1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Bệnh trầm cảm và những triệu chứng có liên quan đến căn bệnh này ( Depression , Stress , Sleep disor

Chủ đề trong 'Sức khoẻ - Y tế' bởi holmes, 03/07/2002.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. BINH171

    BINH171 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    12/10/2002
    Bài viết:
    130
    Đã được thích:
    0
    bây giờ em uống stablon tốt lắm,chả có tác dụng phụ gì cả,ổn rồi
  2. BINH171

    BINH171 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    12/10/2002
    Bài viết:
    130
    Đã được thích:
    0
    bây giờ em uống stablon tốt lắm,chả có tác dụng phụ gì cả,ổn rồi
  3. TruongLaoCaiBang

    TruongLaoCaiBang Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/03/2002
    Bài viết:
    2.086
    Đã được thích:
    0
    Bài of [nick] thanh hang [/nick] , Gửi lúc 09:56, 11/05/03
    Tặng Shadow?.và Đ?
    Đã bao giờ bạn cảm thấy mình không thể thở nỗI và mình đã chạm đến cái chết?
    Đã bao giờ bạn hét vào mặt của một ngườI bạn thân ?o Cút đi? dù bạn ấy chẳng làm gì đến bạn không?
    Đã bao giờ bạn cầm ly nước trên tay mà tự nhiên không điều khiển được làm cho nó rơi xuống đất không?
    Đã bao giờ bạn không điều khiển được hành vi của mình và lờI nói của mình không?
    Đã bao giờ bạn quên tên một ngườI bạn ngồI bên cạnh bạn suốt một năm học chỉ sau một tháng nghỉ hè chưa?
    Đã bao giờ bạn thấy mình tự nhiên quên hết những gì mình đã học tốI hôm trước khi ngồI trong phòng thi chưa?
    Đó là một trong những triệu chứng của một bệnh tương tự như bệnh đau đầu, ngườI ta có thể lầm tưởng đây là bệnh Stress nhưng không phải????..
    Bệnh này xuất phát từ nguyên nhân là ngườI bệnh đã chịu một cú sốc nào đó rất lớn từ lúc còn bé, và nó có phát triển nhiều hay ít tuỳ thuộc vào điều kiện sống và vào sự chịu đựng của thể chất và thần kinh của ngườI bệnh???.Những việc như bị chó dạI cắn, nhìn thấy cảnh giết ngườI, bố mẹ li dị nhau, hay những nguyên nhân khác làm cho một đứa trẻ hoảng sợ là nguyên nhân sâu xa làm cho trí não của một ngườI dễ bị kém phát triển hay trí não vẫn phát triển bình thường nhưng hành vi và thái độ khó điều khiển và dễ bị kích động?????.
    Để phòng tránh bệnh này, tốt nhất, hãy bảo vệ trẻ khỏI những cú sốc lớn??.Có một đứa em họ của bạn tôi, bị chó dạI cắn 3 lần??..đến nay, trí não nó vẫn phát triển bình thường, vẫn rất thông minh và có tài năng đặc biệt về hộI hoạ nhưng nó có bệnh đãng trí rất khác người???những gì nó học được về những môn Toán, Lý, Hoá được áp dụng để giảI bài tập rất nhanh, nhưng sau một ngày, thì nó không thể nhớ lạI được những gì đã học trong ngày hôm qua??và đặc biệt, nó sẽ có những hành động rất liều lĩnh khi nhìn thấy một con chó????có lần nó đã trèo từ tầng 3 của một ngôi nhà xuống tầng 1 khi nhìn thấy một con chó ở tầng 3.
    Nhưng cũng có nhiều trường hợp, bệnh chưa phát ra ngay từ lúc còn nhỏ và một cách rõ rệt nên ngườI mắc bệnh cũng có thể sống như những ngườI bình thường khác ?????và mọI ngườI thường gọI những ngườI đó là ?oman man? vì họ thường có những biểu hiện rất khác người??.như trong hành vi, lờI nói..vv.
    Bệnh này khi xuất hiện ở một tầm tuổI lớn khiến ngườI ta thường nghĩ đó là bệnh Stress vì thường những ngườI bệnh không biết mình đã bị tổn thương thần kinh từ nhỏ làm cho khả năng chịu đựng của thần kinh họ kém đi vào tuổI trưởng thành.
    NgườI mắc bệnh thường phát hiện ra bệnh của mình khi bệnh đã có những dấu hiệu rất trầm trọng như căng thẳng quá mức trong một thờI gian dài, tim hoạt động kém, dễ bị kích động, dễ bị ngất khi thờI tiết và điều kiện sống thay đổi?.vv.
    Để chữa bệnh này, cách tốt nhất là ngườI bệnh phảI nghĩ ngơi, tránh suy nghĩ quá lâu và quá tập trung trong thờI gian dài ????????.PhảI biết học cách làm cho bản thân luôn ở trạng thái thư giãn ??..biết hưởng thụ những thú vui và hoà mình vớI thiên nhiên?..như đọc sách, nghe nhạc, ngắm cảnh, vẽ tranh, chơi đùa vớI động vật???.Và quan trọng là phảI tâm sự những khó khăn của mình vớI ngườI thân, không sống quá khép mình. ??..Và uống thuốc đều đặn.
    Những ngườI có dấu hiệu của bệnh cần biết bỏ hết những công việc, những lo toan của mình để chăm sóc cho bản thân, tránh trường hợp làm cho bệnh phát triển???sẽ phát triển thành một số bệnh khác như bệnh tim, bệnh về dạ dày, bệnh về hô hấp???.vv.
    MỗI ngườI hãy sống vui vẻ, hãy luôn làm cho ngườI khác cườI và mình cườI và nếu có thể, hãy chia sẽ niềm vui và nỗI buồn của mình cho ngườI khác???..viết vài dòng cho mục Nhật Ký là một ví dụ?
    bluemoon------------------------------------------------------------------------------------
    Lµm Chñ STRESS
    DAVE BARRY
    Khi đang ngồi ở văn phòng với hàng đống việc phi làm, kể c việc phi viết một bài đăng báo cho kịp hạn, tôi nhận được một cú phôn thông báo rằng Công ty Điện lực vừa cắt điện nhà tôi.
