1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Bệnh trầm cảm và những triệu chứng có liên quan đến căn bệnh này ( Depression , Stress , Sleep disor

Chủ đề trong 'Sức khoẻ - Y tế' bởi holmes, 03/07/2002.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. ditimhoacuctrang

    ditimhoacuctrang Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    29/08/2006
    Bài viết:
    180
    Đã được thích:
    0
    Dạo gần đây mình có rất nhiều thay đổi không biết là do ngày nào cũng tập yoga đều đặn 2 lần hay do uống thuốc của một bác sĩ chuyên chữa trị bệnh đau đầu ở viện 103 kê cho hoặc cũng có thể là cả hai vì mình bắt đầu uống thuốc và tập yoga vào cùng một thời điểm mà.
    Mình cảm thấy dường như đang dần thoất khỏi cái vỏ bọc trước kia để có thể sống thật với chính mình.Có lẽ thuốc, yoga cùng với sự nỗ lực không ngừng của mình đã khiến quan niệm và suy nghĩ của mình thay đổi dần,mình bắt đầu nhận ra những vấn đề những mặc cảm của mình,bắt đầu hiểu ra nguyên nhân sâu xa của chúng và cố gắng thay đổi.Mình liên tục đưa ra những câu hỏi như tại sao khi những người ít nói học cùng lớp với mình tự nhiên nói nhiều thì lại khiến mình bực tức và mặc cảm,tại sao mỗi khi nghe ai đó trách mắng một vấn đề gì đó thì nó lại xoáy sâu vào tâm trí mình khiến mình nghĩ rằng mình là một thằng kém cỏi và không xứng đáng,tại sao khi ở gần người khác mình lại luôn cảm thấy căng thẳng và ăn nói không đc tự nhiên,tại sao mình lại do dự khi nói và có cảm giác như những câu mình nói ra sẽ làm phật ý người khác hoặc khiến họ nghĩ rằng mình là một thằng bình thường thì ít nói tự nhiên hôm nay lại dở chứng,tại sao khi nhìn ai đó làm một việc gì đó tốt hơn minh thậm chí là khi nhìn thấy họ cho người ăn mày bên đường vài đồng tiền lẻ cũng khiến mình thấy khó chịu....Nói chung bất cứ khi nào mình thấy tình trạng trong ngưòi khó chịu như đau đầu mệt mỏi thì mình lại biết chắc rằng trong mình đang có vấn đề và mình phải tìm hiểu đến cùng những vấn đề đó.Đừng cố gắng quên chúng đi mà hãy lôi chúng lên để có thể loại bỏ chúng ra khỏi cơ thể bạn nếu không nó sẽ mãi mãi ẩn sâu ở trong đó và gây ra những hậu quả nguy hiểm.Và có một điều này nữa,mình biết chắc răng những vấn đề mình vừa kể trên ngay cả những người bình thường cũng có thể gặp phải nhưng vì họ vốn không yếu đuối và nhạy cảm nên những vấn đề đó không xoáy sâu vào tâm trí họ và khiến họ lúc nào cũng phải nghiền ngẫm và suy nghĩ về chúng như ta.Có thể nói rằng sức đề kháng của họ với những vấn đề trong cuộc sống lớn hơn ta rất nhiều vì vậy họ có thể thích nghi với những tình huống hết sức phong phú và phức tạp trong cuộc sống.Hãy luôn đặt ra những câu hỏi vì sao mỗi khi bạn cảm nhận đc rằng mình đang không bình thường.Và rồi sau đó tôi tin chắc rằng bạn sẽ nhận ra rằng mình đang xử sự một cách ích kỉ hẹo hòi,một cách cứng nhắc khuôn phép và gò bó.Bạn đã mất đi một ý chí tự nhiên và bình thường nên trong bất kì một công việc nào bạn cũng đều phải cố gắng cắn răng chịu đựng để thực hiện nó.Hãy luôn hỏi vì sao và tìm cách trả lời vấn đề một cách cặn kẽ,hãy luôn nhìn ngắm quan sát ngẫm nghĩ để rút ra đc những điều bổ ích.Thật ra những điều tôi viết ra đây vẫn chưa nói hết đc một cách đầy đủ và chính xác những điều tôi muốn nói vì mỗi người lại có một cách cảm nhận vần đề và diến đạt vấn đề theo cách của riêng mình.Nếu có gì không hiểu các bạn cứ hỏi tôi,nick của tôi là white_wind_16,tôi sẽ sẵn sàng trả lời giúp bạn.Cảm ơn vì đã đọc bài viết này của tôi.
  2. kakalotta

    kakalotta Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    16/07/2004
    Bài viết:
    6.870
    Đã được thích:
    0
    [chắc tớ săp1 mất việc rồi, tớ ko có khã năng suy nghĩ nưã, tớ thường cam3 thấy cô đơn. Tớ dễ bị stres, tớ ko thấy vui vẽ như trước kia nưãlam2 sao mà vang được tiếng hat1 hả trời
  3. ditimhoacuctrang

