1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Bệnh trầm cảm và những triệu chứng có liên quan đến căn bệnh này ( Depression , Stress , Sleep disor

Chủ đề trong 'Sức khoẻ - Y tế' bởi holmes, 03/07/2002.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. tieuman

    tieuman Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/09/2005
    Bài viết:
    2
    Đã được thích:
    0
    Trước hết, mình rất xin lỗi vì mình không đủ kiên nhẫn để đọc hết những bài viết trong furum. Có lẽ nếu mình đọc hết được thì mình cũng tìm được câu trả lời cho những vấn đề của mình. Nhưng thực sự mình không đủ sức. Mình mong các bạn sẽ giúp đỡ mình, với kinh nghiệm và sự hiểu biết của các bạn.
    Mình bị trầm cảm kèm lo lắng từ năm 10/2003 và đã uống thuốc liên tục đến năm 5/2006. Mình chưa bao giờ nghỉ uống thuốc trong thời gian đó, và cũng cố gắng tập luyện: tập thiền, tập thể dục.
    Thực tế, mình rất thích chơi thể thao, nhưng chỉ khi nào mình thấy tâm trạng tốt và thoải mái không phải lo lắng gì, thì mình có thể chơi được và chơi trong một thời gian dài. Còn những lúc mình bắt đầu có những dấu hiệu căng thẳng, lo lắng thì chơi thể thao cũng như một cực hình. Mình lại lo lắng về những biểu hiện của mình khi chơi.
    Mọi thứ khác cũng vậy, mình thích nói chuyện với mọi người, chơi nhạc, vẽ tranh, tham gia các hoạt động đoàn thể. Nhưng những lúc đó, thì những điều đó không khác gì sự hành hạ ép buộc bản thân phải làm, cố làm.
    Chắc các bạn cũng hiểu và chia sẻ với mình những sự mệt mỏi đó, không tập trung, lo lắng, hoảng sợ, dằn vặt vì những cái không phải do mình hay thậm chí là không đáng suy nghĩ.
    Những ngày uống thuốc không giúp ích gì cho mình. Và đến cuối thời gian mà mình uống thuốc đó, mình bắt đầu có mong muốn tự sát - mình không có lí do cho mong muốn đó, chỉ có sự thôi thúc bắt mình phải làm vậy.
    Mình nghĩ thế là đủ rồi, mình sẽ bỏ thuốc. Nếu tệ hơn chắc chỉ như là khi mình uống thuốc mà thôi, không có tương lai.
    Rồi bỏ thuốc, những ngày đầu thật mệt, vì mình không ngủ được, rồi mình chửi bới mắng mỏ mọi người. Nhưng mình thấy khá hơn. Mình bắt đầu kiểm soát được suy nghĩ, giảm bớt những suy nghĩ tiêu cực, trao đổi với bạn bè về những khó khăn của mình nhiều hơn (ah, trước mình hay nói chuyện với mọi người nhưng chỉ mình nghe các bạn mình tâm sự nhiều hơn, còn mình nói thì hay nói chuyện đùa, chuyện phiếm). Cũng có khi có chuyện khiến mình rất lo lắng, mình dùng thuốc Seduxen một vài hôm để ngủ (mình không lạm dụng thuốc đâu, chỉ một hai hôm rồi ngưng và những chuyện đó không nhiều).
    Nhưng những ngày này, mình lại bắt đầu có những dấu hiệu không tốt của những ngày trầm cảm. Lí do, mình cũng có: Mình chuẩn bị cho đám cưới của mình, sau đó anh họ mình mất vì tai nạn giao thông, mình vẫn gắng đi giúp dù lúc đó bắt đầu mệt, căng thẳng; rồi lại quay lại chuẩn bị đám cưới, rồi lại cho việc học (mình vẫn còn vài tháng nữa).
    Giờ đây, mình thường xuyên hoảng sợ, lo lắng, căng thẳng, suy nghĩ nhiều. Tất cả mọi thứ đều làm mình sợ, và rối loạn. Mình sợ đến bác sĩ lắm.
    Mình mong các bạn cho mình một lời khuyên, nhưng đừng khuyên mình đến bác sĩ ngay nhé. Mình sẽ đi, nếu thực phải vậy, nhưng hãy cho mình lời khuyên như bác sĩ là giải pháp cuối cùng.
    Mình cảm ơn các bạn.
  2. ha6819

    ha6819 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/03/2007
    Bài viết:
    6
    Đã được thích:
    0

