1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Blog Radio!

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi buon789, 05/02/2009.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. buon789

    buon789 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/09/2008
    Bài viết:
    426
    Đã được thích:
    1
    Mỗi khi buồn em lại ngồi nghe Blog radio. Nhưng đôi khi, nó chỉ đơn giản như một thói quen ....

    Yêu đơn giản chỉ là yêu http://nhacvietplus.com.vn/Library/media/01album/BLOG64.wma

    Nàng có bàn tay thật đẹp những ngón tay nhỏ nhắn, thon dài. Đôi bàn tay mong manh như sương khói, khiến mỗi lần nắm tay nàng, anh cứ sợ nó tan biến mất đâu đó vào không khí. Phải nắm thật chặt bàn tay này - anh tự nhủ mình thế.

    Mái tóc nàng dài, thắt hờ hững ngang lưng với một sợi dây đỏ mỏng manh. Đôi mắt có cái nhìn đăm đăm về phía xa, về một nơi nào đó mà anh không bao giờ chạm đến được. Tình yêu là gì? Anh chưa bao giờ lí giải nổi. Anh yêu nàng vì anh không hiểu nàng. Với anh, nàng là một bí ẩn lớn mà bí ẩn của người đàn bà hình như là sức hút mạnh nhất đối với người đàn ông.

    Họ sống trong một căn hộ, nhỏ bé giữa thành phố ồn ào. Anh làm cho một công ty liên doanh nước ngoài, suốt ngày bận bịu với những dự án, tiệc tùng chiêu đãi. Nhưng dù bận thế nào anh cũng cố gắng về sớm để ăn tối cùng nàng, đưa nàng đi xem phim vào tối thứ bảy và đi uống cafe vào ngày chủ nhật. Ngày lễ anh không bao giờ quên với những bông hoa hồng và những món quà tặng đắt tiền. Người ta bảo nàng hạnh phúc, sung sướng. Nàng mỉm cười, lại nhìn về phía xa, thật buồn. Người phụ nữ khi yêu họ yêu hết mình, nhưng khi lấy chồng họ lại chọn người yêu mình chứ không phải người mình yêu. Nàng yêu anh cũng vậy, đơn giản chỉ vì anh yêu nàng quá nhiều mà thôi.

    Trước nhà nàng có một cái ngõ nhỏ, cứ mưa lớn lại ngập nước. Tổ dân phố họp lần này đến lần khác, kiến nghị, báo cáo?cho đến giờ nó vẫn ngập nước. Nàng lại thích cái ngõ nhỏ ấy, cứ trời mưa nàng lại tìm cớ đi ra đi vào để lội qua lội lại cái ngõ ấy. Đôi chân trần mải mê khuấy nước tung tóe giữa trời mưa. Cái ngõ nhỏ ngập nước nhắc nhở nàng nhớ về một thời thơ ấu, về căn nhà lung lay trong mùa bão, về những ước mơ thời con gái đã vỡ từ lâu?Cuộc sống của nàng cứ như thế nhàn nhạt trôi đi, lặng lẽ bình yên đến vô vị.

    Cho đến một hôm, trời mưa, ngõ nhỏ lại ngập nước. Đi làm về, nàng tháo giày, lao ra ngoài ngõ, đôi bàn chân khuấy sóng, động cả một góc ngõ. Bỗng một chiếc xe máy lao vù qua, nàng không để ý. Nàng ngã ra, choáng váng. Người đàn ông hốt hoảng xuống xe, đỡ nàng dậy. Họ nhìn vào mắt nhau, ngỡ ngàng, như đã quen nhau tự lâu, tự bao giờ, tự kiếp trước?

    Từ sau hôm ấy, họ bắt đầu làm quen nhau. Nàng đi làm về muộn hơn, nàng đẹp hơn, đôi mắt không còn cái vẻ ảm đạm ngày thường nữa. Mắt nàng như có lửa. Chồng nàng nhận ra điều ấy. Anh buồn nhưng vẫn lặng lẽ, anh chờ nàng nói ra. Vẫn những bông hoa hồng, những món quà đắt tiền trong các ngày lễ, anh vẫn đi đưa nàng đi xem phim hay uống cafe chiều thứ bảy. Nàng vui vẻ khác hẳn sự trầm ngâm ngày cũ, nàng thấy yêu đời, đến bây giờ nàng mới hiểu thế nào là hạnh phúc. ?oTa đã chôn vùi tuổi thanh xuân trong một cuộc hôn nhân tẻ nhạt, một cuộc hôn nhân không có tình yêu?- Nàng nghĩ thế. Người đàn ông ấy thổi vào cuộc đời vốn nhạt nhẽo và vô vị của nàng một cơn lốc. Như gió đầu đông khiến người lạnh, run nhưng đầy thú vị, say mê.

