1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Các công ty du lịch trực thuộc bộ nghành nào quản lý

Chủ đề trong 'Du lịch' bởi crazycoder, 15/11/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. crazycoder

    crazycoder Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/05/2003
    Bài viết:
    567
    Đã được thích:
    0
    Các công ty du lịch trực thuộc bộ nghành nào quản lý

    Các bạn ơi cho hỏi các công ty du lịch ví dụ như vietrantour, viettravel, fi***our thì có cơ quan chủ quản nào cấp trên quản lý không nhỉ?
    Tôi muốn có thông tin này, sau đó sẽ kể cho các bạn nghe chuyện buồn và bất công về tuần trăng mật của 2 vợ chồng tôi sang Thái Lan. Đồng thời cũng mong các bạn góp ý giúp đỡ kẻo chúng tôi bị thiệt thòi quá.

    Make life cool
  2. book4beer

    book4beer Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/09/2003
    Bài viết:
    17
    Đã được thích:
    0
    Xin lỗi ông anh thứ nhất là chuyến đi tuần trăng mật không được như ý, thứ nhì là tôi không có giúp được ông anh vì không biết câu trả lời . nhưng muốn học hỏi kinh nghiêm (không được vui mấy) của ông anh để biết vì tôi đang tính theo tour đi ThaiLan
    Cảm ơn và hi vọng là ông anh sẽ tìm được sự công bằng sớm
  3. hocnghe

    hocnghe Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/09/2003
    Bài viết:
    227
    Đã được thích:
    0
    Đó đều là những công ty do nhà nước quản lý. Ví dụ như: fi***our là công ty du lịch quận nhất Sài Gòn của nhà nước....
    Có chuyện gì trong chuyến đi Du lịch của 2 đồng chí đấy, có thể kể cho mọi người nghe không? có gì chúng tôi tư vấn cho.
    Tử tế nhất trong những thằng khốn nạn, khốn nạn nhất trong những thằng tử tệ
  4. crazycoder

