1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Bệnh trầm cảm và những triệu chứng có liên quan đến căn bệnh này ( Depression , Stress , Sleep disor

Chủ đề trong 'Sức khoẻ - Y tế' bởi holmes, 03/07/2002.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. dumb

    dumb Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    08/06/2003
    Bài viết:
    729
    Đã được thích:
    2
    Thực ra trầm cảm dễ xảy ra hơn là chúng ta nghĩ. Căng thẳng, nghèo đói, thiếu thốn tình cảm lâu... có thể dẫn đến trầm cảm.
    Ngay cả những người có cuộc sống tuổi thơ không thuận lợi, cũng dễ bị trầm cảm sau sinh, vì thường đứa con là niềm vui với mọi người, nhưng những ám ảnh về cuộc sống trước kia cộng với việc biến đổi nội tiết sau sinh có thể làm người phụ nữ bị trầm cảm. Những đứa trẻ có tham vọng quá cao thường xuyên bị thất bại cũng có thể dẫn tới trầm cảm....
    Xã hội hiện đại làm cho càng có nhiều người có tâm lý bất ổn. Nếu không kịp điều chỉnh sẽ dẫn đến trầm cảm.
    Bạn không cần phải quan trọng hoá nó lên quá thế mới có đủ can đảm và nghị lực. Nó là một sự không may của số phận, cũng như nhiều sự không may khác. Đừng vì thế mà thôi ước mơ, thôi tham vọng. Chỉ có điều nên điều chỉnh nó cho hợp lý và phải hành động tích cực để đạt được và chuẩn bị tâm lý thích hợp nếu kết quả không như ý muốn. Tập luyện thể lực và các mối quan hệ XH lạnh mạnh, có tính nâng đỡ cộng với công việc ổn định, có đủ nguồn yêu thương là những cách tốt nhất lâu bền với các bệnh tâm lý nói chung và trầm cảm nói riêng.
  2. JackyYdusa

    JackyYdusa Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/07/2005
    Bài viết:
    3
    Đã được thích:
    0
    Em năm nay 15 tuổi ! từ năm lớp 8 em không còn cảm thấy vui vẻ như trước nữa , em ít dần những buổi đi chơi hoạt động cùng trường lớp và dần dần là dừng hẳn ! hè em không đi đâu chơi , em chỉ muốn ở một mình , không muốn gặp ai hết , em đang rất buồn , cha mẹ em thì làm suốt ngày không ngó ngàn gì đến em cả , dần dà họ ruồng bỏ em , họ cho em một cái máy tính để giải trí và một chiếc tivi , em suốt ngày chỉ ở vòng trong phòng vì bản thân em đã mất đi cái niềm vui gọi là đi chơi rồi , đến giờ cơm , em kêu cô mang cơm qua cho ăn , đúng 3 buổi , em xin tiền sắm sửa thì mẹ không cho vì mẹ em nói em chưa làm ra tiền , có nhiều lúc em chán lắm , chỉ biết khóc và khóc và nhiều khi tự đánh mình đập dầu và cạnh giuờng , nhiều lúc em muốn tự tử cho rồi ! khi viết bài này cũng đang khóc , khóc không vì tủi thân quá , em cảm thấy mình sống cũng như không sống , cha mẹ em cũng ko nhờ được gì , nên chỉ mạo mụi post bài này để hỏi như vầy em có bị trầm cảm hay chỉ là buồn bã bình thường ? khi gặp cơn stress em hay đau cả vùng đầu khi đó em mất kiểm soát bản thân , thường là tự đánh mình ..........
    Được JackyYdusa sửa chữa / chuyển vào 11:02 ngày 23/07/2005
  3. nobita84vt

    nobita84vt Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/11/2004
    Bài viết:
    56
    Đã được thích:
    0
    Đã lâu không vào đây , híc híc dạo này tui ngặp nhiềuu chuyện buồn wa'' , tình hình ngày càng trở nên tồi tệ , bây giờ người tui trống rỗng ,ngày càng nói chuyện một mình nhiều hơn nữa . ko biết phải làm sao bây giờ , mệt mỏi chan'' nản buồn tẻ cô đơn ( mới chia tay với ban trai ) .
  4. nobita84vt

    nobita84vt Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/11/2004
    Bài viết:
    56
    Đã được thích:
    0
    nobita84vt ra61t muo61n lien lac lam wen voi bacsiquaidJack
    nobita_vt@yahoo.com
    dang muon tim kiem mot nguoi ban cung canh ngo de co teh chia se tam su voi nhau
  5. hcg

