1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Ca sĩ NGỌC SƠN - Nơi chia sẻ hình ảnh và âm nhạc

Chủ đề trong 'Âm nhạc' bởi Vinatec, 03/04/2007.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Vinatec

    Vinatec Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    01/01/1970
    Bài viết:
    123
    Đã được thích:
    0
    Cây đàn bỏ quên
    Nhạc sĩ: Phạm Duy
    Trình bày: Ngọc Sơn
    Hôm xưa tôi đến nhà em
    Ra về mới nhớ rằng quên cây đàn
    Tình tang tính tính tình tang.
    Đêm khuya thao thức mơ màng
    Đợi mai tìm đến cô nàng ngây thơ
    Tình tang tính tính tình tang.
    Hôm sau tôi đến nhà em
    Cây đàn nằm đó nhưng em đâu rồi ?
    Tình tang tính tính tình tang.
    Bông hoa trên phím tươi cười
    Người tiên tặng đoá hoa đời xinh xinh
    Tình tang tính tính tình tang.
    Tôi nâng niu cây đàn, tình tang
    Đem về say đắm, tôi nâng niu hoa tàn
    Tình tang tính tính tình tang.
    Khi bông hoa úa vàng, tình tang
    Lòng tôi vấn vương, nhớ người hay nhớ hương ?
    Tình tang tính tính tình tang.
    Đàn ôi ! Thôi cứ lên tiếng than
    Hay cứ reo nỗi hoan
    Trên đường lên viễn phương
    Tang tình tang tính tang.
    Người ôi ! Tôi thường hay muốn biết
    Với tình hoa thắm thiết
    Yêu tôi hay yêu đàn ?
    Yêu tôi hay yêu đàn ?
    Tình tang tính tính tình tang
    (Bờ biển Phan Rang - Kháng Chiến Nam Bộ 1945)
  2. Vinatec