    crazycoder Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/05/2003
    Bài viết:
    567
    Đã được thích:
    0
    Tư vấn giúp vợ chồng tôi nhé, Buồn quá
    phần 1:Khóc dở mếu dở vì mất đồ.
    Tôi muốn chia sẻ với mọi người câu chuyện về chuyến du lịch của vợ chồng tôi để mọi người cùng tham khảo và có nhận xét riêng, khách quan, chủ quan
    Để cho tuần trăng mật của mình thật đáng nhớ, vợ chồng tôi quyết định đi du lịch Thái Lan. Sau khi liên hệ với các hãng du lịch, chúng tôi quyết định mua tour trọn gói đi Thái Lan 6 ngày 5 đêm của công ty du lịch Vietrantour. Chuyến đi du lịch của chúng tôi dường như sẽ kết thúc tốt đẹp, nếu như không xảy ra một chuyện đáng tiếc. Chiếc va ly duy nhất của vợ chồng tôi đã bị mất. Thật nực cười là nó lại không mất ở Thái Lan, hay trên sân bay mà lại mất trên xe đưa đón đoàn của công ty từ sân bay về công ty Vietran Tour tại 60 Hoàng Diệu (Theo như lịch trình Công ty cấp cho từng thành viên trong đoàn trước chuyến đi). Đầu đuôi câu chuyện như sau:
    7h30?T tối ngày 29/10, đoàn chúng tôi về đến sân bay Nội Bài, xe du lich của Vietran Tour cùng hướng dẫn viên Việt đã đợi sẵn ở sân bay để đón chúng tôi theo đúng lịch trình ban đầu của công ty. Sau gần 2 tiếng check out ở sân bay, đoàn chúng tôi đi ra xe. Vì hàng hoá mọi người mua nhiều, nên cốp xe không chứa đủ đồ của đoàn, quá nửa số hàng hoá, va ly của mọi người trong đoàn được anh Việt và anh phụ xe chuyển lên để ở cuối xe. Vợ chồng tôi ra xe sau cùng, anh Việt đã giúp tôi chuyển valy vào trong xe. Xe bắt đầu lăn bánh, đưa mọi người trở về vào lúc 8h30?Tpm. Nhưng đến Đường Hoàng Quốc Việt, xe đã đỗ lại lần thứ nhất để cho một người trong đoàn xuống xe. Anh Việt cùng người phụ giúp ở công ty đã xuống đuôi xe để hỗ trợ chuyển hành lý của người đó xuống xe. Xong xuôi, xe lại chuyển bánh, mọi người lại nói cười vui vẻ, không hề có sự nhắc nhở của hướng dẫn viên VIệt về việc xem xét lại hành lý của từng cá nhân trong đoàn. Đến đường một điểm nữa, xe lại dừng bánh lần thứ hai, lần này để cho một số người trong đoàn xuống xe. Một lần nữa, lại có sự nhốn nháo để chuyển đồ của những người này xuống xe. Thứ thì chuyển từ đuôi xe xuống, thứ thì chuyển từ trong cốp xe ra. Chỉ sau dăm ba phút nhốn nháo, xe lại lăn bánh, chúng tôi mệt mỏi sau một chặng đường dài, chẳng mấy quan tâm đến những việc đó. Xe lại lăn bánh, đến trước cửa của Tổng Công ty Bia Hà Nội tại 93 Hoàng Hoa Thám thì dừng lại lần thứ ba. Lần này, phần lớn người trong đoàn xuống xe (khoảng 8 người). Mọi người trong nhà máy bia và người phụ tour cho anh Việt tự động chuyển đồ đạc xuống xe. Đi được một đoạn thì xe lại dừng lần thứ 4 trên đường Hoàng Hoa Thám để cho 1 chị trong đoàn về nhà gần đó rồi kế đó là vợ chồng anh Hùng và 2 bác. Trên xe hành ly đã vơi hết hẳn. Đoàn chúng tôi trên xe lúc này cũng chỉ còn hai vợ chồng tôi, cô bé Chi sinh viên và anh Dũng làm ở Siemen Việt nam. Xe đi được một lúc thì tôi nhận được một cú điện thoại di động của anh Hùng báo đang cầm hai nồi cơm điện của một người trong đoàn, nhưng sẽ có người mang trả lại ngay tại 60 Hoàng Diệu. Mọi người trên xe lúc này trêu vợ chồng tôi là khéo đó là chiếc valy của vợ chồng chúng tôi cũng nên. Tôi liền xuống đuôi xe để kiểm tra cho chắc ăn, nhưng tôi không hề thấy valy của mình đâu cả. Tôi vội báo cho mọi người biết là quả là không thấy va ly của tôi trên xe. Lúc này, anh Việt thì bảo chắc là valy đã được chuyển xuống cốp xe rồi, không lo đâu. Anh Dũng thì cho là chắc là đồ anh Hùng đã cầm nhầm. Người lái xe hay ai đó thì bảo hình như lúc trước chuyển đồ chỉ thấy còn lại 2 va ly cỡ nhỡ trong cốp xe thôi, không có valy to đâu. Mọi người đều nêu lên giả thiết. Anh Việt thì cười cười và bảo chúng tôi không lo, chắc chắn đồ của chúng tôi vẫn còn, không thất lạc được đâu mà sợ. Chúng tôi, phần vì quá mệt, phần vì quá tin tưởng vào tour đi trọn gói của Vietran Tour nên thôi, không bận tâm đến chiếc valy của mình nữa. Xe về đến 60 Hoàng Diệu, chúng tôi xuống xe để nhận đồ thì mới thấy quả là valy của vợ chồng tôi không hề có trên xe. Tôi liền gọi điện lại ngay cho anh Hùng để hỏi, nhưng ngoài hai nồi cơm điện đang được người mang đến 60 Hoàng Diệu ra thì anh ấy không còn cầm nhầm thêm đồ gì nữa. Anh Việt vẫn cười cười và bảo chúng tôi yên tâm, chắc va ly của vợ chồng tôi chỉ bị ai đó trong đoàn cầm nhầm thôi. Vợ tôi bực mình gắt lên với anh Việt là cầm nhầm thì phải còn vali của người khác ở đây chứ, bây giờ mọi người đều đủ đồ đạc, chỉ còn vợ chồng tôi là mất valy thì sao gọi là cầm nhầm. Tôi vừa mệt mỏi, vừa chán nản?.., May mà cô bé Chi có ghi lại số điện thoại của mọi người trong đoàn để liên hệ sau, nên tôi đã lần lượt gọi điện đến cho từng người trong đoàn bằng điện thoại di động của mình cho đến khi điện thoại hết pin. Tất cả chỉ để nhận được một câu trả lời duy nhất rằng không biết gì về chiếc valy đó ca, mọi người không để ý và cũng không phải là người về cuối cùng trong tốp 8 người xuống ở trước cổng Cty bia Hà Nội. Anh Việt lúc này vẫn rất ?obình tĩnh? một cách lạ lùng và bảo chúng tôi cứ về nhà, ngày mai công ty sẽ liên lạc để lấy lại đồ. Vợ tôi bắt đầu bực mình và bảo tôi gọi taxi để quay lại nhà máy bia tìm đồ ngay, đồng thời bắt anh Việt phải đi theo chúng tôi. Anh ta có vẻ hơi miễn cưỡng. Khi taxi tới, một chiếc cho cô bé Chi đi về, một chiếc đưa vợ chồng tôi quay lại công ty bia Hà nội. Tuy nhiên, khi đến nơi thì không còn ai nữa cả và những người bảo vệ công ty khi được hỏi có ai trong đoàn đi Thái lan của công ty gửi lại đây 1 chiếc valy rất to không thì mọi người đều nói đoàn về đến đây chia đồ ngay ngoài cổng rồi bắt taxi hoặc có người đến đón về hết cả, không thấy gửi lại tổ bảo vệ đồ đạc gì cả. Bực mình quá nhưng anh Việt vẫn có vẻ hết sức ?obình tính?, thảnh thơi. Chắc không phải đồ của mình nên vậy chăng? Anh có bảo chúng tôi cứ về, đã gọi điện báo cáo giám đốc ngay vụ việc này rồi, không lo gì cả, mai sẽ có người công ty du lịch liên lạc tìm lại đồ cho. Chúng tôi chưng hửng và hậm hực vì sau một tuần đi chơi vui vẻ, khi đi tì túi nọ, valy kia, khi về thì nhẵn thin, tay trắng, có chút quà Thái lan cũng mất hết, quần áo, tư trang mang theo cũng mất luôn theo sự cẩu thả vô trách nhiệm của công ty tổ chức tour du lịch. Lại nói chuyện tiếp chuyện tìm đồ này. Trên đường về anh taxi thấy hoàn cảnh chúng tôi như vậy cũng ái ngại và an ủi là có gì thì công ty du lịch sẽ tìm kiếm hoặc đền bù cho, đừng lo gì. Xe từ nhà máy bia trên Hoàng Hoa Thám về qua 60 Hoàng Diệu, là trụ sở của Vietrantour thì anh Việt xuống, vẫn điềm nhiên như không. May mà tôi cũng có đi nước ngoài về nhiều lần và đi taxi từ Nội bài về Hà nội nên trong túi vẫn còn chút tiền Việt, chứ nếu không thì có lẽ tiền taxi cũng chưa có mà thanh toán ngay được. Từ 60 Hoàng Diệu, anh lái xe taxi nhanh chóng đưa chúng tôi về lại nhà mình. Khi tôi thanh toán, anh cũng chủ động viết 2 hoá đơn đi taxi hai chặng, 1 chặng từ 60 Hoàng Diệu lên cổng nhà máy Bia Hà nội và quay lại ( hết 40000 VND) và một chặng từ Hoàng Diệu về đến nhà tôi (hết 30000 VND), ý là sau này còn bắt công ty du lịch thanh toán cả khoản này dù tìm được valy hay không. Về đến nhà khoảng hơn 10.30 tối, vợ chồng anh Hùng cùng đoàn gọi điện đến nhà tôi hỏi xem tình hình thế nào và an ủi là có thể ai đó cầm thôi ( ở đời vẫn còn người tốt nhỉ!).
    Mọi người trong nhà khi thấy chúng tôi không có đồ đạc gì cả lấy làm lạ lắm, cứ tưởng là thất lạc trên chuyến bay thì một vài hôm sau sẽ có người mang đến trả nhưng ai ngờ?
    Make life cool
  5. crazycoder

