1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

BUỒN ĐÔI KHI RẤT LẠ....

Chủ đề trong '7X - Chi hội Sài Gòn' bởi _Hoa, 25/05/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. bietly22

    bietly22 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/03/2004
    Bài viết:
    87
    Đã được thích:
    0
    Đúng đấy Lọ lem, người tốt thì ít mà người xấu thì nhiều...... cảm ơn bạn - qua đây mình cũng thấy mình thật vô tâm.
  2. honghoavi

    honghoavi Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/04/2004
    Bài viết:
    1.412
    Đã được thích:
    0
    Tôi thấy bài này hay hay! Tặng những ai đang buồn!
    An ủi
    Phan Hưng
    Bạn hãy đập chiếc ly này xuống đất
    Cũng rẻ thôi mà nghe cũng vui tai!
    Hãy phong phanh tê tái cúc không cài
    Nghiến răng đá hòn sỏi văng khô khốc
    Đây tường gạch hãy đấm vào cồng cộc
    Quyển sách kia hãy ném loạt soạt bay
    Bạn sẽ như một đứa trẻ thơ ngây
    Nhưng thuở xưa ai cũng từng biết dỗi
    Bỏ một bữa giam mình trong phòng tối
    Hay lầm lì ngồi uống gió bờ sông
    Ở nơi này vắng lặng chẳng ai trông
    Bạn cứ việc tha hồ mà gào thét
    Bạn dậm chân nghiến răng kèn kẹt
    Chạy cuồng điên rồi ngã xuống cỏ hiền
    Con cào cào nấp sau cỏ nhìn lên?
    Bạn cười khẩy cười gằn hay cười nhạt
    Cười sằn sặc hay nhếch môi chua chát
    Sẽ thấy mình thêm một chút phong sương!
    Mà nếu không cứ khóc thật bình thường
    Chẳng có ai lại chưa từng phải khóc
    Như người ốm cất tiếng rên khó nhọc
    Nước mắt rồi dần rửa sạch nỗi đau
    Cứ buồn đi nào ai cấm được nhau
    Cũng chẳng ai hưởng thanh bình mãi mãi
    Thì bạn hỡi giận dữ đi đừng ngại
    Nhưng bạn ơi đừng vội chán cuộc đời
    Con sáo non đang tập nói: ?oBạn ơi?!
    honghoavi
    Được honghoavi sửa chữa / chuyển vào 10:20 ngày 03/06/2004
  3. honghoavi

    honghoavi Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/04/2004
    Bài viết:
    1.412
    Đã được thích:
    0
    Tôi thấy bài này hay hay! Tặng những ai đang buồn!
    An ủi
    Phan Hưng
    Bạn hãy đập chiếc ly này xuống đất
    Cũng rẻ thôi mà nghe cũng vui tai!
    Hãy phong phanh tê tái cúc không cài
    Nghiến răng đá hòn sỏi văng khô khốc
    Đây tường gạch hãy đấm vào cồng cộc
    Quyển sách kia hãy ném loạt soạt bay
    Bạn sẽ như một đứa trẻ thơ ngây
    Nhưng thuở xưa ai cũng từng biết dỗi
    Bỏ một bữa giam mình trong phòng tối
    Hay lầm lì ngồi uống gió bờ sông
    Ở nơi này vắng lặng chẳng ai trông
    Bạn cứ việc tha hồ mà gào thét
    Bạn dậm chân nghiến răng kèn kẹt
    Chạy cuồng điên rồi ngã xuống cỏ hiền
    Con cào cào nấp sau cỏ nhìn lên?
    Bạn cười khẩy cười gằn hay cười nhạt
    Cười sằn sặc hay nhếch môi chua chát
    Sẽ thấy mình thêm một chút phong sương!
    Mà nếu không cứ khóc thật bình thường
    Chẳng có ai lại chưa từng phải khóc
    Như người ốm cất tiếng rên khó nhọc
    Nước mắt rồi dần rửa sạch nỗi đau
    Cứ buồn đi nào ai cấm được nhau
    Cũng chẳng ai hưởng thanh bình mãi mãi
    Thì bạn hỡi giận dữ đi đừng ngại
    Nhưng bạn ơi đừng vội chán cuộc đời
    Con sáo non đang tập nói: ?oBạn ơi?!
    honghoavi
    Được honghoavi sửa chữa / chuyển vào 10:20 ngày 03/06/2004
  4. juri

    juri Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/12/2003
    Bài viết:
    1.347
    Đã được thích:
    0
    ko buồn nhưng mệt mỏi ,hỏi ông trời sao ông ác thế vậy? ko hiểu ông muốn gì nữa nhưng thôi hãy tận hưởng hạnh phúc lúc này .Và ta cứ là ta ngang ngược ,,,,,,,,,,,
  5. juri

    juri Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/12/2003
    Bài viết:
    1.347
    Đã được thích:
    0
    ko buồn nhưng mệt mỏi ,hỏi ông trời sao ông ác thế vậy? ko hiểu ông muốn gì nữa nhưng thôi hãy tận hưởng hạnh phúc lúc này .Và ta cứ là ta ngang ngược ,,,,,,,,,,,
  6. Peace_do

