1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Bức thư định ngỏ cho một người con gái

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi chuyen_doi_toi, 21/02/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. chuyen_doi_toi

    chuyen_doi_toi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/02/2003
    Bài viết:
    6
    Đã được thích:
    0
    Bức thư định ngỏ cho một người con gái

    Đây là bức thư kể về hoàn cảnh của tôi, các bạn hãy cho tôi một tôi sẽ vô cùng cám ơn.

    Chào Trâm!
    Đây có thể là lá thư đầu tiên anh viết cho Trâm và cũng có thể nó là lá thư cuối cùng anh viết về những gì anh đã nghĩ, đã làm, về tất cả những gì đã gây trong anh tình cảm đặc biệt dành cho Trâm để em có thể hiểu rõ về anh, về con người anh.Em hãy cố gắng xem thật kỹ Trâm nhé, anh không muốn em đánh giá tình cảm anh dành cho em chỉ là hời hợt và có gì đó không đáng tin. Tuy rằng sau khi nhận được thư này em có thể trả lời hoặc không trả lời nhưng anh hy vọng là em sẽ viết thư trả lời anh sau khi đã có những suy nghĩ về những gì đã xảy ra giữa hai chúng ta.
    Từ những ngày đầu tiên khi gặp em, lúc đó là tháng 6 năm 2002, em đã gây cho anh một ấn tượng thật mới lạ và mạnh mẽ, một cô bé nhỏ nhắn, xinh xắn, đôi mắt thật thông minh và luôn cười. Anh còn nhớ cái buổi đầu tiên em đi làm em ngồi chỗ anh Tuấn bây giờ, hôm đó em mặc cái màu xanh tím Anh đã nói với em một câu nói thế này: Cô nhân viên mới của phòng à, sao lại ngồi ở đây. Em chỉ mỉm cười mà không nói gì cả.
    Những ngày tiếp sau đó mọi việc tất nhiên cũng diễn ra bình thường, Anh bắt đầu chú ý đến em và tìm cách tìm hiểu xem em thế nào thông qua mọi người. Thực ra khoảng 1 tháng sau đó thì anh vẫn chưa thực sự biết nhiều thông tin về em, nhưng em đã làm cho anh chú ý rất nhiều, anh có cảm giác đã gặp em ở đâu đó trong cuộc đời này và sự có mặt của em đã giúp anh rất nhiều trong công việc. Hình như nó có tác dụng kích thích anh vượt qua giai đoạn khó khăn của công ty và của chính anh lúc đó. Công trình thì nhiều, công việc mới của phòng CNC, tất cả nó xoay anh như chong chóng, nhưng mọi thứ cũng đã vượt qua.

