1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

BỞI ĐÓ LÀ TÌNH YÊU !

Chủ đề trong 'Tản mạn Sài Gòn' bởi solop, 29/04/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. solop

    solop Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/09/2004
    Bài viết:
    988
    Đã được thích:
    0
    BỞI ĐÓ LÀ TÌNH YÊU !

    THIÊN THẦN GIẤU MẶT CỦA TÔI ​

    Đó là một ngày đi làm bình thường như bao ngày khác. Anh ngồi đọc mấy xấp tài liệu vừa in từ máy ra , lâu lâu lơ đãng gõ mấy ngón tay vào bàn phím vi tính. Công việc của anh chẳng mấy thú vị nhưng đó là một công việc để Anh kiếm đủ tiền trang trải cho sinh hoạt , mua nhà riêng và đặc biệt là có thể sống cho một cuộcđời Anh muốn. Đúng , đó là một công việc , nhưng chán kinh khủng.

    Anh vừa sửa xong một chương trình máy tính bị nhiễm virus và đang cho chạy thử lại chương trình. Anh thầm nghĩ nếu chương trình chạy suôn sẻ, Anh sẽ nghỉ tay một chút. Có lẽ Anh sẽ đi pha một tách cà phê ở tầng dưới hoặc chuồn xuống căn tin dưới đường mua một vài cái bánh ngọt lên ăn. Anh nhấn nút cho chạy chương trình , máy báo một ít lỗi nhưng Anh lờ đi, vẫn cho máy chạy tiếp đến khi mẫu lệnh " Hoàn toàn thành công" xuất hiện trên máy. Mấy lỗi nhỏ sẽ sửa sau, Anh lầm bầm.

    Đi pha cà phê uống thôi, Anh nhủ thầm và đứng dậy, đóng xấp tài liệu và màn hính máy, Anh nhanh chân bước xuống tầng dưới nơi có đặt máy pha ca phê mới. Xuống lầu thì hơi xa hơn chỗ Anh ngồi một chút nhưng cà phê ở đây uống ngon hơn. Đang loay hoay thò tay vào túi kiếm mấy đồng xu lẻ cho vào máy pha cà phê, Anh vô ý đụng cái rầm vào một dáng người đang lui cui hứng cà phê từ máy.

    Anh lí nhí mấy câu xin lỗi khi thấy người phụ nữ ngước mắt lên nhìn Anh tỏ vẻ giận dữ vì cà phê văng toé lên cả người cô. Anh lại lí nhí xin lỗi , trong đầu tự hỏi sao mình chưa gặp cô này bao giờ. Anh nghĩ Anh biết mặt hết tất cả các nữ nhân viên xinh đẹp ở đây vì dù gì Anh cũng còn độc thân và những bữa tiệc Giáng Sinh ở văn phòng là cơ hội tốt để bắt đầu một mối quan hệ. Anh hay nghe mọi người ở văn phòng nói thế chứ bản thân Anh thấy mấy bữa tiệc đó dạo gần đây cũng nhạt nhẽo dần. Anh rót đầy ly cà phê, trở lại chỗ làm việc cũng vừa lúc nhận ra đã đến giờ ăn trưa. Anh ngồi vào bàn dọn dẹp lại đống tài liệu, mọi người trong phòng đã tản xuống căn tin ăn trưa. Anh nhấp một ngụm cà phê và ngồi dán mắt vào máy vi tính. Anh nhấp chuột vào mạng , Anh thích tranh thủ vào mạng chat vào giờ ăn trưa hơn là vừa ăn trưa vừa tán gẫu với các đồng nghiệp ở căn tin. Anh vào diễn đàn trò chuyện trên mạng như thường lệ với nick name Chàng Mắt Xanh. Có vài người thường chat với Anh qua mạng cũng đang ở đó , có cả nam lẫn nữ. Một tên mới xuất hiện, Thiên Thần Giấu Mặt . Đây là lần đầu tiên cô xuất hiện trên diễn đàn này nên cũng như những người khác , anh gõ vào dòng chào cô. Khi chat với cô , Anh có cảm giác rất lạ nhưng Anh vột gạt qua một bên, cho rằng đó chỉ là cảm giác đầu tiên khi gặp người mới thôi. Như thường lệ, Anh cũng hỏi vài câu xã giao và tìm hiểu sơ sơ về gu của người bạn chat mới . Cô chạc tuổi Anh và cũng khá hóm hỉnh. Anh gõ máy chat liên tục cho đến khi đến khi nghe tiếng mọi người lục tục kéo về phòng làm việc. Mấy ngày sau đó, mỗi khi lên mạng là Anh chat với Thiên Thần Giấu Mặt nhiều nhất . Anh được biết cô sống ở cùng thành phố với Anh nhưng không biết chính xác ở khu nào. Cô ta có vẻ lưỡng lự không muốn cho anh biết chỗ ở chính xác. Rồi mấy tháng trôi qua , mùa Giáng Sinh thoắt cái lại đến. Văn phòng Anh rộn rịp chuẩn bị tiệc Giáng Sinh cho nhân viên. Anh kể cho Thiên Thần Giấu Mặt nghe bữa tiệc sắp tới bên văn phòng Anh , Anh nói chắc Anh chỉ ghé qua cho có mặt một chút nhưng không chắc sẽ phải ở lại trong bao lâu. Thiên Thần Giấu Mặt nói chỗ cô làm việc cũng tổ chức tiệc vào ngày đó, chắc cô cũng chỉ ghé qua cho có mặt.

    Có mấy lần Anh sắp xếp hẹn gặp mặt Thiên Thần Giấu Mặt nhưng cô cứ lần lừa , viện cớ rằng cô rất ngại gặp mặt những người bạn trò chuyện trên mạng. Càng trò chuyện , họ càng thân thiết và hiểu nhau hơn , người này đều biết rõ người kia thích cái gì và ngược lại.

    Vào đêm tiệc Giáng Sinh , Anh cũng đến. Không khí khá vui , nhạc xập xình và mọi người dìu nhau ra nhảy coi vui vẻ xôm tụ. Anh định bụng sẽ chuồn về vào khoảng giữa buổi tiệc nhưng mấy ly bia và tiếng nhạc xập xình kéo chân Anh ở lại lúc nào cũng không hay. Buổi tối càng thêm thú vị khi Anh bất ngờ chạm mặt cô gái Anh gặp ở chỗ pha cà phê cáh đó mấy tháng , và lần đầu tiên Anh nhận ra cô gái trông khá xinh. Có chút men bia và lâng lâng trong không khí Giáng Sinh vui v3, Anh lấy hết can đảm tiến đến chỗ cô gái bắt chuyện. Cô nói chuyện rất có duyên và quyến rũ . Ngay lập tức họ nói chuyện hút lấy nhau như thế cả hai đã quen nhau lâu lắm rồi . Cô làm ở phòng phục vụ khách hàng ở tầng dưới. Họ tán gẫu , ôm nhau khiêu vũ và khi bản nhạc cuối cùng trỗi lên trước khi tiệc tàn , Anh hôn cô say đắm trong điệu nhảy. Tim Anh đập thình thịch như tiếng trống chầu.

    Anh đưa cô về nhà , hôn cô lần cuối khi chào giã biệt. Tay họ chẳng muốn rời nhau nhưng cô lại từ chối khi Anh mời cô đi uống cà phê lần gặp tới . Cô cười to " Lần trước uống cà phê Anh làm đổ hết lên người em , Anh không nhớ sao ? " Vừa cười cô vừa hôn Anh lần nữa và nhanh chóng biến về phía cửa nhà trước khi Anh kịp phản ứng trả lời.

    Anh lái xe về nhà, không lý giải nổi cảm xúc của mình. Anh có cảm giác lạ lắm , chưa bao giờ Anh có cảm giác này. Anh lúng túng không biết làm gì Anh cần phải tâm sự với một ai đó. À phải rồi Anh sẽ tâm sự với Thiên Thần Giấu Mặt .

    Sáng hôm sau là Thứ Bảy, Anh dậy, ăn sáng xong là ngồi vào máy, lên mạng kiểm tra thư. Vừa vào mạng Anh đã thấy nhấp nháy báo có thư mới . Thư của Thiên Thần Giấu Mặt.

    Ngay khi gặp cô trên mạng , Anh đã nhận biết được sự hào hứng của cô . Cũng giống như Anh, cô kể cô gặp được một người trong bữa tiệc tối hôm trước . Cô huyên thuyên kể về người đó , Anh ta lịch sự và dễ thương như thế nào , Anh dí dỏm ra sao và cảm giác của cô khi Anh hôn cô lần đầu tiên. Tự nhiên Anh cảm thấy hơi ganh tị , nhưng cũng thông cảm vì Anh cũng đang xao xuyến với người Anh gặp tối hôm qua mà. Anh kể cho Thiên Thần Giấu Mặt nghe chuyện Anh gặp cô gái ngày hôm qua, không giấu giếm chuyện tim Anh suýt ngừng đập khi gặp lại cô ấy. Thiên Thần hẹn Anh tối lên mạng trò chuyện tiếp.

