bình thơ Đây sẽ là topic bàn luận thơ của box 82-sg nha?ai đó post lên một bài thơ hay ?sau đó phải có bình luận và chúng ta sẽ cùng nhau tranh lu6ạn ha?nhất thiết là phải có bàn luận nha..thời gian rồi ..gây lộn dữ quá..hết dám qua box thi ca rùi Tống Biệt lá đào rơi rắt lối thiên thai suối tiễn oanh đưa những ngậm ngùi nửa năm tiên cảnh một bước trần ai uớc cũ duyên thừa có thế thôi đá mòn rêu nhạt nước chảy huê trôi cái hạc bay vút lên tận trời trời đất từ nay xa cách mãi cửa động đầu non đường lối cũ ngìn năm thơ thẩnbóng trăng soi Tản Đàbài thơ này hải thích lắm ..thích ghê lắm cơ?thởu ấy ai mà kêu hải ký tặng hải đều lấy hai câu ?ocái hạc?.xa cách mãi ?o ghi vào lưư bút? theo hải thì bài này còn hay hơn cả bài tống biệt hành của Thanh Tam cơ? diễn ý chút đỉnh nha đưa tiễn gì ?hà tất phải buồn..dẫu gì người cũng ra đi ?người đ a thấy lạnh vô cùng..gió phủ trời,mây trắng ngập..lá đào rơi ngoài cửa ?.suối tiễn oanh đưa ?. nửa năm..một bước ?cuối đuờng đời?hình ảnh cũ không nên nhìn lại.thời gian qua vùi sâu trong lòng vực thẳm.. đời mất vào đâu đá mòn rêu nhạt ?.mộng cũ trong lòng vẫn chưa tan? xuân của trời đất thì bất diệt?xuân trong lòng người thì quá mong manh mộng thiên thai đã vỡ..không bao giờ người quay về ? ??????.. hai năm truớc?mà không ba chứ ..hồi hải còn phụ trách bút nhóm ?~Lá Sóng? đã có một buổi tranh luận rất dữ dội về bài thơ này?.ai cũng cho rằng bài thơ là do tản đà viết tiễn một người bạn đã chết.. điều này rút ra từ nhiều sách báo và tư liệu khác nhau ?thậm chí một học giả là bạn thân của Tản đà là Phạm Quỳnh(chủ bút Nam Phong tạp chí) cũng cho như vậy? nhưng hải vẫn có cảm nhận riêng của hải ?có lẽ do từ nhỏ hải đã nổi tiếng lì lợm?.. bài thơ chính là của Tản Đà tống biệt tuổi mộng của chính mình..tuổi mộng khong bao giờ ở mãi với mỗi người??đây cũng chính ý nghĩa tượng trưng của bài thơ..tuổi thơ ngây trôi qua ko bao giờ trở lại ?o cái hạc bay vút lên tận trời trời đất từ nay xa cách mãi ?o bài họa của Phi hải (đã rút gọn) đất trời ơi ngấm đi vào nhịp tim thời gian đi ..buớc mạnh trong tâm hồn lá đào rơi ?che lối về tiên cảnh vế làm chi?.suối cũ đã vùi chôn tình nhân gian bóng rễ cây già hồn của mộng rã rời tan xác cánh huê trôi nước chảy rêu nhạt , đá mòn vút lên tận trời,bay lên cái hạc xa cách rồi ,trời đất mãi ,từ nay khôn cho người ta lạy dại cho người ta thương dở dở ương ương như tớ chỉ làm người ta ghét
Hoành hạc lâu Tích nhân dĩ thừa hoàng hạc khứ Thử đại không lưư hoàng hạc lâu Hoàng hạc nhất khứ bất phục phản Bạch vân thiên tải không du du Tinh xuyên lịch lịch hán dương thụ Phương thảo thê thê anh vũ châu Nhạt mộ hương quan hà xứ thị Yên ba giang thượng sử nhân sầu Lý bạch một bài thơ để lại dấu ấn cả đời tôi???????????????.hac vàng bay xa không trở lại?????? ??o nhãn tiền hũư cảnh đạo bất đắc???..Thôi Hiệu đề thi tại thượng đầu ??o???????????????.. có nhớ gì về chốn xa xăm???bạn bè không quay trở về????????????lóng người man mác khi xưa???lại khi xưa??????.tôi cũng có ý nghĩ thế này??????hạc vàng đã bay xa ..nguời đã đi..tình cảm cũng hết?????????..cớ gì vấn vương???????????????thực tôi không hiểu ngày xưa tình bạn như thế nào???..chứ ngày nay tôi thấy bạn bè bỏ nhau???nghỉ chơi???người này đi xa là thư từ biệt tăm???..nên khi xưa tôi thích nhất câu ??o hoàng hạc nhất khứ bất phục phản ??o câu này là kiên quyết nhất??????..mạnh mẽ nhất cả bài???????????? rồi thời gian qua???bạn bè tôi cũng đi xa???.cuộc đời quăng mỗi đứa ra một hướng ???nhớ nhau thì lại nhớ đến câu sau???????????? ??o trên sông khói sóng cho buồn lòng ai ??o hoá ra tình bạn là vậy???mới xa nhau thì không nhớ nhưng càng lâu..bụi thời gian càng dài thì càng nhớ..tôi tin lúc Thôi Hiệu đề bài thơ này .. ông ấy đã tiễn bạn đi được mấy năm rồi..chứ ko phải như mấy ông sử gia nói là viết bài này để tiễn bạn đâu???. hạc vàng..bài này hay lắm..có ai cùng bàn vế bài này với mình không Hoàng Hạc Lâu (bản dịch cũa tản đà ) (theo tớ nghĩ thì bàn này hay nhất đấy mặc dù hơi bị chế..ko sát nghĩa .ko giữ nguyên thể thơ .ai muốn dịch sát nghĩa thì tìm bản dịch của TRầN TRọNG KIM ấy ) Hạc vàng ai cuỡi đi đâu Mà đây hoành hạc vẫn còn lầu trơ Hạc vàng đi mất từ xưa Ngìn năm mây trắng bây giờ còn bay Hán duơng sông tạnh cỏ cây Bãi xa hán vũ xanh dày cỏ non Quê hương khuất bóng hòng hôn Tren sông khói sóng cho buồn lòng ai có những mối tình phải chờ cả một đời nhưng toi không bao giờ chờ đuợc đến lúc đó