1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Bệnh trầm cảm và những triệu chứng có liên quan đến căn bệnh này ( Depression , Stress , Sleep disor

Chủ đề trong 'Sức khoẻ - Y tế' bởi holmes, 03/07/2002.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. nguyenkienk10c

    nguyenkienk10c Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    08/02/2002
    Bài viết:
    118
    Đã được thích:
    0
    Nhìn vào nick của bạn thì mình cũng biết rằng tình trạng của bạn như thế nào khi đăng kí vào diễn đàn này. Mình cũng đã từng cảm thấy tất cả mọi người xung quanh, bất cứ ai mình biết cũng như là siêu nhân vậy vì họ có thể kiếm sống và sống bình thường điều mà mình không thể làm được. Tuy nhiên đến khi uống thuốc và thuyên giảm được bệnh như hiện nay mình cảm thấy dù sao mình cũng có ích và càng có ích nhiều hơn nếu mình phục hồi tốt. Như vậy mình sẽ có cơ hội giúp đỡ gia đình và mọi người nhiều hơn ( được chút nào hay chút đó ). Khi khỏi bệnh mình cũng đã tham gia câu lạc bộ những ước mơ xanh Hà Nội của anh Trịnh Công Thanh đấy, mình cũng đã cảm thấy là mình đóng góp được một chút gì đó cho xã hội. Bạn đã từng nghe nói về anh Thanh rồi chứ. Một tấm gương lớn để cho mình học tập đấy. Bạn có thể vào diễn đàn người khuyết tật bạn sẽ thấy mọi người hoà đồng và giúp đỡ nhau ra sao. Bạn mình quen trong câu lạc bộ đó cũng có mấy người bị trầm cảm đấy nhưng hiện nay họ tốt lên nhiều rồi không còn trầm cảm mấy.
    Địa chỉ diễn đàn này: http://www.vndisability.net
  2. nguyenkienk10c

    nguyenkienk10c Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    08/02/2002
    Bài viết:
    118
    Đã được thích:
    0
    Ê Công đấy à Kiên đây nè, dạo này đỡ hơn được một chút rồi đang tập thể dục trở lại, chơi cầu lông ý mà, khi nào khá hơn chút nữa thì tôi sẽ theo ông tập Yoga bởi vì để tập Yoga cần phải tập cho đúng thì mới có hiệu quả được. Còn Công cũng nên theo dõi tình trạng của bạn kĩ hơn để có điều chỉnh kịp thời, bạn không uống thuốc nữa cũng làm mình cảm thấy lo cho bạn nói vậy không phải không tin vào Yoga mà chỉ muốn bạn luôn mạnh khoẻ thôi.
  3. AbsoluteR

    AbsoluteR Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/06/2006
    Bài viết:
    36
    Đã được thích:
    0
    Xin hỏi mọi người là mọi người có bị mất ngủ k0?
    Tui thì cũng khá đỡ trầm cảm nhưng mà bệnh mất ngủ của tui vẫn chưa biến chuyển chút nào.
    Khó đi vào giấc ngủ, khi ngủ thì lại mộng mị, dẫn đến cả ngày mệt mỏi, chán chường, khả năng học tập làm việc sút kém. Tui bị đến nay đã 4,5 năm.Tệ hại thật.Có lẽ tôi cần 1 nghị lực cao như bác newbiekid. Thể trạng tui cũng yếu đuối từ bé. Nhưng chỉ lo học mà k0 lo rèn luyện sức khoẻ. Dần dà bệnh tật rồi lại dính cái mất ngủ và trầm cảm lo âu. Nay trầm cảm có khá đôi chút nhưng mà cái gốc mất ngủ vẫn chưa hết.Làm sao đây?Tui hồi tr''c cũng có đi tập thể dục đều đặn nhưng dần dà 2,3 thág lại chán và bệnh lại phát.Có lẽ tui sẽ cố gắng dành thời jan để chạy bộ.Hình như sự sắp xếp thời jan biểu của tui cũng có vấn đề nữa...
  4. dangtuan45

