1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Bọ Cạp sang nhà mới. Cả nhà chào mừng WC. Vẫn giữ vững mục tiêu: Bò cạp chỉ đi 1 mình.....

Chủ đề trong 'Làm quen - rút ngắn khoảng cách' bởi LazyCasper, 17/06/2006.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. chua

    chua Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/01/2005
    Bài viết:
    841
    Đã được thích:
    0
    Vào góp tay xây nhà tranh thủ điểm danh chút nhỉ
    Con Bọ cạp
    Chép theo cuốn sách Tâm Tĩnh Lặng , lời khuyên của nhà tu hành A.C
    Một người đàn ông trông thấy con bọ cạp đang giẫy giụa trong nước. Ông bèn đưa ngón tay ra định vớt nó lên, nhưng con bọ cạp lại chích ông. Người đàn ông vẫn cứ tiếp tục cố giúp con bọ cạp ra khỏi nước nhưng nó lại chích ông lần nữa.
    Một người đứng gần đó bảo ông thôi đừng cứu con bọ cạp vì nó cứ chích ông. Nhưng người đàn ông kia nói: ?oBản chất của bọ cạp là chích là đốt, còn bản chất của tôi là yêu thương. Tại sao tôi lại từ bỏ bản chất thương yêu của tôi chỉ vì bản chất hay đốt chích của bọ cạp??
    Đừng từ bỏ lòng yêu thương, đừng từ bỏ lòng tốt ngay cả khi những người xung quanh hay châm chích bạn.
    Một câu truyện hay và ý nghĩa ...Mừng nhà mới ...hãy yêu thương nhau khi còn có thể đúng không nào
    Cụng ly cả nhà nào
    Tặng hoa các thành viên mới
  2. ilovewall

    ilovewall Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/05/2006
    Bài viết:
    312
    Đã được thích:
    0
    Mình cũng là một Bò cạp đây nhưng ko phải là Bò cạp con nữa. cho mình join cùng với
  3. blackdevil891102

    blackdevil891102 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    22/01/2006
    Bài viết:
    2.323
    Đã được thích:
    1
    Nhện nào ở đâu vậy hả pác, chẳng thấy con nhện nào sao làm wen được nhểy
    À quên làm wen phải để lại nick chứ vô ý quá
    blackdevil76220119_891102
  4. Maroon_Opal

    Maroon_Opal Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/03/2006
    Bài viết:
    810
    Đã được thích:
    0
    Khi dọn nhà tui hổng có đem lũ nhện theo hì hì, chờ thêm 1 thời gian nữa, lũ nhện mới nuôi sẽ lớn thoai
    Bạn có biết:
    Biểu tượng của Hổ cáp là chữ m (xem avatar của tui kìa), viết tắt của Mars - vị thủ lĩnh truyền thống của bọ cạp, với cái đuôi tượng trưng cho ngòi độc. Thợ săn cổ đại Orion từng khoác lác rằng không có con quái vật nào đủ lớn để giết ông ta. Bọ cạp đã chứng minh rằng ông ta sai. Người thuộc cung Hổ cáp có thể phát huy sức mạnh trong các cuộc đấu và sử dụng nó để đương đầu với mọi thử thách.
    [​IMG]
    Được Maroon_Opal sửa chữa / chuyển vào 08:31 ngày 20/06/2006
  5. chua

    chua Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/01/2005
    Bài viết:
    841
    Đã được thích:
    0
    Cả Hội Bọ cạp đi đâu rồi nhỉ ..luôn luôn về nhà chỉ thấy có một mình
    Thích câu đi một mình của bác Lazy Casper.
    Đúng là như thế thật ...tự làm một mình tự mình gánh chịu ..tự mình hiểu ...không cần người khác hiểu ..chỉ cần biết việc mình làm không trái với lương tâm đó có phải là tính cách chung của những con Bọ cạp chăng
    Bác Maroon Opal
    Đừng nhầm thái độ tách biệt của chúng tôi với sự kênh kiệu.
    Câu này có lẽ nhiều người nghĩ về Bọ cạp hay tôi như vậy chăng
    Nhưng đúng không hiểu do cung mệnh hay con bọ cạp Chua này không có thói quen a dua , a tòng ....với những người suy nghĩ , sống chỉ biết sống ...
    Nên thái độ này khiến bọ cạp Chua luôn một mình , suy nghĩ độc lập .. và có lẽ tách khỏi cuộc sống bầy đàn chăng Nên vô hình chung bị phần lớn mọi người đánh giá là kênh kiệu
  6. blackdevil891102

    blackdevil891102 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    22/01/2006
    Bài viết:
    2.323
    Đã được thích:
    1
    Em kết quả chữ ký của ss Maroon lắm, nhìn đẹp ghê nhểy, ss còn mấy kiểu nào như thế nì nữa ko
  7. Maroon_Opal

