1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Bố tôi

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi muadong_lanhgia, 31/07/2004.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. scarlet80

    scarlet80 Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    11/08/2004
    Bài viết:
    157
    Đã được thích:
    0
    Bạn nghĩ tôi hạnh phúc hơn người chưa biết bố mình là ai sao?Tôi cũng ko muốn nói về vấn đề này nữa.
    Trong sâu thẳm trái tim mình tôi cũng khao khát một vòng tay ấm áp của người cha dành cho con gái.
    Cảm ơn garfieldfatcat, người duy nhất trong topic này hiểu và thông cảm cho mình. Đúng là sai lầm của con người sẽ không thể tha thứ nếu xét về mặt nhân cách và đạo đức. Mình cũng đã thử nhiều lần, nhưng mình ko làm được. Khi đọc bài viết của bạn mình đã khóc đấy, rất may lúc đó trong phòng không có ai, ko thì xấu hổ lắm.
    Cảm động lắm bởi có được một người an ủi cho nỗi đau của mình, một người duy nhất.
    Tặng cho bạn một bông hoa này
    Được scarlet80 sửa chữa / chuyển vào 12:37 ngày 30/08/2004
  2. Jolie2222

    Jolie2222 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/01/2004
    Bài viết:
    788
    Đã được thích:
    0
    Bố... con cú bố lắm cơ.... bắt con phải làm Jồ li ẹt te 1tiếng đồng hồ trên tầng 5 sáng sớm tinh mơ con gà mái mơ.......
    Bố...... con tặng bố cái điện thoại cộng thẻ sim nhưng để con dùng ké nốt 1 tuần này nữa nhá
    Bố.... cho dù đôi khi bố mắng con là con gái con đứa đi chơi toàn về muộn, rồi là... thế này ... thế khác, nhưng con vẫn thương và yêu bố... chỉ tại con không thích thể hiện ra bên ngoài....... và với mẹ......
    Bố.... chắc bố sẽ rất sướng khi con tặng bố điện thoại đấy nhỉ..... nhưng bố cố đợi 1 tuần nữa nhá.........để con thử cái cảm giác lén lút trong một tuần vì chơi hẳn 2 cái điện thoại trong túi quần mà bố mẹ không biết gì.
    1.2.3 bố con mình cùng đợi...............
  3. Jolie2222

    Jolie2222 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/01/2004
    Bài viết:
    788
    Đã được thích:
    0
    Bố... con cú bố lắm cơ.... bắt con phải làm Jồ li ẹt te 1tiếng đồng hồ trên tầng 5 sáng sớm tinh mơ con gà mái mơ.......
    Bố...... con tặng bố cái điện thoại cộng thẻ sim nhưng để con dùng ké nốt 1 tuần này nữa nhá
    Bố.... cho dù đôi khi bố mắng con là con gái con đứa đi chơi toàn về muộn, rồi là... thế này ... thế khác, nhưng con vẫn thương và yêu bố... chỉ tại con không thích thể hiện ra bên ngoài....... và với mẹ......
    Bố.... chắc bố sẽ rất sướng khi con tặng bố điện thoại đấy nhỉ..... nhưng bố cố đợi 1 tuần nữa nhá.........để con thử cái cảm giác lén lút trong một tuần vì chơi hẳn 2 cái điện thoại trong túi quần mà bố mẹ không biết gì.
    1.2.3 bố con mình cùng đợi...............
  4. tthhmm

    tthhmm Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    01/05/2002
    Bài viết:
    1.104
    Đã được thích:
    112
    lâu quá ko vào toipc này thấy topic này vẫn hay như ngày nào, mọi người có quan điểm khác nhau về bố .Còn mình , ko hợp với bố lắm , hầu như 2 bố con lúc nào cũng xung khắc với nhau nhưng như thế ko có nghĩa là mình ko yêu bố .Trong mắt mình bố vẫn là người mà mình yêu quí nhất( tất nhiên là sau mother rui)
  5. tthhmm

    tthhmm Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    01/05/2002
    Bài viết:
    1.104
    Đã được thích:
    112
    lâu quá ko vào toipc này thấy topic này vẫn hay như ngày nào, mọi người có quan điểm khác nhau về bố .Còn mình , ko hợp với bố lắm , hầu như 2 bố con lúc nào cũng xung khắc với nhau nhưng như thế ko có nghĩa là mình ko yêu bố .Trong mắt mình bố vẫn là người mà mình yêu quí nhất( tất nhiên là sau mother rui)
  6. Meo-meo

