1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

CÁC KS QUAN TÂM ĐẾN THỜI CUỘC - XIN MỜI VÀO ĐÂY !

Chủ đề trong 'Câu lạc bộ kỹ sư' bởi lyenson, 08/04/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. mommy

    mommy Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/11/2004
    Bài viết:
    405
    Đã được thích:
    0
    Em thích thái độ này của Codep! Em nghĩ làm được như vậy là do ở Mỹ có luật lệ chặt chẽ rõ ràng để bảo vệ các quyền tự do cá nhân của mỗi con người. Em cũng đã cố gắng nhiều mà vẫn chưa có được như Codep. Hy vọng càng giừ em sẽ càng tiến bộ hơn.
  2. lyenson

    lyenson Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/03/2006
    Bài viết:
    3.005
    Đã được thích:
    0
    Đem lại một nước Việt Nam toàn vẹn lảnh thổ và có chủ quyền chị Halai ạ !
  3. lyenson

    lyenson Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/03/2006
    Bài viết:
    3.005
    Đã được thích:
    0
    Bạn Khongcoviecgikho viết bài bị lổi Font chử ! lẻ ra tôi cũng sẻ không reply cho dù đọc được...
    Nhưng tôi cũng muốn lên tiếng ; để cho bất kỳ cuộc chơi nào cũng phải sòng phẵng :
    - Khi khởi tạo topic này, lý do chính là nhằm xoa dịu bớt không khí căng thẳng trong box Kỹ sư trong việc tranh luận vụ PMU 18 ; ngay từ đầu tôi đã không muốn anh em kỹ sư chúng ta dính líu nhiều đến tranh luận chính trị, việc đó đã có những chính trị gia salon và các tờ báo lá cải đảm nhận...
    - Nếu cần tranh luận ? nên tạo một diển đàn thích hợp ! tôi sẳn sàng giải thích tường tận cho bạn nào muốn biết thế nào là ranh giới giửa sự sống và cái chết trên chiến trường...cũng như lý do tại sao chúng tôi phải bỏ cầm viết để cầm súng...?
    - Nếu các thành viên đồng ý rằng những chuyện xưa tích củ là lổi thời và lạc hậu ? không xứng đáng để kỹ sư thời nay có thể chiêm nghiệm, học hỏi cái gì đó ! Tôi xin đề nghị MODS khoá topic này lại ! ( với lý do không phù hợp với yêu cầu khi khởi tạo ).
    Xin cảm ơn tất cả các thành viên đã bỏ thời gian để đọc Thread này.
    Được lyenson sửa chữa / chuyển vào 07:51 ngày 09/05/2006
  4. boybibabibo

    boybibabibo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/05/2006
    Bài viết:
    767
    Đã được thích:
    0
    Cái mà chúng ta có ở Việt Nam ngày hôm nay thật đáng quý, trân trọng.
    Boybibabibo có 3 ước mơ lớn, hai ước mơ đã thành hiện thực đó là đứng trong hàng ngũ ********************** và được đi... máy bay! hi hi Ước mơ thứ 3 thì đang... tiến hành.
    Lần đầu được ra nước ngoài thật hãnh diện và nghĩ ngợi rất nhiều xem là nơi mình sắp đến có khác với Việt nam không? Sau khi đến nơi mới làm một phép so sánh...
    Boybibabibo đã may mắn có điều kiện đi học và công tác ở 32 tỉnh thành trong nước Việt ta và 25 nước khác nhau ở 5 châu lục và được tắm ở cả.... 4 đại dương (e he, tắm ở Đồ Sơn cũng tính là tắm ở Thái Bình Dương đấy nhé!!!!), đã làm rất nhiều phép so sánh như thế nhưng vẫn thấy yêu và muốn định cư tại Việt Nam bởi vì: Việt Nam tuyệt vời.
    Ở Việt Nam có bia hơi, có mực nướng, có bún đậu mắm tôm mà chưa thấy có KFC, McDonald hay SubWay.
    Tiếng Anh và tiếng Tàu là do công việc, nói nhiều đau miệng lắm. Ngày trước đi học thêm, có mấy đại ca chỉ giáo làm sao học tiếng Anh 1 cách tốt nhất, các vị đó dạy rằng phải nghĩ bằng.... tiếng Anh trước khi nói, cũng cố làm theo thế he he he, sau này ngẫm ra là các vị đó nói phét, mình người Việt làm sao mà nghĩ được bằng tiếng Anh! Lúc boybibabibo đi nhậu nhẹt, điều khó chịu nhất là không được nói chuyện bằng tiếng Việt và chửi bậy bằng tiếng Việt! he he he
    Để cho hợp không khí mà các bro đang trao đổi, iem xin mạn phép post 2 cái link mà em đọc thấy vui vui:
    - http://www.lanhdao.net/leadership/home.lds/22/1329/
    - http://www.vnn.vn/chinhtri/2005/11/506649/
    -
  5. boybibabibo

