1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Bush hay Bút-xơ

Chủ đề trong 'Tiếng Việt' bởi vnPress, 16/09/2005.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. 9635741

    9635741 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/09/2005
    Bài viết:
    1.067
    Đã được thích:
    0
    ngôn ngữ đâu phải là gì đâu mà phải giám sát
    đã nói rồi, ngôn ngữ vốn ko có chuẩn, dùng nhiều thì thành chuẩn mà thôi, thế nên cái quan trọng là giáo dục + khuyến khích cho người ta dùng theo kiểu ấy
  2. phan2

    phan2 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/08/2003
    Bài viết:
    62
    Đã được thích:
    0
    Ơ............ cái cơ quan này là HĐQG chỉ dạo Biên soạn từ điển BK chứ đâu phải là HĐQG về chuẩn chính tả, thuật ngữ đâu nè! Hội đồng này chưa chắc to bằng Bộ GD (việc thành lập Bộ phải qua Quốc Hội, còn Hội dồng này hình như do Thủ tướng thành lập). nên khi ban hành Quy định vẫn còn run tay đây này........ (chỉ dùng trong việc biên soạn TĐBK và nội bộ HĐ thôi).
    "...Được phép của Thủ tướng Chính phủ (Công văn số 1635/VPCP-KG ngày 27.4.2000), trên cơ sở lấy ý kiến của các uỷ viên Hội đồng Quốc gia chỉ đạo biên soạn Từ điển bách khoa Việt Nam và được Ban thường trực Hội đồng thông qua, chủ tịch Hội đồng đã ban hành bản Quy tắc chính tả và phiên chuyển tiếng nước ngoài để áp dụng thống nhất trong bộ ?oTừ điển bách khoa Việt Nam? và các công trình khoa học của Hội đồng. -->(đâu có áp dụng rộng rãi do chưa đủ thẩm quyền để bắt người khác thi hành :(]) Bộ GD cũng thế- chỉ dùng nội bộ trong ngành GD thôi)
    Chúng tôi xin chuyển tải lên mạng toàn văn bản quy tắc này để làm cơ sở cho diễn đàn và rất mong được sự hưởng ứng tham gia thảo luận đóng góp ý kiến của mọi người." --->(còn bàn tiếp... )

    Sorry đã làm yeungon hơi bị ...... mất hứng.
    Được phan2 sửa chữa / chuyển vào 19:42 ngày 01/11/2005
  3. phan2

    phan2 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/08/2003
    Bài viết:
    62
    Đã được thích:
    0
    Hông thấy bác nào có ý kiến, ý cò gì thêm, thui tui pót tiếp vậy.
    Trích bài Vấn đề chuẩn hoá từ vựng tiếng Việt của Nguyễn Thiện Giáp trên Ngôn Ngữ Net:

