1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Bệnh trầm cảm và những triệu chứng có liên quan đến căn bệnh này ( Depression , Stress , Sleep disor

Chủ đề trong 'Sức khoẻ - Y tế' bởi holmes, 03/07/2002.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. seu1283

    seu1283 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/10/2006
    Bài viết:
    931
    Đã được thích:
    0
    Hình như tớ cũng bị mắc bệnh này rồi.
    Sẽ quyết chiến với nó đến cùng.
  2. ditimhoacuctrang

    ditimhoacuctrang Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    29/08/2006
    Bài viết:
    180
    Đã được thích:
    0
    Mình cũng giống như mọi người ở đây,cũng đang sống một cuộc sống tẻ nhạt và vô vị.Nhiều lúc mình muốn thay đổi,muốn làm một điều gì đó để thoát khỏi cuộc sống bế tắc hiện tại nhưng có vẻ như điều đó là quá khó.Người ta thường nói rằng việc dù khó đến mấy mà có quyết tâm thì cũng thành.Nhưng còn đối với những người bị mặc bệnh trầm cảm như chúng ta thì quyết tâm thôi là chưa đủ,ngoài quyết tâm ra chúng ta còn cần phải có một cái gi đó khác.Chúng ta bị trầm cảm vì chúng ta là những người yếu đuối vì vậy để đòi hỏi một quyết tâm lâu dài với một người yếu đuối là một điều quá khó.Chúng ta cần phải có sự giúp đỡ của bác sĩ,sự quan tâm và thông cảm của người nhà.Mấy hôm nay tôi đang uống thuốc,tính đến bây giờ đã đc gần 4 tuần rồi,thấy bệnh tình có thuyên giảm đôi chút.Theo như lời anh Bình(người có nick trong box này là antidep)thì anh cũng có một người bạn bị mắc bệnh trầm cảm khá nặng và bây giờ đã khỏi bệnh nhờ uống thuốc.Anh ấy cũng nói muốn khỏi bệnh trầm cảm này thì phải kiên trì .Lúc đầu tôi cũng không tin,nếu chỉ cần uống thuốc là có thể khỏi bệnh thì khối người trong box này đã khỏi từ lâu rồi.Nhưng dù sao thì cũng phải thử,tôi sẽ cố gắng kiên trì uống thuốc hi vọng bệnh sẽ khỏi.Và tôi khuyên mọi người nên đi khám và uống thuốc,dù sao thì đây cũng là cơ hội cuối cùng của chúng ta
  3. kakalotta

    kakalotta Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    16/07/2004
    Bài viết:
    6.870
    Đã được thích:
    0
    cái bệnh này tui chữa hết 3 tháng tốn 1 triệu rười tiền thuốc và 1 triệu rưỡi tiền di chơi. Triệu chứng dầy dủ hết: suy nhược, biếng ăn - ăn là nôn ra hết, vô cảm, tự cảm thấy mình ngu dần, ko tập trung dược từ sách báo cho dến tivi, ko xem dược các loại phim trừ phim tình cảm, công việc thì xém bị duổi do khó chịu trong người nên di tứ tung, có suy nghĩ hoang tưởng gặp dâu cũng có rủi ro, t ngủ liên miên, ngồi thừ ra một dống từ sang dến tốii chả muốn làm gì, sụt cân từ 67 ký còn 60 ký giờ lên lại 65 ký rồi, cái mặt lúc bị bệnh này như mấy con ma trong phim kinh dị, hai con mắt ko có hồn. Bệnh này mới gắp một lần khổ quá. Giờ phục hồi rồi, may số mình may mắn chưa bịduổi việc hehe
    bác sĩ quái dị cố lên nha mình bị có 3 tháng ah khoẻ rồi
    Được kakalotta sửa chữa / chuyển vào 09:26 ngày 08/11/2006
  4. bacsiquaidiJACK