    Vinatec Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    01/01/1970
    Bài viết:
    123
    Đã được thích:
    0
    Ca sĩ Ngọc Sơn: Tôi là hòn đá mắc nợ trần gian
    [​IMG][​IMG]
    Ngọc Sơn là một hiện tượng trong đời sống ca nhạc với nhiều điều tiếng không hay, thậm chí Ngọc Sơn từng phải đi tù. Nhưng không thể phủ nhận, đó là một ca sĩ ?obán được vé?. Ngọc Sơn là một nghệ sĩ đầy mâu thuẫn?
    Bước vào nghề từ một sinh viên nghèo bữa đói, bữa no, Ngọc Sơn trở thành một ca sĩ được khán giả yêu mến với dòng nhạc trữ tình quê hương. Biết bao điều tiếng, sự kiện không hay xảy ra chung quanh cái mác ?ongôi sao chơi ngông nhất Việt Nam?, nhưng anh vẫn tồn tại và được một bộ phận khán giả chấp nhận.
    TUỔI THƠ MÊ HÁT
    Ngọc Sơn nhắc đến tuổi thơ của mình bằng những ký ức của một học trò nghèo sống ở Đồ Sơn, Hải Phòng, có cha mẹ làm nghề giáo nhưng anh suốt ngày mê ca hát. Cha anh quê ở Đà Nẵng, năm 1945, ông tập kết ra Bắc, gặp mẹ anh ở Hải Phòng, sinh ra 4 người con. Ngọc Sơn bảo mình từ nhỏ có tính hiếu động. Anh quyết tâm làm cho bằng được những ước mơ. Ba mẹ có ý định khuyến khích các con theo nghề giáo, nhưng anh lại chọn nghề diễn viên.
    Năm 1975, gia đình anh chuyển hẳn vào Nam sinh sống. Mảnh đất Bạc Liêu là nơi cha mẹ anh dừng chân, mẹ anh làm hiệu trưởng một trường THCS, cha anh công tác tại ngành giáo dục của tỉnh. Tháng ngày ở vùng đất là chiếc nôi của bài Dạ cổ hoài lang, Ngọc Sơn càng khao khát được làm nghệ thuật. Anh có nhóm bạn tham gia đờn ca tài tử, rồi ca hát nghêu ngao. Năm 1987, anh được tuyển lên TPHCM học lớp đào tạo diễn viên Trường Nghệ thuật Sân khấu 2 (nay là Cao đẳng Sân khấu Điện ảnh TPHCM). Anh theo học Khoa Diễn viên kịch nói, nhưng đến năm 1988 lại thi vào Khoa Thanh nhạc Viện Nghiên cứu âm nhạc Việt Nam và bắt đầu xuất hiện trên sân khấu ca nhạc Sao Đêm của đạo diễn Phương Sóc tại Nhà Văn hóa quận 10.
    Điểm lại quãng đời tuổi thơ, Ngọc Sơn cười rạng rỡ: ?oTôi chẳng có gì hối hận về việc chọn nghề ca hát. Vì tuổi thơ tôi mê ca hát, mà ông bà xưa có hát ru: ?oTrồng trầu trồng lộn dây tiêu, con mê hát bội mẹ liều con hư?. Ba má tôi hồi đầu chẳng ưng ý việc tôi làm ca sĩ. Ông bà vẫn tin rằng tôi sẽ theo ngành sư phạm. Thế nhưng chị tôi theo nghề y, các em tôi lại nối gót theo tôi làm ca sĩ. Đời người như một dòng sông mà chỉ có người cầm lái mới biết khúc sông nào sâu, cạn. Quan trọng là đừng buông lái, đừng để mình sống buông thả như bản thân tôi đã có một giai đoạn... buông chèo?.
    CÁI GIÁ PHẢI TRẢ CHO NHỮNG LẦN CHƠI NGÔNG
    Sân khấu Sao Đêm là nơi Ngọc Sơn bước chập chững vào làng ca nhạc. Thời đó, anh phải ngồi chờ gần 1 giờ đồng hồ mới được ra sân khấu. Vóc dáng ốm tong, cao lêu nghêu, đi chiếc xe đạp sườn ngang, nếu không ai giới thiệu thì có lẽ khán giả sẽ lầm tưởng anh là một nhân viên bảo vệ. Nhưng khi Ngọc Sơn cất giọng hát, chất giọng ngọt ngào, trầm ấm, đã chinh phục khán giả. Anh được chú ý và được mời về hát ở sân khấu Nhà hát Hòa Bình. Chỉ vài tháng sau, từ cát sê ?ochết đói? với 10.000 đồng/đêm, Ngọc Sơn được trả từ 500.000 đồng đến 1, 2 triệu đồng/sô diễn. Anh được mời đóng các phim: Vua lửa, Yểu điệu thục nữ, Cát bụi hè đường; được mời tham diễn cải lương qua các vở: Bên cầu dệt lụa, Võ Đông Sơ, Gánh cải trạng nguyên... Tên tuổi của Ngọc Sơn được nhắc đến như một hiện tượng mang tính đột phá của làng giải trí.
    Lúc nổi tiếng, được báo chí nhắc đến, được công chúng hâm mộ, từ xe đạp sườn ngang, Ngọc Sơn mua xe gắn máy phân khối lớn, rồi ?oxế hộp? đời mới. Sô diễn chất chồng xếp lịch phải né ngày, né giờ, thậm chí bầu sô đặt cọc trước suất diễn, tặng thêm tiền ?olì xì? để chỉ hát cho họ. Anh tậu nhà lầu, rước cha mẹ, chị em lên TPHCM sinh sống. Anh dắt hai em theo nghiệp hát. Lúc này, cha mẹ không còn cấm đoán chuyện anh hát xướng nữa. Chẳng ai có thể khuyên ngăn nổi những bước đi của Ngọc Sơn. Một số bài báo thời đó đã góp ý anh về cách biểu diễn. Khi cho rằng phong cách trữ tình không thể chấp nhận việc nhảy múa như nhạc rock. Thế nhưng Ngọc Sơn lại cho đó là ?oưu thế? của mình, vì vậy anh bị xem là ca sĩ ngông cuồng. Cho đến sự kiện đêm sinh nhật thác loạn của Pierre Tân, một Việt kiều ở Mỹ về nước tổ chức. Ngọc Sơn có mặt trong buổi tiệc được đánh giá là trụy lạc nhất thời đó. Khi báo chí nêu tên anh, gia đình hoang mang. ?oTôi cũng hết sức lo ngại cho sự xuất hiện chẳng đúng lúc của mình - Ngọc Sơn nói. Bởi Tân là một kiến trúc sư, đang thiết kế và làm nhà cho tôi. Việc tôi đến gửi tặng cây đàn guitare, sau đó ra về nhưng vẫn bị cho là ?otrụy lạc?, đã thật sự trở thành nỗi ám ảnh và cho tôi nhiều bài học về mối quan hệ trong cuộc sống?.
    Và rồi sự kiện tày trời khác lại xảy ra chung quanh cái tên Ngọc Sơn vào năm 1993, khi anh tham gia thu âm một số bài hát chưa được phép công bố (trong đó có bài Bông cỏ may nói về lính cộng hòa). Anh bị kết án tù 8 tháng 12 ngày. Ngọc Sơn tâm sự: ?oThời gian này tôi thật sự khủng hoảng tinh thần. Sự ngu ngơ của tôi đã phải trả cái giá rất đắt. Một số đầu nậu đĩa về nước mời tham gia thu âm, tôi không kiểm tra những bài được mời thu có được Bộ VHTT cấp phép lưu hành hay chưa, thế là thu bừa. Tính hiếu thắng đã khiến tôi trả cái giá quá đắt. Trong suốt thời gian tôi bị giam, ba má tôi rất khổ sở. Nhưng ông bà vẫn là niềm động viên lớn nhất đối với tôi. Vì bản thân tôi biết mình có tội, tội đã làm cho cha mẹ buồn. Tôi lao vào học ngoại ngữ, học để bù đắp những lỗi lầm của mình và tin tưởng mình sẽ được mọi người tha thứ...?.
    LÀM LẠI TỪ ĐẦU BẰNG SỰ CHÂN TÌNH
    Ngọc Sơn rời trạm giam, anh khác hẳn trong mắt bạn bè về một con người không còn muốn chứng tỏ mình là ?osố một?. Anh làm lại từ đầu với việc lao vào sáng tác ca khúc. Các ca khúc: Tình cha và Lòng mẹ (cùng tên với ca khúc Lòng mẹ của nhạc sĩ Y Vân), Tình mẹ... được khán giả đón nhận vì nói lên những điều suy nghĩ của anh về hai đấng sinh thành đã quá khổ bởi sự ?onổi tiếng?của con trai. Vào thời điểm đó, sức hút của Ngọc Sơn quá mạnh. Phần vì anh vừa được trả tự do, phần vì sự thay đổi phong cách nên các sô diễn của anh dày đặc, sân bãi tổ chức đại nhạc hội treo tên anh có suất thu hút 10.000 người xem ở các tỉnh miền Tây. Anh tập hợp những bài hát hay và ra mắt album ca nhạc đầu tiên. Thời đó, CD Tiếng hát Ngọc Sơn được bán với giá 36.000 đồng và đã tiêu thụ hơn 800.000 đĩa. Ngọc Sơn nhớ lại và đúc kết: ?oTôi nghĩ mình may mắn. Đã có lúc tôi thấy mình cô đơn, tuyệt vọng, nhưng rồi những phút giây đó qua nhanh, bù lại tôi lao vào học tập không ngừng. Tôi cho rằng đời người là một hòn đá thô, có mài, có giũa, có chịu được sự cọ xát của quy luật cuộc sống thì đá kia mới trở nên quý giá. Tôi quan niệm sống trên đời là trả nợ. Mình nợ rất nhiều, tình thương của cha mẹ, sự giáo huấn của xã hội, nhà trường, thầy cô và với cái nghề của tôi thì nợ khán giả. Tôi là hòn đá mắc nợ trần gian?.
    SỐNG CHÂN TÌNH
    Không như một số ca sĩ tổ chức fan club (CLB những người hâm mộ), Ngọc Sơn chọn ngày 26-11-2005 (ngày sinh nhật của anh) để ra mắt CLB Chân tình. Theo lời của anh thì bạn bè là người đề xướng ra CLB này. Trong đó chẳng có ai là chủ nhiệm mà hội viên đến vì cảm nhận ý tưởng: ?oSống làm sao để dùng sự chân tình đối đãi với nhau?.
    Ngọc Sơn là một ca sĩ tham gia nhiều công tác từ thiện. Anh thường có mặt trong các chương trình từ thiện gây quỹ của Báo Công An TPHCM, về các tỉnh ĐBSCL hoặc ra miền Trung cứu trợ đồng bào bị bão lụt.
    Hỏi bao giờ cưới vợ, Ngọc Sơn ngập ngừng: ?oTôi sống với đại gia đình chân tình, cưới vợ rồi chỉ phải lo cho một người, cảm thấy ích kỷ quá. Nên cứ để lần hồi hãy tính. Duyên số đến thì tôi sẽ công bố. Vợ tôi sẽ không là người trong nghề mà có thể sẽ là khán giả của tôi?. Rồi còn một live show Ngọc Sơn của 15 năm ca hát? Anh cười rất thực tế: ?oLàm live show cho mình mà lỗ mấy trăm triệu, số tiền đó để giúp đỡ cho những mảnh đời bất hạnh có lẽ sẽ tốt hơn?.
    Ngọc Sơn và chiếc xe đạp sườn ngang...
    Ở ngôi biệt thự số 10A Sương Nguyệt Anh, quận 1 - TPHCM, Ngọc Sơn vẫn thường tập hợp anh em trong CLB Chân tình làm nơi xuất phát cho những chuyến công tác từ thiện. Anh bảo: ?oLúc tôi xây ngôi nhà này nhiều người vẫn bảo tôi chơi ngông. Tại sao tôi không tạo điều kiện thật tốt để mình sống và làm việc hữu ích? Tiền của tôi làm ra từ mồ hôi, nước mắt, chẳng hề tham nhũng, ăn cắp hay móc túi ai, thì tôi phải được quyền xây nhà đẹp để báo hiếu cha mẹ, gia đình. Ngôi sao hay bất cứ một người uy quyền nào đều phải là một công dân tốt, tôi hiểu rõ điều đó hơn bất cứ ai khác sau những lần vấp ngã?.
    Có lẽ vì thế mà trong phòng khách sang trọng của ngôi biệt thự, anh cho treo chiếc xe đạp sườn ngang bạc màu sương gió, mà anh bảo đó là báu vật của một thời tay trắng. Qua mùa World Cup 2006, anh sẽ ra mắt VCD ca nhạc Đam mê, trong đó khán giả sẽ nghe chính anh tự sự về quãng đời của mình qua 12 ca khúc mà anh sáng tác...
    Được Vinatec sửa chữa / chuyển vào 09:37 ngày 29/04/2007
  3. saiyan_vegeta

