1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Bệnh trầm cảm và những triệu chứng có liên quan đến căn bệnh này ( Depression , Stress , Sleep disor

Chủ đề trong 'Sức khoẻ - Y tế' bởi holmes, 03/07/2002.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. neufriend

    neufriend Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    24/06/2003
    Bài viết:
    379
    Đã được thích:
    0
    Theo bình thường người trầm cảm do rắc dối cá nhân mang lại, nếu học thiền thì cũng tốt, nhưng cũng ko cần thiết lắm. Tuỳ mỗi người mỗi bệnh.
    Bản thân tôi trong thời gian trầm cảm cũng thường vào trang thiền, nhưng cũng ko hẳn để chữa trầm cảm, mà để giảm bớt dục vọng của mình. Như các bạn biết , người trầm cảm chịu ảnh hưởng rất lớn trong môi trường mình sống.... huống chi hoàn cảnh sống của tôi hơi đặc biệt!
    ( Phù nghỉ thôi)
  2. bacsiquaidiJACK

    bacsiquaidiJACK Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/05/2004
    Bài viết:
    67
    Đã được thích:
    0
  3. bacsiquaidiJACK

    bacsiquaidiJACK Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/05/2004
    Bài viết:
    67
    Đã được thích:
    0
    mình kô biết mấy bữa nay, mình cảm thấy rất khó chụi, lo lắng quá mức , ám ảnh về 1 điều gí đó mà ko hết , cứ bức rức khó chụi tâm trạng lúc nào cũng bồn chồn cứ như trái đất sắp nổ tới nơi vậy , kô thể diễn tả nỗi nữa lúc nào cũng buồn không hết , cảm thấy giống như mình có lỗi. giống như mình sắp chết vậy cơ thể thì mệt mỏi như hết hơi ,ko biết có bạn nào đã trải wa tình trạng của mình kô? mong các bạn hãy cho mình 1 lời khuyên nha , mình cám ơn rất nhiều đó
  4. TuanHai1078

    TuanHai1078 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/08/2005
    Bài viết:
    3
    Đã được thích:
    0
    Gửi bạn :quote-musketeer
    Tôi cũng đang ở tình trạng giống như bạn, những bế tắc của tôi cũng hoàn toàn giống như bạn. Công việc của tôi cũng rất nhiều người ao ước có được nhưng tôi chẳng thấy hứng thú gì hết. Tôi cũng không dám sống thật với chính bản thân mình, vói những cảm xúc thật trong lòng mình mà luôn phải tỏ ra là mình vui vẻ lạc quan. Bạn đã điều trị thử chưa, uống thuốc Stablon xem sao, trước đây tôi có uống, tinh thần khá hơn hẳn. Song việc chuyển đến chỗ làm mới với môi trường mới khiến cho tôi cảm giác hoà nhập rất khó khăn và tôi dường như lại rơi vào trạng thái trầm cảm. Nhiều lúc chỉ muốn bỏ quách cho xong nhưng lại không đủ can đảm vì nhiều lý do. Nếu bạn muốn chia sẻ với tôi thì hãy liên lạc theo email: bachmahoangtu2504@yahoo.com
  5. nobita84vt

    nobita84vt Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/11/2004
    Bài viết:
    56
    Đã được thích:
    0
    cả tuần nay thật là khó chụi ,. tâm trạng sao ấy khó mà miêu tả được , cảm xúc cứ rối tung lên vui buốn lẫn lộn , có khi cười xong lại khóc một mình , tính tình củng vậy không phân biệt được nữa . Đang buồn khóc tự nhiên lại thấy vui 1 cách lạ thường rồi cười ,kể cả sinh hoạt cũng không đuợc bình thường , mất ngủ vài ngày thi vài ngày sau lại ngủ như điên , bietng ăn vài ngày thí vài ngày sau lại ăn như chưa từng được ăn , không thích ăn ngọt ăn béo thì tự nhiên lại ăn , ăn xong thấy ghê muốn ói ra . chẳng hiểu nổi bản thân đang muốn gì ? chỉ biết buồn chán trống rỗng mệt mỏi
  6. hmphongvu

