1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Ca Dao

Chủ đề trong 'Tiếng Việt' bởi Milou, 22/07/2002.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Milou

    Milou Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    07/06/2001
    Bài viết:
    7.928
    Đã được thích:
    0

    P

    Phải duyên phải kiếp thì theo
    Cám còn ăn được, nữa bèo như anh
    Phấn son tô điểm sơn hà
    Làm cho rỡ mặt đàn bà nước Nam
    Phong lưu là cạm ở đời
    Hồng nhan là bẫy những người tài hoa
    Phượng hoàng đậu nhánh vông nem
    Phải dè năm ngoái cưới em cho rồi
    Ngã tư Chợ Gạo nước hồi
    Tui chồng mình vợ còn chờ đợi ai
    Phượng hoàng đậu nhánh sa kê
    Ông thần ổng hổng vật mấy thằng dê cho rồi
    Phượng hoàng ở chốn cheo leo
    Sa cơ lỡ vận phải theo đàn gà
    Bao giờ gió thuận mưa hòa
    Thay lông đổi cánh lại ra phượng hoàng

  2. Milou

    Milou Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    07/06/2001
    Bài viết:
    7.928
    Đã được thích:
    0


    Q
    Qua đình ghé nón trông đình
    Đình bao nhiêu ngói thương mình bấy nhiêu!
    Quan văn mất một đồng tiền
    Xem bằng quan võ mất quyền quận công
    Quả cau nho nhỏ, cái vỏ vân vân
    Nay anh học gần, mai anh học xa
    Lấy anh từ thuở mười ba
    Đến năm mười tám thiếp đà năm con
    Ra đường thiếp hãy còn son
    Về nhà thiếp đã năm con với chàng
    Quả cau nho nhỏ, cái vỏ vân vân
    Nay anh học gần, mai anh học xa
    Tiền gạo thì của mẹ cha
    Cái nghiên, cái bút thật là của em
    Quân tử là quân tử Tàu
    Ăn cơm thì ít, ăn rau thì nhiều
    Quân tử nhất ngôn là quân tử dại
    Quân tử nói đi, nói lại là quân tử khôn
    Tìm đến thử coi
    Nhận rõ con rồi
    Lại xin lỗi vợ
    Trăm nghìn lạy mợ
    Vì trót quá ghen
    Ở không trọn nghĩạ..

  3. Milou

    Milou Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    07/06/2001
    Bài viết:
    7.928
    Đã được thích:
    0

    R

    Ra đi là sự đã liều
    Nắng mai phố lạ, mưa chiều thôn xưa
    Ra đi ngó trước ngó sau
    Ngó nhà thấy cột, ngó nhau thấy buồng
    Ra đường bà nọ bà kia
    Về nhà không khỏi cái nia cái sàng
    Ra đường võng lộng nghêng ngang
    Về nhà hỏi vợ cơm rang đâu rồi
    Ra sông mới biết cạn sâu
    Ở trong lạch hói, biết đâu mà dò
    Ra về bụng nhớ người thương
    Tay vỗ thanh giường chép miệng thở than!
    Ra về ruột nọ quặn đau
    Nhơn sâm sắc uống mấy tàu cho nguôỉ
    Rau muống bắt cuống rau răm
    Làm chi đến nỗi chàng cầm cổ tay
    Rau răm đất cứng dễ bứng khó trồng
    Dù thương cho lắm cũng chồng người ta
    Rau răm hái ngọn còn tươi
    Lạng nghe anh nói mấy lời mà cay
    Kể chi những chuyện trước đây
    Lòng em tưởng những núi này, non kia
    Rèm xưa ba bức mành manh
    Mắt cô thế ấy tu hành được đâu
    Rồng chầu ngoài Huế, ngựa tế Đồng Nai
    Nước sông trong chảy lộn sông ngoài
    Thương người quân tử lạc loài tới đây
    Rồng nằm bể cạn phơi râu
    Mấy lời anh nói giấu đầu hở đuôi
    Rồng vàng tắm nước ao tù
    Người khôn ở với người ngu bực mình
    Ru con con ngủ cho rồi
    Mẹ ra chỗ vắng, mẹ ngồi than thân
    Ruộng ai thì nấy đắp bờ
    Duyên ai nấy gặp, đừng chờ uổng công
    Rủ nhau đi cấy đi cày
    Bây giờ khó nhọc, có ngày phong lưu
    Trên đồng cạn, dưới đồng sâu
    Chồng cày vợ cấy, con trâu đi bừa
    Rủ nhau xuống bể mò cua
    Đem về nấu quả me chua trên rừng
    Em ơi chua, ngọt đã từng
    Non xanh, nước bạc ta đừng quên nhau
    Ruộng đồng mặc sức chim bay
    Nước sông lai láng cá bầy đua bơi
    Rượu lạt uống lắm cũng say
    Người khôn nói lắm, dẫu hay cũng nhàm
    Rượu nằm trong nhạo chờ nem
    Qua nằm thuyền vắng chờ em một mình
    Rừng có mạch, vách có tai
    Người trong chưa tỏ, người ngoài đã hay
    Rừng như biển thánh khôn dò
    Nhỏ mà không học, lớn mò sao ra?