    Nguyên ngày hôm đó đầu óc Anh tràn đầy hình ảnh của cô gái gặp tại bữa tiệc. Anh có cảm giác thân thiết và thoải mái khi bắt chuyện với cô ta như thể hai người đã quen nhau từ lâu lắm rồi. Tối hôm đó Anh lại lên mạng gặp Thiên Thần Giấu Mặt , Anh chưa kịp mở đầu câu chuyện thì Thiên Thần đã thao thao bất tuyệt về người đàn ông cô gặp ngày hôm qua. Buổi nói chuyện cứ tiếp tục , cho đến khi Anh chợt cảm thấy có cái gì đó là lạ, cùng lúc đó Thiên Thần cũng ngưng gõ máy , không xuất hiện trên màn hình một hồi lâu . Anh giật mình , có cái gì đó trùng hợp ở đây, buổi tiệc Giáng Sinh , người mà họ gặp trong buổi tiệc , sao họ không nhận ra nhỉ ?

    Cô gởi Anh tin nhắn : " Có phải ? phải là Anh không ? Phải Anh không vậy ?"

    Im lặng , cô không biết phải nói thế nào , Anh cũng vậy . Tin nhắn xuất hiện trên màn hình lần nữa " Vui lòng gọi cho em" tiếp theo là số điện thoại của cô trên màn hình. Cô chưa bao giờ có ý định cho Anh số điện thoại của mình. Anh lập tức thoát ra khỏi mạng , với tay bấm số điện thoại. Một giọng nói nhỏ nhẹ trả lời. Tim Anh như muốn nhảy ra khỏi ***g ngực " Cô gái ở bữa tiệc phải không ?" . " Là Anh hả ? " cô run run trả lời " Đúng là Anh rồi "

    Anh không biết là cô vui hay buồn hay gì gì nữa. Anh không nghe cô nói gì nữa , chỉ nghe thấy tiếng nức nở nhỏ ở đầu dây.

    " Em chính là Thiên Thần Giấu Mặt đúng không ? đúng không em ? "

    Một tiếng cười nhẹ từ đầu dây : " Không phải ! "

    Cả hai cùng bật cười và cùng bật ra câu trả lời. Cuộc điện thoại kéo dài cả mấy tiếng sau đó, cả hai cũng không nhớ ra là họ đã nói gì sau đó.

    Họ hẹn gặp nhau vào tối hôm sau ở quán cà phê gần văn phòng, tán gẫu về bữa tiệc Giáng Sinh hôm nọ và bẽn lẽn nhớ lại những gì họ đã kể cho nhau nghe về người họ gặp tại buổi tiệc, không biết rằng chính là họ đang nói về nhau. Kể từ sau đó, mọi người trong văn phòng không hiểu sao cứ thấy hai người này nhìn nhau cười mỗi khi đụng mặt nhau trong văn phòng. Tin đồn râm ran cho đến khi mọi người chính thức nhận được thiệp đám cưới với tên của hai người : Chàng Mắt Xanh và Thiên Thần Giấu Mặt.
  2. solop

    solop Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/09/2004
    Bài viết:
    988
    Đã được thích:
    0
    Tình yêu có những lý lẽ của riêng nó mà không làm sao hiểu được
    Tình yêu làm hai tâm hồn cô đơn gần nhau hơn , cần nhau hơn , bảo vệ nhau và an ủi nhau nhiều hơn.
    Chân lý cuối cùng trên cõi đời vẫn chỉ là tình yêu . Yêu là sống và còn sống là còn yêu .​
    .................​
    Họ lấy nhau đã lâu lắm rồi , như mọi cặp vợ chồng khác , cuộc sống gia đình họ cũng có những thăng trầm. Một ngày , chị vợ cắng đắng anh chồng, chỉ vì Anh quá hăng say công việc nên dạo gần đây Anh thường đi làm về trễ , không phụ giúp Chị một tay trong việc gia đình được. Họ cãi nhau một hồi, Anh chồng thất vọng và chị vợ vẫn chưa nguôi giận.
    Chị vợ không thèm mở miệng nói chuyện với Anh suốt cả tuần sau đó. Muốn làm hoà anh chồng bắt chuyện với chị bằng cách đưa cho chị mấy tờ giấy và cây viết chì. Anh đề nghị cả hai bình tĩnh ngồi xuống bàn và viết lên giấy tất cả những nỗi tức giận , khó chịu , những điều họ cảm thấy không hài lòng trong những năm chung sống với nhau . Sau đó họ sẽ trao đổi giấy và thảo luận tiếp.
    Chị vợ đồng ý và miệt mài ngồi viết, chẳng thèm ngẩng đầu lên nhìn chồng vì chị cảm thấy có quá nhiều điều khiến chị không hài lòng. Người chồng lẵng lặng nhìn vợ một hồi lâu rồi mới đặt bút viết . Sau mười lăm phút , họ đổi giấy cho nhau.
    Người chồng nhìn vào tờ giấy đầy những lời than phiền của vợ. Chắc là chị vẫn còn giận lắm. Khi người vợ nhìn vào tờ giấy của chồng , nét mặt c hị ta biến đổi hẳn đi, chị xấu hổ xin lại tờ giấy trên tay anh và vội xé đi . Trên tờ giấy của người chồng chỉ viết vỏn vẹn có ba chữ : "ANH YÊU EM"
  3. solop

    solop Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/09/2004
    Bài viết:
    988
    Đã được thích:
    0
    Tình yêu thầm lặng là tình yêu thiêng liêng . Trong bóng mờ trái tim ẩn kín một tình yêu sáng rực như trân châu . Trong ánh sáng ban ngày kỳ lạ tình yêu lu mờ một cách đau thương ​
    Đó là một buổi sáng ngày Lễ Tình Nhân ở một hòn đảo thơ mộng. Tôi vẫn còn nằm nướng trên giường, chồng tôi đã dậy từ rất sớm , đang chuẩn bị bữa ăn sáng. Bất chợt tôi bị đánh thức bởi mùi thịt nướng thơm phức và tiếng chén đĩa, xông c hảo kêu leng keng dưới bếp. Vẫn chưa tỉnh ngủ hẳn, tôi nằm nán lại trên giường một chút thì Anh bước vào vẻ mặt tươi rói " Chúc ngày Lễ Tình Nhân vui vẻ, dậy nào em yêu , bữa sáng đã sẵn sàng" Vì chúng tôi cũng không dư dả gì lắm để đi ra ngoài ăn sáng hoặc ăn bữa tối thịnh soạn tại nhà hàng, Anh quyết định sẽ làm bữa sáng tại nhà thật đặc biệt cho chúng tôi. Khi bước qua nhà bếp vào phòng ăn tôi đã bật khóc khi thấy những gì Anh đã làm cho tôi . Anh chiên trứng xếp thành hình trái tim để lên đĩa tặng cho tôi. Anh cũng lấy hai miếng bánh mì xếp thành trái tim để lên đĩa. Anh nói một trái tim dành cho Anh và một trái tim dành cho tôi . Anh dùng nước sốt viết lên chữ "Anh yêu em" lên đĩa thức ăn của tôi. Đến tận bây giờ tôi cũng không bao giờ quên bữa ăn sáng đặc biệt hôm đó . Anh là một người chồng tuyệt vời , lãng mạn nhất mà tôi được biết . Anh là tình yêu của tôi , là điều tuyệt duyệt nhất trong đời tôi. Anh còn là một người bạn thân , một người chồng , người cha tuyệt vời nữa.
  4. solop

