1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Cà phê Hà Nội ( Hanoi Coffee Club) - Part II

Chủ đề trong 'Sở thích' bởi huyentrang, 02/10/2005.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. huyentrang

    huyentrang Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    31/12/2001
    Bài viết:
    6.877
    Đã được thích:
    1
    Uống cà phê ở Hà Nội
    [​IMG]
    Sài Gòn có cà phê trên cao, cà phê dưới đất, cà phê đa chức năng. Hà Nội có cà phê phố và những quán cà phê mang đậm bản sắc dân tộc.

    Sức cạnh tranh giữa hệ thống cà phê Trung Nguyên, cà phê Capuccino hiện đại và cà phê cũ vẫn luôn ngang ngửa. Điều này chứng tỏ người Hà Nội vẫn giữ cho mình nét hoài cổ, tìm về với cội nguồn.
    Hà Nội đang vặn mình theo guồng máy công nghiệp. Cuộc sống đô thị ngày càng gấp gáp hơn. Nhưng có một thứ vẫn làm cho tâm hồn người Hà Nội giữ được sự sâu lắng, bình yên. Đó là thú uống cà phê và những thương hiệu cà phê rất... kinh kỳ.
    Cà phê phố
    Người Hà Nội cũ vẫn giữ cho mình cái thú uống cà phê ở các phố cổ, mặc giới trẻ ?onhảy? đủ điệu theo Capuccino, Espresso, Trung Nguyên. Không hào nhoáng, thay đổi không ngừng và sang trọng như thế hệ cà phê số, cà phê phố cổ Hà Nội luôn thâm trầm, ám ảnh. Không gian nhỏ hẹp, bài trí đơn giản, day dứt một thứ cà phê mang dư vị của một thuở xưa cũ. Người ta đến đây để uống và tận hưởng hết sự quyến rũ trong từng giọt cà phê, chứ không để khoe hầu bao sự chịu chơi. Dân sành uống Hà Thành trung thành, sống chết với quán ruột của mình lắm. Dẫu có phải vòng vèo khắp 36 phố phường mắc cửi, gửi xe tít tận bờ Hồ cũng lội bộ mò cho ra.
    Buổi sáng, 6 giờ - 9 giờ và bắt đầu cuối giờ chiều đến 12 giờ đêm, cà phê Năng (6 Hàng Bạc), cà phê Nhân (39 D1 - Hàng Hành), cà phê Quất (Quán Thánh), cà phê Quỳnh (Bát Đàn), cà phê Giảng (Hàng Gai), cà phê Lâm (60 và 91 Nguyễn Hữu Huân) luôn chật cứng khách. Người yêu vị ngọt mà cháy của Năng; kẻ say sự nồng pha bùi của Nhân; ai đó nghiện mùi bơ trong tách cà phê Lâm... Ai cũng chấp nhận cảnh chen chúc, chật chội. Đến muộn, khách sẵn sàng ngồi ?ochìa mông? ra đường, quay lưng lại với bụi bặm, ồn ào, chỉ để được nhâm nhi cốc nâu đá hay đen nóng lừng danh.
    Cà phê phố lớn lên cùng 36 phố cổ Hà Nội, đi vào tâm thức của người dân thủ đô từ lâu. Đến đây hầu hết là khách quen. Từ cụ già đến đôi nam nữ đang yêu, chàng nghệ sĩ lãng tử, nhóm nữ sinh mỹ thuật. Chủ quen ?ogu? của khách, không cần gọi vẫn phục vụ đúng ý muốn cho khách. Khách nhẵn mặt nhau, chỉ cần một tuần không đến, hôm sau sẽ được hỏi thăm ngay.
    Cà phê Năng trước kia là nơi quây quần của những Dương Bích Liên, Bùi Xuân Phái, Văn Cao, Kim Lân... Cà phê Lâm (không gian rộng hơn một chút) nay trở thành điểm gặp gỡ các nghệ sĩ trẻ. Cách pha chế theo công thức truyền thống, những tuyệt kỹ nhà nghề đã giữ cho cà phê phố Hà Nội cái hồn của những ?ongười muôn năm cũ?. Thứ nữa, giá cả bình dân đến khó tin. Một cốc nâu đá ở Năng chỉ 4.000 đồng, đen nóng 3.500 đồng, vào Lâm nhích lên 6.000 đồng - 7.000 đồng, Quất cao nhất cũng chỉ 8.000 đồng. Đây cũng là lý do khách có mặt thường xuyên mà không ?oviêm màng túi?.
