1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Bình tĩnh

Chủ đề trong 'Tâm Lý Học' bởi ORockyO, 11/10/2008.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. AcommeAmour

    AcommeAmour Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    31/05/2002
    Bài viết:
    2.058
    Đã được thích:
    0
    Học kỹ và thấm tư tưởng Lão, Trang.
    Bạn sẽ hình thành và phát triển quan niệm sống theo dạng Strategy và Tactic.
    Bạn sẽ bình tĩnh trong mọi tình huống.
    Thí dụ : Khi mình đứng trước cái chết, ta thản nhiên nhìn nó và nói : Ta chết lúc này và chết lúc tuổi già có khác gì nhau ?
    Mà đã thản nhiên trước cái chết thì còn có cái gì đáng sợ hơn cái chết để mà mất bình tĩnh nữa ?
  2. huongnhu4

    huongnhu4 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    31/10/2007
    Bài viết:
    3.988
    Đã được thích:
    61
    Không có gì xảy ra, không đối diện cái chết, dễ ợt.
    Đứng trước cái chết rồi, bình tĩnh ư, giáo điều lắm!
    HNhu đã đứng trước cái chết, ít nhất, một lần rồi. Sẽ còn đứng nữa. Không thể bình tĩnh được. Trừ phi, bất đắc kỳ tử!
  3. rarach24