    crazycoder Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/05/2003
    Bài viết:
    567
    Đã được thích:
    0
    Phần 2:
    Tìm đồ
    Hôm sau, mới sáng dậy, chúng tôi vội vã liên lạc ngay với công ty du lịch và những người trong đoàn nhà máy bia để xem có tin tức gì mới không. Chúng tôi vẫn có hy vọng ai đó cầm đồ của mình về nhà nhưng chưa liên lạc lại được nên rất sốt sắng đi tìm gặp. Chúng tôi quay lại như đã hẹn với Vietrantour để đi tìm thì anh Việt tối qua đã đi đưa đoàn khác, chỉ có chị Huyền là người phụ trách và tổ chức đoàn đi tour tiếp chúng tôi. Sau đó chúng tôi cùng chị Huyền đi đến công ty bia, tìm gặp mọi người đề xác nhận, mong tìm thấy chiếc valy hành lý của chúng tôi. Gặp mặt hoặc liên hệ qua điện thoại với hầu hết mọi người khách của đoàn nhà máy bia hôm trước (chỉ còn một người vẫn nghỉ ở nhà) thì chúng tôi đã xác định được một anh tên Sơn, là người về cuối cùng. Anh này xác nhận là anh có thấy một chiếc valy bánh xe, tay kéo rất to và ?omềm? nằm chỏng chơ trước cổng vào công ty nhưng anh không nghĩ đấy là valy của đoàn vì không thấy ai nhận nó cả. (Theo mô tả thì chắc chắn chiếc valy này là của chúng tôi rồi). Vả lại, hành lý của anh thì cũng đã đủ cả đây thì lo chuyện khác làm gì. Trong lúc đứng chờ ở cổng, anh lại còn hỏi một ông xe ôm ở đó là cái valy này của ai nhỉ? (Tôi cũng không hiểu anh suy nghĩ cao siêu chuyện gì vậy?) Chắc hẳn ông xe ôm vớ được vàng nên vội trả lời là của một người khách vào công ty. Trong khi đợi cô Huyền vào công ty bia xác nhận mọi việc, chúng tôi gặp anh Sơn ngoài cổng, anh đứng cùng chúng tôi kể lại sự việc và có cố gắng nhận diện lại tay lái xe ôm tối hôm qua nhưng có vẻ không được (hỏi mấy người xe ôm ở đó thì cũng không ai biết cả).
    Khi cô Huyền đi ra, chúng tôi cùng cô quay về Vietrantour ở 60 Hoàng Diệu. Tôi yêu cầu được gặp giám đốc hoặc người phụ trách công ty và cô Huyền có mời chị Ánh ( theo như cardvisit chị đưa là Đinh Nguyệt Ánh, giám đốc điều hành). Chị này tiếp chúng tôi có vẻ nhã nhặn và nói rằng theo tình hình và chị được báo cáo lại, có vẻ rất khó để tìm thấy đồ khi mà hơn 95% số người trong đoàn đã được liên lạc đều không cầm nhầm và có sự việc như anh Sơn kể ở trên. Chị cũng chủ động hỏi chúng tôi về mong muốn của cá nhân trong việc giải quyết sự vụ. Chúng tôi trả lời là rất mong tìm thấy lại đồ của chính mình kể cả nếu cần đến sự giúp đỡ của bên công an. Giá trị vật chất thì không quá lớn nhưng giá trị tinh thần thì rất lớn, khi mà cả tuần trăng mật của vợ chồng tôi, bây giờ không còn một thứ gì gọi là kỉ niệm gì nữa. Chị Ánh cũng khẳng định là công ty rất lấy làm tiếc vì đã để xảy ra vụ việc trên, trước mắt sẽ cố gắng tìm lại và cũng sẽ có phương án ?ođền bù? thích hợp (xin nhắc lại là từ ?ođền bù?, không phải là ?ohỗ trợ?, cũng không phải là ?obồi thường?. Cụm từ này còn được chị Ánh dùng lại nhiều lần trong lần gặp sau với chúng tôi và anh Việt tourguide).
    Chúng tôi đành ra về, tâm trạng rất buồn. Gặp người thân và bạn bè, ai cũng hỏi thăm và khi được nghe sự việc, họ rất phẫn nộ, nói rằng Vietrantour phải chịu hoàn toàn trách nhiệm này khi quẳng đồ của khách đi xuống giữa đường giữa chợ rồi bỏ đấy. Khi có nghi hoặc từ phía khách lại hết sức vô trách nhiệm trả lời cho xong chuyện.
    Nhờ công an tìm giúp.
    Hôm sau, chúng tôi lại liên lạc với bên Vietrantour thì được biết họ đang xử lý và hình như đã trình báo công an phường Ngọc Hà. Chúng tôi được hẹn sáng hôm sau lên công an khai báo sự việc. Chợt nhớ anh Hùng đi cùng đoàn nhà cũng ở phường Ngọc Hà và trong chuyến đi cũng thấy anh nhắc tới một số quen biết của anh. Chúng tôi gọi điện đến gặp anh và hỏi xem anh có quen ai bên công an phường Ngọc Hà không thì nhờ anh nói giúp một câu cho việc điều tra, tìm kiếm được nhanh chóng tiến hành. Anh Hùng nhận lời là anh sẽ tạt qua công an Phường vào lúc mà chúng tôi cùng chị Huyền bên Vietrantour đến khai báo, tức là khoảng 9 h sáng hôm sau. Đúng như vậy, hôm