1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Cả Ban Biên tập Báo Đại Đoàn Kết đã "ra đi"

Chủ đề trong 'Báo chí - Truyền thông' bởi Milimili, 26/10/2008.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Milimili

    Milimili Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/05/2006
    Bài viết:
    141
    Đã được thích:
    0
    BBC đã đưa về cái này
    Link đây:
    http://www.bbc.co.uk/vietnamese/vietnam/story/2008/10/081027_daidoanket_change.shtml
    Được milimili sửa chữa / chuyển vào 10:53 ngày 28/10/2008
  2. Milimili

    Milimili Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/05/2006
    Bài viết:
    141
    Đã được thích:
    0
    Và đây nữa:
    http://dantoc.net/?p=5049
    Lão Lập này nói ngu thế. Không biết lão ấy quan niệm không hay bằng mấy năm trước ở điểm gì. Theo đánh giá của độc giả, tờ này mấy năm nay tiến bộ rõ nét, khác hơn rất nhiều so với thời ông Lê Quang Trang còn nắm quyền.
  3. China2008

    China2008 Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    08/08/2008
    Bài viết:
    21
    Đã được thích:
    0
    A di đà phật _ nếu cứ thế này thì nước VN ta làm sao thực hiện được lời Cụ dạy : ...Sánh vai với các cường quốc 5 châu...được ​
  4. ngovtc