    Tôi cung bị trầm cảm nhẹ. ( đã khám ở bệnh viện Bạch mai và BS nói vậy). Tôi được bác sĩ kê thuốc Zoloft nhưng uống càng mất ngủ nhiều hơn. Sau đó BS kê đơn uống Remeron 15 mg . Lúc đầu uống có vẻ đỡ và tôi đã uống khoảng gần 1 năm. Nhưng về sau khi uống thì đau đầu nhiều hơn, và rơi vào tình trạng hoảng sợ nặng. Nhà tôi ở rất xa Bạch mai nên không thể khám thường xuyên được. Tôi đã dừng không uống Remeron nữa. Sau này khi tham khảo trên mạng được biết có thuốc Amitriptyline. Thuốc này rẻ tiền và dễ mua nên tôi đã tự mua và dùng thử với liều thấp 25 mg/ngày. Uống được 1 tháng thì thấy đỡ nhiều. Lạc quan hơn, ngủ ngon hơn. Có bạn nào dùng thuốc này không? Liệu có tiếp tục dùng như vậy được không?Hãy tư vấn cho mình với.
    Hiện nay tôi 43 tuổi, Về kinh tế, gia đình và công danh đối với tôi có thể nói là tàm tạm, Có việc làm ổn định với mức lương tương đối cao, đã có nhà riêng vợ và 2 con. Các cháu học hành cũng tốt. Hiện nay tôi vẫn phải duy trì công việc mặc dù đôi khi có khó khăn vì không thể chịu áp lực công việc như trước đây. Ngoài công việc ra, các hoạt động thể thao, nghỉ ngơi vẫn diễn ra một cách khoa học và đều đặn. Thật đáng tiếc khi tôi lại bị bệnh như vậy. Sự kỳ thị của xã hội đối với bệnh này khiến Tôi phải đơn phương chống lại căn bệnh quái ác này. Không thể đến bệnh viện địa phương vì 2 lý do: Trình độ y học địa phương đối với bệnh này còn chưa cao; Sợ lộ các thông tin cá nhân. Do vậy tôi đã về Bạch Mai khám và điều trị một số lần. Đợt điều trị kéo dài khoảng 1 năm nhưng không đem lại kết quả như mong muốn. Đang dùng Remeron, Revotril, pizotifen nhưng thỉnh thoảng vẫn mất ngủ nặng, đau đầu, và hoảng sợ, đặc biệt là sợ tiếng động. Nếu không uống thuốc thì mất ngủ nặng hơn. Thật là đáng sợ! Nhưng nhà tôi ở xa Hà nội quá. Việc đi khám gặp nhiều khó khăn. Rất mong sự giúp đỡ tư vấn về dùng thuốc của các bạn để có thể được chữa bệnh này.
  3. The_Dark_Ranger

    The_Dark_Ranger Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    20/09/2006
    Bài viết:
    934
    Đã được thích:
    0
    Cám ơn vì sự chia sẻ kinh nghiệm của bác
  4. newbiekid

    newbiekid Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/03/2007
    Bài viết:
    75
    Đã được thích:
    0
    Hi bạn , thật ra căn bệnh trầm cảm vượt qua cũng không phải là quá khó . Nhưng những người bị trầm cảm luôn bị dao động là phương pháp họ đang theo có đúng hay không .
    Ngày xưa tôi cũng tập thể dục , tập thiền , tập thở nhưng tất cả không quá 2,3 tháng rồi bỏ vì tôi luôn tự hỏi là minh làm có đúng hay không , tại sao lâu quá không thấy kết quả . Bỏ rồi thấy chán nản chẳng muốn làm nữa . Muốn buông bỏ tất cả .
    Tôi muốn lặp lại để các bạn không bỏ cuộc , chỉ có tập thể dục mới giúp các bạn có 1 hơi thở đều đặn , 1 cơ thể khỏe mạnh , 1 tinh thần mạnh mẽ , để sẵn sàng đối mặt với mọi trở ngại của cuộc sống .

