1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Cà Phê Hà Nội ( Hanoi Coffee Club) - Part III - Cà phê và những người bạn: Tâm tình, chia sẻ quanh l

Chủ đề trong 'Sở thích' bởi huyentrang, 02/12/2005.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. huyentrang

    huyentrang Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    31/12/2001
    Bài viết:
    6.877
    Đã được thích:
    1

    Cảm nhận về cà phê Rock
    Với CÂY SI, bây giờ tuy không còn là nơi lui tới của dân nghe và chơi rock như ngày xưa. Giờ nó chỉ là một cái quán cà phê bình thường với những thứ đồ uống đại trà không hơn không kém và cũng chẳng còn dính dáng gì tới rock nữa cả. Nhưng cũng không thể phủ nhận một điều, cho đến tận bây giờ, ở Hà Nội chắc chắc không còn một quán rock cà phê nào mang được linh hồn cũng như những giá trị đúng với tên gọi của nó như CÂY SI đã từng có. Và cũng có thể nói không ngoa rằng, CÂY SI từng là một trong số những nơi hiếm hoi khơi nguồn cảm hứng và là "cái nôi" của làng rock Hà Nội một thời. Tại đây có một phòng tập, tuy chỉ vẻn chưa đầy 25m2 nhưng hầu hết các ban nhạc rock nổi tiếng trong giới hoc sinh - sinh viên một thời như: THE WALL, ĐẠI BÀNG TRẮNG, THE LIGHT, COMING LATE... đều đã từng tập luyện tại đây. Hồi còn học năm thứ nhất, khi tớ hay lui tới quán này thì THE WALL đã không còn tập ở đây nữa, vì lúc đó họ cũng đã đủ mạnh để tự lo được cho mình một phòng tập riêng, nhưng khi đến đây vẫn còn được nghe lại một số bản demo thu lại từ một số buổi tập của họ, và điều đặc biệt là có một số bài hầu như rất ít người biết đến vì nó không được thu vào đĩa khi họ ra album về sau này. Mặc dù tớ không thích lắm cái cách chơi nhạc, cách phối khí gọi là rock, hay cái cách bê nguyên xi một đoạn trong bản ASTURIAS (guitar cổ điển) vào khúc dạo đầu trong bài NIỀM TIN CHO CÁT BỤI của họ, nhưng thực sự tớ vẫn rất ngưỡng mộ tài năng cũng như công lao của họ, và ở một khía cạnh nào đó, cũng phải công nhận THE WALL là một band rock thực thụ trong dòng nhạc mang hơi hướng HARD ROCK của họ.
    Một điều rất ấn tượng nữa khi đến CÂY SI, chính là anh chủ quán - anh Mạnh sốt (thực ra tên anh ta chỉ đơn giản là Mạnh, còn "sốt" là do giới yêu rock gán thêm,và cái tên Mạnh sốt thực sự là rất đúng với cá tính của anh ta). Điều đặc biệt ấn tượng nữa, đó là khuôn mặt của Mạnh sốt trông rất giống với James Alan Hetfield ( tay ca sĩ của METALLICA), còn giọng nói thì khàn đục chẳng khác gì mấy tay da đen hát ROCK''''''''N''''''''BLUR thưở sơ khai. "ịt mịa mày, hát éo gì cứ rên rên như mấy con già đang làm ình"; "thằng trống chơi như uồi, ịt mịa mày, để tao mang xong ra gõ còn phê hơn"...đấy là những câu chửi thề tục tĩu rất quen thuộc của Mạnh sốt mổi khi có band nào đó chơi không lọt tai anh ta. Nhưng điều đó chẳng khiến ai cảm thấy phật lòng cả, mà chỉ càng khiến cho không khí trở nên nhộn hơn. Mọi người chỉ cười xuề xoà rồi cũng..."ịt mịa mày"....... Cũng hơi tế nhị một chút khi tớ nhắc đến tên anh Mạnh ở đây, vì bây giờ anh đã không còn nữa.( Không hiểu thần tượng của anh có phải là Kurt Cobain, Jimi Hendrix, hay một tay chơi rock yểu mệnh nào đó hay không mà số phận của anh lại rất giống với họ...).

