MoÔt tieƠu thuyeĂt gia 18 tuoƠi ñang aên khaạch taïi 'ảạc Baái cuằa Dinitia Smith New York Times Benjamin Lebert nhơn xuoĂng mieĂng thòt boá filet mignon daày anh vảáa môại goïi trong nhaá haáng Micheal Jordanõ?Ts Steakhouse taïi ga xe lảằa Grand Central Terminal ô" New York, baăng moÔt gioïng nhoằ nheï, leÊ pheạp anh hoằi: õ?oNeĂu toÂi khoÂng aên heĂt thơ coạ phaằi pheạp khoÂng?õ? Anh Lebert chƯ 18 tuoƠi, moÔt caÔu trai nhoằ nhaân, maôt muài deÊ thảông, baïi lieÔt moÔt phaàn beÂn phưa traại, keĂt quaằ cuằa vieÔc thieĂu dảôàng khư luạc haï sinh. CuoĂn tieƠu thuyeĂt ñaàu tieÂn cuằa anh, õ?oCrazyõ? ('ieÂn cuoàng), ñảôïc vieĂt ra khi anh 16 tuoƠi, ñaà trôằ thaánh moÔt cuoĂn saạch baĂt ngôá baạn chaïy nhaĂt trong nảôạc 'ảạc baằn xảạ cuằa anh. Coạ ñeĂn 200,000 aĂn baằn ñảôïc in ra, baằn quyeàn ñaà ñảôïc baạn cho 26 nảôạc. Vaá thaạng naáy, cuoĂn õ?oCrazyõ? ñang ñảôïc xuaĂt baằn taïi Hoa kyá bôằi nhaá Alfred A. Knopt. Caạc nhaá phe bơnh 'ảạc ñaà goïi õ?ooÂngõ? Lebert laá moÔt thảáa keĂ cuằa Gunter Grass. Taïp chư Der Spiegel khen ngôïi õ?oCrazyõ? laá õ?omoÔt cuoĂn saạch hoaán toaán tuyeÔt dieÔu vaá ñaạng kinh ngaïc.õ? Taïp chư Stern vieĂt: õ?oChảa moÔt ai tảáng bao giôá thaúng thaân nhả vaÔy trong vieÔc dieÊn taằ thaằm kòch cuằa tuoƠi treằ. ThaÔt laá moÔt hieÔn tảôïng.õ? MoÔt baái ñieƠm saạch cuằa cuằa tôá Publisherõ?Ts Weekly ñảôïc soaïn trảôạc cuoÔc phaạt haánh cuoĂn saạch taïi Hoa kyá laïi coán caáng heĂt lôái khen ngôïi, goïi cuoĂn saạch laá õ?omoằng nhảng ñaày lyạ thuạ.õ? Tuy theĂ, vaÊn thaÔt laá quaạ sảạc tảôằng tảôïng. Anh Lebert noại, baăng tieĂng Anh khaạ gioằi: õ?oToÂi ñảôïc ngảôái ta cho xe ñảa ñeĂn ñaÂy. 'oĂi vôại moÔt ngảôái 18 tuoƠi nhả toÂi thơ thaÔt laá khoÂng tảôằng, gioĂng nhả laá chuyeÔn khoÂng coạ thaÔt.õ? Anh Leber troÂng treằ hôn soĂ tuoƠi cuằa mơnh. HoÂm nay anh maôc moÔt chieĂc aạo thun cuằa vôằ nhaïc kòch õ?oJekyll and Hydeõ? vôại moÔt chieĂc aạo len beÂn dảôại, quaàn jeans, ñoÂi boĂt ñi laám vaá chieĂc aạo da. CuoĂn õ?oCrazyõ? vieĂt veà moÔt thieĂu nieÂn khoÂng khaạc anh Lebert laâm; treÂn thảïc teĂ, nhaÂn vaÔt chưnh teÂn laá Ben. Anh ta cuàng bò lieÔt moÔt beÂn, vaá bò ñuoƠi khoằi boĂn trảôáng hoïc, ñảôïc gảằi ñeĂn moÔt trảôáng noÔi truạ nhaăm giuạp anh coạ theƠ ñuằ ñieƠm toaạn ñeƠ toĂt nghieÔp. Trong ngaáy ñaàu tieÂn cuằa anh chaáng Ben trong truyeÔn taïi trảôáng naáy, ñảôïc goïi laá LaÂu ñaái Neuseelen (anh Lebert laá ngảôái haÂm moÔ truyeÔn Kafka), anh ñaà tảï giôại thieÔu theo thoÂng leÔ, mong ngaên ngảáa ñảôïc nhảàng caại nhơn choáng choïc vaá sảï treÂu gheïo cuằa ñaạm baïn cuáng lôạp: õ?oChaáo caạc baïn, teÂn toÂi laá Benjamin Lebert, 16 tuoƠi, vaá ñeƠ caạc baïn ñảôïc bieĂt roà, toÂi laá moÔt ngảôái queá.