1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Bệnh trầm cảm và những triệu chứng có liên quan đến căn bệnh này ( Depression , Stress , Sleep disor

Chủ đề trong 'Sức khoẻ - Y tế' bởi holmes, 03/07/2002.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. kplinit

    kplinit Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/12/2003
    Bài viết:
    2
    Đã được thích:
    0
    Một người đã bị trầm cảm. Người đó có ý định chọn cái chết.
    Các bạn biết anh ta chọn phương pháp nào không ?
    Xe lửa.
    Anh ấy thấy rằng xe lửa sẽ đem đến cái chết dễ dàng và không liên luỵ đến ai cả. Anh ấy đã sắp xếp mọi thứ đâu vào đấy.
    Nhưng cũng may mắn là anh ta nghĩ đến người thân. Anh ta còn nghĩ được là người thân sẽ rất đau khổ.
    http://vnexpress.net/Vietnam/Suc-khoe/2001/11/3B9B6CAD/
    Trầm cảm đáng sợ thật - nó huỷ hoại cả tinh thần lẫn thể xác.
    Phải chiến đấu với nó thôi.
    Mình thấy thiền và Yoga là hai phương pháp rất tốt để chữa trầm cảm.
    Thiền :
    http://zencomp.com/greatwisdom/uni/u-vonga-vo-uu/vnvu00.htm
    http://zencomp.com/greatwisdom/uni/u-vonga-vo-uu/vnvu01.htm
    Cách thiền cũng đơn giản :
    Đây là một đoạn nói về thiền hơi thở
    Hơi thở là mạng sống của chúng ta, vì thế còn gì thích hợp là dùng hơi thở để thiền quán: Ta sống nhờ hơi thở, không thể tách rời khỏi nó giây phút nào. Vậy mà ít khi ta nghĩ đến nó. Ta quên khuấy nó, cho đến khi ta mất nó, nghẹt thở, chết đuối hay chết ngạt. lúc đó ta mới thấy hơi thở quan trọng biết bao. Nhưng khi hơi thở còn ở với chúng ta, ta chẳng bao giờ nhớ tới, dầu hơi thở là sự sống còn của ta, là báu vật qúy nhất của tất cả chúng ta. Hơi thở còn trực tiếp hỗ trợ cho tâm. Khi ta xúc động hay vội vã, hơi thở trở nên gấp rút. Khi tâm ta thanh tịnh, tĩnh lặng, hơi thở nhẹ nhàng, thanh thoát. Khi hơi thở trở nên mong manh đến nỗi khó tìm thấy, là khi chúng ta ở trạng thái Thiền định. Tập chú trọng vào hơi thở là phương pháp giúp chúng ta đạt đến trạng thái đó.Thở là một hành động vừa tự nhiên, vừa có thể được kiểm soát. Ta có thể làm cho hơi thở sâu, dài hay ngắn hay ngưng lại giây lát.
    Có nhiều cách để chú tâm vào hơi thở. Ta có thể theo dõi hơi thở vào, hơi thở ra khi ta chú tâm đến nó. Muốn thực tập phương cách này, không cần phải thay đổi cách thở chỉ im lặng theo dõi nó vào ra.
    Hoặc tập chú tâm bằng cách kết hợp hơi thở với tụng niệm, thí dụ "Nam Mô". Nam khi hít vào, Mô khi thở ra.
