1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Cà fê một mình

Chủ đề trong 'Sở thích' bởi neverinlove, 12/07/2003.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. chung_nguyen

    chung_nguyen Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/02/2004
    Bài viết:
    606
    Đã được thích:
    0
    về đến nhà mưói nhưó ra là vẫn chưa mua cafe... Thôi, làm 1 tiêng rồi luợn ra ngoài cafe 1 mình...Hôm nay lạnh, may ra chỉ còn 13 vẫn mở... a` còn Cây Bàng đổ nữa ...
    hôm nay đi chơi hò hét dã man, nhưng trong lòng thì thấy trống..... Hụt chân.....
  2. vinci

    vinci Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    25/03/2002
    Bài viết:
    612
    Đã được thích:
    0
    Cafe 1 mình xem ra ẩn chứa nhều tâm sự, đọc để biết hơn về cảnh đời , cảnh người, suy nghĩ hay cho dù là những phút buồn vui bất chợt. Tự nhiên thấy sướng, vì ko phải đọc nhiều spam
    Đang cafe 1 mình, đọc truyện chưởng qua máy tính, đau mắt quá thì chơi điện tử, duyệt web, ăn vặt.. thấy cuộc đời đáng iu quá.
  3. skykiller

    skykiller Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/12/2005
    Bài viết:
    60
    Đã được thích:
    0
    Úi !!! Lại còn biết cả tên cả nick của mình trên giang hồ, khiếp quá...Tại hạ hỏi khí không phải, bà bà tên gì thế, để mai mốt tại hạ lên Đinh ngồi đàm đạo chuyện thương hoa tiếc ngọc cùng bà bà ??? Hay để tại hạ mời bà bà một tách cafe Đinh penixilin rang cháy nhé ??? Uống như uống thuốc tiên, cái thứ gọi là cafe đó nó trôi đến đâu là dạ dày nhảy tưng tưng đến đó...
  4. chung_nguyen

    chung_nguyen Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/02/2004
    Bài viết:
    606
    Đã được thích:
    0
    umm vao` doc blog của dark bo` ra cuo`ỉ...hi'' hi''... Chưa thưởng thức cafe Đình bao h, nhưng ở Holyland thì có món nước đun sôi (chưa chắc0 thêm vài giọt cafe....cứ gọi là...
  5. kryptonite

    kryptonite Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/12/2005
    Bài viết:
    39
    Đã được thích:
    0

    Ây dà, cẩn thận lộ hết chuyện riêng tư bây giờ, topic này là bàn chuyện độc dược cơ mà....Lên Đinh thì ngồi cả buổi chả thấy lâu gì, thời gian cứ trôi vèo vèo mà không có cảm giác. Lên một mình bao giờ cũng có bạn...

  6. chung_nguyen

    chung_nguyen Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/02/2004
    Bài viết:
    606
    Đã được thích:
    0
    Hik. mình không ngồi ở một chỗ nào quá thường xuyên để quen mặt khách...Chạy liên tục, thay đổ liên tục... Số quán cafe "quen" ma` có thể ngồi đc quanh Hà nội cõ lẽ đừng dùng ngón tay mà đếm. Ngày 5 tăng, ko ít... Nhìu lúc cũng thấy, cóc cả văn mình cafe 1mình...
    Lặng lẽ và ko yêu sách chủ quán nọ kia, ko nói chuyện, ko ầm ĩ...vào ra lặng lẽ...thun thút... Có quán mình ngồi đến hàng năm mà chưa biết tên chủ quán.....Nhà ở nửa năm ko biết tên hàng xóm...Ngại hỏi...Hơn nữa, lúc một mình, ghét bị làm phiền.
    Chuẩn bị đi tắm rồi lên Báo ngồi, tổng kết lại tuần. đọc một quyển sách mới mua, nghe vài bản nhạc chậm chậm, cũng khác so với rốc rếch......
    Bình an là những lúc 1 mình như thế!
  7. v22h04

    v22h04 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/10/2003
    Bài viết:
    1.116
    Đã được thích:
    0
    Phản đối cafe một mình
  8. four_leaf_clover

    four_leaf_clover Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/06/2002
    Bài viết:
    34
    Đã được thích:
    0
    Bà bà trót luyện công bị tẩu hoả nhập ma, tuy thần trí minh mẫn nhưng phải uống cafe để sống sót. Sáng tỉnh dậy vội vàng đạp khinh công đi uống cafe. Cái thứ nước đen sánh như có người dùng " cửu âm bạch cốt trảo" hành hạ cái dạ dày, dưng nó có tác dụng " lấy độc trị độc" cho bà bà giữ được tâm trí sáng suốt. Dù gì cũng sống được 1 thời gian của đời người roài, bà bà ko cần thượng hoa tiếc ngọc làm gì nữa, cũng chả cần lộ diện trong giang hồ, lấy việc sống ẩn dật, lên núi tu luyện nội công làm thú vui. Nếu tiểu tử có nhã ý, bà bà hẹn khi nào có duyên sẽ hội ngộ
  9. skykiller