õ? NhaÂn vaÔt naáy khoÂng chôi theƠ thao ñảôïc, nhảng laïi thưch ñoïc saạch, ñaôc bieÔt laá caạc taạc phaƠm cuằa Ernest Hemingway. Anh nhaÊn naïi chaĂp nhaÔn sôằ thưch nhaïc rock õ?~nõ?Troll cuằa ngảôái cha. Anh baằo: õ?oCha toÂi thưch nhaïc rockõ?Tnõ?Troll ñaà haăng theĂ kyằ roài, oÂng ta thưch ban Rolling Stones õ?" hoï laá moÔt ban nhaïc rock tảá ñôái xảa. MoÊi khi hoï lảu dieÊn, oÂng laïi daât toÂi ñeĂn xem. O,ng hy voïng laá toÂi thưch loaïi nhaïc naáy. ToÂi chaúng thưch noƠi. Nhảng toÂi vaÊn thaĂy vui. ToÂi vui khi thaĂy cha toÂi vui vaá toÂi vui vơ chuạng toÂi chia xeằ nieàm vui vôại nhau.õ? Ngay sau khi vaáo trảôáng, Ben laám quen vôại Janosch, caàm ñaàu nhoạm goàm Troy,moÔt ñảạa moà coÂi cha; Florian õ?obieÔt hieÔu laá Gaạiõ?, vaá õ?oFelix maÔpõ?. Coán coạ caằ co beạ Malen, baïn gaại cuằa Janosch maá Ben daàn daá trôằ neÂn me meÔt. Nhoạm naáy chôi nhảàng troá tinh quaại, keƠ caằ vieÔc laám boÔ vôại ngảôái coĂ vaĂn tơnh duïc cuằa trảôáng raăng chuạng laá daÂn ñoàng tưnh luyeĂn aại. Khi naáo chuạng taĂn co,ng kyạ tuạc xaạ nảà, Janosch phaằi coàng Ben vơ Ben kho,ng theƠ theo kòp vôại nhảàng teÂn con trai khaạc. RoĂt cuoÔc Ben maĂt trinh trong moÔt phoáng veÔ sinh nảà nhảng laïi kho,ng phaằi vôại Malen. Sau cuáng caằ nhoạm keạo ñeĂn moÔt hoÔp ñeÂm vuà thoaạt y taïi Munich. Ben vaÊn thaĂt baïi naào neà vôại moÂn toaạn, laïi bò ñuoƠi khoằi trảôáng. Nhảng khi rôái trảôáng, anh ñaà coạ ñảôïc moÔt vaái ngảôái baïn raĂt toĂt. õ?oO,Ângõ? Lebert noại raăng vieÔc duáng chưnh teÂn thaÔt cuằa mơnh cho nhaÂn vaÔt chưnh laá õ?omoÔt loÊi laàm tai haïiõ? vaá raăng õ?oToÂi seà kho,ng bao giôá phaïm loÊi aĂy nảàa.õ? Anh noại: õ?oCaạc caằm xuạc ñeàu thaÔt, nhảng treÂn caên baằn laïi kho,ng thaÔt.õ? Lebert ñeĂn tảá moÔt gia ñơnh coạ truyeàn thoĂng vieĂt laạch. Anh sinh ra taïi thò traĂn phưa taÂy nam cuằa Freiburg. Cha anh, o,ng Andreas, laáchuằ bieÂn muïc taïp chư cuằa tôá Munich Suddeutsche Zeitung vaá hieÔn nay ñang phaạt trieƠn saằn phaƠm môại cho caạc co,ng ty truyeàn tho,ng. Meï cuằa Benjamin, baá Jutta, laá moÔt lang y. Anh coạ moÔt ngảôái chò teÂn laá Liza. O,ng Andreas Lebert, coạ maôt vaáo luạc haï sinh con trai mơnh, noại: õ?oBenjamin ñảôïc sinh ra vôại cuoĂng roĂn quaĂn quanh coƠ, coạ theƠ ñaà gaÂy neÂn vieÔc thieĂu dảôàng khư khieĂn cho noạ bò te lieÔt moÔt phaàn.