    boybibabibo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/05/2006
    Bài viết:
    767
    Đã được thích:
    0
    Hi all,
    Tình cờ đọc được mẩu... liên khúc vui vui, share cùng mọi người:
    Đặc điểm của công chức VN:
    1. Ai cũng có việc làm nhưng không ai làm việc.
    2. Ai cũng không làm việc nhưng ai cũng có lương.
    3. Ai cũng có lương nhưng không ai đủ sống.
    4. Ai cũng không đủ sống nhưng ai cũng sống.
    5. Ai cũng sống nhưng không ai hài lòng.
    6. Ai cũng không hài lòng nhưng ai cũng giơ tay ?oCHXHCN VN muôn năm!?
    Được boybibabibo sửa chữa / chuyển vào 01:42 ngày 09/05/2006
  6. gwu

    gwu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/01/2006
    Bài viết:
    10
    Đã được thích:
    0
    PMU 18 dạo này nổi tiếng quá. Hôm kia, New York Time cũng đã đăng bài liên quan đến vụ này.
    http://www.nytimes.com/2006/05/07/world/asia/07vietnam.html?ex=1304654400&en=70ea4e367de81836&ei=5088&partner=rssnyt&emc=rss
  7. levant57

    levant57 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/10/2003
    Bài viết:
    1.520
    Đã được thích:
    1
    Ngày xưa, vào thời vua Minh Mạng có câu ca dao:
    Bộ Binh, Bộ Hộ, Bộ Hình
    Ba Bộ Đồng Tình Bóp tí con tôi

    Nói thêm một chút về vị vua này: Theo từ điển bách khoa toàn thư online thì "Minh Mạng lên ngôi năm 1820. Ông đã có những cải đổi lớn lao các định chế công quyền, hành chánh, pháp luật, thuế khoá, đinh điền, tu soạn sử sách địa lý và lập các cơ sở dưỡng tế. Minh Mạng cũng đã cho thành lập quốc tử quán, ấn định học hiệu và thi cử, cải đổi cơ cấu triều đình thành Nội các với Lục bộ và Cơ mật viện, đổi trấn thành tỉnh và chia vị trí đất nước thành 31 tỉnh...Ông đã cho thành lập Tôn Nhơn Phủ, điều hành các Hệ, Phòng trong viêc kê khai nhân thế bộ, cấp dưỡng và từ tế cũng như kiểm soát và đàn hạch trong quốc tộc. Minh Mạng chú ý cả mặt quân sự, thân hành ra thao trường chứng kiến việc luyện tập."
    Những cải cách của ông không hẳn được người dân lúc bấy giờ đồng tình vì tầm suy nghĩ ngắn. Do đó dưới thời trị vì của mình có khá nhiều các cuộc khởi nghĩa nông dân đã nổ ra để chống lại những cải cách ấy. Câu ca dao được sáng tác vào thời kỳ đó thể hiện những bất bình của một tầng lớp dân cư nào đấy đối với các cải đổi của ông.
    Công bằng mà nói các cuộc cải cách về pháp luật, hành chính, dinh điền...đều theo hướng tích cực và những cái lợi mà cải cách mang tới không phải mọi tầng lớp dân lao động đều nhìn thấy nhưng nếu cải cách thành công thì nước ta ngày đó hẳn đã tiến một bước dài.
    Liên hệ câu ca dao trên với cái sự việc trong link này (Ba Bộ Cãi Nhau Sau Bão Số 1)
    http://www.vnexpress.net/Vietnam/Xa-hoi/2006/06/3B9EA661/
    thì ta có một câu ca dao khác, theo kiểu Bút Tre, mô tả sự bất bình ở đầu thái cực bên kia:
    "Bộ Tư Bộ Sản Bộ Thồng
    Ba bộ Đồng Lòng Chê Tí Con Tôi"