    Nếu tình huống khó chịu kiểu như vậy xy ra mấy năm trước đây, tôi hẳn sẽ không thể nào kiềm chế được mình với hàng chuỗi những cáu giận bực tức không đâu vào đâu. Nhưng bây giờ tôi đã ý thức một điều rằng làm chủ STRESS *là một nghệ thuật sống mang tính quyết định cho sự bo vệ và giữ gìn sức khoẻ. Vì thế tôi gác điện thoại, hít một hi thật sâu, tiếp đó từ từ thở ra, rồi đấm một cái xuống bàn với một sức mạnh đến nỗi 3 ngày sau tôi không nắm tay lại được.
    Sau đó tôi dùng tay kia để gọi điện đến Công ty Điện lực, cái công ty xử dụng hệ thống điện thoại do những kẻ quá khích thiết kế với sự trợ giúp của Hãng Dịch vụ Kiểm tra Trình độ Học vấn, vì thế muốn gọi vào Công ty Điện lực, khách hàng phi dùng hàng loạt những phím ấn này nọ để tr lời hàng đống câu hỏi lựa chọn ("... nếu quý khách biết tên của mình nhưng không biết họ của mình, xin vui lòng ấn số ...") -- tất c chỉ để Công ty Điện lực tin chắc rằng người gọi là một khách hàng xứng đáng được tiếp chuyện qua phôn.
    Trong khi chờ đợi, tôi chế ngự STRESS bằng cách bình tĩnh vạch ra những luận điểm để nói:
    1.Đồ ngu.
    2.Hãy đóng điện tr cho nhà tôi ngay lập tức.
    3.Cái đầu của các người dùng để làm gì?
    4.Pez?
    Tôi đang mài dũa cho bén nhọn những luận điểm trên thì người đại diện dịch vụ khách hàng tr lời điện thoại và lập tức làm tôi bực mình bằng cách -- tôi đoan chắc rằng đấy là chiến thuật có chủ tâm của cô ta -- tỏ ra lịch sự. Cô ấy gii thích cho tôi rằng nhà tôi bị cắt điện bởi vì -- kèm theo hàng đống lời xin lỗi -- tôi chưa tr tiền điện.
    Thật quá thể. Tôi chắc chắn sẽ thuê một đội đầu gấu đến san phẳng và lấy sạch đến từng vôn cuối cùng của Công ty Điện lực nếu như không vì một lý do duy nhất đã làm tôi suy nghĩ lại, đó là một thực tế rằng tôi vẫn nợ hoá đn tiền điện. Người ta lắm khi xếp lại thành đống những giấy tờ mà thực sự phi xử lý ngay nhưng lại cứ lần lữa không mó đến với một hy vọng thầm kín -- sự lạc quan điên rồ - rằng một sao chổi khổng lồ nào đó sẽ đến quét sạch tất c và như thế sẽ thoát nợ. Đấy chính là tình huống giống hệt chồng hoá đn của tôi.
    Cô đại diện dịch vụ khách hàng lịch sự đến mức khó chịu kia nhắn rằng nhà tôi sẽ có điện trở lại trong ngày nếu tôi thanh toán hoá đn trước 2 giờ chiều. Cô ta yêu cầu tôi thanh toán ở một hiệu thuốc gần nhà. (Tôi không lý gii được tại làm sao mà người ta không đề nghị tôi thanh toán tại chính Công ty Điện lực; phi chăng là họ muốn giấu kín bí quyết sn xuất điện, mà có lẽ đó là cọ vào thm những chiếc giầy khổng lồ).
    Vậy là tôi phi quay gấp về nhà để lấy hoá đn, và như một lệ thường, chiếc ô-tô của tôi lại hết xăng. Tôi dừng xe tại một trạm xăng đa dụng, ni mà người ta kết hợp bán đủ mọi thứ như bia, thuốc lá, tạp chí, mũ, bít tết dai, và bánh
    xăng-duych cứng ngắc. Và như một lệ thường tôi xếp hàng ngay sau một gã nhà quê đang mi nướng nốt những đồng tiền cuối cùng của gia đình hắn vào quầy xổ số để tham dự xổ số quốc gia kèm theo những toan tính rắc rối đến mức c ba tay bán hàng phi phục vụ hắn chăm chút trong những 15 phút liên tục. Trong lúc đó tôi hoàn toàn làm chủ STRESS của mình bằng cách chằm chằm ánh mắt la-de dường như có thể khoan thủng hộp sọ của hắn, đồng thời không ngừng rên xiết âm thầm trong đầu: Sao lão không biết tiếc thời gian ư? Sao lão không quẳng quách chỗ tiền kia vào lửa có nhanh hn không?
    Như vậy quý vị có thể hình dung được là tôi đã trong trạng thái hoàn toàn không STRESS trong khi thời hạn 2 giờ chiều đang mau xích lại gần. Cuối cùng tôi cũng quay được ra đường cao tốc và nhanh chóng chui vào đoạn tắc đường xếp ngay sau xe của một gã có cái tai to như cái đĩa bánh. Hắn chắc hẳn vừa đến thế giới văn mình này từ năm 1937 và chưa từng bao giờ được nhìn thấy đèn hiệu rẽ trái. Quý vị có thể thấy hắn đang chăm chú nhìn, nghiên cứu ý nghĩa của nó - đèn hiệu màu vàng, hình mũi tên chỉ sang trái, ngay ở làn đường bên trái, vậy cái đó có ý nghĩa như thế nào ấy nhỉ....? -- trong khi bao nhiêu công dân chúng tôi phi vất v làm chủ STRESS của mình bằng cách đấm mạnh vào nút còi để rồi phi rít lên đau đớn vì vừa vô tình xử dụng đúng cái tay mà trước đó đã dùng để đấm mạnh xuống bàn.
    Vào phút chót tôi cũng mò đến được hiệu thuốc, một cửa hàng chật hẹp, tối tăm, xấu xí bên đường, và tôi xếp hàng cuối cùng sau một dãy dài những người đến thanh toán các khon chi phí bằng tiền mặt: họ rút lần lượt từng tờ 1 đô ra khỏi ví với một tốc độ vô vàn chậm rãi cứ như để chứng tỏ rằng họ không nghe được những tiếng rên xiết trong đầu tôi -- Nhanh lên, đồ ngốc -- nhưng kỳ tình họ biết thừa họ đang làm gì, bởi vì tất c đều cùng một bọn: c Công ty Điện lực, c tay lái xe tai to, c gã nhà quê chi xổ số, và c trực thăng Liên Bang luôn theo dõi những công dân như tôi, vâng, tất c bọn chúng. Chúng phối hợp hòng để làm tăng STRESS chúng tôi, tôi biết tỏng những âm mưu của chúng và âm mưu của chúng tất yếu sẽ thất bại, Ha ha ha.... mà này, các người hãy tránh xa tôi ra....
