1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Các nhà văn nữ trẻ Việt Nam đòi cởi truồng bán *** ? !!

Chủ đề trong 'Văn học' bởi phuongthao1, 15/05/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. codet

    codet Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/03/2002
    Bài viết:
    1.130
    Đã được thích:
    0
    Thôi , xem xét tình hình có vẻ như nói về cái đó vưỡn đúng như một nhu cầu ko phải thiết yếu nữa, mà là quá bấp bách.
    Phải chăng box VĂN nên mở một cuộc thi với chủ đề ấy ấy, giầy xéo, và ***???
  2. Tequila

    Tequila Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    05/09/2001
    Bài viết:
    1.536
    Đã được thích:
    0
    Đêm qua bọn em cao hứng, cãi nhau nói bậy chửi tục ầm ỹ một góc quán bia. Chủ quán phải ra năn nỉ: "Các chú nói bé thôi, chửi ít thôi, để anh còn dễ bán hàng. Cứ thế này thì dân xung quanh nó điên lên, kêu công an dẹp quán anh thì anh nuôi vợ con bằng cái gì".
    Làm thằng bán bia khổ thế. Nói nhẹ thì chúng nó vẫn nói to vẫn nói tục chửi bậy. Năn nỉ thì chúng nó im được đúng 5 phút. Lớn giọng thì không được, chúng nó gây gổ đập quán ngay, có khi mình lại ăn đòn. Mà đúng thật, uống bia mà không được nói tục, thì uống bia làm cái *** gì!
    Giờ em mới thấy, làm mod box VH chả khác gì làm thằng bán bia, khổ bỏ cụ, thảo nào mà em dụ dỗ mãi vẫn không kiếm được đứa nào giúp em.
  3. chie_coi

    chie_coi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/02/2004
    Bài viết:
    232
    Đã được thích:
    0
    So với các nhà văn nữ thời nay thì NNT quả là viên ngọc quý. Trong khi phần lớn các cây bút trẻ thời nay có cái giọng ngang ngang, hằn học, thiếu trong sáng, thì cô lại có giọng văn hiền lành, khá hóm hỉnh, giàu tính nhân văn sâu sắc. Ở CĐBT giọng văn có gai góc hơn, nhưng vẫn không mất đi tính nhân văn trong tác phẩm.
    Đọc BĐ của ĐHD thì thật 0 thể chấp nhận được, lôi cả bàn thờ tổ tiên ra mà báng bổ thế. Rất chán!
  4. Nuocmatquy