    bacsiquaidiJACK Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/05/2004
    Bài viết:
    67
    Đã được thích:
    0
    Mình đang cố gắng và đã cố gắng rất nhiều , Hiện tại mình đang uống loại thuốt SeReNaTa-100 mỗi ngày 1 viên , nếu nói khỏi thì chưa , nhưng thực sự cũng đã bớt rất nhiều , Mình khuyên các bạn 1 điều mình đã muốn chết , và có ý định đó nhưng mình đã vượt qua , Lâu rồi mình không có Post bài lên đây nhưng mình đang theo dõi diễn đàng này từng ngày . Các bạn hãy tin mình hãy cố gắng lên đừng nản chí vì mình cũng là 1 người như các bạn đã bệng trầm cảm rất nặng , mình tin rằng ý chí sẽ giúp mình chiến thắng bệng tật , điều quan trọng nhất là các bân hãy hiểu nó là 1 căn bệng chứ kô phải là chúng ta nên phải cố gắng điều trị và uống thuốt . Mình bây giờ thì kô còn buồn nữa , Mình đang cố gắng trở lại như xưa , và hiện tại thì đã được phần nào , có thể hòa nhập được với cộng đồng , nếu bạn nào ở Tphcm thì hãy liên lạc cho mình , Mình sẽ chỉ bí quyết cho hì hì Chắc cũng giúp bạn đỡ 1 phần nào đó . Hãy tự tin len nha các bạn , chúc các bạn vui khoẻ , so dt minh ne` 093235155 . Gặp Tân nha .
    Được bacsiquaidiJACK sửa chữa / chuyển vào 10:24 ngày 13/11/2006
  5. kakalotta

    kakalotta Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    16/07/2004
    Bài viết:
    6.870
    Đã được thích:
    0
    Cha bác sĩ hết bệnh rồi hả/ mình cũung vừa mới hết bệnh sau 3 tháng bĩ cực bữa nào chat với mình đi peterduynguyen
  6. ditimhoacuctrang

    ditimhoacuctrang Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    29/08/2006
    Bài viết:
    180
    Đã được thích:
    0
    Dạo này tôi đang uống thuốc và đã thấy khá nhiều,không còn thường xuyên đau đầu và mệt mỏi như trước nữa,mặc dù bệnh chưa khỏi hẳn nhưng dù sao đây cũng là một dấu hiệu tốt,nó chứng tỏ căn bệnh của tôi đang có tiên triển.Tôi muốn post bài này lên diễn đàn để tạo động lực và niềm tin cho những người bị bệnh mà vẫn chưa đi khám.Hãy cố gắng lên các bạn ạ,hãy nghĩ đến những điều chúng ta có thể làm sau khi khỏi bệnh!
  7. hatcat_giuasamac1

    hatcat_giuasamac1 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/10/2006
    Bài viết:
    42
    Đã được thích:
    0
    dao nay toi dau dau qua di
    dau va nang dau lam .duong nhu co ai dang keo gi cac day than kinh xuong.giup toi voi
  8. ditimhoacuctrang

