1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Bức họa mùa hạ ?T??f??T? Lưu bút cho Hạ Anh

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi eMBibi, 03/06/2007.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. BeeWitch

    BeeWitch Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    07/06/2007
    Bài viết:
    2.199
    Đã được thích:
    0
    Hihi, sau một hồi suy nghĩ giờ thì em lại hiểu ra điều mình viết rùi
  2. eMBibi

    eMBibi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/05/2007
    Bài viết:
    337
    Đã được thích:
    0
    Nhắc mình. Mùa sen này chưa thăm đầm. Nhỉ.
  3. eMBibi

    eMBibi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/05/2007
    Bài viết:
    337
    Đã được thích:
    0
    Hi, chiều. Dịu hơn. Ko phải khẩu trang và áo chống nắng.
    Để tay trần với bụi. Để chân dài với đường. He he.
    Nghe hai bản Chiều một mình qua phố. Mình bảo không gì vượt được Khánh ly. Phải rồi. Nghe mà có chút rưng rưng, mà không bi, ko úa.
    Bản của Tuấn Ngọc có phần dạo nhạc hay. Dư âm từng nốt nhạc. Rót vào tâm...
    Chiều qua bao nhiêu làn môi cười,
    Cho mình còn nhớ nhau.
    Chiều qua bao nhiêu làn tay mời,
    Nghe buồn ghé môi sầu.
    Cũng đến cuối 1 ngày...
    Mai là cuối một tuần...
    Thế là cũng qua rồi, tháng Sáu, của nó mà không chỉ của nó...
  4. BeeWitch

    BeeWitch Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    07/06/2007
    Bài viết:
    2.199
    Đã được thích:
    0
    Con người ta kể cũng buồn cười nhỉ.
    Tìm được người thích cái mình thích là vui rồi.
    Mà thấy có người cũng ghét cái mình ghét cũng thấy thích thú...
    Hờ hờ
  5. BeeWitch

    BeeWitch Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    07/06/2007
    Bài viết:
    2.199
    Đã được thích:
    0
    Dạo này có một số cảm giác. tạm gọi là tiêu cực.
    nó chèn ép vào một số vùng cảm xúc khác.
    tạm gọi đó là sự bất ổn ko bền vững.
    tạm để nó thế
    tạm để nó yên
    chẳng nói ra được
    vì tự thấy chính mình vô lý
    haizzzz....
  6. BeeWitch

    BeeWitch Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    07/06/2007
    Bài viết:
    2.199
    Đã được thích:
    0
    "Hạnh phúc của người này có thể là mũi dao đâm vào khóe mắt của người kia, và vì mũi dao vô hình nên nước mắt ứa ra cũng chỉ có thể là vô hình, hoặc giả nó có hình thù j, có lẽ nó cũng tìm cách lặn ngược vào trong sâu thẳm của cõi lòng mình, vì lộ ra có nghĩa là mình k hạnh phúc..."
    Lan man lang thang đọc được cái điều mà đã từng trải qua nên hiểu
  7. eMBibi

    eMBibi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/05/2007
    Bài viết:
    337
    Đã được thích:
    0
    Hôm nay là chủ nhật, ngày 27 tháng 7 rồi đấy.
    Lật đật còn có 4-5 tháng nữa là lại rục rịch kết thúc một năm.
    Giấc ngủ khuya và giấc ngủ trưa kém phần êm đềm. Những cơn mê man vẫn chen lấn, giằng co, và kéo bật nó dậy, nhưng rồi lại vùi nó lăn lộn trong mớ chăn gối để lại đắm chìm trong cơn mê còn dang dở.
    Ngủ đấy mà đầu óc nào có chịu nghỉ. Cứ nghĩ j nghĩ j đó. Nghĩ cái mà lúc tỉnh chưa nghĩ xong. Nghĩ cả cái mà lúc ngủ thức chưa nghĩ ra.
    Nghĩ và nghĩ...
    Ước tình đầu bạc thêm vào nửa sợi nữa.
    Những cái mệt...
    Cái bụng thấy nóng và tưng tức
    Cái thuốc chống cảm cúm j đó uống từ tận hôm qua mà cứ làm mắt díu cả vào
    Người rệu rạo...
    Những cái khỏe
    Đầu đã thôi biểu tình
    Tai đã nghe được nhạc
    Bụng đã chịu đòi ăn
    Những cái bực
    Nóng. Nắng
    Còn nợ bữa đi với DHằng và trả nợ một cơ số thứ
    Chưa xong chịu làm cái card nên cũng bực
    Thấy con bé con hơn 18 tháng rồi mà không chịu đi cho vững, chưa nói năng câu nào, chưa chào, chưa biết xin biết mượn, chưa giao tiếp... chỉ thấy gấu ơi là gấu... cũng bực... vô lý khá là vô lý
    Thấy kiểu cậu cứ vì lo và chăm con để rồi đứa bé... bị thiếu... thiếu cái j đó, và bản thân cậu thì thừa... thừa nỗi lo lắng và bực bội... cũng là một cái vô lý nữa
    Hết giỗ này đến giỗ kia... tuần nối tuần cỗ bàn...
    Có bữa cơm hẹn... nhưng phần vì mệt mệt, phần vì lười khi đang muốn hưởng thụ chút time một mình... nên đành refuser
    Lười vẫn là cái lười, thấy mà không chớp lấy, có nhưng không thử, định mà không làm... chưa quyết định được gì...
    Thỉnh thoảng bản thân làm vài điều ích kỉ và độc ác.
    haizz..
    Những cái thoải mái
    Trốn tạm lên nằm cùng thằng cháu ngủ nướng, lơ mơ tí mà cũng đỡ đi phần mắt díu
    Hí hoáy cùng hai thằng cháu cài chỉnh xem phim kinh di... tán phét... rồi nhìn nhau hỏi: cháu có xem được nữa ko? cô có muốn xem nữa không?... rồi quyết định eject vì ám ảnh kinh dị huhu
    Về được nhà, nằm nóng đắp chăn ngủ vùi, yên tĩnh, thanh thản
    Thấy mẹ có vẻ vui vui kìa
    Thấy đứa bạn ntin khoe, hí hứng. Nhắn lại hỏi han, lại sợ mang tiếng tò mò. Nhưng lòng thấy vui lây.
    Thấy lòng hơi buồn buồn
    Nhất là trước lúc ngủ và khi mở mắt ra
    Nhưng cái buồn lần này ko chữa bằng bài phóng chiếu suicide nữa.
    Đúng hơn là những lo sợ.
    Đọc đâu đó về cảm giác bất lực và thiếu chữ tin, con người ta hay thu về một mình một chút.
    Có lúc, thấy bản thân rất "có vấn đề"... Hiểu khá rõ "cái vấn đề" đó nữa cơ.
    Nếu trong tâm trạng khác, sẽ rất dễ cư xử theo hướng khác, nhưng trong tâm trạng này... sẽ chỉ muốn let it be rồi một mình lang thang trong chính mình.
    Những cảm giác đan xen.
    Đến lúc nói và viết ra được cũng đã là khá lắm rồi.
    Những lẩn mẩn miên man vụn vặt đời thường thôi.
    Cái nóng cuối hạ.
    Cái nóng báo bão.
  8. BeeWitch