    Được gerbich sửa chữa / chuyển vào 06:13 ngày 25/04/2004
  4. TruongLaoCaiBang

    TruongLaoCaiBang Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/03/2002
    Bài viết:
    2.086
    Đã được thích:
    0
    Bài of [nick] thanh hang [/nick] , Gửi lúc 09:56, 11/05/03
    Tặng Shadow?.và Đ?
    Đã bao giờ bạn cảm thấy mình không thể thở nỗI và mình đã chạm đến cái chết?
    Đã bao giờ bạn hét vào mặt của một ngườI bạn thân ?o Cút đi? dù bạn ấy chẳng làm gì đến bạn không?
    Đã bao giờ bạn cầm ly nước trên tay mà tự nhiên không điều khiển được làm cho nó rơi xuống đất không?
    Đã bao giờ bạn không điều khiển được hành vi của mình và lờI nói của mình không?
    Đã bao giờ bạn quên tên một ngườI bạn ngồI bên cạnh bạn suốt một năm học chỉ sau một tháng nghỉ hè chưa?
    Đã bao giờ bạn thấy mình tự nhiên quên hết những gì mình đã học tốI hôm trước khi ngồI trong phòng thi chưa?
    Đó là một trong những triệu chứng của một bệnh tương tự như bệnh đau đầu, ngườI ta có thể lầm tưởng đây là bệnh Stress nhưng không phải????..
    Bệnh này xuất phát từ nguyên nhân là ngườI bệnh đã chịu một cú sốc nào đó rất lớn từ lúc còn bé, và nó có phát triển nhiều hay ít tuỳ thuộc vào điều kiện sống và vào sự chịu đựng của thể chất và thần kinh của ngườI bệnh???.Những việc như bị chó dạI cắn, nhìn thấy cảnh giết ngườI, bố mẹ li dị nhau, hay những nguyên nhân khác làm cho một đứa trẻ hoảng sợ là nguyên nhân sâu xa làm cho trí não của một ngườI dễ bị kém phát triển hay trí não vẫn phát triển bình thường nhưng hành vi và thái độ khó điều khiển và dễ bị kích động?????.
    Để phòng tránh bệnh này, tốt nhất, hãy bảo vệ trẻ khỏI những cú sốc lớn??.Có một đứa em họ của bạn tôi, bị chó dạI cắn 3 lần??..đến nay, trí não nó vẫn phát triển bình thường, vẫn rất thông minh và có tài năng đặc biệt về hộI hoạ nhưng nó có bệnh đãng trí rất khác người???những gì nó học được về những môn Toán, Lý, Hoá được áp dụng để giảI bài tập rất nhanh, nhưng sau một ngày, thì nó không thể nhớ lạI được những gì đã học trong ngày hôm qua??và đặc biệt, nó sẽ có những hành động rất liều lĩnh khi nhìn thấy một con chó????có lần nó đã trèo từ tầng 3 của một ngôi nhà xuống tầng 1 khi nhìn thấy một con chó ở tầng 3.
    Nhưng cũng có nhiều trường hợp, bệnh chưa phát ra ngay từ lúc còn nhỏ và một cách rõ rệt nên ngườI mắc bệnh cũng có thể sống như những ngườI bình thường khác ?????và mọI ngườI thường gọI những ngườI đó là ?oman man? vì họ thường có những biểu hiện rất khác người??.như trong hành vi, lờI nói..vv.
    Bệnh này khi xuất hiện ở một tầm tuổI lớn khiến ngườI ta thường nghĩ đó là bệnh Stress vì thường những ngườI bệnh không biết mình đã bị tổn thương thần kinh từ nhỏ làm cho khả năng chịu đựng của thần kinh họ kém đi vào tuổI trưởng thành.
    NgườI mắc bệnh thường phát hiện ra bệnh của mình khi bệnh đã có những dấu hiệu rất trầm trọng như căng thẳng quá mức trong một thờI gian dài, tim hoạt động kém, dễ bị kích động, dễ bị ngất khi thờI tiết và điều kiện sống thay đổi?.vv.
    Để chữa bệnh này, cách tốt nhất là ngườI bệnh phảI nghĩ ngơi, tránh suy nghĩ quá lâu và quá tập trung trong thờI gian dài ????????.PhảI biết học cách làm cho bản thân luôn ở trạng thái thư giãn ??..biết hưởng thụ những thú vui và hoà mình vớI thiên nhiên?..như đọc sách, nghe nhạc, ngắm cảnh, vẽ tranh, chơi đùa vớI động vật???.Và quan trọng là phảI tâm sự những khó khăn của mình vớI ngườI thân, không sống quá khép mình. ??..Và uống thuốc đều đặn.
    Những ngườI có dấu hiệu của bệnh cần biết bỏ hết những công việc, những lo toan của mình để chăm sóc cho bản thân, tránh trường hợp làm cho bệnh phát triển???sẽ phát triển thành một số bệnh khác như bệnh tim, bệnh về dạ dày, bệnh về hô hấp???.vv.
    MỗI ngườI hãy sống vui vẻ, hãy luôn làm cho ngườI khác cườI và mình cườI và nếu có thể, hãy chia sẽ niềm vui và nỗI buồn của mình cho ngườI khác???..viết vài dòng cho mục Nhật Ký là một ví dụ?
    bluemoon------------------------------------------------------------------------------------
    Lµm Chñ STRESS
    DAVE BARRY
    Khi đang ngồi ở văn phòng với hàng đống việc phi làm, kể c việc phi viết một bài đăng báo cho kịp hạn, tôi nhận được một cú phôn thông báo rằng Công ty Điện lực vừa cắt điện nhà tôi.
    Nếu tình huống khó chịu kiểu như vậy xy ra mấy năm trước đây, tôi hẳn sẽ không thể nào kiềm chế được mình với hàng chuỗi những cáu giận bực tức không đâu vào đâu. Nhưng bây giờ tôi đã ý thức một điều rằng làm chủ STRESS *là một nghệ thuật sống mang tính quyết định cho sự bo vệ và giữ gìn sức khoẻ. Vì thế tôi gác điện thoại, hít một hi thật sâu, tiếp đó từ từ thở ra, rồi đấm một cái xuống bàn với một sức mạnh đến nỗi 3 ngày sau tôi không nắm tay lại được.
