1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

"Biết đâu" - Viết cho tình yêu và cho những ai đang yêu

Chủ đề trong '1983 Ỉn Hà Nội' bởi marktinh, 29/01/2004.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. X-files

    X-files Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    18/02/2002
    Bài viết:
    3.988
    Đã được thích:
    0
    Biết đâu ta lại ngốc nghếch vậy,biết đâu ta lại có thể làm vậy chứ
  2. phu_thuy_so_ma

    phu_thuy_so_ma Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    31/05/2002
    Bài viết:
    2.984
    Đã được thích:
    0

    Gì nhỉ? Ai mà tưởng bở thế hả trời .... Người ta nói người ta ... ai nói ấy đâu hả Mác linh tinh

  3. marktinh

    marktinh Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    11/01/2002
    Bài viết:
    759
    Đã được thích:
    1
    hô hô , có tật giật mình hả puty_sờma, tớ vào đấy bao giờ??? , tớ cũng có kiếm tìm ai đó đâu, hehê, ai đó gửi người nào đó thì làm sao người nào đó biết được cơ chứ
  4. phu_thuy_so_ma

    phu_thuy_so_ma Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    31/05/2002
    Bài viết:
    2.984
    Đã được thích:
    0

    Nhìn thấy cái dòng đo đỏ 0 hả Mác tinh tinh Tớ có tật gì mà fải zựt mình

  5. marktinh

    marktinh Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    11/01/2002
    Bài viết:
    759
    Đã được thích:
    1
    Biết đâu ngày mai đến, mình không còn phải bước trên còn đường cũ này, nó dài quá rồi, mình bước mải mê mãi mà không để ý. Đã đến lúc, chọn một lối đi khác.
    Mong Biết đâu
  6. marktinh

    marktinh Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    11/01/2002
    Bài viết:
    759
    Đã được thích:
    1
    Em nè, anh không thấy em đâu, hay chính xác hơn anh đã không nhìn thẳng vào mắt em mỗi khi em cười. Nhưng anh thầm hy vọng, em đang nhìn anh, quan sát anh, nếu như vậy, anh vui lắm, niềm vui đơn giản thôi, nhưng lại hết sức quan trọng đối với anh lúc này.
    Biết đâu, ai đó hiểu anh đang nói về mình, hãy nhìn anh này
  7. miiizu

    miiizu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/06/2004
    Bài viết:
    157
    Đã được thích:
    0
    hì?, tì?m 'ược topic vĂ? Love, 'em cài nà?y vĂ? post ... cài nà?y 'àf 'c post bĂn f_177, nhưng xem ra post ơ? 'Ăy dĂf 'c 'Ă?ng cà?m hơn, cù?ng tuĂ?i với nhau mư? (à?, nĂn '.i tĂn topic thà?nh "viẮt cho tì?nh yĂu, cho nhưfng ai 'àf 'ang và? sèf yĂu " hihi.
    Sẽ mĂi khĂng quĂn​
    ( cho 007 )
    NgĂy ... thĂng ... nfm ...
    Khu BK - trong mTt lĂ luy?n thi
    Ă"i 'Ăi quĂ trời! Vừa học Y trường về 'Ă phải lao ngay 'ến 'Ăy. ĐĂi !!! M?t !!! Ư>c gĂ mĂnh 'ang gặm cĂi bĂnh mĂ pate nĂng giĂn ... Chẹp...chẹp..., m>i nghĩ 'ến 'Ă 'Ă thấy thĂm
    Ơ...hơ... lại hắn kĂa, sao dạo nĂy hay gặp hắn thế nh??! Lại cĂn cười v>i mĂnh nữa chứ ... mĂnh v>i hắn cĂ quen biết gĂ 'Ău ?? Nhưng dĂ sao nụ cười của hắn cũng lĂm cho cĂi bụng r-ng tuếch của mĂnh thĂi khĂng bifu tĂnh sĂi Ăng ọc nữa, hắn lĂm mĂnh quĂn cả 'Ăi.
    NgĂy ... thĂng ... nfm ...
    Ph' QT - l>p học thĂm HĂa
    - OĂi, sao l>p vắng teo thế nĂy, thĂy lại 'ến muTn chắc. BĂnh ơi, hai 'ứa 'i giặt giẻ lau 'i!
    ... wa ... lại lĂ hắn kĂa. Hắn cũng học Y 'Ăy nữa sao ? KhĂng biết hắn m>i 'fng kĂ hay vĂo lĂu r"i nh?, l>p 'Ăng thế, mĂnh chẳng 'f Ă 'ược hết, cĂ khi hắn học Y 'Ăy từ lĂu r"i cũng nĂn ... Trời, lại cười duyĂn v>i mĂnh nữa, khĂng biết cĂ nĂn 'Ăp l. khĂng 'Ăy ta ?
    ... canxi...hắn tĂn lĂ gĂ nh? ... cTng canxi cacbonat ... hắn học Y 'Ău vậy ta ... nhầm r"i, phải cTng v>i canxi oxit chứ ... sao hắn hay cười v>i mĂnh thế ... cĂn bằng phản ứng thế nĂo Ă nh? ...
    NgĂy ... thĂng ... nfm ...
    Khu BK ...
    ThĂy lại 'ến muTn! Chắc thĂy cĂn 'ang giao bĂi tập cho mTt l>p nĂo 'Ă ca trư>c. Ch? sư>ng cho những 'ứa như mĂnh, thi cử 'ến nơi mĂ vẫn thĂch thĂy vĂo muTn hofc bĂo ngh? 'Tt xuất 'f cĂn ng"i tĂn phĂt v>i lũ bạn. L>p học như ong vỡ t.. Bọn con trai buĂn dưa lĂ cĂn khoẻ hơn con gĂi. MĂnh cũng buĂn, nhưng bĂy giờ thĂ mTt tai dĂng 'f nghe chuy?n của lũ chĂch chĂe cĂng bĂn, cĂn tai kia dỏng lĂn nghe chuy?n của bĂn sau, vĂ Y 'Ă cĂ mTt con chĂch chĂe tĂn "hắn" 'ang thao thao bất tuy?t ... Xem nĂo, Ă...Ă...r"i...hắn cũng học trường mĂnh...tiếp nĂo...l>p hắn trĂn tầng ba, gĂ nữa, hắn thĂch gĂ Ă nh?, l>p ầm quĂ chẳng nghe rĂ, ch? thấy loĂng thoĂng bĂng banh gĂ 'Ă, con trai chắc ch? bĂng 'Ă lĂ nhất thĂi...
    NgĂy ... thĂng ... nfm ...
    NgĂy ... thĂng ... nfm ...
    NgĂy ... thĂng ... nfm ...
    NgĂy ... thĂng ... nfm ...

