1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Bệnh trầm cảm và những triệu chứng có liên quan đến căn bệnh này ( Depression , Stress , Sleep disor

Chủ đề trong 'Sức khoẻ - Y tế' bởi holmes, 03/07/2002.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. khongaihet

    khongaihet Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/04/2007
    Bài viết:
    2.480
    Đã được thích:
    0
    Carl Jung nói rằng:
    "trầm cảm (trầm uất) xảy đến là khi người ta (kể cả tâm hồn lẫn thể xác) đang bước vào một giai đoạn biến đổi mới. Trầm cảm chính là một bài học dành cho bạn, khi học xong trầm cảm sẽ biến mất, bạn sẽ hiểu chính mình hơn." - trích ý thôi ko chính xác về câu chữ.
    Những người bị trầm cảm thường la do nhậy cảm hơn các người khác. Nên đôi khi trước các sức ép của cuộc đời, họ dễ rơi vào hơn. Tuy nhiên đó vừa là "thảm hoạ" nhưng đồng thời trầm cảm cũng là cơ hội để các bạn tự hoàn thiện mình hơn.
    Mất ngủ, ko ai chết vì mất ngủ cả! Đôi khi trong những đêm mất ngủ làm ta thấm thía giá trị của cuộc đời hơn. Học được nhiều điều hơn.
    Nói là thế nhưng quả thật ai ở trong đó mới biết các cảm giác lo âu, rã rời do trầm cảm & mất ngủ gây ra cho khổ chủ, dường như "bài học" kéo dài quá sức chịu đựng.
    Xin có vài kinh nghiệm (bản thân) cho những ai đang "chằn chọc đêm thâu" có thể "cắt cơn". Tất nhiên cơ địa, tâm lí của mỗi người là khác nhau nên ko có pp nào hoàn toàn đúng.

    1. không dùng thuốc an thần& thuốc ngủ. Nếu cần có thể dùng thuốc bổ (vitamin, chất bổ não). Tôi cũng đã đi khám, điện não đồ, mua thuốc theo toa, 1 tuần sau tôi cho nó vào thùng rác.
    2. Bài cắt cơn 1:
    Bạn hãy đóng cửa phòng, 1 mình, cắt đứt mọi sự liên hệ với bên ngòai; giờ đây hãy tưởng tượng thế giới chỉ còn mình bạn, hãy để cho mọi điều xảy ra, hãy để cho mọi đau khổ xảy ra, cho mọi điều diễn ra. Bạn nằm trên giường và cảm nhận mọi điều đó, sau đó cứ để các cảm xúc đưa bạn đi, bạn có thể quằn quại, bạn có thể rên rỉ, bạn có thể lột bỏ quấn áo, bạn có thể than vãn, có thể khóc.v.v và v.v.. không kìm nén nào, bạn có thể nằm ở mọi tư thế nào cảm xúc dẫn bạn đến không phương hướng: nghiêng ngửa, sấp, co quắp...có khi lăn cả xuống đất, chổng mông lên chẳng hạn. hãy sáng tạo...
    sau đó hãy rơi vào giấc ngủ, nếu bạn vẫn ko chịu rơi vào đó thì bạn ít nhất cũng có được sự nghỉ ngơi rất tốt, ngủ là 100% thì với sự nghỉ ngơi này bạn cũng có được ít ra là 80%.
    Bài cắt cơn 2:
    Bạn hãy đóng cửa phòng, 1 mình, cắt đứt mọi sự liên hệ với bên ngòai; Cũng như trên, nhưng ở một mức độ "tiến bộ" hơn. Bạn ngồi. Kiếm một cái ghế dựa thoải mái và bạn ngồi. Bạn chẳng làm gì cả chỉ ngồi thôi & bạn nhắm mắt. Trước khi ngồi hãy giao hẹn trước rằng ít nhất trong 1h tới bằng mọi giá bạn sẽ không mở mắt ra, nhớ giải quyết tất cả các nhu cầu VS trước đó. Bạn đừng để chuông báo thức, điều đó có thể gây giật mình ko tốt. Hãy cứ ngồi khi nào thật sự tin rằng đã ngồi được 1h rồi, có khi quá mất rồi, mới cho phép ti hí một mắt để xem đồng hồ, xong bạn lại nhắm ngay vào nhé. Theo kinh nghiệm của tôi 2h là vô cùng tốt, khi đó mọi hoạt động trong gia đình bạn đã ngưng lại, yên lặng, bạn rơi vào chình mình...rồi thì vẫn với mắt nhằm đó bạn mò lên giường và đi ngủ, nếu vẫn chưa ngủ bạn có được 90%.
    có thể bạn mất 1tuần, 2 hay 3, hay 1tháng, hay có khi 1ngày bạn đã chở lại thăng bằng với giấc ngủ của mình. hoặc có ngày được có ngày không, cũng không sao. Dù sao cũng tốt hơn trước. Bạn đồng ý với tôi rằng "thành Rôm ko được xây trong 1 ngày chứ?"
    3. Bứt phá:
    Không có gì nhiều ngoài 2 từ "tập chạy"