    solop Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/09/2004
    Bài viết:
    988
    Đã được thích:
    0
    Chính tình yêu làm trái đất quay vòng ,
    không có tình yêu còn người sẽ đến ngày tận thế.​
    Anh biết chắc rằng anh sẽ phải nhớ đến ông bố vợ tương lai trong việc trao cho nàng chiếc nhẫn đính hôn bằng kim cương. Anh và ông bố vợ tương lại bàn tính với nhau kế hoạch trao nhẫn. Hai người soạn ra một kịch bản và mỗi người đóng một vai.
    Kế hoạch là Anh sẽ tự nhốt mình trong một thùng hàng bằng gỗ lớn, đóng tại cửa hàng đồ gỗ của ông. Trên thùng có đục một vài lỗ thông khí nhỏ giúp anh có thể thở và quan sát đượ bên ngoài nhưng người ngoài không thể nhìn thấy gì ở trong.
    Anh thuê một chiếc xe tải nhỏ chở hàng và một vài thanh niên khỏe mạnh làm nhiệm vụ giao thùng hàng tới nhà nàng và có dấu tem bưu chính rõ ràng. Nghe tiếng chuông , bố nàng ra mở cửa và ký nhận thùng hàng. Ông gọi với vào trong nhà : " Con ơi ! có thùng hàng gởi cho con nè , con đặt mua cái gì mà có nguyên thùng to thế này ? "
    Cả nhà chạy ào đến xem thùng hàng , ai cũng ngạc nhiên hỏi: " Cái gì thế này ?" " Sao không mở ra xem đi , nhanh lên." Ai cũng nhốn nháo. Ông bố nhanh trí :" Để Bố đi lấy cái búa và vài dụng cụ mộc mở thùng giúp con nhé."
    Cả nhà ai cũng hồi hộp, không những chỉ nàng mà còn chị và mẹ nàng nữa. Họ nóng lòng muốn xem đến độ tỏ ra hơi sốt ruột và bực mình khi thấy bố cứ từ từ gỡ từng cái đinh một, ra vẻ như khoái chí lắm. Cuối cùng thì ông cũng mở được nắp thùng và đặt nắp xuống đất. Nàng thò đầu vào xem . Tất cả những gì nàng nhìn thấy là một dây những đĩa CD xếp thành vòng tròn với dòng chữ : " Anh yêu em ... Em sẽ đồng ý lấy Anh chứ ? "
    Nàng phì cười, vừa ngạc nhiên , vừa hạnh phúc và kéo sợi dây đĩa ra khỏi thùng. Chỉ chờ có thế, Anh ngoi đầu khỏi lớp đĩa mặt cười rạng rỡ, cầm tay nàng và nói : " Em chính là cô gái đẹp nhất đáng yêu nhất mà Anh từng gặp. Anh muốn chia sẻ suốt phần đời còn lại cùng em.. Em đồng ý làm vợ Anh chứ ?"
    Nước mắt ràn rụa , nàng nghẹn ngào đáp, " Em đồng ý" và Anh nhẹ nhàng ***g chiếc nhẫn đính hôn vào tay nàng.
  5. solop

    solop Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/09/2004
    Bài viết:
    988
    Đã được thích:
    0
    HOA HỒNG CỦA AI ?​
    Nắng chiều tắt dần trên cửa sổ , ánh sáng đèn len lỏi từ cửa kính văn phòng rọi vào đêm tối. Mọi người hối hả tắt máy , thu dọn đồ đạc chuẩn bị về nhà bắt đầu hai ngày nghỉ cuối tuần.
    Chị cũng nhanh tay hoàn tất nốt lá thư phải gởi đi ngày hôm nay và xem lại đống hồ sơ phải nộp trước cuối tuần. Chị đang định tắt máy vi tính thì bật chợt một bàn tay đặt lên vai chị. Quay đầu lại , Chị bắt gặp ánh mắt đầy trìu mến của Sếp, tim chị muốn nhảy ra ngoài.
    " Em vẫn còn ở đây à ? " anh cười thân thiện " Không muốn về nhà sao ?"
    Chị cười duyên dáng đáp " Cũng chẳng muốn lắm"
    Sẽ là khác nếu có Anh cùng ở đó, chị thầm nghĩ nhưng lại vội vàng giấu nhẹm ý nghĩ đó đi vì sợ anh sẽ phát hiện ra tình cảm của chị dành cho anh.
    Anh cười " Thứ Hai gặp lại nhé" Anh chào Chị và để chị lại một mình chìm đắm với ý nghĩ đó.
    Anh trông thật quyến rũ , Chị nhủ thầm khi nhìn theo bóng dáng anh khuất sau cánh cửa ra vào.
    Máy báo hiệu có thư mới , nhưng chị cũng chẳng thèm mở đọc . Chị thở dài , tắt máy vi tính và uể oải lê bước đến thang máy đi về. Chị chẳng có gì gọi là mái nhà ngoại trừ một căn nhà trống và đơn độc. Chồng chị đã bỏ đi từ rất lâu rồi . Đứa con trai duy nhất đang học đại học xa nhà và tất cả còn lại với chị chỉ là đêm cô đơn
    Chị bước đến của ra vào của tòa nhà . Đứng sằng ở cửa chờ chị là anh bảo vệ . Với nụ cười luôn nở trên môi , anh dường như luôn đứng sẵn ở đó chờ chị ,thông cảm và hiểu được những vui buồn của chị , thậm chí còn trước khi chị kịp nhận ra chúng. Có vẻ như anh biết rằng tình cảm của anh dành cho chị cũng sẽ chẵng đi tới đâu và anh cũng chẳng bao giờ dám trách chị. Như thường lệ , anh mở cửa cho Chị , tay anh gần như chạm vào người chị khi chị đi ngang qua.
    ?o Chào buổi tối. Chúc em ngủ ngon? Anh cười thật tươi với chị .
    ?o Chào anh , cảm ơn Anh. Anh cũng ngủ ngon nhé? Chị vừa đi đến chỗ đậu xe vừa ngoái đầu lại chào Anh và làm điệu bộ gởi cho anh cái hôn gió như mọi lần .
    Bãi đậu xe vắng tanh , chị bước đến bên xe mình mở và khi chị vừa ngồi xuống thì phát hiện có cái gì đó gắn ở phía trước đầu xe . Mở cửa xe bước ra ngoài xem , thì ra có ai đó đã gắn một nhánh hoa hồng đỏ ngay dưới cái cần gạt nước. Nhẹ nhàng gỡ cành hồng , chị nhìn quanh xem có miếng giấy nào ghi tên người gởi không , nhưng tuyệt nhiên không thấy gì cả .
    Chị lái xe về nhà , trong lòng cứ mãi thắc mắc không biết ai đã tặng hoa cho mình. Hay là sếp , chắc anh ta cũng đoán được tình cảm của chị dành cho anh nên bông hoa này ngụ ý anh cũng có tình cảm với chị. Hay cũng có thể là anh bảo vệ bày tỏ tình cảm với chị ?
    Chị nghĩ đến hết người này đến người khác nhưng cuối cùng chị cũng quay về với hai người đàn ông có quan hệ khá thân thiết với chị , sếp và anh bảo vệ . Cuối tuần trôi qua thật nhanh , Chị vẫn không khỏi suy nghĩ về người đã tặng chị đóa hoa hồng . Chị đã cắm nó vào lọ hoa xinh xắn trên bàn. Là ai trong hai người đó nhỉ ? Chị cứ tự hỏi và tự trả lời rằng hãy đợi đến thứ Hai rồi sẽ biết
    Rồi thứ Hai cũng đến , Chị đậu xe ở bãi như thường lệ và thấy anh bảo vệ đã đứng sẵn chờ mở cửa cho chị với nụ cười trên môi . Chị nhoẻn miệng cười thật tươi chào anh như cám ơn nếu như đoá hoa hồng đó là từ anh ?o Cảm ơn Anh nhiều nhé? Chị nói khi đi ngang qua anh , chị cố ý đi chậm lại để xem anh có phản ứng gì không , thế nhưng anh chẳng nói gì , cũng chẳng đề cập gì đến chuyện hoa hồng. Thấy thế chị nhanh chân đi về phòng làm việc.
    Sếp , vậy chắc chắn là sếp rồi ! Chị cười thầm , tim đập rộn ràng . Cuối cùng thì anh cũng tỏ cho mình biết tình cảm của anh dành cho mình rồi nhỉ ? Chị trộm nghĩ .
    Chị ngồi vào bàn làm việc đợi sếp , tim chị đập loạn xạ với ý nghĩ là anh đã tặng hoa hồng cho Chị .
    Trong khi chờ đợi , chị mở máy kiểm tra thư , Chị nhấp chuột vào cái thư đầu tiên , tức cái thư cuối cùng chị chưa kịp đọc hôm cuối buổi thứ Sáu vừa rồi. Thư của con trai chị !
    ?o Chào mẹ? , thư viết ?o Con đang ở nhà bạn con học nhóm , tranh thủ viết thư hỏi thăm mẹ. Hồi nãy trên đường đến nhà bạn con có đi ngang qua chỗ Mẹ nhưng thực sự không có thời gian ghé vào văn phòng hỏi thăm Mẹ. Con chỉ muốn nói với Mẹ rằng con rất yêu Mẹ. Chắc Mẹ thích bông hoa hồng con gởi ở xe chứ ? Con trai yêu của Mẹ ?o.
    Tất cả hạnh phúc của mình có đều do hạnh phúc của mình cho​
    Được solop sửa chữa / chuyển vào 13:57 ngày 06/05/2006
  6. solop