    ditimhoacuctrang Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    29/08/2006
    Bài viết:
    180
    Đã được thích:
    0
    Trong cuộc sống của người trầm cảm vốn có nhiều nỗi lo âu ,sợ hãi mặc cảm và tự ti.Trước kia khi mới bị bệnh tôi rất sợ đến lớp,sợ phải nói trước đám đông,sợ phải ra ngoài đường và sợ phải tiếp xúc với mọi người.Tôi luôn sống trong tình trạng lo âu và sợ hãi ,cả cuộc sống là một bầu không khí ảm đạm và u ám,tôi có cảm giác như mình phải sống co cụm dồn nén như thế cho đến suốt đời.Nhiều lúc tôi sợ đến mức đến lớp không dám nói một câu,tôi ngồi co dúm một chỗ không dám cựa quậy không dám ho he một tiếng mặc dù đầu đau như búa bủa còn toàn thân thì mỏi nhừ vì phải giữ tư thế như vậy trong một thời gian dài.Mỗi khi nói chuyện với ai tôi phải chuẩn bị trước để xem mình cần phải nói những gì , phải nói như thế nào và đến khi bắt chuyện với người khác tôi phải do dự cả chục phút đồng hồ,phải đưa tay ra rồi rụt tay lại vai lần để rồi cuối cùng lại quyết định thôi bắt chuyện với người ấy.Và mỗi khi có ai hỏi chuyện tôi cố tìm ra một câu chuyện nào đó để nói với họ nhưng thú thật lúc đó đầu óc tôi cứ rối bời lên,tôi lúng túng ngương ngiụ và trả lời một cách lí nhí.Cô đơn,lạc lõng nhưng tôi không biết mình phải làm như nào để thay đổi hiện tại,nhìn những người bạn của mình cười đùa nói chuyện thoải mái vui vẻ tôi càng thấy tủi thân và có những lúc không chịu đựng đc tôi đã khóc và nghĩ rằng mình sẽ tìm đến cái chết để kết thúc tất cả.Tôi đã sống như thế trong suốt 2 năm liền,sống nhẫn nhịn chịu đưng và không bao giờ có thể có đc một chút tư do thoải mái.NHƯNG giờ đây mọi chuyện đã thay đổi,tôi đã thay đổi.Tôi không phải đã trở thành một người năng động hơn hoạt bát hơn mà đơn thuần tôi đã làm chủ đc mình,làm chủ đc hoàn cảnh.Tôi vẫn là một người ít nói và trầm tính măc dù đã tự tin hơn trước khá nhiều,nhưng điêu quan trọng là những sợ hãi mặc cảm và tự ti trước kia đã dần đc loại bỏ ra khỏi con người tôi.Tôi đến trường mà không phải bằng cảm giác lo âu và sợ hãi như trước mà thay vào đó là một cảm giác tự tin,làm chủ đc mình. Tôi đã không còn sợ phải giao tiếp như trước kia nữa măc dù tôi vẫn còn giao tiếp khá vụng về.Tất nhiên điều gì cũng phải có nguyên nhân của nó,tôi đã cố gắng tìm hiểu con người thật của chính mình,tìm hiểu xem những mặc cảm của tôi bắt đầu từ đâu và do nguyên nhân gì.Măc dù quá trình đó đã diễn ra vô cùng khó khăn và lâu dài nhưng tôi nghĩ mình đã và đang vượt qua đc.Và điều cốt lõi nữa là chúng ta cần phải có sức mạnh để vượt qua đc những rào cản kia.Chúng ta cần phải có đc sự can đảm,tính quyết đoán và một nhân sinh quan chinh xác.Riêng tôi tôi luôn quan niệm cuộc sống là một cuộc đấu tranh nhất là với những người bị mắc bệnh như chúng ta thì cuộc đấu tranh đó càng dữ dội và không cân sức.Nhưng bạn ạ ,cuộc sộng của những người chư chúng ta đâu chỉ có bệnh tật.Chúng ta còn những người thân còn bạn bè còn những uớc mơ và hoài bão để thực hiện,chúng ta đã quá tư ti và mặc cảm vào bệnh tật của mình,chúng ta quá ích kỉ khi nghĩ quá nhiều về bệnh tật của mình để quên đi mọi thứ.Tất nhiên đây chỉ là quan điểm của riêng tôi,tôi không áp đặt quan điểm của mình cho người khác,tôi chỉ pót bài này lên để cổ vũ ,động viên và chia sẻ với mọi người vài kinh nghiệm về bản thân.Hi vọng thông điệp của tôi có thể giúp đc mọi người đôi chút trong cuộc chiến với căn bệnh này.
  9. AbsoluteR

    AbsoluteR Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/06/2006
    Bài viết:
    36
    Đã được thích:
    0
    Đúng vậy đó
    Mình cũg đỡ lắm rồi
    Bạn bè nó còn cho mình là đứa quậy nữa
  10. ditimhoacuctrang

    ditimhoacuctrang Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    29/08/2006
    Bài viết:
    180
    Đã được thích:
    0
    @AbsoluteR,nick của mình là white_wind_16.Hôm nào tụi mình có thể nói chuyện để cùng chia sẻ kinh nghiệm về căn bệnh này đc không?

Chia sẻ trang này