    Người HYlạp có câu ngạn ngữ:
    bạn muốn khoẻ bạn phải chạy
    bạn muốn vui vẻ bạn phải chạy
    bạn muốn đẹp bạn phải chạy

    tôi nói thêm:
    bạn muốn hết trầm cảm bạn phải chạy
    điều này rất dài, có thể bạn phải mất hàng năm, cũng ko sao, cũng xứng đáng thôi, vì bây giờ bạn đã hiểu thêm ý nghĩa cuộc sống. Tôi đã từng chạy 20km sau 16 tháng luyện tập.
    Xin chúc các bạn học xong bài học của mình!
  2. inotlife

    inotlife Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/03/2007
    Bài viết:
    6
    Đã được thích:
    0
    Hiện nay, em thấy chán quá. Không biết cách nào để sống được tiếp. Em phải làm sao đây?
  3. Merganius

    Merganius Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/02/2006
    Bài viết:
    126
    Đã được thích:
    0
    Cảm ơn bạn rất nhiều , mình thực sự là chưa thử những cách đặc biệt thế này một cách bài bản nhưng cái bài bứt phá 1 của bạn hình như mình đã có những lúc thỉnh thoảng làm rồi và thoải mái thật ..Nó từa tựa như yoga nhưng mức độ thoải mái và tự do thì cao hơn hẳn .. ...Mình chán quá , quỳ lạy và làm những điều và động tác ...đúng là phải đóng cửa phòng thật .
    Tập chạy : Cũng là 1 điều tốt , chạy làm ta tự tin , chạy đua có chút gì làm ta tự hào , nhưng quan trọng là khi chạy phải chiến thắng dc cái mệt nhọc của mình , cái này thì tớ chưa làm dc .
    @ I''m not life : Bạn có ở hà nội ko , nếu có thì a d d nick bọn mình vào đi , bọn mình sẽ ko để bạn cô đơn đâu . Cho nên kể cả có những lúc cảm thấy vô nghĩa nhất , chúng ta hãy tìm đến 1 ai đó , cứ yên tâm rằng ta sẽ ko sao cả ....Việc bạn lên viết dc thế này chứng tỏ rằng bạn cũng có chiều sâu rồi ...Chờ tin bạn đấy ...
  4. ngaythu_8

    ngaythu_8 Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    22/01/2006
    Bài viết:
    1.307
    Đã được thích:
    2
    Những người bị trầm cảm thường la do nhậy cảm hơn các người khác. Nên đôi khi trước các sức ép của cuộc đời, họ dễ rơi vào hơn. Tuy nhiên đó vừa là "thảm hoạ" nhưng đồng thời trầm cảm cũng là cơ hội để các bạn tự hoàn thiện mình hơn.
    Tớ đồng quan điểm với bạn ở vấn đề này , hihi tớ cũng đã từng nói với các bạn ấy rồi
    @@@ meginius xem danh sách thành viên bên Tâm lý học , đó là box duy nhất tớ đang ký làm thành viên đấy , ừh tâm phân học ở nước mình sơ khai thật, còn tớ chỉ đọc sách cho có kiến thức và để hiểu Freud là ai mà người ta nói một câu đại loại là
    Sở dĩ người Do thái được coi là thông minh nhất thế giới là vì có ông ấy đấy
  5. khongaihet