    "Tí con tôi" ở đây là sinh mạng của các bạn thuyền.
    Người dân có vẻ được bộ này bộ kia quan tâm nhiều lắm nhưng cuối cùng chẳng nhận được sự quan tâm nào.
    Bố Tí nói với bố Tèo: Con mày được có 0 điểm !
    Bố Tèo cãi lại: Con tao còn được 0 điểm còn con mày lại chẳng được điểm nào

    Được levant57 sửa chữa / chuyển vào 00:16 ngày 03/06/2006
  8. lan0303

    lan0303 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/05/2003
    Bài viết:
    2.622
    Đã được thích:
    0
    Thời sự - Xã hội
    Thứ Tư, 31/05/2006, 14:21
    Bão số 1: Tôi sẽ ngạc nhiên, nếu dự báo đúng!
    GS-TSKH Lê Ngọc Lý - Giáo sư nghiên cứu Học viện sau đại học của Bộ Hải quân Mỹ, một trong những nhà khoa học đầu ngành thế giới về khí quyển, đại dương, khẳng định như vậy về công tác dự báo bão số 1
    Ông đánh giá thế nào về vấn đề dự báo cơn bão vừa qua?
    Về mặt khoa học, tôi thấy không có gì ngạc nhiên khi cơ quan có trách nhiệm đưa ra dự báo như vậy. Tôi khẳng định rằng, tôi sẽ chỉ ngạc nhiên khi cơ quan này đưa ra được dự báo đúng, phù hợp với dự báo của các cơ quan dự báo khu vực.
    Cần phải thấy rằng dự báo chỉ là sản phẩm khoa học bao gồm cả đo đạc và xử lý số liệu, sau khi đã được nghiên cứu, so sánh với số liệu lịch sử thử nghiệm thành công và đưa vào "sản xuất".
    Tại VN, sản phẩm dự báo này đã lạc hậu. Nhưng sâu xa hơn, sản phẩm này dựa trên nghiên cứu và phương pháp cũng đã lạc hậu. Từ đó suy ra rằng, cơ quan dự báo đã làm đúng quy trình, tức là sản phẩm chuẩn như nó vốn có.
    Điều đó có nghĩa cơ quan dự báo đã làm hết trách nhiệm, khả năng của mình, thưa ông?
    Điều này thì không hẳn. Tôi muốn nhấn mạnh cái sai lầm của cả hệ thống tổ chức. Tôi nghĩ rằng, các nhà khoa học dự báo của VN hoàn toàn có thể biết được rằng dự báo hiện nay là sản phẩm cũ, dựa trên nghiên cứu và phương pháp lạc hậu. Tôi cũng khẳng định dự báo bão là không khó lắm vì nó hình thành sớm, dễ nhận biết.
    Nhưng trong khi ta chưa cập nhật được công nghệ mới, phương pháp dự báo mới thì tại sao lại không dựa trên cơ sở của sản phẩm, nghiên cứu và phương pháp tiên tiến mà các cơ quan dự báo khu vực đang áp dụng.
    Tôi cũng khẳng định những thông tin mà các quốc gia, vùng lãnh thổ trong khu vực có được và công bố hoàn toàn phi thương mại. Cơ quan dự báo VN hoàn toàn có thể lấy đó làm cơ sở cho mình.
    Mặt khác, cũng cần nhìn nhận lại quy trình dự báo bão tại VN. Cơ quan dự báo cho rằng họ thực hiện theo đúng tinh thần quy định trong quy phạm. Tôi cho rằng đó là chưa đúng, bởi Chính phủ - cơ quan không chuyên môn về khí tượng thuỷ văn - thì chỉ có thể chỉ đạo chung và tổng thể. Còn cơ quan dự báo - cơ quan chuyên trách về vấn đề này - mới là đơn vị có trách nhiệm cao nhất.
    Tôi cũng rất thông cảm với cơ quan dự báo KTTV, vì nhìn tổng thể thì khoa học VN bị hạn chế về tất cả mọi lĩnh vực, chứ không chỉ một mình ngành KTTV hay dự báo bão. Theo tôi, ở đây có cả trách nhiệm của Bộ KHCN, với chức năng chuyên môn là "hướng dẫn" KHCN đất nước trong tầm nhìn chiến lược.

