1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Cả nhà ơi, bình bầu tác giả VN hay nhất năm 2005 đê

Chủ đề trong 'Văn học' bởi anjingruyu, 07/11/2005.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. anjingruyu

    anjingruyu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/09/2005
    Bài viết:
    207
    Đã được thích:
    0
  2. hoangvan09

    hoangvan09 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/12/2003
    Bài viết:
    1.027
    Đã được thích:
    0
    Ai có Chinatown gửi lên đây hay cho cái link đi cho bà con đọc. Nghe các vị bình bầu mà sao tớ chưa nghe gì về truyện này nhỉ?
  3. codet

    codet Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/03/2002
    Bài viết:
    1.130
    Đã được thích:
    0
    Em sang tienve.
    Có thêm cả Paris 11/8- tiểu thuyết mới nhất của chị Thuận.
  4. hoangvan09

    hoangvan09 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/12/2003
    Bài viết:
    1.027
    Đã được thích:
    0
    Cám ơn codet. Tớ đã kiếm dc chị Thuận rồi và dán lại vào TPVH để mọi người cùng đọc.
  5. hoangvan09

    hoangvan09 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/12/2003
    Bài viết:
    1.027
    Đã được thích:
    0
    Tôi ko thích đọc văn của Thuận, cái kiểu hành văn lê thê dễ gây cảm giác nhàm chán, buồn ngủ. Cùng tác giả hải ngoại thì tôi thích Lê Ngọc Mai hơn nhiều. Tôi bình thêm Tìm trong nỗi nhớ của Lê Ngọc Mai , cuốn này còn dc giải cuôc thi tiểu thuyết năm 2005.
  6. aphrodite

    aphrodite Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    31/05/2002
    Bài viết:
    1.666
    Đã được thích:
    1
    Tôi lại thích chinatown của Thuận ,đọc xong mất ngủ 2 đêm.
    Bình chinatown.
  7. codet

    codet Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/03/2002
    Bài viết:
    1.130
    Đã được thích:
    0
    Nhà văn mà nghe được câu này, chắc xúc động lắm.
    Bạn đáng yêu nhỉ? Một cuốn tiểu thuyết, có cái gì, làm cho bạn mất ngủ những 2 đêm vì nó?
    Còn tôi, nếu đã từng mất ngủ nhiều đêm liền nhau , chắc chắn ko bao h vì một cuốn tiểu thuyết. Chúng chỉ là những đêm trắng, lo lắng cho người thân của tôi mà thôi.
  8. aphrodite

    aphrodite Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    31/05/2002
    Bài viết:
    1.666
    Đã được thích:
    1
    Lạ thật !
    Không những em mà cả chị em cũng mất ngủ hoặc những đêm ngắn chập chờn trong mộng mị.
    Chắc tại mình thần kinh yếu , mỗi khi đọc truyện nào ám ảnh một chút là rất khó ngủ.
    Hồi nọ đọc Chinatown xong cứ rảnh rỗi hai chị em lại lôi ra bình phẩm nói chuyện mất một tuần.
    Lâu dần cũng quen với cái kiểu đọc truyện xong rồi nằm nghĩ ,xong rồi tìm người tâm sự . Bây giờ lại thấy thích.
  9. anjingruyu

    anjingruyu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/09/2005
    Bài viết:
    207
    Đã được thích:
    0
    Mình cũng vừa đọc bản post Chinatown của hoangvan. Công nhận đọc mệt thật , hụt cả hơi vì không ngừng nghỉ xuống dòng gì sất. Nhưng cũng ấn tượng, nhất là với ai từng đi học đông âu và Nga hồi đầu những năm 80. Toàn những chi tiết thật , gần như truyện ký. Nhớ lại ngày xưa bà chị gái đi Nga cũng gửi tàu biển về HN mấy con búp bê và bàn là , thế hệ bây giờ không tưởng tượng được. Mình thích đi Nga lắm nhưng đến lượt thì LX tan rã , hết cả cửa. Chắc Thuận cũng đi hồi đấy.
    Nhưng quay lại Chinatown, viết chưa cô đọng nên mình không suýt xoa . Chả biết các bác suýt xoa rồi mất ngủ là vì lẽ gì???
  10. greenlily2505

    greenlily2505 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    25/08/2005
    Bài viết:
    854
    Đã được thích:
    0
    Suýt soa mất ngủ chắc vì ảnh hưởng mấy con vi rút Bắc kinh hay giấc mơ chua loét mùi bắp cải.
    Tớ đọc xong không bị mất ngủ, không bị ám ảnh, nhưng vẫn thấy nó hay, nó hơi lan man và lặp lại nhưng có chủ ý của tác giả. Sự ám ảnh chăng?
    Đọc Chinatown thấy rút ra được :
    - Cái khéo của người Hà Nội : đúng
    - Cái dửng dưng : cũng đúng
    - Tình yêu dành cho Thuỵ, càng đúng - Tôi đã trải qua cái cảm giác biết người mình yêu thương ở đâu, nhưng không bao giờ gọi cho họ,.Chúng tôi giận nhau vì 1 chuyện hiểu lầm, và tôi với anh ấy còn không cách nhau xa như thế, chỉ loanh quanh trong thành phố. vậy mà anh ấy không gọi cho tôi, tôi không gọi cho anh, chúng tôi cũng không có lời chia tay chính thức, đến giờ vẫn chưa có lời chia tay chính thức, anh ấy vẫn nhắn tin cho cô bạn cùng nhà với tôi, vẫn đi uống cafe với cô ấy, tôi biết thế, nhưng tôi không hỏi cô ấy là dạo này anh thế nào, anh làm gì, anh ở đâu, mặc dù tôi biết anh ấy đang ở rất gần tôi. Đọc Thuận tôi hiểu lắm cái cảm giác ấy, và hiểu vì sao chỉ cần đơn diản là đến Chợ Lớn, mà Thuận không thể đến mặc dù cô ấy có thể lang thang khắp nơi. Cái cảm giác biết rõ người mình yêu thương ở đâu mà không bao giờ có thể đến được nơi ấy, hoặc muốn đến nơi ấy...
    Điên thật.
    Và bầu cho China Town, trong năm nay.

Chia sẻ trang này