    saiyan_vegeta Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    03/09/2004
    Bài viết:
    1.322
    Đã được thích:
    0
    Cao thủ có biết bài nào có lời như thế này ko ạ:
    "Tình yêu như áng mây niềm đau còn tràn đầy, qua cơn mê dài tăm tối....." Em nhớ mang máng. Tìm suốt rồi mà chả ra được
  4. dangiaothong

    dangiaothong Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/09/2005
    Bài viết:
    4.854
    Đã được thích:
    7
    Bài "Bạc tình". Tìm trên mạng đầy!
  5. PhuKeoMoCau

    PhuKeoMoCau Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/04/2007
    Bài viết:
    34
    Đã được thích:
    0
    Có tư liệu mới này:
    http://tintuconline.vietnamnet.vn/vn/buon/140279/
    "Điên" kiểu Ngọc Sơn
    Thứ ba, 1/5/2007, 11:03 GMT+7
    Ngọc Sơn là trường hợp hiếm hoi trong giới ca sĩ, nắm trong tay rất nhiều kỷ lục: là một ngôi sao nhạc bình dân lâu nhất, nhiều chuyện ngông, điên nhất, ca sĩ ít được lên báo nhất nếu không vì một số chuyện từ thiện hay ngông, tửng của mình, chưa và có thể nói là không bao giờ thấy mặt, nghe giọng trong các chương trình của đài phát thanh, truyền hình...
    Kỷ lục ăn khách lâu năm
    Trung tâm băng nhạc Rạng Đông khá hoan hỉ vì album mới DVD, VCD Giấc Mơ Hồng của Ngọc Sơn bán khá chạy. Một album không được PR, quảng bá trên các phương tiện truyền thông như lâu nay các ca sĩ vẫn làm.

