1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Cà fê một mình

Chủ đề trong '7X - Chi hội Sài Gòn' bởi thienansongtra, 05/10/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. kid_bill

    kid_bill Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/12/2004
    Bài viết:
    45
    Đã được thích:
    0
    Rồi một ngày:
    Chàng bên này mặc cafê nhỏ giọt
    Nàng bên kia ngơ ngẩn ngắm kem tan
  2. thienansongtra

    thienansongtra Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/04/2004
    Bài viết:
    1.023
    Đã được thích:
    2
    Lâu rồi nó không đến Cõi Riêng chui vào một góc quán thả hồn theo Trịnh, để được "xa xa(m to^i ngo^`i, to^i ti`m gia^''c mo*, xa xa(m to^i ngo^`i to^i ti`m la.i to^i"...
    Nhớ ngày trước mỗi lần nó đến là người chủ quán lại tròn xoe mắt nhìn nó, rồi cười! Bây giờ quán được sửa lại, nghe đâu đẹp hơn trước rất nhiều, nhưng nó lại tiếc cái góc ngồi - nơi chốn bình yên của riêng nó.
    Lâu nay hình như nó đã bỏ hẳn cái thói quen cafe một mình. Không phải vì nó đã có "hai mình", mà vì công việc cứ cuốn lấy nó - có chút thời gian lại dành cho bạn bè.
    Mọi người thường nói, cafe một mình thì buồn chết đi được. Nhưng nó lại thấy có cái hay khi cafe một mình - có lẽ là cảm giác thanh thản, bình yên.
    Nhất định hôm nào đó nó lại cafe một mình.
  3. thienansongtra

    thienansongtra Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/04/2004
    Bài viết:
    1.023
    Đã được thích:
    2
    Lâu rồi nó không đến Cõi Riêng chui vào một góc quán thả hồn theo Trịnh, để được "xa xa(m to^i ngo^`i, to^i ti`m gia^''c mo*, xa xa(m to^i ngo^`i to^i ti`m la.i to^i"...
    Nhớ ngày trước mỗi lần nó đến là người chủ quán lại tròn xoe mắt nhìn nó, rồi cười! Bây giờ quán được sửa lại, nghe đâu đẹp hơn trước rất nhiều, nhưng nó lại tiếc cái góc ngồi - nơi chốn bình yên của riêng nó.
    Lâu nay hình như nó đã bỏ hẳn cái thói quen cafe một mình. Không phải vì nó đã có "hai mình", mà vì công việc cứ cuốn lấy nó - có chút thời gian lại dành cho bạn bè.
    Mọi người thường nói, cafe một mình thì buồn chết đi được. Nhưng nó lại thấy có cái hay khi cafe một mình - có lẽ là cảm giác thanh thản, bình yên.
    Nhất định hôm nào đó nó lại cafe một mình.
  4. violetpensee

    violetpensee Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/01/2005
    Bài viết:
    14
    Đã được thích:
    0
    Đôi khi lòng nặng trĩu, hoang mang, loay hoay về lại quán cũ, ngồi lại bên chiếc bàn cũ với ô cửa kính và năn nỉ xin mở đĩa nhạc cũ. Lòng chùng xuống bên ly café ?không cũ. Cảm giác yên bình và ngập đầy kỷ niệm, những gương mặt thân quen của bạn bè những năm tháng đã mãi mãi đi qua. Đôi khi cảm giác mất mát, đôi khi thấy yên bình, đôi khi thấy mình hạnh phúc đã đi qua những khoảnh khắc lãng mạn, ngông nghênh và ?dịu dàng.
    Café một mình. Lại muốn gọi cho bạn bè để chỉ nói những lời vu vơ, như níu lại sợi dây thân thiết vô hình đã mỏng đi quá đỗi. Lại muốn viết một lá mail dài cho cô bạn thân đã lấy chồng xa xứ. Lại muốn mặc áo đỏ và nghêu ngao những bài hát cũ. Lại muốn nhắn cho một người để chỉ biết là với ai đó mình còn ?tồn tại.
    Café một mình. Những khoảnh khắc đôi khi lạ lùng mà bây giờ đã trở nên hiếm hoi hơn bởi những tất bật của đời sống. Và những sợi dây của trách nhiệm, của ham muốn, của sân si đã kéo mình đi trên con đường mòn mà tỉ tỉ người đã đi qua.
    Ừ, thì ít ra đôi khi mình cũng đã có những khoảnh khắc như thế.
    SG 2/2005
  5. violetpensee

