1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Các bạn bình phẩm cho mình về cái hay cái đẹp trong bài thơ này nhé

Chủ đề trong 'Thi ca' bởi ngaythu_8, 08/04/2007.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. ngaythu_8

    ngaythu_8 Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    22/01/2006
    Bài viết:
    1.307
    Đã được thích:
    2
    Các bạn bình phẩm cho mình về cái hay cái đẹp trong bài thơ này nhé

    Đi lễ chùa

    Dư Thị Hoàn

    Năm người đàn bà cùng ngồi trên xe ngựa
    Tay khư khư ôm đầy vật tế lễ
    Người thứ nhất thở dài:
    Tội nghiệp nhất người đàn bà không chồng
    Người thứ hai chép miệng:
    Vô phúc nhất người đàn bà không con!
    Người thứ ba cười buông:
    Bất hạnh nhất người đàn bà không khóc nổi trước mặt chồng.
    Người thứ tư điềm đạm:
    Tuyệt vọng nhất người đàn bà không cười được khi thấy con.
    Người thứ năm:
    Mô Phật !
    Lão xà ích giật giây cương
    Roi quất .
    Tung bụi đường..
  2. ngaythu_8

    ngaythu_8 Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    22/01/2006
    Bài viết:
    1.307
    Đã được thích:
    2
    Chị gái tôi bảo với tôi , hiểu được thơ của Dư Thị Hoàn điều đầu tiên phải thực sự là đàn bà , nếu là đàn ông phải thực sự thương đàn bà ,không biết có phải đúng như vậy không
    Nhưng đọc thơ của người đàn bà thực sự này , tôi thấy người đàn bà này khổ hơn những người đàn bà khác vì chị quá đàn bà và quá nhạy cảm .Chẳng biết các bạn có suy nghĩ giống tôi không????
    Tan vỡ
    Dư Thị Hoàn
    Mở ngăn kéo rồi anh bỏ ngỏ
    Bút viết xong không đậy nắp bao giờ
    Ôi anh yêu, lơ đãng đến là
    Con nai rừng của em...

    Tất cả rồi dễ qua đi, qua đi
    Chúng mình sẽ thành vợ thành chồng
    Nếu không có một lần...
    Một lần như đêm nay
    Sau phút giây
    Êm đềm trên ghế đá
    Anh không cài lại khuy áo ngực cho em
    Dư Thị Hoàn
  3. ngaythu_8

    ngaythu_8 Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    22/01/2006
    Bài viết:
    1.307
    Đã được thích:
    2
    Vô đề (2)
    Con thiêu thân lao thẳng vào trang viết
    Nó đi tìm luồng sáng ở kẽ chữ chân câu?
    Phu khuân chữ băn khoăn về đoạn kết
    Nhưng không kết nổi vì nỗi băn khoăn
    Những ngón tay theo thói quen miết miết lên trang giấy
    Con thiêu thân chết bởi thói quen rất bình thường của ngón tay.
  4. ngaythu_8

    ngaythu_8 Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    22/01/2006
    Bài viết:
    1.307
    Đã được thích:
    2
    Chị ấy
    Anh đến thăm em
    Có gặp dáng chị ấy thẫn thờ đợi cửa
    Anh ngắm nhìn em
    Có thấy hình chị ấy ôm gối thở dài
    Anh ca tụng em
    Mà em ớn lạnh
    Như giọt nước mắt chị ấy tuôn chảy
    Anh ơi
    Anh mãi mãi là mặt trời
    Của người vợ đáng thương ấy
    Lẽ ra trên thế gian này
    Đừng nên có em.