    rarach24 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    07/03/2008
    Bài viết:
    1.104
    Đã được thích:
    1
    kẻ đa nghi nhất cũng là kẻ cuồng tín nhất ?!
    câu này có đúng ?
    hay nói ngược lại.... có đúng ?
    ______________________________________
    đọc bài takts làm mình nhớ đến 1 câu chuyện
    .
    .
    .
    .
    .
    .
    Đây là một truyện tranh nhi đồng rất nổi tiếng ở Nhật, được chọn vào danh sách các truyện chọn lọc dành cho trẻ em. Hơn nữa, ngay sau khi xuất bản, các tạp chí đã bình luận rằng đây cũng là một truyện dành cho người lớn. Và cứ đến dịp Valentine Day cũng có những người lớn mua làm quà tặng cho nhau. Truyện xuất bản lần đầu vào năm 1977, và cho đến năm 2006 đã tái bản đến lần thứ 86.
    Con mèo đã chết một triệu lần!
    Có một con mèo đã một triệu năm rồi mà vẫn chưa chết.
    Nó đã từng chết đi một triệu lần, rồi sống lại một triệu lần.
    Một con mèo vằn bảnh bao.
    Có một triệu người đã yêu thương con mèo ấy, và một triệu người đã khóc khi con mèo ấy chết.
    Mèo thì chưa khóc lần nào cả.
    Có khi người chủ của mèo là một ông vua. Mèo ghét nhà vua lắm.
    Nhà vua giỏi chiến trận, lúc nào cũng bày chuyện đao binh. Và ngài nhốt mèo vào một cái cũi thật sang trọng để đem theo mình khi ra trận.
    Một ngày nọ, mèo trúng phải một mũi tên bay tới, lăn ra chết.
    Nhà vua đã ôm mèo vào lòng mà khóc giữa trận chiến.
    Rồi nhà vua bèn ngưng chiến, quay về thành, chôn mèo trong vườn ngự.
    Có khi người chủ của mèo là một thủy thủ. Mèo ghét biển lắm.
    Người thủy thủ đã đem mèo theo anh ta đi khắp các đại dương và ghé lại tất cả các hải cảng trên thế giới.
    Một hôm, mèo bị rơi từ trên tàu xuống biển. Mèo không biết bơi. Người thủy thủ vội vàng thả lưới vớt mèo lên, nhưng mèo đã chết vì ướt sũng.
    Người thủy thủ ôm mèo vào lòng, giờ đây bèo nhèo như chiếc giẻ rách ướt mèm, mà khóc òa lên. Rồi anh ta chôn mèo dưới gốc cây trong công viên nơi một thành phố cảng xa lạ.
    Có khi người chủ của mèo là một người làm trò ảo thuật trong gánh xiếc. Mèo ghét gánh xiếc lắm.
    Ngày ngày, người làm trò ảo thuật nhốt mèo vào một cái hộp, rồi dùng cưa cưa chiếc hộp ra làm đôi, sau đó lại lấy mèo từ trong hộp ra, vẫn còn nguyên vẹn, và khán giả vỗ tay tán thưởng nhiệt liệt.
    Một hôm người làm trò ảo thuật đã lỡ tay cưa mèo đứt làm đôi thật. Ông ta cầm xác mèo đã bị đứt làm đôi, mỗi tay một nửa, mà khóc rống lên.
    Không ai vỗ tay cả. Người làm trò ảo thuật đã chôn mèo ở đằng sau rạp xiếc bé như cái chòi .
    Có khi người chủ của mèo là một tên kẻ trộm. Mèo ghét tên trộm lắm.
    Tên trộm đem mèo theo bên mình khi hắn đi rón rén như mèo vòng quanh những góc phố tối tăm.
    Tên trộm chỉ vào những nhà có nuôi chó. Trong lúc chó mải gầm gừ với mèo thì tên trộm cậy tủ sắt.
    Một hôm, mèo bị chó cắn chết.
    Tên trộm ôm mèo cùng với những viên kim cương mà hắn đã ăn trộm được, vừa khóc vừa lầm lũi đi giữa phố khuya. Rồi hắn về nhà chôn mèo trong khu vườn nhỏ.
    Có khi người chủ của mèo là một bà cụ già sống cô độc một mình. Mèo ghét cay ghét đắng bà cụ già .
    Bà cụ ngày ngày ôm mèo mà nhìn ra ngoài qua khung cửa sổ nhỏ.
    Mèo nằm ngủ suốt ngày trên đùi của bà cụ.
    Rồi mèo chết vì già yếu. Bà cụ già lụ khụ đã ngồi khóc suốt một ngày bên xác mèo đã già khụ.
    Bà cụ chôn mèo dưới gốc cây trong khu vườn nhỏ.
    Có khi người chủ của mèo là một cô bé. Mèo ghét cay ghét đắng cô bé.
    Cô bé cõng mèo trên lưng, và ôm mèo thật chặt trong tay khi ngủ. Cô chùi mặt vào lưng mèo mỗi khi khóc.
    Một hôm, mèo bị sợi dây của chiếc địu sau lưng cô bé vướng vào cổ mà chết.
    Cô bé ôm mèo với cái đầu đã bị thắt gẫy nơi cổ mà khóc suốt một ngày. Rồi cô chôn mèo dưới gốc cây trong vườn.
    Mèo đã chết không biết bao lần nhưng chẳng hề chi.
    Một lần mèo chẳng phải là của ai cả, mà là mèo hoang.
    Đó là lần đầu tiên, mèo được là của chính mình. Mèo yêu chính mình lắm.
    Là vì mèo đã trở thành một con mèo vằn bảnh bao.
    Mèo cái nào cũng mong được mèo để mắt tới.
    Có con đem đến cho mèo một con cá lớn. Có con tặng mèo một con chuột hảo hạng.
    Có con đem đến tặng mèo cả quả matatabi quý hiếm mà giống mèo rất thích. Lại có con còn liếm cả những đường lông vằn vện của mèo.
    Mèo nói:
    -Ta đã từng chết một triệu lần rồi chứ bộ. Đâu phải đợi tới bây giờ. Vớ vẩn!
    Là vì mèo chỉ yêu chính mình hơn bất cứ ai khác.
    Chỉ có một con mèo duy nhất đã không ngó ngàng tới mèo, một con mèo trắng thật đẹp.
    Mèo đến bên mèo trắng, bảo:
    -Ta đã từng chết một triệu lần rồi đó nghe.
    Mèo trắng chỉ đáp :
    -Ờ.
    Mèo hơi tức mình. Vì mèo yêu chính mình mà lại.
    Ngày hôm sau, rồi hôm sau nữa, mèo tới chỗ mèo trắng, hỏi :
    - Chưa sống trọn một lần nào, phải không?
    Mèo trắng chỉ đáp :
    -Ờ.
    Một hôm, mèo đến trước mặt mèo trắng, nhào lộn luôn một lúc ba vòng, rồi bảo :
    -Ta đã từng ở với một người làm xiếc.
    Mèo trắng chỉ đáp:
    -Ờ.
    -Ta đã ..một triệu lần..
    Mèo ấp úng, rồi đánh tiếng hỏi mèo trắng
    -Cho ở bên cạnh nghe ?
    Mèo trắng đáp:
    -Vâng.
    Thế là mèo ở lại bên cạnh mèo trắng
    Mèo trắng sinh được một đàn mèo con xinh xắn.
    Mèo cũng không bao giờ còn nói:
    -Ta đã ..một triệu lần..
    Bây giờ mèo đã yêu mèo trắng và bầy mèo con hơn cả chính mình.
    Chẳng bao lâu đàn mèo con lớn lên và đi đâu hết cả, mỗi con một ngả.
    Mèo mãn nguyện bảo:
    -Lũ chúng nó đã khôn lớn cả rồi.
    Mèo trắng đáp :
    -Vâng.
    Và dịu dàng kêu nho nhỏ trong cổ .
    Mèo trắng đã hơi có dáng vẻ của một bà cụ. Mèo cũng kêu nho nhỏ trong cổ, ra chiều âu yếm đáp lại.
    Mèo chỉ mong sẽ sống lâu, mãi mãi cùng với mèo trắng.
    Rồi đến một ngày, mèo trắng nằm yên bất động bên cạnh mèo.
    Lần đầu tiên trong đời, mèo khóc. Mèo đã khóc từ sáng đến tối, từ tối đến sáng, rồi lại từ sáng đến tối và rồi lại từ tối đến sáng, cứ thế... Mèo đã khóc một triệu lần.
    Trời sáng, rồi lại tối, mèo cứ khóc mãi, cho đến một hôm mèo không còn khóc nữa.
    Mèo đã yên nghỉ bên cạnh mèo trắng.
    Mèo không bao giờ còn sống lại một lần nào nữa.
  4. dinhlehung