    Còn với ROCK BỤI, cái tên đó cũng đã ít nhiều mang được dáng dấp của quán. Với cách design, bài trí khá ngẫu hứng và u ám(một vài hình vẽ ngoằn nghèo từ những hộp sơn xịt đen, trắng theo một trường phái vô lối của một tay hoạ sĩ nghiệp dư nào đó, hay những dấu tích của các con trời mỗi khi đến đây, phần nào cũng làm cho các bức tường trở nên sống động hơn. Con nhện khổng lồ đan từ những sợi dây thừng, một vài tấm poster của một số band rock như: NIVANA, MARILYN, OZZY OSBOURNE...tất cả cũng tạo nên cho không gian của quán có được một nét gì đó đặc biệt(dĩ nhiên chưa thể gọi là có chút gì đó sáng tạo).
    Còn thứ "dung dịch có màu đen" mà ở quán này người ta gọi là cà phê thì có lẽ chỉ nên dành cho mấy tay quan tâm tới môi trường đem ra so sánh với màu đen của sông Tô Lịch hơn là dùng để uống. Không hiểu có phải vì lẽ đó hay không mà các loại trà có vẻ như được quan tâm hơn ở đây, thỉnh thoảng xen lẫn trong tiếng nhạc, lại có một "vật thể lạ" bay vèo lên, dính chặt vào trần nhà và nằm yên vị luôn tại đó.
    ROCK BỤI có lẽ là nơi rất thích hợp với những tên ghiền rock nặng. Tại đây, những bản ballad không có đất để sống. Nhẹ nhất thì có lẽ cũng phải là NU METAL, còn lại thì đều "nhẹ nhàng" cỡ DEATH, BLACK METAL....
    Còn không khí tại quán?trái với thứ âm thanh gào thét phát ra từ những chiếc loa. Mọi người hầu như chỉ yên lặng và nghe nhạc, không có sự ồn ào nào quá mức ở đây.và đấy chính là điều tôi thích nhất ở ROCK BỤI,điều đó thật đặc biệt.

    Cách trường Kiến Trúc chừng 2km về phía nam,cũng có một quán rock cà phê, cũng gần như một dạng ăn theo của ROCK BỤI,nhưng cũng chẳng có điểm gì đặc biệt cả, ngoại trừ cái đất Hà Đông mà nó đang cư ngụ.
    Trên Lò Đúc cũng có một quán cà phê mang tên ROCK TODAY, nhưng quán này thì tớ cũng chưa vào lần nào nên cũng không biết gì về nó. Bác nào từng ngồi ở đấy thì xin cho ít thông tin nhé.
    By Rain at night

    Được huyentrang sửa chữa / chuyển vào 23:43 ngày 02/12/2005
  2. huyentrang

    huyentrang Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    31/12/2001
    Bài viết:
    6.877
    Đã được thích:
    1