    Ca sĩ Ngọc Sơn

    Và Ngọc Sơn vừa ký một hợp đồng làm băng đĩa, thu 100 bài hát cũ-mới với trung tâm Mưa Hồng ở hải ngoại. Ca sĩ chuẩn bị đi Trung Quốc để quay các video clip cho những bài hát này, những bài hát tuyển lại từ các album Ngọc Sơn đã phát hành và ăn khách khắp các miền chạy show xuôi ngược lâu nay. Ca sĩ này vẫn luôn ăn khách ở các show ca nhạc bình dân.
    Bao nhiêu ngôi sao ca nhạc, từ sang trọng đến bình dân, lên xuống, chìm nổi mấy bận, nhưng Ngọc Sơn thì vẫn vậy. Hàng chục năm qua. Ngọc Sơn vẫn là ca sĩ ăn khách nhất của các show tỉnh xa gần, các đại nhạc hội tổ chức quanh năm của các bầu Duy Ngọc, Hương Loan, Minh Dũng... Lắm khi, còn là cứu tinh cho các bầu show khi show diễn có nguy cơ ế khách.
    Nhưng phòng trà không mời
    Trong khi đó, ở Sài Gòn, lâu nay không có phòng trà nào có ý định mời nam ca sĩ này hát. Chỉ có một ngoại lệ là mới đây, phòng trà nhỏ Văn Nghệ, vốn đang ngả theo dòng ca nhạc trữ tình quê hương, liên tiếp làm những chương trình cho Giang Tử, Giao Linh, Hương Lan, Tuấn Vỹ (hát giống Tuấn Vũ), là "dám" mời ca sĩ này về hát.

    Ngọc Sơn cũng chưa bao giờ được chen chân vào một chương trình nghệ thuật lớn nào. (Đúng hơn là có một lần, trong chương tình của một tờ báo nhưng sau đó bị dư luận phản ứng nhiều quá vì không hợp màu sắc quen thuộc của một chương trình đã có tiếng với khán giả).
    Thậm chí hát từ thiện mà tổ chức ở các sân khấu ca nhạc lớn hoặc có truyền hình trực tiếp cũng chưa bao giờ có tên Ngọc Sơn. Và tất nhiên cũng chưa bao giờ là cái tên này nằm trong sự lựa chọn của các công ty tổ chức sự kiện, các chương trình event - vốn đã trở thành các show diễn chính và là nguồn thu chính của giới ca sĩ những năm gần đây.
    Nhiệt tình việc xã hội
    Ngọc Sơn tốt với anh em đồng nghiệp và ca sĩ không giấu sự tự hào về điều này. Bên cạnh đó, một niềm tự hào khác của ca sĩ này là rất gắn bó với các chương trình từ thiện. Chuyện này thì ai cũng biết, từ việc hát không lấy thù lao các chương trình ca nhạc từ thiện, trích tiền ra ủng hộ, bán đấu giá số điện thoại "không đụng hàng" cho tổ chức này, đoàn thể nọ đi cứu trợ nạn nhân bị thiên tai, đến việc nhanh nhạy trích tiền trao tặng, giúp đỡ kịp thời nhiều người lâm hoàn cảnh khó khăn, ngặt nghèo mà báo chí đưa tin.

    Ngọc Sơn biểu diễn ở 1 trường giáo dục dạy nghề cho phụ nữ

    Chăm chỉ đi hát những show diễn ở các trại cai nghiện, trường giáo dục dạy nghề phụ nữ... gần như chỉ có trại tù là ca sĩ này chưa vào hát! Cách đây khá lâu, Ngọc Sơn tuyên bố sẽ hiến xác cho y học. Và mới rồi, chuyện này lại gây chú ý cho báo chí khi ca sĩ chính thức ký giấy xác nhận sự thực bằng văn bản ý định của mình. Cũng vì điều này, Ngọc Sơn gặp khá nhiều sự phản đối ở người thân. Rồi có tin ca sĩ sẽ bán ngôi biệt thự Milenium của mình để làm từ thiện. Việc làm từ thiện của Ngọc Sơn cũng kéo dài song song với các "giai thoại điên tửng".
    "8 Điều Chân Tình"


