1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Bố tôi bị ung thư

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi cppc, 20/02/2006.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. cppc

    cppc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/01/2005
    Bài viết:
    264
    Đã được thích:
    0
    Bố tôi bị ung thư

    Tôi không có ý định lập nên một ungthu.net thứ 2. Tôi cũng không biết chủ đề này có phù hợp để đưa vào box Tâm Sự này không? Tôi chỉ biết hiện tại tôi đang vô cùng rối bời. Tôi tự nhủ với mình, phải cứng rắn lên. Tôi nói với bố tôi rằng bố con mình sẽ cùng chiến đấu với nó. Thế nhưng chỉ một câu của bố tôi "bố chỉ thương các con", mà nghĩ đến là nước mắt lại trào ra. Muốn nén lại nhưng không nén nổi, cứ mặc cho nước mắt chảy. Có người nói, đàn ông không đủ can đảm để khóc.
    Bố tôi năm nay 64 tuổi, vẫn còn một mảnh đạn ở trong lá phổi trái. Gần Tết, bố tôi thấy đau bên phải, đến gần đây thì đau rát, đưa lên bệnh viện K chụp, siêu âm, lá phổi bên phải đầy dịch, tổn thương. Bác sỹ bảo chắc chắn Ung thư phế quản.
    Lúc tối gọi điện cho mẹ, không nhận ra giọng nữa, giọng mẹ tôi đã lạc hẳn rồi...
    Anh trai tôi ở Thái, liên tục nhắn tin, anh tôi mới chỉ biết bố tôi bị tràn dịch. Tôi cũng không nói gì, để mai sẽ nói cho anh tôi biết, vì mai bố tôi còn làm nốt nội soi rồi mới nhập viện.
    Nhưng cũng như anh Hoà, như bao nhiêu người đang có người thân mắc phải căn bệnh quái ác này, tôi sẽ chiến đấu và động viên mẹ, anh, và nhất là bố tôi chiến đấu đến cùng. Bố tôi lo anh em tôi chưa có được căn nhà ở Hà Nội, nên không muốn tốn kém tiền của chữa trị. Nhưng với tôi, và tôi chắc là ai cũng thế, sẵn sàng làm tất cả, dù chỉ để thêm 1 ngày!
    Hiện tại tôi đã in cho bố tôi nhiều tài liệu trên ungthư.net, các phương pháp chữa bệnh dân gian, các bức thư của những người đã khỏi bệnh, góp phần giúp bố tôi thêm quyết tâm chữa bệnh. Tôi cũng sẽ nhờ anh bạn ở Mỹ tìm mua loại thuốc chiết suất từ lá đu đủ. Tôi sẽ làm tất cả có thể ...
    Hôm nay mới chỉ là ngày đầu tiên biết bệnh của bố, tôi thật sự không có ý chí, tôi thấy buồn và thất vọng vô cùng. Tôi viết tâm sự vào đây chỉ để nguôi ngoai phần nào, và tiếp thêm cho mình ý chí, quyết tâm. Vì tôi còn phải động viên bố tôi nữa ...
  2. saigonthang4

    saigonthang4 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/03/2005
    Bài viết:
    39
    Đã được thích:
    0
    Chao ban
    Xin chia se voi ban nhung kho khan ban dang gap phai.
    Minh cung khong biet phai noi gi voi ban boi vi ngay chinh ban than ban da xac dinh la can phai manh me hon, cung ran hon de dong vien va la cho dua cua moi nguoi trong gia dinh. Minh chi biet gui den ban nhung dong chu nay nhu la mot su chia se, nhu la mot su cam phuc cua minh voi nhung suy nghi cua ban.
    Hay co gang len ban nhe!!!
    Sorry ban va nhung nguoi doc doan viet nay vi voi dieu kien cua minh, minh khong the danh may bang tieng viet duoc.
  3. baby_bluehp

    baby_bluehp Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/01/2005
    Bài viết:
    1.652
    Đã được thích:
    11
    Hãy cố gắng lên bạn ! "Còn sống là còn hi vọng"....
    Đừng chùn bước, đừng yếu mềm, hãy vững tin vào bản thân, cần nhất là động viên mẹ bạn cũng cố gắng bình thường để bố bạn yên tâm chữa trị. Trong lòng bố bạn hẳn giờ vô cùng rối bời, khổ tâm, vì bố bạn cũng lo ko biết có chữa khỏi ko mà lại sợ con cái khổ...vì vậy bạn cũng hãy ở bên cạnh bố bạn , động viên , chăm sóc ông, có tinh thần tốt thì bệnh mới mau khỏi được. Chắc chắn là bạn làm được mà, cố gắng lên bạn nhé!
    Mong bác chóng khỏi và hạnh phúc luôn mỉm cười với gia đình bạn !
  4. xxyyzz