    Theo ông, để tránh và giảm thiểu những thiệt hại trong những cơn bão tới, cơ quan dự báo của VN cần phải làm gì?
    Cần phải có sự tiếp thu và thay đổi. Nếu cơ quan dự báo của VN thấy chưa tự tin vào những phương pháp dự báo mới mà các cơ quan dự báo khu vực đang áp dụng thì nên sử dụng tối đa kinh nghiệm của các "cụ" đã nghỉ hưu làm cố vấn, góp ý và tận dụng tối đa sản phẩm dự báo của thế giới (chỉ cần tôn trọng quyền SHTT) và trung thực với cộng đồng, với chính mình. Từ đó nghiên cứu, đánh giá thực tiễn, rút kinh nghiệm để học hỏi, cải tiến và áp dụng.
    Tuy nhiên, điều không thể phủ nhận là phương pháp mới đã thể hiện sự ưu việt và đang mang lại hiệu quả cho cả thế giới. Vì thế, nếu ta chưa thể nghiên cứu ra phương pháp mới, công nghệ mới thì hãy tiếp cận với cái mới mà thế giới đang có. Trong những cơn bão tới, cơ quan dự báo nên bám sát, tham khảo dự báo của các đài khu vực. Cái quan trọng là phải tìm con đường ngắn nhất, tiết kiệm nhất để có kết quả tốt nhất cho cộng đồng.
    Theo Lao động
    --------------------------------------------------------------------------------
    © Báo Tiền Phong Online http://www.tienphongonline.com.vn/Tianyon/Index.aspx?ArticleID=48737&ChannelID=2
  9. lyenson

    lyenson Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/03/2006
    Bài viết:
    3.005
    Đã được thích:
    0




    document.all(''''IDM_Category_''''.concat(447)).style.display='''''''';
    Ký sự coi thi tập 2: Giám thị tự vệ!

    05:53'''' 02/06/2006 (GMT+7)


    (VietNamNet) - "Chạy ra đây với bọn chị, lơ ngơ trong đó vỡ đầu như chơi đấy em ạ", chị đồng nghiệp giám thị số 1 đang đứng ngoài hành lang đưa tay vẫy tôi. Không khí phòng thi lúc này "nóng" lên cực độ. Chỉ ba mươi phút nữa là hết giờ. Phòng tôi trông thi ở tầng 2. Cửa sổ, cửa chớp đã đóng kín, vậy mà không hiểu  bật tung ra từ lúc nào. Bảo vệ, công an địa phương, chẳng còn thấy ai.
    >>Ký sự coi thi tập 1: "Đúng quy chế"



