung bình là vậy. Những lúc đó em cảm thấy hoang mang, sợ hãi, mệt mỏi. Em sợ mọi thứ. Nhìn thấy ai em cũng có cảm giác muốn làm hại họ. Lúc làm bếp, cầm dao, em chỉ muốn tự đâm vào mình. Sau mỗi lần như thế, em tĩnh tâm lại thì thấy sợ hãi chính bản thân em. Em không dám gần cháu nhỏ của em, sợ em sẽ làm hại bé. Em rất sợ cảm giác đó và muốn thoát khỏi nó càng sớm càng tốt.
    Thêm nữa, em rất hay bị stress và mệt mỏi. Một năm không dưới hai lần. Mỗi lần bị em thường xa cách mọi người, cảm thấy chán ghét tất cả, muốn cách ly và không tiếp xúc với ai. Những lần như vậy em thường rất ít nói, gần như câm hoàn toàn. Đêm mất ngủ, thức rất khuya (hôm nào cũng 2-3 h sáng mới chợp mắt được). Cảm giác chung là mặc cảm, sợ sệt, chán nản, mệt mỏi, ám ảnh và hối lỗi (mặc dù em không làm gì sai cả). Đã có những lần em tự làm em đau: lúc ở trong phòng một mình, em hay tự cào cấu, thậm chí có lần dùng dây siết chặt cổ tới mức nghẹt thở (em khôngcó ý tự tử, mà chỉ muốn làm em bị đau thôi).
    Nhiều lúc, em cảm thấy sợ chính mẹ của em. Mẹ hay mắng và nói em nhiều. Bản tính mẹ em nói cũng nhiều. Mỗi lần như thế, em cảm thấy rất khó chịu, muốn khóc, chỉ muốn bịt tai lại. Em cũng rất sợ những người nói nhiều. Thông thường em không hay tâm sự với ai, chỉ viết ra giấy bằng một thứ mật mã không ai hiểu được. Nhưng bây giờ em cảm thấy sợ lắm. Chị em đang sống cùng gia đình với một cháu nhỏ mới sinh. Em không muốn tình trạng này diễn ra quá nhiều. Em không muốn cứ phải lo sợ mình sẽ làm điều gì đó hại tới người khác.
    Em rất mong nhận được lời khuyên và sự giúp đỡ của mọi người. Em xin cảm ơn ạ
  3. minusa

    minusa Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    07/05/2006
    Bài viết:
    790
    Đã được thích:
    2
    Thật là một căn bệnh khốn khổ , cứ mỗi khi thức dậy là tôi lại lên một cơn hồi hộp lo lắng rất mệt và khó tả , uống stablon và tập thể dục tuy có giảm nhẹ được triệu chứng này nhưng vẫn không đỡ khi gặp các tình huống trong sinh hoạt , hôm vừa rồi có một anh bạn nhiều năm không gặp nhau gọi điện hẹn đến nhà chơi , vậy mà trong lúc chờ anh ấy đến tôi cứ hồi hộp nôn nao khó tả , rồi bác tổ trưởng dân phố đến nhà thu tiền ủng hộ quỹ khuyến học , khi ghi tên và ký vào danh sách tay tôi cũng run lên tim đập thình thịch , thậm chí rút điện thoại di động bấm số trước mặt người khác tay tôi cũng run lên như vậy mặc dù biết rằng chẳng có gì đáng phải xúc động như vậy, tại sao tôi lại cứ sợ người khác quan sát cử chỉ hành động của mình . không biết có ai bị chứng bệnh này như tôi không ? liệu tôi có thể chữa khỏi được không ?, nếu không khỏi được thì đời sẽ là một bể thảm . tôi đã có vợ đẹp và một gia đình hạnh phúc không có gì đáng phàn nàn , nhưng điều đó không giúp gì được cho tôi , công việc tại cơ quan thì quả thực từ lâu đã có vấn đề và tôi đã chán ngán công việc này từ lâu , hiện nay đang xin chuyển , liệu điều đó có giúp tôi khỏi bệnh được không ?
  4. bacsiquaidiJACK

    bacsiquaidiJACK Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/05/2004
    Bài viết:
    67
    Đã được thích:
    0
    Hi chào các bạn lâu rồi mình không có lên diễn đàn . Nhưng thực ra mình đang theo dõi diễn đàn từng ngày , mình rất hiểu tâm trạng của các bạn trong đây , Mình kôg biết phải làm gì để giúp các bạn . Mình chi muốn nói các bạn hãy cố gắng lên đừng nản chí và hãy xem đây như căn nhà của mình khi buồn có thể cùng lên đây tâm sự để làm vơi bớt nỗi đau khổ và cô đơn . Mình luôn ủng hộ các ban.
  5. bacsiquaidiJACK