    hcg Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/08/2003
    Bài viết:
    232
    Đã được thích:
    0
    các bạn thân mến,
    hôm nay tôi cũng lang thang vào trong box này vì trong người cảm thấy hơi bị stress nếu không nói là depress. Tôi hiểu lý do nào dẫn đến tình trạng này, đó là sự cô đơn, quá nhiều công việc cần phải giải quyết trong khi thời gian có hạn, và năng lực có hạn.
    Tôi định vào đây đọc để giải trí, khuyây khoả hơn thì quay lại làm việc tiếp. Tuy nhiên, đọc bài viết một số bạn, tôi thấy muốn chia sẻ với các bạn một số kinh nghiệm từ việc kill stress của tôi.
    1. Giữ cho bản thân luôn được motivated và sống có một mục tiêu rõ ràng: có thể mục tiêu là hiểu biết nhiều hơn về cuộc sống, trở thành một nhà khoa học giỏi, một nghệ sỹ tài năng, ... Hoặc chỉ rất đơn giản là ra ngoài đường, giúp đỡ những người lương thiện nhưng đang gặp khó khăn.
    2. Khiến cho bản thân mình luôn bận rộn: làm việc, tư duy, sẽ khiến chúng ta không có thời gian để suy nghĩ tiêu cực. Khi làm được việc gì đó, chúng ta sẽ cảm nhận được giá trị của bản thân, có sự tự tin hơn vào chính mình, tìm được niềm vui vì nhận ra được vị trí của mình trong xã hội.
    3. Luôn phấn đấu vì một cuộc sống tốt đẹp hơn: hãy nói chuyện với mọi người để nhận thấy nhiều người chưa bằng mình, và những khiếm khuyết (nếu có) của mình, cũng là khiếm khuyết vô vàn người khác có. Bạn sẽ tự tin và dám nghĩ tới nhiều mục tiêu cao hơn.
    4. Tập thể dục: một việc tưởng như rất đơn giản, nhưng vô cùng hiệu quả. Bố mẹ sinh chúng ta ra là một người vui vẻ, hạnh phúc và năng động (by default). Chỉ vì một số biến cố và tác động không mong muốn trong cuộc sống, do kinh nghiệm sông của chúng ta chưa nhiều, nên khiến con người không cân bằng, là nguyên nhân của rất nhiều vấn đề chúng ta gặp phải trong cuộc sống..... Tập thể dục là một cách để con người chúng ta cân bằng trở lại.
    và bây giờ tôi sẽ đi làm việc tiếp, và 2 tiếng nữa sẽ đi tập gym :D
    Chúc các bạn luôn tìm được những công việc thú vị để làm, để không còn cảm giác tồi tệ này. Nếu bạn nào muốn làm những công việc có ý nghĩa, hãy liên lạc với tôi :-) Tôi có thể bầy cho các bạn rất nhiều việc để làm, để tìm được giá trị cho bản thân, và niềm tin vào cuộc sống, vào tương lai!
  6. mrs_pantera

    mrs_pantera Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/07/2005
    Bài viết:
    6
    Đã được thích:
    0
    Năm nay em 20 tuổi,năm ngoái vì lí do riêng nên bố mẹ đưa em ra Bắc học 1 năm.Ko hiểu sao ra đó em luôn cảm thấy mệt mỏi,chán nản nhưng khi tiếp xúc với mọi người thì em lại cực kỳ giả tạo,tự tạo ra 1 vỏ bọc hoàn hảo,là cháu thầy hiệu phó,là học sinh khá,là 1 đứa vui vẻ hoà đồng.Càng ngày những cái ấy càng khiến em mệt mỏi,mệt vì phải luôn luôn chuẩn bị sẵn 1 gương mặt tươi cười,mệt vì ko thể sống thực với cảm xúc của mình,rồi những lời cay nghiệt từ miệng thằng em họ.Cũng từ lúc đấy em thường xuyên dùng dao lam để tự rạch vào tay mình.Lúc đầu hơi sợ nhưng ko hiểu sao khi cứ thấy máu chảy em lại cảm thấy thật thanh thản,cảm giác nỗi đau vơi đi rất nhiều.Càng ngày những vết cắt càng nhiều,càng sâu hơn.Em đã ko còn khóc,ko còn đau khổ vì mỗi khi gặp chuyện buồn em lại cố gắng chịu đựng,chịu đựng để khi 1 mình trong phòng em có thẻ giải toả những thứ đó bằng máu.Nhưng đến bây giờ,khi em có người yêu,cuộc sống khá cân bằng trở lại thì em ko thể dứt bỏ thói quen đó, em ko thể ngừng lại.Mỗi khi đến kỳ thi là em lại tự cắt vào tay mình để có chút tự tin,nhìn thấy máu chảy là bao nhiêu lo lắng dường như tan biến hết.Em biết em cứ tiếp tục như vậy thì có ngày em sẽ chết mất,nhưng em ko biết phải chịu đựng như thế nào.Hồi trước thì cứ mỗi ngày em lại rạch tay 2,3 lần.Bây giờ thì ít hơn hẳn khoảng vài tuần em mới lặp lại chuyện đó,nhưng cái đáng sợ là mỗi khi em cảm thấy mệt mỏi,chán nản là em cắt như điên,ko kể nông sâu gì cả,cho đến khi em cảm thấy đau thì mới ngưng lại.
    Mọi người hãy giúp em với,nếu tình trạng này kéo dài thì người yêu em sẽ phát hiện ra & em cũng ko thể sống nổi với căn bệnh như thế này.
  7. bacsiquaidiJACK

