1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Bố tôi

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi muadong_lanhgia, 31/07/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. muadong_lanhgia

    muadong_lanhgia Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/07/2004
    Bài viết:
    107
    Đã được thích:
    0
    Bố tôi

    tôi Ko biết có thật lạc lõng khi mở topic này ra không ? Khi xung quanh tôi toàn lời lời tâm sự về ty .Con tôi lại thích nói về bố .Tôi muốn viết topic này để mọi người đoi điều có thể kể về bố của mình
    [red] Bố tôi ông ko phải là một người giàu có vì thế ông cũng ko phải là người làm ra nhiều tiền nhưng ông cho tôi cũng như cả chị em tôi những thứ còn quí hơn cả tiền bạc .đó là ty thương .Tôi thấy thật tuyệt mỗi lần được bố lai lóc cóc qua chiếc xe đạp cũ .Con dường từ nhà đé trwưòng của tôi ko phỉa trọn vẹn như các con đường khác .Muốn về nhà phải qua 1 con cầu mà ở đó dưới là con sông trên cầu cái đưòng mà người ta chỉ có thể đi được chỉ là 2 thanh đường ray của xe lửa nhưng giữa chúng đáng nhẽ ra là những thanh gỗ nhưng 1 thanh gỗ nối cũng chẳng có nữa .thế là ngày nào đưa tôi đi học 2 bố con tôi cũng phải qua cái đưòng ray ấy .Tôi sợ chúng phát kiếp vì nước sâu và chỉ có 2 cái đưòng ray ấy nhưng bố thì chảng sợ gì cả .Bố đưa tôi lên ngồi xe đạp ,đưa xe lên1đường ray .Vacứ như thế bố đi trên đường ray còn lại .Vùa đi vừa dắt xe .Lúc ấy và cho đén tận bây giờ tôi vãn thấy bố như một người khổng lồ vĩ đại , và mỗi lần lũ chứng tôi vấp ngã thì lại tìm về với bố đàn chim bé nhỏ biết bay nhưng ko bao giờ quên nơi chúng đã sinh ra
  2. bietmavanngu

    bietmavanngu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/08/2003
    Bài viết:
    45
    Đã được thích:
    0
    Ban that may man, qua may man, toi chi mong cho ong ta chet di, toi chi mong ong ay chet di de toi voi me toi khong con phai kho nua
  3. bietmavanngu

    bietmavanngu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/08/2003
    Bài viết:
    45
    Đã được thích:
    0
    Ban that may man, qua may man, toi chi mong cho ong ta chet di, toi chi mong ong ay chet di de toi voi me toi khong con phai kho nua
  4. haythapanhsang

    haythapanhsang Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/01/2002
    Bài viết:
    1.056
    Đã được thích:
    1
    Bạn đừng tuyệt vọng như thế! Hãy cố gắng lên, mình nghĩ mẹ bạn sẽ cần bạn lắm. Dù gì ông ấy cũng là đấng sinh thành của bạn! Bạn cũng gọi người ấy bằng bố mà!!
    "Cây có cội, sông có nguồn",
  5. haythapanhsang

    haythapanhsang Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/01/2002
    Bài viết:
    1.056
    Đã được thích:
    1
    Bạn đừng tuyệt vọng như thế! Hãy cố gắng lên, mình nghĩ mẹ bạn sẽ cần bạn lắm. Dù gì ông ấy cũng là đấng sinh thành của bạn! Bạn cũng gọi người ấy bằng bố mà!!
    "Cây có cội, sông có nguồn",
  6. I_am_joking

    I_am_joking Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/06/2004
    Bài viết:
    581
    Đã được thích:
    1
    Một vài người đàn ông có thể làm tôi buồn. Nhưng người duy nhất có thể làm tôi khóc là bố tôi.
  7. I_am_joking

    I_am_joking Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/06/2004
    Bài viết:
    581
    Đã được thích:
    1
    Một vài người đàn ông có thể làm tôi buồn. Nhưng người duy nhất có thể làm tôi khóc là bố tôi.
  8. tthhmm