    xxyyzz Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/11/2005
    Bài viết:
    126
    Đã được thích:
    0
    Cùng với các bạn ở đây, cho xxyyzz gửi đến bố bạn và gia đình một lời cầu nguyện bình an.
    Hi vọng rằng, những lời động viên, chia sẻ của những người bạn còn chưa quen biết có thể mang lại cho bố và gia đình bạn nghị lực và lòng quyết tâm.
    Thân.
    Được xxyyzz sửa chữa / chuyển vào 00:28 ngày 21/02/2006
  5. rainrain5th

    rainrain5th Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/06/2004
    Bài viết:
    829
    Đã được thích:
    0
    Chúc bố bạn sớm khoẻ mạnh và chúc bạn cùng gia đình sẽ vượt qua được khó khăn này!
  6. 7miles

    7miles Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    12/02/2005
    Bài viết:
    900
    Đã được thích:
    0
    Nói thật, tôi không tin vào khả năng của các bác sĩ trong điều trị ung thư. Cách đây 2 năm, mẹ tôi đã mất rất nhiều tiền để mong kéo dài mạng sống của ngoại tôi thêm 6 tháng, nhưng cuối cùng ngoại cũng trút hơi thở cuối khi việc điều trị đã tiến hành được 5 tuần. Ngoại ra đi trong thanh thản, trong một nụ cười vì sẽ không còn phải chịu đựng đau đớn... Kế họach đưa ngoại đi Quảng Đông thế là chấm hết, ngoại không còn cơ hội thấy lại quê cha đất tổ trước khi nhắm mắt.
    Tôi không biết bạn sẽ điều trị ung thư cho cha bạn thế nào. Nói một cách thực dụng như tôi thì hơi tàn nhẫn. Sự điều trị và không điều trị đều dẫn đến một kết quả, vậy thì tại sao bạn không cố gắng giúp ông ấy làm hết những gì ông ấy muốn trước khi chuyện không hay xảy ra?
    Cầu chúc cha bạn vạn sự bình an. Tôi rất nể bạn vì tình yêu của bạn dành cho cha thật to lớn....
  7. xxyyzz

    xxyyzz Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/11/2005
    Bài viết:
    126
    Đã được thích:
    0
    Tôi chắc rằng ai đó khi đọc và có ý định viết ra sự chia sẻ ở topic đều cảm thấy băn khoăn. Như 7miles nói, đó thực sự là một căn bệnh nan y, nhưng đó có phải là kết quả duy nhất? Chắc chắn là không. Chúng ta chỉ có thể nói rằng không quá dễ dàng khi phải đương đầu với chứng bệnh đó. Nhưng trên thế giới đã có rất nhiều trường hợp chiến thắng ung thư một cách kỳ lạ, nhờ vào bác sĩ, nhờ vào nỗ lực của bản thân. Trong thực tế, tôi đã gặp một số trường hợp, đều trong hoàn cảnh thập tử nhất sinh, khi vào viện đều rất ít hi vọng sống (hầu như là không) vậy mà, trong cái lúc giáp mặt với cái chết, niềm tin của họ, của người thân, của bác sĩ đã mang lại nụ cười cho tất cả mọi người.
    Thử nghĩ, bạn cppc đang đứng trước hoàn cảnh khó khăn của bố, chúng ta đang đứng trước hoàn cảnh khó khăn của cppc. Nếu chúng ta, im lặng vì nghĩ rằng cái gì đó sẽ phải như thế. Cppc cũng im lặng, cũng vì cái gì đó sẽ phải như thế. Liệu rằng ngày mai như thế nào? Có phải nếu như thế thì ngày mai chắc chắn một điều là mọi thứ sẽ xấu đi. Và nếu bây giờ chúng ta hành động với quyết tâm cao nhất thì ngày mai sẽ luôn nhận được kết quả tốt nhất.
    Cppc, bạn và gia đình giữ vững ý chí, và chiến đấu đến cùng như bạn đã nói nhé. Đừng rối lòng, bố bạn rất cần niềm vui, cần niềm tin mãnh liệt vào cuộc sống. Khi đến bên bố, hãy mang đến một nụ cười. Đừng tỏ ra buồn, thất vọng khi đứng trước mặt bố. Bạn, anh em bạn, mẹ bạn cũng phải giữ sức khoẻ cho riêng mình. Bố bạn sẽ buồn nếu trên nét mặt của người thân lộ ra vẻ mệt nhọc của những suy nghĩ, những đêm trằn trọc.
    Tình cảm của bố bạn, ?obố chỉ thương các con?, mong các con có được một ngôi nhà ở Hà Nội. Ngay cả lúc đau đớn, bố bạn vẫn không quên tình cảm của người cha dành cho các con. Tình cảm đó thật đáng trân trọng. Và có gì ngần ngại nữa nhỉ, tình cảm của con dành cho cha, vợ dành cho chồng. Biến tình cảm đó thành sức mạnh, bạn nhé.
    Nếu có điều kiện, cho chúng tôi biến thêm tình hình của bố bạn nhé. Chúng tôi vẫn chờ tin của bạn vào ngày mai.
  8. chiot0404