    Cà phê Hà Nội

    Cà phê Highlands bên bờ Hồ Tây ?" Hà Nội.
    Hà Nội đẹp nhất vào mùa thu. Ngồi ven hồ, nâng ly cà phê nóng, lặng lẽ khám phá thế giới sôi động quanh mình, bạn sẽ phát hiện một Hà Nội rất khác.
    Nếu là người miền Nam lần đầu ghé Hà Nội, bạn hãy thử thưởng thức hương vị của cà phê Highland giữa không khí se lạnh của Hà Nội mùa thu. Thật ra, cà phê Highland không xa lạ gì với dân ghiền cà phê Sài Gòn, nhưng sao nâng ly cà phê Highland bờ hồ Hoàn Kiếm, ngắm nhìn mặt nước hồ trong vắt, những nhành liễu đu đưa trước gió, cảm giác mùi vị cà phê ở đây rất khác!
    Giới trẻ Hà thành bình chọn cà phê Highland hồ Hoàn Kiếm là quán cà phê ven hồ đẹp nhất Hà Nội. Đây là địa điểm rất tuyệt vời để du khách nước ngoài ngồi nghỉ chân, hít thở không khí và ngắm cảnh. Khách ở đây lúc nào cũng đông thậm chí cả những ngày mưa xuân lất phất. Cà phê Thủy Tạ (trung tâm Bờ Hồ) cũng là một địa điểm quen thuộc nhiều du khách lui tới.
    Hãy tìm cho mình chiếc bàn kê ngoài trời ngay sát mặt nước. Từ đây bạn có thể thấy đền Ngọc Sơn và phố Hàng Đào ngay trong tầm mắt. Quán lúc nào cũng đông khách và những câu chuyện của họ là cả một hàn thử biểu về tình hình thời tiết, thị trường, nhịp sống. Bạn có thể gọi một tách trà nóng, bánh ngọt hoặc đồ ăn nhẹ. Giá cả ở Thủy Tạ không đắt. Đừng bỏ qua món nem rán, một đặc sản rất ngon ở đây.
    Thử dạo Hồ Tây vào buổi chiều, chiều Hồ Tây không ở đâu có, mùi hương ngọc lan thoang thoảng từ rất nhiều các quầy hoa dã chiến mọc ven hồ, hòa lẫn với mùi hoa sữa của đường phố Hà Thành. Quán cà phê bạn nhìn thấy ngay khi tới Hồ Tây là cà phê Minimal có diện tích rất nhỏ chỉ đủ kê hai bàn. Không gian ở đây giản dị nhưng hiện đại và tinh tế, chủ yếu sử dụng hai màu đen trắng trong trang trí. Bạn có thể ngồi đọc sách, báo hoặc ngắm nhìn toàn cảnh Hồ Tây và nhâm nhi cà phê trong tiếng nhạc jazz êm ái.
    Đi qua Hanoi Club và một số ngõ nhỏ dưới chân Khách sạn Sheraton, bạn sẽ đến cà phê Hidden ?" một quán trời được bao phủ bởi cây xanh, đẹp và yên tĩnh. Bạn sẽ đi dọc theo các lối nhỏ bằng xi măng dẫn đến những chiếc bàn nằm biệt lập ven hồ. Trong gió hồ nhè nhẹ, thưởng thức ly cà phê hay tách trà nóng, thả mình theo tiếng nhạc hoặc lắng nghe tiếng sóng hồ vỗ nhè nhẹ vào bờ?, sẽ mang lại cho bạn cảm giác thư giãn hiếm thấy.
    Thích không gian trẻ trung hơn, bạn có thể tìm đến quán Cà phê XYZ, nằm gần hồ Thiền Quang. XYZ là một không gian khá đặc biệt pha trộn giữa loại hình cà phê hộp máy lạnh, nhạc flamenco và thú sưu tầm ô tô thể thao Đức của chủ quán. Từ trong quán, bạn có thể ngắm nhìn phong cảnh tuyệt đẹp của hồ Thiền Quang qua những chiếc cửa sổ kính lớn trông ra đường Nguyễn Du. Đồ uống ở đây đa dạng với nhiều loại sinh tố và nước ép trái cây tươi.
    Thích thiên nhiên hơn hãy đến cà phê Du Thuyền nằm trên bán đảo nhỏ, nhô ra giữa hồ Thiền Quang. Nội thất gỗ thiên nhiên, màu trang trí nhẹ, nhạc pop khiến nơi đây gần giống như phòng khách nhà bạn. Cà phê có nhiều loại rất nóng và ngon.
    Nếu bạn đói thì đừng ngần ngại gọi các món ăn nhẹ. Giá cà phê chỉ từ 8.000đ-10.000đ/ly, món ăn nhẹ từ 15.000đ-18.000đ/phần. Người Hà Nội yêu thiên nhiên và rất thích thưởng thức trà, cà phê. Có lẽ vì vậy, cà phê ven hồ ?omọc? lên rất nhiều ở Hà Nội. Bạn đã đến Hà Nội mà chưa khám phá ?othế giới? thư giãn này là chưa khám phá hết ?ohồn? Hà Nội!?

  3. huyentrang

    huyentrang Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    31/12/2001
    Bài viết:
    6.877
    Đã được thích:
    1
    Cà phê 51 Phan Bội Châu
    Cà phê 51 Phan Bội Châu thì chắc là mọi người cũng không lạ gì nữa nhỉa(?). Hồi chiều lang thang với thằng bạn rồi mò vào đấy ngồi, bất giác bắt gặp cảm giác thật lạ- vẻ trầm mặc, đượm buồn, phảng phất chút xưa cũ...ngồi nhìn từng giọt cà phê nhỏ xuống ly, tựa hồ nghe như nhịp thời gian đang chuyển động đều đều chạm rãi.
    Nằm ngay sát mặt đường của con phố luôn đông đúc người qua lại,ngăn cách với thế giới bên ngoài là dãy hàng rào sắt, được bó vỉa bằng lớp gạch nung đỏ, cũ đã nhuốm màu thời gian. Đặt chân vào đó, ta không khỏi nhẹ lòng trước vòm khế vàng ươm, trịu quả. Với Lớp mái tôn già nua,trầm mặc. Cái vòi nước cổ với nhiều chi tiết trang trí hoa văn, một nếp nhà xưa mang vẻ đẹp cổ kính cửa kiến trúc Pháp. Một vài sợi nắng chiều hôm đi lạc vào khoảng sân lát bằng gạch lá dừa giản dị...tất cả đều phảng phất, gợi nên một chút gì đó hình ảnh của Hà Nội xưa thật đẹp!...
    By Rain at night
  4. huyentrang