    Kiểm tra niêm phong đề thi trước giờ thi môn Địa lý. Ảnh: Phạm Hải
    Lũ choai choai, mặt mũi đen nhẻm, tóc tai  bù xù  đu người trên gờ tường nhoai đầu vào khung cửa. Các thí sinh nhốn nháo í ới gọi người nhà.
    Thôi thì đủ cả "câu 2b, có câu 2b chưa, sắp hết giờ rồi đấy?", "bài hình chúng mày mua lời giải ở đâu mà vẽ hình sai mất rồi, đề bài hình thang cơ mà", "chúng nó cướp mất câu 3 rồi, ném cho tao câu 3"...
    Những tờ giấy giải đề được bọc trong các viên sỏi, gạch vụn, bi để ném vào cho trúng...
    Khởi động
    Buổi sáng, khi giao ban trong phòng hội đồng, các anh chị từng đi coi thi đã ngao ngán lắc đầu:"Hôm nay căng đây. Chuẩn bị chiến đấu đi là vừa". Buổi thi môn cuối cùng nên thí sinh và gia đình sẽ cố sống cố chết vớt vát thêm đôi chút, đặc biệt là những thí sinh làm chưa tốt các môn trước đó. Sáng nay, lại là buổi thi môn Toán, tài liệu không sẵn như các môn xã hội, lại cũng chẳng có câu lý thuyết như Lý, Hóa nên thí sinh không biết bấu víu vào đâu để "vẽ hươu vẽ vượn". Chỉ biết trông chờ bên ngoài.
    Không khí phòng tôi coi thi, ngay từ phút đầu đã khác hẳn những ngày trước đó (tất nhiên, mỗi ngày giám thị sẽ luân phiên trông thi một phòng khác nhau). Thay vì lặng phắc, ngoan hiền cặm cụi ghi tên tuổi, số báo danh (để mong thầy cô thương tình), lũ học trò í ới gọi nhau từ đầu phòng đến cuối phòng, công khai thái độ "hôm nay là buổi thi cuối rồi đấy, thầy cô liệu xem thế nào chứ...". Vẫn biết, một bộ phận học sinh các trường bán công ý thức chưa được cao như học sinh khối công lập, nhưng phản ứng của thí sinh trong buổi thi cuối này vẫn làm tôi kinh ngạc.
    Đề vừa phát ra được dăm ba phút, một cậu đầu húi cua ngồi sát cửa sổ đã hí hoáy chép lại ra một tờ giấy nháp. Chị đồng nghiệp nhanh chân đứng sát ngay cửa sổ. Không để cho đề thi được lọt ra ngoài ngay từ phút đầu. Chỉ cần lọt đề, khu vực quanh hội đồng thi sẽ sôi sục lên, không cách nào kiềm chế được.
    Gần 1/3 thí sinh trong phòng, nhấp nhổm chép đề, vo tròn lại, rồi bực bội nhét vào ngăn bàn...Một số khác nhẩn nha ngồi cắn bút, liếc thầy cô, kiên lòng đợi ứng cứu. Cậu bé húi cua nhìn chúng tôi cười giả lả, rồi cắm cúi đo đo, vẽ vẽ vào tờ giấy thi (thi môn Toán bao giờ cũng phải chuẩn bị nhiều giấy nhất, vì thí sinh liên tục đòi thay giấy). Trong phòng, chỉ vỏn vẻn năm thí sinh chăm chú đọc đề và viết những dòng đầu tiên lên tờ giấy với thái độ nghiêm túc. Tôi cố ý đi sát lại bàn, thấy các em đã giải quyết ngay được câu 1.
    Bên ngoài, các giám thị hành lang chật vật giám sát các thí sinh cứ nối gót nhau xin ra ngoài đi vệ sinh. Chưa môn thi nào giám thị hành lang phải chạy nhiều như môn Toán này.
    Gần tiếng đồng hồ trôi qua trong không khí thăm dò.
    Đề lọt....