    Ph' QT ...
    Hắn lại ng"i sau lĂm gĂy mĂnh nĂng ran, trời mĂa 'Ăng lạnh như cắt mĂ mặt mĂnh cứ 'ỏ ửng. NĂi chuy?n v>i bọn bạn chẳng tự nhiĂn chĂt nĂo. Hắn cứ hay nhĂn mĂnh thật lĂu ... ngại quĂ ! Giờ lại ng"i ngay sau, "chiếu gĂy" người ta ( chứ khĂng phải chiếu tư>ng ^_^ ) thĂ ai mĂ học 'ược.
    CĂ cĂi gĂ 'Ă lĂ lạ, nhẹ nhĂng cựa quậy trong tim ...
  8. miiizu

    miiizu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/06/2004
    Bài viết:
    157
    Đã được thích:
    0

    Ngày ... tháng ... năm ...
    Khu BK ...
    Chuông reo hết ca một. Mình phải đến bệnh viện luôn bây giờ. Mấy hôm nay cứ thấy tức ngực khó thở, để bác sĩ khám xem sao.
    Bãi xe vắng vẻ. Lũ bạn còn ở lại học tiếp ca hai. Mình len lỏi giữa những chú xế điếc, cố lôi con Mifa cọc cạch ra chỗ trả vé. Loay hoay mãi không xong, xe nọ cứ ken sát xe kia ....... ngẩng đầu lên quệt mồ hôi, bỗng bắt gặp ánh mắt của hắn ... " để mình giúp bạn ! " . Rồi chẳng đợi trả lời, hắn nhanh nhẹn nâng chiếc Mifa đáng yêu ( chẳng hiểu sao tự dưng mình thấy nó đáng yêu đến thế ^_^) ra khỏi bãi xe. May mà chỗ này toàn xế điếc, chứ mà xe đạp có mắt có mồm thì thể nào chuyện này cũng đến tai lũ bạn lắm chuyện của mình, rồi thì sẽ bị khảo lên khảo xuống cho coi.
    Ngày ... tháng ... năm ...
    Sân trường cấp 3
    Trận bóng rổ diễn ra sôi động. Mình hăng hái ... đứng ngoài cổ vũ *_- hì hì , mình thích chơi lắm nhưng khổ nỗi nhảy lên rồi còn cách rổ cả quãng. Tại trò này kén người cao cơ ạ.
    Kìa, hắn lấy được bóng rồi, nhoằng một cái, lên bóng, nhảy, ném , aaaaaaa.................. vào rổ rồi. Hắn nhanh thoăn thoắt, hơn đứt những tên to con còn lại. Thật ra cao vừa phải như hắn có khi cũng là một lợi thế trong môn bóng rổ chăng, hơn nữa quan trọng là.......hợp với mình. Hì hì, tự vỗ tay cho một ý nghĩ thú vị!
    Ngày ... tháng ... năm ...
    Khu BK ...
    Ngày ... tháng ... năm ...
    Phố QT ...
    Ngày ... tháng ... năm ...
    Trường ...
    Ngày ... tháng ... năm ...
    Khu BK ...
    Ngày ... tháng ... năm ...
    Phố QT ...
    ..........................................
    Giáng sinh
    Một phong thư màu tím - màu đặc trưng của những cái áo mình mặc - đóng dấu bưu điện gửi tới trường. Phải mất một chầu ( bị bắt ) khao bánh ngọt 1000 đồng và nước chè loãng 500 đồng cho cả lũ quỉ bạn mình thì thư mới tới tay người nhận.
    Bọn bạn đoán già đoán non xem chủ nhân bức thiệp là ai, còn mình cũng không xác định được rõ ......... những dòng chữ làm mình bâng khuâng " ... hãy là bạn gái ...". Mình cũng nhận được vài cái tương tự thế, nhưng lần này có cái gì đó như là linh cảm, tim đập nhanh hơn, cái gì thế nhỉ ?
    ......................
    Những ngày học ôn cuối cùng, ba năm cấp 3 sắp chỉ còn là quá khứ. Các thày dặn dò nốt chuyện thi cử, bọn học sinh chúc nhau thi tốt, đâu đây lời chia tay bắt đầu được nhắc đến trên môi........Nhưng... hắn vẫn thế, vẫn chỉ nhìn mình thật lâu, vẫn "vô tình" xuất hiện ở những nơi mình đi qua, vẫn chơi bóng rổ rất hay ở khoảnh sân trước cửa lớp mình.........
  9. miiizu

