1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Bệnh trầm cảm và những triệu chứng có liên quan đến căn bệnh này ( Depression , Stress , Sleep disor

Chủ đề trong 'Sức khoẻ - Y tế' bởi holmes, 03/07/2002.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. depression

    depression Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/06/2003
    Bài viết:
    26
    Đã được thích:
    0
    hồi lớp 5 tôi là một thằng học sinh bình thường,hiếu động,yêu đời,và vui tươi,lên lớp 6, sau một sang chấn tâm lý(một cú sốc)khiến tôi lo sợ trong thời gian dài(vì còn là trẻ con mà),và từ đó tôi mắc trầm cảm,nhưng mãi đến 2 năm trước tôi mới biết mình bị và mới bắt đầu chạy chữa,tôi đã thử rất nhiều loại thuốc chống trầm cảm,chẳng loại nào hợp với tôi.và bây giờ tôi dùng remeron,tôi nghĩ mình chả có tội lỗi gì cả mà chỉ tại số nó đen.
    Những người bình thường cần thông cảm và giúp đỡ chúng ta,còn nếu họ tỏ ra khinh miệt,cười nhạo thì chúng ta cũng khinh lại,bởi vì họ thật khốn nạn.
    -------------------
    bác nguoisaigon2005 ạ,em sẽ gọi cho bác sau,nhưng em goi cho bác mấy lần không gặp.
    9 h chủ nhật cổng parabo
    u?c ndungtuan s?a vo 23:39 ngy 14/05/2005
  2. depression

    depression Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/06/2003
    Bài viết:
    26
    Đã được thích:
    0
    hồi lớp 5 tôi là một thằng học sinh bình thường,hiếu động,yêu đời,và vui tươi,lên lớp 6, sau một sang chấn tâm lý(một cú sốc)khiến tôi lo sợ trong thời gian dài(vì còn là trẻ con mà),và từ đó tôi mắc trầm cảm,nhưng mãi đến 2 năm trước tôi mới biết mình bị và mới bắt đầu chạy chữa,tôi đã thử rất nhiều loại thuốc chống trầm cảm,chẳng loại nào hợp với tôi.và bây giờ tôi dùng remeron,tôi nghĩ mình chả có tội lỗi gì cả mà chỉ tại số nó đen.
    Những người bình thường cần thông cảm và giúp đỡ chúng ta,còn nếu họ tỏ ra khinh miệt,cười nhạo thì chúng ta cũng khinh lại,bởi vì họ thật khốn nạn.
    -------------------
    bác nguoisaigon2005 ạ,em sẽ gọi cho bác sau,nhưng em goi cho bác mấy lần không gặp.
    9 h chủ nhật cổng parabo
    u?c ndungtuan s?a vo 23:39 ngy 14/05/2005
  3. lonely_forever