    solop Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/09/2004
    Bài viết:
    988
    Đã được thích:
    0
    ANH ĐÃ CHO TÔI BIỀT THẾ NÀO LÀ TÌNH YÊU ​
    Tôi đứng chênh vênh trên đầu vách đá gọi là đứng ở đầu vách đá nhưng tôi cũng đứng ở khu vực an toàn cho phép , ngay sau tấm biển báo " KHU VỰC ĐÁ LỠ NGUY HIỂM " . Không phải ai cũng dễ dàng nhận thấy tấm biển báo này vì nó đã bị gió thổi nằm bạt xuống cỏ và bị cỏ phủ lên một lớp mỏng . Chỉ có tôi biết rõ nó nằm ở đó và vì sao nó lại có mặt ở đó.
    Tôi phóng tầm mắt nhìn xuống bãi cỏ ở xa xa dưới chân vách núi , bãi cỏ xanh đẹp như một bàn cờ. Màu xanh lá cây của cỏ quyện với màu vàng của bắp và màu xanh của nước biển , một bức tranh phong cảnh đẹp tuyệt vời . Đẹp như cảnh vật ở thựơng giới , anh đã từng nói với tôi như vậy .
    Tôi nắm chặt bàn tay phải , bên trong có bức thư đã nhàu nát theo năm tháng. Đó là bức thư của Anh. Anh đã từng là mọi thứ trong cuộc đời tôi ; là tình yêu , cuộc sống , tương lại của tôi . Người đã từng dạy tôi cảm nhận vẻ đẹp của thiên nhiên , nuôi nấng tình yêu thiên nhiên trong tôi .
    Tôi gặp Anh khi tôi mới mười bảy tuổi. Ở cái tuổi đó tôi vẫn còn hay ngậm kẹo mút và ngân nga hát " Tuổi mười bảy thật đẹp . Tuổi mười bảy đi tìm chân lý..."
    Tôi đã học được chân lý đó. Như một bông hoa dưới nắng ấm, tôi nở rộ dưới vòng tay yêu thương của Anh. Chúng tôi sớm hiểu rằng tình cảm mà chúng tôi dành cho nhau là thứ tình cảm thiêng liêng , đặc biệt. Anh đã dạy tôi thế nào là tình yêu và yêu như thế nào , anh đã nuôi dưỡng tuổi trẻ của tôi bằng tình yêu của anh và cứ thế tôi kiêu sa như một " bông hồng " xinh đẹp mà anh vẫn thường âu yếm gọi.
    Lúc chúng tôi hiểu nhau cũng chính là lúc tôi lĩnh hội được chân lý của tuổi mười bảy . Anh không phải là người bình thường : Anh là một học giả ,anh là một vận động viên, một người đàn ông tốt sẵn sàng làm những điều tốt để cống hiến cho xã hội. Tuy giỏi giang là thế , anh đã cống hiến hết tình yêu của anh cho tôi, một cô bé mười bảy tuổi. Tôi đắm chìm trong hạnh phúc và sự mai mắn đó. Tôi hạnh phúc dâng hiến tất cả những gì tôi có cho anh , cả tâm hồn tôi , cả tình yêu và cả thân thể tôi.
    Rồi anh vào đại học , trước tôi một năm . Ai cũng nói tình yêu thời phổ thông rồi cũng sẽ bị chia cắt khi hai người phải rời nhau vào đại học. Nhưng cả tôi và anh đều tin rằng đây chỉ là một sự chia cắt tạm thời trong cuộc đời của chúng tôi thôi.
    Năm đầu xa anh , tôi chưa vào đại học . Ngày nào anh cũng gọi điện thoại cho tôi , lúc nào cũng kết thúc cuộc nói chuyện bằng câu " Anh rất vui vì có cơ hội được gặp em . Anh yêu em."
    Rồi anh gọi tôi vào một ngày tháng Mười Hai, anh nói anh không thể chờ để gặp tôi lâu hơn được nữa , nhưng chắc anh phải đi leo núi vài ngày , và anh sẽ có món quà đặc biệt dành cho tôi.
    Vách núi cao hơn sáu mươi mét . Anh đang đứng trên đỉnh núi , ngắm nhìn vẻ đẹp thiên nhiên hùng vĩ , bất chợt đá trên núi bị sạt lở từng mảng lớn cuốn anh theo xuống chân núi , Anh không giữ được mạng sống.
    Món quà anh dự định tặng tôi là chiếc nhẫn đính hôn . Mẹ anh trao cho tôi trong buổi tang lễ anh.
    Giờ đây , tôi đang đứng trên đúng cái vách núi mà anh đã từng trượt chân. Tôi mở lá thư cuối cùng anh viết cho tôi . Và cuối bức thư là câu nói mà Anh luôn nói " Anh rất vui vì có cơ hội được gặp em , Anh yêu em"
    Tôi không kìm nỗi những giọt nước mắt lăn dài trên mà . Tôi nhớ Anh kinh khủng.
    Tôi tưởng chừng như không sống nổi những tháng ngày sau khi Anh qua đời. Tôi vùi đầu vào việc học ở đại học rồi vội vàng kết hôn, có thai và ly dị. Tất cả trải qua chóng vánh trong vòng vài năm
    Rồi cách đây vài năm , tôi gặp một người bạn mới.
    Anh ta thường hay viết thư và gởi thiệp hỏi thăm và động viên tôi. Anh ta tiếp sứccho tôi trở lại cuộc sống của mình . Cuối cùng tôi nhận ra anh ta chính là người dành cho tôi . Anh ta chấp nhận tôi và đứa con riêng của tôi không một điều kiện gì. Anh ta dành hết tình yêu của Anh cho tôi , không đòi hỏi tôi phải đáp lại điều gì.
    Vào đúng ngày tôi nhận ra tôi cũng yêu anh ta , anh ta gởi cho tôi một tấm thiệp. Thật trùng hợp thay , cuối thư là những dòng chữ quen thuộc " Anh rất vui vì có cơ hội được gặp em , Anh yêu em"
    Tôi nhìn vào bên trái của lá thư , thư của người bạn trai mới . Tôi biết đây là lời chia tay cuối cùng với Anh , mặc dù tôi đã xa Anh hơn mười năm . Tôi biết Anh vẫn hướng về tôi , đang mỉm cười với tôi và nguyện cầu cho tôi. Tôi vẫn luôn nhớ Anh và tôi tự hỏi nếu tôi đi thêm bước nữa thì Anh phản ứng thế nào , nhưng tôi biết anh sẽ thông cảm và hiểu tôi.
    Tôi từ từ mở lòng bàn tay phải để lá thư của anh bay lơ lửng xuống chân núi , xoay xoay trong gió . Tôi nhét lá thư của người bạn trai mới vào túi áo khoác và từ từ rời ngọn núi hướng về phía chân đồi nơi tương lai tôi đang chở tôi ở đó
    Cảm ơn Anh đã cho tôi biết thế nào là tình yêu và cảm ơn Anh đã mang người bạn mới đến với tôi.
    Trên đời chỉ có một việc đáng nói là tình yêu , vì nó là mầm mống của sung sướng và là nguyên nhân của đau khổ ​
    Được solop sửa chữa / chuyển vào 14:39 ngày 06/05/2006
  7. qua_khu