    Chiều nay đi làm về, nàng quyết định sẽ nói với chồng. Nàng chọn mặc chiếc áo khoác gió màu xanh với cái váy trắng nàng đã mặc hôm đầu tiên gặp người đàn ông đã thay đổi cuộc đời nàng. Tờ đơn li hôn đã kí một bên, nằm ngay ngắn trong xắc tay. Trời lại mưa, nàng bước chậm qua con ngõ chỉ sợ nước làm vấy bẩn đôi giày của nàng. Hình như từ lâu rồi nàng quên mất thói quen lội nước khi trời mưa. Sao ngõ này lại hay ngập nước, nhiều lần nàng muốn tìm hiểu nhưng ý định ấy lãng quên nhanh chóng giữa bao ý nghĩ đời thường. Hôm nay, nàng quyết định đi vòng ra phía sau chỗ cống thoát nước, thoáng giật mình vì một người đàn ông mặc áo mưa đang ở đấy. Anh ta đang loay hoay xếp những viên gạch chắn dòng nước lại, dáng người cao cao, gầy, và..anh quay lại. Nàng sững sờ. Chồng nàng. Anh cũng bất ngờ, bối rối như đứa trẻ bị mẹ bắt gặp với bài kiểm tra bị điểm kém. Trên tay anh còn một viên gạch chưa xếp nốt.

    Anh yêu nàng, anh không hiểu tại sao nàng lại thích lội nước mỗi khi trời mưa. Nhưng cứ bao giờ trời đổ mưa, anh lại về thật sớm chắn cống lại để nước ngập lênh láng cho nàng đi qua.

    Nàng bước thật chậm về phía anh, rồi gục đầu trên bờ vai chồng và khóc. Nước mắt hòa theo mưa trôi đi hết. Chiếc xắc tay rơi xuống, tờ đơn xin li hôn rơi ra, trôi theo dòng nước, cuối cùng mất hút trong cống nước còn một viên gạch chưa chắn nốt.

    Nàng nhận ra, nàng yêu anh đơn giản chỉ vì yêu...
    * Blog Radio thực hiện theo tâm sự gửi từ email Ngọc Trang
  2. violet_e294

    violet_e294 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/09/2005
    Bài viết:
    633
    Đã được thích:
    0
    tớ cũng thích đọc blog radio , nhiều bài hay lắm
  3. yen85

    yen85 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/08/2008
    Bài viết:
    1.023
    Đã được thích:
    0
    Vưỏằôa mỏằ>i nghe blog radio 64. Nghe mà cỏÊm nhỏưn. Nghe giỏằng kỏằf nhỏạ nhàng. Hix, 'ôi khi muỏằ'n khóc...Nghe 59,61,62 câng hay.
  4. buon789