sau, hai vợ chồng tôi đến Vietrantour 60 Hoàng Diệu rồi cùng chị Huyền đến công an phường Ngọc Hà trình báo lại vụ việc. Bên công an có ghi lại hồ sơ đầy đủ và chúng tôi cũng làm cả bản kê khai chi tiết tài sản bị công ty du lịch quẳng xuống xe mất và ước tính thiệt hại. Chúng tôi chuẩn bị bản khai và có ước tính tài sản bị mất khoảng 7 triệu đồng Việt nam. Các anh công an hứa sẽ giúp đỡ và ngay sau đó xuống địa bàn chỗ nhà máy Bia tìm hiểu. Hai vợ chồng quay về cùng chị Huyền qua trụ sở Vietrantour 60 Hoàng Diệu để gặp chị Ánh giám đốc nói rõ lại. Giám đốc đi vắng, có anh nhân viên giới thiệu tên là Tùng (diễn viên Hoàng Tùng hay đóng trong một số phim trên truyền hình thì phải). Có vẻ như máu diễn viên ăn vào người ngay cả khi đang làm thêm với tư cách là một nhân viên điều hành của công ty du lịch thì phải. Anh ta nói là đại diện cho chị Ánh tiếp chúng tôi và anh ta là người xử lý vụ việc này từ đầu đến cuối (thế mà bây giờ tôi mới được ?ohân hạnh? gặp mặt) Anh ta, với dáng vẻ trịch thượng, quan trọng và lấn lướt, nói liền một chập như là đang đóng phim vậy. Trên tay cầm bản kê khai của chúng tôi mà do chị Huyền lấy từ chỗ công an đưa lại, nói lung tung nào là ?onhững con số lạnh lẽo, vô tình? nào là thẳng thắn, sòng phẳng và ngã giá. Tôi phải lịch sự nói xin phép cắt lời anh để giải thích là bản kê khai anh cầm là chúng tôi làm theo yêu cầu của bên công an và cũng là dành cho họ với những đặc điểm nhận dạng về tài sản chúng tôi bị mất và cũng là ước tính giá trị của những tài sản đó. Anh ta chỉ dừng lại một chút rồi lại tiếp tục ?ovai diễn của mình? với những câu nói nực cười như ?otôi cũng đã lăn lộn với các anh cảnh sát hình sự dưới địa bàn những 2 hôm nay để tìm valy?. Hoặc chẳng hạn kiểu như, chúng tôi không phải là công ty bảo hiểm nên chúng tôi không có trách nhiệm bồi thường, chúng tôi chỉ hỗ trợ vật chất thôi. Vợ chồng tôi không nói gì vì biết tỏng rằng anh ta chẳng nắm được gì về sự việc cả và hơn nữa anh ta đang ?odiễn? mà. Cuối cùng, anh ta có hỏi mong muốn của hai vợ chồng là gì? Chúng tôi, cũng vẫn như trong lần gặp với chị Ánh giám đốc, trả lời rất mong bên công an tìm lại được valy, nếu không chúng tôi phải được bồi thường thiệt hại khi mà công ty du lịch đưa xe đón đoàn mà lại ?oquẳng? đồ của chúng tôi đi mất. Anh Tùng, sau một hồi ba hoa, hẹn Vietrantour sẽ có hướng giải quyết trong vòng một tuần chậm nhất là thứ 6 tuần tới (07/11/2003), sau khi báo cáo lại với ban giám đốc ý kiến trên của chúng tôi.
    Tôi hết sức bực mình trước thái độ trên của anh Tùng. Công ty Vietrantour cung cấp dịch vụ du lịch cho chúng tôi đã có lỗi đến như vậy mà còn có thái độ hết sức bất lịch sự, ?ocải lương? như trên. Tôi chỉ nghĩ đơn thuần đây là cá nhân anh Tùng thôi nên đã gọi điện thoại cho chị Ánh giám đốc, phản ánh lại việc tiếp khách hàng như trên của anh Tùng. Chị Ánh, rất nhẹ nhàng xin lỗi và sẽ xem xét cụ thể việc trên. Sau này tôi có viết một bức thư nêu rõ lại việc này gửi cho chị Ánh và có nhận được trả lời với nội dung xin lỗi, nhận trách nhiệm và sẽ thanh toán đền bù về vất chất (tôi vẫn giữ mail đó, có thể tham khảo cuối truyện này)
    Mới chỉ đến thứ 5 (06/11/2003) tôi đã nhận được cú điện thoại của anh Việt tourguide kể lể, đại khái là anh đã bị quy trách nhiệm và bị chịu việc đền bù này. Anh có vẻ ấm ức với công ty, nói rằng là công ty làm như vậy với anh là không công bằng. Anh có lỗi một phần, nhưng công ty cũng không phải không có lỗi. Anh là nhân viên điều hành (điều hành xe) bây giờ lại lôi ra đi tour, lại còn cùng với một cậu sinh viên phụ giúp chẳng biết gì nữa nên mới thế. Anh cứ thế kể lể nhắc đi nhắc lại như vậy và còn nói tôi khi gặp giám đốc thì nói giúp cho anh ta với vì đây thực ra không chỉ do lỗi của mình anh ta gây ra, mà cả của công ty nữa. Anh Việt còn nói rằng khi đó anh đã gọi ngay cho giám đốc xin chỉ đạo rồi còn gì. Tôi nói với anh ta rằng tôi cũng thấy bản thân công ty có nhiều chỗ bất cập trong tổ chức và điều hành.
