1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Bệnh trầm cảm và những triệu chứng có liên quan đến căn bệnh này ( Depression , Stress , Sleep disor

Chủ đề trong 'Sức khoẻ - Y tế' bởi holmes, 03/07/2002.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. khongaihet

    khongaihet Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/04/2007
    Bài viết:
    2.480
    Đã được thích:
    0
    @Merganius & inotlife!
    tất cả các cảm giác tiêu cực mà các bạn mô tả đó, thật tình không có gì lạ cả. Bởi vì các bạn đang trong trầm cảm nên các cảm giác đó là đương nhiên, có phải ko? Nếu không thì sao các bạn lại trầm cảm?
    Những suy nghĩ kiểu "chán sống", "cuộc đời này ko còn ý nghĩa gì nữa", "dường như mình ko thể vui trở lại được", các cảm giác bế tắc , chán trường, mệt mỏi, tâm trạng cùng thể chất rã rời. Ăn ko ngon ngủ ko yên, đứng cũng chán, ngồi cũng chàn, nằm cũng chán, chạy ra ngoài loanh quanh cũng chán...Xin thưa nó là điển hình, tôi đã từng sống cùng các điều đó suốt hàng năm trời. Vậy làm thế nào để thoát ra???
    Krisnamutri có viết thế này: "phải chăng khi bạn đang trong cảm giác bối rối đó thì mọi hành động, mọi suy nghĩ của bạn cũng chỉ là sản phẩm của sự bối rối đó . Do đó mọi nỗ lực để phân tích, mọi nỗ lực nhằm thoát khỏi sự bối rối đó đều làm bạn thêm bối rối mà thôi"
    .......................***.........................
    Nó như thế này: trên tường có một vết bẩn, bạn muốn lau nó đi, nhưng chính cái giẻ lau bạn dùng để lau đó cũng không sạch sẽ. thử hỏi bạn có lau sạch được không???????
    ......................***.........................
    Nên việc cần làm duy nhất của bạn lúc này là....KHÔNG LÀM GÌ CẢ.
    rất mâu thuẫn đúng không, chính bạn đang nghĩ vậy.
    thực tế để không làm gì cả rất là khó, chúng ta đã quen hành động từ khi mới sinh ra nên tạo ra một thói quen tĩnh lặng bây giờ là rất khó.
    một ngày 24h bạn luôn bị xáo chộn. Tôi ko hy vọng các bạn có thể yên lặng cả ngày được, chình tôi cũng chẳng bao giờ làm được.
    Nhưng chúng ta có thể có 1 cơ hội cho nó vào buổi tối, tôi xin các bạn hãy bỏ ra mỗi tối ít nhất 1h như tôi đã nói ở trên. đừng tìm tòi phân tích nữa.
    Hãy cứ ngồi và các bạn sẽ thấy bình an đang tới.
    Nó có thể ko diễn ra ngay đâu, nó như cái gì đó đang kết tinh lại, dần dần. Nó như cái cây cần thời gian để lớn lên.
    Bạn chỉ việc gieo hạt và đừng làm gì cả. Lớn lên là việc của cây.
  2. comeonaniceday