    ?oCà phê cuối ngõ?
    Bắt đầu bằng một sự tò mò, tôi theo chân anh bạn trọ học ở Cầu Giấy tìm đến với ?ocà phê cuối ngõ?. Một cái cổng gạch mái cong tò vò kiểu kiến trúc cổng nhà ở các làng quê ngoại thành Hà Nội hơn thế kỷ trước. Chưa tới cái sân gạch cũ lát bằng thứ gạch nâu xỉn cửa chùa, tiếng trống chầu đã lóc cóc. Đó là một gian nhà cổ không rộng nhưng trang trí cực kỳ ấn tượng. Những ngọn nến thắp trong từng chiếc giỏ cua, nón lá tỏa ra thứ ánh sáng mê hoặc. Những bức tranh đen trắng theo trường phái ấn tượng, một bức ảnh Trịnh Công Sơn nhỏ, gần chục bộ bàn ghế mây tre thấp tè và những lọ sành cũ kỹ, những chùm ngô buộc túm vàng ruộm. Có thể nói, ?ocà phê cuối ngõ? là thánh địa của một thời xa vắng nào đó. Vào đây, người ta đã rũ sạch cuộc sống bộn bề. Chỉ có ca trù, chầu văn và... Trịnh. May mắn cho tôi, hôm nay là thứ ba tuần thứ 3 của tháng, theo thông lệ quán tổ chức một live show chầu văn nhỏ, mời đích danh nghệ sĩ Bạch Vân (Chủ nhiệm Câu lạc bộ Chầu văn Hà Nội, tận phố Cát Linh). Khách ngồi kín các bàn, và lạ thay, toàn người trẻ, chủ yếu sinh viên. Tiếng phách giòn tan, giọt đàn đáy du dương, tiếng trống chầu tom tom chát chát và giọng hát rất liêu trai của nữ nghệ sĩ vang lên: ?oHồng hồng tuyết, cái tình chi... Cái tình là cái chi chi, dẫu chi chi vẫn chi chi với tình...?.
    Không thể ngờ những gương mặt còn trẻ măng có thể đồng điệu với loại hình âm nhạc khó tính như ca trù. Họ lắng nghe sự điêu luyện của nghệ sĩ trong từng cách nhả chữ, ngắt nhịp bằng tất cả sự say mê, cộng hưởng. Những tràng pháo tay không dứt khiến Bạch Vân mạnh dạn kéo dài thời gian biểu diễn bằng Chí làm trai (Tản Đà), Tỳ Bà Hành (Lý Bạch).
    Tối thứ sáu hằng tuần, ghi ta Trịnh sẽ thỏa lòng cho ai trót nặng lòng với nhạc sĩ tài hoa này. Các nhạc công ngồi chiếu, khách quây quần xung quanh. Các ngón tay lướt trên dây đàn không ngưng nghỉ: Mưa hồng, Cát bụi, Hạ trắng, Ướt mi...
    Quyết (ĐH KHXH & NV), khách ruột của cuối ngõ, trầm ngâm: ?oTrẻ bây giờ đua nhau nghe rap, rock, hip-hop mà quên đi những loại hình nghệ thuật cổ điển của dân tộc. Tôi và các bạn đến đây là do tình yêu với nhạc Trịnh, cố tìm lại nét Hà Nội xưa qua câu ca trù?. Còn nhóm sinh viên ĐH Sư phạm I Mai Trang, Phương Anh, Xuân Hương rất thích cầm phách mỗi buổi ca trù lại bộc bạch: ?oSau một tuần học tập căng thẳng, đến cà phê cuối ngõ vừa được uống cốc cà phê đắng đặc trưng vừa được sống trong thứ âm nhạc đích thực?.
    Anh Khải, chủ quán (một người cũng còn rất trẻ), cho tôi hay: ?oMới lập được hai năm nhưng ngày càng đông khách. Tôi giữ khách bằng tấm thịnh tình với những giá trị cổ của Hà Nội?.
    Khách gọi chủ là ?oKhải âm lịch? vì thú ngông đi ngược lại xu hướng chung của lớp trẻ. Nhưng tôi biết đó là cách gọi đầy cảm kích bởi anh đã và đang góp phần cân bằng lại thị hiếu thưởng thức nghệ thuật của một bộ phận người Hà Nội trẻ.