    Meo-meo Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    06/02/2002
    Bài viết:
    211
    Đã được thích:
    1
    Ngày bố mất, con rơi vào một cái vực thẳm đen ngòm. Mỗi ngày về nhà nghe tiếng tụng kinh và nhìn cái màn trắng toát phủ ngoài, con lại khóc, lúc này con vẫn khóc khi viết những dòng này và con không thể chịu đựng được cái suy nghĩ là con không còn bao giờ được gặp bố nữa. Sẽ chẳng có ai mỗi sáng lay con dậy rồi năn nỉ con đi chạy thể dục cùng nữa. Chẳng có ai gọi con là con "yêu tinh" quái ác nữa. Không bao giờ, không bao giờ con chấp nhận được cái suy nghĩ là con mất bố!
    Con đã rất cố gắng chấp nhận sự thực, con đã thật cố gắng tập làm quen với điều đó nhưng ....... Sau khi bố mất 1 tuần, con không chịu nổi và con xin mẹ book vé đi Nha Trang, nơi mà con luôn yêu thích vài ngày, con muốn không nhìn thấy cái ảnh bố trên bàn thờ vì con không thể chấp nhận chuyện đó ... nhưng kết quả thật thê thảm! Con lao về nhà vào ngày hôm sau vì con không chịu được cảm giác ở một mình. Rồi con lao vào học với mong muốn quên cảm giác của con nhưng mỗi ngày học xong và trở về phòng mình, con lại khóc như một con điên. Sáng nào đi học mắt con cũng đỏ hoe - 3 tháng sau không chịu nổi, con xin về VN sớm 1 tháng. Ngày nào đi làm về con cũng thấy thiếu thiếu một cái gì đó. Chẳng còn ai để con chọc giận, chẳng còn ai để con vứt giầy ở góc phòng rồi lao vào đứng trước cái Ti vi mà múa may quay cuồng để bố không nhìn thấy Tivi đang chiếu cái gì. Chẳng còn ai để con nhảy vào lòng ngồi cho dù con đã ở cái tuổi mà nhiều đứa bạn con đã có gia đình, có con. mọi chuyện thật khó k hăn với cả mẹ và con bố ạ>
    nhưng con đang rất cố gắng làm theo những mong muốn của bố. Chắc chắn con sẽ cho em sang học, bằng mọi giá con phải làm được vì đó là điều con hứa với bố trước khi bố mất. Bố đừng lo lắng nhé, bước đầu em con đã thành công rồi đấy, ước gì bố có mặt để nhìn thấy sự trưởng thành của em nhỉ??? Giá có bắt con đổi bất cứ cái gì để có lại bố thì con cũng sẽ làm bố ạ.
    Chắc Tết này con không ở nhà để thắp hương cho bố rồi, bố yêu con gái nhiều lắm nên chắc bố thông cảm mà. Con đang cố để em con thành người bố ạ, con biết đó là điều bố luôn mong muốn, con sẽ phải làm được điều đó bố thân yêu ạ.
  7. Meo-meo

