1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

BÔNG HỒNG CHO TÌNH ĐẦU ( Viết Cho Người Yêu !)

Chủ đề trong 'Thanh Hoá' bởi thienthancodonls, 05/10/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. thienthancodonls

    thienthancodonls Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/07/2004
    Bài viết:
    1.191
    Đã được thích:
    0
    BÔNG HỒNG CHO TÌNH ĐẦU ( Viết Cho Người Yêu !)

    Đọc hết 4 trang topic, nhưng mình chẳng thấy có chủ đề nào viết về những mối tình đầu, những "phút xao lòng" thoáng qua nhưng dể lại những dấu ấn ko thể quên.
    Vậy mình tạo chủ đề này, ko bit các bạn thấy thế nào? mongmọi người ủnh hộ.
    Thanks...
    **********************************************************************


    Có thể bây giờ anh chẳng còn nhớ đến em. Hoặc giả có nhớ, anh cũng lắc đầu mỉm cười và tự bảo: "Ôi, tuổi trẻ khờ dại và ngốc nghếch". Còn với em, cứ mỗi lần đạp xe lang thang qua ngôi trường cũ, qua con đường đầy lá me xanh thì nỗi nhớ anh cứ dâng lên se thắt cả lòng.
    Em vẫn nhớ, một nhà văn nào đó đã viết rằng: "Đau khổ bắt nguồn từ hạnh phúc. Đi hết con đường hạnh phúc thì đoạn đường tiếp theo sẽ là đau khổ". Có lẽ em và cả chúng ta đã từng hạnh phúc, dù em không biết là nó có thật trọn vẹn. Hạnh phúc như một con **** đẹp, nhìn xa thì thấy thích, vậy mà đưa tay bắt lấy, nắm tay lại thì nó đã vội tàng hình. Đến khi hai chúng ta quay đi là lúc em ngỡ ngàng nhận thấy: hạnh phúc rơi tuột khỏi tầm tay như con **** vụt bay khi đã không còn thích thú gì chốn cũ .
    Em vẫn nhớ, cái đêm đầu tiên chúng ta quen nhau, tình cờ và có vẻ gì như là ngớ ngẩn. Tan học về kẻ trước đứng đợi người sau, cười bâng quơ vụng về một vài câu nói . Rồi lần hò hẹn đầu tiên, sánh bước bên nhau qua con phố dài rợp đầy bóng cây và lá rụng... Chao ôi là nhớ ... cái thuở ban đầu dễ thương ấy ... lẽ nào, lẽ nào không có chút gì tồn đọng lại trong anh?
    Kỷ niệm cuộn tròn trong lòng bàn tay, không nhiều mà không ít, để một lúc nào đó chợt vỡ tung ra thành trăm nghìn mảnh vỡ, khi dấu ái đã rút lui nhường chỗ cho trăm nhung ngàn nhớ, cho trăn trở giấc trong đêm, chợt bừng tỉnh dậy nước mắt ướt đầm cả gối . Kỷ niệm là giọt cà phê nhiễu xuống ly hờn dỗi một đêm mưa, là từng câu nói, là bàn tay trong một bàn tay nóng ấm nóng, là nụ hôn chưa trao đã vội tạ từ . Kỷ niệm là ngày chia tay tiếng cười nghẹn trên môi, cơn mưa đổ xuống phố buồn tênh mà cứ tưởng chừng như là em đang khóc.

    Ai bảo anh lỗi hẹn, ai bảo anh không đến làm em thấp thỏm chờ trông rồi lòng bừng cơn giận. Ai bảo thói đa nghi bắt em nhìn anh bằng con mắt khác, rằng anh đùa giỡn, rằng anh lừa dối . Rồi em kết luận: con trai không thể tin được. Ai bảo cơn tự ái làm em không tin những gì anh thanh minh. Em lắc đầu quả quyết. Và anh ra đi, lẳng lặng. Ai bảo thế khi cả hai đứa cục tự ái to bằng trái núi để bây giờ có ngồi mà tiếc cũng chẳng tìm đâu lại chút ngày xưa .
    Những ngày xưa khi anh nói ... anh yêu ... tia mắt anh nồng nàn em vẫn nhớ . Đến tận bây giờ em vẫn chưa thốt lên ba tiếng "Em yêu anh". Còn anh ngày xưa anh nói "Sẽ không bao giờ quên em đâu". Vậy mà bây giờ anh đã vội quên.
    Đến tận bây giờ em vẫn không dám chắc rằng tình yêu anh có là thật sự, nhưng em không tin anh đã lừa dối . Anh nỡ nào lừa dối chi một con bé yếu đuối như em, mặc dù ngoài mặt mang vẻ bất cần tất cả . Anh hiểu em khao khát tình thương gia đình, bạn bè, mong có người thông cảm. Anh hiểu em sợ những nỗi đau, nỗi dày vò khi quanh mình mất mát nhiều thứ, vậy mà anh nỡ quay lưng.
    Cứ mỗi lần đặt chân lên lớp cũ ngày xưa, nhặt xác lá vàng rơi hay ngồi một mình đếm nỗi buồn rớt vào đêm tỉnh lặng, là em nhớ đến anh, kỷ niệm vụt về đau nhói, buốt cả một vùng trái tim. Những lúc đó, em ước ao đến cháy bỏng là được nhìn thấy đôi mắt anh nồng nàn, nụ cười anh rạng rỡ . Em đã từng nuôi cho mình hy vọng, rồi chợt thấy mình vô nghĩa, khi cái mình làm mất đi hiếm khi trở lại bao giờ ...