    BeeWitch Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    07/06/2007
    Bài viết:
    2.199
    Đã được thích:
    0
    À, mình yêu đổi ava thành hình Con gấu trắng bự ôm hai con gấu bé.
    Mình có vẻ hay được ấn tượng với ảnh có con số lẻ 3 nhỉ.
  9. YeuCaiDep

    YeuCaiDep Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    17/08/2004
    Bài viết:
    2.104
    Đã được thích:
    0
    Hic hic, mình yêu đổi ava cho tớ đi. Suy diễn lung tung tớ chọn random hình mà :(
  10. BeeWitch

    BeeWitch Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    07/06/2007
    Bài viết:
    2.199
    Đã được thích:
    0
    Nói thế nào nhỉ
    "Giỗ: theo từ điển tiếng Việt (trên mạng:P) là danh từ để chỉ lễ tưởng nhớ người đã chết đúng vào ngày chết, hằng năm, thường có cúng lễ theo phong tục".
    Một năm nhà mình có bao nhiêu lễ giỗ? Đếm thì đếm được, nhưng không nhớ.
    Một năm cả đại gia đình tập trung bao nhiêu dịp cho giỗ?
    Không nhớ được.
    ---
    Tớ không nghĩ, cứ phải giỗ lễ mới là tỏ ra nhớ nhung người đã khuất.
    Tớ cũng không phản đối việc ngày giỗ mọi người có vất vả cỗ bàn chút nhưng lại được tụ họp đông đủ họ hàng, con cháu.
    Nhưng...
    ấn tượng từ bé với tớ về ngày giỗ là gì...
    người lớn thì bận túi bụi, đôi khi bỏ quên cả bọn trẻ nhóc chơi với nhau chí chóe...
    người lớn thì bận bịu, tính toán trước ngày giỗ, đi mời giỗ, mua bán đồ cho giỗ, rồi cuống quýt làm giỗ rồi dọn dẹp sau khi hết giỗ...
    thì tớ mới thấy... cái cực của mỗi lần giỗ lễ...
    Dịch vụ nhiều lên, cỗ bàn giờ không phải tự nấu, giỗ lớn đã có đặt chỗ làm.
    Giỗ nhỏ hơn thì quây quần gia đình...
    Nhưng thú thật,
    giỗ nào tớ trốn được (mà thiếu gì lý do) thì tớ trốn.
    Hic, có vẻ hơi thiếu trách nhiệm.
    Nhưng giỗ lễ, ma chay thì tớ liệt vào một dạng phù phiếm.
    Người sống cư xử với nhau cho tử tế đi hẵng.
    Hôm nay giỗ chú, nhưng tớ nhất quyết ko sang.
    Thứ nhất, tớ ko muốn cái gì thì đừng có ép.
    Thứ hai, tớ cũng không ưa lắm sự giả tạo đó. Chướng, bực.
    Nhưng sao tớ vẫn hơi áy náy tí nhỉ.
    Hì, vì dẫu sao, tớ vẫn coi giỗ là dịp gia đình quây quần tụ tập.
    Nhưng lần này cá nhân tớ cảm thấy muốn ích kỷ hơn là mấy chuyện ăn uống phù phiếm.
    Phù #:-s

Chia sẻ trang này