    4. Chuẩn hoá các tên riêng (phần cuối)
    Đối với những tên riêng không phải tiếng Việt, cần phải nhận thức rõ bản chất và vị trí của chúng trong hệ thống từ vựng tiếng Việt. Rõ ràng các tên riêng không phải tiếng Việt là một loại từ đặt biệt hay một loại kí hiệu, không phải là bộ phận từ vựng được cấu tạo trong tiếng Việt. Yêu cầu chủ yếu trong việc chuẩn hoá lớp từ này là phải được ghi, được dùng chính xác nhất để bảo đảm sự liên hệ không gây nhầm lẫn với cá nhân, cá thể, đơn vị mang tên đó. Những quy định của Hội đồng Chuẩn hoá Chính tả và Thuật ngữ năm 1983 (ban hành theo QĐ 240/QĐ - phan2), theo chúng tôi, về cơ bản là hợp lí. Cụ thể là:
    * Nếu chữ viết nguyên ngữ dùng chữ cái Latin thì giữ nguyên dạng như trong nguyên ngữ, chỉ được bớt đi các dấu phụ. Ví dụ: Shakespeare, Paris, Wroclaw Petofi (lược dấu phụ ở chữ cái l và chữ cái o ?" Wroc,aw, Petõfi).
    * Nếu nguyên ngữ dùng thuộc một hệ thống chữ cái khác thì áp dụng lối chuyển tự chính thức sang chữ cái Latin. Ví dụ: Majakovski, Moskva, Lomonosov (theo lối chuyển tự chính thức của Liên bang Xô Viết).
    * Nêu nguyên ngữ không dùng chữ viết ghi âm thì dùng một cách phiên âm chính thức bằng chữ cái Latin (thường là cách phiên âm có tính phổ biến trên thế giới). Ví dụ: Kyoto.
    * Trong trường hợp trên thế giới đã quen dùng một tên riêng viết bằng chữ cái Latin mà có khác với nguyên ngữ (thường là tên một số nước, thành phố) thì dùng hình thức tên riêng phổ biến đó. Ví dụ: Hungary (trong nguyên ngữ là Maggarorszag), Bangkok (trong nguyên ngữ là Krung Thep hoặc Krung Pattannakosin).
    * Đối với những tên sông, núi thuộc nhiều nước (và do đó, có những tên khác nhau trong những ngôn ngữ khác nhau) thì dùng những hình thức tương đối phổ biến trên thế giới, nhưng trong những văn bản nhất định, có thể dùng hình thức của địa phương. Ví dụ: sông Danube có thể tuỳ văn cảnh mà được dùng dưới các dạng khác nữa: Donau (Đức), Duna (Hungary), Dunares (Rumani).
    * Những tên riêng hay bộ phận của tên riêng (thường là địa danh) mà có nghĩa thì chỉ dịch nghĩa khi đó là chủ trương chung của các ngôn ngữ thế giới. Ví dụ: Biển Đen, Guinea Xích Đạo.
    * Những tên riêng đã có hình thức quen thuộc thì nói chung không cần thay đổi. Ví dụ: Anh, Pháp, Hi Lạp, Bắc Kinh, Lỗ Tấn...
    * Tuy vậy, cũng có thể chấp nhận sự tồn tại hai hình thức của một số tên riêng trong những phạm vi sử dụng khác nhau. Ví dụ: La Mã (thành La Mã, đế quốc La Mã, chữ số La Mã) và Roma (thủ đô Roma).
    Cũng như vấn đề chuẩn hoá thuật ngữ khoa học kĩ thuật, vấn đề chuẩn hoá các tên riêng không phải tiếng Việt đã được thảo luận sôi nổi, rộng rãi trong những năm qua và cho đến nay vẫn chưa kết thúc. Dường như các nhà khoa học và giáo dục đều thừa nhận giải pháp phiên theo chữ viết là khoa học, có tác dụng đẩy nhanh giao lưu quốc tế. Nhưng vẫn còn nhiều người chưa thông suốt, vẫn cho cách làm đó không dân tộc và không đại chúng.
    Như ta đã biết, thuật ngữ khoa học, kĩ thuật tự thân nó mang tính chất quốc tế, những khái niệm khoa học, kĩ thuật là tải chung của nhân loại. Về hình thức, dù phiên âm là a xít, a-xê-ti-len, at môt phe, at-spi-rin cũng không dân tộc gì hơn cách viết nguyên dạng: acid, acetilen, atmosphere, aspirin.
    Những tên riêng không phải tiếng Việt, tuy không có tính quốc tế nhưng cũng không phải là bộ phận từ vựng đòi hỏi phải có sắc thái dân tộc. Phiên âm thuật ngữ và tên riêng nước ngoài thực chất là để dễ đọc, chứ không phải là để dân tộc hoá. Dễ đọc cũng không phải là cơ sở để dễ nhớ và dễ hiểu. Ngược lại, phiên âm dễ dẫn đến nhầm lẫn, thiếu chính xác. So sánh:
    Arập Xê ut - Arập Xaudi - Ảrập Xaudi
    Kim Đâng Sam - Kim Ong Sam
    Kim Ơng Xom - Kim Young Sam
    Ucren - Ucraine - Ucraina