    ngovtc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/06/2006
    Bài viết:
    23
    Đã được thích:
    0
    Ban biên tập báo Đại Đoàn Kết bị thải hồi : qua cái nhìn của 2 nhà văn
    Bản tin ?oCả Ban biên tập báo Đại Đoàn Kết vừa bị thải hồi? đăng trên Viet-studies ngày 26/10 cho thấy đang có sự can thiệp thẳng thừng không nể nang đối với giới truyền thông trong nước, và một sự thắt chặt lại sự "tự do" còn lại ít ỏi của trí thức. Báo Đại Đoàn kết là tờ báo duy nhất đăng bài của tướng Võ Nguyên Giáp phản đối việc phá Hội trường Ba Đình bất chấp lệnh cấm đăng của Ban Tuyên giáo. Sau khi báo này bị phê bình vì việc đăng thư của vị đại nguyên lão công thần này, TBT báo ĐĐK là ông Lý Tiến Dũng có thư gửi Thường trực Bộ Chính trị và Ban Tuyên giáo, phản đối một số việc "bất thường" ở Ban Tuyên giáo Trung ương. X-cafevn xin giới thiệu bài viết ?oĐợt sinh hoạt chính trị lớn năm 2008? của nhà báo báo Thái Duy (tức Trần Đình Vân ?" > : http://www.daidoanket. . . . . . . . . ., một trong những nguyên nhân dẫn tới ban biên tập Đại Đoàn Kết bị thải hồi. Đáng chú ý nhất trong bài là câu mở đầu, khi khẳng định việc áp dụng chủ nghĩa xã hội theo mô hình nước ngoài xa lạ với Việt Nam là một sai lầm nghiêm trọng, dẫn tới sự không còn gắn bó giữa lợi ích của nhân dân và chủ trương, chính sách của Đảng! Một ý khác là nhận định cho rằng bộ máy Đảng và Nhà nước là lực cản cái mới. Tác giả Thái Duy cho rằng Mặt trận phải đứng về phía quyền lợi của nhân dân, thay vì trở thành một cơ quan Đảng và Nhà nước.
    Đợt sinh hoạt chính trị lớn năm 2008
    Sau Đại thắng Mùa xuân 1975, đất nước độc lập và thống nhất, chủ nghĩa xã hội theo mô hình nước ngoài xa lạ với Việt Nam lại được Quốc hội nhất trí đồng tình ủng hộ và từ sai lầm nghiêm trọng này, các chủ trương, chính sách không còn xuất phát từ lợi ích của các tầng lớp nhân dân, quan hệ giữa Đảng và dân không còn gắn bó như trước.
    Đảng và Nhà nước vẫn thấy chỉ có cơ chế tập trung quan liêu bao cấp mới đưa đất nước đến dân giầu nước mạnh, còn trong dân lại khác hẳn, mỗi tầng lớp, mỗi ngành nghề đều lặng lẽ, kín đáo tìm cách tự cứu, cởi trói khỏi cơ chế mất lòng dân này.
    Cuộc đấu tranh gay gắt giữa cái mới và cái cũ diễn ra giữa nhân dân và bộ máy Đảng và Nhà nước quan liêu, vẫn còn mê tín những kinh nghiệm nước ngoài thiếu chọn lọc.
    Đông đảo nhân dân và các thành viên Mặt trận, các nhân sĩ, trí thức góp nhiều ý kiến, nêu nhiều kiến nghị nhằm cứu nền kinh tế đã lâm vào khủng hoảng cực kỳ nghiêm trọng, vựa lúa lớn nhất nước là Đồng bằng sông Cửu Long cũng thiếu gạo. Đại diện cho các tầng lớp nhân dân, chính là đại diện cho cái mới là Mặt trận, trong khi Đảng và Nhà nước vẫn còn lún sâu trong cái cũ. Còn gì không đẹp bằng chữ "CHUI" thế mà hàng chục năm cách làm ăn mang lại no ấm cho dân, đạt hiệu quả kinh tế cao hơn hẳn cách làm ăn cũ do trên áp đặt lại bị gán cho tội làm "chui", dân vẫn phải "chui" kiên trì, gan góc chờ đợi những người lãnh đạo cuối cùng nhìn ra sự thật, công nhận làm "chui" mới có thể xây dựng chủ nghĩa xã hội phù hợp với Việt Nam.
    Mặt trận là nơi tổng hợp ý kiến của toàn dân, chỉ có Mặt trận mới có thể tổ chức phản biện để Đảng và Nhà nước thường xuyên nhận được phản ứng của các tầng lớp nhân dân đối với mọi chủ trương, chính sách, khen hoặc chê, đồng ý hoặc cần sửa chữa như thế nào mới hợp lòng dân ý Đảng.