    ditimhoacuctrang Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    29/08/2006
    Bài viết:
    180
    Đã được thích:
    0
    tưởng kalotta khỏi bệnh rồi mà,lại tái phát hả.Mà cũng đúng thôi,có lẽ cậu thuộc dạng hưng trầm cảm lúc thì trầm hẳn xuống lúc thì lại vút hẳn lên.Phải coi chừng.Tốt nhất là đi khám bác sĩ.Khuyên thật lòng đấy
  4. kakalotta

    kakalotta Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    16/07/2004
    Bài viết:
    6.870
    Đã được thích:
    0
    kaka ngưng thuốc 1 tuần:
    - hiện tượng choáng nữa đầu vào ban trưa.
    - suy nghĩ về mnột vấn đề ko có y nghĩa, đơn phương cục bộ và bi quan
    - dễ bị kích động khi có va chạm ko thể cưỡng nổi.
    uống thuốc lại thấy khoẻ khoắn.
  5. irisflower

    irisflower Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/07/2004
    Bài viết:
    50
    Đã được thích:
    0
    Chào các bạn, rất xúc động khi đọc tâm sự của mọi người, mình cũng có thời kỳ như các bạn, nhưng giờ có lẽ đã qua rồi thời kỳ khủng hoảng đó, mình đã phải cố gắng rất nhiều thậm chí còn luôn thường trực ý nghĩ tự tử....cũng như các bạn, mình luôn tự hỏi: không hiểu mình sống vì điều gì? Tại sao mình không chết đi cho nhẹ nhõm và kiếp sau mình sẽ không đầu thai thành con người chi cho chán trường như thế này??....và hàng tá những câu hỏi kiểu chán sống như thế ...đôi khi nghĩ vì cha vì mẹ nên cố gắng sống cho Thầy cho U vui, khi nào họ mất thì mình cũng chết theo làm đứa con hiếu thảo.... những suy nghĩ mà giờ đây nghĩ lại mình thấy mình thật ngu ngốc dường nào.
    May mắn thay, vào một ngày đẹp trời mình đã quen được hai người bạn, họ bảo mình: em hãy tham gia lớp học cùng bọn anh, sau khi học xong em sẽ tìm ra câu trả lời cho những câu hỏi của em, mình nghĩ thầm: Uh, thì tham gia, xem xem lớp học của họ có gì hay ho, liệu họ có giúp ích gì cho mình không đây? Kết quả thật bất ngờ là mình đã không còn rơi vào trạng thái như thế nữa. Sau khóa học, mình suy nghĩ chính chắn lại cuộc sống của mình, lập ra cho mình những kế hoạch rõ ràng và cụ thể trong cuộc sống và dốc hết sức cho những mục tiêu kế hoạch của mình đã đặt ra. Và mình nghiệm ra thêm một điều nữa là nếu mình không tự cố gắng nỗ lực giúp mình trước nhất thì không ai giúp mình được cả, nếu mình vẫn chán trường không tham gia khóa học thì mình cũng không thay đổi được như ngày hôm nay.
    Thực sự cảm ơn hai anh- đã những người bạn, người anh và người thầy của em và của bao người trong khóa học.
    Mình rất ít post bài, nhưng vì muốn chia sẻ cùng các bạn, mong muốn mọi người cũng sẽ được tốt hơn như mình hôm nay chứ không nhằm mục đích là quảng cáo.

    ABC = Awareness Before Change = Nhận thức để thay đổi

    Thông tin về khóa học các bạn có thể tìm hiểu ở đây http://www.salt.edu.vn
    mặc dù trụ sở công ty đặt ở TP HCM nhưng họ vẫn có mở lớp tại miền Bắc.
    Hy vọng các bạn có điều kiện tham gia và sẽ có những thay đổi tích cực và tốt đẹp hơn sau khóa học

    Được irisflower sửa chữa / chuyển vào 14:24 ngày 14/02/2007
    Được irisflower sửa chữa / chuyển vào 14:25 ngày 14/02/2007
    Được irisflower sửa chữa / chuyển vào 14:26 ngày 14/02/2007
  6. hatcat_giuasamac1

    hatcat_giuasamac1 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/10/2006
    Bài viết:
    42
    Đã được thích:
    0
    cach day 2 thang ,cai chet den voi minh phai noi vo cung nhe nhang ,nhung minh la nguoi theo dao kito giao ,mih khong dc phep chet va den bay gio minh van song ,nhieu luc vo cam nhung voi minh nhe nhang hon truoc nhieu ,minh da khong con nghi den chuyen chet nua.gio day minh da xin nghi hoc va chang lam gi ngoai an choi .nhieu luc minh thieu nguoi choi cung ,thieu mot tri ky de tam su ,ban nao co tro gi hay hay de giet thoi gian ma them yeu doi thi bay cho minh voi nha .minh nghi hoc roi minh cung muon lam mot cong viec gi day cho cuoc song them y nghia .hay cung nhau co gang nha
  7. dangtuan45