    Được huyentrang sửa chữa / chuyển vào 01:58 ngày 04/10/2005
  2. huyentrang

    huyentrang Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    31/12/2001
    Bài viết:
    6.877
    Đã được thích:
    1
    Phố Cũ
    [​IMG]
    Phố Cũ, 195 Hàng Bông, Hà Nội, đón bạn bằng một căn phòng ?okhô khan?. Thế nhưng, bước qua khung cửa ấy lại là khoảng xanh thiên nhiên tràn ngập tiếng chim họa mi, chào mào, chích chòe..., và hương vị của cà phê Nha Trang.
    Trong không gian ấy còn có cối giã gạo, giếng nước, nơm cá, bụi cây chuối cảnh, dàn dây leo xanh mướt... Tất cả nổi bật bên những gian nhà gỗ lợp mái ngói đỏ, ít nhiều đã phủ mầu thời gian.
    Chúng gợi hình ảnh phố cổ Hà Nội đúng như tên gọi của quán. Dù bộn bề công việc lòng người cũng phải lắng lại, tìm cho mình chút bình yên trong khung cảnh ấy.
    Ly cà phê ở đây đậm, sánh và dậy mùi thơm. Chủ quán tiết lộ: ?oMở Phố cũ, tôi muốn giới thiệu hương vị đặc sản Nha Trang với người Hà Nội?.

  3. huyentrang

    huyentrang Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    31/12/2001
    Bài viết:
    6.877
    Đã được thích:
    1
    [​IMG]
    Các bạn dân kiến trúc chắc k xa lại gì với quán cafe này phải không???
    Quán có tên là: café Ống_ 43 Huỳnh Thúc Kháng
    [​IMG]
    Như tên gọi của nó, quán này từ hồi khai trương đến giờ lúc nào cũng có triển lãm các project về kiến trúc nhà ống, theo từng chủ đề!
    [​IMG]
    Quán mang một phong cách riêng biệt k thể nhầm lẫn được với bất kỳ một quán nào...Không gian thật đa dạng và lạ mắt..Tạo cảm giác tìm tòi, khám phá
    [​IMG]
    Quán có wifi nên bạn nèo cần làm việc thì có thể làm tại chỗ luôn..Thức uống cũng k quá đắt..Đen đá k đường tầm 10k một cốc..Hị hị, thế là ổn với không gian của một quán đẹp thế này roài...
    [​IMG]
    Nên đi ban ngày vì ít người có thể tìm được cho mình góc riêng còn buổi tối thường đông người, hơi nhộn nhạo một chút...
    [​IMG]
    aaaaaaaaaaaaaaaaa...Nhạc nhẽo ở đây cứ gọi là nhạc gì cũng có..Chẳng chuyên về gì cả...
    Hị hị..Ngồi tầng 2 ngắm đường cũng hay...Hị hị...Nói chung là thử phát cho bít bà con ạ

  4. huyentrang

    huyentrang Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    31/12/2001
    Bài viết:
    6.877
    Đã được thích:
    1
    Quán New Windows
    [​IMG]
    Cà phê New Windows, 33 Lý Thường Kiệt, Hà Nội, là một trong những địa điểm thường đến của nhiều bạn trẻ. Ấn tượng ngay từ khi bước vào và đúng như tên gọi, ở đây có những ô cửa xoay theo nhiều hướng.
    Là người ưa màu sắc nên gia chủ đã tạo cho quán nhiều góc màu khác nhau. Xanh, đỏ, vàng là những sắc màu chủ đạo rất độc đáo, ấn tượng. Xa xa, sau ô cửa, nhiều chai rượu lớn nhỏ được sắp xếp như điểm nhấn của căn phòng.
    Ngồi đâu trong quán, bạn cũng cảm nhận được sự tươi mới và mạnh mẽ bởi sự bố trí hợp lý này.
    Muốn thưởng thức các món đặc trưng của quán, hãy chọn những món cà phê kem sữa Windows, ****tail Windows... Để hạ nhiệt trong cái nắng mùa hè, quán có nhiều loại kem trái cây đặc biệt, từ trái cây đến kem thuyền, được bài trí rất đẹp mắt. Hơn 10 loại nước rau quả có trong thực đơn cũng rất ngon và lạ miệng.
    Quán còn phục vụ món ăn nhẹ. Giá đồ ăn và thức uống ở đây từ 12.000 đồng/món.
    ( Còn một quán mới mở ở Láng Hạ nữa, hôm nào Trang sẽ làm một phóng sự ảnh)
    @A.Tùng: Được một phần rùi nhé