    qua_khu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/01/2005
    Bài viết:
    202
    Đã được thích:
    0
    TÌM KIẾM MỘT TÌNH YÊU KHÁC​
    Triệu chứng đầu tiên của tình yêu chân thật ở con trai là sự rụt rè , còn ở người con gái là sự mạnh bạo . Hai phái có khuynh hướng tìm đến với nhau và bên này bù đắp cho tính cách của bên kia.​
    Cô ngước nhìn đồng hồ , chỉ còn mười phút nữa thôi anh sẽ về đây , như mọi ngày . Cô soi gương thêm lần nữa , sửa sang lại mái tóc. Cô thầm nghĩ , trong mình vẫn còn trẻ trung , quyến rũ ở cái tuổi năm mươi . Mặc dù tháng năm không tha cho vài nếp nhăn trên gương mặt cô, đặc biệt là hai nếp nhăn ở đuôi mắt. Đưa tay vuốt lại bộ đầm đang mặc, cô cười thầm , dáng người cô vẫn còn thanh mảnh và quyến rũ lắm.
    Đã lâu rồi cô không còn cảm giác hồi hộp mỗi khi anh đến nữa , dù gì thì hai người cũng quen nhau gần hai mươi năm rồi . Cô chỉ biết cô cảm thấy thoải mái mỗi khi được gần Anh thôi. Chỉ còn hai tuần nữa là hai người có thể tổ chức lễ kỷ niệm hai mươi năm lần đầu gặp nhau rồi.
    Cô nghe thấy tiếng lạch cạch của chìa khóa mở cửa nên đứng luôn ở đó chờ Anh. Anh vào nhà, cũng như thường lệ, ôm và hôn lên má cô , dấu hiệu cho biết Anh đã về. Cô vươn tay ra ôm chặt anh như muốn giữ anh lại , lưu lại cái giây phút yêu thương nhưng anh khéo léo gỡ nhẹ tay cô, đến bên ghế salon ngồi, với tay bật tivi và nói ?o Em pha cho Anh một tách trà nhé?
    Cô chần chừ một lúc , hôm nay cô muốn có một cái gì đó hơn là chỉ một tách trà. Đã lâu rồi hai người không có những cử chỉ nồng ấm , đam mê như trước kia. Hôm nay cô muốn anh có gì đó dặc biệt với cô, cô rất khao khát và mong muốn điều đó.
    Nhưng cô cũng phải xuống bếp lấy trà, cô đã pha sẵn rồi , biết thế nào anh cũng muốn uống nước trà nên đã chuẩn bị sẵn. Cô biết rằng anh sẽ ngồi đó xem tivi, tán gẫu với cô về công việc , tin tức xã hội rồi sẽ rủ cô đi uống nước ở một quán bar nào đó trước khi về nhà. Cuối cùng là sẽ hôn từ biệt để cô trở lại với căn nhà một mình, trống trải và cô đơn.
    Họ đã trải qua hai mươi năm với những ngày như thế này, trừ những chuyến đi nghỉ mát dài ngày như thế này , trừ những chuyến đi nghỉ mát dài ngày hiếm có, lúc đó cô mới được hạnh phúc một mình bên Anh. Những đêm còn lại cô chỉ là ?o người đàn bà khác ?o của Anh
    Vợ Anh biết chuyện của cô và Anh. Thậm chí bà ta đã từng đến nhà cô để kiếm chồng vài lần . Lúc nào Anh cũng giải thích với cô rằng vợ anh không chịu buông tha anh, mặc dù sống chung nhà nhưng Anh và vợ Anh đã ly thân và mỗi người có cuộc sống riêng. Tuy thế vợ Anh vẫn là vợ và cô vẫn chỉ là ?o người đàn bà khác?
    Buổi tối diễn ra như thường lệ, anh ở đó một lúc rồi về nhà và sẽ quay trở lại vào lúc khuya
    Cô ngồi vào bàn vi tính , đây là thú giải trí mới của cô , đem lại cho cô cái nhìn mới đối với cuộc sống của mình. Mỗi lần thấy cô ngồi vào máy tính là anh lại chê bai cô rằng cô sẽ chẳng hiểu tí gì về thứ máy móc này đâu , rằng Anh và cô đều đã quá lớn tuổi cho thứ kỹ thuật hiện đại này. Tuy nhiên , cô đã chứng minh cho Anh thấy rằng anh sai lầm. Giờ đây một phần cuộc sống của Cô gắn liền với cái máy con con này. Cô đã có rất nhiều bạn qua các cuộc trò chuyện trên mạng , chủ yếu là bạn trai. Cô chia sẻ với những người bạn mới những điều mà cô cảm thấy rất khó tâm sự cùng Anh cũng như người thân. Cô yêu thích cái giây phút được trò chuyện với bạn bè trên mạng , gởi thư cho nhau.
    Cô kiểm tra hộp thư trên máy , có thư mới từ một người bạn đặc biệt . Cô quen Anh được hơn một năm , thông qua mạng Internet . Tim cô xốn xang khi đọc thư của anh. Anh là vậy , luôn luôn vui vẻ , dí dỏm lịch sự trong những email gởi cho cô. Anh luôn đem đến cho cô nụ cười vui vẻ và hạnh phúc , nhất là trong những ngày như thế này . Cô thở dài , tắt máy đứng dậy dọn dẹp mấy tách trà . Trước khi xuống bếp cô dừng lại trước gương ngắm mình một lần nữa . Bất chợt không khí tĩnh lặng của căn nhà bị xé tan khi cô buông rơi khay đựng mấy tách trà và bình trà xuống đất và chạy ù tới cái máy điện thoại
    Cô không muốn làm ?o người đàn bà khác ?o nữa . Cuộc sống còn nhiều thứ phía trước đang chào đón cô, tại sao cô lại chịu cảnh lép mình trong bóng tối thế này. Không chần chừ cô bấm số điện thoại gọi Anh. Cô báo cho Anh biết cô đang trên đường đến thăm Anh. Cô cũng vui lây cái cảm giác vui và hạnh phúc của Anh khi nghe điện thoại của cô. Sau đó cô gọi người bạn cũ, không nghe anh trả lời máy , cô nhắn tin vào máy Anh rằng cô có việc phải đi ra ngoài một chút nên không chắc sẽ kịp về nhà khi anh ghé qua vào buổi đêm. Chắc Anh sẽ không biết rằng cô đi ngoài để kiếm cho mình một cuộc sống khác, một cuộc sống của riêng cô và một tình yêu khác , một tình yêu cũng của riêng cô, không phải chia sẻ với ai khác . Cô sẽ không phải là ?o người đàn bà khác ?o của bất cứ người đàn ông nào
  8. solop

    solop Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/09/2004
    Bài viết:
    988
    Đã được thích:
    0
    CÂY , LÁ VÀ GIÓ
    Nếu bạn muốn có tình yêu của ai đó? đầu tiên hãy yêu người đó trước đã ​
    CÂY
    Lý do tôi được gọi là cây là vì tôi thích vẽ cây , một thời gian dài, tôi vẽ 1 cái cây nhỏ ở góc những bức tranh của tôi. Tôi đã từng hẹn hò với 5 cô gái khi tôi còn học dự bị đại học , trong số đó có 1 người tôi rất mến, rất mến nhưng lại không có can đảm để quen cô ấy. Cô ấy không có khuôn mặt xinh đẹp , không có những ngón tay thon dài , không có một ngọai hình nổi bật , cô ấy là một cô gái hết sức bình thường.
    Tôi thích cô ấy , thật sự thích cô ấy , tôi thích sự ngây thơ, thích nét tinh nghịch , thích sự dễ thương , thông minh và yếu ớt của cô ấy. Lý do mà tôi không quen với cô ấy là vì tôi nghĩ người quá bình thường như cô ấy thì không hợp với tôi. Tôi cũng sợ rằng khi quen nhau rồi thì những tình cảm tốt đẹp tôi dành cho cô ấy cũng tan vỡ . Một phần cũng sợ những tin đồn sẽ làm tổn thương cô ấy . Tôi nghĩ rằng nếu cô ấy thật sự dành cho tôi thì cuối cùng cô ấy cũng sẽ là của tôi và tôi không việc gì phải từ bỏ mọi thứ vì cô ấy. Lý do cuối cùng đã khiến cô ấy ở bên cạnh tôi suốt 3 năm. Cô ấy nhìn tôi theo đuổi những cô gái khác và.. tôi đã làm cô ấy khóc suốt 3 năm đó?
    Cô ấy muốn làm một diễn viên giỏi nhưng tôi lại là một đạo diễn vô cùng khắt khe. Khi tôi hôn người bạn gái thứ 2 thì cô ấy từ đâu đi tới, cô ấy rất bối rối nhưng cũng chỉ cười và nói ?o cứ tự nhiên? trước khi chạy đi. Ngày hôm sau , mắt cô ấy sưng như một hạt dẻ. Tôi cố tình không hiểu lý do tại sao cô ấy khóc và chọc cô ấy suốt ngày hôm đó . Khi mọi người đi về hết, cô ấy ngồi khóc một mình trong lớp . Cô ấy không biết tôi quay trở về lớp để lấy đồ ?và tôi đã ngồi nhìn cô ấy khóc hơn 1 tiếng
    Người bạn gái thứ tư của tôi không thích cô ấy. Có một lần hai người đã cãi nhau , tôi biết theo tính cách của cô ấy , cô ấy chắc chắn không phải là người gây chuyện nhưng tôi vẫn đứng về phía bạn gái mình. Tôi mắng cô ấy , cô ấy đã nhìn tôi với một ánh mắt thật sự sốc , tôi đã không quan tâm đến cảm giác của cô ấy và bỏ đi với bạn gái của mình
    Ngày hôm sau , cô ấy vẫn cười giỡn với tôi như không có chuyện gì xảy ra, tôi biết cô ấy bị tổn thương nhưng tôi nghĩ cô ấy không biết rằng tôi cũng đau như cô ấy vậy.
    Khi tôi chia tay với người bạn gái thứ 5 , tôi đã hẹn hò với cô ấy , sau khi đi chơi được vài ngày tôi nói với cô ấy tôi có chuyện muốn nói , cô ấy nhìn tôi và cũng nói là có chuyện muốn nói cho tôi biết . Tôi nói cho cô ấy nghe về việc tôi chia tay và cô ấy nói cho tôi hay là cô ấy bắt đầu quen người con trai khác. Tôi biết người đó là ai, người đó đã theo đuổi cô ấy một thời gian dài , một ngừời con trai rất dễ thương , năng động và đầy sức sống . Việc người đó thích cô ấy đã được bàn tán trong trường một thời gian dài.
    Tôi không thể nói cho cô ấy biết là tim tôi đau như thế nào , tôi chỉ cười và chúc mừng cô ấy . Khi tôi về tới nhà , tim tôi đau đến nỗi tôi không thể đứng vững nổi nữa , giống như có một tảng đá đè nặng lên ngực tôi . Tôi không thở nổi , muốn hét thật to nhưng không thể . Nước mắt rơi xuống , tôi gục ngã và khóc . Đã bao nhiêu lần tôi nhìn thấy cô ấy khóc vì một người đàn ông cũng không chịu hiểu cho cảm giác của cô ấy ?
    Sau khi tốt nghiệp, tôi cứ đọc mãi cái cái tin nhắn được gửi 10 ngày sau đó , nó nói ?o lá rời cây là vì gió cuốn đi hay là vì cây không giữ lá lại?