    Người khỏe mạnh vẫn luôn tập thể dục để tăng cường sức khỏe , các bạn là những người đã đánh mất đi sức khỏe càng phải tập thể dục để hồi phục sức khỏe . Quá trình có thể kéo dài cả năm trời tùy vào tình trạng sức khỏe và nỗ lực tập luyện của các bạn .
    Đây sẽ là quá trình rất gian khổ . Sức khỏe là tài sản quý giá nhất của 1 người . Các bạn đánh mất sức khỏe là đánh mất cuộc sống của mình .

  5. comeonaniceday

    comeonaniceday Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    23/12/2006
    Bài viết:
    298
    Đã được thích:
    0
    Chào!
    Đúng là mỗi người có một niềm tìn ở mỗi phương pháp để có thế giúp mình vượt qua giai đoạn khó khăn, nó cũng giống như tôn giáo vậy.
    Ở đây tôi chỉ muốn nói đến trường hợp của tôi để mọi người kham khảo.
    Tôi nhân thấy là có những người bệnh rất yếu nhưng họ vẫn có nụ cười rất tươi(Vì trong tâm họ thanh thản) nhưng có những người rất khoẻ mạnh nhưng mặt họ vẫn rất buồn thảm (vì trong họ có nhiều sự sợ hãi, căng thẳng, bi quan), mà điều nay tôi nghĩ khoa học đã chứng minh.
    Tôi thấy có bạn trong này quá đề cao đến vấn đề sức khoẻ mà quên đi vấn đề tinh thần, có bạn quá dựa vào thuốc (có tác dụng ngay nhưng không giải quyết được tận gốc) mà quên đi sự lỗ lực của bản thân.
    Tôi là người theo trường phái THIỀN tối thấy có bạn nói thiền được vài tháng không có kết quả, tôi không biết bạn đó tập thiền như thế nào? Nhưng tôi nghĩ Thiên không chi đơn giản là ngôi thiền mà ở đó nó còn có cả tư tưởng của phật giáo, bạn không chỉ tập thiền 1h-hay 2h một ngày mà bạn còn phải áp dụng phương pháp thiền và kèm theo đó là tư tưởng của phật giáo ở mọi lúc mọi nơi. Thiền không lập tức có kết quả ngay, nhưng nó sẽ giúp bạn giải quết tận gốc của mọi khổ đau. Nếu kiên trì, tin tưởng bạn sẽ thành công
  6. newbiekid

    newbiekid Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/03/2007
    Bài viết:
    75
    Đã được thích:
    0
    Hi bạn , bạn nói "Tôi nhân thấy là có những người bệnh rất yếu nhưng họ vẫn có nụ cười rất tươi(Vì trong tâm họ thanh thản) nhưng có những người rất khoẻ mạnh nhưng mặt họ vẫn rất buồn thảm (vì trong họ có nhiều sự sợ hãi, căng thẳng, bi quan), mà điều nay tôi nghĩ khoa học đã chứng minh."
    Như vậy bạn không hiểu gì về trầm cảm cả , hoặc chính bạn vẫn đang bị trầm cảm nên vẫn chưa nhận ra được vấn đề .

    Những người bị trầm cảm thì chẳng biết đến hạnh phúc là gì cả . Họ luôn lo lắng , buồn phiền , tuyệt vọng , cuộc sống của họ hoàn toàn là 1 màu xám . Không phải cứ sức khoẻ yếu là bị trầm cảm nhưng những người bị trầm cảm thì năng lượng của họ bị bòn rút từng ngày . Sức khoẻ ngày càng yếu dẫn đến hoàn toàn bị suy sụp .
    Chỉ có tập thể dục mới là phương pháp giải quyết trực tiếp vấn đề . Tập thể dục nhất là chạy bộ giúp bạn có 1 hơi thở đều đặn giúp bạn tâm bình , khí hoà , không còn lo lắng buồn phiền vớ vẫn nữa , nguồn dự trữ năng luợng của.cơ thể ngày càng dồi dào , giúp bạn luôn trong tư thế sẵng sàng cho mọi thử thách .

