1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Bệnh trầm cảm và những triệu chứng có liên quan đến căn bệnh này ( Depression , Stress , Sleep disor

Chủ đề trong 'Sức khoẻ - Y tế' bởi holmes, 03/07/2002.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. BrokenAngel

    BrokenAngel Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    09/05/2004
    Bài viết:
    914
    Đã được thích:
    0
    nhắn Gerbich :
    BA rất mong hồi âm của bạn. BA đã đợi lâu lắm rồi.
  2. skept82

    skept82 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/11/2003
    Bài viết:
    1.056
    Đã được thích:
    0
    Hồi trước học cùng PT với tôi có người bạn bị chứng bệnh này nhưng chắc là dạng nặng. Cô ta rất khó hoà nhập với mọi ng, tính cách rất buồn cười-mọi người thường gọi là hơi hâm hâm.
    Học dở dang CĐ, cô ta ở lỳ cả ngày ở nhà, không tiếp xúc với ai. SUốt ngày nằm trên giường, không giao lưu tiếp xúc với ai cả trừ người nhà. Lúc nào cũng bị ám ảnh bởi các câu chuyện tình yêu vớ vẩn nào đó.
    Sau đó cô ta đi khám bác sỹ. Chữa mấy năm mới đỡ bệnh và thậm chí đã lấy chồng. Nhưng từ hồi lấy chồng xong, dường như cô ta lại quay trở lạ vấn đề về thàn kinh vì chồng cô ta là 1 người ít học, VH chỉ lớp 3-lớp 4 và khá thô bạo.
    Sau này tôi hiểu 1 nguyên nhân làm cô rơi vào tình trạng này là do cách giáo dục của bố mẹ. Quá hà khắc, gò ép, bắt con cái sống 1 cáh kham khổ và gượng ép theo những khuôn mẫu xơ cứng.Thật đáng sợ
  3. skept82

    skept82 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/11/2003
    Bài viết:
    1.056
    Đã được thích:
    0
    Hồi trước học cùng PT với tôi có người bạn bị chứng bệnh này nhưng chắc là dạng nặng. Cô ta rất khó hoà nhập với mọi ng, tính cách rất buồn cười-mọi người thường gọi là hơi hâm hâm.
    Học dở dang CĐ, cô ta ở lỳ cả ngày ở nhà, không tiếp xúc với ai. SUốt ngày nằm trên giường, không giao lưu tiếp xúc với ai cả trừ người nhà. Lúc nào cũng bị ám ảnh bởi các câu chuyện tình yêu vớ vẩn nào đó.
    Sau đó cô ta đi khám bác sỹ. Chữa mấy năm mới đỡ bệnh và thậm chí đã lấy chồng. Nhưng từ hồi lấy chồng xong, dường như cô ta lại quay trở lạ vấn đề về thàn kinh vì chồng cô ta là 1 người ít học, VH chỉ lớp 3-lớp 4 và khá thô bạo.
    Sau này tôi hiểu 1 nguyên nhân làm cô rơi vào tình trạng này là do cách giáo dục của bố mẹ. Quá hà khắc, gò ép, bắt con cái sống 1 cáh kham khổ và gượng ép theo những khuôn mẫu xơ cứng.Thật đáng sợ
  4. antidep

    antidep Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/06/2003
    Bài viết:
    530
    Đã được thích:
    0
    hi, every body!
    bạn nào đó nói rất đúng, nên sống vui vẻ, tình cảm với gia đình, người thân, bạn bè, đồng nghiệp, tìm thấy những thú vui, niềm vui trong cuộc sống, trong công việc, tránh căng thẳng o cần thiết, tránh những cảm xúc tiêu cực như bi quan, chán nản, tức giận, ghen ghét, lo sợ (nhiều khi o tránh dc mà phải đối mặt và vượt qua), phải bình tĩnh trước mọi sự việc, o có gì là o thể giải quyết. Có bệnh là phải uống thuốc kiên trì, cố gắng giao lưu, tâm sự, hoà nhập với xã hội sẽ giúp ta mau khỏi hơn.
  5. antidep

