1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Bức họa mùa hạ ?T??f??T? Lưu bút cho Hạ Anh

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi eMBibi, 03/06/2007.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. eMBibi

    eMBibi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/05/2007
    Bài viết:
    337
    Đã được thích:
    0
    Bụi mịt mù.
    Gió xoáy cuốn.
    Nghiêng ngả.
    Uớt.
    Bóng người mờ mịt trong giông gió...
    Đâu rồi
  2. eMBibi

    eMBibi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/05/2007
    Bài viết:
    337
    Đã được thích:
    0
    Đây rồi ^^
    Mưa như hôm nào!
    Mưa to và người thì lo :D
  3. YeuCaiDep

    YeuCaiDep Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    17/08/2004
    Bài viết:
    2.104
    Đã được thích:
    0
    Đang bị nhớ nó hành hạ mu ạ. Đang trong tầm thịu ảnh hưởng của nỗi nhớ.
  4. eMBibi

    eMBibi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/05/2007
    Bài viết:
    337
    Đã được thích:
    0
    Trưa nắng gắt. Nỗi nhớ càng da diết.
    Cháy bỏng.
    Nhớ.
    (chiều viết tiếp nhé )
  5. YeuCaiDep

    YeuCaiDep Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    17/08/2004
    Bài viết:
    2.104
    Đã được thích:
    0
    Vài ngày rồi anh không co'''''''''''''''' bài nào chỉn chu gửi bé HA, nhưng bé đừng hờn trách, có ng vẫn luôn bên bé. Yêu bé lắm mà?
    Nếu bao nhiêu cảm xúc muốn viết ra có trót rơi rớt, bay giờ phải cố góp nhặt rồi ghép chúng lại thì có hay nhiều cũng nhạt. Có lẽ, chẳng bằng ghi luôn khoảnh khắc mới mẻ vốn không bao giờ thiếu của anh khi ở bên m về tặng m yêu. Mhững niềm vui xinh xắn, êm dịu như đôi môi xinh kia và tươi mát như một chiếc kem ngon lành trên tay người mùa hạ.
    Có lúc anh không thể cắt nghĩa được những câu hỏi: Tại sao?
    Có câu hỏi kiến anh day dứt. Chẳng hạn như: tại sao ta lại muốn bản thân mình là gió? Ừ thì gió ở khắp bốn phương trời. Từ cơn gió mùa hè mát rượi ban chiều, làm xôn xao vòm lá xanh, làm đong đưa cánh võng từ sau một luỹ luỹ tre làng xa tới những ban công nhà chung cư thị thành. Bay cao như gió và xa như gió. Gió làm người tình của mây, vờn trên đỉnh núi, đưa đẩy cả đại dương làm nên những con sóng bạc đầu. Gió? vô định và vô hình.
    Trời buông gió và mây về ngang bên lưng đèo
    Mùa xanh lá loài sâu ngủ quên trong tóc chiều
    Cuộc đời đó nửa đêm tiếng ca lên như than phiền
    Bàng hoàng lạc gió mấy miền
    ?

    Rồi tới khi sực tỉnh. Nào có phải đâu.Tất cả cuối cùng chỉ đơn giản là vì ANH say mê những cảm giác đẹp, những ấn tượng khiến mình không thể không yêu. Một thoáng đi lạc trong cái khoảnh khắc êm dịu như giấc mơ hoa, có khung cảnh thiên nhiên choáng ngợp cả linh hồn. Nơi cát trắng, trời cao, lẫn những tiếng cười, núi đồi, sóng nước, bàn tay trẻ thơ đen nhẻm với cọng cỏ xanh, tiếng hát như khói thoảng ? không bao giờ thiếu gió, tất cả hoà quyện xoắt xuýt trong nhau. Nhưng, giờ đây khi ANH đã quên mất hết rồi thì ngôi cao hơn đã dành cho nỗi nhớ. Có lẽ, một bàn tay xa ngút ngát nào đã mang tất cả ra đi hoặc là do tất cả của anh trở về, đích thực. Không còn biết nữa.
    Và m yêu này, đến bây giờ con tim anh thôi lạc lõng trong nỗi bơ vơ không tên. Anh đã cảm nhận được một điều rằng cũng có thứ vô hình, vô định. Chỉ có thể thấy được tầm ảnh hưởng của nó mà không phải là cơn gió. Đây cũng là một câu hỏi tại sao nhưng là của mình hỏi và với câu hỏi này, anh có thể trả lời bằng nhiều ngôn từ, vô vàn lời giải thích. Tất cả sẽ đều xuất phát từ trái tim. Để rồi sau đó biết rằng chúng vô nghĩa lý, có những câu hỏi chỉ là để hỏi mà thôi, nếu có một nụ hôn nhẹ thì những câu hỏi chỉ đơn giản còn là để hỏi.
    Có nghĩa lý gì khi ta yêu nhau?
    Được yeucaidep sửa chữa / chuyển vào 10:51 ngày 24/07/2007
  6. YeuCaiDep