    Thời gian sau đó em thực sự gây được cảm tình lớn trong anh, anh cảm thấy thích thú khi vô tình bắt gặp em ở đâu đó, hoặc được nghe em cười. Thực sự lúc đó anh đã có cảm giác rất lạ, nó như chưa bao giờ xảy ra trong đời, anh thấy trống vắng một cái gì đó mỗi khi không gặp em hoặc nghe em cười nó. Nhưng chính vào giai đoạn này anh đã được biết em đã có bạn trai, anh còn biết rõ hơn là gia đình bọn em đã rất thân thiết với nhau. Khi biết được điều đó anh cảm thấy buồn lắm nhưng không hiểu tại sao cảm tình trong anh dành cho em càng ngày càng lớn. Anh cũng không hiểu tại sao nữa, em thực sự làm anh khâm phục bởi những việc em làm, thỉnh thoảng anh vẫn bắt gặp em đến sớm để lau sàn hay rửa ấm chến, rồi rất nhiều hôm về muộn anh thấy bọn em vẫn chưa nghỉ làm. Dưới con mắt anh lúc đó em thật giản dị và nghị lực.
    Trong những ngày tháng đó thỉnh thoảng anh vẫn có những buổi đối thoại ngắn với em, những buổi xuống cốt để gặp em bao giờ cũng chỉ là những câu hỏi rât bâng quâ, vô vị: ?o ?o Em đang làm dự án nào thế?, ?oBọn em chăm chỉ quá? hoặc như ?o Trâm có trình độ về quản lý chắc là cao thủ lắm?. Lúc đó em luôn mỉm cười trả lời anh, và mỗi lần đó anh lại thấy có cái gì đó rất vui, tuy rằng anh biết tại thời điểm đó anh chỉ là một người rất bình thường trong mắt em.
    Thông thường thì anh bao giờ cũng cố gắng ghé qua phòng em một vài lần trong ngày, anh biết tại thời điểm đó cơ hội dành cho anh là con số số 0 tròn trĩnh nhưng không hiểu tại sao anh có linh cảm rằng anh sẽ có cơ hội khác được nói chuyện với em nhiều hơn.
    Cho đến thời điểm hiện tại anh vẫn không hiểu tại sao mình lại ngốc đến thế, không dám bày tỏ tình cảm của mình dù chỉ là nhỏ nhất như hỏi thăm em hoặc nói chuyện với em qua điện thoại, đến thăm nhà em chẳng hạn. Có lẽ vào thời điểm đó nỗi mặc cảm khi không bao giờ có thể làm quen hoặc là em đã sắp lập gia đình làm anh quên mất một điều quan trọng: Phải làm một cái gì đó để bày tỏ tình cảm của anh cho em.
    Những ngày tháng 11, mỗi lần xuống gặp em, câu hỏi thường xuyên của anh là ?o Em Trâm sắp cho anh ăn kẹo chưa? ?o Khi nào thì em cưới chồng nhỉ?. Lúc đó em luôn trả lời rằng ?o Còn lâu anh ạ?.
    Lúc đó anh cũng hơi có linh cảm về chuyện của em nhưng không được rõ ràng lắm, anh cũng dám tìm hiểu gì nhiều hơn hoặc tỏ ra quan tâm và bày tỏ tình cảm của mình. Thỉnh thoảng anh vẫn nói với mọi người nửa đùa, nửa thật rằng :? Nếu ngày nào Trâm vẫn chưa lấy chồng nghĩa là cơ hội của anh em vẫn còn?. Tại thời điểm đó Trâm chắc cũng không thể hiểu được ẩn ý trong câu nói ấy đâu. Lúc này thì thực sự là anh cảm thấy tình cảm trong anh dành cho Trâm đã vượt qua ngưỡng cửa của tình cảm thông thường, có lẽ nó đã trở thành tình yêu, tại thời điểm đó anh cũng không biết tình cảm của mình cho em có phải là tình yêu chưa. Anh thực sự không đủ tự tin để khẳng định đó có phải là tình yêu không hay chỉ là tình cảm thông thường, có lẽ là chính do mặc cảm về việc em đã có bạn trai đã ngăn cản anh hoặc vô hình cản trở anh tìm cách bày tỏ tình cảm với em.
    Thỉnh thoảng lúc đó anh và em có chat với nhau qua mạng Netmeeting, nhưng lúc đó toàn những chuyện không đâu vào đâu, anh còn nhớ rất rõ nick của em lúc đó là mèocon, mọi người cũng thỉnh thoảng hay giả vờ nick của em để trêu anh nhưng lúc đó anh làm sao dám bày tỏ một chút gì đó dù là nhỏ nhất tình cảm của mình qua các lần chát.