    antidep Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/06/2003
    Bài viết:
    530
    Đã được thích:
    0
    hi, every body!
    bạn nào đó nói rất đúng, nên sống vui vẻ, tình cảm với gia đình, người thân, bạn bè, đồng nghiệp, tìm thấy những thú vui, niềm vui trong cuộc sống, trong công việc, tránh căng thẳng o cần thiết, tránh những cảm xúc tiêu cực như bi quan, chán nản, tức giận, ghen ghét, lo sợ (nhiều khi o tránh dc mà phải đối mặt và vượt qua), phải bình tĩnh trước mọi sự việc, o có gì là o thể giải quyết. Có bệnh là phải uống thuốc kiên trì, cố gắng giao lưu, tâm sự, hoà nhập với xã hội sẽ giúp ta mau khỏi hơn.
  6. mummmy

    mummmy Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/03/2005
    Bài viết:
    599
    Đã được thích:
    0
    À, vậy đấy
    Thế nếu bạn kiếm 1 anh (cô) ng` yêu để chia sẻ, động viên thì có lẽ sẽ trở lại BT
  7. mummmy

    mummmy Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/03/2005
    Bài viết:
    599
    Đã được thích:
    0
    À, vậy đấy
    Thế nếu bạn kiếm 1 anh (cô) ng` yêu để chia sẻ, động viên thì có lẽ sẽ trở lại BT
  8. dumb

    dumb Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    08/06/2003
    Bài viết:
    729
    Đã được thích:
    2
    Chào các bạn!
    Tôi cũng là người mắc chứng trầm cảm. Cũng muốn tâm sự đôi chút với các bạn cùng cảnh.
    Thực ra thì tôi đã trải qua hầu hết những rối loạn tâm lý từ năm giữa cấp 2. Bắt đầu từ stress( do cô độc) ---> ám ảnh sợ + tự kỷ ám thị + rối loạn lo âu kéo dài ----> tâm thần phân liệt dạng hoang tưởng------> trầm cảm (sau phân liệt). Cũng đã phải điều trị dùng thuốc theo sự chỉ định của bác sĩ.
    Nhưng lúc viết những dòng này, tôi hoàn toàn bình thường, có công việc ổn định, có bạn bè và sắp sửa lấy vợ (rất xinh đấy). Thực ra tôi chỉ khỏi hoàn toàn từ hơn một năm trở lại đây.
    Tôi rất muốn chia sẻ với các bạn thật nhiều. Nhưng điều đầu tiên, tôi muốn nói, các bạn không nên có ám ảnh là mình bị bệnh, không nên mặc cảm. Thừa nhận nhưng kô mặc cảm. Chính những mặc cảm đó là không đúng. Cũng không nên quá tập trung vào bản thân căn bệnh cũng như về bản thân. Nhưng luôn luôn nên lạc quan, suy nghĩ tích cực, đừng tư duy cứng nhắc kiểu như " mình chẳng có gì đáng giá, mình chẳng làm được gì"...Các bạn hãy quan sát và cố gắng hiểu người khác nghĩ gì, rồi đối chiếu với mình. Cố gắng hoà đồng. Việc có vợ hay có chồng, hoặc một người bạn thân hiểu mình là điều rất có ích...
    Nếu bạn là ngưòi thích suy nghĩ, hãy đọc các sách về tâm lý và hãy tự phân tích mình.
    Về phần tôi, đầu tiên , tôi đọc Phân tâm của Freud và Jung, sau đó tự phân tích mình.
    Sau khi nhận thức đã khá bình thường, tôi đọc cuốn Trí tuệ cảm xúc của Goleman để có một cuộc sống hoà đồng.
    Giờ đây, khi tôi đi giới thiệu vợ chưa cưới của tôi với bạn bè, họ đều có chút ghen tị. Trong mắt họ, tôi luôn là người không có nhiều nghị lực, kém giao tiếp xã hội, được cha mẹ bao bọc. Lại còn xấu nữa, vậy mà lại có cô người yêu rất xinh...Công việc lại đảm bảo, có năng lực...
    Và tôi hài lòng về điều đó. Bạn hãy làm cho ngưòi khác phải ghen tị với mình. Đừng để họ thương hại.
    Phải, bạn nên tự an ủi mình. Cũng như tôi, tôi biết các bạn cũng đã cố gắng nhiều. Vậy thì tiếp tục cố gắng lên các bạn. Và đừng để những ngưòi bình thường phải ban ơn cho chúng ta...Và cũng đừng bao giờ quá phân biệt chúng ta và họ. Chúng ta cùng một xuất phát điểm là những đứa trẻ thơ ngây, trong sáng.
    Hiện giờ tôi rất bận và sẽ rất ít tham gia trên diễn đàn. Nếu bạn cần chia sẽ, hãy liên lạc với tôi theo khanhlq75@yahoo.com
    Rất vui được làm quen với các bạn.
  9. dumb