    Trước thử thách chưa từng thấy, lực cản cái mới lại là bộ máy Đảng và Nhà nước, đáng lẽ Mặt trận càng phải là đại diện của dân, đứng về phía quyền lợi chính đáng của dân vì quyền lợi chính đáng của dân bao giờ cũng là quyền lợi của Đảng, phản ánh trung thực mọi tâm tư nguyện vọng của dân, mọi kiến nghị, mọi hiến kế nhằm tháo gỡ khó khăn chồng chất do chính chủ quan gây ra. Rất tiếc, đấu tranh giai cấp lại là động lực chủ yếu để xây dựng chủ nghĩa xã hội phục hồi nền kinh tế vì vậy chủ nghĩa xã hội có những khuyết tật, nền kinh tế lụn bại là tất nhiên, đồng thời Mặt trận bị thu hẹp, không thể thực hiện chức năng đích thực là giám sát và phản biện xã hội. Mỗi lần đấu tranh giai cấp là động lực của cách mạng, tổn thất không sao lường hết, từ cải cách ruộng đất kết hợp với đấu tố, cải tạo công thương nghiệp đến những năm bao cấp, chúng ta thấy mỗi lần coi nhẹ khối đại đoàn kết dân tộc, nhân dân phải trả giá quá đắt.
    Cơ chế tập trung quan liêu bao cấp đối lập với dân chủ và đoàn kết, Mặt trận cũng bị hành chính hóa, trong thực chất Mặt trận là một cơ quan Đảng và Nhà nước hơn là một tổ chức chính trị - xã hội rộng lớn nhất, đại diện cho toàn dân. Mặt trận cũng nhất trí cao với mọi chủ trương chính sách, nghị quyết xa rời cuộc sống của Đảng và Nhà nước mặc dù các tầng lớp nhân dân không thể chấp nhận một nền kinh tế chỉ còn hai thành phần còn nhân dân bị trói buộc không được tự do làm ăn, thậm chí nhà doanh nghiệp còn phải về lao động cải tạo ở nông thôn để đảm bảo không còn mầm mống bóc lột. Nếu Mặt trận thực sự là cầu nối giữa dân với Đảng như từng gắn bó máu thịt giữa dân với Đảng suốt 30 năm kháng chiến và là nguồn gốc của mọi sức mạnh thì cơ chế bao cấp không thể tồn tại lâu như thế, phải đến khi nền kinh tế đã kiệt quệ, nạn đói đã lan rộng, vận nước đã ngàn cân treo sợi tóc thì đổi mới mới trở thành hiện thực.
    Đây là bài học dân vận rất đáng ghi nhớ và nhân năm 2008 tiến hành đợt sinh hoạt chính trị lớn trong các cấp Mặt trận và toàn dân chuẩn bị cho Đại hội toàn quốc Mặt trận lần thứ VII, bài học này vẫn còn tính thời sự, rất cần được suy ngẫm, nhìn lại để thấy khi Mặt trận chưa thực sự coi giám sát và phản biện xã hội là chức năng hàng đầu thì Mặt trận chưa thể đại diện cho toàn dân, vì vậy Mặt trận chưa là chỗ dựa vững chắc của Đảng. Hơn 20 năm đổi mới, Mặt trận đã có nhiều thay đổi, những ngăn cách do chiến tranh để lại đã được dần dần khắc phục, các tầng lớp trong xã hội xích lại gần nhau hơn, nhất là đối với đa số những người trước đây đã sống và làm việc trong chế độ Sài Gòn trước 1975. Quan điểm về đoàn kết dân tộc, đã không ngừng được bổ sung và phát triển ngày càng tiến bộ và thiết thực hơn. Quan điểm đấu tranh giai cấp đã bị đẩy lùi một phần nhưng còn gây khó khăn, ví dụ còn kỳ thi đối với kinh tế tư nhân trong việc vay vốn, trong hủ tục hành chính, trong thuê mướn mặt bằng sản xuất ... vẫn chưa có sự bình đẳng thực sự giữa các thành phần kinh tế. Giám sát đã có một số tiến bộ nhưng phản biện xã hội còn rất xa mới đạt yêu cầu Đảng đề ra. Sau WTO, đi lên chủ nghĩa xã hội không phải lúc nào cũng suôn sẻ, đề phòng lại có thời gian chủ trương, chính sách của Đảng và Nhà nước không theo kịp cuộc sống và trong trường hợp ấy, Mặt trận phải thực sự là nơi quy tụ mọi nhân tài, tập trung trí tuệ của toàn dân để giúp Đảng và Nhà nước theo kịp cái mới luôn luôn thay đổi, không thể tái diễn như thời bao cấp, việc đáng giải quyết một năm là cùng kéo dài hàng chục năm, riêng khoán hộ trong nông nghiệp kéo dài hơn 20 năm, làm cho dân chịu đói khổ quá lâu. Chưa ý thức được đầy đủ, sâu sắc, giám sát và phản biện xã hội là lý do tồn tại của Mặt trận, chỉ có Mặt trận mới thực hiện được trọng trách này thì Mặt trận còn tiếp tục làm những việc nơi khác cũng làm được.