    lonely_forever Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/06/2003
    Bài viết:
    40
    Đã được thích:
    0
    Hi
    Chào mọi người , lonely-forever vào đây đọc bài cũng đã lâu rồi
    nhưng vì bận thi nên đến hôm nay mới post bài lên được
    đây là lần thứ 3 em viết bài , 2 bài trước do cái máy tính dở hơi của nhà lonely-forever mà cuối cùng khi viết xong , post lên thì nó bị treo, phải restart lại, hic
    Trầm cảm, bít nói thế nói thế nào nhỉ, lonely_forever bị từ cuối cấp 2 , có lẽ là lớp 9. Hồi đó chỉ đơn giản nghĩ là bản thân mình sống nội tâm vậy thôi. Không ngờ sống nội tâm---->suy nghĩ nhiều, luẩn quẩn --> cô lập bản thân--->trầm cảm
    Đó là những ngày tháng dài đối với lonely_forever, sống mà
    không hề biết đến ngày mai, đáng sợ lắm,
    Qua kinh nghiệm của bản thân, lonely_sẽ viết về bệnh này dưới con mắt của người trong cuộc
    Trầm cảm dễ tấn công vào những con người yếu đuối và nhạy cảm, suy nghĩ nhiều và quan trọng hoá vấn đề
    Những người này thường rất yếu đuối , dễ bị tác động của môi trường xung quanh , thường hay cảm thấy tổn thương vì những lời nói vô tâm của người khác(họ thường nghĩ những lời nói đó là thật). Những người trầm cảm thường hay nghĩ đến những điểm yếu của bản thân,mặc cảm tự ti với những khuyết điểm của mình (nhiều khi những khuyết điểm này là do họ tự hư cấu lên hoặc tưởng tượng ra)
    Chính vì luôn cảm thấy ám ảnh về những mặt yếu , khuyết điểm của bản thân trong công việc hoặc là về mặt hình thức...v..v...
    (có thể là qua lời nói trêu đùa của bạn bè,.....vv)
    mà họ tự thu mình lại, ngại giao tiếp, gặm nhấm những ý nghĩ của riêng mình
    Người trầm cảm thường thích ở nhà, cô lập, nhiều khi cảm thấy trống rỗng, không tìm thấy niềm vui trong cuộc sống, sống đối với họ là cực hình mà phần lớn trong họ chỉ tồn tại chứ không phải sống.
    Họ thích sự ổn định, ngại những thay đổi trong cuộc sống, ngại và không dám đương đầu với thử thách trong cuộc sống , nhiều khi cảm thấy sợ hãi bởi một cái gì đó trong tiềm thức, rất khó diễn tả.
    Người bị trầm cảm thường không yên ổn trong ý nghĩ, luôn cảm thấy lo lắng, sợ hãi đối với tương lai, không dám đương đầu với khó khăn............
    Trong cuộc sống hiện đại ngày nay, stress cùng với sự phát triển của internet, giới trẻ thường online thay cho việc đi chơi hay tâm sự với bạn bè,khiến cho cuộc sống của mỗi cá nhân dường như thu hẹp lại với không gian trên mạng--> trầm cảm ngày càng gia tăng vì con người càng ngày càng cảm thấy đơn độc
    Người bị trầm cảm thường cảm thấy cô đơn và lẻ loi, cảm thấy không ai hiểu nổi mình, nhiều khi nghi ngại trong việc tiếp xúc với những người xung quanh. Nếu không được phát hiện kịp thời thì người bị trầm cảm rất dễ đi đến những hành động huỷ hoại bản thân , nặng nhất là tự tử