    Lúc truớc khi còn bệnh nặng tôi vẫn hòan toàn tin rằng thiền , thở vào biết mình thở vào , thở ra biết mình thở ra , quán niệm hơi thở v.v ... sẽ giúp tôi hoàn toàn khỏi bệnh . Nhưng bây giờ khi đã hoàn toàn khỏi bệnh nhờ chạy bộ mỗi ngày tôi thấy phương pháp này chẳng có hiệu quả gì cả . Chỉ làm lãng phí thời gian .
    Bây giờ tôi cảm thấy mình tràn đầy năng lượng , luôn muốn ra ngoài đối mặt với mọi trở ngại của cuộc sống . Cuộc sống này quá đẹp . Tôi đã khỏi bệnh nhờ chạy bộ nên có trách nhiệm hướng dẫn lại cho các bạn .
    Còn khi nào bạn hết bệnh nhờ thiền bạn nhớ hướng dẫn chi tiết cho mọi người . Nhưng tôi nghĩ có lẽ bạn phải mất 10,20 năm hay cuối cuộc đời bạn mới nhận ra cuộc sống này quá đẹp .
  7. comeonaniceday

    comeonaniceday Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    23/12/2006
    Bài viết:
    298
    Đã được thích:
    0
    Bạn newbiekid thân mến!
    Trước hết tôi xin thành thật chúc mừng bạn đã vượt qua được căn bệnh quái ác này!
    Qua bài viết của newbiekid tôi xin có ý kiến sau. Bạn nói đúng "không phải cứ sức khoẻ yếu là bị trầm cảm nhưng những người bị trầm cảm thì năng lượng của họ bị bòn rút từng ngày . Sức khoẻ ngày càng yếu dẫn đến hoàn toàn bị suy sụp ." qua câu nói này bạn thử nghĩ xem? đâu là nguyên nhân dẫn đến tình trạng sức khoẻ bị suy sụp?(tinh thần đúng không), sức khoẻ yếu chỉ là hậu quả của tinh thần suy sụp->vậy nếu muốn khắc phục thì bạn sẽ khắc phục mặt gì truớc đây? cũng giống như bệnh sốt rét bạn muốn khỏi bệnh bạn phải diết virut sốt rét đi chứ đúng không? bạn không thể dùng thuốc giảm sốt để hạ nhiệt được
    Ở đây tôi không muốn phủ nhận phương pháp của bạn, tôi chi muốn thảo luận để mỗi người có thể tìm ra phương pháp tốt nhất cho riêng mình mà thôi
    Chúc các bạn thành công!
  8. newbiekid

    newbiekid Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/03/2007
    Bài viết:
    75
    Đã được thích:
    0
    Hi bạn , nói chung tôi nói hết những gì cần phải nói . Những người bị bệnh trầm cảm về mặt nhận thức là hoàn toàn bình thường , chỉ có hơi thở không đều , khó thở , nên dẫn đến tâm không bình , khí không hòa , nên luôn lo lắng , bất an , đứng ngồi không yên .
    Chúc các bạn sớm tìm lại được bản thân mình .
  9. cadic146

    cadic146 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/03/2007
    Bài viết:
    6
    Đã được thích:
    0
    chao anh em
    Hom nay vua di kham o vien 103 ve xong ,ho bao minh chi bi suy nhuoc than kinh .Dao nay co the met moi qua ,chac phai the duc the thao lai thoi .Moi nguoi cung vay nhe,dung qua lo lang.DAO NAY BON BAN MINH NHIN THAY MINH LA CO VE XA LANH,WA NHIU` BẠN TỐT QUA''............
  10. ditimhoacuctrang