    Đại hội lần thứ X (2006) rất quan tâm đến đổi mới và nâng cao chất lượng mọi hoạt động của Mặt trận, Đại hội đề ra chủ trương Mặt trận Tổ quốc Việt Nam, các tổ chức chính trị - xã hội và nhân dân thực hiện vai trò giám sát và phản biện xã hội đối với việc hoạch định và thực hiện đường lối, chủ trương, chính sách, quyết định lớn của Đảng, kể cả với công tác tổ chức và cán bộ. Xây dựng một cơ chế giám sát và phản biện xã hội phù hợp với đặc điểm tình hình nước ta là đòi hỏi cấp thiết hiện nay. Một đảng duy nhất lãnh đạo rất cần một Mặt trận có đủ khả năng giám sát chặt chẽ kết hợp với phản biện xã hội dù có tai mắt của nhân dân mới giúp Đảng phát hiện nỗi bất cập lệch lạc mới không còn lún sâu trong cái cũ quá lâu, không phát huy được vai trò lãnh đạo của Đảng. Đại hội lần thứ X khẳng định mạnh mẽ, dứt khoát: Đại đoàn kết dân tộc làđường lối chiến lược của cách mạng Việt Nam, là nguồn sức mạnh, động lực chủ yếu và là nhân tố có ý nghĩa quyết định bảo đảm thắng lợi bền vững của sự nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ quốc.
    Đợt sinh hoạt chính trị lớn năm nay là dịp để chúng ta nắm vững quan điểm rất quan trọng của Đảng: Động lực để phát triển đất nước là đại đoàn kết dân tộc, củng cố khối đại đoàn kết dân tộc để trở thành động lực thúc đẩy đổi mới.
    Thái Duy
    ---------------------------------------------------------------------
    Bạn đọc biết, nhớ, và mê ông qua hai "cổng". Cổng thứ nhất với danh xưng nhà văn Trần Đình Vân cùng tác phẩm "Sống như Anh" nổi danh, một thời từng là sách gối đầu giường cho lớp lớp thế hệ trẻ. Bức ảnh ông, nhà thơ Tố Hữu, nhà văn Phan Tứ chụp với Bác Hồ đã trở thành như một bức ảnh biểu trưng cho nền văn học cách mạng.
    Sau chiến tranh, và cho đến bây giờ, bạn đọc biết và tìm đọc ông qua một "cổng" khác: nhà báo Thái Duy. Theo tôi, có hai nhà báo viết chính luận sắc ý nhất: ở phía Nam là cố nhà báo Trần Bạch Đằng, ở ngoài Bắc là nhà báo Thái Duy. Trần Bạch Đằng viết hơi nhiều, vội theo kiểu đặt hàng. Thái Duy thì không phải cái gì và lúc nào cũng viết. Đọc ông nhiều khi đâm giật mình... hoảng. Hoảng bởi những điều quá đỗi thường tình vẫn quanh quất bên ta. Hoảng bởi chợt nhận thấy, chợt ngẫm ra quá nhiều điều, nhiều giá trị ta quen vái thờ, tụng niệm hóa ra... vô vị, hoài phí.
    Có khi chỉ một câu chữ của ông cũng khiến ta giật mình. Ví như ông không bao giờ cho Đảng đứng trước Dân. Trong khi tất thảy các báo viết "ý Đảng lòng dân" (chữ Đảng viết hoa, chữ dân viết thường), thì ông luôn viết "lòng Dân ý Đảng". Rất nhiều lần ông nói với tôi: Dân cũng phải viết hoa, và phải đứng trước, đứng trên Đảng!
    Hơn mười năm trước, ông đã viết: "Sự thật không phải lúc nào cũng dễ lọt vào Hội trường Ba Đình. Bao giờ mọi sự thật, dù cay đắng, ùa được vào hội trường Quốc hội, mọi nguyện vọng chính đáng của các tầng lớp nhân dân được cất lên áp đảo ở hội trường Quốc hội thì người dân mới bớt khổ". Cũng chưa thấy ai dám viết công khai những dòng này trên báo như ông "Không ở đâu như dân ta, phải è lưng đóng thuế nuôi 3 bộ máy: Đảng, Nhà nước và các đoàn thể". Hoặc câu hỏi cắc cớ của ông mà mười mấy năm rồi, thỉnh thoảng lại thấy vài tờ báo trích đăng "Tại sao Hội đồng nhân dân mà toàn thấy quan, chẳng có dân?"... Hoặc khi vô khối các ông bà luôn oang oang, hùng hồn trên mọi khắp diễn đàn để rao giảng về "lòng yêu nước", cứ mở miệng là khoe về "lòng yêu nước" nhưng lại không hề biết thương dân, thì ông viết: "Yêu nước phải thương dân"!
