1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Bệnh trầm cảm và những triệu chứng có liên quan đến căn bệnh này ( Depression , Stress , Sleep disor

Chủ đề trong 'Sức khoẻ - Y tế' bởi holmes, 03/07/2002.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. penguin83

    penguin83 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/01/2005
    Bài viết:
    35
    Đã được thích:
    0
    Sáng nay anh tôi ko chịu để cho bác sỹ khám...Thời gian từ sáng đến trưa nhìn anh tôi rất suy sụp, ngồi bệt ở bậc cầu thang,mặt vô hồn,ko an uống,hỏi gì cũng ko nói.......Mẹ tôi đã rất lo lắng và gọi bác sỹ đến tiếp,nhưng khi bác sỹ vừa đến thì anh đã chạy ngay vào phòng tắm và nói thế nào cũng ko chịu ra.....ở phòng tắm có 1 cửa nhỏ tôi có thể chui vào được để mở cửa chính ra,nhưng khi tôi vừa vào,anh tôi gần như ***g lộn lên,mắt trợn ngược và đuổi tôi ra.....Trông anh ý rất hung dữ,mà trước kia anh trai tôi là người rất hiền....Bác sỹ đã đoán rằng anh tôi bị loạn thần.......Mọi người ở đây có ai biết về loạn thần là như thế nào ko ạ ???Làm ơn giúp đỡ tôi,gđ tôi đang ko biết phải làm sao cả......
  2. hmphongvu

    hmphongvu Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    11/02/2002
    Bài viết:
    1.911
    Đã được thích:
    0
    Ôi chao, bạn hiểu nhầm ý tôi rồi. Đồng ý là thuốc có tác dụng ức chế tạm thời trạng thái trầm cảm, nhưng nếu muốn khỏi hẳn mà chỉ dựa vào thuốc thì e rằng không thể có đâu. Nó cũng giống như một quả bom nổ chậm trong người vậy, chỉ chờ dịp để bộc phát ra thôi.
    Thế nên tôi mới bảo sai lầm chủ yếu khi chữa bệnh của mọi người là chỉ dùng các phương pháp ức chế thần kinh, mà không chịu giải quyết tận gốc của phiền não. Trầm cảm vốn xuất phát từ lối sống mất cân bằng, hay nói thẳng ra là lối sống vị kỉ. Các bạn có thấy ai sống hoà nhã, quan tâm tới mọi người, không có hận thù gì mà lại bị trầm cảm chưa?
    Thoạt nhìn bề ngoài thì người "ức chế suy nghĩ" với người "xả bỏ ưu phiền" rất giống nhau:
    Chẳng hạn bạn bị sếp mắng mỏ trách móc, cả hai đều chỉ cười xoà. Người "ức chế suy nghĩ" sẽ nghĩ như sau: "Chẳng qua lão cậy có thế nên mình mới phải nín nhịn, hãy đợi đấy". Như vậy ưu phiền này không được giải toả, ẩn tàng trong người đó. Còn người biết xả bỏ lại nghĩ như sau: "Có lẽ mình đã làm sai cái gì đó chăng. Mà cho dù sếp sai thì mình có bật lại cũng chả giải quyết vấn đề gì, chỉ làm cho mọi việc rối lên, tức giận rất có hại cho sức khoẻ. Con người ai cũng phải có lúc sai lầm, mình không nên để bụng làm gì" Như vậy ưu phiền này được giải toả, không còn ẩn tàng trong người đó nữa, tâm trạng quay trở lại vui vẻ.
    Theo thời gian, người "ức chế suy nghĩ" sẽ ngày càng tích tụ nhiều phiền não dẫn đến trầm cảm. Chứ nào phải do tổn thương não bộ, nào có phải mắc bệnh gì đâu, thật đáng thương làm sao.
    Phương pháp chữa tôi đã post rồi, bạn nào chịu làm theo sẽ thấy kết quả rất rõ ràng, bệnh thuyên giảm rất nhanh theo từng ngày, không phải chờ đợi lâu la gì cả. Nhược bằng các bạn vẫn cố chấp không muốn sửa đổi thì cũng đành chịu vậy chứ biết làm sao.
    Trong quá trình thực hiện có thắc mắc gì các bạn có thể liên hệ với tôi, chúc các bạn vui vẻ.
  3. dumb