    ditimhoacuctrang Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    29/08/2006
    Bài viết:
    180
    Đã được thích:
    0
    [Người mắc tâm bệnh: Làm sao trị, trị ở đâu?/b]
    Chán đời! Hoang mang trước khó khăn, thử thách của cuộc sống! Im lặng, nín nhịn hay bùng phát thành bạo hành... Các nhà tâm lý gọi đó là tâm bệnh. Ngày nay, khoa học tâm lý trị liệu có thể giúp bạn tháo gỡ tâm bệnh
    Khoa học tâm lý-Giáo dục của ta hiện nay tồn tại với tư cách là ngành khoa học nặng về lý thuyết và những lý thuyết này lại mang nặng tính chất lý luận hàn lâm. Do đó, chúng chưa chưa phát huy hết tác dụng trong thực tiển, tính ứng dụng trong đời sống còn yếu.
    (Kiến nghị của Liên hiệp hội Khoa học Kỹ thuật VN gửi Quốc hội tháng 5/2005)

    Với sự phát triển của ngành khoa học tâm lý trị liệu, người ta không cần đè nén nỗi lòng mình trước những ẩn ức dễ gặp phải trong cuộc sống đời thường, bởi đã có những nhà chuyên môn trị tâm bệnh.
    Ngành học chuyên môn để trị tâm bệnh được gọi là ?oTâm lý trị liệu?.
    Chỉ có điều, ?oTâm lý trị liệu? chỉ mới manh nha phát triển ở Việt Nam.
    Tâm lý trị liệu... trị tâm bệnh
    Bề ngoài, X, 16 tuổi là một nữ sinh thuộc dạng ?ocon ngoan, trò giỏi?. Em sống trong một đại gia đình gồm có bà, ba mẹ, cậu, dì, em trai và cô em họ. Trong cả dòng họ, X. là người duy nhất học đến phổ thông trung học và học giỏi. X. chỉ sống với gia đình và được mọi người yêu thương. Ngoài ra, em ít có bạn bè và những mối quan hệ giao tiếp khác ngoài xã hội.
    Điều trị tâm lý tại Bệnh viện Nhi Đồng II (TP.HCM). Ảnh: Thanh Niên
    Tưởng không có gì để nói, nhưng rồi mọi chuyện lại đâm ra rắc rối... Bỗng nhiên, ở X. xuất hiện những triệu chứng như buồn bã, chán nản, biếng ăn. Những triệu chứng này dần dà hóa ra nặng hơn đến độ X. không thể học thuộc bài. Mỗi khi học, X. lại bị nhức đầu, buồn nôn... Thấy vậy, gia đình bèn đưa X. đến phòng khám tâm thần rồi phòng Tâm lý IFC (Individual & Family Counseling).
    Tại IFC, X. được tham vấn và trị liệu tâm lý 1 lần/tuần. Tại đây, các chuyên viên tham vấn đã sử dụng những kỹ năng chuyên môn cùng với sự hướng dẩn của bà Libby Zinman-Schwartz, nhà tâm lý học người Mỹ (hiện đang giúp IFC đào tạo các chuyên viên tham vấn tâm lý) để chẩn đoán và đi đến nhận dạng những vấn đề mà X. gặp phải.
    Từng bước một, thông qua giao tiếp tin cậy với người tham vấn, X đã dần dần bộc lộ được mình. Thì ra, do được xem là ?ocon ngoan, trò giỏi? nên X thường được lấy ra ?olàm gương? cho cô em họ. Vậy là, mỗi khi cô em họ bị la mắng, X lại mặc cảm cho rằng mình có lỗi. Mặt khác, do được mọi người trong gia đình quan tâm, chăm sóc quá mức nên đâm ra có tác động ngược: X luôn cảm thấy mình phải có trách nhiệm với mọi người trong gia đình và tự ràng buộc mình phải làm hài lòng mọi người một cách quá mức.
    Đi đôi với sự dằn vặt này, X lại tự mâu thuẫn khi không muốn trở thành người lớn do sợ là, khi thành người lớn thì sẽ không còn ai yêu thương mình như hiện tại nữa...