    dumb Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    08/06/2003
    Bài viết:
    729
    Đã được thích:
    2
    Chào các bạn!
    Tôi cũng là người mắc chứng trầm cảm. Cũng muốn tâm sự đôi chút với các bạn cùng cảnh.
    Thực ra thì tôi đã trải qua hầu hết những rối loạn tâm lý từ năm giữa cấp 2. Bắt đầu từ stress( do cô độc) ---> ám ảnh sợ + tự kỷ ám thị + rối loạn lo âu kéo dài ----> tâm thần phân liệt dạng hoang tưởng------> trầm cảm (sau phân liệt). Cũng đã phải điều trị dùng thuốc theo sự chỉ định của bác sĩ.
    Nhưng lúc viết những dòng này, tôi hoàn toàn bình thường, có công việc ổn định, có bạn bè và sắp sửa lấy vợ (rất xinh đấy). Thực ra tôi chỉ khỏi hoàn toàn từ hơn một năm trở lại đây.
    Tôi rất muốn chia sẻ với các bạn thật nhiều. Nhưng điều đầu tiên, tôi muốn nói, các bạn không nên có ám ảnh là mình bị bệnh, không nên mặc cảm. Thừa nhận nhưng kô mặc cảm. Chính những mặc cảm đó là không đúng. Cũng không nên quá tập trung vào bản thân căn bệnh cũng như về bản thân. Nhưng luôn luôn nên lạc quan, suy nghĩ tích cực, đừng tư duy cứng nhắc kiểu như " mình chẳng có gì đáng giá, mình chẳng làm được gì"...Các bạn hãy quan sát và cố gắng hiểu người khác nghĩ gì, rồi đối chiếu với mình. Cố gắng hoà đồng. Việc có vợ hay có chồng, hoặc một người bạn thân hiểu mình là điều rất có ích...
    Nếu bạn là ngưòi thích suy nghĩ, hãy đọc các sách về tâm lý và hãy tự phân tích mình.
    Về phần tôi, đầu tiên , tôi đọc Phân tâm của Freud và Jung, sau đó tự phân tích mình.
    Sau khi nhận thức đã khá bình thường, tôi đọc cuốn Trí tuệ cảm xúc của Goleman để có một cuộc sống hoà đồng.
    Giờ đây, khi tôi đi giới thiệu vợ chưa cưới của tôi với bạn bè, họ đều có chút ghen tị. Trong mắt họ, tôi luôn là người không có nhiều nghị lực, kém giao tiếp xã hội, được cha mẹ bao bọc. Lại còn xấu nữa, vậy mà lại có cô người yêu rất xinh...Công việc lại đảm bảo, có năng lực...
    Và tôi hài lòng về điều đó. Bạn hãy làm cho ngưòi khác phải ghen tị với mình. Đừng để họ thương hại.
    Phải, bạn nên tự an ủi mình. Cũng như tôi, tôi biết các bạn cũng đã cố gắng nhiều. Vậy thì tiếp tục cố gắng lên các bạn. Và đừng để những ngưòi bình thường phải ban ơn cho chúng ta...Và cũng đừng bao giờ quá phân biệt chúng ta và họ. Chúng ta cùng một xuất phát điểm là những đứa trẻ thơ ngây, trong sáng.
    Hiện giờ tôi rất bận và sẽ rất ít tham gia trên diễn đàn. Nếu bạn cần chia sẽ, hãy liên lạc với tôi theo khanhlq75@yahoo.com
    Rất vui được làm quen với các bạn.
  10. bup_be_o_tinh_yeu

    bup_be_o_tinh_yeu Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/03/2002
    Bài viết:
    4.551
    Đã được thích:
    0
    ý kiến hay đấy chứ ! chỉ hi vọng bạn còn đủ tỉnh táo để nghĩ đến việc này
    trời nắng nóng kéo dài càng khiến cho con người ta dễ bị trầm cảm, nhìn qua nhìn lại cũng thấy 4-5 người bị rồi

Chia sẻ trang này