    buon789 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/09/2008
    Bài viết:
    426
    Đã được thích:
    1
    mơnh câng thưch bài 61
    LỏĂc mỏƠt tơnh yêu! http://nhacvietplus.com.vn/library/media/01album/Blog61.wma
    Hỏn 33 tuỏằ.i, phong 'ỏằT, thành 'ỏĂt, lfn lỏằTn dỏĂn dày giỏằa chỏằ'n tơnh trặỏằng. Ngặỏằi ta quen nói vỏằ hỏn vỏằ>i nhỏằng ngôn tỏằô nhặ thỏ, và hỏn câng quen nghe nhặ thỏ. Nhặng ngặỏằi ta không ai biỏt hỏn là mỏằTt kỏằ cô 'ặĂn. Nhặ chiỏằu nay, khi hỏn ngỏằ"i bên li cafê này, hỏn lỏĂi thỏƠm thưa sỏằ cô 'ặĂn cỏn xâ tỏằông tỏ bào trong cặĂ thỏằf khiỏn hỏn hoang mang.
    Hỏn nhỏƠc 'iỏằ?n thoỏĂi, ỏằô thơ gỏằi cho mỏằTt em chÂn dài 'ỏn 'Ây, ngỏằ"i bên khuỏƠy cafê cho hỏn, nói vài cÂu chuyỏằ?n nhỏÊm như chỏc sỏẵ hỏt buỏằ"n. Đàn bà sỏàn sàng theo hỏn rỏằ"i câng lỏĂi sỏàn sàng rỏằi bỏằ hỏn. Nhiỏằu cuỏằTc tơnh vỏằĂ, chặa kỏằi, vỏằ>i mỏằTt ngặỏằi con gĂi mỏằ>i. Nỏằ-i yêu thặặĂng mỏằƠc ruỏằ-ng theo ngày, 'ỏằf rỏằ"i bao giỏằ câng thỏ, sau mỏằ-i cuỏằTc chiêu 'Êi, nhỏưu nhỏạt vỏằ>i khĂch hàng, bă bỏĂn trên 'ặỏằng lĂi xe vỏằ nhà, Hỏn thỏƠy bặĂ phỏằ, trỏằ'ng trỏÊi. Mỏằ-i lỏĐn ỏằ'm, nỏm 'ặĂn 'ỏằTc thiỏu bàn tay phỏằƠ nỏằ chfm nom. Hỏn muỏằ'n khóc nhặ mỏằTt 'ỏằâa trỏằ con. Chỏằ? nhỏằng lúc ỏƠy, Hỏn mỏằ>i thỏƠy thăm bóng dĂng cỏằĐa mỏằTt ngặỏằi 'àn bà, mỏằTt ngặỏằi 'àn bà chỏằ? 'ỏằf dành riêng cho mơnh hỏn.
    Nghâ thỏ, nên hỏn ngỏằ"i lỏãng lỏẵ. Hỏn 'ỏằi anh nhâ!õ? Hỏn biỏt rỏng em sỏẵ xuỏƠt hiỏằ?n ngay, nhặ mỏằTt cặĂn gió, sà 'ỏn bên hỏn vỏằ>i tỏƠt cỏÊ ngỏằt ngào, mê 'ỏm rỏằ"i lỏĂi bỏƠt chỏằÊt tan 'i vào 'Âu 'ó.
    Sỏằ' phỏưn thỏưt kơ lỏĂ khi sỏp 'ỏãt cho Hỏn gỏãp em. Em không 'ỏạp nhặ nhỏằng ngặỏằi 'àn bà 'Ê 'i qua 'ỏằi hỏn, em mỏĂnh mỏẵ, cĂ tưnh và 'ỏĐy bỏÊn nfng. Hai nfm vỏằ trặỏằ>c, em là cô phóng viên tỏưp sỏằ cỏằĐa mỏằTt tỏằ bĂo Sinh viên, Ăo phông, quỏĐn jean ngỏƠp nghâ phòng làm viỏằ?c cỏằĐa hỏn xin phỏằng vỏƠn cho mỏằTt chuyên 'ỏằ viỏằ?c làm. Sỏằ thông minh và lỏt lâo em tỏĂo nên trong cuỏằTc trò chuyỏằ?n cỏằâ thỏ dỏôn dỏt hỏn 'i, thưch thú rỏằ"i 'ỏn tò mò. CỏÊ buỏằ.i chiỏằu sau khi gỏãp em, hỏn không tỏưp trung làm viỏằ?c 'ặỏằÊc. Tỏằ'i 'ó, hỏn qua nhà trỏằ 'ón em 'i chặĂi, lòng vòng phỏằ' xĂ mỏằTt hỏằ"i, hỏn 'ặa em ra khỏằi thành phỏằ' xô bỏằ". Đêm, lỏĐn 'ỏĐu tiên trong cuỏằTc 'ỏằi mơnh, em là ngặỏằi 'àn bà không khặĂi dỏưy trong hỏn nỏằ-i tham lam chiỏm 'oỏĂt. Hỏn hỏằi: õ?oEm không sỏằÊ à? Em 'Ê hiỏằfu gơ vỏằ anh 'Âu.õ? Em ngoan ngoÊn trong vòng tay hỏn, lỏãng lỏẵ lỏc 'ỏĐu: õ?oEm thỏƠy anh cô 'ặĂn, em không muỏằ'n bỏằ anh mỏằTt mơnh.