    Người trầm cảm thường thấy mình là người vô dụng trong cuộc sống, là người thừa và không ai cần đến sự có mặt của mình( điều này có thể bắt nguồn từ rất nhiều nguyên nhân).
    Do đó trong họ dễ xuất hiện ý nghĩ đến cái chết, họ muốn tìm đến cái chết để giải thoát cho bản thân cũng như cho những người xung quanh.
    Thời gian ủ bệnh của trầm cảm thường rất dài, có thể tính đến hàng năm trời và để chữa trị dứt điểm thường rất khó, đòi hỏi rất nhiều đến nghị lực của bản thân và sự quan tâm của gia đình.
    Việc dùng thuốc đối với trầm cảm có lẽ là tuỳ vào từng người , và tuỳ mức độ , nhưng đối với riêng cá nhân lonely_forever thì nó rất có hại. Nó làm cho con người trở nên trì trệ, thích ngủ vào ban ngày nhưng lại thức trắng đêm,phản ứng chậm chạp, người lúc nào cũng mệt mỏi, dễ cảm thấy sợ hãi và dễ bị giật mình . Hic, có loại thuốc đã làm cho lonely ngủ mê mệt 3 ngày 3 đêm liền.
    Để chiến thắng được kẻ thù quái ác này, theo kinh nghiệm bản thân, mọi người nên thực hiện những điều sau( thực ra lonely
    cũng đã đỡ hơn hồi xưa, nhưng chưa khỏi hẳn)
    ___Khi găp chuyện buồn hay khó khăn trong cuộc sống, nên tìm ai đó để trút bầu tâm sự, đừng để chất đống trong lòng vì đến một lúc nào đó nó sẽ làm bạn nổ tung và không thể chiu đựng được nữa,
    __ Nên sinh hoạt thể chất , như đi bộ, chạy vào buổi sáng hay tối tuỳ điều kiện từng người, nên tập đều đặn,
    ----Nên ăn nhiều rau quả, ít thịt cá và ngũ cốc
    ----Khi nào cảm thấy mệt mỏi hay buồn chán thì tốt nhất nên đi ra ngoài hoặc rủ bạn cùng đi
    ----không nên ở nhà hay xem tv, đọc sách tiểu thuyết, online nhiều quá vì nó rất dễ khiến bạn mệt mỏi, và khiến bạn tự cô lập bản thân
    ---nên ăn uống , sinh hoạt thể chất điều độ
    ---Trong gia đình , nên nói những suy nghĩ của mình với cha mẹ, vì có lẽ họ là những người hiểu bạn nhất và ít ra họ cũng không bao giờ buôn dưa lê những chuyện của bạn. Và cũng sẽ rất tốt nếu bạn có một người bạn thân mà bạn có thể nói hết những tâm sự của mình
    Trên đây là những suy nghĩ và kinh nghiệm của bản thân mình về trầm cảm. Rất mong mọi người nêu ý kiến của các bạn về vấn đề này
    Lonely_forever rất ủng hộ việc thành lập clb những người bị trầm cảm , hy vọng đây sẽ là mái nhà chung của chúng ta
    là nơi mọi người có thể chia sẻ , tâm sự, thông cảm và cùng giúp đỡ nhau chiến thắng kẻ thù quái ác này.
    Rất mong được gặp mọi người, hôm chủ nhật vừa rồi tiếc wá, lonely-forever không đi được vì còn bận thi.
    Mọi người hãy cố gắng lên nhé
    TO LIVE IS TO FIGHT
  4. lonely_forever