    Suốt thời còn học dự bị đại học , tôi rất thích đi nhặt lá , tại sao ư ? Tại vì tôi thấy để một cái lá rời khỏi cái cây mà nó đã dựa dẫm lâu như vậy cần phải rất can đảm . Suốt thời gian học dự bị , tôi luôn ở rất gần một người con trai , không phải là bạn trai đâu? chỉ là bạn bè thôi.
    Khi anh ấy có người bạn gái đầu tiên. Tôi học được một cảm giác mà trước giờ tôi nghĩ là mình không thể có ?" Sự ghanh tị. Nỗi cay đắng đó không thể diễn tả bằng lời , giống như là cực đỉnh của đau khổ vậy. Nhưng sau đó 2 tháng thì họ chia tay , tôi chưa kịp vui mừng thì anh ấy lại quen tiếp một người con gái khác
    Tôi thích anh ấy và tôi biết rằng anh ấy cũng thích tôi. Nhưng tại sao anh ấy lại không hề biểu hiện ? Tại sao anh ấy thích tôi mà lại không chịu bắt đầu trước . Mỗi lần anh ấy có bạn gái mới là một lần tim tôi đau nhói . Thời gian trôi qua, tim tôi đã vì anh ấy mà tổn thương rất nhiều . Tôi bắt đầu tin rằng đây chỉ là tình cảm đơn phương của mình tôi mà thôi . Nhưng nếu anh ấy không thích tôi thì tại sao lại đối xử tốt với tôi như vậy. Nó khác xa với việc anh ấy làm vì tình bạn . Thích một người sao mà khổ như vậy. Tôi có thể biết anh ấy thích gì , biết sở thích của anh ấy , nhưng tình cảm anh ấy dành cho tôi thì tôi không thể hiểu được và tôi cũng không thể nào mở lời được.
    Trừ việc đó ra , tôi vẫn muốn được ở bên cạnh anh ấy, quan tâm anh ấy , chăm sóc anh ấy và yêu anh ấy , hi vọng một ngày đẹp trời nào đó anh ấy sẽ thay đổi và yêu tôi , kiểu như đợi điện thoại của anh ấy mỗi đêm , muốn anh ấy gửi tin nhắn cho mình? Tôi biết cho dù anh ấy bận thế nào , anh ấy cũng sẽ dành thời gian cho tôi . Bởi vì như vậy nên tôi đã chờ anh ấy .
    Ba năm thật khó mà trôi qua và nhiều lúc tôi cũng nghĩ đến chuyện bỏ cuộc. Thỉnh thoảng , tôi tự hỏi liệu tôi có nên tiếp tục đợi chờ hay không ? Nỗi đau , sự tổn thương và nỗi ám ảnh đã theo tôi suốt 3 năm.
    Cho đến năm tôi sắp tốt nghiệp , một chàng trai nhỏ hơn tôi 1 tuổi đã công khai theo đuổi tôi . Mỗi ngày anh ấy đều thể hiện tình cảm với tôi , anh ấy như một cơn gió , cố thổi một chiếc lá ra khỏi cành cây mà nó dựa dẫm , ban đầu tôi thấy hơi khó chịu nhưng dần dần tôi đã dành cho anh ấy một góc nhỏ trong tim mình . Đến cuối cùng tôi nhận ra rằng cơn gió đó có thể làm tôi hạnh phúc , có thể thổi tôi tới một vùng đất tốt đẹp hơn?và cuối cùng tôi đã rời cây , nhưng cái cây chỉ cười và không hề khuyên tôi ở lại.
    Lá lìa cành là vì gió thổi hay vì cây không giữ lá ở lại ?
    GIÓ
    Bởi vì tôi thích một cô gái được gọi là Lá , bởi vì cô ấy quá dựa dẫm vào cây cho nên tôi phải trở thành một cơn gió mạnh , một cơn gió có thể cuốn cô ấy đi . Lần đầu tiên tôi gặp cô ấy là khoảng 1 tháng sau khi tôi chuyển trường tới đây . Tôi nhìn thấy một cô gái nhỏ nhắn hay nhìn đội trưởng mà tôi chơi đá bóng . Suốt thời gian đó , cô ấy luôn ngồi đó , một mình hoặc với những người bạn chỉ để nhìn đội trưởng . Khi anh ấy nói chuyện với những cô gái khác , tôi nhận thấy sự ghen tị trong mắt cô ấy , khi anh ấy nhìn cô ấy , tôi lại thấy nụ cười trong mắt cô ấy. Nhìn cô ấy đã trở thành một sở thích của tôi , giống như cô ấy thích nhìn anh ấy vậy.
    Một ngày , cô ấy không xuất hiện , tôi cảm thấy như có gì đó trống vắng . Tôi không thể giải thích nổi cảm giác của mình lúc đó , cảm thấy như là khó chịu lắm vậy , bữa đó đội trưởng cũng không tới , tôi tới lớp của 2 người, đứng ở ngoài và nhìn thấy anh ấy đang la mắng cô ấy . Mắt cô ấy ngân ngấn nước khi anh ta đi . Ngày hôm sau, tôi thấy cô ấy trở lại bình thường, vẫn ngồi đó và ngắm anh ta . Tôi đi ngang qua cô ấy và cười, tôi viết một lời nhắn và đưa cho cô ấy , cô ấy hơi ngạc nhiên , cô ấy nhìn tôi , cuời rồi nhận mảnh giấy . Ngày hôm sau, cô ấy xuất hiện, đưa tôi mảnh giấy rồi đi
    ?oTrái tim của chiếc lá quá nặng nề, gió không thể thổi đi được đâu?
    ?oKhông phải tại vì trái tim chiếc lá quá nặng nề. Mà bởi vì chiếc lá không muốn rời khỏi cây?
    Tôi trả lời lời nhắn của cô ấy như vậy và dần dần cô ấy đã chấp nhận những món quà và điện thọai của tôi . Tôi biết người cô ấy yêu không phài là tôi . Nhưng tôi có linh cảm là một ngày nào đó tôi có thể làm cho cô ấy thích tôi . Trong vòng 4 tháng , tôi công khai tình cảm của tôi với cô ấy không dưới 20 lần . Mỗi lần như vậy, cô ấy đều chuyển đề tài, nhưng tôi không bỏ cuộc. Nếu tôi đã quyết định muốn có cô ấy , tôi sẽ làm mọi cách để cô ấy thích tôi. Tôi không thể nhớ nổi là tôi đã tỏ tình với cô ấy bao nhiêu lần.
    Mặc dù cô ấy lảng tránh nhưng trong lòng tôi vẫn nuôi hi vọng , hi vọng một ngày cô ấy sẽ chịu làm bạn gái của tôi. Một hôm tôi gọi điện cho cô ấy nhưng cô ấy không nói gì cả . Tôi hỏi cô ấy ?o em đang làm gì vậy , sao em không nói gì hết vậy ? "
    - Đầu của em đau lắm - Cô ấy nói
    - Hả ?
    - Đầu em đau lắm - cô ấy lặp lại to hơn.
    Tôi cúp máy và vội vàng đón taxi đến nhà cô ấy , khi cô ấy vừa ra mở cổng , tôi ôm ghì cô ấy vào lòng?.và từ hôm đó?chúng tôi là một cặp
    Vậy lá rời cây là vì gió thổi đi hay vì cây đã không giữ lá lại ...?
  9. solop

    solop Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/09/2004
    Bài viết:
    988
    Đã được thích:
    0
    Cách nhanh nhất để nhận được tình yêu là hãy cho đi.
    Cách nhanh nhất để đánh mất tình yêu là cố níu giữ thật chặt