  5. huyentrang

    huyentrang Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    31/12/2001
    Bài viết:
    6.877
    Đã được thích:
    1
    [​IMG]Xe Cổ quán
    Nằm khiêm tốn ở phố Hàng Bún, một con phố khá yên tĩnh ở Hà Nội, "Xe Cổ quán" nhìn bề ngoài cũng như bao quán cà phê bình thường khác. Ấn tượng đặc biệt sẽ chỉ xuất hiện khi vào trong quán, lên gác và hoà mình vào một không gian được tạo ra bởi những đồ vật, những hình ảnh và âm thanh cổ mà chủ nhân đã kỳ công sưu tầm và sắp đặt.
    Ông chủ tên Vinh, có "nghệ danh" là Vinh Tân Đảo (vì trước khi về Hà Nội là Việt kiều ở Tân Đảo, Pháp), là người mà bất cứ dân chơi đồ cổ Hà Nội mới nghe danh đã phải trầm trồ thán phục. Hai mươi năm trước, giữa thời người Hà Nội còn phải lo toan cùng tem phiếu, Vinh đã có máu sưu tầm những thứ đồ cổ đã bị bỏ đi và mang về phục chế lại. Ngược xuôi khắp miền, hễ nghe tin ở đâu có "hàng" là tìm đến, thương lượng để mua cho bằng được.
    Niềm đam mê và thời gian đã đem lại cho người đàn ông này một gia tài đồ cổ khiến những người trong giới đều phải "kiềng". Tài sản của ông chủ này giờ đây đã có tới mấy chục chiếc xe máy cổ các loại, mấy chục bộ chân máy khâu hiệu Singer, ngoài ra là đồng hồ, quạt điện và vô số thứ đồ gia dụng cổ khác, những thứ mà dường như giờ đây chỉ còn trong trí nhớ của những người già ở Hà Nội. Nhiều người đánh giá rằng tài sản của Vinh giờ phải đến hàng tỷ đồng, nhưng điều quan trọng là có tiền tỷ cũng không thể có nổi một bộ sưu tập phong phú và đầy giá trị như vậy.
    Chỉ riêng những gì được Vinh đem trưng bày ở Xe Cổ quán cũng đã có thể làm lác mắt bất kỳ dân chơi nào. Đến đây người ta như lạc vào phòng khách của một gia đình phong lưu giữa thế kỷ trước, khi mà những chiếc quạt bàn hiệu Marelli của Italy với những vành thép bảo hiểm ngồ ngộ và những chiếc đồng hồ quả lắc cao quá đầu người đang là biểu hiện của một cuộc sống sung túc.
    Đáng kể nhất trong kho đồ được trưng bày là những chiếc xe máy cổ, hầu hết đều thuộc loại "độc" ở Việt Nam. Chẳng hạn chiếc xe I.J, một loại xe thể thao nổi tiếng vào giữa thế kỷ 20, được phục chế lại nguyên bản và trưng bày ở tầng hai. Thi thoảng, chủ nhân hứng lên lại đưa xe đi chạy thử vài vòng. Một con Vespa cũng thuộc hàng xưa nay hiếm thì đang được trưng ở tầng ba, mà theo xác nhận của nhân viên phục vụ thì cũng đang chạy tốt.
    Ngoài ra, trước cửa quán, luôn có hai ba chiếc xe máy cổ xếp hàng cho bàn dân thiên hạ tha hồ thưởng lãm. Có những chiếc xe trong số này đã từng may mắn được thuê để đóng những bộ phim lịch sử.
    Điều đáng nói là, hầu hết đồ đạc của Vinh đều được phục hồi công năng ban đầu của nó để có thể sử dụng được chứ không phải chỉ để trưng bày cho vui và đây cũng là một nét riêng của tay chơi này. Khách vào quán, nhân viên phục vụ vội vàng mở nhạc bằng bộ đầu đĩa, tăng âm, loa to uỳnh oàng, toàn hàng Nhật của những năm 1950. Quạt trần và quạt bàn đều là đồ cũ phục chế, nhưng đều chạy êm như ru. Những chiếc đồng hồ quả lắc, lớn có nhỏ có, vẫn đều đặn gõ nhịp mỗi ngày.
    Với nhiều người, ngồi gác chân trên bàn đạp của chân máy khâu và nhâm nhi cà phê cũng là một thú vui là lạ. Chưa kể, hứng lên, khách còn có thể gọi thử bằng chiếc máy điện thoại mà tai nghe giống như một cái ly úp vào tai, còn ống nói thì có giá đỡ hệt như một chiếc micro kiểu cũ, thành ra gọi điện mà cứ như là đang đứng phát biểu trước đám đông vậy.
    Ngồi với Vinh trong một buổi chiều Hà Nội bình yên, để nghe anh kể về những ngày ngược xuôi tầm đồ cổ, mới thấy hết được niềm đam mê vô tận từ người đàn ông này. Niềm ấy theo đuổi anh, như là một cái nghiệp, rằng "nếu bây giờ nghe tin ở đâu có hàng thì mình vẫn đi thôi". Niềm đam mê cũng chính là niềm cảm hứng cho những buổi đàm đạo dài hơi giữa những người sành chơi của Hà Nội, vốn hơn một năm nay vẫn lấy Xe Cổ quán làm "một cõi đi về". Xe Cổ quán không đông khách vào ra, điều đó lại càng lý tưởng cho những ai muốn đến đây tìm một chút không khí để hoài cổ.