    chiot0404 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/08/2004
    Bài viết:
    372
    Đã được thích:
    0
    Bạn ccpc, mình hoàn toàn hiểu đc tâm trạng của bạn, vì mình cũng đã rơi vào hoàn cảnh của bạn cách đây hơn 1 năm, nhưng mình còn đau đớn hơn bạn là mình ở rất xa bố mình. Mình còn nhớ khi biết bệnh tình của bố mình, thì mình còn đang dang dở việc học bên này, nhưng mình đã bỏ tấ t cả để về nước, chỉ ở đc cạnh bố 2 tháng vì bố bắt mình phải trở lại đi học bt, nếu k bố sẽ chết trước mặt mình. 2 tháng khổ đau nhìn bố đau đớn, mẹ vật vã, em gái thì còn nhỏ... Mình phải công nhận mẹ mình là người phụ nữ phi thường vì bà đã vượt lên mọi nỗi đau để chu toàn mọi việc, mặc dù bà muốn mình ở nhà cùng bà chiến đấu với bệnh tật của bố mình, nhưng cuối cùng bà bảo ý nguyện của bố là con đc thành tài, bg con ở nhà cũng chỉ làm bố con đau khổ thêm vì bố coitại bố mà con mất cả tương lai... Nói thật mình dằn vặt lắm, đến bây giờ cũng vậy. mấy tháng sau thì bố mình mất, 1 nỗi đau mà mình k dám nghĩ đến, trong 1 khoảng thời gian dài, mình còn k dám nhìn lại những bức hình của bố. Mình biết mẹ mình đã đau đớn tột cùng như thế nào, nhưng bà vì các con mà đã gượng đứng dậy...
    Bây giờ bạn cũng nên động viên bố bạn bình tĩnh chống lại bệnh tật, bản thân bạn cũng như gia dình cũng nên chuẩn bị trường hợp xấu nhất, nhưng nên nhớ là phải để cho bố bạn không thấy rằng ông là gánh nặng của gia đình. Mình phải đi học bây giờ nên viết k đc mạch lạc, lúc nà rảnh sẽ chia sẻ với bạn sau.
  9. emgaibuon

    emgaibuon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/01/2004
    Bài viết:
    3.361
    Đã được thích:
    1
    gửi đến anh từ 1 người em gái chưa hề quen:
    em gái biết anh và gia đình đang phải nỗ lực đến thế nào để có thể vượt qua nỗi đau đang hiện hữu, mong anh có thật nhiều nghị lực, thật nhiều niềm tin để là chỗ dựa cho những thành viên trong gia đình của mình. chúc cho những lo lắng, đau buồn của anh sớm qua đi, để gia đình lại ấm lên với những nụ cười, tình yêu thương.
    đọc được những tâm sự của anh làm cho em thấy mình sao tồi quá, em gái đã và đang nghĩ rằng mình có thể tự lập được mà o cần đến gia đình chỉ vì cái tính tự ái quá nhỏ nhặt của 1 đứa trẻ con. có lẽ ngày mai em gái sẽ về quê để được là 1 thành viên trong gia đình bé nhỏ của mình. cám ơn câu chuyện của anh! cám ơn anh rất nhiều!
  10. viet-thang

    viet-thang Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    03/01/2002
    Bài viết:
    1.941
    Đã được thích:
    0
    Mình cũng xin được bầy tỏ chút cảm thông chân thành đến bạn. Hãy luôn ở bên bố và chăm sóc bố thật tốt . Mình cũng đã từng lâm vào hoàn cảnh rất giống bạn, nhưng rồi điều gì đến cũng phải đến thôi. Hãy gắng lên nhé!

Chia sẻ trang này