    khongaihet Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/04/2007
    Bài viết:
    2.480
    Đã được thích:
    0
    thực ra 2 bài "cắt cơn" tôi nêu trên là Thiền đấy, nhưng ở mức độ thấp,
    ai đang trầm cảm đừng nên cố gắng ngồi thiền, hoặc cố tập Yoga, ko tác dụng ở giai đoạn này đâu.
    nếu tập thì vào buổi sáng, còn buổi tối nếu bạn ngồi thiền đôi khi ko định được tâm, gây nản lòng thêm, tập yoga tôi thấy tỉnh táo quá, đôi khi khó ngủ--->để giai đoạn sau
    Tôi xin nhắc lại bài 1 có tác dụng giảm đau rất tốt, tức thời cho ai dường như lúc đó ko còn khả năng làm gì.bài 2 tốt hơn cho tiếp theo, nó có thể đưa bạn vào giấc ngủ rất sâu.
    hãy đóng cửa phòng, để thế giới này chết hết còn mình bạn sống hoặc thế giới này sống còn duy bạn chết, bạn là hồn ma bóng quế đang ngồi trong phòng bạn, đang hiện hữu trong cơ thể bạn.
    @Merganius
    chạy làm ta tự tin thì đúng rồi vì nó làm ta khoẻ mạnh sảng khoái.
    nhưng cơ bản là nó lấy lại sự cân bằng các trung tâm sống của ta: trung tâm dục, trung tâm não, trung tâm tim (điều này rất dài, có dịp tôi sẽ nói sau)
    khi chạy vượt qua ngưỡng mệt ta có sự sảng khoái, cố thêm chút. hãy chạy 10phút, rồi 20phút, rồi 30phút, rồi 40phút...có thể 2-3 tuần bạn tăng thời gian chạy lên, đừng để í đến cự li vội, bạn lấy thời gian chạy làm mốc đã.
    Được khongaihet sửa chữa / chuyển vào 08:39 ngày 10/04/2007
    Được khongaihet sửa chữa / chuyển vào 08:40 ngày 10/04/2007
  6. khongaihet

    khongaihet Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/04/2007
    Bài viết:
    2.480
    Đã được thích:
    0
    anh ko biết được tình trạng của em là gì?
    nhưng tối nay em vẫn có nhà để ở chứ?
    tối nay em vẫn có cái để ăn chứ?
    tồi nay em vẫn đi lại được chứ?
    tối nay em vẫn có thể tắm được chứ?
    tối nay em vẫn có thể thở được chứ?
    &em vẫn có thể đọc các dòng này chứ?
    xin đọc kĩ từ đầu trang, hãy thử một phương pháp nào đấy mà em thích.
  7. ngaythu_8

    ngaythu_8 Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    22/01/2006
    Bài viết:
    1.307
    Đã được thích:
    2
    anh ko biết được tình trạng của em là gì?
    nhưng tối nay em vẫn có nhà để ở chứ?
    tối nay em vẫn có cái để ăn chứ?
    tồi nay em vẫn đi lại được chứ?
    tối nay em vẫn có thể tắm được chứ?
    tối nay em vẫn có thể thở được chứ?
    &em vẫn có thể đọc các dòng này chứ?
    ..........
    Tớ thêm vào nữa nhé
    Các bạn có những người yêu thương mình chứ , bố mẹ , anh chị em ...bạn bè
    Hãy sống vui sống khoẻ sống có ích vì những người đó
    Lúc mình ốm không phải mọi người lo lắng lắm hay sao ???
    Các bạn ích kỷ lắm , chỉ nghĩ cho nỗi buồn của bản thân thôi , không nghĩ cho người yêu các bạn
    Tớ ngày trước cũng có lúc buồn , nhưng mẹ tớ ốm yếu 10 năm rồi nên tớ phải chăm sóc , tớ không thể ốm được , hay nói đúng hơn là không cho phép mình bị ốm
    Tớ mà ốm lấy ai chăm sóc bố mẹ tớ bây giờ , bố mẹ tớ già hết rồi đủ thứ bệnh
  8. inotlife