    Đêm nay trời đầy sao . Muôn vàn vìtinh tú ganh nhau lấp lánh. Ngôi sao nào là của anh? Còn em? Có lẽ là ngôi sao nhỏ bé đứng lẻ loi ở góc trời vô vọng kia, soi những tia sáng yếu ớt và nhấp nháy khóc cho mình. Em dõi mắt ngóng trông mà nào có thấy, ngôi sao băng vụt qua như lời anh dịu vợi "Khi gặp được ngôi sao như thế, mình ước gì sẽ toại nguyện". Tình yêu của chúng ta chỉ là ngôi sao băng thôi, lóe sáng rồi lẫn vào bóng đêm, để lại cho em lời nguyện cầu có bao giờ thực hiện ?...
  2. thienthancodonls

    thienthancodonls Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/07/2004
    Bài viết:
    1.191
    Đã được thích:
    0
    Ta quen nhau cũng đã sấp sĩ một năm ... Một năm dài ta chỉ là nguòi wen biết ...kho^ng thân ... Rồi một ngày hay tin anh đánh mất tình yêu, mối tình đầu đẹp đuọc gói gém trong 2 năm dài ... Nguòi ấy ...em cũng có quen ....va` thuòng nghĩ ...hai nguòi thật xứng đôi... Anh gụt ngã trên đuòng tình ... đắm mình trong u buồn, ũ rũ ... Em thấy lòng ray rức ...muo^''n đuọc bên cạnh chia sẽ ...giu''p anh đứng dậy ...
    Những lần trò chuyên giúp ta thân nhau hơn..."nấu cháo" fone hàng ngày, chia sẽ, tâm sự những buồn vui ... Những giờ rong chơi bên nhau thật thoải mái ... Em cố gắng giúp anh vui, giúp anh cuòi ...va` cũng tìm chu''t vui cho riêng mi`nh .... Rồi bất chợt, em thấy lòng ...kha''c lạ hơn ... Sao thế nhỉ? Bỗng dưng lại trông ngo''ng vu vơ...chờ đợi một điều gì... Rồi khi trái tim em đập sai nhịp...khi bên cạnh anh. Và lòng buồn vu vơ khó tả khi nhìn anh mãi u buồn về mối tình đã wa...Lo lắng cho anh, đau buồn khi thấy anh fải khổ...thổn thức khôn nguôi khi anh bận tâm, chăm sóc cho em. Tim em thổn thức... Và em âu sầu...không muốn là kẻ đến sau. Khi đi bên anh, em cố lẩn tránh ánh mắt khi anh nhìn, lo sợ anh sẽ nhìn đuọc những bí mật tận sâu trong trái tim mà em đang đè nén khi anh nhìn vào mắt em... Và em tự ti... Em tự bảo với chính lòng "Hỡi cái tự ái con gái nhỏ nhen kia ơi, đừng có chen lên như thế... Ta fải đóng trọn vai trò một nguòi bạn tốt... Trong lúc này anh cần có ta, có một nguòi bạn để trò chuyện, chia sẽ... Ta không thể để cái tự ti, mặc cảm mi đánh mất đi điều đó đuọc... Uh, dù có đau nhoi nhói trong lòng mỗi khi ta nhìn vào ánh mắt anh...và biết rằng...trong đôi mắt đó...là cả một trời quá khứ chưa ngủ yên... Nhưng ta không thể bỏ cuộc, không thể lánh xa anh bây giờ... Ta fải cứng rắng giúp anh vuọt wa... Và đến một ngày, khi anh đã có thể tự tin đi vững trên đôi chân của mình... Ta sẽ...nhuòng lại cho anh khoảng thời gian riêng tư của anh...Để anh tìm lại cái hạnh phúc thật sự của mình...Ta fải nén lòng, đừng đem phiền lụy đến cho anh...ta ơi"
    Mỗi đêm trò chuyện, đọc truyện dỗ cho anh nghe...và anh kể chuyện dỗ cho em ngủ... Em chỉ hy vọng có thể giúp anh khuây khỏa đuọc phần nào khi trò chuyện với em... Vì em biết, mình không thể nào giúp anh hoàn toàn quên hẳn đuọc... Có những đêm giật mình thức giấc... Em khe khẽ gọi tên anh... Sao ta lại yếu mềm đến thế? Em tự trách mình... Trách con tim đa mang này... Lại dành trọn cho một nguòi...không nên chọn... Sao ta lại không để cho anh yên...sao ta không cứng rắng hơn...hỡi con tim dại khờ, yếu đuối kia...
    Thì thôi vậy, đã biết con tim lúc nào cũng có lý lẽ riêng của nó, ta có nói thế nào thì nó cũng chẳng bận tâm đâu... Nên mỗi ngày trôi wa...em cố gắng dành nhiều thời gian, dành những bận tâm cho anh... Mong anh sớm nguôi ngoai... Hãy vui lên anh nhé!... Cuộc đời này còn dài lắm...và phía truóc là con đuòng còn nhiều niềm vui và thử thách... Anh hãy vui lên... Rồi một ngày... Em mong, có thể nhìn thấy anh đuọc vui trở lại, hạnh phúc bên nguòi anh yêu và thật dạ yêu anh... Còn đêm nay, trăng đã lên cao... Anh ơi hãy ngủ đi... Một giấc ngủ không mộng mị, anh nhé!
    Cầu mong thuọng đế cho con thêm sức mạnh để con có thể ở cạnh anh hết suốt quảng đuòng đầy khó khăn này... Xin cho con đừng bỏ cuộc, đừng quá yếu đuối truóc những niềm đau nhỏ nhoi kia... Cho con đuọc nhìn thấy hạnh phúc của anh sau này...rồi con sẽ an tâm ra khỏi đời anh. Mong thuọng đế thuong dùm con...Giúp anh vuọt wa đuọc nỗi đau mà anh đang fải chịu đựng...
  3. thanhrua_g10