    Trèo tường ném đề thi tại Hội đồng thi trường THPT Phùng Khắc Khoan (huyện Thạch Thất, tỉnh Hà Tây). Ảnh chụp trong buổi chiều khi đang diễn ra thi môn Hóa tốt nghiệp THPT ngày 31/5/2006. Ảnh: Kiều Oanh
    Vậy mà, rốt cuộc đề vẫn lọt ra ngoài. Bài giải đầu tiên "bay" từ ngoài vào rơi trúng chân một cô bé ngồi ngay đầu bàn. Cả phòng thi rộ lên. Nhưng thấy tôi lừ mắt, cô bé im thít, không dám nhặt. Nửa mẩu giấy học sinh nhàu nát chép tay bọc vào một viên sỏi nhỏ. Chữ viết vội, nguệch ngoạc, ghi đáp án câu 1b, khảo sát hàm số. Nhin mẩu giấy lem nhem, lại ném tầm phào thế này, chẳng biết đúng hay sai. Ném kiểu này, trúng đầu thí sinh và giám thị như chơi...
    Thế là bắt đầu một cuộc đột kích. Vẫn là cậu bé ngồi sát cửa sổ. Tôi vừa nhìn thấy một cái mũ phớt nhô vào cửa sổ, thì lập tức một nắm giấy đã bay lả tả xuống các bàn trong phòng. Lần này là giấy photocoppy hẳn hoi. Nguyên vẹn câu số 2. Cậu bé tóc húi cua hì hục ngồi ghi ghi, chép chép. Thì ra, người nhà lần này có chiến lược nghi binh. Cứ ném búa xua dăm bảy tờ cho chắc ăn. Ném một, giám thị bắt hoặc rơi vào tay lũ bạn ngồi gần đó sẽ mất. Cứ phân tán thật nhiều, thầy cô chẳng biết đằng nào mà lần.
    Có tiếng lục cục ngoài cửa sổ và những cánh tay đeo bám lên hai bậu cửa. Một vài thanh niên địa phương công khai đập vào cửa sổ và gọi toáng lên ở bên ngoài những là tên của Minh, Hưng, Thúy...
    Tôi và chị giám thị nữa kiên quyết yêu cầu HS giữ nguyên vị trí, không được mở cửa sổ cho người nhà. Và băn khoăn không hiểu sao, công an viên địa phương bảo vệ vòng ngoài, bảo vệ nhà trường giữ vòng trong. Mà người nhà thí sinh đứng bên ngoài gờ tường tầng hai gọi tên con em mình cả tiếng. Trao đi, đổi lại như ong vỡ tổ. Không ít lời hăm dọa, chửi thề buông ra lộ liễu...
    "Phải gọi công an thôi", chị đồng nghiệp vừa nói vừa chạy ra ngoài hành lang. Ba anh công an địa phương được cử đến tăng cường bảo vệ hội đồng thi, vừa thấy đứng lớ xớ ngoài hàng rào, giờ đã chạy vào cổng trường ngồi uống trà bên bàn bảo vệ. Nghe phản ánh, một anh áo vàng xanh chậm rãi đứng dậy, thong thả vòng ra phía tường rào, đe nẹt dăm ba câu. Cửa sổ phòng tôi trông thi nhìn ngay ra ruộng lúa. Thế nên, tôi nghe rõ tiếng chạy rầm rập.
    Anh áo vàng xanh quay lại bàn. Lại rầm rập tiếng chân quay vào. Vì đây là hướng tấn công vào các cửa sổ đắc dụng nhất. Lại trèo, lại í ới...
    Gửi gắm



    Cũng tại "địa điểm trèo tường" ném bài giải thi môn Hóa chiều 31/5, đến chiều nay, 1/6/2006, trong thời gian diễn ra thi môn Lịch sử, Hội đồng thi trường THPT Phùng Khắc Khoan đã cắt cử lực lượng bảo vệ canh chừng. Ảnh: Phạm Hải
    Chỉ bốn lăm phút nữa hết giờ. Thấp thoáng ngoài hành lang, bảo vệ, phục vụ, lao công của nhà trường tay xách ấm nước chè xanh, gọi là phục vụ thêm cho thầy cô, mắt bao quát phòng thi tìm xem con em được gửi gắm của mình ngồi ở đâu. Nhìn thấy giám thị chúng tôi, không ai dám ném bài vào công khai. Nhưng vẫn đứng ngoài cửa, chờ cơ hội.
    Tôi chợt nhớ lúc sáng sớm vừa xách bao đề thi ra khỏi phòng hội đồng thì chị lao công chạy theo dúi vào tay SBD 211, gọi là gửi gắm. Số báo danh 211 này nhút nhát ngồi cắn bút nửa buổi, làm được nửa câu 1, là câu đơn giản nhất. Nghe người nhà gọi bên ngoài nhưng thấy tôi lừ mắt  nên cũng không dám lên tiếng mách vị trí.
    Chị lao công nhìn, ra ý trách móc "cũng là người trong trường với nhau cả". Xung quanh, những học trò ngỗ ngược hối hả chép bài. Tờ giấy thi cứ kín dần lên. SBD 211 là con một giáo viên trong trường gửi gắm lại. Tôi quay lưng đi, vờ như không biết gì.... Nghe loạt xoạt. Chị lao công tong tả xách ấm nước đi sang phòng bên.
    Cảm giác về sự bất lực dâng lên trong lòng, "mình là giám thị, mình đứng đây để làm gì?". Trong các câu chuyện phiếm, tôi đã từng nhiều lần nghe kể về việc, đi trông thi là "trông cho thí sinh chép an toàn vì, có ai trượt tốt nghiệp bao giờ đâu".
    Ở các trường công lập, mỗi phòng luôn có dăm bảy học sinh khá, giỏi, tự giác làm bài và "san sẻ" cho các bạn trong phòng. Học trò khối C nhìn bài của khối A, và ngược lại. Năm nào đề thi "rơi" vào nhiều môn xã hội hơn môn tự nhiên, học trò hai khối A, C đều hỉ hả như nhau. Bởi môn xã hội chỉ cần trông chừng giám thị rồi tranh thủ chép  bài. Khỏi lo nhìn ngó hay chờ viện trợ.
    Nhưng với các hệ bán công hay dân lập thì tình hình khác hẳn. Cả làng, cả xã đi thi... Cơ hội vào ĐH rất ít, nên cả nhà trông hết vào kỳ thi tốt nghiệp. Tỷ lệ tốt nghiệp cũng nói lên sự sống còn, uy tín, "chất lượng" cho mùa tuyển sinh năm sau nên ban giám hiệu các trường cũng "quán triệt" anh em đến nơi đến chốn.
    Giờ chót