    Sau đó tôi dùng tay kia để gọi điện đến Công ty Điện lực, cái công ty xử dụng hệ thống điện thoại do những kẻ quá khích thiết kế với sự trợ giúp của Hãng Dịch vụ Kiểm tra Trình độ Học vấn, vì thế muốn gọi vào Công ty Điện lực, khách hàng phi dùng hàng loạt những phím ấn này nọ để tr lời hàng đống câu hỏi lựa chọn ("... nếu quý khách biết tên của mình nhưng không biết họ của mình, xin vui lòng ấn số ...") -- tất c chỉ để Công ty Điện lực tin chắc rằng người gọi là một khách hàng xứng đáng được tiếp chuyện qua phôn.
    Trong khi chờ đợi, tôi chế ngự STRESS bằng cách bình tĩnh vạch ra những luận điểm để nói:
    1.Đồ ngu.
    2.Hãy đóng điện tr cho nhà tôi ngay lập tức.
    3.Cái đầu của các người dùng để làm gì?
    4.Pez?
    Tôi đang mài dũa cho bén nhọn những luận điểm trên thì người đại diện dịch vụ khách hàng tr lời điện thoại và lập tức làm tôi bực mình bằng cách -- tôi đoan chắc rằng đấy là chiến thuật có chủ tâm của cô ta -- tỏ ra lịch sự. Cô ấy gii thích cho tôi rằng nhà tôi bị cắt điện bởi vì -- kèm theo hàng đống lời xin lỗi -- tôi chưa tr tiền điện.
    Thật quá thể. Tôi chắc chắn sẽ thuê một đội đầu gấu đến san phẳng và lấy sạch đến từng vôn cuối cùng của Công ty Điện lực nếu như không vì một lý do duy nhất đã làm tôi suy nghĩ lại, đó là một thực tế rằng tôi vẫn nợ hoá đn tiền điện. Người ta lắm khi xếp lại thành đống những giấy tờ mà thực sự phi xử lý ngay nhưng lại cứ lần lữa không mó đến với một hy vọng thầm kín -- sự lạc quan điên rồ - rằng một sao chổi khổng lồ nào đó sẽ đến quét sạch tất c và như thế sẽ thoát nợ. Đấy chính là tình huống giống hệt chồng hoá đn của tôi.
    Cô đại diện dịch vụ khách hàng lịch sự đến mức khó chịu kia nhắn rằng nhà tôi sẽ có điện trở lại trong ngày nếu tôi thanh toán hoá đn trước 2 giờ chiều. Cô ta yêu cầu tôi thanh toán ở một hiệu thuốc gần nhà. (Tôi không lý gii được tại làm sao mà người ta không đề nghị tôi thanh toán tại chính Công ty Điện lực; phi chăng là họ muốn giấu kín bí quyết sn xuất điện, mà có lẽ đó là cọ vào thm những chiếc giầy khổng lồ).
    Vậy là tôi phi quay gấp về nhà để lấy hoá đn, và như một lệ thường, chiếc ô-tô của tôi lại hết xăng. Tôi dừng xe tại một trạm xăng đa dụng, ni mà người ta kết hợp bán đủ mọi thứ như bia, thuốc lá, tạp chí, mũ, bít tết dai, và bánh
    xăng-duych cứng ngắc. Và như một lệ thường tôi xếp hàng ngay sau một gã nhà quê đang mi nướng nốt những đồng tiền cuối cùng của gia đình hắn vào quầy xổ số để tham dự xổ số quốc gia kèm theo những toan tính rắc rối đến mức c ba tay bán hàng phi phục vụ hắn chăm chút trong những 15 phút liên tục. Trong lúc đó tôi hoàn toàn làm chủ STRESS của mình bằng cách chằm chằm ánh mắt la-de dường như có thể khoan thủng hộp sọ của hắn, đồng thời không ngừng rên xiết âm thầm trong đầu: Sao lão không biết tiếc thời gian ư? Sao lão không quẳng quách chỗ tiền kia vào lửa có nhanh hn không?
    Như vậy quý vị có thể hình dung được là tôi đã trong trạng thái hoàn toàn không STRESS trong khi thời hạn 2 giờ chiều đang mau xích lại gần. Cuối cùng tôi cũng quay được ra đường cao tốc và nhanh chóng chui vào đoạn tắc đường xếp ngay sau xe của một gã có cái tai to như cái đĩa bánh. Hắn chắc hẳn vừa đến thế giới văn mình này từ năm 1937 và chưa từng bao giờ được nhìn thấy đèn hiệu rẽ trái. Quý vị có thể thấy hắn đang chăm chú nhìn, nghiên cứu ý nghĩa của nó - đèn hiệu màu vàng, hình mũi tên chỉ sang trái, ngay ở làn đường bên trái, vậy cái đó có ý nghĩa như thế nào ấy nhỉ....? -- trong khi bao nhiêu công dân chúng tôi phi vất v làm chủ STRESS của mình bằng cách đấm mạnh vào nút còi để rồi phi rít lên đau đớn vì vừa vô tình xử dụng đúng cái tay mà trước đó đã dùng để đấm mạnh xuống bàn.
    Vào phút chót tôi cũng mò đến được hiệu thuốc, một cửa hàng chật hẹp, tối tăm, xấu xí bên đường, và tôi xếp hàng cuối cùng sau một dãy dài những người đến thanh toán các khon chi phí bằng tiền mặt: họ rút lần lượt từng tờ 1 đô ra khỏi ví với một tốc độ vô vàn chậm rãi cứ như để chứng tỏ rằng họ không nghe được những tiếng rên xiết trong đầu tôi -- Nhanh lên, đồ ngốc -- nhưng kỳ tình họ biết thừa họ đang làm gì, bởi vì tất c đều cùng một bọn: c Công ty Điện lực, c tay lái xe tai to, c gã nhà quê chi xổ số, và c trực thăng Liên Bang luôn theo dõi những công dân như tôi, vâng, tất c bọn chúng. Chúng phối hợp hòng để làm tăng STRESS chúng tôi, tôi biết tỏng những âm mưu của chúng và âm mưu của chúng tất yếu sẽ thất bại, Ha ha ha.... mà này, các người hãy tránh xa tôi ra....