  4. Milou

    Milou Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    07/06/2001
    Bài viết:
    7.928
    Đã được thích:
    0

    S

    Sa chân bước xuống ruộng dưa
    Dẫu ngay cho chết cũng ngờ người gian
    Sáng qua đi chợ cầu đông
    xem một quẻ bói lộn chồng được chăng?
    thầy bói gieo quẻ nói rằng:
    "lộn thì lộn được nhưng năng phải đòn"
    mồ cha có đứa sợ đòn
    miễn là lấy được chồng "giòn" thời thôi
    Sáng ngày cắp nón ra đi
    Gặp thằng nhỏ hỏi rằng: Dì đi đâu
    Dì rằng: Mang giỏ hái dâu
    Gặp dượng thằng nhỏ ngồi câu bên đường
    Thấy dì, dượng nó cũng thương
    Sáng trăng giã gạo ngoài trời
    Cám bay phưởng phất nhớ lời em than
    Sáng trăng trải chiếu hai hàng
    Bên anh đọc sách, bên nàng quay tơ
    Sáng về con Hai nó cắt
    Con Ba nó dột
    Con Tư nó lược
    Con Năm nó viền
    Con Sáu kết nút
    Con Bảy nó đơm khuy
    Sáng ngày anh cất bước ra đi
    Con Tám nó kéo
    Con Chín nó trì
    Mười ơi để vậy còn gì áo anh
    Số giàu đem đến dửng dưng
    Lọ là con mắt tráo trưng mới giàu
    Số giàu tay trắng cũng giàu
    Số nghèo chín đụm mười trân cũng nghèo
    Sông Cửu Long chín cửa hai dòng
    Người thương anh vô số, nhưng anh chỉ một lòng với em
    Sông Mơ, sông Mận, sông Đào
    Ba ngọn sông ấy chảy vào sông Ri
    Em yêu anh bụng đã phát phì
    Thuốc thang đâu khỏi anh thì chữa thôi
    Yêu anh dễ đứng khó ngồi
    Sông dài cá lội biệt tăm
    Phải duyên chồng vợ trăm năm cũng chờ
    Sông kia rày đã nên đồng
    Chỗ làm ruộng lúa, chỗ trồng ngô khoai
    Đêm nghe tiếng ếch bên tai
    Giật mình còn tưởng tiếng ai gọi đò
    Sông sâu cá lặn biệt tăm
    Chín trăng cũng đợi, mười năm cũng chờ
    Sông sâu cá lặn vào bờ
    Lấy ai thì lấy, đợi chờ nhau chi
    Sông sâu có thể bắc cầu
    Lòng người nham hiểm biết đâu mà mò
    Sông sâu nước chảy ngập kiều
    Dù anh phụ bạc còn nhiều nơi thương
    Sông sâu sào cắm khôn dò
    Người khôn ít nói, khó đo tấc lòng
    Sông sâu sào vắn khó dò
    Nào ai lấy thước mà đo lòng người
    Sông trào cho chiếc lá nhồi
    Căn duyên trắc trở đứng ngồi sao yên?
    Sống thời con chẳng nên ăn
    Chết thời xôi, thịt làm văn tế ruồi
    Súp lê một còn than còn thở
    Súp lê hai nửa ở nửa về
    Súp lê ba tàu ra biển Bắc
    Tay vịn song sắt miệng chắc lưỡi kêu trời
    Chồng Nam vợ Bắc sống đời đặng saỏ
    Sư đang tụng niệm nam mô
    Thấy cô xách giỏ mò cua bên chùa
    Lòng sư luống những ngẩn ngơ
    Bỏ kinh bỏ kệ tìm cô hỏi chào
    Ai ngờ cô đi đàng nào
    Tay cầm tràng hạt ra vào băn khoăn