    Những ngày tháng 12 có lẽ là thời gian mà anh nghĩ là tình cảm đó đã lớn dần thành tình yêu. Thực sự một ngày anh luôn tìm cách để xuống phòng em nhiều khi thành trò cười cho cả phòng. Trâm còn nhớ câu cửa miệng mà anh hay nói không: ?oNếu bây giờ em bỏ người yêu, anh sẽ là người đầu tiên xung phong đến với em?. Đó có thể hiểu là câu nói đùa đối với mọi người nhưng thực sự chính là lúc để anh nói thật lòng mình mà không sợ ai biết. Không hiểu lúc đó Trâm nghĩ gì về anh, về những gì anh nói, hay đó chính là những lời nói dại dột mà em bảo với anh trong những lần sau này.
    Trong những ngày tháng 12 đó anh nghĩ mình đã làm một việc hết sức ngớ ngẩn là đã không đi dự sinh nhật em vào ngày 16-12. Buổi tối hôm đó mặc cảm với việc phải đương đầu với sự thật là người yêu em sẽ hiện diện tại buổi sinh nhật, anhi đã đi lang thang cùng mấy anh bạn đại học uống rượu rải sầu. Tâm trạng lúc đó khó tả lắm, buồn vui lẫn lộn nhưng tất nhiên nó cũng không đến nỗi khủng khiếp như thời điểm hiện tại.
    Em có biết rằng lúc đó anh cũng đã biết được số điện thoại của em còn địa chỉ nhà em thì chưa, anh cũng chả hiểu tại sao mình lại không tìm hiểu những cái đó. Có lẽ vì anh luôn mặc cảm và thực sự là anh cũng thiếu tự tin khi tìm hiểu những việc đó, anh sợ mọi người sẽ phát hiện ra điều đó, và ở cái tuổi cũng như tính cách của anh có lẽ cũng không đủ kiên nhẫn để theo dõi xem nhà em ở đâu Cái thời điểm sau này khi mà Trâm cho anh địa chỉ và số điện thoại không hiểu sao dù biết rồi anh vẫn cứ muốn em viết lại, thật kỳ cục phải không.
    Những ngày cuối cùng của tháng 12 và đầu tháng 1 năm nay, tình cảm của anh dành cho Trâm đã đẩy anh đến nững hành động không thể không kiềm chế được nữa, thực sự tính cách tự ti, nhút nhát của anh đã gần như biến mất, có lẽ đó chímh là động lực mãnh liệt mà tình yêu đem lại đến cho anh. Gần như ngày nào anh cũng tìm mọi cách xuống phòng em rất nhiều lần cốt chỉ để nhìn thấy em hoặc nghe em nói. Nhiều lần nhìn thấy em đang ngồi với chương trình ?oKế toán? anh định tìm cách nói chuyện thật lâu nhưng chỉ dăm ba câu về công việc là anh không thể nói gì thêm đựợc nữa .
    Thời điểm đó anh bắt đầu dò hỏi kỹ mọi người về em, anh lờ mờ cảm nhận được là trong em đã xảy ra chuyện gì đó rất buồn, nhưng không đoán chắc là em buồn vì nguyên nhân gì. Sau đó là thời điểm Tuấn ra ngoài này, qua Tuấn anh linh cảm thấy là em gặp rắc rối với người bạn trai của mình. Lúc đó anh cảm thấy hy vọng của mình để bày tỏ tình cảm dồn nén trong bao ngày tự nhiên trỗi dậy. Anh đã thật không tỉnh táo để nhận ra rằng thời điểm này mà nói nên những suy nghĩ của mình và bày tỏ với em chuyện đó sẽ khác nào tự mình đưa mình tới chỗ bế tắc như hiện nay và đẩy em vào tình thế khó xử. Nhưng em không thể hiểu được đâu, lúc đó thực sự là tình cảm đã lấn át ý chí của anh, anh làm mọi việc mà chả nghĩ ngợi gì cả vì thực sự đây là lần đầu tiên trong đời anh mới cảm nhận được thế nào là một tình yêu thực sự.
    Lúc đó cũng có một vài lần anh định đánh động cho em bằng cách nhờ Yến giới thiệu cho cô bạn Dung, hoặc cũng có lần đã đi làm quen với bạn của Yến nhưng thực ra đó chỉ là những chuyện để em có thể chú ý đến các hành động của anh Trâm ạ.
    Mối lần xuống phòng bây giờ anh đều tìm cách tiếp cận em nhưng anh vẫn chưa thấy có cơ hội nào rõ nét để có thể bày tỏ tình cảm của mình. Lúc này anh vẫn hay tuyên bố một câu rất xanh rờn: ?oNếu em Trâm mà bỏ người yêu thì anh là người đầu tiên tấn công em? câu nói nửa đùa nửa thật này vào thời điểm đó có thể làm cho Trâm nhận thấy được tình cảm của anh nhưng có lẽ em cũng không quan tâm lắm hoặc cũng chỉ là lờ mờ nhận thấy mà thôi.