    Ngọc Sơn tự nguyện hiến xác cho y học sau khi chết

    Hơn một năm nay, ca sĩ cho in 8 Điều Chân Tình của Ngọc Sơn - được in như một tấm post card, mặt trước là hình Ngọc Sơn (bản in đợt 1) và cùng với em trai Ngọc Hà - cũng là ca sĩ (bản in đợt 2) rồi phát khắp nơi như tờ rơi quảng cáo. Ca sĩ ra sức tuyên truyền cho việc này, từ anh chị em nghệ sĩ đến khán giả. Nó có 8 điều vừa như trích dẫn, tổng hợp từ danh ngôn, các lời dạy của các bậc hiền triết, của đức Phật...
    Thậm chí còn lập hẳn một CLB gọi là CLB Chân Tình, vừa rồi, nhân dịp sửa nhà, nó đã được ca sĩ long trọng cho khắc nổi, kéo dài hết chiều cao của mặt tiền suốt 3 tầng lầu của ngôi biệt thự Milenium. Một bảng bằng tiếng Việt, ở ngay tầng một, thay chỗ cho cái tượng đồng do ca sĩ tự tạc dựng cho mình từng gây ồn ào báo chí một dạo. Một bảng bằng tiếng Anh, ở bên trên, ngay dưới cái vương miện ở chóp biệt thự, có gắn đèn neon trang trí viền xanh viền đỏ hẳn hoi.
    Nhà, đàn bà và những kiểu ngông
    "Ngọc Sơn tửng" hay "ngông như Ngọc Sơn" đã thành giai thoại trong giới nghệ sĩ. Từ phong cách, phát ngôn, lối sống, hành xử... mà một dạo báo chí cũng tốn kha khá giấy mực. Nó làm cho thiên hạ luôn kể lể, "buôn dưa lê" mãi không thôi về những câu chuyện xung quanh ca sĩ này và theo thời gian, lại càng có thêm nhiều chuyện mới. Đến độ người trong giới còn bán tín bán nghi huống hồ là khán giả.
    Có lẽ, đây là nam ca sĩ hiếm hoi có nhiều chuyện đồn đại trong "dân gian", nửa đùa nửa thật nhất. Đi hát từ thiện nhưng luôn chạy chiếc Land Cruiser sáng rực đèn từ trên nóc, có đoàn mô tô hộ tống ầm ầm chạy theo sau. Vật phẩm ai tặng cho ca sĩ, từ lẵng hoa mừng sinh nhật cho đến bức tranh sơn dầu treo tường, đều thống nhất với cách viết đề tặng cho "super star".
    Luôn tuyên bố "mê gái", yêu phụ nữ Việt Nam nhất, nhưng lại nhận con nuôi là con trai: Quách Tuấn Du, còn đệ tử là một anh chàng thư sinh nho nhã không hề đi theo phong cách của Ngọc Sơn: Nguyễn Phi Hùng, và tuyên bố không lấy vợ. Từng sở hữu những món hàng độc và xa xỉ nhưng cho hay tất cả tiền cát-xê đều do mẹ giữ. Ngay cả việc in bổ sung hình em trai kèm bên cạnh mình trong tờ rơi 8 Điều Chân Tình của Ngọc Sơn, cũng là đều do mẹ bảo!

    Ngôi biệt thự đang được rao bán cùng với bảng khắc chữ nổi 8 điều chân tình của Ngọc Sơn

    Ngôi nhà cũng là một kiểu "ấn tượng" khác. Bên trong luôn có sẵn mấy vệ sĩ trẻ, và một loạt camera quan sát tình hình trước cổng nhà, và được gắn khắp nơi, từ phòng khách đến phòng ngủ. Trong nhà có rất nhiều đồ gỗ chạm khắc cầu kỳ và rất nhiều đèn chớp tắt xanh đỏ như vũ trường. Không có một bóng của chậu hoa kiểng nào, chỉ có một giàn dây leo giả bằng nhựa.
    Thời nông nổi đã qua?


    Không gian bên trong ngôi biệt thự

    Bây giờ, "anh Ba" luôn miệng nói về những chiêm nghiệm trong cuộc sống hư vô, nghe như đã ngộ ra nhiều chân lý. "Ngộ" đến mức dễ làm nản lòng những ai muốn cắc cớ hỏi về những điều rất thời sự liên quan đến cuộc sống của anh và đẩy câu trả lời về phía kẻ thắc mắc, như một câu hỏi tu từ.
    Ngông, cá tính khác người có lẽ chuyện không lạ trong giới văn nghệ sĩ. Những cá tính trong nghệ thuật là cần thiết. Trong cuộc sống, cũng có thể chấp nhận được, vì dù sao thì đó cũng là người của công chúng. Tuy nhiên, ở Ngọc Sơn mọi thứ có vẻ đậm đặc nhất. Giới ca sĩ hầu hết đều thống nhất chung ý kiến rằng "anh Ba" rất tốt với đồng nghiệp nhưng lại chia thành nhiều quan điểm khi được hỏi "anh Ba" có điên hay không!
    Còn Ngọc Sơn, trong những lúc trò chuyện, luôn tự nhận mình điên, rất điên nữa là đằng khác. Nhưng khi được hỏi lại là liệu một người luôn nói và cho thấy mình điên, thì có thật điên không, ca sĩ chỉ im lặng. Với những gì được biết, bạn có thấy Ngọc Sơn điên?
    Theo Đà Thư

  6. saiyan_vegeta

    saiyan_vegeta Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    03/09/2004
    Bài viết:
    1.322
    Đã được thích:
    0
    Không phải rồi bác ơi. Có ai giúp em với
  7. dangiaothong