õ? Trong trảôáng trung hoïc, Lebert kho,ng theƠ tham dảï vaáo caạc hoaït ñoÔng theƠ thao vaá bò caạc hoïc troá cheĂ nhaïo vơ sảï taán taÔt. Cha meï anh ly thaÂn. Anh tơm ñảôïc sảï nảông tảïa ôằ o,ng noÔi vaá o,ng ngoaïi, caằ hai o,ng nay ñaà qua ñôái. O,ng noÔi Nobert Lebert laá tieƠu thuyeĂt gia, coán o,ng ngoaïi Bruno Schnee laá thôï moÔc. Anh Lebert noại hoï laá õ?onhảàng anh huáng cuằa caạ nhaÂn toÂi. MoÊi khi coạ chuyeÔn ôằ nhaá, toÂi laïi ñeĂn nhaá caạc o,ng.õ? Anh muoĂn daÂng taông cuoĂn õ?oCrazyõ? cho caạc o,ng cuằa mơnh. Anh Lebert cho bieĂt anh luoÂn gaôp khoạ khaên vôại vieÔc hoïc haánh. õ?oCaạc thaày giaạo luoÂn luoÂn baằo: õ?~Sao maá caÔu laïi coạ theƠ ngu doĂt ñeĂn theĂ?õ?T ToÂi laá moÔt hoïc troá teÔ chảa tảá coạ trong moÂn toaạn vaá moÂn vaÔt lyạ.õ? Tuy theĂ, anh ñaà baât ñaàu phòa ra nhảàng caÂu chuyeÔn ngaân ngay caằ trảôạc khi bieĂt vieĂt. Anh baằo haàu heĂt laá õ?onhảàng chuyeÔn ñaÊm maạu, chuyeÔn ruáng rôïn. ToÂi ñaà keƠ nhảàng chuyeÔn naáy cho boĂ meï toÂi, ñeƠ hoï vieĂt ra. ToÂi ñaà raĂt haành dieÔn.õ? Vaáo moÔt dòp Giaạng sinh khi anh leÂn chưn tuoƠi, cha meï anh ñaà ñaạnh maạy 50 trang chuyeÔn õ?oThe Shadow Murdererõ? maá anh vieĂt, vaá laám thaánh moÔt cuoĂn saạch cho anh. "> tuoƠi 12, anh vieĂt moÔt cuoĂn chuyeÔn 150 trang veà moÔt ngoÂi nhaá cho nhảàng treằ taán taÔt. Laá moÔt ngảôái say me ñoïc saạch, anh ảa thưch ñaôc bieÔt nhaá vaên Jack London vaá baằo õ?oneĂu kho,ng coạ nhaá vaên Salinger thơ cuoĂn õ?~Crazyõ?T kho,ng bao giôá coạ maôt.õ? Vaáo naêm15 tuoƠi, moÔt baái baạo anh vieĂt cho taïp chư thieĂu nieÂn veà moÔt ngaáy trong cuoÔc ñôái anh ñảôïc Maxim Biller, moÔt nhaá vaên, lảu yạ vaá gảằi ñeĂn baá Kerstin Gleba, ngảôái chuằ buạt cuằa nhaá xuaĂt baằn Kiepenheuer & Witsch taïi Cologne. Baá Gleba chuyeÂn veà kinh doanh saạch bơa moằng cuằa õ?ocaạc taạc giaằ treằõ? nhảng baá baằo õ?okho,ng treằ ñeĂn nhả Ben.õ? Lebert cho bieĂt khi baá Gleba thaĂy baái baạo, baá goïi ñeĂn anh vaá hoằi xem anh coạ theƠ nghó ñeĂn vieÔc vieĂt moÔt cuoĂn saạch hay kho,ng. Anh baằo anh kho,ng chaâc, nhảàng cuàng seà thảằ. Anh ñaà vieĂt 20 trang vaá gảằi cho baá Gleba. Baá baằo baá nhaÔn thaĂy baằn thaằo õ?oquaạ oÂm ñoàmõ? vaá õ?oquaạ vaên veằ.õ? Lebert nhôạ laïi: õ?oHoï baằo toÂi õ?~haày vieĂt dư doằm hônõ?T. ToÂi laïi vieĂt dư doằm quaạ. Hoï laïi baằo: õ?