    miiizu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/06/2004
    Bài viết:
    157
    Đã được thích:
    0
    Kì thi tốt nghiệp đến với đầy những âu lo. Mình cố nhồi nhét vào đầu những gì có thể, hi vọng đạt điểm cao, sẽ được thưởng điểm vào đại học.
    Thi xong môn Sinh, bài làm khá ổn nên mình thấy rất thoải mái, đang loay hoay nộp bài thì thoáng thấy dáng hắn trước cửa phòng thi. Ừ nhỉ, bây giờ mới nhớ, tên hắn cùng vần với tên mình nên dĩ nhiên là cùng hội đồng thi. Hắn hỏi chuyện đứa ngồi gần mình. Một lúc, rồi hắn đi. Thi môn sau, môn sau nữa, lần nào cũng thấy hắn qua phòng mình, nói chuyện với một đứa nào đó trong phòng. Chẳng hiểu sao hắn lại quen nhiều người đến thế ?!
    Mình thấy bâng khuâng...liệu hắn làm bài thi có tốt không?
    .....................................
    Giấy báo đỗ đại học tới tay mình thật sớm, trong khi lũ bạn còn đang thấp thỏm chờ. Mình đã vào được trường mà mình mơ ước bấy lâu, và cũng là mơ ước của không ít bạn bè cùng trang lứa. Hân hoan bước lên giảng đường ĐH, những người bạn mới từ mọi miền đất nước đến thu hút hết sự quan tâm của mình. Bài vở mới, trường lớp mới làm cô tân sinh viên bận tíu tít. Thời gian trôi thật nhanh. Ngày họp lớp cấp 3, tụi bạn gọi điện hẹn hò í ới, 9 giờ sáng trước cổng trường!
    Mọi người đến, không đủ lắm vì có đứa bận, có đứa trượt ngại không có mặt, có đứa đi du học rồi. Đang lớ ngớ tay bắt mặt mừng với tụi lớp cũ, chợt thoáng thấy dáng hắn lướt qua. Cái cảm giác rộn ràng khó tả ngày nào trở lại. Dường như hắn cũng gặp được ánh mắt của mình, mình đã tin là như thế!
    Thời gian trôi qua, một tuần, hai tuần, rồi một tháng, một năm,... Niềm tin như sợi chỉ kéo căng lâu ngày, cứ sờn dần. Từ lúc nào, trong đầu mình vang lên câu mở đầu của một truyện ngắn trước đây mình đã từng đọc :
    " ... giữa bao điều đã nói ra để rồi lại quên đi, có một điều chưa nói nhưng làm ta trăn trở suốt đời ... "
    Phải chăng, người ta cứ phải đi qua những tháng năm học trò với niềm băn khoăn như thế ?
    ( tkireikodomo )
    Sao cứ tự dối mình
    Yêu sao không dám nói?
    Người ta nhìn đắm đuối
    Lại giả vờ quay đi
    Sao lại quá kiêu kì
    Lạnh lùng vừa thôi nhé
    Người ta thật lòng thế
    Sao vẫn còn lặng thinh?
    Sao cứ tự dối mình
    Làm người ta đau khổ
    Ừ đã bảo không nhớ
    Sao còn mong người ta.
    Ừ thì đã bảo là
    Chỉ đơn giản là bạn
    Sao không một lần dám
    Nhìn người ta một lần
    Sao cứ phải lảng tránh
    Hờ hững với người ta
    Con đường về chẳng xa
    Sao lại đi nhanh thế?
    Sao lại không dám nói
    Với người ta một lời
    Để giờ trên mí mắt
    Giọt sương nào rơi rơi