    dangiaothong Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/09/2005
    Bài viết:
    4.854
    Đã được thích:
    7
    Không biết nhà bác đặt tên nó là bài gì, máy nhà em vẫn ghi nó là "Bạc tình". Trên mạng cũng đề tên là "Bạc tình".
    Chép cho bác lời luôn:
    Thời gian như bóng mây
    Niềm đau còn hằn đầy
    Cơn mê vùi năm tháng nghe cuồng dâng
    Ðêm ray rứt hồn đau
    Thênh thang bước hoang sầu
    Gục đầu ngùi thương vết in sâu
    Hồn rơi giữa cõi tan
    Còn đâu chuyện hẹn hò
    Bâng khuâng hồn tê tái trong biệt ly
    Tim mang khối tình si
    Lê chân bước đau lòng
    Giọt sầu rưng rưng khóc trong chiều
    Ðêm trao thân cho tình yêu
    Chân lang thang trong cuồng si
    Qua cơn mê tình gian dối đêm chứng minh
    Em yêu ơi sao đành gây thương đau ân tình
    Cho đôi ta chia lìa nhau trong đắng cay
    Ðường khuya ôi vắng tanh
    Hàng cây sầu gục đầu
    Nghe tim buồn rươm máu đau từng cơn
    Em như cánh vạc xa
    Anh thui thủi ôm sầu
    Người đành đành sao kẻ bạc tình.
    Được dangiaothong sửa chữa / chuyển vào 09:04 ngày 03/05/2007
  8. saiyan_vegeta

    saiyan_vegeta Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    03/09/2004
    Bài viết:
    1.322
    Đã được thích:
    0
    Cảm ơn bác nhiệt tình quá. Em search thì nó lại ra một bài khác cũng bạc tình cũng Ngọc Sơn .Nhưng mà đúng bài này rồi
    Được saiyan_vegeta sửa chữa / chuyển vào 09:16 ngày 03/05/2007
  9. NgocSonFan

    NgocSonFan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/05/2007
    Bài viết:
    1
    Đã được thích:
    0
    Hello chào các bạn, mình cũng rất thích nghe Ngọc Sơn hát. Mong các bạn chia sẻ cho mình nhiều bài hát của anh
    Được NgocSonFan sửa chữa / chuyển vào 18:47 ngày 03/05/2007
  10. Vinatec