    huyentrang Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    31/12/2001
    Bài viết:
    6.877
    Đã được thích:
    1

    Huy cà phê..
    Huy cà phê..Một quán nằm cắt giữa hai đường.Một bên ngay sát đường láng và một bên là thái thịnh..Cũng k nhớ đích xác địa chỉ nữa..Đi nhiều quá rồi, thân thuộc quá rồi..Cứ phóng đến thôi...
    Nhắc đến Huy thì nhắc đến cả một thời sinh viên..Từ hồi những năm một đang còn lóc cóc đi xe đạp..
    Huy ngày đó cũng k như bây giờ..Một Huy với ngôi nhà cấp 4, trông hơi tồi tàn nhưng vào trong thì rất sạch sẽ...Cứ sáng sáng..Đúng 6h trong ngôi nhà đó có một cô bé đến, ngồi tại cái nghách con con..Cầm tờ báo thể thao như ai..Gọi một đen đá và nhâm nhi...
    Con bé ngày nào cũng qua, nó là một thói quen k thể bỏ..Cà phê ở đấy với con bé là ngon nhất Hnội rồi...Nó k thấy một quán ở hà nội nào cà phê lại ngon thế và thơm quyến rũ đến thế.Nó coi đấy là một quán ruột của mình..Nơi hàng ngày nó đến và uống một tách cà phê để bắt đầu cho một ngày ..Nó ngồi một mình ở quán cà phê đó gần 3 năm trời..
    Cũng tại quán cà phê đó nó có 2 mình....Quán chứng kiến bao kỷ niệm buồn cười của 2 mình đó...Rồi khi 2 mình trở lại một mình...Một thời gian tệ hại bắt đầu thì quán vẫn chứng kiến một con bé ngày ngày đến ngồi trầm ngâm...
    Khi con bé trở lại cân bằng thì quán bắt đầu phá để làm mới...Con bé còn nhớ, trước hôm phá quán, con bé đến ngồi..Ngồi cả buổi mà k muốn đứng lên..Con bé nhìn lại tất cả để nhớ...Để lưu lại những kỹ niệm của nó với cái quán cũ này
    Một năm sau đó con bé quay lại, quán đã xây mới lại rồi..Tất cả đều quá lạ lẫm, quán to đẹp quá..Nhưng con bé thấy lạc lẫm trong quán ..Nó chẳng thấy chỗ nào là của mình cả...
    Nhưng tất cả đều phải thay đổi thôi, để theo kịp thời đại...Con bé cũng phải thay đổi..Phải thích nghi thôi cô bé ạ...
    Tại quán mới này cô bé cũng đã đi cùng những người bạn mới, trong đó có một người bạn đã để lại cho cô bé nhiều ấn tượng..Cậu ấy cũng coi quán này là quán thân thuộc..Cậu ấy đã giúp cô bé nhiều...Cô bé luôn muốn nói với cậu ấy rằng..Cô ấy hạnh phúc vì có cậu làm bạn và thanks vì tất cả