    Ta cũng có thể đếm một khi hít vào, một khi thở ra. Hai khi hít vào, hai khi thở ra. Không đếm dưới 5, không đếm quá 10. Khi đếm đến 10, lại bắt đầu trở lại một. Khi tâm lang thang, bắt đầu đếm lại 1. Lúc bắt đầu, nếu bạn không bao giờ đếm quá hai, đừng nản lòng. Hãy kiên trì thực tập.
    Tất cả tâm đều giống nhau. Bạn không cần phải nghĩ: "Tôi không thể tập Thiền. Thiền không thích hợp với tôi." Nhưng "tôi" ở đây là ai? Nó chỉ là một tâm không kềm chế so với tâm đã được kềm chế.Một vận động viên có tập luyện sẽ chạy nhanh, chạy giỏi hơn người không tập. Thế thôi. Nếu không có sự cố gắng tập luyện, không thể bảo rằng:"Tôi vô dụng. Tôi không thể chạy nhanh".
    Ðếm hơi thở, niệm chú, chú tâm ở hơi thở nơi mũi hay theo dõi hơi thở ra vào. Hãy thử xem phương pháp nào thích hợp với bạn, rồi giữ lấy phương pháp đó. Nếu bạn có thể tập chú tâm, bằng cách theo dõi hơi thở phồng lên xệp xuống ở bụng thì cứ làm như thế. Chân xếp như thế nào để bạn có thể ngồi lâu. Lưng thẳng nhưng không gồng. Vai, bụng, và cổ cũng phải thư giãn, mềm. Khi bạn ngồi bị ngã chúi, hãy ngồi thẳng lại. Ðầu cũng phải giữ thẳng. Ngồi chúi, đầu gục xuống dễ làm ta buồn ngủ hơn là tĩnh tâm. Khi ngồi Thiền chúng ta cần phải hoàn toàn tỉnh thức.
    Bạn sẽ thấy rằng không phải lúc nào tâm cũng trụ vào hơi thở, dù bạn tập bằng phương pháp nào: niệm chú, đếm 1-1,2-2 hay chú tâm vào hơi thở ở mũi hay theo dõi hơi thở vào ra. Tâm vẫn lăng xăng, trừ khi bạn đã từng tập ngồi thiền một thời gian dài. Vọng tưởng cuốn phim vẫn còn đó. Chỉ có cách là tập gọi tên các vọng tưởng, nhưng nếu gặp khó khăn, có thể đơn giản hoá bằng cách gọi chung chung như "tư tưởng", "hồi ức""lầm lẫn", "dự tính" hay "nhảm nhí". Không quan trọng. Vì ngay lúc ta đặt cho vọng tưởng một cái tên, là lúc ta đã tách ta ra khỏi nó. Nếu không, bạn không phải là ngồi thiền mà là ngồi suy nghĩ và bạn sẽ hoàn toàn bị dẫn dắt, lôi cuốn theo các suy tưởng của mình. Bạn sẽ lo cho con mèo bị nhốt ngoài cửa, lo không biết mấy đứa nhỏ ngủ chưa... Bất cứ gì, thì bạn đang lo nghĩ, dĩ nhiên tâm bạn sẽ tự bào chữa rằng:"Nhưng tôi cần phải biết những điều đó chứ". Khi tọa thiền bạn không cần biết về vấn đề gì cả. Cuộc đời vẫn cứ tuần tự trôi đi, không cần đến sự lo lắng của chúng ta. Mỗi giây phút, nó đến rồi đi
    Mong rằng mọi người nếu rảnh hãy quay lai để thảo luận.
  2. kplinit