    Được gerbich sửa chữa / chuyển vào 06:13 ngày 25/04/2004
  5. ndungtuan

    ndungtuan Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    18/02/2002
    Bài viết:
    1.493
    Đã được thích:
    2
    Sửa font chữ của bài trên:
    Làm Chủ STRESS
    DAVE BARRY
    Khi đang ngồi ở văn phòng với hàng đống việc phải làm, kể cả việc phải viết một bài đăng báo cho kịp hạn, tôi nhận được một cú phôn thông báo rằng Công ty Điện lực vừa cắt điện nhà tôi.
    Nếu tình huống khó chịu kiểu như vậy xảy ra mấy năm trước đây, tôi hẳn sẽ không thể nào kiềm chế được mình với hàng chuỗi những cáu giận bực tức không đâu vào đâu. Nhng bây giờ tôi đã ý thức một điều rằng làm chủ STRESS là một nghệ thuật sống mang tính quyết định cho sự bảo vệ và giữ gìn sức khoẻ. Vì thế tôi gác điện thoại, hít một hơi thật sâu, tiếp đó từ từ thở ra, rồi đấm một cái xuống bàn với một sức mạnh đến nỗi 3 ngày sau tôi không nắm tay lại được.
    Sau đó tôi dùng tay kia để gọi điện đến Công ty Điện lực, cái công ty xử dụng hệ thống điện thoại do những kẻ quá khích thiết kế với sự trợ giúp của Hãng Dịch vụ Kiểm tra Trình độ Học vấn, vì thế muốn gọi vào Công ty Điện lực, khách hàng phải dùng hàng loạt những phím ấn này nọ để trả lời hàng đống câu hỏi lựa chọn ("... nếu quý khách biết tên của mình nhng không biết họ của mình, xin vui lòng ấn số ...") -- tất cả chỉ để Công ty Điện lực tin chắc rằng người gọi là một khách hàng xứng đáng được tiếp chuyện qua phôn.
    Trong khi chờ đợi, tôi chế ngự STRESS bằng cách bình tĩnh vạch ra những luận điểm để nói:
    1. Đồ ngu.
    2. Hãy đóng điện trả cho nhà tôi ngay lập tức.
    3. Cái đầu của các ngời dùng để làm gì?
    4. Pez?
    Tôi đang mài dũa cho bén nhọn những luận điểm trên thì người đại diện dịch vụ khách hàng trả lời điện thoại và lập tức làm tôi bực mình bằng cách -- tôi đoan chắc rằng đấy là chiến thuật có chủ tâm của cô ta -- tỏ ra lịch sự. Cô ấy giải thích cho tôi rằng nhà tôi bị cắt điện bởi vì -- kèm theo hàng đống lời xin lỗi -- tôi chưa trả tiền điện.
    Thật quá thể. ô"i chắc chắn sẽ thuê một đội đầu gấu đến san phẳng và lấy sạch đến từng vốn cuối cùng của Công ty Điện lực nếu như không vì một lý do duy nhất đã làm tôi suy nghĩ lại, đó là một thực tế rằng tôi vẫn nợ hoá đơn tiền điện. Người ta lắm khi xếp lại thành đống những giấy tờ mà thực sự phải xử lý ngay nhưng lại cứ lần lữa không mó đến với một hy vọng thầm kín -- sự lạc quan điên rồ - rằng một sao chổi khổng lồ nào đó sẽ đến quét sạch tất cả và như thế sẽ thoát nợ. Đấy chính là tình huống giống hệt chồng hoá đơn của tôi.
    Cô đại diện dịch vụ khách hàng lịch sự đến mức khó chịu kia nhắn rằng nhà tôi sẽ có điện trở lại trong ngày nếu tôi thanh toán hoá đơn trước 2 giờ chiều. Cô ta yêu cầu tôi thanh toán ở một hiệu thuốc gần nhà. (Tôi không lý giải được tại làm sao mà người ta không đề nghị tôi thanh toán tại chính Công ty Điện lực; phải chăng là họ muốn giấu kín bí quyết sản xuất điện, mà có lẽ đó là cọ vào thm những chiếc giầy khổng lồ).
    Vậy là tôi phải quay gấp về nhà để lấy hoá đơn, và như một lệ thường, chiếc "ô-tô" của tôi lại hết xăng. Tôi dừng xe tại một trạm xăng đa dụng, nơi mà người ta kết hợp bán đủ mọi thứ như bia, thuốc lá, tạp chí, mũ, bít tết dai, và bánh xăng-duych cứng ngắc. Và như một lệ thường tôi xếp hàng ngay sau một gã nhà quê đang moi nướng nốt những đồng tiền cuối cùng của gia đình hắn vào quầy xổ số để tham dự xổ số quốc gia kèm theo những toan tính rắc rối đến mức có ba tay bán hàng phải phục vụ hắn chăm chút trong những 15 phút liên tục. Trong lúc đó tôi hoàn toàn làm chủ STRESS của mình bằng cách chăm chăm ánh mắt la-de dường như có thể khoan thủng hộp sọ của hắn, đồng thời không ngừng rên xiết âm thầm trong đầu: Sao lão không biết tiếc thời gian ? Sao lão không quẳng quách chỗ tiền kia vào lửa có nhanh hơn không?
    Như vậy quý vị có thể hình dung được là tôi đã trong trạng thái hoàn toàn không STRESS trong khi thời hạn 2 giờ chiều đang mau xích lại gần. Cuối cùng tôi cũng quay được ra đường cao tốc và nhanh chóng chui vào đoạn tắc đường xếp ngay sau xe của một gã có cái tai to như cái đĩa bánh. Hắn chắc hẳn vừa đến thế giới văn mình này từ năm 1937 và chưa từng bao giờ được nhìn thấy đèn hiệu rẽ trái. Quý vị có thể thấy hắn đang chăm chú nhìn, nghiên cứu ý nghĩa của nó - đèn hiệu màu vàng, hình mũi tên chỉ sang trái, ngay ở làn đường bên trái, vậy cái đó có ý nghĩa như thế nào ấy nhỉ....? -- trong khi bao nhiêu công dân chúng tôi phải vất vả làm chủ STRESS của mình bằng cách đấm mạnh vào nút còi để rồi phải rít lên đau đớn vì vừa vô tình xử dụng đúng cái tay mà trước đó đã dùng để đấm mạnh xuống bàn.