    dinhlehung Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/12/2006
    Bài viết:
    1.471
    Đã được thích:
    0

    À!...Ừ!....
    Gớm thật!!!...BÀ CON....bàn ra...tán dzô....làm IEM....HÔNG THỂ...BÌNH TĨNH....nổi!!!...
    Đọc chưa thấy....SÁNG RA-TRẦM TĨNH ở đâu hết....mà MẤT BÌNH TĨNH...thì đã có rồi!!!...
    Lúc IEM ....BÌNH TĨNH NHẤT...là lúc...IEM....THÍCH BÌNH TĨNH-KHOÁI TRẦM TĨNH....và....THÁCH THỨC TẤT CẢ!!!....
    Còn hông á!!!..???....MẤT BÌNH TĨNH...DZUI HƠN NHÌU....BÀ CON ạ!!!...
    CỨ MẤT BÌNH TĨNH ĐI...thì suy ra được ngay....BÌNH TĨNH là thế nào!!!...CÓ BÌNH TĨNH rồi á!?...SUY RA....LÀM SAO MẤT BÌNH TĨNH được ngay!!!....chẳng lẽ hông bít á!!!??...LẠ!!!...
    Cuộc sống có này có kia mới ĐU ĐƯA-DZU DZƯƠNG...phải hông BÀ CON!?!?.......THI VỊ lắm!!!...
  5. larry145

    larry145 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    13/05/2006
    Bài viết:
    4.744
    Đã được thích:
    1
    truyện của anh Mây có nghĩa thế nào ??? Em chả hiểu gì cả
  6. dinhlehung

    dinhlehung Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/12/2006
    Bài viết:
    1.471
    Đã được thích:
    0
    À!...Ừ!.....BÌNH TĨNH EM!!!....DZÙ THẾ NÀO CŨNG PHẢI....BÌNH TĨNH!!!...
    MÂY...HÔNG NHÌU LỜI ĐÂU!!!...ĐANG DZÚP CHÚNG TA HỌC..... BÌNH TĨNH MÀ!!!...
    ....CHO MÂY!!!.....
    ...CHO..LÀ-RỲ!!!.....
    .....CHO MỌI NGƯỜI....với lời chào....BÌNH TĨNH!!!...
  7. leo_archi

    leo_archi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/09/2006
    Bài viết:
    335
    Đã được thích:
    0
    Làm thế nào để chế ngự được cơn tức giận trước những lời xỉa xói mỉa mai đây?
    Em ra đường thỉnh thoảng gặp mấy thằng dở hơi dở hồn tự dưng đi cà khịa với mình. Em chỉ giữ được bình tĩnh ở mức độ kô ...tung chưởng ra thôi. Chứ còn người thì cứ rực lên như lửa, tay chân rạo rực sẵn sàng ra đòn...khi có ai chạm vào...
    Làm thế nào để...bình thản như không hả các bác
  8. dinhlehung