  5. Milou

    Milou Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    07/06/2001
    Bài viết:
    7.928
    Đã được thích:
    0


    T
    Thấy cô yếm thắm răng đen
    Nam mô di phật những quên mất chùa
    Ai mua tiêu cảnh thì mua
    Thanh la não bạt thầy chùa bán cho
    Hộ pháp thì một quan ba
    Long thần chín rưỡi, thích ca ba tiền
    Còn hai mụ thiện hai bên
    Ai mua bán nốt lấy tiền nạp cheo
    Lệ làng còn thiếu bao nhiêu
    Ðẳn cây tre cột cắm nêu sân chùa
    Thương anh cốt rã xương mòn
    Thương anh đến thác cũng còn thương anh
    Thương em hồi áo mới may
    Bây giờ áo rách thay tay vá quàng
    Trăm năm duyên nghĩa vẹn toàn
    Dầu thương áo rách vá quàng cũng thương
    Thương em anh biết để đâu
    Để vào tay áo lâu lâu lại dòm
    Thuyền ngược hay là thuyền xuôi
    Thuyền về Nam Định cho tôi về nhờ
    Con gái chỉ nói ởm ờ
    Thuyền anh chật chội còn nhờ làm sao!
    Miệng anh nói, tay anh bẻ lái vào
    Rửa chân cho sạch bước vào trong khoang
    Thuyền dọc anh trải chiếu ngang
    Anh thì nằm giữa hai nàng nằm bên
    Trên trời có vãy tê tê
    Có ông bảy vợ chẳng chê vợ nào
    Một vợ tát nước bờ ao
    Phải trận mưa rào đứng lấp bụi tre
    Một vợ thì đi buôn bè
    Cơn sóng cơn gió nó đè xuống sông
    Một vợ thì đi buôn bông
    Chẳng may cơn táp nó giông lên trời
    Một vợ thì đi buôn vôi
    Khi vôi phải nước nó sôi ầm ầm
    Một vợ thì đi buôn mâm
    Không may mâm thủng lại nằm ăn chơi
    Một vợ thì đi buôn nồi
    Không may nồi méo một nồi hai vung
    Một vợ thì đi buôn hồng
    Không may hồng bẹp một đồng ba đôi
    - Thưa rằng "đất hỡi giời ơi!
    Giời cho bảy vợ như tôi làm gì?"
    Trời mưa cho ướt lá khoai
    Công anh làm rể đã hai năm ròng
    Nhà em lắm ruộng ngoài đồng
    Bắt anh tát nước, cực lòng anh thay
    Tháng chín mưa bụi gió may
    Cất lấy gàu nước chân tay rụng rời
    Tưởng sự tình bạc này hai sấp
    Chẳng ai ngờ nói lại sấp ba
    Bây giờ quan tướng thua ra
    Áo quần cố hết trở ra về trần
    Về giữa sân vạch quần bắt rận
    Vợ ở nhà giận chẳng nấu cơm
    Bây giờ tướng chũi ổ rơm
    Chẳng dám hạch nước hạch cơm hạch trầu...

  6. Milou

    Milou Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    07/06/2001
    Bài viết:
    7.928
    Đã được thích:
    0

    U

    Uốn tre uốn thuở còn măng
    Dạy vợ dạy thuở băn khoăn mới về
    Ước gì anh hoá ra hoa
    Để em nâng lấy rồi mà cài khăn
    Ước gì anh hoá ra chăn
    Để cho em đắp em lăn cùng giường
    Ước gì anh hoá ra gương
    Để cho em cứ vấn vương soi mình
    Ước gì sông hẹp một gang
    Bắc cầu trải gấm cho chàng sang chơi

  7. Milou

    Milou Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    07/06/2001
    Bài viết:
    7.928
    Đã được thích:
    0