    Khi không thể tâm sự với ai về những vấn đề gặp phải, những giằng xé về nội tâm của cô gái mới lớn này dữ dội đến nỗi, cô đâm ra phát bệnh...
    Trị liệu tâm lý: một phương pháp mới trị tâm bệnh
    Các nhà Tâm lý đang trao đổi với nhau tại Hội thảo Trị liệu tâm lý lần I, TP.HCM
    Trường hợp như X. gặp phải, không phải là hiếm... Một cô gái khác đã 26 tuổi đến IFC thoạt tiên, chỉ là do cảm thấy căng thẳng với đồng nghiệp nơi sở làm.
    Thế nhưng, qua nhiều buổi trị liệu tâm lý, cô gái này đã bộc lộ được những ẩn ức sâu kín trong cuộc sống của mình (bị lạm dụng ******** từ nhỏ), để rồi sau trị liệu, cô đã can đảm và tự tin đương đầu với những rắc rối xung quanh hoàn cảnh của mình
    Điều may mắn là X, hay cô gái nọ đã tìm được đúng ?othuốc?... Đó là ?otrị liệu tâm lý? do các chuyên viên tâm lý với những kỹ năng chuyên môn thuần thục tiến hành.
    Theo anh Ngô Minh Uy, Phòng tham vấn tâm lý IFC, ?oTham vấn và trị liệu tâm lý không nên ngộ nhận là cho người mắc tâm bệnh một lời khuyên, một sự giáo huấn. Điều quan trọng là, giúp người bệnh tự nhận ra bản ngã của mình, bộc lộ sự thật về mình. Tiếp đó, qua các bài tập chuyên môn dưới sự hướng dẫn của các nhà tâm lý, người mắc tâm bệnh dần dần thay đổi quan điểm sống, chấp nhận hoàn cảnh thực tế mà mình đã gặp phải và mạnh dạn ứng phó với hoàn cảnh một cách tự tin hơn...?
    Nhưng vấn đề quan trọng là làm thế nào để X có thể bộc lộ ra được những cảm xúc thật của mình? Theo cô Huỳnh Thị Hoài Như, phòng tham vấn tâm lý IFC, đó là một vấn đề rất khó khăn và đòi hỏi những kỹ năng chuyên môn cần thiết của nhà tâm lý.
    Để vực dậy tâm lý hụt hẫng nơi người mắc tâm bệnh (hay ?othân chủ?, theo cách gọi của chuyên viên ?otâm lý trị liệu), người ta ấn định nghiêm ngặt thời gian làm việc với thân chủ vào mỗi buổi tham vấn. Ví dụ, sau khi thoả thuận với thân chủ, mỗi buổi tham vấn là 30 phút thì thân chủ không được đến trễ. Nếu đến trễ, thời gian thân chủ đến trễ sẽ bị trừ vào thời gian làm việc. Điều này buộc thân chủ phải có trách nhiệm trong suốt quá trình trị liệu. Đồng thời, qua đó, tạo cho họ thói quen quản lý cuộc sống của mình chớ không được duy trì tâm lý buông xuôi, chán nản.
    Điểm khác biệt trong việc thực hiện trị liệu tâm lý ở IFC so với nhiều nơi làm chức năng tư vấn tâm lý hiện nay là, nhà tham vấn không làm giúp và cũng không giải quyết dùm thân chủ các vấn đề của họ. Nhà tham vấn chỉ giúp ?ogợi mở? cùng với thông qua các liệu pháp tâm lý để giúp thân chủ giải quyết các vấn đề của họ
    Bà Libby Zinman-Schwartz, người đã nhiều năm nghiên cứu về vấn đề trị liệu tâm lý nhận xét: "Ở phương Tây, một cá nhân khoẻ mạnh là một người có thể bộc lộ tất cả những cảm xúc của mình một an toàn. Thế nhưng ở Việt Nam thì lại có cách nhìn nhận khác về vấn đề này ".
    Tâm lý trị liệu: Chỉ mới bắt đầu