  5. ngaythu_8

    ngaythu_8 Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    22/01/2006
    Bài viết:
    1.307
    Đã được thích:
    2
    Trong Bệnh Viện Tâm Thần
    Tôi sẽ khỏi bệnh
    Lại dịu dàng hát bên chiếc khung thêu ngày ấy
    Không cần bác sĩ
    Không cần những viên thuốc đắt tiền
    Chỉ cần đôi bàn tay nào run rẩy mang đến
    Một nhành hoa dại thôi!
  6. canhcungxanh

    canhcungxanh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/08/2005
    Bài viết:
    40
    Đã được thích:
    0
    Mình không rành phê bình nên không dám bình nhiều. Chỉ biết là những bài thơ này khá lạ, độc đáo và có chiều sâu. Ngỡ ngàng sau mỗi lần đọc chúng. Làm được như vậy là Ok rùi! Phải vậy hôn?
  7. ngaythu_8

    ngaythu_8 Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    22/01/2006
    Bài viết:
    1.307
    Đã được thích:
    2
    Nhà cười

    Tất cả đều biến dạng
    Méo mó
    Mọi người đều hóa hình
    Quái gở - Người ta tung tiền vào đây
    Cốt để phá lên cười
    Cười khoái trá
    Cười rũ rượi
    Cười quên hết sự đời - Còn tôi
    Tình nguyện vào đây
    Để khóc
    Không chỉ cho một mình tôi.
  8. ngaythu_8

    ngaythu_8 Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    22/01/2006
    Bài viết:
    1.307
    Đã được thích:
    2
    Chớ vội vàng hỡi con trai yêu
    Viết cho con Thi Giang
    Đôi má nũng nịu tuột khỏi bàn tay mẹ
    Rổ táo chín, gói bánh dừa
    Không còn giúp mẹ gọi con về
    Ông hoàng tử, chàng kỵ sĩ trong thần thoại mẹ kể
    Không giữ nổi đôi mắt đen trọn vẹn lung linh.
    Con đòi sắm bộ disco thời trang
    Con đòi mua đôi ghệt trắng
    Sau giờ học chạy ra sàn nhảy
    Hấp tấp cả trong bữa ăn
    Đêm khuya ôm đàn bên hành lang
    Với mẹ thành người xa lạ
    Từ khi con gọi thầm tên cô thiếu nữ...
    Nhưng con ơi
    Mẹ lại thấy yên lòng
    Trong con tình yêu thương đang tiếp nối
    Như đôi chim xây tổ cây xà cừ ngoài ngõ
    Tiếng ríu rít vang đầy khung cửa
    Hạnh phúc các con - một tia sáng cuối đời mẹ
    Mẹ chỉ lo rồi vụt tắt đi
    Một mai con lại thành xa lạ
    Với người đàn bà non nớt kia.
  9. ngaythu_8

    ngaythu_8 Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    22/01/2006
    Bài viết:
    1.307
    Đã được thích:
    2
    Thi sĩ
    Nỗi đau nghe thật tình! Cái nỗi đau thi sỹ
    nhịp tim chạm phải ngày đông cứng
    trí não va vào đêm sạt lở
    không gian chật chội quá
    muốn chôn tất cả vào thơ

    đường vào mộ địa gập ghềnh con chữ
    cỗ xe tang câm lặng
    chở ham muốn
    hỷ, nộ, ai, lạc, ái, ố
    lăn bánh nhọc nhằn...
  10. ngaythu_8

    ngaythu_8 Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    22/01/2006
    Bài viết:
    1.307
    Đã được thích:
    2
    Vi vu
    Hà Nội
    Mùa thu rồi nhỉ
    Yểu điệu đài các mà làm gì
    Chẳng hẹn vàng lá vẫn rơi
    Thả mình đi em
    Gương soi ?

    Màu tím của ngày hôm qua
    Màu hồng ngày hôm kia
    Và màu trắng trong ngày xưa nữa
    Bội mùa hư không ?

    Khâu lại chiếc ba lô chưa kịp rũ bụi
    - Ừ, em đi
    Lại một hành trình không chú thích
    Thân gái dặm trường
    Mùa nào mà chẳng hư không

Chia sẻ trang này