    bacsiquaidiJACK Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/05/2004
    Bài viết:
    67
    Đã được thích:
    0
    mì?n cùfng rẮt muẮn là?m quen v>i bàn hiẶn tài bĂy giờ mì?nh cùfng 'ang cĂ 'ơn mì?nh tĂn tĂn Y quẶn 11, bĂy giờ mì?nh 'ang 'i hòc ,90% càc bàn nữ nòi mì?nh dĂf thương, hàt hay, (nhưng bĂy giờ vĂfn chưa cò người yĂu) chì? vì? mf́c cfn bẶng trĂ?m cà?m mì?nh rẮt ìt nòi và? sẮng nẶi tĂm mì?nh cùfng thìch sự làfng màng nưfa , mì?nh cùfng rẮt dĂf tha thứ, ... mì?nh muẮn là?m wen v>i bàn mùc 'ìch là? chia sèf những kinh nghi?m vĂ? cfn bẶng và? tì?m càch chữa trì nò nẮu bàn 'Ă?ng cà?m v>i mì?nh , mì?nh cùfng mong sèf hòc hò?i thĂm ò? bạn nhiều 'iĂ?u thù vì , và? biẮt 'Ău sau nà?y chùng ta sèf là? bàn thĂn thì? sao :) nick yahoo ma` mì?nh thường chơi là? anhdethuong_deptrai_chuayeuai@yahoo.com hoặc baotan1988@yahoo.com cò gì? liĂn làc v>i mì?nh nha mì?nh rẮt mong hĂ?i Ăm cù?a bàn 'ò
  8. cuocdoidaukho

    cuocdoidaukho Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/06/2005
    Bài viết:
    72
    Đã được thích:
    0
    Chao ban Tan, minh cung sinh nam 1988 nhu ban.
    Nick cua minh la nammo_trenbaicat2005@yahoo.com
    chu "nammo" da noi len su tram cam cua minh. No co 3 nghia la nằm mơ, nấm m", nam mĂ. Dau tien minh nằm mơ, mơ mTt chuyen rat lon, nhung minh khong the nao lam duoc, doc het suc cung khong the nao lam duoc. Sau do minh muon chet , muon lam mot nấm m" nhung minh khong du can dam de chet. Minh chet khong duoc, 'Ănh mu'n di tu, the la muon "nam mĂ". The day! Bay gio minh cha muon lam gi ca. Minh rat lo lang ve tuong lai cua minh, that su cuc ky lo lang, bay gio minh song be tac thi thu hoi 10, 20 nam sau minh se nhu the nao, xa hoi dang ngay mot thay doi mot cach chong mặt.
    Được cuocdoidaukho sửa chữa / chuyển vào 18:23 ngày 30/07/2005
  9. bacsiquaidiJACK