    Được huyentrang sửa chữa / chuyển vào 23:47 ngày 02/12/2005
  5. dog_without_tail

    dog_without_tail Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/03/2005
    Bài viết:
    5.153
    Đã được thích:
    0
    T à, đây có fải là những quán cafe đã nói ở Part II k vậy? Nếu đúng thì chúng ta nói về những quán mới điiii. Tớ bổ sung thêm vào danh sách 1 quán cafe nhé: 8X - Hàng Bài. Quán này tớ thấy thích hợp cho đêm Noel, nhưng fải ngồi chỗ gần cửa sổ nhìn ra Hàng Bài nhé. Ánh đèn của những dây đèn nhấp nháy, đèn cao áp hắt lên thảm cỏ bên cửa sổ trong thật ấm cúng, giống như 1 đêm Noel. Quán có những cái đèn ***g treo trên trần nhà trông ngồ ngộ. Nhạc ở đó thì k hay (có nhạc sống), vì thỉnh thoảng có vài giọng ca "trời ơi đất hỡi" lên hát, nghe tụt hết cả hứng. Nhưng nếu chỉ đánh guitar, violon hay kèn thì tạm được. Tối thứ 3 và thứ 6 có chơi nhạc theo yêu cầu. Phục vụ ở đó cũng tốt. Nói chung là: tạm được. Tớ thì bình thường nhé.
    Được dog_without_tail sửa chữa / chuyển vào 23:49 ngày 02/12/2005
  6. huyentrang

    huyentrang Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    31/12/2001
    Bài viết:
    6.877
    Đã được thích:
    1

    Vịnh Xanh cà phê
    [​IMG]
    Theo những bậc cầu thang đi xuống, bạn sẽ lọt vào một không gian rất đặc biệt. Vịnh Xanh cà phê được thiết kế như khoang của một con tàu, với nội thất có cùng tông màu ấm áp.
    Màn nước chảy bên trong những khung cửa kính cho bạn cảm giác thế giới bên ngoài như thật lại như mơ.
    Trên tường là những chiếc mỏ neo, bánh lái tàu bằng gỗ, khiến ta liên tưởng đến những kỷ vật của một vị thuyền trưởng. Đặc biệt nhất là hình ảnh những con tàu cổ xưa đang căng buồm ra khơi. Chúng được đặt cạnh những chiếc vỏ ốc như các tác phẩm sắp đặt thật sự.
    Các loại cà phê là độc chiêu của Vịnh Xanh. Đặc biệt nhất là cà phê Escape. Vì được pha chế cầu kỳ cùng kem tươi, nên chúng rất được ưa thích . Ngoài ra, các loại ****tail như: Pineapple Margarita, Tequila Sling, Blue Bull... cũng rất ngon mà bạn không nên bỏ qua.
    Các bạn nữ đến đây có thể thưởng thức các loại nước hoa quả ép như: ổi, xoài, dứa, dưa hấu... Bên cạnh đó, sinh tố pha với sữa tươi cũng rất thơm và mát.
    Địa chỉ: Vịnh Xanh Cà phê, 210 Trần Quang Khải, Hà Nội.
    Điện thoại: (04) 8255354.
    Giá các loại thức uống từ 20.000 đồng.

  7. huyentrang

    huyentrang Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    31/12/2001
    Bài viết:
    6.877
    Đã được thích:
    1
    Mọi người đã sang cà phê Mai uống chưa nhỉ? Từ ngày tập tành uống cà phê đến giờ tôi đã kết cái quán cà phê nhỏ như hạt mít này. Mà không phải cà phê Mai to vật vã và đông như kiến trên đường Nguyễn Du đâu nhé
    Tôi muốn nói quán cà phê trên phố Lê Văn Hưu, hàng ngày chỉ mở cửa đến 9 giờ tối thôi. Ở trên đó có một không gian ẩm thực rất Hà Nội. Trước cửa quán có một cây bàng nhỏ tý xíu, lá bị sâu ăn lỗ chỗ. Mỗi tầng chỉ để được khoảng 5 bàn với 4 ghế.
    Mà quán đó đặc biệt ở chỗ có 2 tầng rưỡi. Có nghĩa là tầng trệt, một nửa tầng lơ lửng (bạn tôi thường rủ - đi lơ lửng một chút đi...) - nhà ai có gác xép không nhỉ - và tầng hai. Ở tầng một là những cuộc hội ngộ chóng vánh, ồn ào nhưng mau tàn. Hình như ai ngồi ở đấy cũng hồ hởi chào nói. Gác lơ lửng là nơi chốn chạy, tù mù, ngột ngạt, nhưng lại là một góc tối lý tưởng cho những ngày mưa ray rứt.
    Còn tầng hai là những góc hẹn hò cho các bạn gái nhỏ to, cho các cặp tình nhân yên lặng bên tách cà phê và cho các con ma lập dị như tôi, muốn một góc riêng tư nào đó để vừa thưởng thức cà phê, vừa đọc sách mà không sợ làm phiền
    ( của một ai đó muốn gửi lên)

