1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Bệnh trầm cảm và những triệu chứng có liên quan đến căn bệnh này ( Depression , Stress , Sleep disor

Chủ đề trong 'Sức khoẻ - Y tế' bởi lutmyla, 26/02/2008.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. newbiekid

    newbiekid Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/03/2007
    Bài viết:
    75
    Đã được thích:
    0
    Cách này chính tôi áp dụng và vượt qua trầm cảm đây, ngày xưa tôi lúc nào cũng đau buồn , cô đơn , tuyệt vọng, mỗi khi có người lạ đến nhà là tôi bỏ trốn, tôi rất sợ gặp người lạ, nhờ tập chạy bộ mỗi ngày suốt 3 năm liên tục mà giở đây tôi trở thành một người khoẻ mạnh, yêu đời, khát khao sống,

    Cách của tôi không phải hy vọng mà là chắc chắn. Sức khoẻ là tài sản quan trọng nhất của bạn, khi bạn tập thể dục một thời gian đều đặn, đủ dài, bạn sẽ trở nên khoẻ mạnh, khi bạn là người khoẻ mạnh thì bạn sẽ có khát vọng sống, muốn được tiếp xúc mọi người, muốn được đối mặt với mọi thử thách của cuộc đời.

    Đọc những dòng tâm sự của bạn tôi bạn, tôi nhận thấy bạn có khao khát nhưng chưa tìm ra được phương pháp để vươt qua nó, tôi đã từng đi qua căn bệnh này nên tôi hiểu rõ căn bệnh này như lòng bàn tay, và muốn được giúp bạn.

    Bạn nói tập chăm thể dục nhưng tập bao lâu, có đều đặn không, tập môn gì, người bị trầm cảm thường quyết tâm không cao, họ dễ bỏ cuộc giữa chừng do cảm thấy cô đơn, tuyệt vọng, nếu bạn tập không thường xuyên thì chẳng có tác dụng gì cả

    Bạn chỉ nên tập chạy bộ mỗi ngày, vì chạy bộ là phương pháp nâng cao thể lực nhanh nhất, bạn chỉ chạy vừa sức mình, đừng cố ép mình, bởi vì bạn phải tập nhiều năm , cố ép mình sẽ dẫn đến mệt mỏi, đau đớn , dễ bỏ cuộc, nhớ mua đôi giày chạy bộ tốt, và khởi động ít phút trước khi chạy.






  2. khoingocvu

    khoingocvu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/10/2010
    Bài viết:
    115
    Đã được thích:
    0
    Cám ơn newbiekid nhé.

    Mình tập thể dục thường xuyên. Mình sẽ theo cách của bạn để giúp bản thân hơn. Tuy nhiên mình có một điều thắc mắc là mình là người ít nói và hơi chậm chạp một tí. Không biết bạn đã trải qua những tháng ngày như thế nào.

    Về phần mình thì mình cũng có sợ người nhưng không phải là sợ người lạ mà bệnh của mình là bất cứ ai mình cũng hơi hơi sợ, đây là căn bệnh của mình, mình có cảm giác hơi hơi sợ khi tiếp xúc đụng chạm vào người khác, trước đây sợ lắm, nhưng giờ đỡ hơn nhiều rồi, tuy nhiên thì vấn đề chính mà mình đau đầu nhất vẫn là vấn đề mình ít nói chứ không phải mình bị trầm cảm tuy có một chút buồn chán vì bản thân không ăn nói hoạt bát được như người khác...

    Mình đã trải qua những tháng ngày đau khổ nhất trên đất Úc, không có ai bên cạnh, thui thủi một mình, nhưng rồi mình đã trở lại Việt Nam và bắt đầu hồi phục dần, nhưng mình vẫn đau đáu trong lòng một điều là mình là một con người rất bình thường, tại sao những đứa không thông minh bằng mình nhưng ăn nói lại có thể hơn mình được. Nhiều lúc mình cứ đi tự vấn mãi mà vẫn chưa có một câu trả lời xác đáng.

    Mình rất cảm ơn bạn đã góp ý giúp đỡ mình...
  3. newbiekid

    newbiekid Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/03/2007
    Bài viết:
    75
    Đã được thích:
    0
    Nến bạn sống mà cảm không cảm thấy hạnh phúc thì đã có thể coi như bạn đã bị trầm cảm. Bạn đã tự hỏi tại sao những người khác có thể cười đùa vui vẻ trong khi tôi lúc nào cũng buồn bã, có người rất nhanh nhẹn, hoạt bát trong khi tôi lại chậm chạp,

    Tôi đã đi qua căn bệnh này , tôi hiểu rõ bệnh này hơn cả những bác sĩ tâm lý mà bạn đã gặp, những nguời bị trầm cảm, trong đó có bạn, luôn lo lắng, bất an, vì nhịp tim không ổn định, lúc nào cũng đập loạn xạ khiến bạn đứng ngồi không yên, không thể tập trung, tâm hồn luôn xao động, chính vì nó đập loạn xạ liên tục nên khiến bạn rất mệt và đau đớn. Khi gặp một người lạ có 2 trường hợp , hoặc bạn im lặng không biết nói gì hoặc bạn nói liên tục mà không biết mình đang nói gì.