    lonely_forever Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/06/2003
    Bài viết:
    40
    Đã được thích:
    0
    Hi
    Chào mọi người , lonely-forever vào đây đọc bài cũng đã lâu rồi
    nhưng vì bận thi nên đến hôm nay mới post bài lên được
    đây là lần thứ 3 em viết bài , 2 bài trước do cái máy tính dở hơi của nhà lonely-forever mà cuối cùng khi viết xong , post lên thì nó bị treo, phải restart lại, hic
    Trầm cảm, bít nói thế nói thế nào nhỉ, lonely_forever bị từ cuối cấp 2 , có lẽ là lớp 9. Hồi đó chỉ đơn giản nghĩ là bản thân mình sống nội tâm vậy thôi. Không ngờ sống nội tâm---->suy nghĩ nhiều, luẩn quẩn --> cô lập bản thân--->trầm cảm
    Đó là những ngày tháng dài đối với lonely_forever, sống mà
    không hề biết đến ngày mai, đáng sợ lắm,
    Qua kinh nghiệm của bản thân, lonely_sẽ viết về bệnh này dưới con mắt của người trong cuộc
    Trầm cảm dễ tấn công vào những con người yếu đuối và nhạy cảm, suy nghĩ nhiều và quan trọng hoá vấn đề
    Những người này thường rất yếu đuối , dễ bị tác động của môi trường xung quanh , thường hay cảm thấy tổn thương vì những lời nói vô tâm của người khác(họ thường nghĩ những lời nói đó là thật). Những người trầm cảm thường hay nghĩ đến những điểm yếu của bản thân,mặc cảm tự ti với những khuyết điểm của mình (nhiều khi những khuyết điểm này là do họ tự hư cấu lên hoặc tưởng tượng ra)
    Chính vì luôn cảm thấy ám ảnh về những mặt yếu , khuyết điểm của bản thân trong công việc hoặc là về mặt hình thức...v..v...
    (có thể là qua lời nói trêu đùa của bạn bè,.....vv)
    mà họ tự thu mình lại, ngại giao tiếp, gặm nhấm những ý nghĩ của riêng mình
    Người trầm cảm thường thích ở nhà, cô lập, nhiều khi cảm thấy trống rỗng, không tìm thấy niềm vui trong cuộc sống, sống đối với họ là cực hình mà phần lớn trong họ chỉ tồn tại chứ không phải sống.
    Họ thích sự ổn định, ngại những thay đổi trong cuộc sống, ngại và không dám đương đầu với thử thách trong cuộc sống , nhiều khi cảm thấy sợ hãi bởi một cái gì đó trong tiềm thức, rất khó diễn tả.
    Người bị trầm cảm thường không yên ổn trong ý nghĩ, luôn cảm thấy lo lắng, sợ hãi đối với tương lai, không dám đương đầu với khó khăn............
    Trong cuộc sống hiện đại ngày nay, stress cùng với sự phát triển của internet, giới trẻ thường online thay cho việc đi chơi hay tâm sự với bạn bè,khiến cho cuộc sống của mỗi cá nhân dường như thu hẹp lại với không gian trên mạng--> trầm cảm ngày càng gia tăng vì con người càng ngày càng cảm thấy đơn độc
    Người bị trầm cảm thường cảm thấy cô đơn và lẻ loi, cảm thấy không ai hiểu nổi mình, nhiều khi nghi ngại trong việc tiếp xúc với những người xung quanh. Nếu không được phát hiện kịp thời thì người bị trầm cảm rất dễ đi đến những hành động huỷ hoại bản thân , nặng nhất là tự tử
    Người trầm cảm thường thấy mình là người vô dụng trong cuộc sống, là người thừa và không ai cần đến sự có mặt của mình( điều này có thể bắt nguồn từ rất nhiều nguyên nhân).
    Do đó trong họ dễ xuất hiện ý nghĩ đến cái chết, họ muốn tìm đến cái chết để giải thoát cho bản thân cũng như cho những người xung quanh.
    Thời gian ủ bệnh của trầm cảm thường rất dài, có thể tính đến hàng năm trời và để chữa trị dứt điểm thường rất khó, đòi hỏi rất nhiều đến nghị lực của bản thân và sự quan tâm của gia đình.
    Việc dùng thuốc đối với trầm cảm có lẽ là tuỳ vào từng người , và tuỳ mức độ , nhưng đối với riêng cá nhân lonely_forever thì nó rất có hại. Nó làm cho con người trở nên trì trệ, thích ngủ vào ban ngày nhưng lại thức trắng đêm,phản ứng chậm chạp, người lúc nào cũng mệt mỏi, dễ cảm thấy sợ hãi và dễ bị giật mình . Hic, có loại thuốc đã làm cho lonely ngủ mê mệt 3 ngày 3 đêm liền.
    Để chiến thắng được kẻ thù quái ác này, theo kinh nghiệm bản thân, mọi người nên thực hiện những điều sau( thực ra lonely
    cũng đã đỡ hơn hồi xưa, nhưng chưa khỏi hẳn)
    ___Khi găp chuyện buồn hay khó khăn trong cuộc sống, nên tìm ai đó để trút bầu tâm sự, đừng để chất đống trong lòng vì đến một lúc nào đó nó sẽ làm bạn nổ tung và không thể chiu đựng được nữa,
    __ Nên sinh hoạt thể chất , như đi bộ, chạy vào buổi sáng hay tối tuỳ điều kiện từng người, nên tập đều đặn,
    ----Nên ăn nhiều rau quả, ít thịt cá và ngũ cốc
    ----Khi nào cảm thấy mệt mỏi hay buồn chán thì tốt nhất nên đi ra ngoài hoặc rủ bạn cùng đi
    ----không nên ở nhà hay xem tv, đọc sách tiểu thuyết, online nhiều quá vì nó rất dễ khiến bạn mệt mỏi, và khiến bạn tự cô lập bản thân
    ---nên ăn uống , sinh hoạt thể chất điều độ
    ---Trong gia đình , nên nói những suy nghĩ của mình với cha mẹ, vì có lẽ họ là những người hiểu bạn nhất và ít ra họ cũng không bao giờ buôn dưa lê những chuyện của bạn. Và cũng sẽ rất tốt nếu bạn có một người bạn thân mà bạn có thể nói hết những tâm sự của mình
    Trên đây là những suy nghĩ và kinh nghiệm của bản thân mình về trầm cảm. Rất mong mọi người nêu ý kiến của các bạn về vấn đề này
    Lonely_forever rất ủng hộ việc thành lập clb những người bị trầm cảm , hy vọng đây sẽ là mái nhà chung của chúng ta
    là nơi mọi người có thể chia sẻ , tâm sự, thông cảm và cùng giúp đỡ nhau chiến thắng kẻ thù quái ác này.
    Rất mong được gặp mọi người, hôm chủ nhật vừa rồi tiếc wá, lonely-forever không đi được vì còn bận thi.
    Mọi người hãy cố gắng lên nhé
    TO LIVE IS TO FIGHT
  5. antidep

