1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Bức họa mùa hạ ?T??f??T? Lưu bút cho Hạ Anh

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi eMBibi, 03/06/2007.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. eMBibi

    eMBibi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/05/2007
    Bài viết:
    337
    Đã được thích:
    0
    Anh ví mình với bờ cát
    Nằm trải dài bất tận
    Óng ánh màu của nắng
    Nóng bỏng đôi bàn chân.
    Đêm trên biển tưởng chừng chỉ có sóng
    Tiễng vỗ bờ hay thổn thức lòng biển khơi
    Em còn nghe từng nhịp thở của cát
    Trở mình vật vã chờ con sóng... Của riêng.
    Biết bao cơn sóng qua đây, ào ạt
    Đánh xô bờ và lặng lẽ tan đi
    Biết bao người cũng đến. Rồi đi.
    Có để lại gì chăng. Hay chẳng được như bọt biển.
    Ngây thơ em nghĩ mình. Là sóng.
    Cũng dập dềnh trôi nổi. Biết đâu.
    Khi nhớ anh. Nỗi nhớ trào dâng. Cuộn sóng.
    Em ước mình làm sóng. Để gần anh.
    Bờ cát dài nằm nghiêng mình uể oải
    Giữa muôn vàn ngọn sóng ồn ã đến đi
    Em chỉ lặng lẽ, vỗ về, mơn man bờ cát
    Vuốt ve anh, dù những muốn được cuộn vào anh.
    Bãi cát vàng ngóng mong một cơn sóng
    "Sóng xô bờ đâu phải để vỡ tan"
    Sóng dẫu có trách, có giận hờn. Vô cớ.
    Xô đời nhau. Để mãi thuộc về nhau.
    Sóng đến bờ ngậm ngùi. Bờ níu sóng.
    Ve vuốt nhau. Lặng nghe hơi thở. Trong nhau.
    Sóng cuộn mình ước ngược được là em
    Để yêu anh và vẫn mãi được anh yêu.
  2. eMBibi

    eMBibi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/05/2007
    Bài viết:
    337
    Đã được thích:
    0
    Hinh như
    chưa bao giờ
    mình được nghe
    câu
    anh nhớ em
    lằm
  3. eMBibi

    eMBibi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/05/2007
    Bài viết:
    337
    Đã được thích:
    0
    (12/10/2007 6:30:24 PM):
    Mảnh thuỷ tinh ánh điện đường soi vào lấp lánh.
    Em cứ ngỡ là vì tinh tú vừa rơi.
    Em reo lên thầm cảm tạ bầu trời.
    Chợt ngỡ ngàng nhận ra không phải thế.
    -st-
  4. eMBibi

    eMBibi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/05/2007
    Bài viết:
    337
    Đã được thích:
    0
    :::: ANTOINE DE SAINT EXUPÉRY ::::
    Hoàng tử bé
    XXI.​