    Khoảng thời gian giữa tháng 1 năm 2002 có một lần vào buổi trưa, Trâm có mời anh đi ăn cùng phòng. Lần đầu tiên trong đời anh được chở em sau tay lái. Cái hôm đó Trâm đã nói với anh một câu mà anh cho là đã bật đèn xanh cho anh bày tỏ tình cảm của mình, em bảo rằng:? Em chưa có người yêu?. Hôm đó anh vui lắm, thực sự là từ trước đến thời điểm đó anh chưa từng thấy có hôm nào vui như vậy.
    Hôm đó là một hôm đáng nhớ đối với anh. Buổi tối, anh đã suy nghĩ rât nhiều và thử kiểm nghiệm tình cảm của mình đối với em ở mức nào và anh đã thực sự tin rằng anh đã yêu Trâm.
    Những đức tính qúy giá của em thực sự làm anh khâm phục, cảm động, Trâm ạ. Các cư xử trong lời nói, hành động và những nhận xét tốt của mọi người xung quanh em đã thực sự là những tác động không nhỏ ảnh hưởng lớn đến tình cảm của anh dành cho em. Và quan trọng nhất chính là điều khó lý giải nhất :Anh yêu em bởi vì những nguyên nhân nào đó mà anh cũng không thể hiểu được, anh nhìn thấy ở em sự đồng cảm trong cách suy nghĩ và hành động, tìm thấy sự rung động đến mãnh liệt khi được tiếp xúc và trò chuyện cùng em.
    Mấy buổi sau đó anh có ý mời Trâm đi đâu đó và Trâm đã nhận lời nhưng sau đó vào đúng hôm thứ 7 Trâm lại đưa ra lý do là viêm họng. Mấy hôm sau anh có hơi tự ái và về chuyện đó và có ý nói với mọi người là: không bao giờ tin vào lời hứa của mấy cô.
    Nhưng thực sự chỉ được có mấy hôm thì tính tự ái cá nhân đã bị tình cảm lấn át và che mất. Anh lại có ý định muốn mời em đi đâu đó cùng mọi người, và cả bọn đã hẹn nhau đi nghe nhạc ghi ta. Hôm đó có cả ông anh họ anh. Đến lúc này anh vẫn làm ra vẻ chính thức như chưa biết có địa chỉ và số điện thoại của em. Em đã chủ động đưa địa chỉ và số điện thoại của anh vào lúc anh đang hỏi Yến về địa chỉ của em.
    Tối hôm đó anh chính thức được chở Trâm đi chơi với các bạn, hôm đấy Trâm còn nhớ chi tiết rất buồn cười là anh luôn hỏi đường đi trong lúc chở em về nhà. Em đã bảo với anh rằng: ?o Hình như anh không thạo đường khu vực này lắm?.
    Anh đã nói lại rằng: ?oAnh cũng chẳng biết được nữa?.
    Hôm đó anh đã thao thức suốt đêm với ý nghĩ về em, anh cũng chẳng thể hiểu được lúc đó em nghĩ gì nữa. Trong đầu anh lúc đó các suy nghĩ trở nên rối bời và đầy mâu thuẫn, em có thể có một chút cảm tình với anh không, tại sao em có thể để cho anh chở em đi.
    Những ngày cuối cùng của năm anh đã chat với em vài lần và đây cũng là lần đầu tiên anh bày tỏ tình cảm của mình cho em dẫu rằng chỉ là những lời chat qua mạng của cơ quan, Trâm còn nhớ rõ buổi hôm đó chứ. Hôm đó lúc đầu anh đã rủ em đi chơi vào dịp tết, rồi đi xem băng đăng gì đó nữa anh cũng không nhớ rõ cho lắm. Em đều từ chối và có nói một câu rằng:?o Không biết là trong hành động của em từ trước tới nay có gì lợi dụng anh không?.
    Em còn trả lời anh: ?oHiện tại em rất buồn, em không biết phải làm gì cho đúng vào thời điểm này, do vậy em cũng không biết phải trả lời anh như thế nào nữa?. Em còn cho anh biết thêm dạo này em thường đi chơi suốt ngày và hầu như không có nhà.
    Cũng trong buổi đó anh đã nói rằng:?Em là người con gái mà anh có cảm tình nhất từ trước đến nay?, em đã trả lời anh rằng:? Em không dám nhận đâu? và dặn anh giữ kín chuyện này cho hai người.