    Có lẽ cũng chính bởi điểm này mà các bài viết của ông thường được quan chức hàng... nguyên thủ lưu tâm. Lần mới đây nhất tại nhà tôi, ông bảo: Có lẽ tớ sẽ viết về cái gọi là "đấu tranh giai cấp". Quan điểm "đấu tranh giai cấp" là... không ổn! Người Việt mình là con Lạc cháu Hồng cả, cùng chung bọc trứng, sao lại cứ phân biệt "giai cấp" để "đấu tranh"? Chủ tịch Hồ Chí Minh ngày trước cũng có quan niệm như thế đâu. ***** chẳng luôn căn dặn rằng quân dân, hay quan - dân gì cũng "muôn người như một" đấy thôi! Ông bảo: Biết rằng điều đó là đúng, phải, là rất nên nói, nhưng nói và viết cũng phải từ từ, dần dần từng tí mới "ngấm" được. Không "người ta" chẳng chịu nghe mà mình còn... mệt lây! Tôi luôn phải đem ***** ra "bảo kê" cho các bài viết của mình là vậy. Nhiều ông cứ... trợn mắt lên bởi tưởng tôi nói thế. Nhưng tôi có nói đâu, tôi trích lời ***** Chủ tịch đấy chứ!
    Khi thấy dân bị... bịt miệng quá, ông viết bài "Phải cho dân được mở miệng". Nhiều vị giãy nảy lên, nhưng ông cuời mà rằng: Câu đấy là trích nguyên văn lời Hồ Chủ tịch. Ông bảo: Tớ rất ngạc nhiên khi thấy rất nhiều vị chả nhớ ***** ngày trước nói gì, trong khi trên giá sách trong phòng làm việc của họ luôn xếp la liệt hết bộ này đến tuyển nọ về Hồ Chủ tịch. Khi đặt bút, tớ luôn phải "dựa" vào *****, không họ "thịt" tớ ngay!
    Ông là nhà báo suốt đời trung thành với một tờ báo. Mặc dù viết như ông, không thiếu lời mời gọi. Hầu hạ (từ của ông) 12 đời Tổng biên tập (vị Tổng đầu tiên là cố Tổng Bí thư kiêm Chủ nhiệm báo Cứu Quốc Trường Chinh). "Đến khi chết, viết điếu văn cho tớ dễ lắm, cứ cho hai chữ "phóng viên" là đủ, chả phải băn khoăn gì"- Ông nói vậy. Ông từ chối mọi chức tước. Suốt đời chỉ làm anh phóng viên đúng nghĩa. Chưa bao giờ ông có một hàm chức gì, dù chỉ là... tổ phó!
    Ông khác tất thảy muôn người làm báo khác ở điểm này. Hình như đã hơn một lần ông khuyên tôi (vì sợ tôi cũng ham hố quyền chức như bao phóng viên khác): Làm báo phải biết trọng cái danh phóng viên, chớ ham chức này ghế nọ mà đùi ngòi bút. Vậy mà nhiều, rất nhiều người cầm bút lúc nào cũng nuôi... chí trong đầu rằng làm thằng phóng viên vài năm phấn đấu lên Phó, rồi Trưởng phòng- ban, ráng cỡ mươi năm lên Phó, lên Tổng, rồi biết đâu còn ngồi... cao nữa! Vì thế mà khối người tài đấy, viết giỏi đấy, nhưng khi họ càng lên chức thì bạn đọc càng chóng quên. Dường như với nghề báo, cái ghế chức tước lại chính là thứ rất dễ xóa nhòa tên tuổi nhà báo trong lòng bạn đọc. Ông không thuộc tạng này. Trong khi rất nhiều những bạn viết của ông, cùng thời "sống như Anh" với ông giờ đã thành Ủy viên này, thường vụ nọ...
    83 tuổi, vẫn thấy ông nay Hà Nội, mai Sài Gòn, ngày kia Đà Nẵng. Vẫn thấy ông miệt mài ghi chép trong các phiên họp Quốc hội. Vẫn là một phóng viên "thẻ xanh" (từ ông dùng để gọi về mình khi chìa cái "giấy chứng minh nhân dân" ghi tên Trần Đình Vân cho tôi xem). Từ khi nghỉ hưu, gần hai chục năm rồi, người ta đã không cấp Thẻ Nhà báo có hai cái gạch đỏ lòm cho ông nữa, dù ông vẫn thừa tiêu chuẩn để được cấp. Vậy nhưng mỗi ngày, vẫn thấy hàng loạt bài viết ký tên Thái Duy trên trang nhất.
    Nhớ những năm ông chưa hưu, mỗi ngày thấy hàng núi thư từ của bạn đọc gửi cho ông mà đám phóng viên như bọn tôi phát thèm! Hàng ngày, trong núi thư của bạn đọc gửi về tòa soạn, có đến gần nửa phần ghi tên người nhận là nhà báo Thái Duy.
    Nhiều lần ông nói với tôi rằng: Viết báo làm sao để phấn đấu cho cái tên của mình trở thành một thương hiệu. Viết làm sao để có bạn đọc riêng của mình. Ông đã có một kênh bạn đọc riêng. Họ cầm tờ báo mỗi sáng để tìm đọc bài mang tên Thái Duy. Đó là điều rất ít người cầm bút có được. Và có lẽ, với người viết báo, cái đích vinh hạnh như vậy là đủ để mỉm cười.
    Trương Duy Nhất
  5. Milimili