    Tôi chắc rằng bất cứ cô gái nào cũng phải ghen tị với cô. Cô đẹp quyến rũ với đôi chân thon dài mái tóc vàng óng ả, đôi mắt màu biển xanh lơ như thôi miên cánh đàn ông . Ganh tị nhất là cô lại có được Anh nữa chứ. Họ là một cặp nổi bật nhất trường và luôn là đề tài cho lũ con gái chúng tôi bàn tán
    Anh là một trong số hiếm những sinh viên nam vui vẻ, dễ thương và lại rất hấp dẫn , tình cảm và ân cần nữa chứ. Anh có nụ cười khiến các nữ sinh viên phải choáng váng. Bất cứ cô gái nào trong trường cũng mơ có được Anh. Trong những buổi tụ tập ăn uống đến khuya của đám con gái chúng tôi , lúc nào cũng có đề tài về Anh, Anh sẽ làm gì trong tương lai và mỗi chúng tôi sẽ làm gì nếu có cơ hội được là của Anh, dù chỉ trong một thời gian ngắn thôi. Cho đến khi Anh chính thức cặp với Cô
    Cô có vẻ như mãn nguyện lắm, cô nàng tóm lấy bất cứ cơ hội nào cùng tay trong tay với Anh đi ngang qua đám con gái chúng tôi, say men chiến thắng theo kiểu ta đây đã chinh phục được Anh và khoái chí trước vẻ mặt ghen tị của đám con gái.
    Đến cuối học kỳ, dường như có gì đó không ổn giữa cặp sinh viên hoàn hảo này. Những cơn nóng giận, xung đột vì bài thi cuối khóa nổ ra . Chuyện tôi phải thức khuya để tâm sự và tư vấn với từng người một đã không còn hiếm nữa. Mọi người nhanh chóng đồn đại là họ không còn hẹn hò. Thật buồn khi phải chứng kiến một cuộc tình đẹp thế kết thúc.
    Nhưng hãy để tôi kể nốt phần cuối có hậu của câu chuyện đã
    Mặc cho những khó khăn trong học tập , rắc rối trong tình cảm , cả Anh và cô đều được tốt nghiệp. Tôi cũng vậy.
    Cô nhanh chóng kiếm được một anh bạn trai mới để dẫn đến buổi lễ tốt nghiệp, và cũng như mọi khi , cô xinh như là công chúa của buổi lễ. Mặc dù Anh và cô nhìn nhau có vẻ lạnh lung , những gì xảy ra trước đó đã lùi vào quá khứ.
    Anh cũng đến dự lễ tốt nghiệp với người bạn mới . Khi họ ngồi cạnh nhau dưới gốc cây trong sân trường , ngắm nhìn bầu trời đầy sao, anh thổ lộ cho cô bạn gái mới rằng cô đã cho anh biết thế nào là tình yêu đích thực
    Thật buồn khi phải chứng kiến một cuộc tình đẹp kết thúc. Thế nhưng cũng thật bất công nếu không công bố một cuộc tình đẹp khác, một tình yêu mới mà anh vừa mai mắn có được, tình yêu đó chính là tôi.
    Chuyện đó xảy ra cách đây được mấy năm rồi.
    Một tháng nữa thôi , tôi và anh sẽ tổ chức lễ cưới , chúng tôi sẽ mời cô bạn cũ và hôn phu của cô đến dự lễ cưới. Chúng tôi hy vọng rằng họ sẽ đến chung vui với tình yêu chân thành của chúng tôi.
  10. solop