    YeuCaiDep Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    17/08/2004
    Bài viết:
    2.104
    Đã được thích:
    0
    Có người biết mình không phải là cơn gió và có người không nhận mình là mặt trời
  7. eMBibi

    eMBibi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/05/2007
    Bài viết:
    337
    Đã được thích:
    0
    Sáng nắng là thế mà chiều muốn mưa.
    Trời đang xanh là thế mà đã vần vũ mây rồi.
    Gió đang dịu dàng là thế mà giờ đã ngả nghiêng cây cành.
    Mùi mưa. Có ai thấy cùng em
    CHÚC MỪNG SINH NHẬT SỚM
    Cả tháng dành cho mình yêu!
    Tiếp đến là cả tuần này cũng là của mình yêu
  8. eMBibi

    eMBibi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/05/2007
    Bài viết:
    337
    Đã được thích:
    0
    Sau cơn mưa, trời dịu mát.
    Thèm chút gió là thế. Có gió ngay.
    Thèm chút mưa là thế. Mưa đến ngay.
    Mùa hạ của nó là thế đấy.
    Dạo này, nó thấy chút hài lòng. Nó ko buông xuôi một cách biếng nhác.
    Nó ko biết có phải là "tuổi già" làm ngta thêm đằm thắm
    Hì, nó thấy nó biết nghĩ hơn. Ít nhất, nó đã nghĩ ra được những cái mà có lẽ, ko phải lúc nào cũng có câu trả lời. Nó trót già thêm rồi ah. Hay thời gian làm ngta trưởng thành hơn vậy.
    Đứa bé 5 tuổi trong thân xác đàn bà.
    Đứa trẻ nín khóc. Đứa trẻ háo hức với nhiều điều. Đứa trẻ biết cười. Đứa trẻ biết lớn. Đứa trẻ đang lớn. Và đã hiểu.
    ***
    Những cảm giác đơn thuần ko chi phối nó nữa. Có chăng chút giận dỗi, hờn ghen mơn chớn như gió thoảng...
    ***
    Nó ko dành thời gian vô ích. Hay đúng hơn, nó thấy mọi điều nó đang làm, thử làm, hoặc có chăng là cố làm, đều ko vô nghĩa. Nó ko phải tiếc. Có chăng, nó cũng muốn lên dây cót cho nhanh hơn.
    Nhưng, nó cũng muốn giữ vững lại cái trạng thái này, duy trì càng lâu càng tốt sự thăng bằng mà nó đang có. Chút cố gắng nhè nhẹ thôi, ko vất vả gì đâu...
    ***
    Đôi khi. Cần lắm. Một bàn tay.
    [​IMG]
    Được eMBibi sửa chữa / chuyển vào 21:34 ngày 24/07/2007
  9. BeeWitch

    BeeWitch Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    07/06/2007
    Bài viết:
    2.199
    Đã được thích:
    0
    "Có một truyền thuyết về con chim chỉ hót một lần trong đời, nhưng hót hay nhất thế gian. Có lần nó rời tổ bay đi tìm bụi mận gai và tìm cho bằng được mới thôi. Giữa đám cành gai góc, nó cất tiếng hát bài ca của mình và lao ngực vào chiếc gai dài nhất, nhọn nhất. Vượt lên trên nỗi đau khổ khôn tả, nó vừa hót vừa lịm dần đi, và tiếng ca hân hoan ấy đáng cho cả sơn ca và họa mi phải ghen tị. Bài ca duy nhất có một không hai, bài ca phải đổi bằng tính mạng mới có được. Nhưng cả thế gian lặng đi lắng nghe, và chính thượng đế trên Thiên đình cũng mỉm cười. Bởi vì tất cả những gì tốt đẹp nhất chỉ có thể có được khi ta chịu trả giá bằng nỗi đau khổ vĩ đại... Ít ra là truyền thuyết nói như vậy"
    ..........
    "Con chim mang chiếc gai của bụi mận cắm vào ngực tuân theo qui luật bất di bất dịch của thiên nhiên; bản thân nó không biết sức mạnh nào đã buộc nó lao vào mũi nhọn và chết mà vẫn hót. Lúc mũi gai xuyên qua tim nó, nó không nghĩ đến cái chết sắp đến, nó chỉ hót, hót cho đến lúc mất tiếng đứt hơi. Nhưng chúng ta, khi lao ngực vào bụi mận gai, chúng ta biết, chúng ta hiểu. Tuy thế ta vẫn lao ngực vào bụi mận gai. Sẽ mãi mãi như thế!"
    Trích dẫn đoạn đầu và kết thúc của tác phẩm văn học kinh điển: ?oTiếng chim hót trong bụi mận gai? của nữ văn sĩ người Úc Colleen McCullough.
    -----------------------
    Trong cuộc sống để đạt được điều mà bạn mong muốn, có khi nào bạn không đánh đổi thứ gì không?
    ~ST~
    http://my.opera.com/dohuyenanh/blog/
  10. eMBibi

    eMBibi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/05/2007
    Bài viết:
    337
    Đã được thích:
    0
    Bụi gai định mệnh? Nó làm a nhớ đến câu truyện người dệt tầm gai. Ta hãy sửa đi đoạn kết nhé.

Chia sẻ trang này