    Vào phút chót tôi cũng mò đến được hiệu thuốc, một cửa hàng chật hẹp, tối tăm, xấu xí bên đường, và tôi xếp hàng cuối cùng sau một dãy dài những người đến thanh toán các khoản chi phí bằng tiền mặt: họ rút lần lượt từng tờ 1 đổ ra khỏi ví với một tốc độ vô vàn chậm rãi cứ như để chứng tỏ rằng họ không nghe được những tiếng rên xiết trong đầu tôi -- Nhanh lên, đồ ngốc -- nhưng kỳ tình họ biết thừa họ đang làm gì, bởi vì tất cả đều cùng một bọn: cả Công ty Điện lực, cả tay lái xe tai to, cả gã nhà quê chơi xổ số, và cả trực thăng Liên Bang luôn theo dõi những công dân như tôi, vâng, tất cả bọn chúng. Chúng phối hợp hòng để làm tăng STRESS chúng tôi, tôi biết tỏng những âm mưu của chúng và âm mưu của chúng tất yếu sẽ thất bại, Ha ha ha.... mà này, các người hãy tránh xa tôi ra....

    "TỪ BI" OR NOT "TỪ BI" ?
  6. ndungtuan

    ndungtuan Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    18/02/2002
    Bài viết:
    1.493
    Đã được thích:
    2
    Sửa font chữ của bài trên:
    Làm Chủ STRESS
    DAVE BARRY
    Khi đang ngồi ở văn phòng với hàng đống việc phải làm, kể cả việc phải viết một bài đăng báo cho kịp hạn, tôi nhận được một cú phôn thông báo rằng Công ty Điện lực vừa cắt điện nhà tôi.
    Nếu tình huống khó chịu kiểu như vậy xảy ra mấy năm trước đây, tôi hẳn sẽ không thể nào kiềm chế được mình với hàng chuỗi những cáu giận bực tức không đâu vào đâu. Nhng bây giờ tôi đã ý thức một điều rằng làm chủ STRESS là một nghệ thuật sống mang tính quyết định cho sự bảo vệ và giữ gìn sức khoẻ. Vì thế tôi gác điện thoại, hít một hơi thật sâu, tiếp đó từ từ thở ra, rồi đấm một cái xuống bàn với một sức mạnh đến nỗi 3 ngày sau tôi không nắm tay lại được.
    Sau đó tôi dùng tay kia để gọi điện đến Công ty Điện lực, cái công ty xử dụng hệ thống điện thoại do những kẻ quá khích thiết kế với sự trợ giúp của Hãng Dịch vụ Kiểm tra Trình độ Học vấn, vì thế muốn gọi vào Công ty Điện lực, khách hàng phải dùng hàng loạt những phím ấn này nọ để trả lời hàng đống câu hỏi lựa chọn ("... nếu quý khách biết tên của mình nhng không biết họ của mình, xin vui lòng ấn số ...") -- tất cả chỉ để Công ty Điện lực tin chắc rằng người gọi là một khách hàng xứng đáng được tiếp chuyện qua phôn.
    Trong khi chờ đợi, tôi chế ngự STRESS bằng cách bình tĩnh vạch ra những luận điểm để nói:
    1. Đồ ngu.
    2. Hãy đóng điện trả cho nhà tôi ngay lập tức.
    3. Cái đầu của các ngời dùng để làm gì?
    4. Pez?
    Tôi đang mài dũa cho bén nhọn những luận điểm trên thì người đại diện dịch vụ khách hàng trả lời điện thoại và lập tức làm tôi bực mình bằng cách -- tôi đoan chắc rằng đấy là chiến thuật có chủ tâm của cô ta -- tỏ ra lịch sự. Cô ấy giải thích cho tôi rằng nhà tôi bị cắt điện bởi vì -- kèm theo hàng đống lời xin lỗi -- tôi chưa trả tiền điện.
    Thật quá thể. ô"i chắc chắn sẽ thuê một đội đầu gấu đến san phẳng và lấy sạch đến từng vốn cuối cùng của Công ty Điện lực nếu như không vì một lý do duy nhất đã làm tôi suy nghĩ lại, đó là một thực tế rằng tôi vẫn nợ hoá đơn tiền điện. Người ta lắm khi xếp lại thành đống những giấy tờ mà thực sự phải xử lý ngay nhưng lại cứ lần lữa không mó đến với một hy vọng thầm kín -- sự lạc quan điên rồ - rằng một sao chổi khổng lồ nào đó sẽ đến quét sạch tất cả và như thế sẽ thoát nợ. Đấy chính là tình huống giống hệt chồng hoá đơn của tôi.
    Cô đại diện dịch vụ khách hàng lịch sự đến mức khó chịu kia nhắn rằng nhà tôi sẽ có điện trở lại trong ngày nếu tôi thanh toán hoá đơn trước 2 giờ chiều. Cô ta yêu cầu tôi thanh toán ở một hiệu thuốc gần nhà. (Tôi không lý giải được tại làm sao mà người ta không đề nghị tôi thanh toán tại chính Công ty Điện lực; phải chăng là họ muốn giấu kín bí quyết sản xuất điện, mà có lẽ đó là cọ vào thm những chiếc giầy khổng lồ).
    Vậy là tôi phải quay gấp về nhà để lấy hoá đơn, và như một lệ thường, chiếc "ô-tô" của tôi lại hết xăng. Tôi dừng xe tại một trạm xăng đa dụng, nơi mà người ta kết hợp bán đủ mọi thứ như bia, thuốc lá, tạp chí, mũ, bít tết dai, và bánh xăng-duych cứng ngắc. Và như một lệ thường tôi xếp hàng ngay sau một gã nhà quê đang moi nướng nốt những đồng tiền cuối cùng của gia đình hắn vào quầy xổ số để tham dự xổ số quốc gia kèm theo những toan tính rắc rối đến mức có ba tay bán hàng phải phục vụ hắn chăm chút trong những 15 phút liên tục. Trong lúc đó tôi hoàn toàn làm chủ STRESS của mình bằng cách chăm chăm ánh mắt la-de dường như có thể khoan thủng hộp sọ của hắn, đồng thời không ngừng rên xiết âm thầm trong đầu: Sao lão không biết tiếc thời gian ? Sao lão không quẳng quách chỗ tiền kia vào lửa có nhanh hơn không?