~Kho,ng ñảôïc, vieĂt laïi ñiõ?Tõ? Tay vieĂt treằ naáy ngaàn ngaïi kho,ng muoĂn khoe taạc phaƠm cuằa mơnh vôại cha. Lebert noại: õ?oO,Âng aĂy raĂt gaât gao trong vieÔc phe bơnh vaá coạ ñaày kinh nghieÔm vieĂt laạch. Coạ luạc toÂi chƯ muoĂn o,ng aĂy laá thôï moÔc thoÂi.õ? O,ng Andreas baằo raăng hai cha con õ?ogaàn nhả ñoàng yạ raăng hai chuạng toÂi kho,ng theƠ naáo laám vieÔc vôại nhau ñảôïc veà vieÔc naáyõ? vaá theÂm raăng õ?oVơ toÂi laá cha cuằa noạ, thaÔt khoạ loáng laám chuyeÔn sảằa baái cho con.õ? Sau cuáng anh Lebert hoaán thaánh ñảôïc baằn thaằo thảạ ba vôại 105 trang. Roài cha anh ñaà yeÂu caàu ñoïc cho o,ng nghe. CaÔu trai treằ baằo: õ?oToÂi seà kho,ng bao giôá queÂn phaằn ảạng cuằa o,ng. O,ng baằo: õ?~'aĂy laá moÔt cuoĂn tieƠu thuyeĂt hay.õ?Tõ? Laàn naáy baá Gleba cuàng thưch baằn haằo naáy vaá trong voáng ba ngaáy xuaĂt baằn, cuoĂn saạch ñaà baạn ñảôïc 10,000 cuoĂn. Lebert ñaà gaôp phaằi moÔt vaái phaằn phaạo vơ sảï thaánh co,ng cuằa anh. MoÔt soĂ ngảôái ñoan chaâc raăng cha anh ñaà giuạp anh vieĂt cuoĂn saạch naáy. Anh noại: õ?oCoạ ngảôái baằo raăng ñoạ laá nhôá toÂi queá quaôt. 'ieàu ñoạ laám toÂi toƠn thảông. ThaÔt laá taán nhaÊn. ToÂi luoÂn luoÂn bò choïc gheïo chƯ vơ sảï taán taÔt. Ngay caằ sau khi toÂi thaánh co,ng hoï vaÊn noại xaĂu raăng ñoạ laá nhôá sảï taán taÔt cuằa toÂi.õ? Anh coạ theƠ ñaà ñaït ñảôïc thaánh co,ng veà vaên chảông, nhảng anh vaÊn chảa toĂt nghieÔp trung hoïc. Anh soĂng vôại meï taïi Munich, maôc duá anh ñaà duáng tieàn thu ñảôïc tảá cuoĂn saạch thue moÔt chung cả nhoằ ñeƠ tieĂp tuïc vieĂt. TheĂ coán vieÔc boà bòch? Anh baằo, nhaĂn maïnh vaáo chảà õ?oñaà tảángõ?: õ?oCoạ moÔt laàn, toÂi ñaà tảáng coạ moÔt co baïn gaại.õ? ChuyeÔn vieĂt theÂm moÔt cuoĂn tieƠu thuyeĂt khaạc thơ theĂ naáo? Lebert cho hay: õ?oTrảôạc heĂt toÂi coán phaằi soĂng ñaà. ToÂi kho,ng theƠ vieĂt moÔt cuoĂn khaạc maá kho,ng tham dảï cuoÔc soĂng.õ? ON AND ON AND ON
Một tiểu thuyết gia 18 tuổi đang ăn khách tại Đức Bài của Dinitia Smith New York Times Benjamin Lebert nhìn xuống miếng thịt bò filet mignon dầy anh vừa mới gọi trong nhà hàng Micheal Jordan??Ts Steakhouse tại ga xe lửa Grand Central Terminal ơ?" New York, bằng một giọng nhỏ nhẹ, lễ phép anh hỏi: ??oNếu tôi không ăn hết thì có phải phép không???? Anh Lebert chỉ 18 tuổi, một cậu trai nhỏ nhắn, mặt mũi dễ thương, bại liệt một phần bên phía trái, kết quả của việc thiếu dưỡng khí lúc hạ sinh. Cuốn tiểu thuyết đầu tiên của anh, ??oCrazy??? (Điên cuồng), được viết ra khi anh 16 tuổi, đã trở thành một cuốn sách bất ngờ bán chạy nhất trong nước Đức bản xứ của