    bacsiquaidiJACK Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/05/2004
    Bài viết:
    67
    Đã được thích:
    0
    Theo mình bạn đã mắc chứng thần kinh , chứng thần kinh và chứng trầm cảm là 2 bệng hoàn toàn khác nhau , chứng trầm cảm là một biểu hiện tâm trạng ( Trở ngại tính tình cảm ) , trên lâm sàn có các loại hình khác nhau .Chứng thần kinh trước kia gọi là chứng chức năng thần kinh, là tên gọi chung của một nhóm bệng . Chứng thần kinh bao gồm chứng lo âu , chứng lo sợ, chứng bức bách , chứng cuồng , chứng thần kinh trầm cảm , suy nhược thần kinh , chứng nghi bệng .Cùng với sự phát triển tâm lý , thường gặp bệng nhân loại này . Nhưng biểu hiện lâm sàng và điều trị chúng khác nhau. Bạn nên đến bệng viện chuyên khoa về thần kinh để được điều trị tốt hơn , Chúc bạn sống vui khoẻ và lạc quan .
    Sống Thật
    Được bacsiquaidiJACK sửa chữa / chuyển vào 23:38 ngày 15/05/2006
  6. vanhuong2006

    vanhuong2006 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/06/2006
    Bài viết:
    1
    Đã được thích:
    0
    Tôi muốn hỏi các bạn trên diễn đàn về cách đối phó với căn bệnh rối loạn ám ảnh cưỡng bức! người nhà tôi đã đi khám và uống nhiều loại thuốc như Prozac, luvox nhưng cũng không hiệu quả lắm. Muốn hỏi các Bác cho tôi xin cao kiến về cách chữa căn bệnh này
  7. rainy_sunny

    rainy_sunny Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/06/2006
    Bài viết:
    1
    Đã được thích:
    0
    Em luôn cảm thấy bứt rứt khó chịu, rất muốn làm một việc gì đó, nhưng cũng không biết mình phải làm gì. Lúc nào cũng thấy mệt mỏi, chán nản, nhiều khi rất buồn ngủ nhưng khi lên giường lại không ngủ được. Em thực sự không thể tập trung làm được việc gì, ngay cả khi ăn và xem tivi. Em thực sự không biết mình bị cái gì. Đến khi xem được bài trắc nghiệm trên báo, em mới biết mình đã bị trầm cảm. Em đã ở trong trạng thái này suốt hơn một năm, dù sao em cũng còn rất trẻ. Năm nay em chỉ mới 19 tuổi. Em ko muốn phải mang tâm trạng này đến suốt cuộc đời. Bây giờ em phải làm sao đây?
  8. huyendieu_20052000

    huyendieu_20052000 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/04/2006
    Bài viết:
    58
    Đã được thích:
    0
    tội lỗi tội lỗi
  9. Merganius

    Merganius Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/02/2006
    Bài viết:
    126
    Đã được thích:
    0
    Có ai hiện ở hà nội và hiểu rõ về cái bệnh chết tiệt này kô , co thể cho em xin nick ?? Hình như nó đang hanh hạ em ...
  10. dungwind

    dungwind Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/01/2006
    Bài viết:
    2.502
    Đã được thích:
    0
    Thật là một căn bệnh khốn khổ , cứ mỗi khi thức dậy là tôi lại lên một cơn hồi hộp lo lắng rất mệt và khó tả , uống stablon và tập thể dục tuy có giảm nhẹ được triệu chứng này nhưng vẫn không đỡ khi gặp các tình huống trong sinh hoạt , hôm vừa rồi có một anh bạn nhiều năm không gặp nhau gọi điện hẹn đến nhà chơi , vậy mà trong lúc chờ anh ấy đến tôi cứ hồi hộp nôn nao khó tả , rồi bác tổ trưởng dân phố đến nhà thu tiền ủng hộ quỹ khuyến học , khi ghi tên và ký vào danh sách tay tôi cũng run lên tim đập thình thịch , thậm chí rút điện thoại di động bấm số trước mặt người khác tay tôi cũng run lên như vậy mặc dù biết rằng chẳng có gì đáng phải xúc động như vậy, tại sao tôi lại cứ sợ người khác quan sát cử chỉ hành động của mình . không biết có ai bị chứng bệnh này như tôi không ? liệu tôi có thể chữa khỏi được không ?, nếu không khỏi được thì đời sẽ là một bể thảm . tôi đã có vợ đẹp và một gia đình hạnh phúc không có gì đáng phàn nàn , nhưng điều đó không giúp gì được cho tôi , công việc tại cơ quan thì quả thực từ lâu đã có vấn đề và tôi đã chán ngán công việc này từ lâu , hiện nay đang xin chuyển , liệu điều đó có giúp tôi khỏi bệnh được không ?
    Trong cái cuộc sống này có cái quáy gì ghê gớm đâu mà ông bạn run vậy. vợ ông bạn đẹp thi sao? tôi mà thấy thi tôi củng yêu,
    gia đình ông ban hạnh phúc vậy thì gia đình tôi bất hạnh a`?
    Ngày mai ông bạn chết đi thì cuộc sống vẫn thế. vậy thì vấn đề của ông bạn là cái gì nào, không nghĩa lý gì cả.
    khi ông bạn đọc những dòng này thì nên hit vào thật xâu rồi thở hơi thở ra từ từ cho dù sau đó ông bạn phải đi cấp cứu bệnh viện. chào nha

Chia sẻ trang này