    Được chuyen_doi_toi sửa chữa / chuyển vào 21:11 ngày 21/02/2003

    Được chuyen_doi_toi sửa chữa / chuyển vào 21:12 ngày 21/02/2003
  2. meocon_g1983

    meocon_g1983 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    05/06/2002
    Bài viết:
    1.715
    Đã được thích:
    0
    Hi em cũng có nick là meocon này.Em không biết là nên khuyên anh thế nào??Nhưng chỉ cần người ta không ghét là anh còn cơ hội.Khi người con gái buốn là lúc dễ tấn công nhất đó anh ah.Cố gắng cho chị ấy hiểu anh yêu chị ấy chân thành
    to live is to fight
  3. Lebac

    Lebac Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/04/2002
    Bài viết:
    86
    Đã được thích:
    0
    Chào bạn
    Tôi thấy chuyện của bạn sao mà hao hao giống tình cảnh của tôi vậy. Chác là bạn vẫn chưa viết hết bức thư có đúng vậy không. Bạn hãy viết hết đi xem ra tôi có thể có một lời khuyên gì đó cho bạn.
    Lebac
  4. anmy

    anmy Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    05/11/2002
    Bài viết:
    267
    Đã được thích:
    0

    Như vậy là Trâm đã bật đèn xanh cho bạn rùi đấy ! Đừng vội vàng mà hỏng bét , trước hết hãy tìm cơ hội quan tâm thân mật trong công việc , gọi điện thoại, đến chơi nhà riêng, tặng hoa vào dịp nào đó ... để Trâm hiểu đấy mới chỉ là tình cảm của một anh trai thân thôi ( ko nhất thiết phải tỏ tình ngay vào gia đoạn này )... rùi sẽ đến lúc bạn biết gửi lá thư kia cho Trâm vào lúc nào !( trọn tình huống thật bất ngờ ).

    ĐƯỜNG TA SẼ QUA CHÌM KHUẤT CHÂN TRỜI.
    ĐƯỜNG TA ĐÃ QUA NÀO AI BIẾT TỚI .
  5. saigonbynight

    saigonbynight Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/04/2002
    Bài viết:
    85
    Đã được thích:
    0
    To chuyen_doi_toi:
    Qua lá thư của bạn, tôi nhận thấy tình cảm của bạn rất chân thành & đáng quí. Tuy nhiên, như hoàn cảnh hiện tại, tôi thấy bạn ko nên tấn công mạnh mẽ dồn dập quá như thế. Điều này sẽ dẫn đến 2 kết quả:
    + Trâm sẽ nhìn bạn ở góc độ một thằng cơ hội, lợi dụng lúc người ta có chuyện buồn, tình cảm yếu đuối mà tấn công ko ngưng nghỉ => Trâm sẽ xa lánh bạn.
    + Trâm với tâm trạng rất bối rối, buồn, cô đơn sẽ chấp nhận TY của bạn, nhưng một khi tỉnh táo xuy xét lại => liệu Trâm có thực sự yêu bạn để đi đến mối quan hệ lâu dài ko? Nếu co', quá tốt rồi. Nếu ko, sẽ là thảm họa cho cả 2 người.
    Theo ý kiến của tôi, bạn nên tiếp tục viết "lá thư ko gửi" của mình như một dạng nhật ký, để bày tỏ nỗi lòng cũng như để giải tỏa phần nào tâm lý cho mình. Nếu bạn thành công, cuốn nhật ký này sẽ la minh chứng sống động cho TY của ban. Còn không, ít nhất nó cũng là một kỷ niệm đẹp của bạn. Bên cạnh đó, bạn nên là người bạn, một người anh gần gũi thân thiết với Trâm trong mọi lúc khó khăn... nhưng chỉ dừng ở mức đó thôi, chớ nên đi xa hơn. Nước chảy đá mòn, Trâm sẽ nhận thấy sự chân thành của bạn, con gái vốn rất nhạy cảm trong những chuyện như thế này. Tôi tin bạn sẽ thành công.
    Chúc thành công.