    Nuocmatquy Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/04/2006
    Bài viết:
    447
    Đã được thích:
    1
    Lâu lắm rồi không có thời gian vào đây và tuy rằng bạn phuongthao1 chỉ có biết copy & paste(như có người chê) chăng nữa vẫn tạo nên được một nơi thoải mái xả stress nhẩy.
    Codaikhongten cũng "có công" trong việc chê NNT ít nhất ở phương diện để mọi người nói lên cảm nhận thực của mình.
    Lại nhớ hồi "Hồ Quý Ly" của Nguyễn Xuân Khánh được nhận giải văn xuôi của hội nhà văn mà buồn cười.Một tiểu thuyết như vậy cũng rinh giải(mấy ấy nhỉ?) thì thật đáng buồn cho văn học nước nhà.
    Có một người nào đó đánh giá VHVN ở dạng trung bình trên thế giới,thiết nghĩ thế cũng đã là yêu nước lắm rồi,tự hào về những đồng bào viết văn của mình lắm rồi nhưng...
    "Dũng sĩ diệt sách giáo khoa" Trần Mạnh Hảo nhẩy bổ vào như con mẹ dại(tôi cũng chỉ post theo cái ego thấp kém của mình nên khi nào cần lại éo lắt như một số member ở đây,xin các tiểu thư quý sờ tộc hạ cố đọc bài này đừng nhăn mặt và nếu có vậy tôi cũng không reply vì tôi thuộc về chủ nghĩa tôn thờ phụ nữ) mà rằng:"Nói thế thì ngộ không thích đâu,so sánh làm sao được vì lấy cái gì làm chuẩn mà so sánh?".
    Lại phải mượn lời một ai đó :"Vô học theo đúng nghĩa đen kịt của từ này",đến bây giờ tôi vẫn không hiểu sao thằng bồi bút hạng hai này vẫn được một số báo đăng bài của nó.
    Tất nhiên ở đây chúng ta nói đến VHVN đương đại và đáng buồn thay nếu NNT được cả nước bê lên bệ thờ như vậy.Một tác giả như thế mà là "nhà văn nổi tiếng nhất hiện nay" thử hỏi không buồn sao được?rồi CĐBT hẳn là tác phẩm nổi tiếng nhất của chị?càng buồn hơn chứ mừng nỗi gì nữa?người nước ngoài sẽ nghĩ sao nếu 1 tác giả và tác phẩm như vậy được tung hô lên mấy tầng mây?lỡ người ta giận rồi không đọc chúng ta nữa thì bao giờ VHVN tìm được con đường ngõ hầu mà từ đó đến với bạn đọc trên TG?
    Đã là những người đọc mà lại tự cho phép mình nhận là căn bản có 1 cái "văn hóa đọc" thì phải biết chúng ta có mỗi thần tượng duy nhất đó là những tác phẩm hay.Bất kể là ai viết:1 người nổi tiếng hay 1 kẻ vô danh cũng vậy.Ở đây chúng ta không bàn về nhân cách người viết(văn là người là câu nói rất hàm hồ và đôi khi vô nghĩa),chúng ta bàn về những tác phẩm,thế thôi.
    Ngoài lề chút cố thi sĩ Xuân Diệu chẳng hạn với câu:"Anh nhớ em,em hỡi,anh nhớ em" đã ai chê chưa nhỉ?bản thân tôi mấy chục năm nay tìm cách yêu nó mà không nổi.Nếu câu thơ đó mà của tôi hay các bạn xem,lại không nhận ngay cái bĩu môi dè bỉu hẳn?mà có lẽ chả ai thèm bĩu môi cũng nên.
    Người VN với tâm lý tiểu nông lúc nào chẳng đứng sau luỹ tre làng mà tự khen hoa trái vườn nhà tao đẹp lắm đấy và rất ít khi cmn(sorry trước rồi mà) dám tự vả cái đốp vào mặt mình cho bớt mịa nó đi cái hèn hạ nhược tiểu mà nhìn thoáng ra ngoài lũy tre kia.1000 năm Bắc thuộc+100 năm Pháp thuộc có lẽ biến mẹ nó chúng ta thành nô lệ cho bất cứ dân tộc nào trên TG và làm luôn nô lệ cho chính vũ trụ quan của mình từ trong bản chất mất mẹ nó rồi,rất đáng sợ đúng không nào?
    Đe*o bao giờ mà không nhìn người/sự việc mà không méo mó cả.VD Đặng Thái Sơn tài lắm,OK nhưng cũng chỉ là đoạt Chopin năm 198x thôi mà nào là cứ nức nở mãi như thể nghệ sĩ piano vĩ đại nhất qua các thời đại vậy.Mà cũng éo thèm hiểu đôi khi người nước ngoài nó lịch sự như Pháp nên được nó khen 1 câu là về nhà ngồi gặm nhấm "suốt ngày dài cho đến đêm thâu".Chẳng hạn có 1 thằng nước ngoài hấp lên bảo:"TK 21 VN sẽ hóa rồng" thế là đăng báo rồi...
    Léo mẹ so với khu vực mà tôi cam đoan rằng bọn đó chỉ số IQ thấp hơn chúng ta nhiều và xuất phát điểm lắm thằng còn kém VN thế mà phải 50 năm nữa mới đuổi kịp Thái Lan.Nghe vậy mà không đau,không nhục ,không thấy mình hèn thì đ.é.o phải là con người nữa.
    Nhưng yêu nước là một chuyện chứ éo thể cái gì của mình cũng khen,không hiểu từ đâu mà người ta truyền tụng câu:"người VN & Do Thái là hai giống người thông minh nhất TG".Sợ rằng chết sặc éo post tiếp được nữa lại mất công khi nãy.4000 năm uống rượu ngâm thơ để lại được mỗi truyện Kiều hay cùng lắm xây được chùa Một cột và lăng tẩm Huế chứ còn cái éo gì mà ầm ĩ?
    Trong topic này lắm người nói rất nhảm như "thử vung bút xem nào...",thế thì trước khi chê Ronaldo dạo này đá chảy phải ra sân xỏ giày và đá hay hơn anh ta?
    Rồi bắt bẻ nhau là dùng từ *** *** thanh nhã,mịa vào đây là chia sẻ trái tim mình chứ có phải đăng đàn diễn thuyết ở diễn đàn văn học xa lông nào đâu éo nào đâu mà ngạt thở vậy?
    Vào đây tốt nhất nên vứt cmn những "eo ơi","khiếp" cho nhanh.Lại có ông KTS khoe là dân văn từ bé mà chẳng thấy nói được gì ngoài câu:"đừng chửi nhau nữa" và :"vô học".Ông không vô học mà chả thấy ông viết gì cho bọn vô học này mở mắt cả là sao?mà rất lạ là ông cứ vào đọc những cái người ta viết,nó có xứng để ông đọc đâu?
    Lại còn nàng mèo hoang thấy các anh văng tục sướng tỉnh người còn giả bộ(chết rồi quên mất là không được xúc phạm phụ nữ) thôi top vậy.
    Tóm lại con cà con kê thế này cũng nhảm rồi nên.
    Tốp.
  5. caunem