    Chính vào lúc đó con cáo xuất hiện.
    ?" Chúc một ngày tốt lành, con cáo nói.
    ?" Chúc một ngày tốt lành, ông hoàng nhỏ đáp lại lịch sự, em quay lại nhưng chẳng thấy gì cả.
    ?" Tớ đây này, giọng nói cất lên, ở dưới cây táo
    ?" Cậu là ai thế? Ông hoàng nhỏ nói, cậu thật là xinh.
    ?" Tớ là một con cáo, con cáo nói.
    ?" Đến chơi với mình đi, ông hoàng nhỏ rủ cáo. Mình buồn quá..
    ?" Tớ không chơi với cậu được. Tớ chưa được cảm hoá.
    ?" à! Xin lỗi, ông hoàng nhỏ nói.
    Nhưng sau khi suy nghĩ, em hỏi thêm
    ?" Thế nào gọi là "cảm hoá"?
    ?" Cậu không phải dân ở đây. Cậu đi tìm cái gì?
    ?" Tớ đi tìm những con người, ông hoàng nhỏ nói. Thế nào gọi là "cảm hoá"?
    ?" Loài người, cáo nói, họ có súng và họ. Phiền lắm. Họ cũng nuôi gà nữa. Đó là cái duy nhất hấp dẫn ở họ. Cậu đi kiếm gà phải không?
    ?" Không! Ông hoàng nhỏ nói, mình kiếm bạn. Thế nào gọi là "cảm hoá"?
    ?" ấy là một điều bị lãng quên quá rồi, cáo nói. Nó có nghĩa là " tạo lên những liên hệ .."?" Tạo lên những liên hệ?
    ?" Đúng như vậy, con cáo nói. Đối với tớ hiện giờ cậu chỉ là một cậu bé hoàn toàn giống trăm nghìn cậu bé khác. Và tớ chẳng cần gì ở cậu. Và cậu cũng chẳng cần gì ở tớ. Tớ đối đối với cậu chỉ là một con cáo giống như trăm nghìn con cáo. Nhưng, nếu cậu cảm hoá tớ, cậu sẽ là duy nhất trên đời...
    ?" Tớ bắt đầu hiểu, ông hoàng nhỏ nói. Có một bông hoa... tớ nghĩ là nàng cảm hoá tớ...
    ?" Có thể lắm, cáo nói. Có thể gặp mọi sự trên trái đất này...
    ?" ồ! Không phải trên trái trái đất này đâu, ông hoàng nhỏ nói.
    Con cáo có vẻ chú ý:
    ?" Trên một hành tinh khác à?
    ?" Phải.
    ?" Trên hành tinh ấy, có thợ săn không?
    ?" Không.
    ?" Thế thì hay đấy. Thế còn gà?
    ?" Không.
    ?" Chả có điều gì là hoàn hảo cả! Cáo thở dài.
    Nhưng rồi cáo trở lại với ý nghĩ của nó:
    ?" Đời tớ tẻ nhạt. Tớ săn gà, người săn tớ. Tất cả loài gà đều giống nhau, và tất cả loài người đều giống nhau. Vì thế, tớ hơi chán. Nhưng nếu cậu cảm tớ, đời tớ sẽ rực nắng. Tớ sẽ nhận ra một bước chân khác hẳn mọi bước chân khác. Các bước chân khác sẽ làm cho tớ chui ngay xuống đất. Nhưng bước chân của cậu lại sẽ gọi tớ từ hang chạy ra, như là một điệu nhạc. Và cậu hãy nhìn kia! Cậu thấy không, ở kia, những đồng lúa mì ấy? Tớ không ăn bánh mì. Lúa mì đối với tớ là vô dụng. Các cánh đồng lúa mì đối với tớ chẳng có gì khêu gợi. Cái đó buồn lắm. Nhưng cậu có mái tóc mầu vàng kim. Thế thì sẽ rất tuyệt một khi cậu cảm hoá tớ! Lúa mì, vốn màu vàng kim, sẽ gợi cho tớ kỷ niệm về cậu. Và tớ sẽ yêu tiếng gió reo trong lúa mì...
    Cáo im lặng và nhìn ông hoàng nhỏ một lúc lâu:
    ?" Nếu cậu vui lòng, hãy cảm hoá tớ đi, cáo nói!
    ?" Tớ cũng muốn thế lắm, ông hoàng nhỏ trả lời, nhưng tớ không có nhiều thì giờ. Tớ cần tìm kiếm nhiều bạn và tìm hiểu bao nhiêu sự vật.
    ?" Người ta chỉ hiểu được những vật người ta đã cảm hoá, cáo nói. Loài người bây giờ không còn đủ thì giờ hiểu cái gì hết. Họ mua những vật làm sẵn ở các nhà buôn. Nhưng không ở đâu có nhà buôn bạn, con người không có bạn nữa. Nếu cậu muốn có một người bạn, hãy cảm hoá tớ!
    ?" Phải làm sao? ông hoàng nhỏ hỏi.
    ?" Phải thật kiên nhẫn, cáo trả lời. Ban đầu cậu hãy ngồi hơi xa tớ một tí, như thế, ở trong cỏ. Tớ dưa mắt liếc nhìn cậu, và cậu chẳng nói gì cả. Ngôn ngữ là nguồn gốc của ngộ nhận. Nhưng mỗi ngày, cậu có thể ngồi gần một tí...