    kplinit Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/12/2003
    Bài viết:
    2
    Đã được thích:
    0
    Một người đã bị trầm cảm. Người đó có ý định chọn cái chết.
    Các bạn biết anh ta chọn phương pháp nào không ?
    Xe lửa.
    Anh ấy thấy rằng xe lửa sẽ đem đến cái chết dễ dàng và không liên luỵ đến ai cả. Anh ấy đã sắp xếp mọi thứ đâu vào đấy.
    Nhưng cũng may mắn là anh ta nghĩ đến người thân. Anh ta còn nghĩ được là người thân sẽ rất đau khổ.
    http://vnexpress.net/Vietnam/Suc-khoe/2001/11/3B9B6CAD/
    Trầm cảm đáng sợ thật - nó huỷ hoại cả tinh thần lẫn thể xác.
    Phải chiến đấu với nó thôi.
    Mình thấy thiền và Yoga là hai phương pháp rất tốt để chữa trầm cảm.
    Thiền :
    http://zencomp.com/greatwisdom/uni/u-vonga-vo-uu/vnvu00.htm
    http://zencomp.com/greatwisdom/uni/u-vonga-vo-uu/vnvu01.htm
    Cách thiền cũng đơn giản :
    Đây là một đoạn nói về thiền hơi thở
    Hơi thở là mạng sống của chúng ta, vì thế còn gì thích hợp là dùng hơi thở để thiền quán: Ta sống nhờ hơi thở, không thể tách rời khỏi nó giây phút nào. Vậy mà ít khi ta nghĩ đến nó. Ta quên khuấy nó, cho đến khi ta mất nó, nghẹt thở, chết đuối hay chết ngạt. lúc đó ta mới thấy hơi thở quan trọng biết bao. Nhưng khi hơi thở còn ở với chúng ta, ta chẳng bao giờ nhớ tới, dầu hơi thở là sự sống còn của ta, là báu vật qúy nhất của tất cả chúng ta. Hơi thở còn trực tiếp hỗ trợ cho tâm. Khi ta xúc động hay vội vã, hơi thở trở nên gấp rút. Khi tâm ta thanh tịnh, tĩnh lặng, hơi thở nhẹ nhàng, thanh thoát. Khi hơi thở trở nên mong manh đến nỗi khó tìm thấy, là khi chúng ta ở trạng thái Thiền định. Tập chú trọng vào hơi thở là phương pháp giúp chúng ta đạt đến trạng thái đó.Thở là một hành động vừa tự nhiên, vừa có thể được kiểm soát. Ta có thể làm cho hơi thở sâu, dài hay ngắn hay ngưng lại giây lát.
    Có nhiều cách để chú tâm vào hơi thở. Ta có thể theo dõi hơi thở vào, hơi thở ra khi ta chú tâm đến nó. Muốn thực tập phương cách này, không cần phải thay đổi cách thở chỉ im lặng theo dõi nó vào ra.
    Hoặc tập chú tâm bằng cách kết hợp hơi thở với tụng niệm, thí dụ "Nam Mô". Nam khi hít vào, Mô khi thở ra.
    Ta cũng có thể đếm một khi hít vào, một khi thở ra. Hai khi hít vào, hai khi thở ra. Không đếm dưới 5, không đếm quá 10. Khi đếm đến 10, lại bắt đầu trở lại một. Khi tâm lang thang, bắt đầu đếm lại 1. Lúc bắt đầu, nếu bạn không bao giờ đếm quá hai, đừng nản lòng. Hãy kiên trì thực tập.
    Tất cả tâm đều giống nhau. Bạn không cần phải nghĩ: "Tôi không thể tập Thiền. Thiền không thích hợp với tôi." Nhưng "tôi" ở đây là ai? Nó chỉ là một tâm không kềm chế so với tâm đã được kềm chế.Một vận động viên có tập luyện sẽ chạy nhanh, chạy giỏi hơn người không tập. Thế thôi. Nếu không có sự cố gắng tập luyện, không thể bảo rằng:"Tôi vô dụng. Tôi không thể chạy nhanh".
    Ðếm hơi thở, niệm chú, chú tâm ở hơi thở nơi mũi hay theo dõi hơi thở ra vào. Hãy thử xem phương pháp nào thích hợp với bạn, rồi giữ lấy phương pháp đó. Nếu bạn có thể tập chú tâm, bằng cách theo dõi hơi thở phồng lên xệp xuống ở bụng thì cứ làm như thế. Chân xếp như thế nào để bạn có thể ngồi lâu. Lưng thẳng nhưng không gồng. Vai, bụng, và cổ cũng phải thư giãn, mềm. Khi bạn ngồi bị ngã chúi, hãy ngồi thẳng lại. Ðầu cũng phải giữ thẳng. Ngồi chúi, đầu gục xuống dễ làm ta buồn ngủ hơn là tĩnh tâm. Khi ngồi Thiền chúng ta cần phải hoàn toàn tỉnh thức.
    Bạn sẽ thấy rằng không phải lúc nào tâm cũng trụ vào hơi thở, dù bạn tập bằng phương pháp nào: niệm chú, đếm 1-1,2-2 hay chú tâm vào hơi thở ở mũi hay theo dõi hơi thở vào ra. Tâm vẫn lăng xăng, trừ khi bạn đã từng tập ngồi thiền một thời gian dài. Vọng tưởng cuốn phim vẫn còn đó. Chỉ có cách là tập gọi tên các vọng tưởng, nhưng nếu gặp khó khăn, có thể đơn giản hoá bằng cách gọi chung chung như "tư tưởng", "hồi ức""lầm lẫn", "dự tính" hay "nhảm nhí". Không quan trọng. Vì ngay lúc ta đặt cho vọng tưởng một cái tên, là lúc ta đã tách ta ra khỏi nó. Nếu không, bạn không phải là ngồi thiền mà là ngồi suy nghĩ và bạn sẽ hoàn toàn bị dẫn dắt, lôi cuốn theo các suy tưởng của mình. Bạn sẽ lo cho con mèo bị nhốt ngoài cửa, lo không biết mấy đứa nhỏ ngủ chưa... Bất cứ gì, thì bạn đang lo nghĩ, dĩ nhiên tâm bạn sẽ tự bào chữa rằng:"Nhưng tôi cần phải biết những điều đó chứ". Khi tọa thiền bạn không cần biết về vấn đề gì cả. Cuộc đời vẫn cứ tuần tự trôi đi, không cần đến sự lo lắng của chúng ta. Mỗi giây phút, nó đến rồi đi
    Mong rằng mọi người nếu rảnh hãy quay lai để thảo luận.
  3. antidep