    hmphongvu Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    11/02/2002
    Bài viết:
    1.911
    Đã được thích:
    0
    Chưa đọc hết cả cái topic này, dài quá, đọc xong khéo lại xì chét thì chết
    Nhưng đã có bác nào post phương pháp chống xì chét chưa??? Em thấy có quyển "Quẳng gánh lo đi và vui sống" rất có hiệu quả, em dùng mấy nguyên tắc trong đó kết hợp với một số phương pháp sáng tạo của bản thân, lâu lắm rồi ko bit xì chét là cái giề, sướng wá.
  7. hmphongvu

    hmphongvu Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    11/02/2002
    Bài viết:
    1.911
    Đã được thích:
    0
    À, có chút kinh nghiệm muốn chia sẻ với các bác. Điều quan trọng nhất mà em nhận ra là: đừng ức chế tâm mình, tức là khi gặp một việc phiền não thì đừng có cố quên nó đi. Như thế tức là dồn nén, lâu ngày sẽ sinh bệnh. Dồn nén nỗi buồn bằng cách uống thuốc, uống rượu, chơi bời bạt mạng.... sẽ chỉ khiến cho nỗi ưu sầu bung ra mạnh hơn sau này. Giống như cái lò xo bị nén quá sẽ bung ra vậy.
    Cách giải quyết là chấp nhận và nhìn thẳng vào nó. Sau đó giải quyết, nhớ là đừng cố quên nó đi mà phải chấp nhận nó.
    Và còn một điều nữa, thuốc men ko bao giờ giải quyết được vấn đề tinh thần đâu. Đừng lạm dụng thuốc.
    Nói thì dễ thế thôi, làm rồi mới thấy công hiệu cực kì.
    Chúc các bác vui vẻ.
    p/s: Bác nào thích hết xì chét cứ pm cho em, còn nhiều cách lắm.
  8. hmphongvu