    Vinatec Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    01/01/1970
    Bài viết:
    123
    Đã được thích:
    0
    Ngọc Sơn từng stress vì trượt giải Làn sóng xanh
    [​IMG]
    Ngọc Sơn được biết đến như một ca sĩ nhiều tai tiếng, nhiều trò khác người, chơi ngông. Anh không hề phản đối cuộc đời mình đầy những rùm beng, nhưng mấy ai biết bên trong con người ấy chất chứa bao điều không ngông tí nào.
    - Khán giả biết đến anh với rất nhiều cái tên, nhiều biệt danh như: Hoàng tử nhạc sến, Chế Ngọc Sơn, Micheal Ngọc Sơn... Còn anh thì nghĩ thế nào về mình?
    - Tôi không cảm thấy buồn vui khi mọi người gán cho tôi rất nhiều biệt danh, nhưng để phát ngôn về mình, tôi tự nhận mình là ca sĩ "Hai Lúa". Trong đời ca hát của mình, dù trải qua biết bao thăng trầm, tôi đều phấn đấu giữ gìn hình ảnh này trong phong cách biểu diễn, dòng nhạc và lối sống.
    - Cụ thể anh phấn đấu như thế nào?
    - Mục tiêu hả (cười), ai mà không có. Nói mục tiêu thì chưa đủ, phải nói là lý tưởng cơ. Hiện tại tôi đã và đang là Hai Lúa, tôi đang hài lòng với những gì mình đã làm được. Lý tưởng của tôi là từ "Hai Lúa" phấn đấu thành "bèo". Đây là triết lý sống của tôi: "Thà làm ngọn cỏ để tìm bầu bạn, cây vươn lên trời chỉ tìm sự cô đơn".
    Tôi xuất thân từ "bọt bèo" và sau bao nhiêu năm cày ải, tôi muốn trở về với nơi mà tôi đã từ đó đi lên để gắn bó, làm bầu bạn với họ suốt đời. Tôi bước ra từ bậc thấp nhất của cuộc đời, leo lên bậc cao nhất của danh vọng. Tôi đã sống qua những ngày đen tối nhất của một đời người. Cuộc đời tôi đầy những vui buồn, được mất, nước mắt, nụ cười.
    Cuộc sống khoác lên người tôi với bao nhung lụa, gấm vóc. Tôi luôn canh cánh một nỗi niềm "mình có đang rời xa công chúng không, mình có đang quay lưng với những khán giả đã bao bọc và nâng bước mình không". Ca sĩ nào cũng có "dạng" khán giả yêu thích mình. Nói cụ thể, tôi nổi tiếng và thành đạt nhờ khán giả Hai Lúa, nhờ những người bình dân, nghèo khó. Tôi nguyện sẽ tri ân họ - đại gia đình của tôi - suốt đời.
    - Anh mong mình thành "bèo", cụ thể là thế nào?
    - Anh thấy bèo lẹt đẹt dưới nước là thấp nhất rồi phải không. Tôi muốn làm "bèo" để chẳng ai đánh nữa, bởi bèo là bèo nhất rồi, ai thèm đánh nữa. Đúng không? Bèo thì chẳng chửi ai, có bị ai chửi thì không chửi lại. Và quan trọng "bèo" thì có rất nhiều bạn bè. Tôi không muốn là sao để cô đơn giữa bầu trời giá lạnh.
    - Vậy hình ảnh "Hai Lúa" mà anh đang tạo cho mình có gì đặc biệt?
    - Mấy anh Hai Lúa có mặt ở mọi ngõ ngách của cuộc sống, anh có thấy tôi Hai Lúa không! Trước tiên anh ta phải sến, sến rện càng tốt (cười). Nói một cách nghiêm túc, anh ta toát lên cái vẻ bình dị, chân chất của cuộc sống. Một anh Hai Lúa luôn chất phác, tưng tưng (như tôi nè) không những trong cách ăn mặc, nói chuyện mà trong cả nhu cầu thẩm mỹ và giải trí. Tất cả những gì thuộc về họ đều từ nông thôn, làng mạc, ruộng đồng, vườn tược.
    Một anh Hai Lúa chẳng bao giờ khoái sự gò bó, khuôn phép. Ăn mặc cứ rách rưới, bông bông, tua tua như tôi thoải mái và được nhiều người thương nữa... Anh thấy ngay chiếc môtô Harley của tôi không, cũng lúa nốt - cũng bông bông, tua tua - chiếc xe mấy chục nghìn USD vào tay King Hai Lúa Việt Nam là phải "lúa" ngay. Harley Davidson mà "lúa" thì không bao giờ đụng hàng (cười to).
    - Còn một Ngọc Sơn chơi ngông, có vệ sĩ theo, chơi xe khác người, phát chẩn, dựng tượng, thì sao?
    - Anh thấy ngông không? Còn tôi lại thấy vui. Ngông hay không ngông cũng tùy cách nhìn của mỗi người. Buồn không có gì làm thì phát chẩn, vui vui vô bar uống rượu hứng lên thấy nhân viên phục vụ tốt thì cho tiền. Niềm vui của mỗi người khác nhau, sự cho và nhận đều có thể là niềm vui của tùy người. Tôi thì không cho cũng không nhận, tôi đang vay và trả nợ đó.
    - Ngoài giọng ca trời phú ra, anh còn có tài đánh bóng tên tuổi của mình bằng những "hoạt động" ngoài chuyên môn, chẳng hạn tạo scandal, từ thiện, tình ái... Anh nói sao?
    - Buồn buồn xạo cho vui mà.
    - Lúc nhỏ anh không chọn ca hát mà mê chơi bóng bàn hơn, vì sao anh không theo thể thao?
    - Tôi là đứa con của ba miền: Bắc, Trung, Nam. Mẹ tôi là một giáo viên người Hải Phòng. Ba tôi là người Đà Nẵng tập kết ra Bắc. Tôi lớn lên ở miền Tây Nam bộ, giờ đây đang ở Sài Gòn. Hồi nhỏ, ước mơ của tôi là trở thành tuyển thủ bóng bàn của Việt Nam, nhưng chỉ là vận động viên thứ tư hay thứ năm của đội tuyển quốc gia thôi.
    Tôi mê bóng bàn lắm, đến giờ vẫn còn mê. Lúc nhỏ trốn học đi đánh bóng là chuyện cơm bữa. Lên cấp 2 tôi bắt đầu tham gia giải học sinh và có một số thành tích nhất định. Lúc đó tôi cũng bắt đầu tập hát và tham gia hát hò phong trào cho vui, nhưng không nghĩ nghiệp hát sẽ đồng hành với mình suốt đời.
    Tôi vẫn nung nấu và theo đuổi ước mơ làm cây vợt dự bị của đội tuyển quốc gia. Khùng thiệt. Lên cấp 3 tôi tiếp tục đạt thành tích trong môn bóng bàn, nhưng cái khó nó bó cái khôn. Hồi đó nhà nghèo, ba mẹ lại không ủng hộ tôi chơi thể thao chuyên nghiệp. Hai cụ muốn tôi học sư phạm hoặc bác sĩ để ra phụng sự cho đời, nên tôi không có tiền trang bị cho mình những dụng cụ tốt để chơi bóng ở trình độ cao. Không còn cách nào khác tôi đành "gác vợt", gác luôn cái mộng tuyển thủ quốc gia.