anh. Có đến 200,000 ấn bản được in ra, bản quyền đã được bán cho 26 nước. Và tháng này, cuốn ??oCrazy??? đang được xuất bản tại Hoa kỳ bởi nhà Alfred A. Knopt. Các nhà phê bình Đức đã gọi ??oông??? Lebert là một thừa kế của Gunter Grass. Tạp chí Der Spiegel khen ngợi ??oCrazy??? là ??omột cuốn sách hoàn toàn tuyệt diệu và đáng kinh ngạc.??? Tạp chí Stern viết: ??oChưa một ai từng bao giờ thẳng thắn như vậy trong việc diễn tả thảm kịch của tuổi trẻ. Thật là một hiện tượng.??? Một bài điểm sách của của tờ Publisher??Ts Weekly được soạn trước cuộc phát hành cuốn sách tại Hoa kỳ lại còn càng hết lời khen ngợi, gọi cuốn sách là ??omỏng nhưng đầy lý thú.??? Tuy thế, vẫn thật là quá sức tưởng tượng. Anh Lebert nói, bằng tiếng Anh khá giỏi: ??oTôi được người ta cho xe đưa đến đây. Đối với một người 18 tuổi như tôi thì thật là không tưởng, giống như là chuyện không có thật.??? Anh Leber trông trẻ hơn số tuổi của mình. Hôm nay anh mặc một chiếc áo thun của vở nhạc kịch ??oJekyll and Hyde??? với một chiếc áo len bên dưới, quần jeans, đôi bốt đi làm và chiếc áo da. Cuốn ??oCrazy??? viết về một thiếu niên không khác anh Lebert lắm; trên thực tế, nhân vật chính tên là Ben. Anh ta cũng bị liệt một bên, và bị đuổi khỏi bốn trường học, được gửi đến một trường nội trú nhằm giúp anh có thể đủ điểm toán để tốt nghiệp. Trong ngày đầu tiên của anh chàng Ben trong truyện tại trường này, được gọi là Lâu đài Neuseelen (anh Lebert là người hâm mộ truyện Kafka), anh đã tự giới thiệu theo thông lệ, mong ngăn ngừa được những cái nhìn chòng chọc và sự trêu ghẹo của đám bạn cùng lớp: ??oChào các bạn, tên tôi là Benjamin Lebert, 16 tuổi, và để các bạn được biết rõ, tôi là một người què.??? Nhân vật này không chơi thể thao được, nhưng lại thích đọc sách, đặc biệt là các tác phẩm của Ernest Hemingway. Anh nhẫn nại chấp nhận sở thích nhạc rock ??~n??Troll của người cha. Anh bảo: ??oCha tôi thích nhạc rock??Tn??Troll đã hằng thế kỷ rồi, ông ta thích ban Rolling Stones ??" họ là một ban nhạc rock từ đời xưa. Mỗi khi họ lưu diễn, ông lại dắt tôi đến xem. Ông hy vọng là tôi thích loại nhạc này. Tôi chẳng thích nổi. Nhưng tôi vẫn thấy vui. Tôi vui khi thấy cha tôi vui và tôi vui vì chúng tôi chia xẻ niềm vui với nhau.??? Ngay sau khi vào trường, Ben làm quen với Janosch, cầm đầu nhóm gồm Troy,một đứa mồ côi cha; Florian ??obiệt hiệu là Gái???, và ??oFelix mập???. Còn có cả cô bé Malen, bạn gái của Janosch mà Ben dần dà trở nên mê mệt. Nhóm này chơi những trò