    V
    Vạn Niên(1) là Vạn Niên nào
    Thành xây xương lính, hào đào máu dân.
    Văn thi phú lục chẳng hay
    Trở về làng cũ, học cày cho xong
    Ngày ngày vác cuốc thăm đồng
    Hết nước thì lấy gàu sòng tát lên
    Hết mạ ta lại quảy thêm
    Hết lúa ta lại mang tiền đi đong
    Nữa mai lúa chín đầy đồng
    Gặt về đập sảy bỏ công cấy cày
    Vắng đàn ông quạnh nhà
    Vắng đàn bà quạnh bếp
    Vắng sao hôm có sao mai
    Vắng chàng thiếp đã có trai trong nhà
    Vân Tiên cõng mẹ trở ra
    Đụng phải Chà Và cõng mẹ trở vô
    Vân Tiên cõng mẹ trở vô
    Đụng phải ông Tây cồ cõng mẹ trở ra
    Vất vả có lúc thanh nhàn
    Không dưng ai dễ cầm tàn che cho
    Vầng trăng ai xẻ làm đôi
    Đường trần ai vẽ ngược xuôi hỡi chàng
    Đưa nhau một bước, một đàng
    Cỏ xanh hai dãy mấy hàng châu sa
    Ví dầu cá bống hai mang
    Cá trê hai ngạnh, tôm càng sáu râu
    Sáu râu lột vỏ bỏ đuôi
    Giã gạo cho trắng đặng nuôi mẹ già
    Ví dầu cầu ván đóng đinh
    Cầu tre lắc lẻo ghập ghềnh khó đi
    Khó đi mượn chén ăn cơm
    Mượn ly uống rượu, mượn đờn kéo chơi
    Kéo chơi ba tiếng đờn cò
    Đứt dây đứt nhợ quên hò sự xang
    Ví dầu thiếp chẳng yêu chàng
    Xin đưa thiếp xuống đò ngang thiếp về
    Ví dầu lịch vắn lươn dài
    Quạ đen, cò trắng, thằng chài xanh lông
    Vì mây nên núi lên trời
    Vì cơn gió thổi, hoa cười với trăng
    Vì sông nên phải lụy thuyền
    Chớ như đường liền ai phải lụy ai!
    Vì tình em phải tới nơi
    Trăm năm duyên phải một ngày mà nên
    Làm trai chí ở cho bền
    Đừng lo muộn vợ, đừng phiền muộn con
    Vị gì một giải Sông Ngân
    Làm cho Chức Nữ chẳng gần Ngưu Lang
    Vô chùa lạy Phật cầu chồng
    Ông Phật ổng nói đờn ông hết rồi
    Vui từ trong cửa vui ra
    Buồn từ ngã bảy, ngã ba buồn về
    Vườn rộng đừng trồng tre ngà
    Nhà rộng chớ chứa người ta
    Vừa ăn cướp vừa la làng
    Vừa đi, vừa đợi, vừa chờ
    Nhanh chân thì kịp, lờ đờ thì thôi

  8. Milou

    Milou Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    07/06/2001
    Bài viết:
    7.928
    Đã được thích:
    0


    X
    Xa xôi em chớ ngại ngùng
    Xa người xa tiếng nhưng lòng không xa
    Xa xôi xích lại cho gần
    Làm thân con nhện mấy lần giăng tơ
    Xấu xa cũng thể chồng ta
    Dù cho tốt đẹp cũng ra chồng người
    Xẩm lai ăn chay sình bụng
    Ăn vụng rụng răng
    Ăn măng rách lưỡi
    Ăn bưởi the the...
    Xẩm lai đái gốc xoài
    Bị phạt đồng hai
    Kêu chú cai phạt đồng chín
    Kêu chú lính phạt hai đồng...
    Xe ngựa lướt bụi tuôn bờ
    Bánh niền sắt cứ khua rột rột
    Tui ra chợ mua đường thốt nốt
    Tui mua cân bột cùng gói đậu xanh
    Tui về nấu chè trôi nước đặt lại tên anh
    Để cho trong trào ngoài quận
    Biết tiếng thằng Sở Khanh điếm đàng
    Xin ai chớ tính thiệt hơn
    Mận nhà dù lạt, còn hơn đào người
    Xin anh chớ nói yêu thương
    Mỡ nạc anh ăn hết, cái xương anh chẳng chừa
    Xin đừng ra dạ Bắc Nam
    Đừng chê lươn ngắn, chớ tham trạch giàu
    Xin em đừng giận đừng hờn
    Anh lỡ đạp ***, chặt chơn sao đành?
    Xưa kia ăn đâu ở đâu
    Bây giờ có bí, chê bầu rằng hôi
    Xưa kia có thế này đâu
    Bởi vì sợ vợ, nên râu quặt vào
    Xưa kia ngọc ở tay ta
    Bởi ta chểnh mảng ngọc qua tay người
    Xưa kia ngọc ở tay ta
    Vì ta thiếu đức ngọc qua tay người