    dangtuan45 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/02/2007
    Bài viết:
    9
    Đã được thích:
    0
    Mình có link hai bài rất hay về bệnh trầm cảm. Các bạn đọc sẽ thấy hiểu về căn bệnh nhiều hơn và có hướng để giải quyết cho bản thân. Hiện thời mình chưa có thời gian để dịch nó sang tiếng Việt cho mọi người dễ tham khảo. Ai rảnh rỗi làm ơn dịch giúp nhé.
    http://cnx.org/content/m14316/latest/
    http://www.help-for.com/
  8. ditimhoacuctrang

    ditimhoacuctrang Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    29/08/2006
    Bài viết:
    180
    Đã được thích:
    0
    AI CÓ BỆNH GÌ LIÊN QUAN ĐẾN TÂM LÝ NẾU CÓ ĐIỀU KIỆN THÌ ĐI HỌC TIẾNG PHÁP,ĐẾN KHI NÀO ĂN NÓI TIẾNG PHÁP TRÔI CHẢY THÌ KIẾM KHOẢNG 1,2 TRĂM TRIỆU RỒI SANG PHÁP MÀ CHỮA BỆNH ĐẢM BẢO BỆNH SẼ KHỎI 100%.MÌNH NÓI NGHIÊM TÚC ĐẤY,AI CÓ ĐIỀU KIỆN HOẶC KHẢ NĂNG LÀM ĐC VIỆC ẤY THÌ CÓ THỂ LIÊN HỆ VỚI MÌNH THEO NICK:WHITE_WIND_16 ĐỂ BIẾT THÊM THÔNG TIN
    Trong này đã có ai đi khám ở trung tâm tư vấn tâm lý IFC trong tp HCM chưa?Nếu đã có ai đến đấy khám rồi thì vào trong này tư vấn cho mọi người với họăc nếu chưa đến nhưng biết một vài thông tin về trung tâm ấy thì cũng đc.Cảm ơn
  9. cadic146

    cadic146 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/03/2007
    Bài viết:
    6
    Đã được thích:
    0
    chào các bạn mình cũng đang muốn hỏi về bệnh này đây nhưng không hiểu có ai chịu đọc và chia sẻ với mình không?
    có bạn nào biết ở đâu tư vấn về tâm lý qua thư hoạc trực tiếp không,gần Thái Nguyên thì càng tốt.
  10. cadic146

    cadic146 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/03/2007
    Bài viết:
    6
    Đã được thích:
    0
    chào mọi người mình bị trầm cảm đã 3 năm nay (có thể là lâu hơn) .Triệu chứng thì chắc các bác đã rõ em không thể tập trung suy nghĩ được,luôn thụ động trong mọi việc,lười nhác,làm gì cũng do dự .Đặc biệt mình rất nhút nhát . mình hiện đang là sinh viên ,mấy ngày nay mình luôn thấy mệt mỏi,đau đầu,mình không tiếp xúc với ai cả,cả những người bạn cùng xóm mình cũng ít nói chuyện.Cả ngày mình nằm trong phòng suy nghĩ miên man .Thỉnh thoảng có bạn rủ đi uống rượu khi uống xong mình lại thấy tự tin hơn ,đỡ buồn,nhưng hôm sau lại bị.Bạn bè trong xóm xa lánh mình và nói đểu mình liên tục ,họ chỉ muốn mình chuyển xóm.Bạn ở lớp của mình cũng ít.mình lại mới chuyển đến xóm trọ được 1 tháng nên các bạn chưa hiểu vè mình. Vả lại tại mặt mình lúc nào cũng buồn ,lại hay đi chơi về muộn(mình hay ra mạng vì ở nhà rất buồn) .Thế nên mọi người nghĩ rằng mình là người hay rượu chè,chơi bời.Thực ra mình đã đi khám và biết mình bị trầm cảm.Bây giờ mình không biết phải làm gi`.Nhiều lúc mình cũng nghĩ đến cái chết,nhưng nghĩ đến mẹ mình lại không dámmìnhsợ mẹ mình không chịu nổi .hiện giờmìnhrất ức chế,cách đây 2 năm rưỡi mìnhcũng đã rơi vào tình trạng này và em đã chuyển xóm trọ khoảng 5đến 6 lần trong 2 năm rưỡi .Mình chán tình trạng này lắm rồi ,sống không bằng chết.Mong mọi người cho mình một lời khuyên ,mình năm nay 22 tuổi. email: nobita2007@yahoo.com mong được sự giúp đỡ của các bạn .

Chia sẻ trang này