    hmphongvu Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    11/02/2002
    Bài viết:
    1.911
    Đã được thích:
    0
    Đọc xong mấy trang gần đây thấy nhiều bạn còn trẻ mà đã sớm mắc trầm cảm quá, có bạn mới 16, 17 tuổi. Thế này thì không thể chỉ đơn thuần áp dụng biện pháp tâm lí mà được, các bạn đã ức chế suy nghĩ quá nhiều và quá lâu rồi.
    Nhưng các bạn đừng lo, chỉ cần các bạn còn đủ tỉnh táo vào mạng đọc những dòng này tôi viết thì vẫn còn chữa được, thậm chí khá nhanh. Tôi dám đảm bảo với các bạn, chỉ cần các bạn làm theo đúng những gì tôi viết dưới đây, chắc chắn sẽ khỏi trong vòng không quá 1 tuần.
    Việc thứ nhất: Các bạn phải có quyết tâm thay đổi mình. Theo những gì các bạn viết, tất cả đều đã ý thức được rằng cần phải có một sự thay đổi, không thể để tâm trạng u uất mãi thế được. Vậy tại sao các bạn không mạnh dạn thay đổi nó đi, các bạn đang chờ điều gì, hi vọng rằng một sáng mai thức dậy tự nhiên thấy mình đã hết hẳn ưu phiền ư? Đừng đổ cho bệnh tật, đừng cho rằng mình kém may mắn hơn những người khác, tất cả mọi người đều phải vật lộn với những khó khăn hàng ngày, ai cũng có nỗi phiền muộn riêng. Các bạn phải tự đứng dậy thôi, không có bác sĩ nào, không có thuốc men nào chữa hộ được cho các bạn đâu, chỉ mình các bạn là có khă năng ấy thôi.
    Ngay bây giờ, hãy nhìn vào gương và tự nói với mình câu này: ?oTôi chịu u uất thế là đủ rồi, từ bây giờ trở đi tôi sẽ thay đổi bản thân, tôi sẽ không bao giờ thèm lo buồn nữa?, nếu muốn các bạn có thể hét lên, hãy làm việc đó với toàn bộ nhiệt huyết của bạn.
    Việc thứ hai: xác định như vậy vẫn chưa đủ đâu. Nên nhớ rằng các biện pháp tâm lí không đủ để chữa trầm cảm, mà phải kết hợp với hành động. Tôi nhắc lại một lần nữa vì nó rất quan trọng: phải dùng hành động.
    Vậy hành động như thế nào? Mỗi người trong chúng ta ai cũng có một thần tượng đúng không (chú ý đừng nhầm lẫn với thần tượng ca nhạc, thể thao v..v..) Tôi muốn nói đến những người mà các bạn luôn cảm thấy khâm phục, ví dụ như Bác Hồ, Mẹ Teresa, ... hay cũng có thể chỉ đơn giản là một người anh trai, một tấm gương vượt khó, thậm chí có thể là một nhân vật trong truyện tranh như Teppi, Hercules, Nobita, Jack v..v.. Tóm lại hãy xây dựng cho mình một hình mẫu nhân cách mà theo bạn là lí tưởng: tự tin, dũng cảm, hoạt bát, hoà đồng, thân ái...
    Bạn đã có một hình mẫu để noi theo, bây giờ hãy hành động đúng như hình mẫu ấy_ từ bây giờ sẽ gọi là X (Chú ý: nếu hình mẫu của bạn là siêu nhân, đừng có dại dột tập bay nhé). Có nghĩa là, trong mỗi hành động của mình, các bạn hãy nghĩ : ?onếu X ở trong trường hợp này thì X sẽ hành động như thế nào?? Bạn hãy tự trả lời, và thực hiện đúng như điều bạn suy nghĩ vậy. Tôi xin lấy ví dụ: thần tượng của tôi là bác Hồ, giả sử tôi bị thất bại trong công việc, bị đuổi việc, tôi sẽ suy nghĩ: ?oBác Hồ đã từng gặp nhiều khó khăn hơn mình nhiều, Bác thậm chí đã từng làm cả nghề rửa bát thuê, đã phải đi đóng gạch cơ mà, chút khó khăn cỏn con của mình nào đã thấm gì!? Sau khi nghĩ như vậy tôi sẽ cảm thấy dễ chịu hơn, và quyết tâm đi tìm một nghề mới chứ không ngồi một chỗ than khóc nữa.
    Cứ như vậy trong cả ngày, bạn luôn chan hoà, thân ái với mọi người, luôn mạnh mẽ tự tin, luôn sẵn sàng giúp đỡ mọi người theo đúng như hình mẫu lí tưởng. Hãy suy nghĩ và hành động đúng như hình mẫu lí tưởng của bạn, rồi bạn sẽ thấy hiệu quả thần kì thế nào, bởi vì hành động thật sự có khả năng thay đổi tâm trạng.
    Việc thứ ba: Tự tạo cho mình một số kỉ luật:
    Buổi sáng, hãy dậy sớm (khoảng 6h30 là được), tập thể dục (bất cứ động tác nào bạn nhớ) ít nhất 15 phút, hít thở sâu.
    Tối nên đi ngủ sớm một chút, trước 11h, nếu không ngủ được, hãy cứ nằm xuống thư giãn, tự nhắc mình : ?oTôi phải thư giãn, phải bỏ hết các ưu phiền?, hít thở chậm rãi, để suy nghĩ nương theo hơi thở : ?oTôi đang hít vào?, ?oTôi đang thở ra?. Chắc chắn chỉ cần hít thở trong 10 phút bạn sẽ thấy cơ thể rất nhẹ nhàng.
    Ngoài ra, có một việc bất cứ ai cũng biết, nhưng lại ít thực hành, hãy tập một môn thể thao. Chạy bộ, đánh cầu lông,.... và nếu có điều kiện, hãy đến trung tâm thể thao nào đó đăng kí tập một môn, lệ phí thường rất rẻ. Việc tiếp xúc với mọi người, nhất là những người tập thể thao sẽ giúp các bạn rất nhiều.
    Cuối cùng nhưng cũng rất quan trọng: Mỗi ngày hãy kiếm cách làm vui ít nhất một người, ví dụ: an ủi một đứa bé khi nó khóc, giúp một bạn gái hỏng xe, v..v..
    Nếu làm đúng những điều trên đây. Chắc chắn 100% các bạn sẽ hết trầm cảm trong vòng chưa đến một tuần. Chúc các bạn thành công.
    p/s: Nhiều bạn sẽ nói: ?oTôi luôn cố gắng làm vui lòng mọi người đấy chứ, nhưng có ai thèm để ý đâu, tôi luôn cố làm việc tốt mà có thấy gì đâu? Tại sao tôi lại phải quan tâm đến những người khác trong khi chả ai quan tâm đến tôi, thậm chí cả bố mẹ cũng không thèm quan tâm đến tôi, không ai hiểu tôi cả!?. Vậy thì các bạn hãy nhớ rằng, chừng nào các bạn còn đủ cơm ăn áo mặc, còn không khí để hít thở, còn tiền để vào internet thì các bạn không có quyền trách cứ một điều gì cả. Nhìn ra ngoài đường, có bao đứa bé lang thang không bố mẹ, không đủ cơm ăn, so với bạn chúng có sung sướng hơn không, chúng làm gì có bố mẹ mà quan tâm? Các bạn sống là cho các bạn, không phải cho ai khác, đừng bao giờ đòi hỏi ai phải quan tâm đến mình, cũng đừng bao giờ than trách số phận, hãy thay đổi nó.
    Được hmphongvu sửa chữa / chuyển vào 00:05 ngày 10/09/2005
  9. penguin83