    dinhlehung Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/12/2006
    Bài viết:
    1.471
    Đã được thích:
    0
    À!...Ừ!!!....
    Mình cũng đang....!!!...
    Mà CẬU thì còn là ...BỌN DZU CÔN...chứ MÌNH là....CÔ BẠN kia kìa!!!....
    Nhưng....thôi!!!....Hông phải cái gì cũng....NÓNG NẢY....HẬM HỰC.... làm chi!?!?....
    Đâu còn có đó!!!....
    Nhưng CẬU nhớ nhé!!!...Sau BÌNH TĨNH là..... DZÔNG BÃO...CUỒNG NỘ....Cứ KÌM NÉN BÌNH TĨNH...TÍCH GHÓP DZÔ....Rồi ÀO ẠT....CUỐN PHĂNG TẤT CẢ ĐI!!!....
    Cái dzì cũng dzậy thôi...NÓ CÓ DZÁ CẢ!!!...AI BIẾT KÌM NÉN...KẺ ĐÓ BIẾT THỊNH NỘ...CUỒNG NỘ THẬT SỰ!!!....NGƯỜI NÔNG CẠN...CÓ HẠN...rất nhiều!!!...
    CẬU THÍCH LÀ AI...thì...TÙY CHỌN!!!....
  9. mrking_hoang

    mrking_hoang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/12/2006
    Bài viết:
    2.266
    Đã được thích:
    2

    Tặng các bạn
    Kinh giết trạo cử. ​
    [Trạo cử là một từ ngữ hay dùng trong đạo Phật; dùng để chỉ trạng thái "lăng xăng" của tâm hồn; lộn xộn của tư duy; và bất định;mất sự an ổn của cơ thể; trạo cử là những loạn động xuất phát từ một cái tâm bất toàn và ngược trở lại lại làm tăng thêm sự mất bình tĩnh;trạo cử là một trong năm triền cái(sợi dây trói buộc) người ta đến với khỏe mạnh bình an hạnh phúc)]
    A. Tuệ tri trạng thái.
    1. Nội quán (bên trong)
    Khi một người trạo cử; lăng xăng về tâm hồn người ấy tuệ tri rằng mình đang trạo cử;lăng xăng về tâm hồn.
    Khi một người trạo cử; lăng xăng về tư duy người ấy tuệ tri rằng mình đang trạo cử;lăng xăng về tư duy.
    Khi một người trạo của;lăng xăng về ngôn ngữ;lời nói;cách nói người ấy tuệ tri rằng mình đang trạo cử;lăng xăng về ngôn ngữ;lời nói;cách nói.
    Khi một người trạo cử; lăng xăng về thân thể người ấy tuệ tri rằng mình đang trạo cử;lăng xăng về thân thể.
    Như vậy từ nhỏ đến lớn; từ vi đến tế; theo hướng như vậy; người đó sẽ tuệ tri hoàn toàn các trạo cử của thân khẩu ý
    Khi một người thấy sắc[1] của mình trạo cử; loạn động thì người đó sắc mình đang trạo cử loạn động.
    Khi một người thấy thanh của mình trạo cử; loạn động thì người đó biết thanh mình đang trạo cử loạn động.
    Khi một người thấy hương của mình trạo cử; loạn động thì người đó biết hương mình đang trạo cử loạn động.
    Khi một người thấy vị của mình trạo cử; loạn động thì người đó biết mình đang trạo cử loạn động.
    Khi một người thấy xúc của mình trạo cử; loạn động thì người đó biết mình sắc mình đang trạo cử loạn động.
    Khi một người thấy pháp của mình trạo cử;loạn động thì người đó biết pháp mình đang trạo cử loạn động
    Như vậy từ nhỏ đến lớn; từ vi đến tế; theo hướng như vậy; người đó sẽ tuệ tri hoàn toàn các trạo cử của sắc thanh hương vị xúc pháp.
    Khi hơi thở của mình tán loạn thì người đó biết hơi thở của mình tán loạn
    Khi hơi thở của mình nhanh và gấp thì người đó biết hơi thở của mình nhanh và gấp
    Khi hơi thở của mình nặng nề người đó biết hơi thở của mình nặng nề
    Như vậy từ nhỏ đến lớn; từ vi đến tế; theo hướng như vậy; người đó sẽ tuệ tri hoàn toàn các trạo cử của hơi thở mình
    Người ấy tuệ tri hoàn toàn trạng thái của tim.
    Khi tim của mình đập nhanh thì người đó biết tim mình đập nhanh
    Khi tim mình đập chậm thì người đó biết tim mình đập chậm
    Khi tim mình mệt mỏi thì người đó biết tim mình mệt mỏi
    Khi tim mình ngắt quãng thì người đó biết tim mình ngắt quãng
    Khi tim mình đau nhói thì người đó biết tim mình đau nhói
    Khi tim mình nặng nề thì người đó biết tim mình nặng nề.
    Như vậy từ nhỏ đến lớn; từ vi đến tế; theo hướng như vậy; người đó sẽ tuệ tri hoàn toàn các trạo cử của tim.
    Các mạch máu; gân xương; ruột gan; phổi lá lách; mắt mũi miệng ... có trạo cử người đó luôn tuệ tri được các mạch máu; gân xương; ruột gan; phổi lá lách; mắt mũi miệng ... có trạo cử.
    Thấy biết được đúng như thật như vậy;cảm nhận được đúng như vậy;trực giác được đúng như vậy.Là thấy biết như thật về các trạo cử bên trong. Đó là nội quán.
  10. mrking_hoang