    solop Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/09/2004
    Bài viết:
    988
    Đã được thích:
    0
    BÍ MẬT CỦA TÌNH YÊU​
    Còn 2 tháng nữa là đám hỏi. Buổi chiều tan sở Vũ đến đón cô trên chiếc xe đưa rước mà Công ty dành riêng cho Anh. ?oAnh muốn cho em xem cái này, hay lắm ?o , Vũ hồ hởi mở cửa xe cho cô bước vào. Xe trở đầu hòa vào dòng xe cộ tấp nập trên đường . Cô im lặng , nhắm mắt , không nói mà cũng không hỏi Anh đưa cô đi đâu.
    Vũ chòang tay kéo cô vào lòng ?ochịu khó chút thôi mình không đi xa đâu? rồi hạ kính xe , gió mát ***g lộng thổi vào mặt , thỏang trong xe mùi nước hoa hương cam quýt quen thuộc mà cô biết Vũ đã yêu cầu có nó kể từ ngày quen cô, và biết cô mắc chứng say xe. Cô nhắm mắt dựa vào vai Anh ngoan ngoãn khẽ gật đầu.
    ?oAnh dừng lại ở đây ?o , giọng Vũ thoảng bên tai, cô mở choàng mắt , thấy mình đã ở trước khu Nam Sài Gòn. Lờ mờ nhớ ra rằng Vũ có một căn hộ 3 phòng trên tầng 8. Anh kể rằng nhà mới giao , anh đang cho trang trí nội thất , và sau này sẽ cho thuê. Một số bạn bè của Vũ đã dọn về nơi này sống , coi đó như là một chuẩn mực của sự thành đạt. Nhưng ?oăn quận 5, nằm quận 3? , Vũ quyết định sau khi cưới anh và cô sẽ sống tại căn nhà anh đang ở . Như mọi lần cô cũng chỉ ngoan ngoãn gật đầu chẳng hỏi thêm gì nữa, cũng không thắc mắc gì về căn hộ
    Cô kêu lên một tiếng nhỏ khi Vũ đẩy cửa , kéo cô vào nhà. Căn hộ có màu tường trắng kem tuyệt đẹp. Phòng khách với bộ bàn ghế có kiểu dáng nhẹ nhàng , thanh thoát theo phong cách Nhật , giường ngủ gỗ nâu trải drap trắng muốt . Chỉ còn thiếu vài vật dụng trong bếp nữa , căn hộ này sẽ biến thành một tổ ấm tuyệt vời. ?oEm thấy sao? Vũ nheo mắt nhìn cô , cười cười . ?oĐẹp lắm? , cô trả lời , chưa hết ngỡ ngàng xoay người nhìn xung quanh. ?oNhưng nó có hợp với em không chứ ?? ?" cô nhìn anh , chớp mắt vẻ không hiểu ?oAnh muốn em dọn về đây sống . Sau đám hỏi một tháng mình cưới luôn , đừng bắt anh chờ lâu nữa nhé?
    Cô muốn khóc, Vũ khẽ khàng nâng cằm, nhìn vào mắt cô ?oAnh biết hơi bất ngờ, nhưng trước sau gì mình cũng cưới , sao không cưới sớm để hạnh phúc sớm hơn? Anh nháy mắt với cô, tự cười vì lời bông đùa của mình , rồi trấn an ?oMọi việc sẽ ổn, em không phải lo lắng gì hết , chỉ nghĩ đến đám cưới thôi nhé. Hứa với Anh là sẽ quyết định sớm chứ?
    Vũ không hiểu tại sao anh lại yêu cô nhiều đến thế , chỉ sau một thời gian ngắn quen biết . Anh cũng không hiểu tại sao anh luôn có cảm giác ghen ghen và lo lắng , không an tâm về cô, mặc dù đi đâu , làm gì , khi nào về, với những ai ?. Cô cũng ?obáo cáo? với anh rõ ràng , đầy đủ. Anh luôn có cảm giác bất an rằng chưa khi nào anh nắm bắt được hoàn toàn những gì đang xảy ra trong cuộc sống của cô, những điều cô suy nghĩ, và cảm giác đó đẩy anh vào trạng thái lo lắng. Ở tuổi 33, Vũ là giám đốc nhãn hàng của một tập đoàn nổi tiếng , có vài căn nhà và dăm mảnh đất đầu cơ, sở hữu ít nhiều cổ phiếu của vài công ty?
    Các cô gái thích và mê Vũ gồm nhiều giới , từ những cô chân dài , dáng người mẫu đến những cho không chân dài nhưng thông minh, giỏi giang, làm việc tại các cao ốc văn phòng. Ngoài cô, chưa có người nào có khả năng làm anh muốn từ bỏ cuộc sống tự do để làm người đàn ông của gia đình. Mặc dù, cô không xinh đẹp nổi bật như cô người yêu - người mẫu của anh ngày trước, cũng chẳng thành đạt như vài cô người yêu đồng nghiệp đã từng qua đời anh. Nhưng anh yêu cô, yêu rất nhiều cái vẻ dịu dàng và cảm giác nhẹ nhàng cô mang lại, yêu những phút giây im lặng bên cô, yêu ánh mắt cô xa xăm, thoáng ngấn nước ngay cả khi cười đùa đã hớp hồn anh ngay từ lần đầu gặp mặt.
    Biết rồi yêu nhau, hơn một năm trời , thời gian chưa dài nhưng chẳng khi nào anh thấy cô giận dữ , nổi nóng hay giận hờn, khóc lóc như nhiều cô gái ở lứa tuổi 26 của cô. Đôi khi Vũ có cảm giác cô ?ođề kháng? với thế giới bên ngoài, giấu kín cảm xúc và suy nghĩ của mình bằng vỏ bọc bình thản , tự tại và tĩnh lặng rất hoàn hảo. Không một ai, chẳng một cảm giác hay con người nào , kể cả anh có thể làm cô mất đi sự bình tĩnh, và vẻ thư thái luôn hiển hiện trên khuôn mặt cô. Cô dịu dàng, ngoan lành bên Anh, nhưng Anh luôn có cảm giác cô không thuộc về Anh hoàn toàn
    Tan sở , cô gọi điện rủ Lan , cô bạn thân đi xem áo cưới . Lan tròn mắt rồi oà ra vui mừng như thể chính mình sắp làm cô dâu ?oChúc mừng nhé, đã quyết định rồi à , như vậy mới được chứ?
    Cô lướt đi trong đám áo cưới , lật lật xem kiểu, vẻ không nồng nhiệt lắm, không hồ hởi lắm. Cô nhất định không thử dù nhân viên và chủ tiệm mời chào hết mình. Anh chủ tiệm kiêm nhiếp ảnh gia cũng là bạn thân , nhìn cô vẻ lạ lẫm rồi nháy mắt ?oEm ổn thật rồi chứ ?? Cô gật đầu, nhìn anh với nụ cười khó hiểu rồi thật nhanh, cúi xem album mẫu. ?oEm cưới đi , thằng ấy được đấy, không trói ngay, khối đứa dòm ngó?, ?oNhưng em chưa sẵn sàng?, cô nói mà không ngẩng đầu lên
    Một bóng người lướt qua hàng cây, băng qua lòng đường vắng, hướng về cửa hiệu. Lan đang gắn chiếc khăn voan đài các lên đầu cô ?omày làm cô dâu là nhất, có nét sẵn mà? ?" đang nói Lan bỗng im bặt, ngỡ ngàng tròn xoe mắt; Anh chủ tiệm đang cười đùa cũng khựng lại bàng hoàng. Cô ngước mắt lên, mặt trắng bệch , chới với như người hụt hơi. Nguyễn đứng đó, vẫn quần jean bạc phếch và gương mặt phong trần không hề thay đổi , anh vẫn như thế bao năm nay trong giấc mơ của cô.
    Họ yên lặng bên nhau trong một quán cà phê vắng, xa lạ phía bên kia. Lan ngồi đọc báo thỉnh thoảng liếc nhìn với vẻ dò xét pha lẫn chút ác cảm
    ?oEm uống đi? ?" anh hất hàm về phía ly nước đã tan đá trước mặt cô. Cô không phản ứng, chỉ khẽ hỏi anh hạnh phúc chứ, mắt vẫn cụp xuống , di di những ngón tay trên mặt kính
    ?oỪ? ?" anh mỉm cười ?" em chuẩn bị chụp ảnh cưới đấy à, cưới mùa này là nhất đấy - Giọng anh sôi nổi ?" em chọn nơi chụp chưa ?
    Cô lắc đầu ?oEm vẫn chưa quyết định , em?..?
    Anh ngắt lời cô ?oCưới nhanh đi em ạ, em cũng đâu còn nhỏ nhít gì, đành rằng em còn trẻ nhưng không phải là quá trẻ. Cưới bây giờ một hai năm sau sinh con là đẹp nhất. Ngày xưa vợ Anh cũng sinh bé Quân ở tuổi ấy??
    Cô ngẩng phắt đầu như bị chạm nọc, nhìn anh, ánh mắt tuyệt vọng xen lẫn giận dữ, anh vẫn nhìn cô , nụ cười hạnh phúc pha chút giễu cợt ?oAnh nói thật đấy?
    Anh đưa cô đến bàn Lan ngồi, xem đồng hồ rồi vội vã chia tay ?oAnh đi nhé, Chị với cháu đang ở khách sạn , cũng trễ rồi? Lan ném theo anh cái nhìn khinh miệt , ác cảm ?oGiờ mày đã sáng mắt ra chưa , lão chỉ chơi bời với mày thôi, mày hết hấp dẫn rồi thì quay lại với vợ, một điều vợ, hai điều vợ, tao đã bảo mà không nghe?.?
    Đêm ấy, Vũ vui mừng không thể ngủ nỗi. Cô đồng ý đám cưới đúng với đề nghị của anh, sẽ là của anh , riêng một mình anh, ngoan ngoãn và phục tùng.
    Đêm ấy, cô tắt đèn ngủ sớm. Trong bóng tối, vai cô khẽ rung, bật ra những tiếng nấc uất nghẹn. Gần 3 năm trời đằng đẵng, anh biến mất , cô không thể gặp, không nghe bất cứ tin tức gì về anh và gia đình, vẫn le lói hy vọng, vẫn ngóng tìm tin tức , vậy mà đến ngờ này, cô mới tin đã mất Nguyễn thật sự?.
    Cô biết Nguyễn từ ngày cô 20 tuổi, và đã yêu anh bằng tình yêu đầu tiên. Vì tình yêu ấy, cô tha thứ cho Nguyễn tội lừa dối, biến cô thành kẻ thứ ba. Vì tình yêu ấy, cô bất chấp cha mẹ, bạn bè chỉ để có Nguyễn. Ngày vợ Nguyễn đến nhà nói chuyện phải quấy , mặc sự giận dữ của cha và những giọt nước mắt của mẹ , cô quyết tâm bỏ trốn, cô không thể sống nổi nếu không có anh, nhưng Nguyễn lạnh lung ?oAnh không thể nói trước được về hôn nhân của mình, anh cũng chưa từng hứa với em điều gì cả , em cứ tìm , cứ yêu người khác đi , đừng chờ đợi, kiếm tìm anh nữa. Đến khi nào đó, nếu anh tự do và nếu khi đó em còn yêu anh mình sẽ bắt đầu lại? Rồi Nguyễn biến mất, anh lặng lẽ bước ra khỏi cuộc sống của cô. Rồi cô quen Vũ, cho đến tận bây giờ, lòng cô chưa nguôi ngoai nỗi nhớ về Nguyễn
    Nghĩ lại cô thấy thương Vũ, cô biết anh luôn cảm thấy không an lòng vì vẻ xa vắng trên gương mặt của cô. Chính Nguyễn đã làm cô trở nên như thế, cô không thể phủ nhận có những lú cô rất nghi ngờ rằng Nguyễn đến với cô không hề nghiêm túc , không hề yêu thương nhưng cô vẫn nhớ anh , nhớ rất nhiều ngay cả khi ở bên cạnh Vũ. Cô đã từng phẫn uất, từng muốn chết vì những gì Nguyễn đã đem đến, những ngày Nguyễn chạy trốn bỏ mặc cô cho đến khi cô gặp Vũ
    Mình phải quên Nguyễn , phải quên Nguyễn đi , cô lơ mơ tự nhủ trong giấc ngủ mỏi mệt . Nguyễn vẫn sống với vợ , lại tìm được hạnh phúc , chẳng phải họ đã cùng đi du lịch với nhau đó sao. Cô sẽ cưới, cô sẽ làm vợ, làm mẹ , cô phải có trách nhiệm, cô không thể làm đau Vũ thêm nữa?.
    Nguyễn thức dậy trong khách sạn. Đầu nhức như búa bổ, trong lòng trống rỗng, đêm qua sau khi ánh điện trong phòng cô phụt tắt , anh trở về, gọi thằng bạn thân ra quán rượu. Anh nhìn mình chằm chằm trong gương, ngón tay áp út còn hằn một lằn trắng của chiếc nhẫn cưới mà 3 năm nay anh quyết tâm tháo bỏ, và chỉ mới cách đây 1 tuần , anh mới thực sự rũ bỏ được nó. Anh trở về thành phố, tìm cô. Anh đã cố gắng làm mọi việc, vì trách nhiệm với bản thân mình và vì anh yêu cô
    Nhưng chẳng để làm gì nữa. Cô đã có người khác , đó là một chàng trai tốt, chắc chắn cho cô được nhiều thứ, ít nhất là sự yên ổn , vui vẻ mà trứoc đây khi quen anh, cô không được hưởng như lẽ ra phải thế. Giờ đây, ngay cả khi tự do hoàn toàn , anh cũng không thể cho cô một cuộc sống yên ổn bởi còn nghĩa vụ với các con anh , anh không thành đạt như người cô sắp cưới để lo cho cô một cuộc sống đầy đủ . Cô yếu đuối , nhỏ bé, cô cần được che chở , an toàn.
    Anh chỉ hối hận một điều đã không thể khuấy cho cô ly nước, đưa tận tay cho cô, chăm sóc cô tận tình bằng tất cả tình yêu thương như anh vẫn hằng mong ước thế. Bởi anh sợ, anh sợ cô thấy lằn trắng trên ngón tay áp út mà chiếc nhẫn cưới để lại , anh sợ cô sẽ hỏi , sẽ tìm ra và sẽ lao đầu vào sóng gió?
    Không , cô cần được yên ổn , cô phải được hạnh phúc. Và anh sẽ giữ nó làm điều bí mật cho riêng mình để cô quên anh đi, chỉ biết đến hạnh phúc bên người đàn ông đến sau. Đó là điều ít nhất, cuối cùng anh đã làm được cho cô, sau bao đau khổ mà anh đã đem đến?.
    ?oEm ơi, hạnh phúc nhé? anh khẽ gọi tên cô, trên môi nở một nụ cười buồn. Kim đồng hồ chỉ đúng 6h sáng, Nguyễn bật dậy. Anh còn đúng 12 tiếng đồng hồ ở thành phố này. Từ giờ đến đó Anh còn rất nhiều bạn bè , đồng nghiệp cũ để thăm viếng và tạm biệt?. Bởi rất lâu nữa anh mới có dịp trở lại nơi này.
    6h sáng, cô giật mình tỉnh dậy, cảm giác như có ai đó đang gọi mình. Ngoài kia , nắng lấp lánh qua những tàng cây, Vũ ùa vào phòng với bó hồng nhung rực rỡ đẫm sương nói vội ?oAnh đến chở em đi làm đây? Cô hít mạnh khí trời buổi sáng, nép vào ngực anh
    Ngày mới đã lên?..

Chia sẻ trang này