    Đến thứ 6 ngày 07/11/2003, hai vợ chồng tôi xin phép cơ quan nghỉ 2 tiếng đến để làm việc với bên du lịch về chuyện mất hành lý. Tại đó, chúng tôi gặp chị Ánh cùng anh Việt. Chị Ánh, trước hết, xin lỗi chúng tôi về việc đáng tiếc xảy ra, về vấn đề thái độ của anh Hoàng Tùng trong lần gặp trước và thông báo rằng cuộc họp của ban giám đốc đã thống nhất rằng trách nhiệm lớn nhất thuộc về anh Việt, người đi đón đoàn hôm đó và sẽ có trách nhiệm ?ođền bù? cho vợ chồng tôi vì khả năng tìm lại valy là dường như không thể. Một lần nữa, chúng tôi lại được hỏi về mong muốn được giải quyết như thế nào. Chúng tôi cảm thấy mệt mỏi và vẫn trả lời như những gì chúng tôi đã trả lời trong các lần trước. Chúng tôi cũng nói rằng khi công ty đã có hướng ?ođền bù? như vậy thì về mặt tinh thần, không có gì có thể bù đắp được những gì chúng tôi đã có, về mặt vật chất, chúng tôi mong muốn công ty Vietrantour đền bù ít nhất 70% giá trị tài sản bị mất. Như vậy là đã quá thiệt thòi cho chúng tôi rồi. Chị Ánh trả lời rất nhẹ nhàng rằng chị đã nắm rõ được ý của chúng tôi, tuy nhiên, chị vẫn chưa thể quyết định được ngay, cần phải họp ban giám đốc để có được quyết định cuối cùng, và chính chị sẽ gặp chúng tôi vào 3h chiều thứ sáu 14/11/2003 để giải quyết dứt điểm vụ việc này.
    Mới chỉ đến thứ 4 ngày 12/11/2003, anh Việt lại gọi điện nói rằng chiều thứ 6 Vietrantour không có người ở công ty vì bận đi viếng một người mới mất, và hẹn chúng tôi đến công ty vào lúc 10h sáng ngày thứ 7 ngày 15/11/2003. Đúng như đã hẹn, chúng tôi có mặt ở công ty nhưng không gặp chị Ánh. Thay vào đó, chị Hà (phó giám đốc???) và anh Việt tiếp chúng tôi. Chị Hà có đưa ra cho chúng tôi xem bản tường trình của anh Việt được chuẩn bị kỹ càng, với nội dung khác hẳn những gì đã xảy ra (chẳng hạn như việc anh nói đã nhắc đi nhắc lại mọi người bảo quản hành lý của mình, hay như việc chính anh đã chủ động đề xuất gọi taxi cùng vợ chồng tôi quay ngay lại công ty bia để tìm valy?). Sau một loạt những lý lẽ chị Hà đưa ra như là đi tour Thailand sẽ không có bảo hiểm gì cả, bảo hiểm thân thể, tính mạng khách hàng còn không có, huống chi là bảo hiểm hành lý, chị nói rằng công ty không có trách nhiệm ?ođền bù? mà chỉ có thể ?ohỗ trợ? ( trái ngược hẳn những gì chị Ánh giám đốc đã nói, và viết trong email trả lời chúng tôi) cho vợ chồng tôi một khoản tiền xấp xỉ chín trăm nghìn đồng (tương đương với giá trị một bộ phụ kiện máy ảnh kỹ thuật số mà tôi mang đi Thailand, cất trong valy đã bị mất) vì thấy cũng ái ngại chuyện hai vợ chồng trẻ đi trăng mật lại bị như vậy. Quá bất ngờ trước việc ?olật lọng? và không trung thực này của anh Việt, cũng như cách giải quyết không thoả đáng của công ty, tôi đã nêu rõ với chị Hà rằng vợ chồng tôi không đồng ý với cách giải quyết đó, quá thiệt thòi cho chúng tôi. Quan trọng hơn nữa, về vật chất chúng tôi có thể bỏ qua nhưng về danh dự, chúng tôi đã bị xúc phạm như thể chúng tôi đi ăn vạ, đòi tiền chuộc bố thí của công ty.
    Hơn hai tuần đi đi lại lại, mất công mất viêc, để rồi bị xúc phạm và chuốc bực mình vào thân như vậy, vợ chồng tôi cảm thấy mình quả thật đã bị Vietrantour 60 Hoàng Diệu lừa trắng trợn. ?oKẻ đấm người xoa? nhịp nhàng trong khi vợ chồng tôi lại quá chân thật và thiện chí. Dù tài sản bị mất không nhiều, chỉ xấp xỉ 500 USD nhưng chúng tôi còn phải chịu những ấm ức và lừa đảo của cả một công ty luôn luôn quảng cáo ?osự lựa chọn tin cậy? thì quả thực là quá lắm rồi. Bạn bè tôi tức quá thay cho chúng tôi, còn nói rằng, hay là bọn du lịch, chí ít thì là ông đón tour câu kết lấy đồ của khách. Tôi không tin là vậy nhưng những gì xảy ra thì cũng có kết cục chẳng khác như thế là bao nhiêu.
    Tôi quyết sẽ đưa việc này ra công luận, nhờ các cơ quan chức trách, công luận có ý kiến. Chí ít ra cũng để làm bài học cho những ai đi tour trọn gói như vợ chồng tôi cũng nên cảnh tỉnh với công ty Vietrantour ở 60 phố Hoàng Diệu này.
    Make life cool
  6. crazycoder