    Chính vì có vấn đề tim nên gậy ra việc này , như hở van tim, rối loạn thần kinh tim v.v... , bạn có vấn đề về khí huyết nên máu lên não chậm, suy nghĩ của bạn rất chậm, khiến bạn lừ đừ, chậm chạp , đầu óc trống rỗng, không cảm nhận được không gian, thời gian , không thể thực hiện những gì mình mong muốn, nói tóm lại là bạn đã đánh mất sức khoẻ, đánh mất bản thân mình.

    Muốn ổn định tâm trước hết phải ổn định khí, muốn có tâm hồn vui vẻ, trước hết phải có một thân thể khoẻ mạnh. Nếu bạn muốn nhanh nhẹn , hoạt bát trưoc hết bạn phải có một sức khoẻ tốt.

    Chạy bộ mỗi ngày là cách duy nhất giúp bạn vượt qua bệnh này, giúp bạn trở thành người nhanh nhẹn, thông minh, vui vẻ.

    Qua những giì bạn kể, bạn chỉ mới giai đoạn đầu của trầm cảm, tình trạng của bạn khá nhẹ, tôi nghĩ bạn chỉ cần 1,2 năm là bạn có thể hoàn toàn khoẻ mạnh, nếu bạn quyết tâm

    " You can when you believe"




  4. khoingocvu

    khoingocvu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/10/2010
    Bài viết:
    115
    Đã được thích:
    0
    Cám ơn newbiekid nhiều nhé. Mình rất biết ơn lời góp ý của bạn...
  5. khoingocvu

    khoingocvu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/10/2010
    Bài viết:
    115
    Đã được thích:
    0
    Qua một hôm suy nghĩ thì mình cũng có những câu hỏi muốn hỏi bạn newbiekid. Mình biết là bạn là người cũng đã trải qua nên cũng nghĩ rằng bạn muốn chia sẻ để giúp đỡ người khác. Thật ra mình rất muốn hỏi bạn để mình có thể áp dụng vào bản thân cho phù hợp.

    Mình hơi tò mò là hiện nay bạn đã đi làm chưa ạ? Không biết bạn phát hiện ra bệnh của bản thân là từ khi nào ạ? Và bạn ngày xưa có uống thuốc gì không?

    Mình ngày xưa hay có hiện tượng sợ nhưng mình không nghĩ ra là bản thân bị sợ xã hội. Sau bị vấp váp nhiều mà thấy bạn bè không làm sao cả nên mình mới vỡ lẽ ra. Nếu tính ra thì mình bị từ hồi còn đi học cấp 3 và nguyên nhân thì vẫn chưa rõ là do đâu. Hiện tại mình đang được điều trị bằng thuốc tây y.

    Nếu newbiekid trả lời giúp mình được thì tốt quá...
  6. newbiekid

    newbiekid Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/03/2007
    Bài viết:
    75
    Đã được thích:
    0
    tôi rất vui được trả lời câu hỏi của bạn, tôi bị từ nhỏ rồi , khoảng 10 tuổi là lúc nào cũng buồn phiền lo lắng, do sinh ra sức khoẻ đã yếu, hồi nhỏ rất hay bệnh tật, càng lớn càng thấy chán chường, tuyệt vọng , tôi phải mất 18 năm trời mới vượt qua được, hiện tại tôi khoẻ và yêu đời, tuy đã hết nhưng ngày nào tôi cũng phải tập chạy bộ để mình không đánh mất bản thân mình lần nữa.

    Tôi chưa bao giờ uống thuốc và bệnh này cũng không cần thiết phải uống thuốc , nếu bạn tin thuốc giúp bạn tốt hơn thì tuỳ bạn.

    Bạn này là do thể chất yếu, có những người sinh ra thể chất đã yếu, càng lớn nếu không tập thể dục sẽ càng yếu và bắt đầu trở nên trầm cảm.

    Người sức khoẻ yếu sẽ chậm chạp, lừ đừ, hay lo lắng , do dự, còn người sức khoẻ tốt thì tinh thần mạnh mẽ, thông minh, nhanh nhẹn, khao khát thử thách.

