1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Các cụ ngày xưa viết về nước Ý.

Chủ đề trong 'Italy' bởi altus, 07/07/2007.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. altus

    altus Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/05/2003
    Bài viết:
    1.503
    Đã được thích:
    1
    Các cụ ngày xưa viết về nước Ý.

    Mời các bác ngự độc.
    ====

    ''Nước Tây Dương cũng gọi là nước Italia. Nước ấy ở tận cuối trời Tây, cách miền Tây Vực không biết đến mấy nghìn vạn dặm. Tiếng nói chữ viết của nước ấy khác hẳn với nước Tây Trúc. Nước ấy cũng nhiều núi, dân chúng tựa vào núi mà ở. Người và ma quỷ chung lẫn với nhau, nhà thờ nhan nhản.

    Người nước ấy, đàn ông thì cao to, đàn bà cũng cao như mà thon, đầu tóc quăn, mũi to, mắt đỏ. Đàn ông từ năm mươi tuổi trở lên bụng phệ dần ra, cho nên phải dùng dây da thắt lại. Áo của họ không may cổ cao, chỉ có một đường xẻ cài khuy và luồn dây để buộc thắt lại như chiếc váy, khi mặc thì ***g qua đầu mà thả xuống rồi buộc dây ở cổ. Đó là kiểu áo do Jêsu chế ra.

    Giọng nói của họ ?oxì xồ?, chữ viết lằng nhằng như thừng rối, mà lại đọc ngang, khi ra nước ngoài mà muốn học tiếng và dịch chữ của nước khác cho được thì thật là rất khó. Chẳng hạn muốn dạy cho họ tiếng ?ođông? thì phải chuyển lưỡi qua các vần ?ođổng, đống, động? rồi mới đến ?ođông?, có khi phải chuyển năm sáu lần mới nói được tiếng ?ođông?.

    Ở cung vua nước ấy không có ghế ngai, chỉ xếp ván gỗ mà ngồi, mà cũng không có qui định thứ bậc gì cả. Riêng có một bục gỗ phủ gấm buông hình chữ môn, đó là chiếc ghế của vua ngồi. Bề tôi vào chầu, lúc đầu chỉ mặc thường phục, khi nghe tiếng chuông thì xếp hàng trước vua rồi mới mặc áo chầu, không lạy, chỉ cúi đầu xuống; khi đứng, khi quỳ, lâu mau đều tuỳ theo tiếng chuông làm hiệu. Vua ngự buổi chầu khi thì ngồi, khi thì ghé tựa vào ghế, hoặc cũng có khi lơ mơ ngủ. Khi vua ngủ thì các quan được ngồi, khi nào vua tỉnh thì các quan đứng dậy. Triều phục thì áo trong có tay, áo ngoài không tay, hình dáng đại khái như chiếc mai rùa. Đó cũng là kiểu áo do Jêsu chế ra, tức là kiểu áo lễ mà ngày nay các cố đạo thường mặc.

    Nước ấy không đủ năm loài ngũ cốc, chỉ trồng được giống lúa mạch mà thôi. Sản vật thì có nhiều phục linh, sơn trà, đương quy và xác các loài thú dùng để nấu cao ăn hằng ngày.

    Phong tục nước ấy khi trước vua tôi đều thờ chúa Trời. Mỗi làng lập một đạo trưởng để cai quản dân chúng. Quy định bảy ngày là một tuần, gọi tên từng ngày từ thứ nhất đến thứ bảy. Hằng năm lại luân phiên đổi ngày kế tiếp làm ngày thứ nhất, gọi ngày thứ nhất là ngày thờ chúa Trời. Trước đó một ngày, các nhà đem lễ vật hoa quả đến nạp cho đạo trưởng để nấu nướng cỗ bàn tế chúa Trời. Khi làm lễ, đàn ông ngồi gian trên, đàn bà ngồi gian dưới, san sát rập đầu vái lạy. Rồi đó đạo trưởng đọc lời răn giảng, nghe xong thì tan lễ ra về. Cho đến khi Jêsu ra đời, tục lệ thờ cúng chúa Trời như thế mới bãi bỏ, duy về cách chia tuần lễ 7 ngày thì nước Tây Dương vẫn còn dùng.

    Người Tây Dương không dùng bốn con vật thiêng (long, ly, quy, phượng) làm hàng trang sức các đồ dùng, mà hoạ theo hình dạng cỏ cây hoa lá. Bởi vì họ sợ rằng vẽ tứ linh thì quỷ thần sẽ nương nhờ vào đó mà trở thành linh thiêng, người ta sẽ mượn cớ đó mà nói là còn có những đạo khác nữa.

    Nước ấy có nhiều vàng bạc báu lạ, lại còn mua nhặt thêm quý vật của nước khác để khoe khoang nhiều của. Cho nên bọn họ đã quyến rũ ai thì chẳng mấy người không yếu mềm chìm đắm.

    Hình phạt ở nước ấy rất nặng. Người có tội thì hai tay hai chân đóng đinh trên chiếc giá gỗ dựng hình chữ thập, gọi là hình phạt đóng đinh câu rút.''
  2. MrPhulinh

    MrPhulinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/10/2006
    Bài viết:
    1.620
    Đã được thích:
    0
    cái này bác lấy ở đâu vậy bác .......... bác còn tài liệu nào liên quan tới Italia thì sharr cho anh em với

Chia sẻ trang này