    comeonaniceday Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    23/12/2006
    Bài viết:
    298
    Đã được thích:
    0
    Tôi cũng xin tiếp lời bạn KhongAiHet!
    Tôi nghĩ chúng ta cảm thấy hay buồn thảm, chán đời là do suốt ngày nghĩ đến các vấn đề tiêu cực trong cuộc sống, tự dằn vặt bản thân, từ một việc nhỏ theo dòng suy nghĩ của ta nó cứ lớn dần lên theo chiều hướng tiêu cực. Tôi nghĩ việc chúng ta cố gắng kìm nén những cảm xúc đó cũng là một trong những nguyên nhân làm tăng áp lực cho bản thân.
    Chúng ta hãy chấp nhận những cảm xúc tiêu cực đó (dù sao nó cũng là của ta phải không các bạn) các bạn chỉ cần nhìn ngắm chúng mà thôi, xin đứng ghét bỏ, đừng phán xét nó là đúng hay sai, chỉ nhìn ngắm thôi (Mình tức mình biết mình đang tức, mình sợ mình biết mình đang sợ), nếu làm được như vậy bạn sẽ thoát khỏi cảm xúc đó ngay lập tức, và nếu làm được như vậy bạn cũng không còn chỉ trích, hay phán xét người khác nữa.
    Để tránh cho việc hay suy nghĩ linh tinh xin bạn hãy nhớ rằng. (Quá khứ đã qua, tương lai chưa đến, chỉ có giây phút hiện tại mới là sự hiện diện của sự sống). vì vậy bạn hãy tập trung vào những gì bạn đang làm, như nấu cơn, nhặt rau, đi đường v.v... đừng để tâm trí bạn nhẩy loạn.
    Một khi những suy nghĩ tiêu cực được giảm dần, thay vào đó là những suy nghĩ tích cực, tự nhiên bạn sẽ thấy vui dần lên (Mà không phải tìm kiếm ở đâu cả)
    Bạn không thể đem đến hạnh phúc cho người khác nếu bạn không có hạnh phúc.
    Những gì mình nói ở trên đều bắt nguồn từ phương pháp thiền. Có thể mình chưa đủ trình độ để làm các bạn tin phương pháp đó là màu nhiệm, nhưng các bạn hãy đọc, tìm hiểu thêm tài liệu và suy ngẫm.
    Tôi rất mong các bạn tìm được một hướng đi mới, cũng giống như tôi (Bây giơ tôi còn thầm cảm ơn mình đã mắc phải bệnh trầm cảm vì nó đã đưa tôi đến với phất giáo, đến với thiền nó làm cho con người tôi tốt hơn, hanh phúc hơn trước khi mắc bệnh rất nhiều) Từ phương pháp thiền.
    Tôi cung mong từ Room này chúng ta thành lập được một nhóm áp dụng phương pháp thiền để cùng nhau học hỏi kinh nghiệm trong quá trình thực tập.
    Chúc các bạn thành công!
    Được comeonaniceday sửa chữa / chuyển vào 15:57 ngày 11/04/2007
  3. ditimhoacuctrang

    ditimhoacuctrang Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    29/08/2006
    Bài viết:
    180
    Đã được thích:
    0
    Muốn gì thì muốn trước hết người trầm cảm phải có sức khỏe cái đã,không có sức khoẻ làm cái gì cũng chóng chán chóng nản.Ngay cả người bị trầm cảm nặng nhất thì việc luyện tập nâng cao sức khoẻ cũng không có gì khó khăn nếu người đó có ý chí.Cách thì có nhiều từ chạy bộ,tập thể dục ,bơi lội đến tập yoga ngồi thiền.Hiện tại mình cũng đang chạy bộ ngày 2 lần mỗi lần 20 phút và tập yoga ngày một lần,sau một thời gian tập luyện thấy sức khoẻ tăng lên đáng kể,không còn hay mệt mỏi và buồn chán như trước nữa.
    Mọi chuyện đều trở nên đơn giản nếu các bạn không phức tạp hoá vấn đề lên một cách quá mức.Hồi trưóc có một thời gian tôi do dự băn khoăn mãi về việc có nên tiếp tục đi theo con đường mà mình đã chọn hay không,mà nếu có đi tiếp thì liệu đến một lúc nào đó gặp phải một cú sốc lớn thì mình có lại mất tinh thần muốn buông xuôi và tất cả tất cả sẽ trở lại vạch xuất phát hay không?Vì vậy tôi đã suy nghĩ rất nhiều,kiếm ra đủ thứ cớ,đủ lí do vì sao mình phải cố gắng,mình cố gắng để làm gì để khỏi bệnh à nhưng phải cố gắng đến bao giờ đây,nhỡ cái đích đến là một con số không thì sao?Vậy thì bây giờ mình phải nghĩ đến những uớc mơ nhũng hoài bão,đến tình yêu cuộc sống,đến người thân bạn bè,đến những con người có hoàn cảnh éo le và bi đát hơn mình......Đúng là cả mộ đống hổ lốn ,tại sao cứ phải phức tạp hoá vấn đề lên thế nhỉ.Nói thật khi mình đã bệnh thì mọi thứ đều trở nên vô nghĩa,có nghĩ nhiều cũng chỉ làm mình thêm mệt óc mà thôi.Tóm lại khi nào mệt thì làm vài động tác thể dục hoặc ra ngoài đi dạo.Khi nào cảm thấy chán nản muốn buông xuôi thi chỉ cần tự nhủ :mình muốn khỏi bệnh vì vậy mình cần cố gắng ,thế thôi!
    Người trầm cảm muốn khỏi bệnh không chi cần nâng cao sức khoẻ mà con có một cái quan trọng hơn họ phải thay đổi đó là tính cách và lối suy nghĩ.Có lẽ các bạn cần đến nhờ sự giúp đỡ của các chuyên gia tâm lý.Còn nếu trong trường hợp họ không thể giup dc mình thì chỉ còn cách là tự mình phải giúp mình.Đối với những người có tâm lý ổn định mà tự dưng bị bệnh thì họ ít gặp khó khăn hơn trong vấn để này.Nhưng đối với những người mà từ nhỏ đã hay mặc cảm,tự ti nhút nhát để lớn lên mắc bệnh thì đây quả thực là một đề không dễ dàng chút nào.Suốt quãng đời từ khi sinh ra đến khi trưởng thành gần 2 chục năm,đã có bao thói quen bao phản xạ đc hình thành và chính những thói quen phạn xạ đó đã hình thành lên tính cách của chúng ta ngay hôm nay.Vì vậy mà bây giờ nếu chúng ta muốn thay đổi để trở thành một con người hoàn toàn khác,mạnh mẽ tự tin năng động thì cần phải có một khoảng thời gian tương đối dài và một hướng đi đúng đắn.
    CHÚNG TA GIEO Ý TƯỞNG,CHÚNG TA GẶT HÀNH ĐỘNG
    CHÚNG TA GIEO HÀNH ĐỘNG,CHÚNG TA GẶT THÓI QUEN
    CHÚNG TA GIEO THÓI QUEN,CHÚNG TA GẶT TÍNH CÁCH
    CHÚNG TA GIEO TÍNH CÁCH,CHÚNG TA GẶT SỐ PHẬN.
    VÌ VẬY SỐ PHẬN THUỘC VỀ NHỮNG NGƯỜI BIẾT ĐẤU TRANH VÀ KHÔNG BAO GIỜ CAM CHỊU!