    Meo-meo Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    06/02/2002
    Bài viết:
    211
    Đã được thích:
    1
    Ngày bố mất, con rơi vào một cái vực thẳm đen ngòm. Mỗi ngày về nhà nghe tiếng tụng kinh và nhìn cái màn trắng toát phủ ngoài, con lại khóc, lúc này con vẫn khóc khi viết những dòng này và con không thể chịu đựng được cái suy nghĩ là con không còn bao giờ được gặp bố nữa. Sẽ chẳng có ai mỗi sáng lay con dậy rồi năn nỉ con đi chạy thể dục cùng nữa. Chẳng có ai gọi con là con "yêu tinh" quái ác nữa. Không bao giờ, không bao giờ con chấp nhận được cái suy nghĩ là con mất bố!
    Con đã rất cố gắng chấp nhận sự thực, con đã thật cố gắng tập làm quen với điều đó nhưng ....... Sau khi bố mất 1 tuần, con không chịu nổi và con xin mẹ book vé đi Nha Trang, nơi mà con luôn yêu thích vài ngày, con muốn không nhìn thấy cái ảnh bố trên bàn thờ vì con không thể chấp nhận chuyện đó ... nhưng kết quả thật thê thảm! Con lao về nhà vào ngày hôm sau vì con không chịu được cảm giác ở một mình. Rồi con lao vào học với mong muốn quên cảm giác của con nhưng mỗi ngày học xong và trở về phòng mình, con lại khóc như một con điên. Sáng nào đi học mắt con cũng đỏ hoe - 3 tháng sau không chịu nổi, con xin về VN sớm 1 tháng. Ngày nào đi làm về con cũng thấy thiếu thiếu một cái gì đó. Chẳng còn ai để con chọc giận, chẳng còn ai để con vứt giầy ở góc phòng rồi lao vào đứng trước cái Ti vi mà múa may quay cuồng để bố không nhìn thấy Tivi đang chiếu cái gì. Chẳng còn ai để con nhảy vào lòng ngồi cho dù con đã ở cái tuổi mà nhiều đứa bạn con đã có gia đình, có con. mọi chuyện thật khó k hăn với cả mẹ và con bố ạ>
    nhưng con đang rất cố gắng làm theo những mong muốn của bố. Chắc chắn con sẽ cho em sang học, bằng mọi giá con phải làm được vì đó là điều con hứa với bố trước khi bố mất. Bố đừng lo lắng nhé, bước đầu em con đã thành công rồi đấy, ước gì bố có mặt để nhìn thấy sự trưởng thành của em nhỉ??? Giá có bắt con đổi bất cứ cái gì để có lại bố thì con cũng sẽ làm bố ạ.
    Chắc Tết này con không ở nhà để thắp hương cho bố rồi, bố yêu con gái nhiều lắm nên chắc bố thông cảm mà. Con đang cố để em con thành người bố ạ, con biết đó là điều bố luôn mong muốn, con sẽ phải làm được điều đó bố thân yêu ạ.
  8. Bouton_de_Rose

    Bouton_de_Rose Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/08/2004
    Bài viết:
    83
    Đã được thích:
    0
    Mẹ ốm.. Con bổ nhào bổ ngửa lo lắng, đt đi khắp nơi nhờ vả người đến chăm nom, đứng ngồi không yên, gọi điện thoại về năm lần bẩy lượt một ngày..
    Bố ốm.. Con hờ hững như không, nhắn một cái tin yêu thương con cũng ngại, gọi điện thoại hỏi thăm Bố con cũng ngại, luôn luôn có cảm giác đầy giả tạo trong con...
    Nhiều lần, con cũng cố gắng lý giải? Tại sao Bố nhỉ, hay tại con xa Bố quá dài? hay tại Bố làm tổn thương con quá lớn? Con ít khi nhớ Bố, con cũng ít khi nghĩ về Bố mà nếu có nhớ đến Bố thì lại đầy những ý nghĩ cay nghiệt. Con đã mất gần 10 năm để có được cảm giác con có Bố trong đời, để lại có cảm giác tin tưởng và yêu thương Bố nhưng cũng chỉ mất có vài ngày Tết để lại đau đớn vì cảm giác mất mát ...
    Con gần như phát điên. Con điên cuồng ghen. Bố chỉ là của Mẹ thôi chứ? Duy nhất của Mẹ chứ? Tại sao lại thế hả Bố? Giá mà Bố biết được cảm giác của con gái Bố lúc đó? Nó đã đau vì bị cắt tim đến thế nào Bố ạ.
    Con lang thang đi vào một ngôi Chùa, mấy ni cô và sư bà thấy dáng con thất thểu cứ lo lắng cho con, con đã ngồi trong ngôi Chùa đó cả ngày, cả nhà mình nháo nhào đi tìm con, Mẹ đã lên sông Bo để tìm con nữa, Mẹ sợ con bỏ Mẹ mà đi...
    Lời cầu xin của con quả thật có linh nghiệm, đó là lần đầu tiên con tin vào tâm linh. Con có một người Bố mới, Bố nuôi...
  9. Bouton_de_Rose