    dumb Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    08/06/2003
    Bài viết:
    729
    Đã được thích:
    2
    Chào bạn,
    Bạn có thể giải thích cho mình rõ hơn thế nào là "ức chế trầm cảm", tại sao lại phải ức chế nó?
    Thuốc chữa trầm cảm là pp "ức chế thần kinh "??? Bạn thân mến, có chăng, và thật nực cười, một số thuốc chống trầm cảm làm cho bạn không bị ********* sớm thôi, chẳng nhẽ bạn muốn nói tới ý này? Bạn biết gì về tác động của các thuốc chống trầm cảm lên các hoá chất bộ não, như serotonine?
    Bạn biết gốc gác của mọi loại hình trầm cảm? Vị kỷ là nguyên nhân ? thì cũng có thể coi là hậu quả của trầm cảm.
    Trầm cảm phải chăng chỉ do lối sống vị kỷ? Những nguyên nhân sinh hoá không hề có ảnh hưởng đến trầm cảm? Trong trầm cảm, người ta thiếu nhất loại chất nào? Các pp tâm lý, vận động có thể giúp bộ não sản sinh ra nhiều chất đó để thay thế tác dụng của thuốc hay không?
    Các cách chữa trầm cảm của bạn là có hiệu quả với một số bệnh nhân trầm cảm, song không phải thích hợp với các bệnh nhân trầm cảm dạng khác, và chưa phải là cái nhìn từ phía bệnh nhân trầm cảm, đồng thời cũng hoàn toàn thiếu CƠ SỞ KHOA HỌC. Chỉ nên coi nó là kinh nghiệm chữa trầm cảm. Nhiều bệnh nhân trầm cảm, nhất là bệnh nặng, thường không thoát khỏi một mớ suy nghĩ quay xung quanh cái Tôi và bệnh tật của mình để thực hành theo PP của bạn. Hãy nhìn từ góc độ của họ và tránh nhìn thiên kiến đối với người trầm cảm. Thực sự, đó là một căn bệnh có thể chữa trị được như các bệnh khác và không thể dựa vào đó để đánh giá nhân cách của người trầm cảm. Hãy dựa vào tính cách để tạo cho họ cú hích đỡ đầu tiên, cần thiết, và phần còn lại để cho họ tự xoay sở là chính. Lúc đó, chắc rằng những người trầm cảm sẽ vô cùng biết ơn bạn.
    Được dumb sửa chữa / chuyển vào 16:02 ngày 11/09/2005
  4. dumb

    dumb Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    08/06/2003
    Bài viết:
    729
    Đã được thích:
    2
    Theo mình, bạn nên đưa anh bạn đến khám ở một bác sĩ giỏi. Ngành tâm thần ở VN chưa phát triển lắm, nhiều bác sĩ trình độ và kinh nghiệm chưa phải là giỏi nên có thể đưa ra những chẩn đoán không chuẩn xác. Nếu bạn ở HN, tôi có thể tư vấn cho bạn những địa chỉ khá tin cậy.
    Loạn thần là tên chung chỉ các chứng bệnh tâm thần làm rối loạn tư duy , cảm xúc thông thường, làm cho người bệnh nhận thức và có những hành vi khó hiểu, vô lý, kích động.
    Để xác định chính xác nó thì cần có bác sĩ có chuyên môn. Việc nghĩ đến trầm cảm là hợp lý, nhưng chưa đủ. Một số rối loạn tâm thần khác cũng có thể có triệu chứng như vậy.
    Dùng các thuốc chống loạn thần sẽ làm cho anh bạn bình ổn trở lại. Tuy vậy, bạn nên đưa anh bạn đến khám bác sĩ để kê đơn đúng thuốc, đúng liều.
    Chúc bạn và gia đình mong bình tâm.
  5. penguin83