    ( của một ai đó )
    Được miiizu sửa chữa / chuyển vào 16:05 ngày 03/10/2004
  10. Hermione711

    Hermione711 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    30/11/2001
    Bài viết:
    1.442
    Đã được thích:
    0
    "Cuộc sống có những điều người ta chỉ có thể gom vào dấu 3 chấm..."
    Một ngày, anh gợi lại cho cô những điều về cái dấu 3 chấm lơ lửng đôi khi bị người ta lãng quên đi rất nhanh trong cuộc đời.
    Có những dấu 3 chấm chất chứa nỗi niềm ưu tư và trăn trở, cái góc riêng nằm trong mỗi người nhưng không biết chia sẻ cùng ai.
    Có những dấu 3 chấm của những cảm xúc vui buồn, giận hờn, ngọt nhạt mà cô không thể nào thể hiện rõ được ra.
    Có những dấu 3 chấm của lửng lơ để cô cho phép mình giấu tâm tư vào đó, dứt hẳn ra khỏi những dằn co trong tâm hồn.
    Có những dấu 3 chấm của hư không để cô được trầm ngâm suy nghĩ, để thấy lòng dịu lại và để thấy tất cả những trăn trở là... hư không.
    Dấu 3 chấm của liên kết là những gì cô nhặt nhạnh, chắp vá và kết lại làm những chuỗi dài, đứng cạnh nhau trong cuộc sống.
    Những điều không đầu, không cuối, cô không biết sắp xếp vào đâu, không biết nên cất giữ hay thả trôi đi, cô lại xếp vào dấu 3 chấm.
    Có những khi cô nhớ anh đến quắt quay lòng, đến khô cong cả người lẫn cảm xúc... Cô lại giấu Tình Yêu của mình vào dấu 3 chấm để tìm đến bình Yên.
    Sau những nói cười mỗi ngày, sau những gì phải trơ ra với cuộc sống mỗi ngày, cô quay về với rỗng không trong tâm hồn và cảm xúc. Lại nhốt mình vào dấu 3 chấm để thấy cô mới lại chính là mình hơn...
    Có những con người mà cô yêu mến nhiều hơn cả yêu mến, cô lại đặt Người vào dấu 3 chấm để nâng niu và trân trọng.
    Đôi khi, trong đêm, cô mong mình là dấu 3 chấm bình yên, để anh trải lòng ra... với cô. Và thế là đủ.
    Dấu 3 chấm của những lặng yên, lơ lửng, trôi trôi trong những ngày tháng dài chờ đợi, mong ngóng. Để cô đặt ước mơ của mình vào đó, dán lên những vì sao. Những vì sao xếp cạnh nhau, nhấp nháy như những dấu 3 chấm...
    Những thứ 7 một mình, cô lang thang qua phố. Lá vỡ ra rôm rốp dưới chân cô, nghe như những mảnh vụn nào đó trong lòng cũng vỡ ra. Và dấu 3 chấm lại hiện hữu trong mắt cô, những khoảng chênh vênh của cuộc sống...
    Và, có những dấu 3 chấm để sẻ chia những điều mà người ra không thể nói bằng lời. Anh có biết không...?
    Trước đây, cái ngày chưa xa ấy, cô rất thích dùng dấu 3 chấm trong những bài viết của mình. Khi ấy, dấu 3 chấm đựng đầy những ý nghĩa về những điều cô muốn nói cùng anh. Và cũng để gom hết những nhớ thương trong cô đem đến bên anh trong dấu 3 chấm... Nhưng giờ, dấu 3 chấm chỉ còn là những khoảng lặng của cô... và cả của anh.
    Cô thích dùng nhiều hơn dấu chấm than (!) hoặc là dấu chấm (.) để thể hiện rõ hơn cảm xúc, và để dứt dạt hơn cho những quyết định của riêng mình. Dấu 3 chấm mong manh và yếu đuối, yếu đuối như cô một thời đã xa...
    Và tất cả bây giờ với cô cũng chỉ là 3 chấm lửng lơ, không mở đầu, không kết thúc... Mãi mãi... Để trôi trên dòng 3 chấm...
    (st)
    Được hermione711 sửa chữa / chuyển vào 12:44 ngày 15/10/2004
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này