tinh quái, kể cả việc làm bộ với người cố vấn ******** của trường rằng chúng là dân đồng tính luyến ái. Khi nào chúng tấn coÂng ký túc xá nữ, Janosch phải cõng Ben vì Ben khoÂng thể theo kịp với những tên con trai khác. Rốt cuộc Ben mất trinh trong một phòng vệ sinh nữ nhưng lại khoÂng phải với Malen. Sau cùng cả nhóm kéo đến một hộp đêm vũ thoát y tại Munich. Ben vẫn thất bại não nề với môn toán, lại bị đuổi khỏi trường. Nhưng khi rời trường, anh đã có được một vài người bạn rất tốt. ??oÔâng??? Lebert nói rằng việc dùng chính tên thật của mình cho nhân vật chính là ??omột lỗi lầm tai hại??? và rằng ??oTôi sẽ khoÂng bao giờ phạm lỗi ấy nữa.??? Anh nói: ??oCác cảm xúc đều thật, nhưng trên căn bản lại khoÂng thật.??? Lebert đến từ một gia đình có truyền thống viết lách. Anh sinh ra tại thị trấn phía tây nam của Freiburg. Cha anh, oÂng Andreas, làchủ biên mục tạp chí của tờ Munich Suddeutsche Zeitung và hiện nay đang phát triển sản phẩm mới cho các coÂng ty truyền thoÂng. Mẹ của Benjamin, bà Jutta, là một lang y. Anh có một người chị tên là Liza. Ông Andreas Lebert, có mặt vào lúc hạ sinh con trai mình, nói: ??oBenjamin được sinh ra với cuống rốn quấn quanh cổ, có thể đã gây nên việc thiếu dưỡng khí khiến cho nó bị tê liệt một phần.??? Trong trường trung học, Lebert khoÂng thể tham dự vào các hoạt động thể thao và bị các học trò chế nhạo vì sự tàn tật. Cha mẹ anh ly thân. Anh tìm được sự nương tựa ở oÂng nội và oÂng ngoại, cả hai oÂng nay đã qua đời. Ông nội Nobert Lebert là tiểu thuyết gia, còn oÂng ngoại Bruno Schnee là thợ mộc. Anh Lebert nói họ là ??onhững anh hùng của cá nhân tôi. Mỗi khi có chuyện ở nhà, tôi lại đến nhà các oÂng.??? Anh muốn dâng tặng cuốn ??oCrazy??? cho các oÂng của mình. Anh Lebert cho biết anh luôn gặp khó khăn với việc học hành. ??oCác thầy giáo luôn luôn bảo: ??~Sao mà cậu lại có thể ngu dốt đến thế???T Tôi là một học trò tệ chưa từ có trong môn toán và môn vật lý.??? Tuy thế, anh đã bắt đầu phịa ra những câu chuyện ngắn ngay cả trước khi biết viết. Anh bảo hầu hết là ??onhững chuyện đẫm máu, chuyện rùng rợn. Tôi đã kể những chuyện này cho bố mẹ tôi, để họ viết ra. Tôi đã rất hãnh diện.??? Vào một dịp Giáng sinh khi anh lên chín tuổi, cha mẹ anh đã đánh máy 50 trang chuyện ??oThe Shadow Murderer??? mà anh viết, và làm thành một cuốn sách cho anh. Ở tuổi 12, anh viết một cuốn chuyện 150 trang về một ngôi nhà cho những trẻ tàn tật. Là một người say mê đọc sách, anh ưa thích đặc biệt nhà văn Jack London và bảo ??onếu khoÂng có nhà văn Salinger thì cuốn ??