  6. huyentrang

    huyentrang Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    31/12/2001
    Bài viết:
    6.877
    Đã được thích:
    1
    [​IMG]Cà phê motor...
    ?oCà phê motor không hẳn là nơi kinh doanh mà đơn giản chỉ là địa điểm tụ họp của những người đam mê xe thể thao. Xuất phát từ niềm đam mê nên chúng tôi lấy khẩu hiệu là Live&Motor?, Thắng - ông chủ trẻ của quán cà phê motor cho biết.
    Cũng chính ý tưởng này, một địa chỉ cà phê quán dành riêng cho người đam mê xe thể thao đã được hai ông chủ trẻ Bùi Xuân Hiếu và Cao Quang Thắng mở ra ở số 3 Hồ Ba Mẫu

    Không giống như những quán cà phê trữ tình khác, cà phê motor có kiểu trang trí thật độc đáo. Ngay lối vào là một chiếc motor sport cổ được ?otrang điểm? theo phong cách của những cao bồi miền Tây - thường thấy trong các phim hành động Mỹ. Ấn tượng nhất bên trong là cách bài trí khá ?obụi?, nhưng được tạo đối lập bởi nhiều bức ảnh chụp cac fan motor sport trong những chuyến dã ngoại. Qua những bức ảnh, người ta nhận ra chủ nhân của nó là một tay máy khá chuyên nghiệp.

    Chỉ tiếc không gian của cafe motor quá hẹp so với ?osức nóng? của các fan motor sport mang lại. Muốn chiêm ngưỡng và bình phẩm về một chiếc xe thể thao tại đây thật khó, bởi ?obãi đáp? của chúng chỉ là vỉa hè quanh hồ Ba Mẫu. Tuy nhiên, sự bất tiện đó đã được chinh phục bởi lòng đam mê.