  8. huyentrang

    huyentrang Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    31/12/2001
    Bài viết:
    6.877
    Đã được thích:
    1

    Cafe Jackson Hai Bà Trưng (bé nhỏ, ấm cúng, nếu chọn được chỗ ngồi "đắc địa" là cửa sổ tầng 2 hoặc tầng 1 thì vô cùng lãng mạn , nhạc được, đồ ăn uống phong phú, ban ngày cũng rất vắng vẻ, buổi tối đông hơn nhưng ko đến nỗi ảnh hưởng tới "hoà bình thế giới" , bàn nào cũng cắm một bông hồng, buổi tối có thêm nến!)
    Thật ra có nhiều quán khác lãng mạn hơn nhưng hoặc là ngoài trời (mà ấm cúng là tiêu chuẩn thể hiện sự quan tâm tới bạn gái khi chọn quán vào những ngày rét buốt thế này đấy ah) hoặc là "cao cấp" hơn,.................hehhe, cái này phụ thuộc vào bác, bạn gái bác, mối quan hệ, hoàn cảnh, sở thích, ...........hì hì, cả phụ thuộc bác rủ bạn gái đi chơi lần đầu hay lần thứ n rồi ...............cơ mà đi 2 người thì đi đâu chả lãng mạn
  9. huyentrang

    huyentrang Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    31/12/2001
    Bài viết:
    6.877
    Đã được thích:
    1