    Nhiều người nước ngoài tỏ ý không hài lòng khi tên riêng của họ được phiên âm không sát trên sách, báo của ta. Như vậy, dễ đọc mà làm sai lạc thông tin thì lợi bất cập hại, là không khoa học. Hơn nữa, dễ đọc cũng chưa hẳn là có tính đại chúng. Quả là đối với quần chúng còn ít biết ngoại ngữ thì việc đọc, nhớ, viết tên riêng nước ngoài theo nguyên dạng hoặc chuyển tự là khó. Nhưng quần chúng sẽ mãi thế sao? Với sự phát triển của giáo dục, của khoa học và kĩ thuật, quần chúng sẽ ngày càng quen thuộc với những gì mà hiện nay còn ít nhiều bỡ ngỡ.
    Có người nghĩ rằng chúng ta viết báo, viết sách chủ yếu là để người Việt Nam hôm nay đọc chứ không phải cho người Việt Nam trong tương lai hoặc người nước ngoài đọc. Vì thế, phiên theo ngữ âm sẽ lợi hơn. Nhưng một mẩu tin như: ?oBilly Crystal ?" chàng trai người Mĩ cao 2,30m ?" vừa được đạo diễn Michael Lehman mời đóng vai chính trong bộ phim Gã khổng lồ? (Tạp chí Truyền hình, số 13/1998) vẫn chẳng bị rơi vãi lượng thông tin nào mặc dù các tên riêng đều được giữ nguyên dạng. Dù không đọc được hoặc đọc sai hai tên riêng thì người ta vẫn hiểu có một người Mĩ cao 2,30m được một đạo diễn mới đóng phim Gã khổng lồ. Người ta chỉ cần nhớ hai tên riêng khi nào cần làm quen với họ, và khi đó chắc chắn cách viết nguyên dạng sẽ thuận lợi hơn.
    Những điều vừa trình bày ở trên cần áp dụng nhất quán, triệt để trong các phong cách khoa học, chính luận, hành chính. Trong văn chương cũng như trong khẩu ngữ, vẫn có thể chấp nhận những tên riêng có hình thức phiên âm, đặc biệt là những tên riêng phiên âm có dụng ý tu từ.
    Các thuật ngữ khoa học và các tên riêng không phải tiếng Việt chủ yếu được dùng trong văn viết, vì vậy trong khi không cự tuyệt phương thức phiên âm, chúng ta vẫn cần nhận thấy phương thức giữ nguyên dạng hoặc chuyển tự mới là quan trọng, về cả lí luận lẫn thực tiễn đều chứng tỏ chuẩn là cái gì không đứng yên tại chỗ mà luôn luôn vận động, phát triển. Muốn nắm bắt nó phải nỗ lực cố gắng, nếu không, chúng ta mãi mãi không bao giờ đạt đến chuẩn. Đây là vấn đề nhận thức của cả người viết lẫn người đọc, nhận thức của cơ quan truyền thông đại chúng và cơ quan quản lí nhà nước.
    Các nhà văn hoá, nhà báo, nhà khoa học không phải ai cũng biết ngoại ngữ, mà có biết thì cũng chỉ biết một vài ngoại ngữ chính thôi. Vì thế, khi viết không nên dễ dãi, cần có trách nhiệm với từng từ, từng chữ mà mình viết ra, chữ nào cần tra cứu, phải tra cứu đến ngọn ngành rồi hãy viết.
    Người đọc cũng vậy. Không nên nghĩ rằng mình là người nói tiếng Việt thì hiểu hết chữ nghĩa của tiếng Việt, đọc sách báo chỉ nhằm tiếp thu thông tin của văn bản mà thôi. Nếu nhận thức được rằng đọc sách báo không chỉ để tiếp thu thông tin mà còn là học thêm chữ nghĩa mà mình chưa biết (mà phần chưa biết lại là phần lớn) thì người đọc sẽ không ngần ngại, bỏ qua những gì lạ lẫm với mình.
    Về phần chỉ đạo, đã đến lúc thành lập Hội đồng Chuẩn hoá tiếng Việt cấp nhà nước (không phải HĐ chỉ đạo biên soạn TĐBK -phan2), sớm có những quy định thống nhất trong cả nước. Trường học và cơ quan thông tin đại chúng sẽ là nơi tuyên truyền và gương mẫu thực hiện những quy định chung đó. Ngành ngôn ngữ học có trách nhiệm biên soạn các từ điển thuật ngữ, từ điển tên riêng không phải tiếng Việt, từ điển chính tả để hướng dẫn cách viết và cách đọc thống nhất. Trước mắt, cần tìm hiểu và công bố rộng rãi nguyên tắc chuyển tự Latin của tất cả các hệ chữ viết trên thế giới để người sử dụng tiếng Việt có thể tra cứu dễ dàng.
    Chuẩn hoá tiếng Việt là một công việc khó khăn, lâu dài, nhưng nếu chúng ta đồng lòng thì mọi trở ngại đều có thể vượt qua.
    Theo Nguyễn Thiện Giáp. Từ vựng học tiếng Việt. Nxb Giáo dục, H., 2002, trang 330?"333.
    --------------------------------------------------------------
    Như vậy, bài này công bố sau HĐ chỉ đạo biên soạn TĐBK khoảng 2 năm.
    Bác nào quan tâm đến vấn đề chuẩn hoá từ vựng có thể tham khảo trọn bài ởđây:
    http://ngonngu.net/index.php?fld=nnhS,=tuvung&pst=chuanhoa_ntg_01
    Được phan2 sửa chữa / chuyển vào 21:57 ngày 26/11/2005
  4. vnPress