    inotlife Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/03/2007
    Bài viết:
    6
    Đã được thích:
    0
    Hic, nhưng các bác còn có trí tuệ, còn em đây thì gần như bị coi như người thiểu năng trí tuệ. Em chẳng thể giao tiếp chôi chảy như người bình thường, yếu đuối, ko có nghị lực, cảm giác trong lòng cũng ko còn nhiều, em chẳng có cảm giác thích sống gì cả. Các bác cứ thử sống như em xem. Dù người thân có yêu quý mình đến mấy nhưng đâu có ai coi mình là một người bình thường đâu hoặc ít ra thông cảm cho mình đâu. Mọi người đều nhìn mình như thế cả. Bản thân mình có cái gì nhưng quan trọng là cái ấy có làm mình vượt qua được ko, đâu phải lúc nào cũng dựa vào những thứ mình có để tự an ủi được, đem bản thân mình ra so sánh với người khác nói thật em cũng thử nhưng em chẳng có cảm giác gì cả, chẳng biết các cảm giác của em chạy đi đâu hết rồi ấy!
  9. ngaythu_8

    ngaythu_8 Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    22/01/2006
    Bài viết:
    1.307
    Đã được thích:
    2
    Hic, nhưng các bác còn có trí tuệ, còn em đây thì gần như bị coi như người thiểu năng trí tuệ. Em chẳng thể giao tiếp chôi chảy như người bình thường, yếu đuối, ko có nghị lực, cảm giác trong lòng cũng ko còn nhiều,
    100% tớ không tin lời bạn nói
    1000% tớ cũng không tin
    Hihi bạn đọc được những dòng chữ tớ viết chứ , bạn biết viết , biết đọc , biết lên mạng chia sẻ , biết vi tính và chắc là một ngoại ngữ nữa ngoài tiếng mẹ đẻ nữa chứ , vậy mà nói như thế àh
    Hihi bệnh của bạn tớ thầy bói xem voi đoán mò là bệnh tự khiêm tốn giả tạo
    Nếu không là tự kỷ ám thị
  10. Merganius

    Merganius Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/02/2006
    Bài viết:
    126
    Đã được thích:
    0
    I don''''t live hay là I ''''m not life nhỉ :
    _ Nói theo cách hiểu từ lâu thì có nghĩa là bạn đang tồn tại chứ chưa phải là đang sống inotlife ạ ...Nhưng mình hiểu vì thực sự chính mình cũng đang như thế đây ..ko nói điêu hay nói để động viên bạn , mình cảm thấy những cảm giác nó ...bay đi đâu hết rồi ..Mình đôi khi cố tạo ra và gợi nhớ lại những cảm giác nhưng gần như là ko thể dc lâu ..Và đã có đôi lúc mình rơi vào trạng thái cảm giác " vô nghĩa " rồi , đây phải nói là thứ cảm giác đáng sợ nhất . Hôm đó mình bỗng thấy mọi thứ thật nhẹ nhàng , nhưng điều mình muốn làm là ....trôi đến cái chết ...
    Vì thế thậm chí mình cứ tưởng tuợng cảm giác là một cái gì cụ thể , tượng hình để cố nắm lấy nó ...
    Nhưng mỗi lúc thì bạn sẽ nói mỗi khác ...điều quan trọng là có cố đi trả lời câu hỏi mình thích cái gì , đời là gì và sống để làm gì thì cũng vô ích ..Mình nghĩ đó chỉ là hậu quả của 1 điều gì đó ...Đến lúc bạn tự dưng tìm dc niềm hứng thú một cách tự nhiên , bạn sẽ ko hỏi đến nó nữa . mình chưa thể giúp bạn vì chính mình chưa giúp dc mình
    _ ngaythu8 có thể nói đúng đấy ..sống ích kỷ , nghĩ cho mình đôi khi lại chỉ làm hại mình ..Ta mong người ta phải thông cảm cho ta mà ..Nhưng làm dc điều này thật khó ...mình biết . Và bạn inotlife đúng là đang " khiêm tốn giả tạo " ...cái này cũng là một thứ dễ thành bản chất rất khó dứt bỏ .
    Được Merganius sửa chữa / chuyển vào 12:32 ngày 11/04/2007

Chia sẻ trang này