  4. Merganius

    Merganius Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/02/2006
    Bài viết:
    126
    Đã được thích:
    0
    Đi dạo cũng là một cách hay đấy các bạn , nhất là vào ban đêm ...Có ai trong này từng đi dạo ko , thỉnh thoảng tạt vào một quán nước làm 1 chai sinh tố ...
    Còn ban ngày thì các bạn nên vận động mạnh và bền một chút ....nên kiếm bạn để tập cùng thì càng tốt .
    Được Merganius sửa chữa / chuyển vào 21:17 ngày 11/04/2007
  5. nguyenkienk10c

    nguyenkienk10c Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    08/02/2002
    Bài viết:
    118
    Đã được thích:
    0
    Đầu tiên mình muốn nói với bạn rằng đó chính là tình trạng của mình cách đây khoảng 1 tháng. Bạn biết khi mình rơi đến trạng thái như vậy rồi thì mình phải làm sao. Lúc đó trong mình chỉ nghĩ đến cái chết để thoát khỏi nó nhưng mình biết mình không được phép chết, không được phép đầu hàng. Vậy là mình không chết và mình nghĩ có bệnh thì phải chữa bệnh và mình tìm đến sự giúp đỡ từ các bác sĩ. Ban đầu thì mình cần đến sự trợ giúp của những viên thuốc chống trầm cảm, mình cảm thấy dần khá hơn và theo lời hướng dẫn của các bác sĩ mình luyện tập để phục hồi chức năng từ những thứ đơn giản nhất như đứng dậy tập một bài thể dục đến cố gắng học một chút tiếng anh từ bài giảng của những bạn cùng bị bệnh như mình. Rồi đến lượt mình, mình cũng hướng dẫn tiếng anh cho các bạn. Mình lên diễn đàn này và post bài để cho các bạn thấy những chuyển biến của mình để mà hy vọng và cũng từ diễn đàn này mình càng thêm có niềm tin rằng mình sẽ khỏi bệnh. Trong diễn đàn này có những bài viết của các bạn đã động viên và khuyên bảo cho mình nhiều biện pháp hay, nhiều lối suy nghĩ đáng cho mình phải học tập. Mình đang khá lên dần dần và kết quả đó có được là nhờ mình tích cực hoạt động. Hãy hành động đi, đẩy lùi nó chứ đừng không làm gì cả. Hãy cố lên, không phải duy nhất một mình bạn rơi vào trạng thái như vậy, bạn không cô đơn. Mình luôn ở đây để chia sẻ với bạn mọi suy nghĩ vì mình cũng đã từng rơi vào trạng thái như bạn và nhiều người khác bị trầm cảm cũng đã rơi vào trạng thái như bạn mô tả.
  6. nguyenkienk10c