    vnPress Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/09/2005
    Bài viết:
    34
    Đã được thích:
    0
    quay lại chủ đề này nhé..
  5. 200tuoi

    200tuoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/07/2006
    Bài viết:
    1.721
    Đã được thích:
    0
    Không nên trách tổ tiên của chúng ta. Việc phiên âm được những thông tin quá xa của 5 châu qua tiếng Tàu đã là việc quá lớn rồi. Các cụ đâu được đi du học bằng máy bay như chúng ta ngày nay. Nếu được như thời nay, tội gì các cụ phải phiên âm qua tiếng Tàu. Đó là vấn đề lịch sử, nên tôn trọng. Các nước có bề dày văn hóa như Anh, Pháp, Nga cũng phải phiên âm cho dân của họ dễ tiêu hóa các tên riêng nước khác. Đó là việc bình thường bạn ơi. Việc viết nguyên bản rất có lợi cho việc tra cứu, nên người ta đã khuyến khích nên viết 1 lần ở đầu bài báo, có phiên âm hoặc nguyên bản ở trong ngoặc. Việc viết nguyên bản cũng có lợi khi bạn ghi tên và địa chỉ của mình trên danh thiếp. Giả sử bạn tên là Dũng thì người ta gứi thư cho bạn không thể viết là Dung. Nếu các bạn hay gửi thư đến các nước khác thì không có cách nào hơn cách "vẽ chữ". Nhiều người không hiểu, tưởng rằng ghi trên danh thiếp thì bỏ dấu đi cho Tây dễ đọc. Thực ra cả 2 trường hợp Tây đều phát âm sai như nhau. Cái có lợi của việc phiên âm là giúp cho người ta có thể trao đổi các vấn đề âm thanh dễ hơn. Cách này xem ra khá hơn nhiều cách mà nhiều sinh viên hiện nay phát âm quá tệ đến nỗi bố Tây cũng chào thua.
  6. Tran_Thang

    Tran_Thang Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    07/01/2005
    Bài viết:
    4.581
    Đã được thích:
    193
    Vấn đề thật dễ hiểu thôi mà. Nếu bạn viết đúng tiếng Anh (G. Bush chẳng hạn) thì bạn là người sành điệu có trình độ. Còn nếu thấy khó nhớ từ thì cứ ghi theo "tượng âm" của bạn vậy (ghi là TT Bút cũng được).
  7. voiconlontalonton

    voiconlontalonton Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/09/2003
    Bài viết:
    1.362
    Đã được thích:
    0
    T_T có vẻ khó chịu nhỉ, sao phải thêm người sành điệu có trình độ vào sau? Bạn đánh giá một người sđctđ chỉ dựa vào G. Bush?
    Đoán hộ tính cách tôi với: Bút, G Bush, bút, TT Bush
  8. Tran_Thang

    Tran_Thang Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    07/01/2005
    Bài viết:
    4.581
    Đã được thích:
    193
    Hêhê !
    Theo đúng tinh thần của ***** đờ Rốt. Chúng ta nên cứ việc ghi theo nguyên lý tượng thanh cho tiếng Việt. Có lý nào mà 1 người có học vấn như mấy tay nhà báo lại lằng nhằng phân vân giữa But-xờ và G. Bush nhỉ !? Dốt đến mức không ...biết 1 chữ ngoại ngữ.
    - Bút : người không chuyên môn, nhất là về ngành ngữ văn.
    - G Bush (không có chấm giữa chữ G và chữ Bush): Có chuyên môn nhưng cẩn thả, khi người.
    - bút : ít học, tên người ta phải viết hoa.
    - TT Bush : nửa nạc nữa mỡ khó xài.
  9. newbiehva

    newbiehva Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/01/2005
    Bài viết:
    13
    Đã được thích:
    0
    Mấy cáu phát âm tếng nước ngoài đó mỗi nơi đọc 1 kiểu , loạn xà ngầu cả lên , nhiều lúc tưởng 2 ông khác nhau , Bực nhất là mấy cuốn sách Giáo Khoa , ghi âm mà ko chịu đề từ nguyên gốc ( tiếng Anh ) bên cạnh làm chả biết đâu mà mò !

Chia sẻ trang này