    penguin83 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/01/2005
    Bài viết:
    35
    Đã được thích:
    0
    .....Ngày hôm qua nói thế nào anh trai tôi cũng ko chịu uống thuốc và tôi đã phải lén bỏ viên thuốc (Respideral 2 mg) vào trong bát mỳ nấu cho anh...Không biết có phải vì tác dụng của thuốc hay vì anh tôi đã thấm mệt mà ko có phản ứng giận dữ nữa,ngược lại nhìn anh rất lờ đờ,chậm chạp ....Ngày hôm nay cũng thế anh tôi ko uống thuốc,dù cho có nói thế nào, anh trai tôi ko chịu nhận là mình có bệnh,có lúc tỉnh táo,có lúc trông rất mệt mỏi.....Bác sỹ đã bảo phải cưỡng chế anh tôi đến bệnh viện nhưng tôi và mẹ thực sự ko muốn làm thế mà muốn nhẹ nhàng khuyên bảo anh xem thế nào.Tôi sợ rằng nếu cưỡng chế sẽ càng làm cho anh tôi phản ứng dữ dội hơn. Tôi đã đưa cho bác sỹ xem phiếu chẩn đoán bệnh của anh tôi, ở trong đấy ghi là bị TRẦM CẢM nhưng bác sỹ nói rằng người bị trầm cảm nta rất lành chứ ko có phản ứng dữ như anh trai tôi, chắc chắn anh trai tôi phải bị một tổn thương sâu sắc lắm thì mới biểu hiện ra nét mặt như vậy....
    Vấn đề là bây giờ tôi ko thể đưa anh đi viện khám được, tôi đang hy vọng dần sẽ thuyết phục được anh trai tôi...Thực sự bây giờ tôi chưa hiểu rõ được tâm lý của những người bị bệnh liên quan đến TK như thế này.
    @ anh dumb: Tôi đang ở HN,anh có thể cho tôi một số địa chỉ mà anh nói tới ko?
    Rất cảm ơn anh....!
  6. dumb

    dumb Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    08/06/2003
    Bài viết:
    729
    Đã được thích:
    2
    Thuốc Risperidal là thuốc chống loạn thần khá phổ biến dùng trong bệnh tâm thần phân liệt. Người bị trầm cảm chỉ dùng thuốc chống trầm cảm (antidepression), còn gọi là thuốc hưng thần, không phải là thuốc chống loạn thần như risperidal. trầm cảm có thể là đơn cực( chỉ gồm trầm cảm), nhung cũng có thể là một giai đoạn của bệnh loạn thần cảm xúc lưỡng cực - tức là một giai đoạn trầm cảm đi kèm một giai đoạn hưng cảm. Trong giai đoạn hưng cảm, người ta có thể dùng thuốc chống loạn thần như Risperidal để cắt cơn khi kích động, nhưng phổ biến là dùng muối lithium hay liều Tegretol để điều trị dự phòng. Theo bạn mô tả, anh bạn đã được kê Risperidal thì việc chẩn đoán bệnh là Trầm cảm đơn thuần là không chuẩn xác.
    Để biết thêm chi tiết, bạn có thể khám Bác sĩ Thiêm , KHoa Tâm thần Bệnh viện Bạch mai(Trưởng Khoa nếu tôi nhớ không nhầm), Viện trưởng/ phó Viện Tâm thần VN. Bác sĩ Thiêm khám rất có trách nhiệm.
    Cũng có thể khám thêm bác sĩ Bản, Bệnh viện Việt - pháp, nhưng bác sĩ này thiên về tâm lý hơn tâm thần.
    Bác sĩ Tuấn, cũng khoa Tâm thần Bệnh việt Bạch Mai, Viện phó Viện Tâm thần.
    Nếu bạn cần số ĐT liên hệ, tôi sẽ tìm lại và cung cấp cho bạn sau. Tôi cũng có thê gặp gỡ và tư vấn cho anh của bạn, nếu bạn thấy tiện.
    Có những người bệnh tâm thần phân liệt khi tỉnh táo là những người rất có đầu óc, việc cho họ uống một cách giấu không phải là biện pháp lâu dài. 2 mg Risperidal có thể làm cho tâm thần an dịu, đôi khi kém linh hoạt, hơi đờ đẫn, mệt mỏi là chuyện bình thường. Việc chỉ định liều lượng trong điều trị bệnh loạn thần đòi hỏi các bác sĩ giỏi, giàu kinh nghiệm. Có thể chỉ thêm bớt 0.5 mg mà có thể làm thay đổi hẳn tác dụng. Thế nên việc dùng thuốc phải hết sức thận trọng. Nếu có điều kiện nên mời các bác sĩ đến nhà khám cho anh bạn.
    Chúc anh bạn mau lành bệnh.
    Thân.
    Được dumb sửa chữa / chuyển vào 20:44 ngày 11/09/2005
  7. hmphongvu