    bacsiquaidiJACK Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/05/2004
    Bài viết:
    67
    Đã được thích:
    0
    hồi dó cháu vui vẻ, hạnh phúc, buồn vui nềm tin hi vọng..v..v..biết bao nhiêu thì bây giờ căn bệng lấy đi hết của cháu và ngược lại bây giờ là sự dau khổ dầy vò thân xác . buồn không có 1 lý do , không còn những cá tính khôi hài , con người của cháu bây giờ là một con người băng giá không biết buồn không biết vui không yêu thích bất cứ thứ gì , không có tình yêu không có hi vọng và rồi cháu cố sống với 1 con người như vậy mà không ai hiểu có người hỏi cháu tại sao không tâm sự với bạn bè cho bớt buồn , nhưng mọi người có biết nếu như tâm sư đỡ buồn thì cháu đã làm như vậy rồi trường hợp của cháu cư giống như một thằng điên nhưng mà nó cứ ẩn sâu vào con người cháu làm cho mọi người hiểu lầm là do tính tình của cháu nhưng thực ra tính tình của cháu đã thay đỏi hoàn toàn mà chỉ có mình cháu biết chỉ mình cháu dau khổ mà thôi bác sĩ biết không cái tuổi 17 đầy hi vọng vậy mà bây giờ căn bệng đã lấy đi hết và đổi lại là từng ngày đen tối đến với cháu không biết nói sao cho mọi ngươi hiểu dây nhưng mà có nói mọi người cũng làm cho cháu không đõ chút nào , đau khổ nối tiếp đau khổ mà không ai biết , và càng ngày cháu đã không còn là con người nữa , ai cũng nói là do cháu tự làm nhưng mọi người có biết những lúc đó là do căn bệng khi làm việc gì cũng đổ bể . học bài không được cháu cố gắng học bài nhưng không được , không nhớ gì cả không còn minh mẫn không còn linh hoạt , lúng túng trong mọi tình huống không được tự tin không vui chơi với bạn bè được không có cá tính khôi hài hay thương người biết cảm thông ... cháu muốn hoà nhâp cùng mọi người nhưng không được càng cố cháu càng tuổi thân thêm , và căn bệng cứ làm cho cháu buồn liên miên mà không hề có lý do cháu muốn giải sầu lắm muốn chơi lắm nhưng sao không có hứng thú gì hết , cháu muốn đá banh lắm nhưng không có sức khoẻ cháu muốn được ca hát lắm nhưng sao không được tự tin và run cứ như một ông già không còn tuổi trẻ những điều cháu nói mọi người không hiểu nổi cháu biết những việc cháu làm mọi người không hiểu nổi , cháu biết những việc cháu làm mọi người không hài lòng lắm nhưng cháu không khắc phục được những lúc cháu buồn nhưng cứ ra vẻ cười và cư hăng hái làm việc nhưng lại không đến nơi dến chốn không có tính thuyết phục mọi người nữa giả nửa thật cứ lúng túng đó là những khi cháu dối diện cùng mọi người nhưng cháu không muốn thế cháu không gần gũi được với ai hết cháu muốn cho mọi người hiểu cháu nhưng không được lúc thì cháu thế này lúc thì cháu thế kia không ai hiểu nổi hết cháu biết rằng chỉ có bác sĩ hiểu cháu thôi cháu biết rằng căn bệng trầm cảm là như thế nào nhưng mọi người không hiểu khi mà cháu cố gắng dũng cảm chống dối với căn bêng thì mọi người cho là cháu yếu đuối nên cháu cứ âm thầm suy ngỉ là nếu hết bệng mình sẽ cho mọi người hiểu ra , nhưng mọi việc không như cháu muốn ngày càng nhiều người hiểu lầm và xa lánh cháu bây giờ cháu phải trách ông trời tại sao hồi đó cháu hoàn chỉnh bao nhiêu bây giờ lại đau khổ bấy nhiêu , bác sĩ ơi tuổi trẻ của bác sĩ có người yêu không ? vậy mà bây giờ cháu không có 1 người yêu chắc khỏi kể cho bác sĩ hiểu nhưng tính tình của cháu như thế này thì ai thích cháu , biết rằng hồi do việc kiếm người yêu đối với cháu là không khó nhưng bây giờ cháu đã bỏ qua tất cả bây giờ cháu buồn lắm cháu cũng đẹp trai lắm chứ có nhiều lúc bạn bè nói cháu chảnh nhưng cháu cứ cho bạn bè nói vậy chứ không biết làm gì khác . có lẽ hồi đó cháu là 1 người NỔI được bạn bè yêu mến nên bây giờ cân bêng cũng làm cho cháu nổi nhưng NỔI 1 cách khác 1 cách điên và mọi nguời ai cũng nói cháu điên bạn bè thì triêu chọc cháu đối với người thường thì không để cho bạn bè chọc và chưởi như vậy nhưng đối với cháu cháu làm cho mọi người hiểu và không chọc cháu bằng cách im lặng, nhưng nói chung là cháu không chơi đươc với bạn bè ....... TÂM SỰ NHIỀU LẮM BÂY GIỜ MÌNH KÔ THỂ MỘT LÚC VIẾT HẾT ĐƯỢC NHƯNG NHIÊU ĐÂY CHẮC CÁC BẠN CŨNG HIỂU NỔI KHỔ CỦA MÌNH RÙI CHỨ. MÌNH SẼ CÙNG CÁC BAN SÁT CÁNH BÊN NHAU ĐỂ CHIẾN ĐẤU VỚI CĂN BỆNG.
  10. antidep

    antidep Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/06/2003
    Bài viết:
    530
    Đã được thích:
    0
    tôi đã từng bị trầm cảm rất nặng , trầm trọng, nhưng bây giờ tôi là một con người khác, vững vàng hơn, tự tin hơn, nghị lực hơn, yêu đời hơn. Tôi muốn khuyên các bạn rất nhiều, nhưng một lời khuyên quý báu nhất là hãy đến bác sỹ tâm thần và uống thuốc điều trị.

Chia sẻ trang này