    Maroon_Opal Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/03/2006
    Bài viết:
    810
    Đã được thích:
    0
    to Chua: Maroon cũng y như thế, thích solo, chẳng hiểu nổi vì sao không thích sự đông đúc, mình chẳng kênh kiệu (vì có gì đâu mà kênh) nhưng cái mặt nó cứ thế , chúng ta kết bạn nhé
    to devil: cái hình ý chị post tặng mọi người thoai, không phải chữ ký đâu, nếu em thích thì chị sẽ tặng cho, PM cho chị nha (ID của chị: nttm1111)
  8. chua

    chua Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/01/2005
    Bài viết:
    841
    Đã được thích:
    0
    Kinh Người Biết Sống Một Mình
    Lời: Bụt Thích Ca Mâu Ni
    Đừng tìm về quá khứ
    Đừng tưởng tới tương lai
    Quá khứ đã không còn
    Tương lai thì chưa tới
    Hãy quán chiếu sự sống
    Trong giờ phút hiện tại
    Kẻ thức giả an trú
    Vững chãi và thảnh thơi.
    Phải tinh tiến hôm nay
    Kẻo ngày mai không kịp
    Cái chết, cái chết đến bất ngờ
    Không thể nào, không thể nào mặc cả.
    Người nào biết an trú
    Đêm ngày trong chánh niệm
    Thì Mâu Ni gọi là
    Người Biết Sống Một Mình.
    Hôm nay ngồi mò mẫm một mình đọc linh tinh ..thấy bài thơ, bài hát này ...
    Mình tư tưởng một mình chỉ coi như đang cố gắng tu thân ...đúng không nào ..bạn Maroon _Opal
  9. chua

    chua Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/01/2005
    Bài viết:
    841
    Đã được thích:
    0


    Huỳnh Tiểu Hương - người mẹ của hơn 200 trẻ thơ không may mắn

    ?oMẹ Út? hạnh phúc bên những đứa con nuôi dưới mái ấm Quê Hương.


    Đói khổ, bệnh tật, bị người đời ngược đãi, vùi dập, ức hiếp nhưng chị không oán đời, oán người. Chị vẫn nỗ lực vươn lên để giờ đây cái tên Huỳnh Tiêủ Hương không còn là của cô bé lang thang vỉa hè, không nhà không cửa mà là của một doanh nhân thành đạt, một mẹ Út Hương của hơn 200 đứa trẻ côi cút, bất hạnh.
    - HOÀNG HIỆP

    Làm việc đến quên mình với một mong muốn duy nhất: ?oNhững đứa trẻ bất hạnh như Tiểu Hương sẽ có một cuộc sống tươi sáng, sẽ không phải trải qua những tháng ngày khổ cực, tủi nhục như của mình ngày trước?. Cuộc đời chị tựa như một câu chuyện cổ tích, một câu chuyện cổ tích đầy cảm động về một con người sống không phải cho mình.

    Số phận nghiệt ngã
    Tên chị là Huỳnh Tiểu Hương nhưng nói đúng hơn là chị không tên, không tuổi. Trong ký ức, chị chỉ biết rằng mình bị cha mẹ bỏ rơi ngay từ lúc lọt lòng.

    Tuổi thơ của Út Hương bị ném ra đầu đường, xó chợ. Suốt ngày lăn lóc trên những con tàu Bắc - Nam để kiếm miếng ăn, cô bé Hương đã nếm trải những trận đòn ?onhừ tử? của những ?ođầu gấu xe lửa? khi chen chân vào lãnh địa của chúng. Có những lúc không xin được miếng ăn đói lả đến ngất xỉu, có những khi bị đám giang hồ đánh đến máu me bê bết. Cô bé vẫn sống, sống như một cây cỏ dại cứ tự nhiên mà vươn lên.

    Được nhận làm con nuôi, nhưng chỉ sau một thời gian, Hương lại trở về những chuyến tàu để kiếm sống vì không chịu nổi những trò vô đạo của bố nuôi. Cũng có những người thật tốt, thật sự yêu thương cô nhưng vì nhiều lý do, Hương không được hưởng trọn niềm hạnh phúc ấy và và tiếp tục cuộc đời lăn lóc của mình ngoài đường phố.

