1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Bố ơi, con ko muốn phản bội lại chính mình ...

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi nhimconbietkhoc, 30/07/2007.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. nhimconbietkhoc

    nhimconbietkhoc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/06/2004
    Bài viết:
    271
    Đã được thích:
    0
    Bố ơi, con ko muốn phản bội lại chính mình ...

    Từ bé bố đã hun đúc cho con một suy nghĩ rằng "mày học được, tay con có hình chiếc bút, vì thế phải cố gắng học thật giỏi". Con sung sướng mơ ước đến một ngày có thể khoe rằng lời bố nói là ko sai.

    Cấp 1 trôi qua trong yên ả với những giấy khen, phần thưởng cho học sinh giỏi xuất sắc. Con ko nhớ nhiều lắm ngoài những bức ảnh và lời bố mẹ kể về việc học của con. Con học chăm lắm, tự giác lắm phải ko ạ?

    Cấp 2 lại là những phần thưởng, ko còn chỉ là học sinh giỏi trong lớp mà là học sinh giỏi của quận. Những lần phát phần thưởng, đứng trước toàn trường, nhìn thấy hạnh phúc trong mắt bố mẹ, con đã tưởng sẽ mãi mãi con đạt được thành công như vậy.

    Cấp 3 đến ko còn đơn giản. Đó là sự ganh tị, đua tranh của trường chuyên lớp chọn. Con biết đến những đêm học cố tới 1,2 h, biết đến sự chọi điểm. Nhưng rồi, giải thưởng của học sinh giỏi thành phố đã xoa dịu phần nào cho những cay đắng khi thua bạn một li.

    Đại học. Nó là nỗi đau cắt ruột khi con thi trượt ngay từ lần đầu tiên. Con ko thực hiện nổi tham vọng của mẹ là thi đỗ trường Y, cái tham vọng mẹ ko làm được. Con chỉ đỗ một trường rất bình thường. Bố lại an ủi con rằng, cố gắng tốt nghiệp loại Giỏi thì cũng chẳng kém ai. Con cũng hứa với mình rằng sẽ phải được loại Giỏi, phải là SV xuất sắc của trường.

    Nhưng con nhầm. Năm đầu tiên hạ gục con bằng chính những bỡ ngỡ ban đầu. Cách học phổ thông bị thay thế hoàn toàn. Con cố bước những bước dài theo chân những người khổng lồ. Con học ngày đêm nhưng điểm số luôn làm con đau đầu. Ko thể hiểu nổi vì sao, cùng là một lượng kiến thức nhưng có điểm cao hơn, thấp hơn. Con quay cuồng và sụp đổ.

    Năm thứ 2 đã làm con tỉnh. Con bắt đầu nhịp vào với việc học. Con hỏi được kinh nghiệm của các anh chị trước. Biết lên thư viện tìm sách nghiên cứu. Điểm số khá lên rõ rệt. Và năm thứ 3, phải rồi, khi mà con đang ổn định bước chân thì con nhận ra mặt trái thứ 2 của đại học. ĐẠI HỌC LÀ MỘT XÃ HỘI THU NHỎ. Con đã phải đối mặt với sự thật đằng sau những gì con tưởng như đẹp đẽ. Bạn bè có và thậm chí thầy giáo có. Đã có lúc con khủng hoảng đến phát khóc, chỉ muốn chạy trốn, bỏ đi tất cả. Con sợ.

    Hôm nay, khi nhận tờ bảng điểm trong tay. Nhận cả giấy chứng nhận tốt nghiệp loại Khá. Dù biết trước kết quả như thế, nhưng con vẫn thấy thất vọng. Phải rồi, con đã ko làm được những điều con mơ ước. Và con biết , con làm bố thất vọng như thế nào. Con đọc được trong mắt bố những hi vọng ngày xưa bị lụi tắt. Con đọc thấy nỗi buồn trong chính giọng nói của bố. Con thật lòng ko muốn.

    Nhưng bố ơi, mong bố hãy hiểu cho con. Con ko thể phản bội lại chính lời thề "KO BAO GIỜ QUAY CÓP" của mình. Con biết, nếu làm vậy, con sẽ được nhiều hơn thế này, và sẽ ko làm bố buồn nhiều đến thế. Nhưng con ko làm được. Đã có lúc mẹ bảo, mày cứ quay đi, chúng nó cũng thế cả, ko làm thì chỉ thiệt. Con nhìn mẹ và chỉ im lặng. Con đã thử, nhưng rồi con vứt đi tất cả, vì con biết, nếu chỉ một lần phạm sai lầm thôi thì con sẽ day dứt và sẽ tiếp tục đi theo vết xe đổ đó. Mãi mãi ko gượng dậy được. Và con sẽ ko thể tự tin đi theo con đường mình đã chọn.

    Con hi vọng công việc và thực lực của con sau này sẽ chứng tỏ với bố một điều rằng, điểm số ko nói lên tất cả. Mà con sẽ đi lên, bước từng bước trên đôi chân của mình để khẳng định mình. Được ko bố.