    Love me, let me know
    Don't love me, let me go...plz (~_*)
  6. duchm

    duchm Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/01/2002
    Bài viết:
    4
    Đã được thích:
    0
    Hồi xưa cũng có một mối tình được kể trên ttvnonline với giọng văn y chang, chả hiểu sao các bạn với dọng văn này tớ thấy cứ tội tội thế nào ấy, xin lỗi trước nếu có làm bạn buồn.
    Được duchm sửa chữa / chuyển vào 17:03 ngày 22/02/2003
  7. Katioucha

    Katioucha Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    06/10/2002
    Bài viết:
    247
    Đã được thích:
    0
    Theo Katioucha thì Trâm của bạn đã có người yêu ( "đã " là được chia trong quá khứ đơn chứ không phải hiện tại hoàn thành đâu nhé.....).....và bây giờ cô ấy vẫn chưa thể xoá bỏ được mọi hình bóng cũ....Hãy tự tin và kiên trì đi bạn ạ..........con gái không dễ quên và đổi thay mới thật đáng trân trọng đấy......
    Chúc bạn thành công nhé........

    .....Khao khát quên nhanh.....
  8. ThjnhAQ

    ThjnhAQ Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/02/2003
    Bài viết:
    6
    Đã được thích:
    0
    Gửi Chuyen_Doi_Toi
    Người cùng cảnh ngộ xin khuyên bạn1 điều :
    Hãy làm chỗ dựa tinh thần cho cô ấy và cố gắng bộc lộ tình cảm
    của mình(nhớ là không nên dùng lời nói nhé)
    Hạnh phúc trong tay ta mà. Hạnh phúc là phải đấu tranh.
  9. vietbh

    vietbh Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    26/06/2002
    Bài viết:
    359
    Đã được thích:
    0
    Chào bạn,
    Mình nghĩ là cô ta không yêu bạn. Không một chút nào.
    Nếu có, cô ta đã tạo cơ hội cho bạn rồi trong khi cô ta thừa biết bạn yêu cô ta đến mức nào.
    Tôi cũng không đồng tình với thái độ và cách cư xử của Trâm. Trâm biết là bạn yêu Trâm trong khi Trâm lại không yêu bạn(ít ra là hiện tại). Cô ta không có thái độ kiên quyết, thẳng thắn, đôi lúc úp úp mở mở, làm bạn càng thêm yêu, rồi hiểu lầm. Làm như thế là không nghiêm túc, đùa với tình cảm dù vô tình hay cố ý.
    Cho dù con gái nói thẳng chuyện đó là rất khó nhưng có nhiều cách để nói một cách tế nhị. Giả sử ngay từ đầu Trâm nói thẳng là có người yêu rồi hoặc một cách đại loại như thế thì có thể tình cảm bạn không lớn mãi như thế...

    fgfg
    [/size=4
  10. Lanhdienthusinh

    Lanhdienthusinh Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    06/10/2001
    Bài viết:
    773
    Đã được thích:
    0
    Tôi đồng ý với ý kiến của Vietbh... Tôi nghĩ hiện nay cô ý không yêu cậu và chỉ coi cậu là một "người" lấp chỗ trống trong lúc cô ý đang khó khăn. Nên cô ý cố ý " Nước đôi"... vừa không muốn yêu cậu nhưng vừa không muốn mất cái " người" mình đang cần để lấp chỗ trống. thực ra trong chuyện tình cảm con gái tinh tế lắm... cậu yêu người ta thì người ta biết ngay.... nếu yêu lại cậu thì người ta đã thổ lộ rồi... còn nếu chưa yêu thì con gái khoái kiểu " mèo vờn chuột" vì con gái hay khoái được nhiều người săn đón cho dù không thích người ta. Nhưng thông thuờng trong những trường hợp này con trai cần "Chai lỳ" " Mặt dày" trong theo đuổi. Như thế sẽ Ok hơn. Chứ đùng có sướt mướt đau khổ uỷ mj theo tình cảm của cô ý thì sẽ bị coi thường, chỉ xứng đáng là bạn hoặc anh :)). Đấy chính là bản lĩnh của con trai. Chúc bạn may mắn.

    Anh vẫn đi trên phố một mình
    Người thì đông và phố thì ồn ã
    Chỉ thiếu em và thể là tất cả
    Biến hồn anh thành cát bụi hư không

Chia sẻ trang này