    hmphongvu Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    11/02/2002
    Bài viết:
    1.911
    Đã được thích:
    0
    Tôi ko có nhắc tới ?oức chế trầm cảm?, cái tôi nói đến là ?oức chế suy nghĩ? và "ức chế tạm thời trạng thái trầm cảm". "Ức chế suy nghĩ" nói một cách ngắn gọn đó là cố gắng dẹp bỏ các suy nghĩ tiêu cực mà không suy xét về nguồn gốc của nó. Ví dụ: khi gặp chuyện buồn bạn nghĩ như sau: ?oQuên nó đi?, nhưng thật ra bạn có quên được không? Nó vẫn còn đó, thế là người ta tìm đến thuốc lá, bia rượu... hoặc chơi bời để tạm quên đi nỗi buồn. Nhưng khi hết thuốc, hết rượu, khi nằm một mình thì nỗi buồn đó lại kéo đến, và bạn cảm thấy như thế giới sụp đổ.
    Để có thể suy xét về nguồn gốc nỗi buồn thì phải tuỳ từng trường hợp, cần phải nghĩ tại sao mình lại buồn, đã có ai bị như mình chưa, người ta giải quyết thế nào? Để có thể thành thạo lối nghĩ này thì cần luyện tập lúc còn chưa bị trầm cảm. Như vậy là ngăn ngừa nguyên nhân dẫn đến trầm cảm.
    Ví dụ: Bạn sắp phá sản, đương nhiên rất lo lắng. Bạn nghĩ như sau: ?oLo lắng bây giờ cũng đâu làm mình hết phá sản được? Mà cho dù cùng lắm nếu phá sản, mất hết tiền bạc, mình cũng đã chết đâu, vẫn còn đủ tay chân mắt mũi cơ mà, hãy làm lại từ đầu, còn biết bao người khổ hơn mình, họ vẫn sống vui vẻ đấy thôi. Có người tàn tật không nhìn thấy gì, ko đi lại được, vậy tại sao họ vẫn vui vẻ, mình vẫn còn sướng hơn họ mà. Nếu bình tĩnh thì may ra mình có thể cứu vớt được chút gì chăng. Dù sao đây cũng là một kinh nghiệm quí báu cho mình. Mình không thể ngồi một chỗ than khóc được?. Nghĩ như vậy tức là giải toả nguyên nhân dẫn đến lo lắng, giờ đây bạn đã chấp nhận sự rủi ro, tức là nguyên nhân gây lo buồn không còn nữa, tâm trạng trở nên thoải mái hơn.
    Dĩ nhiên suy nghĩ này cần phải luyện tập để trở thành một thói quen. Hiện nay tôi có thể khẳng định mình đã hoàn toàn thoát khỏi stress, dù công việc của tôi là một trong những công việc nhiều áp lực nhất hiện nay.
    Tôi nói như vậy vì khi uống thuốc tức là bạn đang chữa bệnh một cách thụ động. Không xoá bỏ hoàn toàn nguyên nhân gây phiền não. Như vậy tức là thuốc có tác dụng "ức chế trạng thái trầm cảm".Ức chế ở đây mang ý nghĩa như tôi giải thích ở trên.
    Tôi cũng không phản đối dùng thuốc, tôi chỉ nói rằng dựa vào thuốc không thể khỏi hẳn được mà thôi.
    Đúng vậy đấy bạn ạ, đâu có ai mới sinh ra đã bị trầm cảm, trầm cảm bắt nguồn từ lối sống và suy nghĩ của chính chúng ta. Bạn đã bao giờ thấy ai sống chan hoà, thật lòng yêu thương mọi người không mong báo đáp, giàu đức hy sinh lại bị trầm cảm chưa? Đừng đổ cho ngoại cảnh, tại sao cùng hoàn cảnh khó khăn mà người bị người ko bị? Khó khăn của các bạn so với Bác Hồ thì cái nào lớn hơn? Tại sao Bác ko trầm cảm dù gánh trên vai sức nặng của cả đất nước? Tôi nói như vậy không phải chê trách các bạn, ai cũng có lòng vị kỷ, chỉ là ít hay nhiều mà thôi. Có điều càng ít thì sẽ càng có tâm hồn cao thượng và thoải mái.
    Tôi đã nêu ra hai cách, một là phòng tránh (như ở trên) áp dụng với những ai chưa trầm cảm. Phương pháp hai là chữa, đối với những người đang bị trầm cảm. Cơ sở của phương pháp này là thay đổi trực tiếp vào lối sống của người bệnh, làm họ tập trở thành một con người mới, tốt hơn. Bạn là người đã tìm hiểu nhiều về tâm lí học, vậy bạn biết câu này chứ: ?oHành động có khả năng làm thay đổi suy nghĩ?, một trong những phát kiến quan trọng nhất của tâm lí học, có nghĩa là bạn có thể làm chủ suy nghĩ của mình thông qua những hành động có chủ đích. Khi bạn hành động như một người năng động, hoạt bát, yêu đời, thì tâm trí bạn cũng sẽ bị lôi kéo theo như vậy. Bạn nghĩ rằng nó không có cơ sở khoa học ư, bạn có biết Alfred Adler, một bác sĩ, một nhà tâm lí học cực kì nổi tiếng đã nói câu này: ?oChỉ trong hai tuần là bạn sẽ hết bệnh, nếu mỗi ngày bạn làm vui một người? (trích trong trang 215, Quẳng gánh lo đi và vui sống, Dale Carnegie).
    Tôi dám đảm bảo trong 1 tuần là bạn hết bệnh vì lẽ, nếu bạn vẫn còn lên được Internet, vào box này post bài thì bệnh của bạn đó vẫn chưa thật nặng đâu, và cũng vì tôi đã thêm những 3 phương pháp nữa ở trên.
    Nhưng với trường hợp nặng hơn như ông anh bạn penguin83 thì không thể dùng phương pháp ấy được. Cậu ta thậm chí còn không biết mình có vấn đề thì làm sao chịu thay đổi mình?
    Mấy phương pháp này bạn nào chịu làm mới thấy nó có ích, còn nếu chỉ đọc suông thì sẽ chả ích lợi gì đâu. Thậm chí có thể thấy vô lí. Tuỳ các bạn thôi, đấy là việc của các bạn, tôi đâu can thiệp được.
    Chúc các bạn may mắn.
    Được hmphongvu sửa chữa / chuyển vào 09:57 ngày 12/09/2005
  8. blue2004