    crazycoder Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/05/2003
    Bài viết:
    567
    Đã được thích:
    0
    Thư nguyên văn thế này này:
    Hi chi Anh,
    Toi muon chi cho biet thong tin ve viec mat hanh ly cua vo chong toi trong chuyen du lich Thailand tu ngay 24/10 den 29/10 vua qua. Neu co the chi cho biet chi tiet tinh hinh hien tai, huong giai quyet cua cong ty.
    Theo toi, chi nen tham khao ve phap ly voi cong ty tu van luat cua quy cong ty truoc khi co bat cu quyet dinh gi. Ve phia chung toi, chung toi xin nhan manh ba dieu:

    01. Trach nhiem mat hanh ly thuoc ve phia cong ty du lich.
    02. Cong ty da rat tan tinh giup do cho viec tim kiem lai ma dien hinh la ban than chi Anh (giam doc dieu hanh) va chi Huyen (phu trach vu viec). Xin chan thanh cam on.
    03. Hanh dong vo trach nhiem cua huong dan vien Viet (don doan o san bay) ve hanh ly cua khach ( mac du da duoc nhac nho ngay tren chuyen xe sau khi tra khach o 183 Hoang Hoa Tham) va viec "cai luong" va "nguy bien" cua nguoi dai dien cho chi tiep chung toi vao sang hom thu 7 ngay 1/11/2003 (a. Tung [dien vien]).