    dangtuan45 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/02/2007
    Bài viết:
    9
    Đã được thích:
    0
    http://www.loveclub.saigonnet.vn/data/giadinh/yte/tramcam.htm
  5. do_re_mi

    do_re_mi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/04/2006
    Bài viết:
    1.160
    Đã được thích:
    4
    Rất nhiều người bị mắc bệnh này, nhưng nếu bị nặng khá là khó chữac. Tìm ra nguyên nhân chính gây ra bệnh và khắc phục nó là tốt nhất. Ví dụ bị sốc do gia đình éo le thì cố gắng vượt qua mặc cảm vuơn lên. Phá sản thì cố gắng làm lại từ đầu. Thất tình thì cố đến với người khác...Coi mọi sự đã xảy ra nhẹ nhàng và nghĩ đến tương lai không chút lo ngại.
    Cái khó là cuộc sống không đơn giản như ta nghĩ.
    Muốn vượt qua được bệnh này với các triệu chứng như ăn ngủ thất thường, ngại làm việc, học tập, hay lo lắng sợ sệt, ít giao tiếp, mặc cảm, lười tập thể dục, hay chán nản không hứng thú giải trí, tiêu khiển, hay suy nghĩ và thích làm những điều viển vông, mệt mỏi uể oải, đau ốm thường xuyên- quan trọng nhất là phải dũng cảm và kiên trì.
    Tôi nghĩ các thuốc chẳng ăn thua mấy. Truớc tôi cũng hay lo lắng nghĩ mình bị bệnh nặng nào đó chạy hết chỗ này chỗ khác khám, nhưng chẳng phát hiện ra. Cho cả đống thuốc bổ uống chẳng ăn thua.
    Quan trọng hơn là cần có sự giúp đỡ của người xung quanh. Ví dụ gia đình hay sếp biết bạn bị trầm cảm thì phải thông cảm và động viên, đừng thấy bạn khác người mà đay nghiến, gây cho người bị bệnh thêm lo âu, trầm cảm.
  6. nguyenkienk10c

    nguyenkienk10c Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    08/02/2002
    Bài viết:
    118
    Đã được thích:
    0
    Mình đồng ý với bạn, sự cảm thông và động viên của những người thân rất có ý nghĩa với những người bị trầm cảm. Thực sự không phải họ lười nhác không làm việc gì mà do họ chưa thể làm được gì khi đang bị bệnh. Như mình những khi cảm thấy đỡ hơn và mình lúc đó có thể làm được việc gì giúp người khác, nhất là việc nhà của gia đình thì mình đều làm cả. Gia đình mình cũng hiểu và động viên mình nhiều. Điều đó đã giúp mình có thể phục hồi trở lại phần nào khả năng của mình. Thuốc như thuốc bổ thì chữa bệnh này không ăn thua là đúng rồi, những thuốc chống trầm cảm thì mới có hiệu quả chứ. Tất nhiên nó cũng chỉ giúp cho mình thời gian đầu và duy trì những chất dẫn truyền thần kinh đầy đủ để mình ít bị tái phát lại.
  7. ngaythu_8

    ngaythu_8 Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    22/01/2006
    Bài viết:
    1.307
    Đã được thích:
    2
    Có một cách mà tớ nghĩ và tin là nên làm để nhận ra giá trị của con người chúng ta và thay đổi cách nhìn nhận cuộc sống của chúng ta .
    Và cũng giúp chúng ta thoát khỏi căn bệnh này
    Vào bệnh viện đi một mình để nhìn những người đang cố gắng chống trọi với căn bệnh hiểm nghèo , đau đớn vật vã mà sao họ vẫn sống.
    Còn chúng ta thì sao ???
    Hoặc đi làm từ thiện ( đi tận nơi , đến để chia sẻ chia với những người bất hạnh hơn mình )
    Thực tế có rất nhiều nhiều người khổ hơn mình các bạn ạ đừng than thân trách phận nữa .
    cuộc sống thay đổi khi chúng ta thay đổi , chứ chúng ta không thể mong chờ một phép mầu nhiệm nào đó để cuộc đời này khác đi .
    Và nhớ là
    Không có gì mạnh hơn ý chí của con người ..
  8. Merganius