    Nghe nhạc Trịnh ,cách của mỗi người
    Một ngày nào đó, một buổi sáng mùa thu trong mát và chéo những vạt nắng ấm vàng, hẳn tôi sẽ hỏi anh ?o Anh thường nghe nhạc Trịnh như thế nào ? ?o . Tôi có cách của riêng tôi, và rồi anh sẽ có...
    Nếu ai biết quán cafe 13 Đinh Tiên Hoàng hẳn cũng sẽ biết cái ban công đầy nắng, trông ra cái ao Hoàn Kiếm bỗn mùa xanh nước biếc. Tôi thích đến vào buổi sớm, khoảng 7 đến 9 giờ, chìa ra một cái đĩa trước mặt bà Bích hay bà Thành chủ quán : ?o Bật hộ cháu cái đĩa ...? Có lẽ giờ ấylà khoảng thời gian duy nhất không phải ngồi chờ dài cổ để đến lượt mình được cái độc quyền bật đĩa, để không phải nghe những âm thanh sầm sập của rock phát ra từ hai cái loa ?ochất lượng hạng bét Việt Nam ?o của quán. Không phải tôi không thích rock, song tôi thích nghe nhạc Trịnh từ hai cái loa ấy hơn, vì tôi thích cái chất cũ kĩ, lãng đãng của âm thanh phát ra từ hai cái loa thùng ấy. Để nghe tiếng guitar nhạt nhoà, những giai điệu Trịnh nhạt nhoà, và tiếng hát Khánh Ly nhoà nhạt. Và nhất là Sơn Ca 7, nghe khi được khi mất, cũng như tiếng những con sẻ nâu hót ríu rít trên cành sấu ngoài ban công kia, tiếng mất tiếng được.
    Cafe Đinh không ngon. Tôi chưa uống ?o đá đắng ?o bao giờ vì tôi không chịu nổi vị đắng cay. Còn món ?o cafe sữa ?o thì anh thitmeongonhon gọi là ?o sữa cafe ?o vì sữa nhiều hơn cafe. Dân rock hẳn không khoái món này. Song tôi lại thích. Chẳng phải vì ngon. Hay là vì thơm ? Tôi cũng chịu. Gọi một cốc ?o nâu đá ?o rồi kiếm một góc nhỏ cho riêng mình. Quán Đinh bao giờ cũng có một hoặc vài bình hoa cắm khá điệu đà và đúng kiểu, vì thế tôi đoán hai bà chủ quán là người Hà Nội gốc. Con gái Hà Nội gốc hình như bao giờ cũng mang một chút gì lãng mạn, vẻ dịu dàng, tinh tế, và đặc biệt thích chơi hoa. Nghe nhạc Trịnh và ngắm hoa thì thật tuyệt, tôi nghĩ thế. Nhất là mùa hè, tầm tháng 6, tháng 7 Tây, khi sen đang vào độ. Sáng nào tôi đến cũng thấy một bình sen, thường là sen hồng. Hôm thì đặt trong góc phòng, cũng có khi đặt trên bậc cửa sổ, đúng tầm nắng chênh chếch chiếu. Nắng sớm, vàng suộm và ấm áp làm cánh sen lại càng hồng thêm.
    Hình như Trịnh Công Sơn cũng thích hoa sen giống tôi. Tôi thích ngồi trong góc quán, bên cạnh bình sen hồng , với những cánh sen vương quanh quất trên cái bàn nhỏ bên trên có chiếc bình gốm màu nâu mộc. Cảm giác như tắm trong hương sen thanh thoát, nhẹ nhàng và mát ngọt... Tôi thích ngồi hàng giờ như thế để nghe bản trường ca ?o Đoá hoa vô thường ?o
    Sen hồng một nụ,
    Em ngồi một thuở
    Một thuở yêu nhau
    Có vui cùng sầu,
    Từ rạng đông cao
    Đến đêm ngọt ngào....
    Hay ?o Thí dụ ?o
    Bao nhiêu sen xanh, sen hồng
    Với dòng sông hay anh em và những phố dài.
    Chắc lòng rất khó bình an.
    Và tôi thấy mình vừa mạnh mẽ lại vừa yếu đuối, vừa xa xôi lại vừa gần gụi...
    Ấn tượng và cảm giác. Lần đầu tiên lên Nhạc Tranh. Nghe danh đã từ lâu song mãi đến hôm nọ tôi mới ghé qua. Đi hỏi trước cho buổi offline. Quán mở cửa khá muộn, vì lúc ấy là 9 giờ rưỡi sáng, anh Sơn chủ quán mới đang dọn vệ sinh sàn nhà. Tôi mê mẩn trước kho sưu tập về Trịnh Công Sơn của anh chủ quán , do nhiều nguồn đóng góp mà chủ yếu là những khách quen của Nhạc Tranh đã từ lâu. Quán vắng hoe, chẳng có ai ngoài tôi, anh chủ quán và những cuốn sách, những bức hình của Trịnh , song tôi lại có cảm giác Trịnh đang ở rất gần, rất gần...Lần đầu tiên tôi nghe Trịnh hát ?o Đồng dao 2000 ?o , nghe những thanh âm rung cảm mà yếu ớt, sao mà náo nức lạ...
    Đường sóng gió đã qua đi
    Đường hoà bình ta đến rồi
    Nghe ?o Tiến thoái lưỡng nan ?o, sao mà thương đến thế....
    Tiến thoái lưỡng nan
    Đi về lận đận
    Ngày xưa lận đận
    Không biết về đâu....
    Nhạc Tranh có nhiều loa hơn, và loa cũng nhỏ hơn, song âm thanh có vẻ như hơi loãng. Nhưng chất Trịnh thì vẫn ăm ắp trong không gian, hay là vì cách bài trí trong quán ? Tôi cũng chịu. Dù sao nghe nhạc Trịnh ở Nhạc Tranh cũng có cái thú riêng.
    Những sáng, những chiều hay những đêm mưa, tôi muốn nằm dài trên đi- văng nghe ?o Ướt mi ?o và nhâm nhẩm hát theo. Tất nhiên rồi sẽ buồn, và sẽ lại cô đơn, nhưng như thế chắc là sẽ thấm....
    Mưa lạnh lùng rơi rớt giữa đêm về,
    nghe não nề...
    Mưa kéo dài lê thê
    những đêm khuya lạnh ướt mi...
    Hay nghe Diễm Xưa ?o Mưa vẫn mưa bay trên tầng tháp cổ ...?o và mơ đến Huế.
    Lắng nghe những giọt mưa tí tách chạm xuống nền sân gạch, những hạt mưa lộp độp dưới mái hiên nhà, và lắng nghe hồn mình chùng xuống. ấy là những lúc tôi nhìn lại mình...
    ....?nhìn lại mình đời đã xanh rêu ?? Nằm nghe nhạc Trịnh và đọc sách về Trịnh lại là một cái thú nữa. Đọc về cuộc đời của một thiên tài để tự chiêm nghiệm về cuộc đời của chính mình. ?o Mỗi đêm tôi nhìn trời đất để học về lòng bao dung. Nhìn đường đi của kiến để biết về sự nhẫn nhục. Sông vẫn chảy đời sông. Suối vẫn trôi đời suối. Đời người rồi cũng để sống và hãy thả trôi đi những tị hiềm...?
    Nguyet-ca