    mrking_hoang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/12/2006
    Bài viết:
    2.266
    Đã được thích:
    2
    (2).Ngoại quán(trạo cử của môi trường và những vật thể sinh vật bên ngoài):
    Khi người đối diện với mình có trạo cử về thân mình biết người ấy có trạo cử về thân
    Khi người đối diện với mình có trạo cử về lời nói mình biết người ấy có trạo cử về lời nói
    Khi người đối diện với mình có trạo cử về tâm ý mình biết người ấy có trạo cử về tâm ý
    Như vậy từ nhỏ đến lớn; từ vi đến tế; theo hướng như vậy; ta sẽ tuệ tri hoàn toàn các trạo cử về thân khẩu ý của người đối diện.
    Khi sắc của người ấy có trạo cử mình biết sắc người ấy có trạo cử
    Khi thanh của người ấy có trạo cử mình biết thanh người ấy có trạo cử
    Khi hương của người ấy có trạo cử mình biết hương người ấy có trạo cử
    Khi vị của người ấy có trạo cử mình biết vị người ấy có trạo cử
    Khi xúc của người ấy có trạo cử mình biết xúc người ấy có trạo cử
    Khi pháp của người ấy có trạo cử mình biết pháp người ấy có trạo cử
    Như vậy từ nhỏ đến lớn; từ vi đến tế; theo hướng như vậy; ta sẽ tuệ tri hoàn toàn các trạo cử về sắc thanh hương vị xúc pháp của người đối diện.
    Khi sắc của người ấy có trạo cử mình biết sắc người ấy có trạo cử
    Khi thọ của người ấy có trạo cử mình biết thọ người ấy có trạo cử
    Khi tưởng của người ấy có trạo cử mình biết tưởng của người ấy có trạo cử
    Khi hành của người ấy có trạo cử mình biết hành của người ấy có trạo cử
    Khi thức của người ấy có trạo cử mình biết thức của người ấy có trạo cử
    Như vậy từ nhỏ đến lớn; từ vi đến tế; theo hướng như vậy; ta sẽ tuệ tri hoàn toàn các trạo cử của ngũ uẩn người đối diện.
    Khi ấy có trạo cử hơi thở của người đối diện mình biết hơi thở của người ấy có trạo cử
    Khi ấy có trạo cử trái tim của người đối diện mình biết hơi thở của người ấy có trạo cử
    Khi người ấy có trạo cử về lục phủ ngũ tạng : phổi lá lách ruột gan dạ dày thận... mình biết người ấy có trạo cử về lục phủ ngũ tạng
    Như vậy từ nhỏ đến lớn; từ vi đến tế; theo hướng như vậy; ta sẽ tuệ tri hoàn toàn các trạo cử hơi thở tái tim lục phủ ngũ tạng người đối diện.
    Tuệ tri với các chúng sinh( động vật; chó gà; mèo; lợn;trâu;bò;chim chóc...) với những loạn động của chúng trên thân thể; trên các biểu hiện về tâm lý; các hành động của chúng; rồi sẽ thấy biết như thật các trạo cử của chúng sinh.
    Quán gió thổi và không khí: Khi gió thổi mạnh ta biết gió thổi mạnh
    Khi gió thổi mãnh liệt ta biết gió thổi mãnh liệt
    Khi gió lốc ta biết gió lốc
    Khi gió lặng ta biết gió lặng
    Khi khí lạnh là biết là khí lạnh
    Khi khí nóng ta biết là khí nóng
    Khi nhiệt độ khí thay đổi ta biết nhiệt độ khí thay đổi
    Quán nước; đất và lửa các bạn có thể làm tương tự.
    Như vậy qua quán đất nước gió lửa; chúng ta thấy rằng thiên nhiên;động vật cũng trạo cử; lăng xăng lúc này lúc nọ chứ không phải riêng con người.
    Như vậy từ nhỏ đến lớn;hoàn thành nội quán ngoại quán từ vi đến tế; theo hướng như vậy; ta sẽ tuệ tri hoàn toàn các trạo cử bên trong và bên ngoài;của ta và của người;của động vật thiên nhiên...

Chia sẻ trang này