1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Bệnh trầm cảm và những triệu chứng có liên quan đến căn bệnh này ( Depression , Stress , Sleep disor

Chủ đề trong 'Sức khoẻ - Y tế' bởi holmes, 03/07/2002.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. hatcat_giuasamac1

    hatcat_giuasamac1 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/10/2006
    Bài viết:
    42
    Đã được thích:
    0
    ban bi tram cam nhung 10 nam co a/ minh moi bi co mot nam ma thay chan ngan lam roi .that vay day
  2. cadic146

    cadic146 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/03/2007
    Bài viết:
    6
    Đã được thích:
    0

    Được cadic146 sửa chữa / chuyển vào 20:53 ngày 10/03/2007
  3. allenough

    allenough Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/03/2007
    Bài viết:
    11
    Đã được thích:
    0
    Mình cũng bị trầm cảm khá lâu như bạn. Hồi đó Việt Nam còn kém phát triển và chưa coi đó là bệnh. Mình cảm thấy mệt mỏi căng thẳng chán chường mọi thứ, bi quan về cuộc sống. Đi khám không có bệnh gì bác sĩ kêu suy nhược cơ thể. Sức khoẻ ngày càng yếu, học tập càng sa sút, lại tự kỷ nhốt mình trong bản thân, không giao tiếp với bên ngoài. Cảm thấy mình vô dụng. Lúc đó buồn lắm. Mình sụp đổ từ năm thứ 2 đại học và lê lết mãi đến giờ. Giờ mình đang cố gắng cho cuộc sống trở lại bình thường hoà nhập với xung quanh.
    Theo mình thì phải cải thiện dần dần tâm lý và sức khoẻ. Phải bỏ được những gì làm mình trầm cảm có nghĩa là tạo tâm lý tích cực trong cuộc sống, phân loại những vấn đề làm mình căng thẳng và mệt mỏi để tránh và xử lý nó. Mình thì đọc nhiều câu truyện suy ngẫm làm người, nó làm mình cảm thấy cuộc sống tốt đẹp hơn. Ra ngoài nhiều hơn cố gắng tiếp xúc với mọi người. Bạn chú ý hơn đến sức khoẻ, chiều chiều ra công viên tập thể dục hay là tham gia môn thể thao nào đó. Cái gì cũng từ từ và bạn phải cảm nhận được bản thân mình. Mọi thứ thật khó khăn nhưng mỗi lần cố gắng một chút.
    Quả thật trầm cảm làm ảnh hưởng lớn đến cuộc sống và công việc của mình.
  4. Merganius

    Merganius Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/02/2006
    Bài viết:
    126
    Đã được thích:
    0
    Có ai biết gì về hưng trầm cảm ko ? Sao có lúc ko có cảm giác bị bệnh nhỉ ..
    Mà mình hình như có khả năng tự tạo ra 1 liều an thần thì phải , bằng cách trấn an , tĩnh tâm . Tớ ủng hộ quan điểm tìm đến phật giáo , nghe có vẻ như hơi an phận nhưng miễn ko hại ai lầ dc ,,
    Người ngoài , họ đâu có hiểu ..
  5. allenough

    allenough Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/03/2007
    Bài viết:
    11
    Đã được thích:
    0
    Bạn nói đúng đấy sức khoẻ là một vấn đề lớn. Bạn có quyết tâm là bạn vượt qua được vấn đề tâm lý. Mình cũng đang cố gắng rèn luyện sức khoẻ cho tốt. Mình thì hơi khác bạn mình cố gắng để có cảm giác về cơ thể tốt hơn. Mình cũng tập thể dục nhưng càng tập càng yếu. Tập thể dục cũng có phương cách và thời gian.
  6. newbiekid

    newbiekid Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/03/2007
    Bài viết:
    75
    Đã được thích:
    0
    Trầm cảm là căn bệnh đau đớn nhất mà 1 người phải gánh chịu , nó dai dẳng , da diết , kéo dài từ ngày này sang ngày khác , từ năm này sang năm khác , có khi cả cuộc đời . Nó khiến mình không thể chia sẻ được cuộc sống của mình với những người mình thương yều . Sống còn khổ hơn chết .
    Tôi may mắn thoát được căn bệnh nên muốn chỉa sẻ kinh nghiệm với các bạn . Chỉ nhờ tập thể dục điên cuồng mà tôi mới thoát được nó . Giờ đây tôi rât hạnh phúc , như mình đã được sinh ra ở kiếp này 1 lần nữa , cứ tưởng mình chết đi nay được sống lại , cảm giác thật khó tả .
    Chỉ có tập thể dục điên cuồng mới thoát được căn bệnh này . Mọi biện pháp như thiền , tâm linh ... chẳng giải quyết được gì cả . Chỉ là giải pháp tạm thời . Lúc ban đầu bạn sẽ thấy hưng phấn vì nghĩ rằng nó sẽ giúp bạn thoát được căn bệnh này . Nhưng thời gian trôi qua bạn không khá lên được sẽ làm bạn thất vọng và chán nản .
    Cái gốc của vấn đề chính là sức khỏe -> Muốn có sức khỏe thì tập thể dục .
    Được newbiekid sửa chữa / chuyển vào 23:30 ngày 10/03/2007
  7. newbiekid