    Từ những sân ga xa lạ tận Lào Cai đến Sài Gòn, không nơi nào không có dấu chân của Tiểu Hương. Đói, rét, bị đánh đập, ngược đãi. Chưa bao giờ Hương có được một bữa cơm no như bao đứa trẻ khác, một tấm áo lành đủ ấm trong những ngày đông, một sự ấm áp của tình cảm gia đình. Cám cảnh đứa trẻ mồ côi, người thương tình cho cô miếng bánh, kẻ thảy cho vài đồng xu.

    Không thể ngửa tay xin ăn, cô chuyển sang bán trà đá và thuốc lá lẻ trên tàu. Lần mò, Hương lại theo chân các đoàn đãi vàng ở những vùng đất hoàn toàn xa lạ ở Hà Tĩnh, Nghệ An, Bình Trị thiên? Suốt những ngày tháng ấy, cái mà Hương ?ocó? được là những cơn sốt rét kinh hoàng, đáng sợ.
    22 năm sống ở đường phố, Út Hương chịu đựng hết những tủi nhục, cay đắng. Bị ép chích ma tuý, bị cắt chân, tay để làm thành những vết thẹo đi ăn xin, bị đốt lửa lên cơ thể, bị hãm hiếp? và thậm chí cô đã bị ném xuống cầu Sài Gòn 3 lần cho chết nhưng ?okhông may mắn là vẫn sống?. Rồi có những khi đi bán bánh mỳ thuê cho người ta để mang tiếng bán bánh mỳ chứ không phải ăn xin để được vào ga xe lửa nhặt thức ăn thừa bỏ đi. Bán bánh mỳ không bị ăn đòn của bảo vệ nhà ga thì lại bị ăn đòn nhiều hơn của chủ vì bán mà không hết hoặc đói qua lỡ tay ăn một ổ là tối về đòn roi tím cả người đến mấy ngày.

    Những ngày ấy, chỗ ngủ về đêm của cô bé Hương chính là những nhà vệ sinh công cộng, những nhà cầu ở ngoài rìa sông Sài Gòn vì chỉ ngủ những nơi đó, cô bé sẽ không bị làm nhục, không bị đánh đập. Lớn lên một chút, để tồn tại, cô đã làm tất cả mọi việc mà không cần ai thuê mướn: lau chùi xe ở Bến xe Miền Đông, rửa chén, chạy bàn ở những quán ăn, thậm chí đã có thời gian Tiểu Hương bị lừa đi làm gái mà cũng không hay biết. Ai thương tình thì cho vài đồng hoặc một bữa ăn, còn không cũng chẳng sao.

    Và những ngày ấy, những lúc rảnh rỗi cô lại đến chăm sóc và tắm rửa cho những người bị phong cùi lê la ngoài đường phố mà không sợ hãi hay ngại ngùng gì hết.
    Đổi thay cuộc đời
    Hơn hai chục năm sống ở đường phố, một bữa ăn ngon lành Hương vẫn không dám mơ ước huống hồ là những ước mơ xa xôi, lớn lao hơn. Thế mà giấc mơ không dám mơ ấy của Hương đến thật.

    Một người đàn ông Đài Loan tốt bụng như đọc được từ ánh mắt của cô gái trẻ một tấm lòng thánh thiện trong những lần ông đến quán ăn gặp cô đang phụ việc. Ông nhận cô làm con nuôi, trước khi về nước, ông cho cô 20 lượng vàng với lời khuyên: mua một căn nhà để làm chỗ che mưa nắng. Đó là ngày 10/12/1989 và cô lấy đó làm ngày sinh nhật của mình. Hạnh phúc đã thật sự mỉm cười khi chỉ một ngày sau, có người đến tìm mua lại căn nhà trên với giá 45 lượng vàng.

    Thật sự 45 cây vàng có giá trị như thế nào Hương không biết, cô chỉ biết lấy vàng mua tiếp căn nhà khác và một chiếc xe du lịch để cho thuê. Có lẽ ông trời cũng thương cô gái đã chịu nhiều đắng cay nên dù một chữ bẻ đôi không biết, phép tính cũng không biết làm và mua bán ai nói bao nhiêu cô trả bấy nhiêu nhưng cô lại kinh doanh địa ốc và thắng lớn. Tiểu Hương thực sự bước vào thương trường một cách vô tình.

    Với vốn tiếng Hoa, tiếng Anh bập bõm trong những ngày làm bồi, cô nhanh chóng tiếp cận khách làm ăn, giao dịch, mua bán bất động sản, cho thuê xe du lịch và giàu lên một cách nhanh chóng. Cô bé bụi đời đói cơm áo ngày nào đã trở thành tỷ phú Huỳnh Tiểu Hương. Một cuộc đời mới tươi sáng và đầy rộng mở đến với cô bé bất hạnh ngày nào.