    - Còn cái duyên với ca hát, và cuộc đời ca sĩ của anh?
    - Trong cái rủi có cái may. Thể thao không dung nạp tôi thì âm nhạc đã giang rộng vòng tay cưu mang và dạy tôi khôn lớn. Âm nhạc đã chọn tôi và cho tôi con đường mà từ đó, tài năng, ý chí và khát vọng của tôi có cơ hội thể hiện.
    Tôi không bao giờ quên được chiếc ghế nơi tôi ngồi chờ "ca lót" ở Trung tâm ca nhạc quận 10. Có khi suốt buổi tối không được gọi tên lên hát đành lủi thủi buồn bã đạp xe về nhà với cái bụng đói meo. Và rồi nhạc sĩ Nguyễn Ngọc Thiện, nhạc sĩ Quốc Dũng, đạo diễn Phương Sóc đã đến và dìu dắt tôi, trao cho tôi những cơ hội, định hướng và dìu dắt tôi theo con đường âm nhạc của riêng mình.
    Với tôi, dẫu trong trang phục nào, tâm trạng nào, phong cách biểu diễn nào tôi vẫn luôn trung thành với thể loại âm nhạc mình đã chọn, đó là dòng pop và rock ballad trữ tình và lắng đọng. Dù là những bước nhảy quằn quại, vui nhộn, những nét mặt lâm ly, sướt mướt, dù những phút bông đùa, những ngông cuồng, những lập dị, vượt lên hết vẫn là cái tình, cái tri ân mà Ngọc Sơn muốn gửi đến cha mẹ, âm nhạc, đến những người dìu dắt tôi và đặc biệt là đến đại gia đình khán giả của Ngọc Sơn.
    - Ngày anh đi hát lại sau thời gian bị cấm hát có ý nghĩa như thế nào với anh?
    - Đó có thể là kỷ niệm vui nhất của cuộc đời tôi. Ngày ấy như mới hôm qua. Tôi vẫn còn nhớ như in cái cảm giác sung sướng, cảm động được cất tiếng hát trước công chúng của mình ở Nhà hát Thành phố. Ngày đó như ngày khai sinh lại của mình vậy. Đêm hôm đó tôi đã khóc, nhớ lại sắp khóc nè.
    - Anh có thể khóc mọi lúc mọi nơi. Có bao nhiêu phần trăm "nước mắt cá sấu" trong những giọt nước mắt của anh?
    - Khóc hả? Giờ anh muốn tôi khóc không, tôi biểu diễn cho xem. Tôi nhớ một câu của Đoàn Thạch Biền "Đời người chỉ một lần thật sự khóc, những lần trước người ta tập khóc, những lần sau người ta khóc theo thói quen". Lần tôi khóc sau khi được đi hát lại là lần khóc thật sự và duy nhất. Những lần khác là tập và thực hành khóc.
    - Còn kỷ niệm buồn?
    - Chuyện buồn đương nhiên là lúc bị cấm hát và thời gian ở tù rồi. Nhưng tôi có một gian đoạn khủng hoảng, có thể là buồn nhất trong cuộc đời ca hát của tôi, kéo dài 6 tháng trong hai năm 1998 và 1999. Lý do là tôi không được giải Làn sóng xanh, tôi rất ganh tỵ với những đồng nghiệp đoạt giải.
    Thời điểm đó là đỉnh cao sự nghiệp của tôi, tôi có một lượng khán giả vượt trội và tiền cát-xê cao ngất ngưởng nhưng tôi không được bất cứ giải nào, thậm chí không có trong danh sách đề cử. Tôi luôn tự hỏi tại sao mình không được giải? Mình có đang xa rời khán giả của mình không? Bởi Làn Sóng xanh là giải thưởng âm nhạc do khán giả bầu chọn. Suốt 6 tháng liền tôi bị stress vì chuyện này. Cuối cùng tôi cũng thoát ra được và tiếp tục con đường của mình.
    - Và anh đã giải thích như thế nào cho việc luôn đứng ngoài danh sách đề cử các giải thưởng ca nhạc?
    - Đơn giản lắm, trình độ âm nhạc của tôi không đủ để đoạt giải, người ta không bao giờ trao cho ca sĩ Hai Lúa như tôi cả. Sau 6 tháng lâm vào stress, tôi thoát ra được nhờ tìm được lời đáp cho câu hỏi này. Và tôi cũng nhận ra khán giả vẫn yêu mến tôi mặc cho cái giải ấy luôn "quăng cục lơ" với tôi. Tôi cần tìm lại cân bằng chính mình và vui sống trở lại.
    - Trong suốt cuộc đời ca hát của mình, anh đã trải qua bao thăng trầm, giờ nghiệm lại, anh tự hào điều gì?
    - Tự hào thì "hơi bị" nhiều đó. Nhưng thôi nói tự hào người ta nói mình khoe khoang, nói mãn nguyện đi. Tôi hài lòng và hạnh phúc với cuộc sống mình đang có. Tôi đã đi lên từ hai bàn tay trắng, nổi tiếng, sa ngã, vướng vào lao lý... Rồi đứng lên làm lại và làm được. Nhiều khi ngẫm lại thấy cảm ơn những vấp ngã ấy. Chính giai đoạn đen tối trong tù đã dạy tôi nhiều điều. "Nhất nhật tại tù, thiên thu tại ngoại" mà. Suốt "thiên thu" này, tôi đã suy nghĩ và làm được nhiều điều cho sau này.
    Tôi đã sáng tác rất nhiều tác phẩm, đã tự học ngoại ngữ. Nhờ vậy mà giờ thông thạo 5 ngoại ngữ: Anh, Pháp, Đức, Nhật, Hoa. Riêng tiếng Hoa tôi nói được cả tiếng phổ thông lẫn Quan Thoại. Anh nghe nhạc Mỹ tôi sáng tác chưa? (Ngọc Sơn hát một đoạn rap bằng tiếng Anh). Nhạc tôi đó, nghe đã không, quá đã...
    - Còn hối tiếc?
    - Tôi hối tiếc vì đánh bóng bàn thua Đoàn Kiến Quốc (hiện có mặt trong đội tuyển bóng bàn Việt Nam) (cười).
    - Anh còn điều gì để phấn đấu trong thời gian tới?
    - Kế hoạch năm nay của tôi sẽ ra album mới. Ngày mai tôi đi Bạc Liêu, tuần sau đi Cà Mau... (cười).
    - Năm 2005 anh là nghệ sĩ đóng thuế thu nhập cá nhân cao nhất TP HCM, còn năm 2006 thì sao?
    - Chắc người ta cho số liệu nhầm đó (cười). Năm 2006 hả? Ai lại tự công bố thu nhập của mình, khoe khoang sao làm bèo đươc
    @VNT: phóng viên này hiểu qúa ít về Ngọc Sơn, hỏi những câu ngắn tũn. Tầm của Ngọc Sơn thì thi Làn Sóng Xanh làm quái gì, LSX chỉ dành cho nhưng ca sĩ mới chập chững kiếm tí danh tiếng thôi. Nói chung không nên so sánh Ngọc Sơn với ca sĩ nào trong nước, các ca sĩ khác đều được Truyền hình Việt Nam lăng xê, riêng NS không cần thời gian đã khẳng định Ngọc Sơn luôn là ngôi sao, không cần phải thi thố gì cả

Chia sẻ trang này