1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Bức họa mùa hạ ?T??f??T? Lưu bút cho Hạ Anh

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi eMBibi, 03/06/2007.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. eMBibi

    eMBibi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/05/2007
    Bài viết:
    337
    Đã được thích:
    0
    Sửa
    Được embibi sửa chữa / chuyển vào 18:41 ngày 02/04/2008
  2. BeeWitch

    BeeWitch Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    07/06/2007
    Bài viết:
    2.199
    Đã được thích:
    0
    Thứ sáu mùng 4 tháng 4 năm 2008
    Một ngày off rồi cũng on cả ngày.
    Thời điểm khan hiếm điện.
    (Nói linh tinh nhỉ)
    ----------
    Tối qua mưa, đi loăng quăng với em Tú trên vườn hồng, thấy cảnh hoa đẹp ghê.
    Mai rủ Bi lượn ra đó chơi mới được .
    -------------
    Hic
    Thấy lo lo.
    Thấy mình phải suy nghĩ, thấy mình mệt mỏi.
    Không dám hỏi gì nhiều.
    Không dám cả trêu đùa mình, vì sợ mìh cáu
    Nhưng cũng vẫn tin, mọi cái sẽ ổn, theo một cách nào đó.
    May i do sth
  3. eMBibi

    eMBibi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/05/2007
    Bài viết:
    337
    Đã được thích:
    0
    Cứ hàng năm đến mùa này, là tớ ghét. Ghét lắm cơ.
    Tớ ghét cái nồm nồm ẩm ước này.
    Ghét cái kiểu thời tiết ko bít gọi là đủ nóng hay chưa đủ lạnh.
    Mặc hơi hở hang thì về ho sù sụ.
    Mặc chút kín đáo thì nóng bức muốn nhảy vào bể nước.
    Haizzzzzzzzz
    Rồi khốn khổ cho cái phòng vốn dĩ đã thiếu ánh mặt trời của tớ.
    Hic.
    Rồi cái màn hình máy tính nữa chứ.
    Nói chung là mọi thứ rất chi là ướt át
    -----------
  4. eMBibi

    eMBibi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/05/2007
    Bài viết:
    337
    Đã được thích:
    0
    Tớ xin lỗi.
    Tớ vào đổi RingTunes, rồi tiện tay log on thôi Có tò mò. Nhưng mà tớ xin lỗi nhé.
    Hic.
  5. BeeWitch

    BeeWitch Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    07/06/2007
    Bài viết:
    2.199
    Đã được thích:
    0
    Hạ sang.
    Không phải bởi màu tím bằng lăng.
    Hay rực đỏ của phượng.
    Tháng ba âm lịch, nắng tới 30 độ C.
    Mùa hạ của nó - vốn không quá bức bối như thế này.
    Không gian thì nồm ẩm. Ngoài trời thì nóng.
    Tối đến thêm chút gió.
    Tạm bớt nóng.
    Còn mấy chục phút nữa là sang cái gọi là Ngày mai, thứ Hai. Ngán ngẩm. Lười là chính.
    Đôi khi cũng đơn điệu với chính mình.
    Hôm nọ, nghe giọng em Nhung qua điện thoại, nghĩ Bi như một chgia hay sao, mà cứ tự bộc bạch "mình nói cái này cho riêng cậu thôi nhé, ko ai biết đâu đấy". Mà chgia thì ko làm việc với bạn bè. Và để nghe bạn bè thì đôi tai lại ko còn là của chuyên gia. Một Nhung hồn nhiên, đáng yêu, rồi tối nay vẫn hồn nhiên, như say, như tỉnh.
    Có những người gọi là vô tư mà có hẳn là vô tư.
    Có lúc nghe người khác kêu than về sự nhạt nhẽo của họ, mà vẫn nghe được, vì lúc đó ko cảm thấy vị nhạt.
    Có lúc nghe người khác nói về sự trống rỗng trong họ. Nhưng lòng ko trống trải.
    Để đến lúc thấy nó.
    Thì mặc nhiên hiểu rằng. "Vui buồn hội ngộ trong kiếp con người"
    Như lời ai nhắn trong đêm.
    Có chăng.
    Cuộc đời cũng phù du.
    Kiếp người cũng chìm nổi.
  6. BeeWitch