    Merganius Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/02/2006
    Bài viết:
    126
    Đã được thích:
    0
    Mình cũng ko biết là có thể khỏi hẳn thật sự hay ko , nhưng phải nói là thời gian bị bệnh cũng là một phần của chúng ta nên có thể sẽ khó dứt bỏ đấy . TRong khi nhận thức chúng ta lúc này khá là mờ mịt .....Tuy vậy hãy tin là mình ko cô đơn nhé các bạn ...Hôm nay nghĩ khác . mai sẽ nghĩ khác
    Sorry néu tớ viết nhật ký nhé, tại ko bít vít vào đâu
    2/4/2006
    Đứng giữa 2 luồng suy nghĩ cứ canh cánh mâu thuẫn trong đầu ko lúc nào ko nghĩ dc ...Mọi người nói mình hay suy nghĩ thế , uh nhưng ko suy nghĩ sao chịu nổi ...
    Nửa muốn trở về như hồi xưa ....
    Nửa ..chuyện thi đại học đã kéo mình vào sự thật ..mà như ko thật ...mình đang sống trong cơn ác mộng của sự thật chăng ??? Đâu là thật giả đây ...
    Chỉ có điều giờ mình ko muốn ai bị trầm cảm phải nghĩ đến cái chết nữa , mà ko , phải đối mặt với nó ..
    ...Đã từ lâu rồi ....giả dối với mọi người , nghiêm trọng hơn là lừa dối chính mình , chìm vào những câu chuyện phiêu lưu ...Đên lúc này ...đại học có lẽ là bến đỗ duy nhất cho ta đã .....HAy là vào đó sẽ có thay đổi đây ?? Ko biết nữa ...chỉ cứ vào đi đã , khi mà kể cả hiện tại có cho phép mình đến đâu đi nữa ....chính lòng mình ko hề cho phép mình thoải mái ....Còn hơn là .........Mún viết nhưng ko viết nổi nữa ....chơi game đã cho vui lên ..
  9. nguyenkienk10c

    nguyenkienk10c Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    08/02/2002
    Bài viết:
    118
    Đã được thích:
    0
    Mình cũng đồng ý với ý kiến của bạn, lúc chúng ta đang bị trầm cảm nặng thì chúng ta sẽ có suy nghĩ tiêu cực, tuyệt vọng. Nhưng đến khi đỡ hơn một chút hay trở lại bình thường thì chúng ta cũng sẽ suy nghĩ khác đi. Chỉ có điều bệnh này hiếm khi khỏi hẳn hoàn toàn, nguy cơ bị tái phát luôn rình rập nếu chúng ta không tự theo dõi bản thân để báo cho bác sĩ điều chỉnh thuốc kịp thời. Hãy xây dựng cho mình một cách sống lành mạnh để tránh bệnh tái phát. Tập thể dục hay chơi thể thao thường xuyên là một cách rèn luyện thân thể tốt cho cả cơ thể bạn có thể khoẻ mạnh và nhờ đó bệnh cũng được đẩy lùi. Không nên quá tham vọng và ảo tưởng quá khả năng của mình và cố gắng quá sức, bệnh có thể bị lại. Mình bây giờ chỉ mong trở lại bình thường và có một cuộc sống đơn giản và mình được hạnh phúc bởi những điều giản dị. Không nên ghen tị so đo hay mặc cảm với những người quanh mình. Mỗi người đều có một cuộc sống riêng, một con đường riêng. Hãy xác định như vậy bạn sẽ cảm thấy thoải mái hơn và hết trầm cảm.
    Chúc tất cả các bạn mạnh khoẻ !
  10. do_re_mi

    do_re_mi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/04/2006
    Bài viết:
    1.160
    Đã được thích:
    4
    Căn bệnh của thời kinh tế thị trường, nhịp sống hối hả, bon chen.
    Thật buồn là không phải ai cũng hiểu được những người bị chứng trầm cảm.

Chia sẻ trang này