    nguyenkienk10c Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    08/02/2002
    Bài viết:
    118
    Đã được thích:
    0
    Mình đã vote 5 * cho bài viết trên của ***imhoacuctrang. Đọc bài viết của bạn mình cũng đã hiểu thêm nhiều điều bổ ích và giúp mình chiến đấu với căn bệnh này.
  7. hatcat_giuasamac1

    hatcat_giuasamac1 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/10/2006
    Bài viết:
    42
    Đã được thích:
    0
    co ban nao da hoac dang dung zloft khong? minh dang dung no .ma minh thay cai dau van tri tre va moi met lam ,cac co khop thi cung moi ra roi ,minh xoay dau ,khop co gay keu rang rac ay .ban nao da tung dung thi noi cho minh biet voi .my life is borring ?i hate......all.....tell me why!
  8. ngaythu_8

    ngaythu_8 Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    22/01/2006
    Bài viết:
    1.307
    Đã được thích:
    2
    Huhu....
    Đã bảo là các bạn vứt hết thuốc đi rồi mà
    Một tập luyện *( chạy , đi bộ, tập thể dục, yoga, thiền...muốn tập gì thì tập )
    Hai ra ngoài hoạt động xã hội nhiều hơn, tham gia vào các công tác tổ chức từ thiện,
    Ba là đi chơi với bạn bè có gì tâm sự kể lể hết , khóc lóc một hồi rồi đi về , đừng giấu ở trong lòng
    Không thì có gì buồn cứ dùng mọt nick mới viết Nhật ký đi , không ai mắng bạn cả đâu , mọi người sẽ vào chia sẻ với bạn

    Bốn là nếu các bạn không ngủ được , mua hạt sen về ninh uống ăn cả nước lẫn cái , lá vông về sao vàng nấu thuốc uống cũng có hiệu quả
    Đừng uống ...thuốc Tây Y nhé , không có tác dụng gì đâu , đầu óc thêm mệt mỏi , cơ thể thêm rã rời mà thôi.
    Hehe ..các bạn không cô đơn đâu tớ có time luôn lắng nghe các bạn nói va sẽ hứa giữ bí mật
  9. khongaihet

    khongaihet Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/04/2007
    Bài viết:
    2.480
    Đã được thích:
    0
    tối nay về vứt thuốc đó xuống đất, lấy chân di cho nó nát ra. Đừng tiếc tiền.
    hãy chút giận và xả rác rưởi trong đầu đi.
    Tối nay ngồi một mình trong phòng và bắt đầu nói lảm nhảm.
    Trùm chăn vào và lảm nhảm một mình. Đừng lảm nhảm bằng tiếng mẹ đẻ hay bất cứ ngôn ngữ nào có nghĩa,
    hãy lảm nhảm bằng mọi âm thanh nào cổ họng bật ra lúc đó, hãy khơi nguồn nó bắt đầu kiểu "bu lu ba la ta ca ma ra ta....".
    hãy thích thú nó, hãy như một người điên chính hiệu, không ngại ngần...sau 30-60 phút tự dưng ko còn nhu cầu "bu lu ba la" nữa thì nằm xuống và ngủ... chúc bạn ngủ ngon.
    nếu sáng mai thức dậy chạy được một đoạn thì tốt, ngắn thôi 10 phút thôi củng được.
  10. ngaythu_8

    ngaythu_8 Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    22/01/2006
    Bài viết:
    1.307
    Đã được thích:
    2
    Nhà thơ Dư Thị Hoàn một nhà thơ mà tài năng của bà đã vươn xa ra khỏi lãnh thổ Việt Nam ,tớ đang ngưỡng mộ cũng đã có thời gian bị trầm cảm rồi điên đấy , nhưng đúng là bà là một nhà thơ có 1 không 2 ở Việt Nam .
    Chữ ký tớ có link tới những bài thơ của bà trong đó có một bài bà viết trong nhà thương điên
    Trong Bệnh Viện Tâm Thần
    Tôi sẽ khỏi bệnh
    Lại dịu dàng hát bên chiếc khung thêu ngày ấy
    Không cần bác sĩ
    Không cần những viên thuốc đắt tiền
    Chỉ cần đôi bàn tay nào run rẩy mang đến
    Một nhành hoa dại thôi!
    Hihi nếu cần gì tớ tin có rất nhiều người hiểu các bạn và sẵn sàng lắng nghe và chia sẻ cùng các bạn
    Tớ đã nói nhiều lần rồi hãy để sự nhạy cảm của các bạn giúp ích cho các bạn tự hoàn thiện mình hơn ,đừng để nó làm hại các bạn

Chia sẻ trang này