  10. huyentrang

    huyentrang Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    31/12/2001
    Bài viết:
    6.877
    Đã được thích:
    1
    Cà Phê Trung Nguyên Ở Hà Nội
    Nghiện cà phê có lẽ được dễ dàng chấp nhận hơn nghiện thuốc lá. Một thời, người "sành điệu" thường hay lui tới các quán cà phê ngon nổi tiếng ở Hà Nội từ cà phê Nhân Hàng Hành, cà phê Lâm Nguyễn Hữu Huân, đến cà phê Cây Đa, cạnh vườn hoa I. Grandi. ..Bây giờ, ta lại đang rất thích thú với sự khám phá mới của mình khi tìm ra được một điạ chỉ có cà phê thơm ngon độc đáo, cà phê Trung Nguyên, Buôn Mê Thuột chính hiệu.
    Cà phê Trung Nguyên thơm ngon không chỉ ở nguyên liệu mà còn nhờ sự pha chế khắt khe theo một nguyên tắc bắt buộc của riêng hãng, đối với từng cửa hàng đại lý của hãng khi bán cho khách. Có ít nhất 8 loại cà phê Trung Nguyên được người Hà Nội ưa thích. Đó là: Culi Robusta, Robusts Arabica, Arabica sẻ, Culi thượng hạng, Culi Arabica, Robusta Braxin, Arabica Eakmat và Cà phê Chồn.
    Cà phê Arabica có mùi rất thơm, nước pha loãng, vị chua ngọt, êm dịu, hàm lượng cà phê trong hạt chiếm 1,5%. Robusta ít thơm hơn, vị đậm đà, đắng hơi se lưỡi, hàm lượng ca phê in khá cao ( 2,5%). Mẫu chuẩn cà phê Robusta của Buôn Mê Thuột từng được các chuyên gia đánh giá là ngon vào bậc nhất thế giới. Xưa nay, cà phê Chồn vẫn nổi tiếng là thơm ngon nhất. Nhờ có sự tác động của các enzym đường ruột của chồn nên cà phê này rất thơm ngon.
    Hiện nay, rất ít quán cà phê ở Hà Nội dùng phin cà phê pha cho khách. Vào các quán Trung Nguyên, người "nghiền" cà phê vẫn tìm thấy "nét xưa cũ" độc đáo ấy. Mùi thơm cà phê toả ra theo từng giọt, từng giọt đen nặng trĩu rơi xuống cốc trong yên ả, trong tĩnh lặng. Nếu ngoài kia mưa rơi rơi, trắng xoá một góc trời và thêm dáng em hao gầy nữa thì quả là "Diễm xưa" ngàn đời vẫn sống...
    Một điều ảnh hưởng không nhỏ đến chất lượng ly cà phê của bạn là yếu tố nước. Nước pha cà phê phải mềm, trung tính, (pH=7), đun sôi ở 100độ C. Nước cứng và nước chưa sôi đều cản trở việc hoà tan các chất rắn, cà phê sẽ nhạt màu, nhạt vị. Có lẽ vì thế mà ly cà phê Ban Mê chu du khắp các tỉnh thành miền Bắc không nơi nào ngon bằng Hà Nội. Dòng nước trong mát của mạch ngầm Hà Nội như bén duyên cùng hạt cà phê xứ lạ cho những nhà "sành điệu" đê mê...

    Không khí cũng là bạn đồng hành với những kẻ nghiện cà phê, ham bàn chuyện đạo. Một đêm cuối thu, bên ly cà phê, từng giọt đời trôi lặng lẽ tâm hồn vốn vô cảm bao năm bỗng rùng mình chạm phải hương sữa nồng thơm quyện với hồn Ban Mê, tiếng nói Ban Mê, cho ta, những vi bụi của đất trời được lưu chuyển không gian, khi Hà Nội, lúc Sài Gòn, khi lạc trong rừng cà phê, lúc xa vời theo tiếng hú...Đôi mắt ấy, tiếng nói ấy, quên sao được, ai yêu nhau thì về Buôn Mê Thuột, còn không yêu thì ở Hà Nội uống cà phê Ban Mê....

Chia sẻ trang này