  9. Milou

    Milou Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    07/06/2001
    Bài viết:
    7.928
    Đã được thích:
    0


    Y
    Yêu em anh cũng muốn vô
    Sợ truông nhà Hồ, sợ phá Tam Giang
    Yêu con cho roi, cho vọt
    Ghét con cho ngọt, cho bùi
    Yêu nhau chữ vị là vì
    Chữ dục là muốn, chữ tùy là theo
    Yêu nhau cởi áo cho nhau
    Về nhà mẹ hỏi, qua cầu gió bay
    Yêu nhau đắp điếm mọi bề
    Một trăm chỗ lệch cũng kê cho bằng
    Yêu nhau sinh tử cùng liều
    Thương nhau lội suối qua đèo có nhau
    Yêu nhau tam, tứ núi cũng trèo
    Thất, bát sông cũng lội
    Tam thập lục đèo cũng qua
    Yêu nhau thời ném miếng trầu
    Ghét nhau ném đá vỡ đầu nhau ra
    Yêu nhau cau sáu bổ ba
    Ghét nhau cau sáu bổ ra làm mười
    Yêu nhau yêu cả đường đi
    Ghét nhau ghét cả tông chi họ hàng

  10. Milou

    Milou Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    07/06/2001
    Bài viết:
    7.928
    Đã được thích:
    0
    Thiếu K, L, M
    K
    Kẻ bằm chả, người gói nem
    Kẻ dệt trướng, người thêu rèm, ngang nhau
    Khác nào quạ mượn lông công
    Ngoài hình xinh đẹp, trong lòng xấu xa
    Khi vui miếng thuốc, miếng trầu
    Khi buồn đi mất, biết đâu mà tìm
    Khi vui, non nước cũng vui
    Khi buồn, sáo thổi, kèn đôi cũng buồn
    Khi xưa ai cấm duyên bà
    Bây giờ bà già, bà cấm duyên con
    Khôn ngoan chẳng lọ là nhiều
    Người khôn mới nói nửa điều đã khôn
    Khôn ngoan cũng thể đàn bà
    Dẫu rằng vụng dại cũng là đàn ông
    Khôn ngoan đối đáp người ngoài
    Gà cùng một mẹ chớ hoài đá nhau
    Khôn ngoan hiện ra mặt
    Què quặt hiện ra chưn tay
    Khôn thì trong trí lượng ra
    Dạy thì học lóm người ta bề ngoài
    Không chồng ăn bữa nồi năm
    Ăn đói ăn khát mà cầm lấy hơi
    Có chồng ăn bữa nồi mười
    Ăn đói ăn khát mà nuôi lấy chồng
    Không chồng mà chửa mới ngoan
    Có chồng mà chửa, thế gian sự thường
    Không chùi để vậy lu li
    Chùi ra tỏ rạng khác gì trăng thu
    Khuyên chàng đọc sách ngâm thơ
    Dầu cạn thiếp rót, đèn mờ thiếp khêu
    Khuyên em chớ giận anh chi
    Thoa son, giồi phấn rồi đi chụp hình
    Kiềng ba chân vững như bàn thạch
    Bỏ chuyện người tọc mạch ngoài tai
    Sông sâu thì có sào dài
    Ai cầm bị gậy ăn mày nên thân
    Kiểng vật còn đây, em đành đi mất
    Bạn ngọc xa rồi, gia thất ai coi ?
    Kiểng vật còn đây, người đà đâu mất
    Con bạn xa rồi, trời đất quạnh hiu
    Kim đâm vô thịt thì đau
    Thịt đâm vô thịt nhớ nhau suốt đời
    Kim vàng ai nỡ uốn câu
    Người khôn ai nỡ nói nhau nặng lời
    Kỳ nhông là ông kỳ đà,
    Kỳ đà là cha cắc ké
    Cắc ké là mẹ kỳ nhông
    <:3~~ <:3~~ <:3~~ <:3~~

Chia sẻ trang này