    newbiekid Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/03/2007
    Bài viết:
    75
    Đã được thích:
    0
    Hi bạn , tôi hiểu tình trạng của bạn . Lúc ban đầu tập thể dục sẽ rất đau đớn và mệt mỏi . Chỉ nên tập chạy bộ thôi . Bảo đảm sau 3,4 tháng chạy bộ bạn sẽ thấy khác hẳn . Lúc ban đầu tôi cũng rất đau đớn và mệt mỏi nhưng tôi thề là dù phải chết cũng phải vượt qua được nó . Sau 6 tháng chạy bộ hơi thở của tôi trở nên đều đặn , tâm đã bình thản , bây giở tôi rất thích chạy bộ , không chạy là tôi không chịu nổi , tôi thích ra ngoài tiếp xúc với mọi người , thích được đối mặt với mọi thử thách . hãy cố lên các bạn .
    Được newbiekid sửa chữa / chuyển vào 23:31 ngày 10/03/2007
  8. comeonaniceday

    comeonaniceday Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    23/12/2006
    Bài viết:
    298
    Đã được thích:
    0
    Mình nghĩ bệnh trầm cảm liên quan đến hai vấn đề, Tinh thần và sức khoẻ. Hai cái này có tác động qua lại với nhau. Nếu tinh thần không tốt đương nhiên ban không thấy thoải mái rồi, ngược lại sức khoẻ không tốt cũng sẽ ảnh hưởng đến tinh thần của bạn. Vì vậy mỗi người có vấn đề của riêng mình. Người nào yếu về tinh thần hơn thì có gắng rèn luyện về tinh thần, người nào yếu về sức khoẻ thì có gắng rèn luyện về sức khoẻ nhiều hơn.
    Thân chào các bạn!
  9. newbiekid

    newbiekid Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/03/2007
    Bài viết:
    75
    Đã được thích:
    0
    Hi bạn , ông bà ta có nói là " 1 tinh thần cường tráng trong 1 cơ thể khỏe mạnh" . Tất cả vấn đề nằm ở chỗ hơi thở . Người bị trầm cảm sẽ có hơi thể không đều , hổn hển , nên luôn lo lắng , đau nhức , mệt mỏi . Người có sức khỏe tốt sẽ có hơi thở êm và sâu .
    Tất cả vấn đề nằm chỗ phải tập thể dục để đưa 1 người từ hơi thở hổn hển trở về bình thường . Cần phải tâp thể dục như điên , không được bỏ cuộc . Tâm chỉ bình chỉ khi hơi thở đều đặn , êm , chính vì vậy ông ba tà mới có câu " Tâm bình , khí hòa"
    Đây là 1 vần đề cực khó , bản thân tôi từng phải chịu đựng căn bệnh này mười mấy năm trời tôi nên tôi hiểu căn bệnh này khó vượt qua như thế nào .
    Tôi thấy mình có trách nhiệm phải chia xẻ kinh nghiệm với các bạn , có lẽ như vậy là đủ , có vượt qua được căn bệnh này không là do duyên số và nỗ lực của các bạn . Chúc các bạn sớm tìm lại được chính mình .
  10. ditimhoacuctrang

    ditimhoacuctrang Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    29/08/2006
    Bài viết:
    180
    Đã được thích:
    0
    @newbiekid:Rất vui vì đã đọc đc bài viết của anh.Thực sự nó giống như một lối thoát cho em trong giai đoạn bế tắc này.Mặc dù em đã tìm đc hướng đi cho mình và đặt quyết tâm phải theo con đường đó đến cùng nhưng nhiều lúc vì bị bệnh tật dày vò em đã không chịu đc và mất dần niềm tin,em nghi ngờ không biết liệu con đường mình chọn có chính xác và nó sẽ đưa mình tới một tương lai sáng sủa hơn không?Những lúc bế tắc như vậy em lại muốn tìm đến cái chết.Đọc đc bài viết của anh đã khiến em hiểu ra nhiều điều.Trước tiên nó cho em biết rằng trên đời này còn có những người phải chịu dựng nhiềuhơn mình vì từ truớc tới giờ em cứ nghĩ rằng trong số tất cả những người bị trầm cảm mà mình từng gặp thì em là người nặng nhất.Và điều thứ hai quan trọng hơn,em nhận ra rằng việc mình đánh mất niềm tin là một điều không nên chút nào.Không phải vì đọc đc bài viết của anh thấy anh cố gắng nỗ lực rất nhiều và đã đạt đc kết quả mà em mới thấy mình cần phải như vậy.Dù cho trong bài viết của mình anh có nói rằng mặc dù đã nỗ lực hết mình mà vẫn không đạt đc kết quả thì nó vẫn giúp ích rất nhiều cho em.Vì nó đã cho em một bài học vô cùng quan trọng là:Chúng ta hãy cứ cố gắng,cứ bc đi và không bao giờ ngoảnh mặt trở lại hay mất niềm tin dù cho kết quả có thế nào đi chăng nữa

Chia sẻ trang này