õ? Hỏn cỏằ cỏằ khuôn mỏãt vào mĂ em, si mê và xúc 'ỏằTng. Thỏng 'àn ông yỏu mỏằm trong hỏn trỏằ-i dỏưy, run rỏây và gỏằƠc ngÊ trặỏằ>c cĂi nhơn ngặĂ ngĂc cỏằĐa em. Đêm 'ó, hỏn ngỏằĐ rỏƠt say trong vòng tay mỏằm cỏằĐa em, ỏƠp Ăp và lỏĂ lạng. Đỏằf rỏằ"i cỏằâ thỏ, hai nfm 'Ê qua 'i, mỏằ-i lỏĐn hỏn buỏằ"n, cô 'ặĂn là em có mỏãt, em 'ỏn bỏng linh cỏÊm cỏằĐa em, không cỏĐn gỏằi, không cỏĐn nói. Hai nfm rỏằ"i, hơnh nhặ em không mong chỏằ hỏn nói mỏằTt lỏằi yêu và hơnh nhặ em không cỏĐn 'ỏn thỏằâ tơnh yêu 'Ê qua nhiỏằu hao mòn cỏằĐa hỏn.
    Nhiỏằu lỏĐn em bỏÊo: õ?oAnh hÊy cỏằâ 'ỏn vỏằ>i em khi anh cỏĐn, rỏằ"i anh câng có thỏằf 'i. Em chỏng giỏằ anh ỏằY lỏĂi khi anh không muỏằ'n.õ? Em nói thỏ, nhặng nhiỏằu 'êm rỏằ"i em vỏôn ngỏằ"i trong xe lang thang cạng hỏn khỏp mỏằi nỏằo 'ặỏằng. Nhỏằng khi ỏƠy em im lỏãng, 'ôi môi chúm chưm khỏẵ mưm lỏĂi vỏằ>i nhau. Thặỏằng khi bỏt gỏãp Ănh mỏt long lanh cỏằĐa em 'ang nhơn mơnh, hỏn vòng tay ôm lỏƠy em, hôn em mê mỏÊi. Chặa bao giỏằ em phỏÊn khĂng mỏằTt 'òi hỏằi nào cỏằĐa hỏn, nhặng câng chặa bao giỏằ hỏn muỏằ'n 'i quĂ giỏằ>i hỏĂn vỏằ>i em. Em cho hỏn niỏằm say mê, phỏƠn khưch rỏằ"i 'ỏn e dă và thỏưm chư sỏằÊ sỏằ?t. õ?oEm không muỏằ'n là ngặỏằi 'àn bà khuỏƠt lỏƠp nỏằ-i cô 'ặĂn cỏằĐa ai 'ó. Em 'ang 'i tơm mỏằTt ngặỏằi 'àn ông yêu em thỏưt sỏằ. Anh ỏƠy 'ang ỏằY 'Âu 'ó, rỏằ"i anh ỏƠy sỏẵ xuỏƠt hiỏằ?n ngay thôi.õ? Sau mỏằ-i 'êm bên nhau, em lỏĂi biỏn mỏƠt 'i 'Âu 'ó vài ngày, dỏằưng dặng và lỏĂnh lạng nhặ chặa tỏằông quen biỏt, chặa tỏằông có nhỏằng phút giÂy yêu thặặĂng vỏằ>i Hỏn. Và Hỏn, mỏãc dạ 'Ê chỏƠp nhỏưn thói quen ỏƠy nhặ mỏằTt phỏĐn tưnh cĂch tỏằ nhiên cỏằĐa con ngặỏằi em, khoỏÊng thỏằi gian em tỏằ ra xa lỏĂ luôn khiỏn hỏn hỏằƠt hỏông, chặĂ vặĂ. Nỏằ-i nhỏằ> 'ôi lúc câng có thỏằf biỏn hỏn thành mỏằTt kỏằ khạng.
    Nhặ chiỏằu nay, khi hỏn quyỏt 'ỏằi em nhỏằng 'iỏằu mà nói ra hỏn có thỏằf mỏƠt em vânh viỏằ.n. CuỏằTc 'ỏằi hỏn quĂ nhiỏằu vỏt tưch, trĂi tim hỏn không 'ỏằĐ yêu thặặĂng và ngỏằt ngào nhặ em hỏng mong. Và bỏằ vai hỏn, dạ luôn sỏàn sàng dang rỏằTng 'ỏằf che chỏằY và bao bỏằc, thơ vỏôn không 'ỏằĐ lỏằ>n 'ỏằf khiỏn em hỏĂnh phúc. Hỏn cỏằ' gỏng giỏằ em ỏằY lỏĂi bên mơnh, duy trơ mỏằ'i quan hỏằ? vô danh vỏằ>i em nhặ là hi vỏằng nưu kâo mỏằTt phút bơnh yên ỏƠm Ăp trong không gian vỏằ'n 'ỏãc quĂnh, lỏĂnh lỏẵo cỏằĐa mơnh.
    Mỏằi bỏĂn click vào 'Ây 'ỏằf tỏÊi và nghe file audio Blog Radio 61: LỏĂc mỏƠt tơnh yêu - ỏÂnh minh hỏằa: cupcake- rufflebutt - Hỏn duy trơ mỏằ'i quan hỏằ? vô danh vỏằ>i em nhặ hi vỏằng nưu kâo mỏằTt phút bơnh yên ỏƠm Ăp trong không gian 'ỏãc quĂnh, lỏĂnh lỏẵo cỏằĐa mơnh