    Đồng tình với bà Libby, TS Đinh Phương Duy, Hội Tâm lý Giáo dục TP.HCM cũng nhận xét: Gần đây, nhu cầu về mặt trị liệu tâm lý đã có nhiều. Đặc biệt trong cuộc sống thực tế, chúng ta không có thói quen bộc lộ cảm xúc. Đôi khi muốn giữ cái gì đó cho riêng mình. Sợ rằng nói ra 1 điều gì đó sẽ bị người khác đánh giá, phê phán...
    Còn GS-TS Trần Tuấn Lộ, trưởng Khoa Tâm lý trường ĐH Văn Hiến xác nhận một thực tế, các nhà trường, bệnh viên, công ty xí nghiệp đều cần có những chuyên gia tâm lý trị liệu. Nhưng hiện nay, mảng này đang còn bỏ ngỏ. Chính vì thế ngày càng nhiều học sinh tìm đến cái chết, công nhân trong các công ty, xí nghiệp có biểu hiện phản ứng "xếp"...
    Thế nhưng, vấn đề đặt ra là, người mắc tâm bệnh có thể đến đâu để trị? vẫn còn là điều băn khoăn lớn ở những người làm công tác liên quan đến chuyên ngành tâm lý.
    Không ngần ngại, TS Đinh Phương Duy nêu rõ thực trạng khẳng định: "Ngành tâm lý trị liệu ở VN mình nói chung và TP.HCM nói riêng chưa có gì cả. Về mặt con người, nhân lực, những người có trình độ chỉ đếm trên đầu một ngón tay. Chỉ có vài người được đào tạo ở nước ngoài. Chúng ta mới ở bước đầu, con người ta mới có nhận thức về ngành tâm lý trị liệu và nhu cầu ở trong nhân dân muốn biểu lộ. Chúng ta đang hình thành một thói quen mới, giúp người ta có thể bộc lộ và người ta cần một chuyên gia để giải quyết những vướng mắc tâm lý".
    -TS Đinh Phương Duy cho biết thêm, phần lớn các chuyên gia ở VN được trang bị phần lý thuyết theo trường phái của Nga và một số nước khác. Nhưng không được trang bị về mặt trị liệu.
    Gần đây, có một số chuyên gia đang nỗ lực, định hướng đi vào ngành này. Tuy là không được đào tạo bài bản, nhưng họ tìm tòi, nghiên cứu nhiều sách vở, mày mò để tự ứng dụng vào cuộc sống. Hiện nay có một vài nơi cũng đã tiến hành thử nghiệm tâm lý trị liệu, nhưng chưa nhiều...
    Phần lớn, các trung tâm tư vấn tâm lý hiện nay chỉ mới làm công việc? tư vấn, nghĩa là đưa ra những lời khuyên bảo cho người mắc tâm bệnh chứ chưa thực hiện được trị liệu tâm lý!
    Ngành tâm lý trị liệu ở ta đang chậm so với sự phát triển của xã hội.. Có rất nhiều áp lực khiến cho con người ta bị bấn loạn tâm thần. Vì những lý do: áp lực công việc, giá trị chuẩn mực đạo đức thay đổi, nhưng con người ta không kịp thay đổi theo dẫn đến chơi vơi, gây ra những cú sốc về mặt tâm lý. Nếu không tiến hành các biện pháp tâm lý trị liệu, người mắc tâm bệnh khó lấy lại được trạng thái cân bằng tâm lý. Điều này dẫn đến những hậu quả tiêu cực cho xã hội, ảnh hưởng đến cả trật tự - an toàn xã hội.
    Hiện, ở TP.HCM, ngoài 20 trung tâm tư vấn tâm lý, ?otuy có tâm huyết nhưng còn thiếu thống nhất về kỹ năng, định hướng?, chỉ có IFC đang thực hiện tâm lý trị liệu. Nhưng theo TS Đinh Phương Duy: "IFC chỉ mới là hình thức bước đầu, các chuyên viên ở IFC cũng chỉ đang mày mò thực hiện tâm lý trị liệu với sự hướng dẫn của chuyên gia nước ngoài...."
    TRONG ĐÂY CÓ AI Ở TP HCM THÌ CHO MÌNH ĐỊA CHỈ LIÊN HỆ VỚI.NICK CỦA MÌNH LÀ WHITE_WIND_16

Chia sẻ trang này