    Nghe chạy bộ mỗi ngày có vẻ dễ nhưng để làm được đòi hỏi một nỗ lực rất lớn, nếu không nói là phi thường. Nếu bạn nghĩ rằng có cách nào khác ngoài chạy bộ tức là bạn đang lãng phí thời gian của mình. Trầm cảm sẽ kéo dài 10,20 năm hoặc cả cuộc đời nếu bạn không có một nỗ lực phi thường để vượt qua nó.
  7. khoingocvu

    khoingocvu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/10/2010
    Bài viết:
    115
    Đã được thích:
    0
    Cám ơn newbiekid

    Bạn có thể cho mình hỏi là bạn tập thể dục vào thời gian nào và cường độ như thế nào được không ạ? Ví dụ như là bạn tập cả buổi sáng và buổi chiều hay chỉ một buổi thôi và bạn tập chạy khoảng bao nhiêu km thì dừng hay là tập cảm thấy khi nào thấy vừa sức mà lại ra mồ hôi là đủ ạ?

    Mình hiện tại đang uống thuốc nhưng mình tin rằng nếu cách của bạn khi mình thực hiện có thể về sau mình sẽ không phải uống thuốc nữa. Tuy nhiên hiện tại mình nghe bạn vừa uống thuốc vừa tập thể dục. Không biết là có phải ngày nào cũng bắt buộc phải tập bằng mọi giá không ạ? Nếu những hôm trời mưa bão thì làm thế nào và nếu tập những môn thể thao khác ngoài chạy bộ thì có ích gì không ạ?

    Mình cảm thấy bản thân cũng là người không được khỏe mạnh cho lắm vì thấy yếu hơn người bình thường về sức chịu đựng và dẻo dai. Đôi khi cảm thấy mệt mỏi ở vùng tim khi chạy nhanh chứ không phải chạy vừa dù những người khác chạy có thể nhanh nhưng họ vẫn thấy bình thường.

    Một điều nữa là mình là người theo bản thân mình nghĩ là ham ngủ. Như người khác buổi sáng có thể vục dậy được ngay nhưng mình còn lừ đừ lắm ngoài ra nếu ngủ buổi trưa lúc nào mình cũng phải ngủ ít nhất 2 tiếng vì nếu ngủ ít hơn thì mình vẫn còn chưa đẫy mắt. Liệu mình có phải điều chỉnh lại giấc ngủ cho ít hơn không ạ?

    Trước kia hồi còn bé mình được mọi người nói là rất nghịch và thông minh hơn những đứa trẻ bình thường khác. Nhưng hiện nay mình thấy bản thân không được nhanh nhẹn hơn một người bạn bình thường của mình dù nó không thể thông minh bằng mình được. Đây có thể là ý kiến chủ quan nhưng đúng là người ta là một người bình thường cũng chẳng bao giờ có những suy nghĩ như mình cả với lại mình cũng có một đứa bạn ít nói nhưng nó chẳng bao giờ có những suy nghĩ như mình. Nhìn bề ngoài thì không ai có thể nói mình là một người ngốc nghếch nhưng bên trong thì mình tự cảm thấy mình ăn nói chậm chạp không nhanh nhạy và kém hài hước. Ngoài ra mình hiện đang đi học nhưng thời gian trước mình làm việc trên máy tính khá nhiều vì mình học dịch nên phải dành thời gian trên máy tính khá lâu và ít có thời gian ra ngoài.

    Ngày trước mình phát hiện ra mình không bình thường bởi vì mình thấy bản thân khác những người khác lắm. Mình lúc nào cũng thấy sợ sợ hơn người khác, hồi học đại học chính vì mình bị sợ như thế nên mình không làm luận văn thành công dù mình được học bổng và học cũng được. Ngày ấy thấy người khác nói chuyện liên tục và cười nói mà mình thì cứ ít nói thì không để ý nhưng giờ khi nhu cầu cần thiết ăn nói rồi mới vỡ lẽ là mình thiếu cái đó dù mình là người cũng như người ta nhưng vẫn không làm được. Đôi khi thấy những đứa con trai khác được yêu và được nói chuyện bình thường cũng thèm lắm. Mình cũng đã yêu rồi nhưng hiện nay thì đang một mình. Mình vẫn đang trong giai đoạn tán tỉnh thôi chứ chưa yêu ai...

    Newbiekid giúp mình nhé. Mình cảm ơn bạn...
  8. khoingocvu

    khoingocvu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/10/2010
    Bài viết:
    115
    Đã được thích:
    0
    Mình muốn nói thêm là mình đã đi chụp cắt lớp não của mình và người ta có nói là ngày xưa mình bị tai nạn nên có thể gây nên tình trạng của mình. Không biết ngày xưa bạn có bị ảnh hưởng gì gây nên bệnh không hay chỉ là do bạn sức khỏe yếu thôi?
  9. newbiekid

    newbiekid Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/03/2007
    Bài viết:
    75
    Đã được thích:
    0
    tôi biết người bị trầm cảm rất hay băn khoăn, do dự nên tôi nói thêm một lần nữa, sau lần này tôi sẽ không nói thêm nữa, bạn hãy bước vào tập luyện, bạn bị trầm cảm tất là bị rơi xuống hố sâu, đừng quan tâm nguyên nhân gậy ra nó nữa, có rất nhiều nguyên nhân dẫn đến rôi loạn khí huyết, và rôi loạn khí huyết là nguyên nhân gây ra trầm cảm.