    Như vậy quý vị có thể hình dung được là tôi đã trong trạng thái hoàn toàn không STRESS trong khi thời hạn 2 giờ chiều đang mau xích lại gần. Cuối cùng tôi cũng quay được ra đường cao tốc và nhanh chóng chui vào đoạn tắc đường xếp ngay sau xe của một gã có cái tai to như cái đĩa bánh. Hắn chắc hẳn vừa đến thế giới văn mình này từ năm 1937 và chưa từng bao giờ được nhìn thấy đèn hiệu rẽ trái. Quý vị có thể thấy hắn đang chăm chú nhìn, nghiên cứu ý nghĩa của nó - đèn hiệu màu vàng, hình mũi tên chỉ sang trái, ngay ở làn đường bên trái, vậy cái đó có ý nghĩa như thế nào ấy nhỉ....? -- trong khi bao nhiêu công dân chúng tôi phải vất vả làm chủ STRESS của mình bằng cách đấm mạnh vào nút còi để rồi phải rít lên đau đớn vì vừa vô tình xử dụng đúng cái tay mà trước đó đã dùng để đấm mạnh xuống bàn.
    Vào phút chót tôi cũng mò đến được hiệu thuốc, một cửa hàng chật hẹp, tối tăm, xấu xí bên đường, và tôi xếp hàng cuối cùng sau một dãy dài những người đến thanh toán các khoản chi phí bằng tiền mặt: họ rút lần lượt từng tờ 1 đổ ra khỏi ví với một tốc độ vô vàn chậm rãi cứ như để chứng tỏ rằng họ không nghe được những tiếng rên xiết trong đầu tôi -- Nhanh lên, đồ ngốc -- nhưng kỳ tình họ biết thừa họ đang làm gì, bởi vì tất cả đều cùng một bọn: cả Công ty Điện lực, cả tay lái xe tai to, cả gã nhà quê chơi xổ số, và cả trực thăng Liên Bang luôn theo dõi những công dân như tôi, vâng, tất cả bọn chúng. Chúng phối hợp hòng để làm tăng STRESS chúng tôi, tôi biết tỏng những âm mưu của chúng và âm mưu của chúng tất yếu sẽ thất bại, Ha ha ha.... mà này, các người hãy tránh xa tôi ra....

    "TỪ BI" OR NOT "TỪ BI" ?
  7. TruongLaoCaiBang

    TruongLaoCaiBang Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/03/2002
    Bài viết:
    2.086
    Đã được thích:
    0
    Cái này ở bên box bản tin SK nhưng có lẽ post sang đây để mọi người cùng đọc
    Trầm cảm là một rối loạn về cảm xúc; nó gây ra sự suy giảm chức năng xã hội và nghề nghiệp ở hầu hết các bệnh nhân. Theo ước tính, mức suy giảm chức năng do trầm cảm gây ra tương đương với mức suy giảm do các bệnh thực thể mạn tính khác (tăng huyết áp, tiểu đường...) cộng lại.
    Theo thống kê của Tổ chức Y tế Thế giới, khoảng 5% dân số có biểu hiện trầm cảm rõ rệt (ở Mỹ, căn bệnh này đã tấn công 1/8 dân số; việc chữa trị tiêu tốn 45 triệu USD mỗi năm). Tỷ lệ hiện mắc trầm cảm hiện là 2-3% ở nam, 4-9% ở nữ; nếu tính trong cả cuộc đời thì tỷ lệ mắc là 7-12% ở nam và 20-25% ở nữ. Trầm cảm phổ biến hơn ở những người sống độc thân và li dị.
    Biểu hiện điển hình của trầm cảm là tình trạng buồn rầu, ủ rũ suốt cả ngày và kéo dài từ ngày này sang ngày khác. Người bệnh luôn luôn có cảm giác mệt mỏi, uể oải, không còn sức sống (thậm chí nhấc chân tay cũng cảm thấy mệt), rối loạn giấc ngủ, mất cảm giác ngon miệng. Họ giảm quan tâm đối với những sự việc xảy ra xung quanh. Các thói quen, sở thích trước đây cũng không làm cho họ vui hơn. Một số bệnh nhân có ý nghĩ rằng mình có nhiều lỗi lầm, nhiều khuyết điểm không thể tha thứ được, hoặc mình đang bị người khác truy hại, dẫn đến có ý tưởng và hành vi tự sát.
    Về cơ chế bệnh sinh của trầm cảm, cho đến nay có nhiều giả thuyết nhưng chưa giả thuyết nào giải thích được đầy đủ. Trong thực hành lâm sàng, có thể chia trầm cảm theo ba nhóm:
    - Trầm cảm nội sinh: Xuất hiện do sự thay đổi hoạt lực của các chất dẫn truyền thần kinh tại não, mà ngày nay người ta nghĩ nhiều đến sự giảm serotonin ở thần kinh trung ương.
    - Trầm cảm tâm căn: Xuất hiện sau các sang chấn tâm lý như người thân mất, thất nghiệp, ly dị, bất đồng quan điểm giữa các thành viên trong gia đình, con cái hư hỏng...
    - Trầm cảm thực tổn: Xuất hiện do tình trạng bệnh lý của cơ thể ảnh hưởng trực tiếp hay gián tiếp lên hoạt động chức năng của não (như u não, chấn thương sọ não, bệnh basedow...).
    Ngoài ra, còn có sự liên quan giữa trầm cảm với sự lạm dụng rượu và ma túy. Một nghiên cứu ở Mỹ cho thấy, khoảng 1/4 số bệnh nhân trầm cảm có lạm dụng rượu.
    Bệnh nhân trầm cảm cần được điều trị tích cực, trường hợp nặng cần cho nhập viện để đề phòng tự sát. Các phương pháp điều trị trầm cảm bao gồm liệu pháp tâm lý, sử dụng thuốc và các liệu pháp tái thích ứng xã hội. Sự phối hợp chặt chẽ giữa ngành tâm thần với cộng đồng và các thành viên trong gia đình người bệnh là yếu tố quan trọng việc điều trị có hiệu quả cao.
    Ngày nay, có nhiều thuốc chống trầm cảm tỏ ra rất hiệu quả trong điều trị như: amitriptilin, anafranil, stablon... Việc lựa chọn loại thuốc, liều lượng và thời gian dùng phụ thuộc vào mỗi cá thể; vì vậy, bệnh nhân chỉ dùng thuốc khi có chỉ định của bác sĩ chuyên khoa. Quá trình điều trị trầm cảm khá lâu dài (tối thiểu từ 3 đến 6 tháng) và cách sử dụng các liệu pháp cũng thay đổi theo từng giai đoạn của bệnh. Vì vậy, những người có biểu hiện của bệnh trầm cảm cần được đưa đến khoa tâm thần để được chẩn đoán và có kế hoạch điều trị đúng đắn.