    Peace_do Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    28/07/2002
    Bài viết:
    1.899
    Đã được thích:
    0
    Hừm, tối nay trời mưa phùn phùn, ngồi với bạn gái cũ nhắc chuyện xưa. Mặc dù có buồn có vui, nhưng người ta đã có một nữa kia rồi, còn mình thì cô quạnh. Hai đứa ngồi im lặng, miệng thì nốc bia. Ngoảnh qua ngoảnh lại thấy đã hết một két rồi. Thế mà vẫn chưa say.
  7. Peace_do

    Peace_do Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    28/07/2002
    Bài viết:
    1.899
    Đã được thích:
    0
    Hừm, tối nay trời mưa phùn phùn, ngồi với bạn gái cũ nhắc chuyện xưa. Mặc dù có buồn có vui, nhưng người ta đã có một nữa kia rồi, còn mình thì cô quạnh. Hai đứa ngồi im lặng, miệng thì nốc bia. Ngoảnh qua ngoảnh lại thấy đã hết một két rồi. Thế mà vẫn chưa say.
  8. khongykien

    khongykien Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/05/2004
    Bài viết:
    29
    Đã được thích:
    0
    tự hỏi buồn là gì,sao lại phải làm khổ ta thế? thế là bạn hỏi lại tui,nếu ko buồn,thì mày sẽ hạnh phúc hơn sao?ko đúng sao,nhưng bạn lại khẳng định với tui rằng,phải có buồn thì cuộc sống mới đẹp hơn,có buồn qua,ta mới biết thế nào là vui,sợ phải buồn ta mới phấn đấu để đừng xảy ra nữa.trước đây có câu thơ :"hôm nay trời nhẹ lên cao,em buồn ko hiểu vì sao em buồn" tất nhiên tui tuyệt đối ko phai người yêu thơ,chỉ nhớ câu này vì nó dễ nhớ ,và tui lúc ấy còn nghĩ thầm tác giả này lẩm cẩm quá.cha`,giờ nghĩ lại thì đúng thế thiệt,có những buồn ko tên và ko lý do nữa
  9. khongykien

    khongykien Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/05/2004
    Bài viết:
    29
    Đã được thích:
    0
    tự hỏi buồn là gì,sao lại phải làm khổ ta thế? thế là bạn hỏi lại tui,nếu ko buồn,thì mày sẽ hạnh phúc hơn sao?ko đúng sao,nhưng bạn lại khẳng định với tui rằng,phải có buồn thì cuộc sống mới đẹp hơn,có buồn qua,ta mới biết thế nào là vui,sợ phải buồn ta mới phấn đấu để đừng xảy ra nữa.trước đây có câu thơ :"hôm nay trời nhẹ lên cao,em buồn ko hiểu vì sao em buồn" tất nhiên tui tuyệt đối ko phai người yêu thơ,chỉ nhớ câu này vì nó dễ nhớ ,và tui lúc ấy còn nghĩ thầm tác giả này lẩm cẩm quá.cha`,giờ nghĩ lại thì đúng thế thiệt,có những buồn ko tên và ko lý do nữa
  10. xanxan

    xanxan Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    26/06/2002
    Bài viết:
    623
    Đã được thích:
    0
    Sau một nỗi buồn, sau một tình yêu, sau... có người lại vui vẻ, hồn nhiên đón nhận những cái mới, có người lại mang trong ánh mắt một sự nghi ngờ, một nỗi đau, và tự bao cho mình một hàng rào thép...
    Rồi cũng sẽ qua cả thôi, dù cho chẳng có cái buồn nào như cái buồn nào, cái nào cũng rất lạ...
    Quái lạ, sao tự dưng mình lại mà thê thiết buồn cho những điều không hoàn hảo lẫn hoàn hảo trên cõi đời này.
    Những kẻ cầu toàn có phải sẽ là những người dễ rơi vào bi kịch nhất?
    Được xanxan sửa chữa / chuyển vào 20:35 ngày 07/06/2004

Chia sẻ trang này