    BeeWitch Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    07/06/2007
    Bài viết:
    2.199
    Đã được thích:
    0
    Đôi khi. Nó cáu bẳn.
    Mẹ bảo. Mẹ nhường nhé. Mẹ nhịn đấy nhé.
    Mẹ ko chấp.
    Mẹ ghét đứa cáu mẹ ko thèm nói.
    Mẹ bảo "con phải........... và ................. phải......................"
    Nó bảo "không"
    Mẹ "cho quen đi"
    Nó "không"
    Mẹ ko nói nữa.
    Mẹ ơi!
    ---------
    Có lúc nó cáu.
    Cái nó định làm mà không được. Lại chòi ra cái j ngoài kế hoạch.
    Cáu.
    Nguôi đi.
    Lại thấy thôi.
    ---------
    Có lúc nó cáu.
    Vì nó muốn làm cái j đó.
    Không phải giúp.
    Không phải chia sẻ.
    Mà làm gì đó nó có thể.
    Nhưng lúc thì nó ko giúp dc gì.
    Lúc thì
    tự nó vớ vẩn
    ----------
    Đêm cũng khuya khoắt.
    Tiếng máy cứ ro ro.
    --------
    Có phải nó thấy chính mình nhạt nhẽo.
    Có phải nó thấy nó vô tích sự.
    Đêm rồi. Nó nói điều nhảm nhí.
  7. BeeWitch

    BeeWitch Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    07/06/2007
    Bài viết:
    2.199
    Đã được thích:
    0
    Bạn mình lo mấy cái việc j j đó mệt ko.
    Có j xả ra tớ đỡ hết.
    Bạn mình suýt quên tớ rùi.
  8. eMBibi

    eMBibi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/05/2007
    Bài viết:
    337
    Đã được thích:
    0
    "Hạ cũng vừa sang..."
    Nó sợ.
    Nó run rẩy.
    Nó sợ.
    Nó ghét cái cảm giác hỗn độn trong nó bây giờ.
    Nó sợ cái cách nó hiểu được cảm giác của người khác đến thế.
    Nó ghét sợ những điều mà lương tâm nó bảo là nó xấu.
    Nó sợ chính cái điều mà nó hiểu là không bao giờ thay đổi được.
    Sẽ không gì xóa nhòa được.
    Thời gian và những gì nhạt nhẽo đối với nó thì đẩy đi nhiều cái. Ko mảy may còn hiện diện. Nó hiểu nó khác. Nó khác mọi người.
    Nhưng với người khác.
    Liệu cảm giác của nó có đúng ko.
    Cái điều nó đã nghĩ đó. Thế rồi cũng đúng.
    Liệu con người có mãi sống với chính hình bóng đó.
    Nó sợ cảm giác của chính nó.
    Nó sợ cái lương tâm của nó khiến nó đau.
    Trog nó có hai phần hồn.
    Phần hồn yếu đuối, bi lụy, trách móc nó.
    Phần hồn độc ác thì hèn hạ ích kỷ ghen tị. Nhưng cũng sợ. Sợ cái yếu đuối của con người. Sợ cái ám ảnh. Sợ sự theo đuổi của những cái gọi là đẹp đẽ nhất đó.
    Con người cần niềm tin phải ko. Cần tin vào nhau, tin vào chính mình.
    Nó tin chứ. Tin và những tình cảm nó có, tin vào những cái tốt đẹp trong nó, tin vào những chân thành của nó...
    Thế sao nó còn đau.
    Có phải nó hiểu đến thế cảm giác của người khác.
    Thì ra nó vẫn thế.
    Cái cảm giác từ ấu thơ lại dội về.
    Ngày bé tí xíu í. Nó đã tự nghĩ, với chính mình. Rằng nó muốn sống mà ko làm buồn khổ người khác.
    Nó tưởng nó là người tốt ư.
    Không. Nó ko có khái niệm sống tốt hay không tốt.
    Mỗi người tự có một cách sống. Một cách nghĩ.
    Nó đã từng nghĩ thế.
    Chẳng phải cố gắng để trở thành người như thế.
    Nhưng sao nó đau.
    Cái sợ giữa những niềm tin. Đó là gì đây.
    Có bao giờ nó gạt đi được những ám ảnh.
    Có bao giờ nó thôi giật mình trong đêm. hay ngừng những giấc mơ vùng vẫy chạy trong bóng tối.
    Nhìn vào đôi mắt anh. Nghe giọng nói của anh.
    Hiểu cảm giác của anh.
    Nó ghét cảm giác. Cái cảm giác cho rằng. Nó là kẻ gây ra 1 phần đau khổ.
    Mà ko.
    Nó vẫn tự bào chữa được.
    Đôi khi bằng cách nghĩ.
    Ý nghĩa về chính mình có vị trí gì ko.
    Những vết đau có ngừng nhức nhối.
    Những sợ hãi có thôi âm ỉ.
    Những ám ảnh có thôi hoành hành.
  9. YeuCaiDep

    YeuCaiDep Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    17/08/2004
    Bài viết:
    2.104
    Đã được thích:
    0

    Vớ vẩn vấn vở
  10. ToAmor

    ToAmor Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/08/2005
    Bài viết:
    51
    Đã được thích:
    0
    Bit noi gi day

    BMCX
    http://www.healthntour.com/bmcx/index.php?Id=12&lg=V

Chia sẻ trang này