    Milimili Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/05/2006
    Bài viết:
    141
    Đã được thích:
    0
    Cảm ơn các bác!
    Bác này nói đúng này: http://blog.360.yahoo.com/blog-m5FBtOAhc6emWtZn45OBDkeRNNk-?cq=1&p=3027
  6. DizenJSC

    DizenJSC Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/09/2008
    Bài viết:
    49
    Đã được thích:
    0
    Theo quan điểm của mình, trước khi chết con gì cũng giẫy, giẫy rất mạnh. Hành động này cho thấy cái giẫy ấy của bộ máy cầm quyền về cái gọi là tự do báo chí, tự do ngôn luận.
  7. thutrang82

    thutrang82 Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    04/11/2006
    Bài viết:
    460
    Đã được thích:
    0
    hơ hơ những trò này sẽ còn nhiều các bác cứ há mồm ra mà xem ...
    Được thutrang82 sửa chữa / chuyển vào 21:46 ngày 31/10/2008
  8. nguyend_uyanh

    nguyend_uyanh Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    22/09/2006
    Bài viết:
    2.038
    Đã được thích:
    109
    Báo chí truyền thông chính thống trong nước càng ngày càng mất đi ảnh hưởng trong nhân dân, đặc biệt là nếu tầng lớp thanh niên sinh viên hiện nay càng lớn thì blog và các diễn đàn càng cótiếng nói ảnh hưởnghơn
  9. tuanhai2210

    tuanhai2210 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/07/2005
    Bài viết:
    276
    Đã được thích:
    0
    Ông Nguyễn Văn Pha, Ủy viên thường trực UBTƯMTTQVN (Được bầu bổ sung tại Hội nghị Uỷ ban Trung ương MTTQ Việt Nam lần thứ 5 khoá VI) được chỉ định phụ trách tạm thời báo Đại Đoàn Kết, thay vì ông Đinh Đức Lập như đã quyết định trước đây
    . (Có thể đây là lý do: Trưởng ban Tư tưởng Trung ương Đoàn "chạy" bằng giả http://www.vnexpress.net/GL/Phap-luat/2001/03/3B9AF106/
    (VnEx 29-3-2001)

Chia sẻ trang này