  8. TruongLaoCaiBang

    TruongLaoCaiBang Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/03/2002
    Bài viết:
    2.086
    Đã được thích:
    0
    Cái này ở bên box bản tin SK nhưng có lẽ post sang đây để mọi người cùng đọc
    Trầm cảm là một rối loạn về cảm xúc; nó gây ra sự suy giảm chức năng xã hội và nghề nghiệp ở hầu hết các bệnh nhân. Theo ước tính, mức suy giảm chức năng do trầm cảm gây ra tương đương với mức suy giảm do các bệnh thực thể mạn tính khác (tăng huyết áp, tiểu đường...) cộng lại.
    Theo thống kê của Tổ chức Y tế Thế giới, khoảng 5% dân số có biểu hiện trầm cảm rõ rệt (ở Mỹ, căn bệnh này đã tấn công 1/8 dân số; việc chữa trị tiêu tốn 45 triệu USD mỗi năm). Tỷ lệ hiện mắc trầm cảm hiện là 2-3% ở nam, 4-9% ở nữ; nếu tính trong cả cuộc đời thì tỷ lệ mắc là 7-12% ở nam và 20-25% ở nữ. Trầm cảm phổ biến hơn ở những người sống độc thân và li dị.
    Biểu hiện điển hình của trầm cảm là tình trạng buồn rầu, ủ rũ suốt cả ngày và kéo dài từ ngày này sang ngày khác. Người bệnh luôn luôn có cảm giác mệt mỏi, uể oải, không còn sức sống (thậm chí nhấc chân tay cũng cảm thấy mệt), rối loạn giấc ngủ, mất cảm giác ngon miệng. Họ giảm quan tâm đối với những sự việc xảy ra xung quanh. Các thói quen, sở thích trước đây cũng không làm cho họ vui hơn. Một số bệnh nhân có ý nghĩ rằng mình có nhiều lỗi lầm, nhiều khuyết điểm không thể tha thứ được, hoặc mình đang bị người khác truy hại, dẫn đến có ý tưởng và hành vi tự sát.
    Về cơ chế bệnh sinh của trầm cảm, cho đến nay có nhiều giả thuyết nhưng chưa giả thuyết nào giải thích được đầy đủ. Trong thực hành lâm sàng, có thể chia trầm cảm theo ba nhóm:
    - Trầm cảm nội sinh: Xuất hiện do sự thay đổi hoạt lực của các chất dẫn truyền thần kinh tại não, mà ngày nay người ta nghĩ nhiều đến sự giảm serotonin ở thần kinh trung ương.
    - Trầm cảm tâm căn: Xuất hiện sau các sang chấn tâm lý như người thân mất, thất nghiệp, ly dị, bất đồng quan điểm giữa các thành viên trong gia đình, con cái hư hỏng...
    - Trầm cảm thực tổn: Xuất hiện do tình trạng bệnh lý của cơ thể ảnh hưởng trực tiếp hay gián tiếp lên hoạt động chức năng của não (như u não, chấn thương sọ não, bệnh basedow...).
    Ngoài ra, còn có sự liên quan giữa trầm cảm với sự lạm dụng rượu và ma túy. Một nghiên cứu ở Mỹ cho thấy, khoảng 1/4 số bệnh nhân trầm cảm có lạm dụng rượu.
    Bệnh nhân trầm cảm cần được điều trị tích cực, trường hợp nặng cần cho nhập viện để đề phòng tự sát. Các phương pháp điều trị trầm cảm bao gồm liệu pháp tâm lý, sử dụng thuốc và các liệu pháp tái thích ứng xã hội. Sự phối hợp chặt chẽ giữa ngành tâm thần với cộng đồng và các thành viên trong gia đình người bệnh là yếu tố quan trọng việc điều trị có hiệu quả cao.
    Ngày nay, có nhiều thuốc chống trầm cảm tỏ ra rất hiệu quả trong điều trị như: amitriptilin, anafranil, stablon... Việc lựa chọn loại thuốc, liều lượng và thời gian dùng phụ thuộc vào mỗi cá thể; vì vậy, bệnh nhân chỉ dùng thuốc khi có chỉ định của bác sĩ chuyên khoa. Quá trình điều trị trầm cảm khá lâu dài (tối thiểu từ 3 đến 6 tháng) và cách sử dụng các liệu pháp cũng thay đổi theo từng giai đoạn của bệnh. Vì vậy, những người có biểu hiện của bệnh trầm cảm cần được đưa đến khoa tâm thần để được chẩn đoán và có kế hoạch điều trị đúng đắn.
  9. TruongTamPhong

    TruongTamPhong Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    18/08/2001
    Bài viết:
    177
    Đã được thích:
    0
    Hien nay toi dang lam viec tai mot co quan hanh chinh su nghiep. Cong viec luon doi hoi toi phai co su tap trung cao va thuonq xuyen phai lam viec ngoai gio. Vi vay nhieu luc toi cam thay rat met moi va kho tap trung trong cong viec.
    Toi da thu dung cac loai thuoc nhu Upsa C, Enevon C ... de giam met moi va co gang an ngu dieu do nhung hien tuong met moi khong giam bot. o gang an ngu dieu do nhung hien tuong met moi khong giam bot.
    Rat mong cac bac tu van giup ve van de nay, neu co the xin gioi thieu cho toi mot vai dia chi de kham va chua benh cu the.
    Xin chan thanh cam on
  10. TruongTamPhong

    TruongTamPhong Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    18/08/2001
    Bài viết:
    177
    Đã được thích:
    0
    Hien nay toi dang lam viec tai mot co quan hanh chinh su nghiep. Cong viec luon doi hoi toi phai co su tap trung cao va thuonq xuyen phai lam viec ngoai gio. Vi vay nhieu luc toi cam thay rat met moi va kho tap trung trong cong viec.
    Toi da thu dung cac loai thuoc nhu Upsa C, Enevon C ... de giam met moi va co gang an ngu dieu do nhung hien tuong met moi khong giam bot. o gang an ngu dieu do nhung hien tuong met moi khong giam bot.
    Rat mong cac bac tu van giup ve van de nay, neu co the xin gioi thieu cho toi mot vai dia chi de kham va chua benh cu the.
    Xin chan thanh cam on

Chia sẻ trang này