    Ngày hôm sau, ông hoàng nhỏ trở lại.
    ?" Tốt hơn là nên đến đúng giờ như hôm trước, cáo nói. Nếu cậu đến, chẳng hạn như lúc bốn giờ chiều, thì từ ba giờ, mình đã cảm thấy hạnh phúc. Thời khắc càng trôi, mình lại càng hạnh phúc. Đến bốn giờ thì mình phát cuồng lên và lo lắng; và mình sẽ hiểu cái giá của hạnh phúc! Nhưng nếu cậu đến bất cứ lúc nào, mình không biết lúc nào thì nên trang phục cho cõi lòng mình... Phải có nghi thức chứ.
    ?" Nghi thức là cái gì? ông hoàng nhỏ hỏi.
    ?" Đó cũng là cái bị quên lâu quá rồi, cáo nói. Đó cũng là cái gì làm cho một ngày trở nên khác những ngày khác, một giờ trở nên khác những giờ khác. Có một nghi thức, chẳng hạn của bọn thợ săn của tớ. Mỗi thứ năm, họ khiêu vũ với các cô gái trong làng. Thế thì thứ năm là một ngày kỳ diệu! Hôm ấy tớ có thể rong chơi đến tận vườn nhọ Nếu bọn thợ săn mà khiêu vũ bất cứ ngày nào, thì ngày nào cũng như ngày nào, tớ sẽ chẳng có ngày nào được nghỉ nữa.
    Thế là ông hoàng nhỏ cảm hoá con cáo. Và giờ ra đi đã đến:
    ?" A! Cáo nói, tớ sắp khóc lên đây.
    ?" Đó là lỗi tại cậu, ông hoàng nhỏ nói. Mình tuyệt chẳng muốn cậu khổ, cậu lại cứ muốn mình cảm hoá cậu.
    ?" Đúng thế, cáo nói.
    ?" Nhưng cậu sẽ khóc! ông hoàng nhỏ nói.
    ?" Đúng thế, cáo nói.
    ?" Thế thì cậu chẳng được gì cả!
    ?" Được chứ, cáo nói, là do cái màu vàng của lúa mì ấy.
    Rồi nó nói thêm:
    ?" Hãy trở lại thăm những đoá hồng đi. Cậu sẽ thấy đoá hoa của cậu là duy nhất trên đời. Rồi cậu hãy lại đây từ biệt tớ, tớ sẽ làm quà cho cậu một điều bí mật.
    Ông hoàng nhỏ đi thăm lại những đoá hoa hồng.
    ?" Các cô chẳng giống chút nào với đoá hồng của tôi, các cô chưa là gì cả, em bảo các bông hồng. Chưa ai cảm hoá các cô, các cô cũng chưa cảm hoá ai. Các cô giống như con cáo của tôi trước kia. Nó chỉ là một con cáo giống như trăm nghìn con cáo. Song tôi đã làm cho nó trở thành bạn tôi, và bây giờ nó trở nên duy nhất trên đời.
    Và các bông hồng hết sức lúng túng.
    ?" Các cô đẹp, nhưng các cô trống rỗng, em nói với họ. Người ta không thể chết vì các cô được. Phải, đoá hồng của tôi, một người qua đường tầm thường tưởng là nàng giống các cộ Nhưng đối với tôi thì nàng quan trọng hơn tất cả các cô, bởi vì chính là nàng mà tay tôi đã tưới. Bởi vì chính là nàng mà tôi đã đặt chính dưới bầu kính. Bởi vì chính là nàng mà tôi đã che bằng tấm bình phong. Bởi vì là nàng mà tôi đã bắt những con sâu (trừ hai ba con dành để thành ****). Bởi vì chính là nàng mà tôi đã ngồi nghe than thở, hay tán hươu tán vượn, hay đôi khi cả lặng im nữa. Bởi vì đó là đoá hồng của tôi.
    Rồi em trở lại chỗ con cáo:
    ?" Từ biệt, em nói.
    ?" Từ biệt, cáo nói. Đây là cái bí mật của tớ. Nó đơn giản thôi: người ta chỉ nhìn thấy thật rõ ràng bằng trái tim. Cái cốt yếu thì con mắt không nhìn thấy.
    ?" Cái cốt yếu thì con mắt không nhìn thấy, ông hoàng nhỏ lặp lại, để mà ghi nhớ.
    ?" Chính thời giờ cậu đã mất, cho đoá hồng của cậu làm cho đoá hồng của cậu trở nên quan trọng đến thế.
    ?" Chính thời giờ tôi đã mất cho bông hồng của tôi... Ông hoàng nhỏ nói, để mà ghi nhớ.
    ?" Loài người đã quên mất chân lý này, cáo nói. Nhưng cậu không được quên. Cậu trở nên mãi mãi có trách nhiệm về những gì cậu đã cảm hoá. Cậu có trách nhiệm đối với hoa hồng của cậu.
    ?" Tôi có trách nhiệm với hoa hồng của tôi... Ông hoàng nhỏ lặp lại để mà ghi nhớ.
  5. YeuCaiDep