    Mot dieu may man la tai san mat mat cung khong lon lam tuy nhien ban than cong ty (chi nhanh) do chi hien dieu hanh can tich cuc sua doi va thanh loc, loai tru cac hien tuong xau, cai thien chat luong dich vu de co the cung cap cac dich vu du lich tot hon, cung co uy tin va hinh anh cua cong ty.

    Day hoan toan la phan anh cua chung toi sau 4 ngay qua, mong chi thay mat cho cong ty cho y kien som. Ve mat tinh than thi la tai san vo hinh, khong nen ban cai nhieu nua, ve mat vat chat, chung toi cung lam co the chi mat vai tram USD nhung cong ty se mat nhieu hon the neu con duy tri cach lam viec cua mot so ca nhan nhu vay.

    Best regards,
    Nghia

    Kinh gui Anh Tran Duc Nghia,

    Cam on email cua anh ve nhung dong gop y kien. Mot lan nua Anh phai xin loi anh/ chi ve nhung thieu sot khong dang co cua nhan vien Vietrantour gay ra cho anh/ chi trong chuyen di vua qua.

    Hien tai cong ty chua nhan duoc ket qua cuoi cung cua ben co quan cong an ve viec khai bao tim hanh ly. Cong ty se tich cuc trong viec tim kiem nay de som co su xac nhan voi anh/ chi trong tuan nay.

    Trong van de mat hanh ly nay, Cong ty mong muon nhan duoc su thong cam tu phia anh/ chi, day cung la dieu khong mong muon cua phia Cong ty. Nhan biet anh/ chi la nguoi hieu biet qua viec tiep xuc voi anh/ chi, Anh rat cam on ve thai do hop tac cua anh/ chi doi voi cong ty. Ve viec den bu hanh ly bi mat, Cong ty quy ve trach nhiem cua nhan vien don doan hom do va se phai thanh toan tien den bu thiet hai ve vat chat cho anh/ chi trong truong hop co quan cong an khong the tim thay.
    Xin cam on su hop tac chan thanh cua anh/chi.

    Tran trong,
    Dinh Nguyet Anh

    Make life cool
  7. flyingmagician

    flyingmagician Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    16/03/2002
    Bài viết:
    1.720
    Đã được thích:
    1
    chia buồn với bác crazycoder.
    về vấn đề của bác em có ý kiến sau, thứ nhất bọn viettrán mới nhảy sang làm du lịch, hình như trước kia nó dùng giấy phép của một công ty nhà nước còn bây giờ nó có giấy phép riêng nhưng qủn lý thì tất nhiên vẫn chịu quản lý ủa sở du lịch hà nội, nên muốn khiếu nại bác có thể liên hệ với sở.(Tuy nhiên khả năng khiếu nại được là nhỏ). Bác cần xem xét lại hợp đồng vì thông thường trong hợp đồng cũng nói rõ là có bảo hiểm hay không bảo hiểm(tuy nhiên theo em biết đa phần chỉ mua bảo hiểm thân thể của baỏp việt). Còn trách nhiệm của việc mất hành lý đương nhiên là do hướng dẫn viên nhưng công ty phải có trách nhiệm về nhân viên của mình trước hết cong ty phải bồi thưòng cho lkhách còn xwr lý nhân viên thế nào la chuyện nội bộ của công ty. Theo em muốn bọn nó xử lý cho nhanh bác phải lôi báo đài vào cuôc thì mới được.
    Chúc bác mau chóng đòi đwợc quyền lợi của mình
    Life is a box of chocolate
  8. Singapore