    antidep Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/06/2003
    Bài viết:
    530
    Đã được thích:
    0
    hôm vừa rồi tôi(depession)gặp bác nguoisaigon2005 rồi,anh em cùng cảnh ngộ có khác ,nói chuyện rất hợp
    theo tôi để chữa trầm cảm thì thuốc 50% và tự mình 50%,tự mình phải cố gắng tích cực hoạt động.

    hy vọng chủ nhật tới mọi người đến đông đủ,cùng cảnh ngộ dễ thông cảm cho nhau hơn
    hiện nay tôi đang sài remeron ,đắt quá ,hic
    u?c ndungtuan s?a vo 23:40 ngy 14/05/2005
  6. antidep

    antidep Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/06/2003
    Bài viết:
    530
    Đã được thích:
    0
    hôm vừa rồi tôi(depession)gặp bác nguoisaigon2005 rồi,anh em cùng cảnh ngộ có khác ,nói chuyện rất hợp
    theo tôi để chữa trầm cảm thì thuốc 50% và tự mình 50%,tự mình phải cố gắng tích cực hoạt động.

    hy vọng chủ nhật tới mọi người đến đông đủ,cùng cảnh ngộ dễ thông cảm cho nhau hơn
    hiện nay tôi đang sài remeron ,đắt quá ,hic
    u?c ndungtuan s?a vo 23:40 ngy 14/05/2005
  7. Aliboyboy

    Aliboyboy Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    20/04/2002
    Bài viết:
    477
    Đã được thích:
    0
    Hoá ra lonely phải thi hả?
    Nếu sáng chủ nhật tôi ko đến được thì các bác đừng trách nhé.. em đang ở Hạ Long..
  8. Aliboyboy

    Aliboyboy Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    20/04/2002
    Bài viết:
    477
    Đã được thích:
    0
    Hoá ra lonely phải thi hả?
    Nếu sáng chủ nhật tôi ko đến được thì các bác đừng trách nhé.. em đang ở Hạ Long..
  9. antidep

    antidep Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/06/2003
    Bài viết:
    530
    Đã được thích:
    0
    chấp nhận thôi,số đen thì phải chịu chẳng làm gì được đâu.
    i need serotonin
    chủ nhật gặp nhau nhớ.thành lập hội trầm cảm(tương tự hội cái bang)
  10. antidep

    antidep Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/06/2003
    Bài viết:
    530
    Đã được thích:
    0
    chấp nhận thôi,số đen thì phải chịu chẳng làm gì được đâu.
    i need serotonin
    chủ nhật gặp nhau nhớ.thành lập hội trầm cảm(tương tự hội cái bang)

Chia sẻ trang này