    YeuCaiDep Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    17/08/2004
    Bài viết:
    2.104
    Đã được thích:
    0
    Yêu con cáo trong chuyện đó thế không biết.
  6. eMBibi

    eMBibi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/05/2007
    Bài viết:
    337
    Đã được thích:
    0
    Prof: Où est ta famille?
    Moi: À Hanoi, Monsieur!
    Prof: Non, dans la tête!
    (Thầy Lộc: Gia đình em đang sống ở đâu?
    Bi: Dạ, ở Hà Nội ạ.
    Thầy Lộc: Không, gia đình ở trong tâm trí em đấy!)
  7. eMBibi

    eMBibi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/05/2007
    Bài viết:
    337
    Đã được thích:
    0
    Ui ui ui! Lười nên copy/paste vậy
    Tại sao đeo nhẫn cưới ở ngón áp út?
    Bạn đã bao giờ thắc mắc tại sao người ta lại đeo nhẫn cưới ở ngón áp út chưa? Người Trung Quốc có một cách giải thích rất thú vị và thuyết phục.
    Theo họ, ngón tay cái tượng trưng cho cha mẹ, ngón tay trỏ tượng trưng cho anh em, ngón giữa là chính bạn, ngón áp út tượng trưng cho người bạn đời của bạn, và ngón út tượng trưng cho con cái của bạn.
    [​IMG]
    Bây giờ bạn hãy để hai bàn tay đối diện nhau, gập ngón tay giữa lại và áp sát chúng vào nhau, đồng thời cho hai bàn tay mở ra nhưng các ngón tay còn lại chống vào nhau ở đầu mút ngón tay.
    Bây giờ bạn hãy thử tách hai ngón tay cái, rồi sau đó ngón tay trỏ và ngón út rời nhau ra? (xem hình). Bạn sẽ thấy chúng tách nhau ra dễ dàng. Đó là bởi cha mẹ bạn không thể sống suốt đời với bạn. Anh em bạn cũng sẽ có gia đình riêng và sẽ rời xa bạn. Cuối cùng con cái bạn cũng vậy, chúng sẽ tạo dựng cuộc sống của riêng mình chứ không thể sống cùng bạn mãi mãi.
    Thế còn ngón áp út thì sao? Bạn sẽ thấy ngạc nhiên khi bạn không thể tách rời chúng ra khỏi nhau! Là vì bạn cùng người bạn đời được số phận mang đến với nhau để hòa quyện, gắn bó với nhau không thể tách rời suốt cả cuộc đời. Cho dù tất cả thế giới này bỏ hai bạn ra đi và cuộc sống của hai người có trải qua bao thăng trầm, ngọt đắng đến thế nào đi nữa.
    Đó chính là lý do tại sao người ta lại đeo nhẫn cưới ở ngón áp út.
    (http://tintuconline.vietnamnet.vn/)
  8. eMBibi

    eMBibi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/05/2007
    Bài viết:
    337
    Đã được thích:
    0
    [​IMG]
    Bi lớn và Bi bé
    Bé Bi: Em đi với chị Thanh cơ.
    Thanh: Uhm, hihi, tay em thích quá.
    Bé Bi: Em thích nắm tay chị cơ.
    Thanh: Thế tay các chị ấy làm sao. Không mềm mại à.
    Bé Bi: Em chẳng biết. Em chỉ thích nắm tay chị nhất thôi. Thích lắm.
    Thanh: Hihi.
  9. YeuCaiDep

    YeuCaiDep Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    17/08/2004
    Bài viết:
    2.104
    Đã được thích:
    0
    [​IMG]
  10. YeuCaiDep

    YeuCaiDep Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    17/08/2004
    Bài viết:
    2.104
    Đã được thích:
    0
    Hihi
    [​IMG]
    Gấu cô đơn
    [​IMG]
    [​IMG]

Chia sẻ trang này