    thanhrua_g10 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/08/2004
    Bài viết:
    508
    Đã được thích:
    0
    3177- 2!- 21776 -211017 -20 -22179 -6760 -3177- 7024-.17726- 7011- 910 -7024 -21776- 72760179- 17711017 -9210 3177 -191 -17761311 -21 -700 -7624 -761311- 6760 21776-.21776- 211017- 4311- 3177-,192 -17760 -193 -3177.-53 -60 17797- 17924- 1720 -707 -21776 -53 -9210 -3177- 7120179- 17707- 72177 -7122179 -727626.
  4. thienthancodonls

    thienthancodonls Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/07/2004
    Bài viết:
    1.191
    Đã được thích:
    0
    Đúng là chỉ có người iu của " hắn" mới hỉu được
  5. caycothu

    caycothu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/01/2004
    Bài viết:
    592
    Đã được thích:
    0
    Hình như cái cảm giác đó đã đi rùi thì phải . Có lẽ nó sẽ vẫn còn nếu ko có ngày hôm đó . Mình hơi bất ngờ , hơi hụt hẫng .... nhưng phải cám ơn nó vì nhờ nó mình mới lại có thể làm chủ cảm giác của mình . Mình luôn là người sống nhờ vào cảm giác mà . Và cuối cùng là dành tặng nó .
  6. GREEN_BAMBOO_new

    GREEN_BAMBOO_new Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    23/04/2002
    Bài viết:
    1.944
    Đã được thích:
    0
    Mình có phải quá yếu hèn, quá ngu ngốc... khi không được nói những điều cần nói, không không làm được những cái cần làm, khi không vượt qua được tất cả rào cản để đến với tình yêu của mình. Không phải là tình đầu nhưng giờ đây, mình mới thấy hết được mọi vấn đề giữa cuộc sống và tình yêu. Nó không còn hồn nhiên vô tư như cái tuổi mới lớn, cái tuổi mới đặt chân lên giảng đường. Có quá nhiều thứ mà nó chẹn họng mình, có quá nhiều nghĩ suy về những cái mình cần làm...đắn đo nhiều quá.... có lẽ mình mất đi cơ hội rồi chăng, mà tiếp tục thì đi đến đâu... có lẽ mình thấy rõ ràng quá ... nên ... Ôi ... nếu em hiểu thì tốt ...
    ^%^*&(^)(^)_&(!)^)#(^%#!(&#)!&#!&#_!#&!*#)+_!#)&*!+_#)*!
    Dành tặng cho người ấy . . .

Chia sẻ trang này