    blue2004 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/06/2005
    Bài viết:
    3
    Đã được thích:
    0

    Bạn nao có thể cho mình biết về bệnh Trầm cảm paranoid được khong
  9. dumb

    dumb Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    08/06/2003
    Bài viết:
    729
    Đã được thích:
    2
    Này, bạn muốn tôi vote cho bạn thêm vài cái 5* nữa không?
    Bạn bị bệnh và bạn đã khỏi nhờ pp đó a`, tốt quá. Chú khỏi, anh mừng.
    Xin kiếu bạn đừng bàn và hồ đồ về tình trạng sức khoẻ của tôi nhé. Còn nếu cứ muốn biết, thì tóm gọn là " Không thể tốt hơn". Tôi vào Box thì là do tôi online hầu như suốt 8 tiếng đồng hồ làm việc. Còn thì ông bạn đứng ở đâu mà đòi đánh giá người khác? Người trầm cảm ở vị trí thấp hơn và phải cần bạn bố thí cho vài cái lời chỉ dẫn a`?
    Nhưng thôi, khổ thân, cãi nhau wa, người ta sẽ cười hai thằng dở hơi khoe tài ở cái chỗ người ta chẳng muốn vào.
    Cứ kiếm thật nhiều xiền vào, rồi hãy nói chuyện chữ nghĩa, kiến thức với tôi nhé. Luyện thật nhiều chưởng vào, không thì không trụ nổi hết hiệp một đâu.
  10. hmphongvu

    hmphongvu Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    11/02/2002
    Bài viết:
    1.911
    Đã được thích:
    0
    Bạn dumb, bạn làm tôi thật sự thất vọng đấy. Sao bạn lại có ý nghĩ rằng post bài là để khoe kiến thức, những điều tôi nói đều rất bình thường, không có gì cao siêu cả, ai cũng có thể thực hiện.
    Tôi chỉ muốn chia sẻ cùng các bạn, ai làm theo mà khỏi được thì mừng cho bạn đó, còn ai không làm được thì thôi, bạn đâu cần phải nói như vậy?
    Mà tôi cũng đâu suy đoán gì về trạng thái tâm lí của bạn lúc nào đâu? Tôi chỉ nói lại những điều đã được những nhà tâm lí học giỏi nhất đúc rút lại đấy chứ.
    Dù sao cũng cám ơn sự quan tâm của bạn, chúc bạn luôn giữ được trạng thái vui vẻ bây giờ nhé.

Chia sẻ trang này