    Bouton_de_Rose Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/08/2004
    Bài viết:
    83
    Đã được thích:
    0
    Mẹ ốm.. Con bổ nhào bổ ngửa lo lắng, đt đi khắp nơi nhờ vả người đến chăm nom, đứng ngồi không yên, gọi điện thoại về năm lần bẩy lượt một ngày..
    Bố ốm.. Con hờ hững như không, nhắn một cái tin yêu thương con cũng ngại, gọi điện thoại hỏi thăm Bố con cũng ngại, luôn luôn có cảm giác đầy giả tạo trong con...
    Nhiều lần, con cũng cố gắng lý giải? Tại sao Bố nhỉ, hay tại con xa Bố quá dài? hay tại Bố làm tổn thương con quá lớn? Con ít khi nhớ Bố, con cũng ít khi nghĩ về Bố mà nếu có nhớ đến Bố thì lại đầy những ý nghĩ cay nghiệt. Con đã mất gần 10 năm để có được cảm giác con có Bố trong đời, để lại có cảm giác tin tưởng và yêu thương Bố nhưng cũng chỉ mất có vài ngày Tết để lại đau đớn vì cảm giác mất mát ...
    Con gần như phát điên. Con điên cuồng ghen. Bố chỉ là của Mẹ thôi chứ? Duy nhất của Mẹ chứ? Tại sao lại thế hả Bố? Giá mà Bố biết được cảm giác của con gái Bố lúc đó? Nó đã đau vì bị cắt tim đến thế nào Bố ạ.
    Con lang thang đi vào một ngôi Chùa, mấy ni cô và sư bà thấy dáng con thất thểu cứ lo lắng cho con, con đã ngồi trong ngôi Chùa đó cả ngày, cả nhà mình nháo nhào đi tìm con, Mẹ đã lên sông Bo để tìm con nữa, Mẹ sợ con bỏ Mẹ mà đi...
    Lời cầu xin của con quả thật có linh nghiệm, đó là lần đầu tiên con tin vào tâm linh. Con có một người Bố mới, Bố nuôi...
  10. tambiet_vt

    tambiet_vt Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/07/2004
    Bài viết:
    31
    Đã được thích:
    0
    bố ạ! con chỉ muốn nói với bố là bây giờ con đã ngoan và học hành tử tế.tại sao mỗi lần con về là bố lại mắng con nhiều đến như vậy, từ trong con, con biết là con đã đánh mất đi sự tin tưởng của bố dành cho con rồi,tất cả những thứ đồ mà bỗ đã mua tặng con khi con xuống hà nội học con đã nỡ bán mất khi con chơi bờ,ngay ca cái phone đĩa thằng bạn con gửi về từ bên đức con cũng đã bán hết.Nhưng bây giờ con đã ngoan rồi tại sao bố không mua cho con cái computer để con làm đồ án.được kì này con sẽ đạt đưọc học bổng để bố phai tin là con đã thay đổi.đến thàng bạn con cũng phải nói là phục con vì con đã bỏ được sự chơi bời cơ mà,từ trước tới nay con chưa muốn viẹc gì là không làm được cả.được bố hãy đợi đấy con sẽ chưng minh cho bố thấy

Chia sẻ trang này