    tthhmm Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    01/05/2002
    Bài viết:
    1.104
    Đã được thích:
    112
    ] Tôi và cô dắt những đứa trẻ ra thăm mộ chú .Có lẽ đã lâu lắm, tôi ko ra mộ nhưng sao tôi sợ cái cảm giác khi ra mộ đến thế .Thế là đã3 năm nay rùi : 2 đứa con chú _ 1 đứa thì 4 tuổi một đứa thì lên 9 .khi bố chúng mất chúng chưa cảm nhận được nỗi đau của sự mất mát .Nhưng con chị thì dường như biết hơn con em nhiều lắm .Nó ko dám nhắc đến bố,vì mỗi lần nắch đến nó biết mẹ nó hay khóc lắm nhưng em nó con quá nhỏ để hiểu điều ấy .Chúng tôi ra nghĩa địa thăm chú , lúc về , bé cầm tay tôi và hỏi mẹ : Mẹ oi _ bố có nhắn gì con ko hả mẹ ." Tôi sững người vì câu hỏi ấy và cô dường như sắp khóc.Cô noi dối bé rằng : Bố dặn con phải ngaon và đừng hay khóc nhè." NHưng con bé chưa tin hẳn nó lại quay sang hỏi tôi : Có phải bố em nói thế ko hả chị ?Tôi xoa mái tóc nó và khẽ ôm nó vào lòng >và chỉ còn biết Uh với nó .Bé vừa đi vùa nói : Chị biết ko cả nhà ai cũng nói em giống bố .Và em yêu bố nhất trên đời Tôi ngạc nhiên vì câu nói ấy : Khi bố bé mất , bé mới hơn 1 tuổi em mặc áo tang mà chưa hề cảm nhận được nỗi đau áy ,giờ đây em lại tự hào với tôi vì có bố , em tự hào với tôi là giống bố ,Tôi cảm nhận được rằng : Em của tôi đã lớn lắm rùi lớn hơn nhiều so với cái số4 của bé
    Được tthhmm sửa chữa / chuyển vào 17:41 ngày 01/08/2004
  9. tthhmm

    tthhmm Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    01/05/2002
    Bài viết:
    1.104
    Đã được thích:
    112
    ] Tôi và cô dắt những đứa trẻ ra thăm mộ chú .Có lẽ đã lâu lắm, tôi ko ra mộ nhưng sao tôi sợ cái cảm giác khi ra mộ đến thế .Thế là đã3 năm nay rùi : 2 đứa con chú _ 1 đứa thì 4 tuổi một đứa thì lên 9 .khi bố chúng mất chúng chưa cảm nhận được nỗi đau của sự mất mát .Nhưng con chị thì dường như biết hơn con em nhiều lắm .Nó ko dám nhắc đến bố,vì mỗi lần nắch đến nó biết mẹ nó hay khóc lắm nhưng em nó con quá nhỏ để hiểu điều ấy .Chúng tôi ra nghĩa địa thăm chú , lúc về , bé cầm tay tôi và hỏi mẹ : Mẹ oi _ bố có nhắn gì con ko hả mẹ ." Tôi sững người vì câu hỏi ấy và cô dường như sắp khóc.Cô noi dối bé rằng : Bố dặn con phải ngaon và đừng hay khóc nhè." NHưng con bé chưa tin hẳn nó lại quay sang hỏi tôi : Có phải bố em nói thế ko hả chị ?Tôi xoa mái tóc nó và khẽ ôm nó vào lòng >và chỉ còn biết Uh với nó .Bé vừa đi vùa nói : Chị biết ko cả nhà ai cũng nói em giống bố .Và em yêu bố nhất trên đời Tôi ngạc nhiên vì câu nói ấy : Khi bố bé mất , bé mới hơn 1 tuổi em mặc áo tang mà chưa hề cảm nhận được nỗi đau áy ,giờ đây em lại tự hào với tôi vì có bố , em tự hào với tôi là giống bố ,Tôi cảm nhận được rằng : Em của tôi đã lớn lắm rùi lớn hơn nhiều so với cái số4 của bé
    Được tthhmm sửa chữa / chuyển vào 17:41 ngày 01/08/2004
  10. Rosebud

    Rosebud Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    16/08/2003
    Bài viết:
    664
    Đã được thích:
    0

    PAPA                          (Paul Anka)



    Everyday my papa would workTo try to make ends meetTo see that we would eatKeep those shoes upon my feetEvery night my papa would take meAnd tuck me in my bedKiss me on my headAfter all my prayers were saidAnd there were yearsOf sadness and of tearsThrough it allTogether we were strongWe were strongTimes were roughBut Papa he was toughMama stood beside him all alongGrowing up with them was easyThe time had flew on byThe years began to flyThey aged and so did IAnd I could tellThat mama she wasn''''t wellPapa knew and deep down so did sheSo did sheWhen she diedPapa broke down and he criedAnd all he could say was, "God, why her? Take me!"Everyday he sat there sleeping in a rocking chairHe never went upstaisBecause she wasn''''t thereThen one day my Papa said,"Son, I''''m proud of how you''''ve grown"He said, "Go out and make it on your own.Don''''t worry. I''''m O.K. alone."He said, "There are things that you must do"He said, "There''''s places you must see"And his eyes were sad as heAs he said goodbye to meEvery time I kess my childrenPapa''''s words ring trueHe said, "Children live through you.Let them grow! They''''ll leave you, too"I remember every word Papa used to sayI kiss my kids and prayThat they''''ll think of meOh how I prayThey will think of meThat waySomeday

Chia sẻ trang này