    antidep Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/06/2003
    Bài viết:
    530
    Đã được thích:
    0
    nghị lực cao,chúng ta sẽ chiến thắng mọi thể loại bệnh tật ,cả trầm cảm lẫn lo âu,chẳng sợ bố con thằng nào cả
    Bản thân tôi đã khỏi trầm cảm rồi nhưng vẫn phải uống remeron để chống tái phát,và vẫn bị nặng đầu nên vẫn phải táng rivotril.Các anh em hãy vào đây nhóm lửa hy vọng,lạc quan và tin tưởng.
    energy
  4. antidep

    antidep Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/06/2003
    Bài viết:
    530
    Đã được thích:
    0
    nghị lực cao,chúng ta sẽ chiến thắng mọi thể loại bệnh tật ,cả trầm cảm lẫn lo âu,chẳng sợ bố con thằng nào cả
    Bản thân tôi đã khỏi trầm cảm rồi nhưng vẫn phải uống remeron để chống tái phát,và vẫn bị nặng đầu nên vẫn phải táng rivotril.Các anh em hãy vào đây nhóm lửa hy vọng,lạc quan và tin tưởng.
    energy
  5. muchen80

    muchen80 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/01/2003
    Bài viết:
    202
    Đã được thích:
    0
    Minh hay bi cang thang lam.kho lam chu duoc ban than cung nhu ve suy nghi.co phai mihn bi mac banh tram cam hay tam than phan liet khogn nhi?Hay la do minh tinh cam wa''.minh cam thay minh co nhiu cam xuc lam.Minh phai song hay lam the na`o bi gio
  6. muchen80

    muchen80 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/01/2003
    Bài viết:
    202
    Đã được thích:
    0
    Minh hay bi cang thang lam.kho lam chu duoc ban than cung nhu ve suy nghi.co phai mihn bi mac banh tram cam hay tam than phan liet khogn nhi?Hay la do minh tinh cam wa''.minh cam thay minh co nhiu cam xuc lam.Minh phai song hay lam the na`o bi gio
  7. myduyenng

    myduyenng Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/06/2003
    Bài viết:
    72
    Đã được thích:
    0
    MyDuyen có một người bạn bị stress đã lâu ,bây giờ như bị mất trí .... có hy vọng gì chữa được không các bạn
    love u

    [/rose]
  8. myduyenng

    myduyenng Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/06/2003
    Bài viết:
    72
    Đã được thích:
    0
    MyDuyen có một người bạn bị stress đã lâu ,bây giờ như bị mất trí .... có hy vọng gì chữa được không các bạn
    love u

    [/rose]
  9. myduyenng

    myduyenng Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/06/2003
    Bài viết:
    72
    Đã được thích:
    0
    nếu bản thân người bênh không thể tự cứu lấy mình thì người thân ,cụ thể là người bạn có thể giúp người bệnh được không
    cố vần dùm Myduyen nhé ....khi tìm được trang này Myduyen mừng lắm đấy các bạn
    cám ơn rất nhiều
    love u

    [/rose]
  10. myduyenng

    myduyenng Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/06/2003
    Bài viết:
    72
    Đã được thích:
    0
    nếu bản thân người bênh không thể tự cứu lấy mình thì người thân ,cụ thể là người bạn có thể giúp người bệnh được không
    cố vần dùm Myduyen nhé ....khi tìm được trang này Myduyen mừng lắm đấy các bạn
    cám ơn rất nhiều
    love u

    [/rose]

Chia sẻ trang này