    - Anh à! Có khi em lỏƠy chỏằ"ng.
    BÂy giỏằ thơ em 'ang ngỏằ"i trặỏằ>c mỏãt hỏn. Em nói mà không biỏằfu lỏằT mỏằTt cỏÊm xúc rà ràng nào trên khuôn mỏãt. Hỏn không 'oĂn 'ặỏằÊc em vui hay em buỏằ"n.
    - ỏằê! Em có mÊn nguyỏằ?n vỏằ>i cuỏằTc hôn nhÂn sỏp tỏằ>i cỏằĐa mơnh không?
    - Em không biỏt. Em chỏằ? biỏt là em sỏẵ phỏÊi xa anh, rỏƠt xa 'ỏƠy!
    Hỏn - mỏằTt ngặỏằi 'àn ông tỏằông trỏÊi trong chỏằ'n tơnh trặỏằng, chặa bao giỏằ nghâ có lúc lỏĂi bỏƠt lỏằc ghê gỏằ>m 'ỏn thỏ khi ngặỏằi 'àn bà mơnh yêu thuỏằTc vỏằ kỏằ khĂc. Có nhiỏằu ngặỏằi 'àn bà 'Ê nói vào tai hỏn cÂu này - nhỏằng ngặỏằi 'àn bà yêu và sỏàn sàng dÂng hiỏn tỏƠt cỏÊ cho hỏn nhặng rỏằ"i không chỏằi ỏằY 'Âu, nào chỏằƠp ỏÊnh cặỏằ>i thỏ nào, nào chỏằ"ng em và em sỏẵ hặỏằYng tuỏĐn trfng mỏưt ra saoõ?ƯTrặỏằ>c lúc vỏằ em bỏÊo hỏn:
    - Anh sỏẵ là mỏằTt ngặỏằi 'àn ông tuyỏằ?t vỏằi, nỏu bỏằ>t 'i mỏằTt chút 'a cỏÊm và thêm sỏằ kiên 'ỏằc ra khỏằi xe vỏằTi vàng, dỏằât khoĂt, tuyỏằ?t nhiên không quay lỏĂi nhơn hỏn. Và hỏn câng không chỏằ 'ỏằÊi 'ặỏằÊc 'ỏn khi bóng em khuỏƠt hỏn, hỏn lĂi xe nhặ ngặỏằi chỏĂy trỏằ'n. Ra 'ỏn 'ỏĂi lỏằT, hỏn thỏƠy mỏt mơnh ặặĂn ặỏằ>t. LỏĐn 'ỏĐu tiên hỏn khóc vơ mỏằTt ngặỏằi 'àn bà nói chia tay. Mà lỏĂi chỏng phỏÊi chia tay.
    Sỏằc nhỏằ> ra 'iỏằu gơ, hỏn vòng xe quay lỏĂi nhà em. Em 'Ê 'i rỏằ"i. Chuyỏn tàu vào Nam khỏằYi hành trặỏằ>c khi hỏn 'ỏn ga 3 phút. Trong cuỏằTc 'ỏằi, ngặỏằi ta vỏôn thặỏằng thua ỏằY phút quyỏt 'ỏằi nhỏưn 'ặỏằÊc tin tỏằâc cỏằĐa em. Không phỏÊi do ai 'ó nói cho hỏn biỏt, hay hỏn nghe ngóng 'ặỏằÊc mà hỏn tơm thỏƠy mỏằTt lĂ thặ em 'ỏãt dặỏằ>i thỏƠm thỏÊm trên 'ỏằ?m chiỏc xe mà hỏn lĂi hàng ngày. Trong thặ, em viỏt: õ?oBao nhiêu ngặỏằi 'àn bà 'i qua cuỏằTc 'ỏằi anh, bao nhiêu cuỏằTc tơnh chỏằ>p nhoĂng vỏằƠt qua tỏ** tay anh, mà anh vỏôn chỏằ? là mỏằTt 'ỏằâa trỏằ. Trỏằ con thặỏằng mau nhỏằ> và câng mau quên. Em không thỏằf cỏằâ ỏằY bên anh và chỏằ 'ỏằÊi 'ỏn mỏằTt ngày anh sỏẵ nghâ 'ỏn và nói lỏằi yêu, rỏằ"i mỏằTt khi chỏằÊt quên 'i anh sỏẵ cho em thành quĂ khỏằâ cỏằĐa cuỏằTc 'ỏằi mơnh. Em rỏƠt sỏằÊ bỏằi, mỏằTt cuỏằTc sỏằ'ng không có nhỏằng nỏằ-i buỏằ"n mang tên anh. Anh à! CĂch giỏằ tơnh yêu chỏãt nhỏƠt là phỏÊi yêu bỏng cỏÊ trĂi tim mơnh.õ?
    Ngặỏằi ta thỏƠy hỏn cuỏằ'ng cuỏằ"ng, vỏằTi vÊ rỏằ"i biỏn mỏƠt 'i 'Âu 'ó. Hỏn quyỏt 'ỏằ
    * Blog Radio chuyỏằfn thỏằf tỏằô truyỏằ?n ngỏn Vỏằ nặĂi có nỏng cỏằĐa Nguyên Lê
  5. niced4ys