    Singapore Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    25/04/2002
    Bài viết:
    921
    Đã được thích:
    0
    Nhìn chung cũng như các công ty thuộc lĩnh vực khác thì các công ty du lịch ở VN thì sẽ thuộc sự quản lý của Tổng cục du lịch Việt nam, cơ quan thay mặt Chính Phủ quản lý ngành du lịch. Còn về mặt sở hữu thì nó chịu sự tác động của Luật doanh nghiệp, nghĩa là mọi thành phần đều có thể thành lập được 1 công ty du lịch. Sở hữu tư nhân, nhà nước, cổ phần, TNHH, liên doanh, 100% vốn nước ngoài......đều có thể lập được 1 hình thức hoạt động trong ngành du lịch mà tuân theo những quy định của pháp luật.
    Còn trường hợp của bạn thì theo tớ đó là trách nhiệm của công ty du lịch lữ hành đã tổ chức Tour nói trên. Hy vọng bạn sẽ sớm thoát ra khỏi rắc rối, vì theo tớ biết là nếu rơi vào hoàn cảnh này cực kỳ khó chịu (chưa chắc tài sản hoặc tiền mất nhiều)
    Hãy thận trọng hơn trong việc lựa chọn Công ty du lịch lữ hành để gửi gắm 1 chuyến đi với mong ước sẽ vui vẻ và suôn sẻ mọi chuyện. Tham khảo qua bạn bè, người thân thêm trước khi quyết định lựa chọn điểm đến và người cung cấp Tour trọn gói. Vì rằng hiện nay có quá quá nhiều công ty du lịch lữ hành mà chất lượng dịch vụ lại có phần khác biệt, trong khi những lời quảng cáo trên các hành thức quảng bá thì ôi dời, ai ai cũng trên cả tuyệt vời
    -----------------------------------------------------------------------------------------------------------------
    Mất tiền là mất ít, mất danh dự là mất nhiều, nhưng mất niềm tin là mất tất cả
  9. crazycoder

    crazycoder Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/05/2003
    Bài viết:
    567
    Đã được thích:
    0
    Cám ơn các một số bạn đã quan tâm. Theo các bạn, thì buớc kế tiếp thì mình nên làm gì?
    Kể cả mất thêm tiền và không được gì thì mình cũng muốn công ty du lịch cần phải biết tôn trọng khách hàng, chứ không thể muốn làm gì thì làm được.
    Make life cool
  10. hocnghe

    hocnghe Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/09/2003
    Bài viết:
    227
    Đã được thích:
    0
    Chào bác, tôi đã đọc được bài của bác viết. Thật sự chia buồn cho bác.
    Là người trong ngành du lịch, tôi cũng xin góp ý với bác vài ý sau.
    - Công ty du lịch Viettrantour là một công ty mới (khoảng 2 năm) do chị Nguyệt Ánh làm giám đốc, còn Mr Hoàng Tùng mà anh đã kể chính là chồng của chị ta.
    - Tôi cũng không thể khẳng định về chất lượng làm tour của công ty Viettrantour được nhưng về trường hợp của anh thì về phía công ty là hoàn toàn sai. Thứ nhất là tuy không có bảo hiểm về hành lý nhưng một khi khách mua tour của công ty ( nói chính xác ra là bỏ tiền ra mua sự phục vụ và dịch vụ)thì Công ty phải có trách nhiệm lo lắng và bảo quản tính mạng hay hành lý của khách hàng. Thứ 2 là, có thể nói là mọi trách nhiệm xảy ra trong tour là do người điều hành và HDV chịu trách nhiệm nhưng Ban Giám Đốc công ty phải có trách nhiệm giải quyết mọi vấn đề liên quan.
    - Còn về việc phải làm. Theo tôi, bác nên in thư mà chị Ánh đã gửi cho Bác sau đó lên công ty nói chuyện lại một lần nữa, nếu như vẫn không được, bác mang theo bức thư đó cùng với hợp đồng du lịch, một lá đơn kèm theo xác nhận của một vài người trong chuyến đi..sau đó mang ra công an trình báo.
    - Cuối cùng là xin Bác đừng đánh giá tất cả các đơn vị làm trong lĩnh vực du lịch đều như Viettrantour, Chúng tôi còn rất nhiều người làm theo đúng tâm của mình. Kiếm lợi nhuận nhưng song song vào đó là sự hài lòng cho Quý khách .
    Chúc Bác thành công.
    <P align=center><FONT face="Courier New" size=4>Tử tế nhất trong những thằng khốn nạn, khốn nạn nhất trong những thằng tử tệ</FONT></P>
    Được Toet sửa chữa / chuyển vào 23:42 ngày 17/11/2003

Chia sẻ trang này