    penguin83 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/01/2005
    Bài viết:
    35
    Đã được thích:
    0

    Mới đây gia đình tôi phát hiện ra anh trai tôi bị trầm cảm(tôi đã xem trộm được quyển sổ y bạ khám bệnh của anh),thực ra khoảng thời gian trước anh cũng có nhiều biểu hiện của căn bệnh này,lúc nào thấy cũng buồn chán,ngoài thời gian đi làm ra về nhà anh ko chịu nói chuyện với ai cả.Nếu có bất kỳ ai trong gia đình động vào anh, anh đều cáu gắt giận dữ....Tôi nghĩ rằng anh trai tôi bị như thế là do chuyện trong gia đình, gia đình tôi có rất nhiều chuyện buồn( nếu có thể tôi sẽ kể ở lần sau)..
    Khoảng 1 tháng trở lại đây,anh tôi đi làm nhưng nghỉ khoảng 5 buổi ko có lý do, người trong cty đã gọi điện về báo cho gia đình tôi và nói rằng: "Thời gian gần đây H làm việc ko có hiệu quả,tiếp khách hàng ko tập trung....".Mọi người trong cty anh tôi đang nghĩ là anh tôi mắc vào tệ nạn xã hội chứ ko hề nghĩ đến là anh bị trầm cảm. 2 hôm nay anh tôi ko đi làm nhưng cũng ko ở nhà, tối muộn mới về, đêm ngủ rất ít hầu hết thời gian là ngồi và gục đầu.....GĐ tôi rất lo lắng, hôm nay là thứ 7 anh tôi ở nhà và mẹ tôi đã gọi bác sỹ tâm lý đến nhưng anh nhất định ko gặp bác sỹ.Dù nói thế nào cũng ko gặp,lại còn quát lại mẹ tôi và tôi nữa,anh khăng khăng bảo là anh chẳng làm sao cả( anh tôi vẫn chưa biết là tôi và mẹ đã xem dc quyển sổ y bạ của anh).....Thời gian 1 năm trở lại đây anh ko quan tâm gì đến người trong gia đình,nhiều lúc còn làm những việc rất hỗn với mẹ tôi, dù trước kia đối với mẹ anh tôi luôn là niềm hy vọng,rất ngoan ngoãn học giỏi,mọi việc anh tôi đều rất tự lâp,từ học hành đến ra trường đi làm.Mẹ tôi ko phải lo lắng điều gì cả,hiện anh tôi đang học thạc sỹ và tháng 10 này sẽ bảo vệ luận văn nhưng cú tình trạng này tôi sợ rằng anh ko tốt nghiệp nổi.
    Vấn đề là bây giờ gd tôi ko thể tiếp xúc nói chuyện,khuyên bảo được anh.Tôi nghĩ rắng nếu anh đã từng tự đi khám tức là anh biết bệnh của mình (anh đi khám từ tháng 4 bác sỹ đã cho thuốc uống nhưng anh uống hết đợt thuốc đó và đến giờ ko đi khám lại). Vậy tại sao bây giờ anh ko chịu gặp bác sỹ, khoảng 2, 3 hôm nay nhìn anh rất suy sụp......Tôi lo lắng và ko biết phải làm sao bây giờ????
  10. antidep

    antidep Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/06/2003
    Bài viết:
    530
    Đã được thích:
    0
    Bác này nói vô lý quá. Bị bệnh thì phải uống thuốc mới khỏi đc chứ. Cái gì lạm dụng cũng o tốt, Uống thuốc cũng phải theo đơn của bác sỹ

Chia sẻ trang này