    Người bị trầm cảm rất sợ giao tiếp, bởi vì khi gặp người lạ họ không biết phải nói gì, suy nghĩ phải nói gì , làm gì làm họ rất mệt mỏi, nếu bị năng sẽ thấy cô đơn , tuyệt vọng, không muốn sống nữa. Bạn may mắn chỉ ở giai đoạn đầu của bệnh nên thời gian tập luyện có thể không lâu chỉ cần 1,2 năm, nếu người bệnh nặng có thể mất 3,4 năm.

    Còn có cần uống thuốc hay không thì thuốc chẳng có tác dụng gì cả, nếu gia đình bạn ép , hay bạn nghĩ là có tác dụng thì bạn cứ uống , nó không làm bạn khoẻ hơn nhưng cũng không giết bạn.

    Còn tập luyện thế nào, bạn có thể tập sáng hay chiều bạn thấy thích hợp, chạy mệt thì nghỉ, hôm sau chạy tiếp, hãy chạy đúng sức bạn, đừng cố ép mình chạy nhiều, cố ép sẽ dẫn đến đau đớn , mệt mỏi , sẽ dẫn đến bỏ cuộc. Nếu ngày mưa bão không chạy được thì nghĩ, hôm sau chạy, đừng quá cố ép, nhớ mua đôi giày chạy bộ tốt, đôi giày chạy bộ không tốt sẽ làm bạn đau chân khi chạy, và khởi động ít phút trước khi chạy.

    Còn tại sao chạy bộ giúp hơn thông minh hơn, hãy đọc bài báo bên dưới, chạy bộ giúp tim bạn khoẻ mạnh , đưa máu đến vùng não mà trước đây không đến được do tim yếu, điều này giúp bạn thông minh, nhanh nhẹn hơn.

    Còn phương pháp chạy bộ có phù hợp hay không thì nó phù hợp cho tất cả mọi người muốn có một cuộc sống hạnh phúc, sống có ý nghĩa chứ không riêng gì bạn, chạy bộ bạn chẳng mất gì cả, nhưng nếu bạn làm đuợc vài năm , bạn sẽ nhận điều kỳ diệu của nó, nó làm bạn hạnh phúc , nhận ra ý nghĩa của cuộc sống, bạn như được sinh ra lần nữa.

    Còn tại sao đây không phải là phương pháp chữa trị rông rãi vì rất ít bệnh nhân trầm cảm có đuợc quyết tâm để thực hiện chạy bộ vài năm, đối với các bác sĩ , giữ cho bệnh nhận trầm cảm không có ý nghĩa tiêu cực như tự sát, làm hại bản thân đã là một thành công.





    http://tuoitre.vn/Chinh-tri-xa-hoi/Song-khoe/359671/Chay-bo-de-thong-minh-hon.html

    Chạy bộ để thông minh hơn?

    TT - Việc chạy bộ không chỉ đem lại nhiều lợi ích cho sức khỏe mà còn có thể giúp bạn thông minh hơn.

    Nghiên cứu đăng trên tờ Proceedings of the National Academy of Sciences cho rằng việc chạy bộ có tác động mạnh mẽ trên hồi hải mã, một cấu trúc nằm bên trong não chịu tránh nhiệm về học tập và trí nhớ.

    Trong nghiên cứu ở chuột, các nhà khoa học nhận xét những con chuột thường chạy đi chạy lại có hoạt động trí nhớ tốt hơn. Họ đã tìm thấy ở nhóm chuột này sự gia tăng số lượng tế bào não ở hồi hải mã so với nhóm không vận động.

    Hiện nay, ngày càng có thêm nhiều chứng cứ trên người cho thấy việc tập thể dục đã tạo ra những thay đổi về cấu trúc và chức năng của bộ não theo hướng có lợi.
  10. khoingocvu

    khoingocvu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/10/2010
    Bài viết:
    115
    Đã được thích:
    0
    Mình xin cám ơn bạn newbiekid một lần nữa. Mình sẽ cố gắng thực hiện được việc này vì sức khỏe. Rất biết ơn bạn vì đã giúp mình. Hi vọng trong nhiều nhất là 4 năm nữa mình có thể nói chuyện với bạn như một người bình thường và đó sẽ không phải là một cuộc gặp gỡ như bây giờ...

Chia sẻ trang này