    violetpensee Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/01/2005
    Bài viết:
    14
    Đã được thích:
    0
    Đôi khi lòng nặng trĩu, hoang mang, loay hoay về lại quán cũ, ngồi lại bên chiếc bàn cũ với ô cửa kính và năn nỉ xin mở đĩa nhạc cũ. Lòng chùng xuống bên ly café ?không cũ. Cảm giác yên bình và ngập đầy kỷ niệm, những gương mặt thân quen của bạn bè những năm tháng đã mãi mãi đi qua. Đôi khi cảm giác mất mát, đôi khi thấy yên bình, đôi khi thấy mình hạnh phúc đã đi qua những khoảnh khắc lãng mạn, ngông nghênh và ?dịu dàng.
    Café một mình. Lại muốn gọi cho bạn bè để chỉ nói những lời vu vơ, như níu lại sợi dây thân thiết vô hình đã mỏng đi quá đỗi. Lại muốn viết một lá mail dài cho cô bạn thân đã lấy chồng xa xứ. Lại muốn mặc áo đỏ và nghêu ngao những bài hát cũ. Lại muốn nhắn cho một người để chỉ biết là với ai đó mình còn ?tồn tại.
    Café một mình. Những khoảnh khắc đôi khi lạ lùng mà bây giờ đã trở nên hiếm hoi hơn bởi những tất bật của đời sống. Và những sợi dây của trách nhiệm, của ham muốn, của sân si đã kéo mình đi trên con đường mòn mà tỉ tỉ người đã đi qua.
    Ừ, thì ít ra đôi khi mình cũng đã có những khoảnh khắc như thế.
    SG 2/2005
  6. beautytrap

    beautytrap Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/06/2003
    Bài viết:
    1.868
    Đã được thích:
    0
    Tuy rất sợ phải một mình, nhưng sao vẫn cứ phải một mình lang thang phố xá mãi, chán nản cũng đành chui vào quán ngồi. Đúng là rất thích hợp để gặm nhấm nỗi buồn....
  7. beautytrap

    beautytrap Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/06/2003
    Bài viết:
    1.868
    Đã được thích:
    0
    Tuy rất sợ phải một mình, nhưng sao vẫn cứ phải một mình lang thang phố xá mãi, chán nản cũng đành chui vào quán ngồi. Đúng là rất thích hợp để gặm nhấm nỗi buồn....
  8. apace

    apace Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/09/2003
    Bài viết:
    19
    Đã được thích:
    0
    Còn tôi thì sao thèm có lúc được cafe 1 mình quá. Hình như lâu lắm rồi tôi ko uống cafe quán, mà lại là cafe 1 mình nữa. Nghe hơi xa xỉ. Đọc bài các bạn, đâm lại thèm.. hị hị
  9. apace

    apace Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/09/2003
    Bài viết:
    19
    Đã được thích:
    0
    Còn tôi thì sao thèm có lúc được cafe 1 mình quá. Hình như lâu lắm rồi tôi ko uống cafe quán, mà lại là cafe 1 mình nữa. Nghe hơi xa xỉ. Đọc bài các bạn, đâm lại thèm.. hị hị
  10. thienansongtra

    thienansongtra Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/04/2004
    Bài viết:
    1.023
    Đã được thích:
    2
    Thứ 7 - bạn bè í ới gọi nhau cafe, nhưng tự nhiên lại muốn yên tĩnh, muốn ngồi một mình thôi. Xách xe lang thang lên CR, nhưng khi đến nơi lại nhớ lời hứa với anh - sẽ không cafe một mình nữa. Thôi vậy, về!

Chia sẻ trang này