~Crazy??T khoÂng bao giờ có mặt.??? Vào năm15 tuổi, một bài báo anh viết cho tạp chí thiếu niên về một ngày trong cuộc đời anh được Maxim Biller, một nhà văn, lưu ý và gửi đến bà Kerstin Gleba, người chủ bút của nhà xuất bản Kiepenheuer & Witsch tại Cologne. Bà Gleba chuyên về kinh doanh sách bìa mỏng của ??ocác tác giả trẻ??? nhưng bà bảo ??okhoÂng trẻ đến như Ben.??? Lebert cho biết khi bà Gleba thấy bài báo, bà gọi đến anh và hỏi xem anh có thể nghĩ đến việc viết một cuốn sách hay khoÂng. Anh bảo anh khoÂng chắc, những cũng sẽ thử. Anh đã viết 20 trang và gửi cho bà Gleba. Bà bảo bà nhận thấy bản thảo ??oquá ôm đồm??? và ??oquá văn vẻ.??? Lebert nhớ lại: ??oHọ bảo tôi ??~hãy viết dí dỏm hơn??T. Tôi lại viết dí dỏm quá. Họ lại bảo: ??~KhoÂng được, viết lại đi??T??? Tay viết trẻ này ngần ngại khoÂng muốn khoe tác phẩm của mình với cha. Lebert nói: ??oÔâng ấy rất gắt gao trong việc phê bình và có đầy kinh nghiệm viết lách. Có lúc tôi chỉ muốn oÂng ấy là thợ mộc thôi.??? Ông Andreas bảo rằng hai cha con ??ogần như đồng ý rằng hai chúng tôi khoÂng thể nào làm việc với nhau được về việc này??? và thêm rằng ??oVì tôi là cha của nó, thật khó lòng làm chuyện sửa bài cho con.??? Sau cùng anh Lebert hoàn thành được bản thảo thứ ba với 105 trang. Rồi cha anh đã yêu cầu đọc cho oÂng nghe. Cậu trai trẻ bảo: ??oTôi sẽ khoÂng bao giờ quên phản ứng của oÂng. Ông bảo: ??~Đấy là một cuốn tiểu thuyết hay.??T??? Lần này bà Gleba cũng thích bản hảo này và trong vòng ba ngày xuất bản, cuốn sách đã bán được 10,000 cuốn. Lebert đã gặp phải một vài phản pháo vì sự thành coÂng của anh. Một số người đoan chắc rằng cha anh đã giúp anh viết cuốn sách này. Anh nói: ??oCó người bảo rằng đó là nhờ tôi què quặt. Điều đó làm tôi tổn thương. Thật là tàn nhẫn. Tôi luôn luôn bị chọc ghẹo chỉ vì sự tàn tật. Ngay cả sau khi tôi thành coÂng họ vẫn nói xấu rằng đó là nhờ sự tàn tật của tôi.??? Anh có thể đã đạt được thành coÂng về văn chương, nhưng anh vẫn chưa tốt nghiệp trung học. Anh sống với mẹ tại Munich, mặc dù anh đã dùng tiền thu được từ cuốn sách thuê một chung cư nhỏ để tiếp tục viết. Thế còn việc bồ bịch? Anh bảo, nhấn mạnh vào chữ ??ođã từng???: ??oCó một lần, tôi đã từng có một cô bạn gái.??? Chuyện viết thêm một cuốn tiểu thuyết khác thì thế nào? Lebert cho hay: ??oTrước hết tôi còn phải sống đã. Tôi khoÂng thể viết một cuốn khác mà khoÂng tham dự cuộc sống.??? Despair is not Hopeless!