    Dù biết sẽ ko bao giờ bố đọc được những dòng viết này nhưng con vẫn muốn xin một điều "Hãy tin vào con, bố nhé"
  2. Anh_trai_76

    Anh_trai_76 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/11/2002
    Bài viết:
    5.668
    Đã được thích:
    0
    Ủng hộ cô bé không quay cóp.
  3. Lan_than

    Lan_than Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    28/03/2006
    Bài viết:
    788
    Đã được thích:
    0
    Đúng rồi, điểm số ko phải là tất cả. Bố em đọc được những dòng này ắt hẳn sẽ tự hào vì em.
    Đi làm đi, vài năm nữa sẽ thấy, bảng điểm chả quan trọng gì đâu. Điều quan trọng là em biết luôn cố gắng.
    Chúc em thành công và hạnh phúc.
  4. vitamin3010

    vitamin3010 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/02/2003
    Bài viết:
    4.919
    Đã được thích:
    1
    Bố mẹ bạn sẽ vui khi bạn bước chân ra xã hội và thành công bằng chính năng lực thật của mình. Tớ phải nói rằng bố mẹ chúng mình, dù sao cũng đã là ở thế hệ khác, quan trọng điểm chác vô cùng. Mẹ tớ cũng vậy thôi, cho đến tận bây giờ vẫn nghĩ có được 1 công việc là tốt lắm rồi, sao còn cứ cố trèo cao nữa. Nhưng mình có quan điểm, công việc tốt là công việc mình làm say mê và yêu thích.
    Chúc bạn may mắn
  5. chungt82

    chungt82 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/03/2006
    Bài viết:
    1.635
    Đã được thích:
    0
    Giờ có người như bạn hiếm đấy, cố gắng lên nhé, vì đi học đã vậy, đếu đang và sẽ đi làm thì còn đau đầu hơn nhiều ..chúc bạn thành công !
  6. kevhisoka

    kevhisoka Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/01/2006
    Bài viết:
    303
    Đã được thích:
    0
    Không phản bội lại chính mình là thứ đầu tiên để thành công, em ạ.
    Cố gắng lên em, sau này sẽ phải đối mặt với xã hội rộng lớn hơn trường ĐH rất nhiều, và đôi khi, em chỉ còn mỗi mình em để tin vào mà thôi.
    Ủng hộ em
  7. gia_toc_sat_thu

    gia_toc_sat_thu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/05/2006
    Bài viết:
    1.460
    Đã được thích:
    0
    chia sẻ với bạn +_+ tớ thề là tớ hiểu từng chữ, tớ hiểu rất rõ cảm xúc của bạn lúc này +_+ với người kỳ vọng vào chúng ta thì chẳng bao giờ là đủ cả +_+
    thôi ... nói được ra rồi sẽ đỡ hơn, vui lên nhé ^^
    cuốc sống còn rất nhiều điều đợi bạn nắm lấy ^^
    hì ^^ tớ đã cố gắng 5 năm đại học không thi lại một lần nào cơ
  8. TVP

    TVP Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    25/01/2003
    Bài viết:
    1.167
    Đã được thích:
    180
    Có những môn học để quên ngay
    Nêu ko tự cho mình là thông tuệ hơn người thì đừng có tham vọng nuốt chọn tất cả !
    Cái chính là giỏi chuyên nghành của mình bé à !
    Chúc bé ngày một lớn khôn !
  9. nhimconbietkhoc

    nhimconbietkhoc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/06/2004
    Bài viết:
    271
    Đã được thích:
    0
    Anh ơi, em ko tham vọng như vậy đâu ạ. Vì em học bất kì cái j cũng đơn giản là thích và học thôi. Em ko ép mình học cái mình cảm thấy ko cần thiết. Nhưng em ko muốn quay cóp chỉ vì muốn tự thử thách mình trong tất cả. Để xem em có vượt qua được chính mình ko mà.
    @all : Em cám ơn các anh chị đã ủng hộ em. Đã có lúc em tuyệt vọng vì thấy mình cô độc quá, vì chẳng ai làm giống mình. Nhưng giờ thì em biết mình làm đúng rồi. Tặng mọi người thật nhiều hoa hồng nè
  10. haha1234

    haha1234 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    24/11/2006
    Bài viết:
    521
    Đã được thích:
    0
    Giờ là lúc em khẳng định thực lực của mình qua công việc đấy. hãy làm bố mẹ tự hào bằng thành quả trong công việc thực tế nhé!. Mình nghĩ bố mẹ em dù có ko bằng lòng thì em cũng ko thể quay lại con đường em đã đi. Nếu muốn chiều lòng "ai đó" mà em lại đánh mất chính mình thì em chỉ là con rối trong tay người khác mà thôi, em đâu là em nữa nên đừng nghĩ gì nữa nhé. Hãy vui lên đi nào vì mình đã ĐÚNG.

Chia sẻ trang này