    Một đồng chí công an đang mặc sắc phục thoải mái nói chuyện bằng điện thoại di dộng trong sân hội đồng thi trường THPT Quốc Oai (Hà Tây) với thời gian khá dài. Ảnh chụp chiều 31/5/2006. Kiều Oanh
    Phòng thi lúc này náo loạn. Lũ thí sinh công khai chạy ra ngoài cửa sổ yêu cầu người nhà ném cho câu a, câu b này nọ. Hoặc yêu cầu ném câu khác vì thấy câu của mình sai. Thí sinh được người nhà ném bài giải chép tay lại đem đi so sánh với bài giải được photo và chỉ tin vào tờ photo.  Thử "bắt" hai mẩu giấy một photo, một chép tay giải đề câu 3a, tôi đã thấy hai kết quả khác hẳn. Có thí sinh đang chép câu này, nghe loáng thoáng có người bảo sai thế là chạy lên xin ngay tờ giấy khác, hí hoáy chép lại theo lời giải mà đứa bạn cam đoan là đúng.
    5 thí sinh chăm nhất phòng, suốt thời gian đầu bị lũ bạn quây lại, giờ cũng hoang mang nhấp nhổm. Có hai em vẫn kiên quyết lặng lẽ ngồi làm tiếp. Ba em khác lén nhìn chúng tôi rồi chạy lại chỗ đám bạn đang ghi chép, ngó nghiêng, so sánh... Tôi nhớ lại lời một đồng nghiệp trong trường cũng có con đi thi: "Con mình học khá, không lo. Nhưng chỉ sợ vào phòng thi, thấy bạn bè chép bài nhốn nháo, nó lại không đủ bản lĩnh mà thôi".
    Anh dự định sẽ kiên quyết làm nghiêm. Chỉ là để bảo vệ cho những thí sinh có thái độ làm bài thi nghiêm túc.
    Nhưng gặp tôi lúc kết thúc buổi thi chiều qua, anh cười buồn, nói:"cả phòng chẳng đứa nào làm được bài. Mình làm nghiêm, cũng có ai bảo vệ mình đâu".
    ***
    ... Viết lại những chuyện này khi năm nay tôi đã không còn tiếp tục làm công tác coi thi nữa. Một kỳ thi tốt nghiệp không thể là cơ sở để đánh giá chất lượng 12 năm phổ thông của một học sinh. Những đồng nghiệp cũ, cười buồn vì vào mùa ôn thi, thầy lẫn trò thức trắng cày bài. Nhưng học trò minh đi thi về, lại trách móc: "biết thi dễ thế này, bọn em tập trung vào mấy môn ĐH cho đỡ mất thời gian".



    Lê Nhung
    Bình luận : Botay.com.vn
    Được lyenson sửa chữa / chuyển vào 09:52 ngày 05/06/2006
  10. khongcoviecgikho

    khongcoviecgikho Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/04/2006
    Bài viết:
    231
    Đã được thích:
    0
    Cứ nói thẳng nó ra thì có hay hơn không , bàn thời cuộc mà ai cũng không dám noí điều mình nghĩ thì làm sao bàn . Thể chế không dân chủ là nguyên nhân lớn nhất của mọi nguyên nhân . Ông nào thấy đúng thì vỗ tay , ông nào thấy sai thì cắt bài .
    Bằng không thì đóng bố cái topic này lại vì có tan hươu tán vượn mà nhát gan thì chẳng đi đến đâu .

Chia sẻ trang này