    niced4ys Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/05/2006
    Bài viết:
    2.042
    Đã được thích:
    0
    Thỏằc ra khi yêu thỏưt lòng ngặỏằi ta 'ôi lúc lỏĂi hay hoỏÊng sỏằÊ.. SỏằÊ ngặỏằi yêu mơnh 'Ănh giĂ mơnh này nỏằ rỏằ"i không dĂm thỏưt vỏằ>i bỏÊn thÂn tơnh cỏÊm mơnh. Nhặng nỏu cỏằâ lao theo tơnh cỏÊm mỏƠt hỏt lẵ trư thơ thỏằf nào câng mỏƠt vơ nó sỏẵ chĂn mơnh. Có lỏẵ mỏằTt cĂi kỏt thúc dỏằY dang sỏẵ là mỏằTt kỏằã niỏằ?m 'ỏạp 'ỏằf nhỏằ>. Mỏãc dạ 'ỏằf có cĂi kỏằã niỏằ?m mà có lỏẵ sau này mơnh câng sỏẵ quên 'i ỏƠy phỏÊi trỏÊ giĂ bỏng cỏÊ thỏằi gian tuỏằ.i trỏằ. Đỏằf rỏằ"i có lỏẵ mơnh lỏĂi phỏÊi lỏƠy mỏằTt anh chĂn hặĂn nỏu nhặ mơnh ko có cĂi kỏằã niỏằ?m ỏƠy. Chỏạp!!! ChỏÊ biỏt thỏ nào.. LỏĂi bặỏằ>c 'i mà tơm tiỏp vỏưy
  6. favourite

    favourite Administrator - Một người gắn bó TTVNOL Staff Member

    Tham gia ngày:
    05/03/2007
    Bài viết:
    99.678
    Đã được thích:
    9.967
    Kho&aacute; topic với l&yacute; do: vi phạm quy '<nh
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này