  7. huyentrang

    huyentrang Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    31/12/2001
    Bài viết:
    6.877
    Đã được thích:
    1
    Cà phê 68 Nguyễn Du
    Đây là một quán cafe nằm ngay rìa đường Nguyễn Du mà người ta hay gọi là cafe cóc...
    Bạn đến mỗi nếu đi hai người thì được phát 3 cái ghế một cái để nước còn hai cái để ngồi...
    Chủ quán thì trông rất máu và giang hồ..MR Thắng..Khục khục, nhìn bô nhếch ếch chịu được, mình đã bô nhếch roài..Nhưng tính hơi bị hay, buôn bán dưa trêu đùa cũng vui phết...
    Thời gian ở đây thì ngồi thoải mái, thích làm gì thì làm..Chẳng ai để ý, mà đúng hơn làm gì có ai có time mà để ý đến người khác
    Khách đến đây đa số là khách quen,họ đến đây vì ở đây họ cảm thấy thoải mái và thích thú( có rất nhiều dân hơi quái dị đến ngồi...Khục khục, ví dụ : đêm xuống có chị ngồi tựa vào tường đeo kính đen mắt ngước lên trời,đơ đơ cả tiếng...Đến nhiều khi nhìn nhiều cái hay phết)..Mặc dù nó chỉ là một quán cóc
    Thức uống thì nói thật là k ngon..Từ cafe đến các loại nước khác...Giá tiền thì cũng sv...
    Quán được cái khung cảnh hơi ổn...Ngồi dựa vào tường bạn có thể nhìn những dòng người qua lại trên đường Nguyễn Du..Cảm thấy thời gian với mình trôi qua thật nhẹ nhàng khi phóng xa tầm mắt nhìn cảnh yên bình của Hồ Thiền Quang..Nếu máu lên thì bảo đồng chí Thắng gửi xe ở đó..Lượn lờ hóng gió vài vòng hồ cho vui, tập thể dục lun
    p/s dạo này hoa sữa nở rộ, ngồi tầm chiều xuống hay sáng sớm,hương hoa sữa thoảng thoảng thích vô cùng...
    Trang và một vài người bạn nhà cafe coi 68 như một điểm hẹn..Hầu như tụ tập ở đó ngày một
    Số 70 là cafe của Mr Lung..Nhưng mà k thích lão già ý lắm vì lúc nào mặt cũng hầm hầm...Trông đã k mún vào rùi..Nhưng được cái cafe bên đó ngon hơn chú Thắng

    Được huyentrang sửa chữa / chuyển vào 02:06 ngày 03/10/2005
  8. huyentrang

    huyentrang Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    31/12/2001
    Bài viết:
    6.877
    Đã được thích:
    1

    Tản mạn...

    Mỗi sáng thức dậy,làm một cốc cafe để trầm tư về những gì đã qua, để ngắm khung cảnh, sự vật, con người bắt đầu một ngày mới...Café buổi chiều, sau một ngày mệt mỏi, ta ngồi trầm ngâm tìm giây phút thư giản...Cà phê buổi tối, để được thoải mái hơn, để nghĩ về mình nhiều hơn, về sự kiện đã qua, để nhớ nhung bóng hình một ai đó
    Trước đây mới lớn, uống cafe thấy cafe đắng ngắt..K có gì là hay cả..Cũng đua đòi uống rồi uống vôị ngay một cốc nước lọc vì đắng..Sau rồi chuyển sang sữa cà phê..Nói thế này chuẩn hơn là cà phê sữa..
    Nhưng rồi những trải nghiệm cuộc sống thấy rằng vị đắng trong cuộc sống là vị ngọt trong cafe...Sự đắng đó đã thành quen trong ta..Ta đã lớn lên rồi..Đã qua cái tuổi tập tành làm người lớn..Đã bắt đầu ngấm cuộc sống..
    Với cafe ta bắt đầu những buổi trầm ngâm một mình..Nhìn cuộc sống vụt qua trong mắt...
    Với cafe đã có những người bạn tâm tình..Có những người chỉ lướt thoảng qua..Có người thì để những dấu chấm trong cuộc sống.
    Và có người đã biến thành một nỗi đau
    Với cafe ta nhận ra rằng mình đang rất hạnh phúc...
    Nghĩ sao nếu cuộc sống k có cafe nhỉ??
    Sẽ rất tệ..
    ?Cafe tình yêu và những người bạn
    p/s: Trang đã lấy những bài viết về cafe HNội và các quán cafe Hnội ở topic cà phê Hà Nội part I ,tổng hợp mang sang đây....

    Được huyentrang sửa chữa / chuyển vào 00:30 ngày 04/10/2005
  9. joycee

    joycee Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    09/01/2002
    Bài viết:
    491
    Đã được thích:
    0
    vậy ra 68 Nguyễn du tâm sự , nhìn đời cho tươi trẻ, vui vẻ...
  10. khongcanbiet

    khongcanbiet Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/10/2004
    Bài viết:
    857
    Đã được thích:
    0
    ừ , mình vui vẻ đi.....

Chia sẻ trang này