    Thế nhưng, chị không quên những người bạn bụi đời lăn lóc hè phố ngày nào như mình. Có căn nhà đầu tiên, chị kéo tất cả bạn bè đến ở, kiếm việc làm cho từng người và cho mỗi người một căn nhà để làm ăn sinh sống. Và cô cũng không quên những mảnh đời bất hạnh như mình thuở trước, cô đưa những đứa trẻ bụi đời, những trẻ sơ sinh bị bỏ rơi về nuôi dưỡng và xem chúng như con ruột của mình.
    Một người không sống cho mình
    Vất vả một mình vừa làm ăn, vừa nuôi những đứa trẻ mồ côi. Suốt gần 10 năm, Tiểu Hương đã dồn tiền, dồn của và dồn công sức để xây dựng nên Trung tâm Nhân đạo Quê Hương chuyên nuôi dưỡng các em tàn tật, mồ côi và người cơ nhỡ.

    Những nhà đất, xe hơi có để làm ăn cô bán hết để đổi lại là những dãy nhà đẹp đẽ và khang trang cho những người bất hạnh sinh sống. Hiện ơ3 Trung tâm Nhân đạo Quê Hương đang nuôi dưỡng hơn 200 em nhỏ mồ côi, cơ nhỡ lang thang, tàn tật và thậm chí là các em nhỏ nạn nhân chất độc da cam.

    Ở đây, các em được nuôi ăn học, được học nghề, học năng khiếu và nhiều em đã đi học đại học, cao đẳng. Khi các em trưởng thành, chị lại gửi gắm vào các công ty lớn để các em có thể tự kiếm sống bằng chính công sức của mình, vừa học hỏi và hoàn thiện con người bằng công việc. Một xưởng sản xuất nước tinh khiết với tên gọi Quê Hương vừa là nguồn thu nhập để duy trì cuộc sống cho các em, vừa là môi trường để các em rèn luyện lòng yêu lao động và tinh thần tập thể.

    ?oĐó là cách tốt nhất để khi các em ra đời, các em có thể không còn bỡ ngỡ và có thể tự nuôi sống bản thân mình?, Tiểu Hương nói. Một mình cáng đáng mọi công việc chỉ để kiếm tiền nuôi trẻ mồ côi, trẻ bị bỏ rơi và đi làm từ thiện giúp đỡ những người bất hạnh khắp nơi trên cả nước, hễ nơi đâu nghe có bão lũ hoặc thiên tai thì nơi đó sẽ có mặt chị đến để tặng quà hỗ trợ.

    Nhiều người gọi chị là Hương ?okhùng? vì suốt đời chỉ lo cho con cái người ta mà hạnh phúc của mình thì lại không quan tâm. Chị cười kể ?oCũng có nhiều người có ý định nhưng khi thấy mình có nhiều con như vậy và phải lo cho mấy trăm đứa cùng lúc, ai cũng sợ mà phải bỏ chạy thôi?. Và hạnh phúc của chị bây giờ là những đứa con mà không phải chị sinh ra nhưng vẫn luôn gọi chị là mẹ: mẹ Út Hương.

    ?oHạnh phúc lớn nhất của đời mình là có những đứa con này. Có những đứa mình ẵm về lúc còn đỏ hỏn. Có những đứa bị người ta bỏ suýt đưa vào lò thiêu. Có đứa bị bỏ vào thùng rác tưởng là chết rồi. Dẫu không sinh ra nhưng mỗi đứa đều một tay mình chăm sóc, nên chúng là cuộc đời và lẽ sống của mình. Cuộc đời mình đã nghiệt ngã rồi, mình phải sống để cho các con một tương lai tốt đẹp và tươi sáng hơn. Và mình luôn dạy các con rằng, sống trên đời này cần nhất chính là lòng nhân ái?. Chị chia sẻ cùng tôi hôm chia tay để qua Mỹ điều trị căn bệnh ung thư ác tính. Tôi vẫn tin tưởng rằng cuộc đời chị rồi sẽ lại tốt đẹp, như chính những điều tốt đẹp mà chị đã làm, đang làm và sẽ làm. Chắc chắn thế !

    "NGƯỜI PHỤ NỮ LÀM RUNG ĐỘNG TRÁI TIM VIỆT NAM"
    [​IMG]
  10. november_rain_socry

    november_rain_socry Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/05/2005
    Bài viết:
    233
    Đã được thích:
    0
    Không biết bài của mình có phải là quá muộn không. Nhưng nếu ai đọc rồi thì bỏ qua cho nhé. Cứ bị người iu nhện giục viết bài mới cho làm BC. huhu.
    Mọi người có gì bỏp qua cho tui nhé.
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này