    skykiller Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/12/2005
    Bài viết:
    60
    Đã được thích:
    0
    Giang hồ hiểm ác đang cần bàn tay của các cao thủ võ nâm, giới võ học đang mong mỏi bà bà như là nắng hạn chờ mưa rào vậy...mong bà bà sớm xuống núi truyền đạt ít võ học cho giới giang hồ hành tẩu....thật là nóng lòng lắm ru....độc dược 13 Đinh của tiên nhân Bich babôn đang có nguy cơ thất truyền, ít ai chịu được vị đắng của độc dược, mỗi lần lên Đinh sơn tự là thấy 1 lần bước vào cõi tử....lòng đau như cắt...mong sớm gặp bà bà nơi cửa phot...à cửa phật
  10. hahuyduonghp20012002

    hahuyduonghp20012002 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    25/02/2002
    Bài viết:
    3.459
    Đã được thích:
    3
    Lọt thỏm trong con đường huyên náo, ồn ào suốt ngày chỉ có khói xe với bụi đường, sự có mặt của cà phê "Lặng!" như một nốt trầm ngắn ngủi trong bản nhạc sôi động. Người ta đến đây để trải lòng, để lắng nghe im lặng của đời mình, và sẻ chia im lặng của đời người?
    Phục vụ mở cửa không một tiếng chào ngoài cái cúi đầu khẽ khàng với ánh mắt biết cười. Gọi nước cũng chỉ viết ra giấy, hoặc chỉ tay ngay vào tên thức uống. Những vị khách nói chuyện như thầm thì. Những bản hoà tấu êm như ru. Những bản tình ca Trịnh đẹp, lắng đọng và da diết. Một bạn trẻ gật gù: "Đúng là lặng thiệt. Lặng 100%. Lâu lắm rồi mới tìm được cho riêng mình một góc lặng đậm đặc như thế". Linh hồn của nét lặng thâm trầm, độc đáo này chính là những nggười phục vụ khiếm thính. Đồng phục gọn gàng, nhã nhặn; phong thái lịch sự, tự tin cùng phong cách phục vụ khá "pro", từ chỗ đến vì tò mò, không ít khách đã trở thành những bạn hàng thân thuộc của quán bởi lẽ họ tìm thấy một triết lý sống đẹp lặng lẽ ở nơi này.
    Quỳnh Dao, một khách quen của Lặng! nói: "Mình thích nhất là những bức tranh cảm động treo khắp tường. Mình đã có thể hiểu sâu hơn cuộc sống và những tâm tư, khát vọng của các bạn kém may mắn. Để sống tốt hơn".
    Và không biết tự bao giờ Lặng! đã trở thành nơi tập kết của rất nhiều nhóm tình nguyện. Như lời anh Tùng, một thành viên 81 Saigon: "Bàn về kế hoạch giúp đỡ bệnh nhân HIV giai đoạn cuối, hay mở lớp dạy nghề cho trẻ lang thang thì còn nơi đâu thích hợp hơn Lặng!. Chính tại nơi đây, các tình nguyện viên tìm thấy sự đồng cảm với nhau dễ dàng nhất".
    Thật không nơi đâu tìm thấy sự giao lưu giữa khách và phục vụ thân mật như Lặng!. Họ quyết học bằng được những chữ cái đơn giản để giao tiếp bằng tay với người phục vụ. Anh Khang, quản lý quán cho hay: "Lúc đầu in cuốn sổ thủ ngữ không chắc sẽ có nhiều người quan tâm. Không ngờ dần dần nó đã trở thành "đặc sản" không thể thiếu của quán". Nhiều bạn trẻ ngồi hàng giờ ở quán để cùng nhau học thủ ngữ, và lâu lâu lại nhờ "thầy" Toàn đến thỉnh giáo vài chiêu.
    Tròn hai tháng sau ngày ra đời, Lặng! đã tạo được dấu ấn nhất định trong lòng nhiều người. Điều đó chứng tỏ trái tim của ba cô chủ quán trẻ đã đi đúng hướng. Khách đến quán đủ mọi lứa tuổi, đủ mọi tầng lớp, những người hợp gu với quán lui tới rất thường xuyên. Thường tầm 6h sáng là giờ đàn ông có tuổi đi một mình đến quán để đón ngày mới trong tách cà phê đắng. Hay họ "đang lắng nghe im lặng đời mình" như thông điệp mà các cô chủ quán muốn gửi gắm qua ca khúc Tôi đang lắng nghe của cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn. Những công chức trẻ còn nguyên sơmi cravat, với chiếc laptop trên tay thường đến góc lặng quen thuộc của mình ngay sau giờ tan tầm để "hạ nhiệt" sau một ngày lao động mệt mỏi.
    Người lớn đến để lắng nghe im lặng đời mình. Người trẻ đến để học cách yêu thương, và lắng nghe im lặng đời người, để hiểu và đồng cảm với những số phận con người với nhau.
    Địa chỉ: 173 Trần Huy Liệu, TP HCM.
    ===============================================
    Mình thích cái cảm gíac ngồi một mình trong quán cà phê, ngắm nhìn dòng người ngược xuôi và thả hồn trong không gian âm nhạc không lời hoặc Trịnh. Thư gian~ và thoải mái. Phút lặng cho cuộc sống sôi động!!

Chia sẻ trang này