    caunem Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/02/2004
    Bài viết:
    1.262
    Đã được thích:
    0
    đến thời điểm này thì có lẽ hết cái mà nói .Kiếm cái vẹo để mà xả xì trét như cạnh khoé nhau tí cũng khó .Nếu mà vẫn còn xoay quanh cái ẻm NNT
    Vì tôi nghĩ cái tầm tư duy của các bạn mà bê NNT lên thờ , rồi là gì gì nhân văn gì gì đấy ( không nhớ , sorry ! ) ... không phải là nhả 1 câu :chán
    mà là em quắp đít lượn luôn cho nhanh khỏi vấn đề này !
    Còn mấy bạn nữ mỏng môi cứ cố đấm ăn xôi nói tớ hay bạn nào khác ,thì tốt nhất tôi nghĩ nên cày cố cho việc gì khác đem lại cảm xúc sung sướng í .Hơn là gỡ gạc tí đành hanh mà từ chữ cho đến câu lại thộn hết nói .
    bạn NMQ tổng kết 1 quả khá đầy đủ
  6. thedanna

    thedanna Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/04/2006
    Bài viết:
    152
    Đã được thích:
    0
    Tại sao các huynh đệ lại gay gắt với các nữ nhà văn trẻ như vậy. Trong khi đó với hành động sau của Quách Mạt Nhược lại được nhiều kẻ khâm phục. Chảng lẽ đánh giá hành động của con người dựa trên tài năng và sự nổi tiếng sao? Tài đi với tật thì được ca ngợi, nhưng chưa có tài mà đã có tật thì bị người đời nói xấu. Miệng lưỡi người đời thiên vị quá!
    Moskva, 1953
    Tại đây đang diễn ra kỳ họp - hay hội nghị toàn thể - nói chung là ban thường vụ Uỷ ban bảo vệ hoà bình họp và Ehrenburg nhân dịp này tổ chức tại nhà mình một bữa tiệc - hay bữa ăn tối - chiêu đãi Quách Mạt Nhược. Ðến dự có khoảng chục người - các nhà văn Xô-viết và nước ngoài.
    Quách Mạt Nhược là một người có danh tiếng trên thế giới, một nhà thông thái và học giả, còn ở châu Á nói chung đó là một nhân vật truyền thuyết, một Khổng tử thứ hai: ông biết năm mươi nghìn chữ tượng hình (xin nói rằng để đọc được báo cần phải biết ba nghìn chữ; giáo viên đại học biết bảy nghìn, trí thức - mười nghìn), hai lần làm bộ trưởng khi đại diện cho đảng cộng sản trong chính phủ liên minh Tưởng Giới Thạch, còn bây giờ là uỷ viên Bộ chính trị ÐCS Trung Quốc, đảng này năm 1949 đã lên nắm quyền và tuyên bố thành lập nước CHND Trung Hoa mà ông là phó chủ tịch. Ngoài ra Quách Mạt Nhược còn là phó chủ tịch Hội đồng hoà bình thế giới và Uỷ ban giải thưởng quốc tế Stalin. Ðó là ba trong rất nhiều danh hiệu và tước vị mà ông có thể khoe ra... - có thể thôi, nhưng ông không khoe khoang, bởi vì ông là con người giản dị hiếm thấy, không hề cao ngạo, rất cần mẫn chăm chỉ, đặc biệt rất thích chuyện trò tiếp xúc. Tóm lại, đó là một nhân vật nổi bật trong phe xã hội chủ nghĩa, hay như người ta thường nói, một nhà hoạt động nổi tiếng của phong trào cộng sản và công nhân quốc tế, v.v. Ông đã ngoài bảy mươi tuổi, nhưng nhìn mặt thì không đoán được - tôi cảm thấy người Trung Quốc như không có tuổi.
    Vậy là trong căn hộ của Ilya quây quần quanh cái bàn dài thấp chất đầy các đồ ăn thức uống - thịt cá hồi, thịt cá chiên, các món trứng cá, vây cá nướng, vodka đủ loại, cognac, hoa quả, rượu vang Gruzia và Moldavi - có Konstantin Fedin, Konstantin Simonov, Vsevolod Pudovkin, nhà văn Pháp Vercos, nhà văn Rumani Mikhail Sadovyanu, nhà văn Italia Pietro Nenni và cặp vợ chồng Brazil chúng tôi. Simonov đến cùng với vợ, một phụ nữ rất gây ấn tượng, diễn viên sân khấu và điện ảnh nổi tiếng mà vẻ đẹp Slave điển hình của nàng đã được ông ca ngợi trong văn thơ: chiếc cổ áo hở vai hào phóng cho ngắm nhìn bộ ngực trắng lộng lẫy. Ngôi sao điện ảnh ấy tên là Valentina. Simonov đã viết tặng nàng cả một tập thơ trữ tình đầy dục cảm, nếu không nói là đầy nhục cảm, bị đích thân đồng chí Stalin quở trách: ?oCác nhà xuất bản tốn tiền in loại sách đó để làm gì, chỉ cần in hai bản cho ông ta và cô ta là đủ!? Valentina lộng lẫy, kiêu sa! Khi nàng mất, Simonov tuy đã chia tay nàng từ lâu vẫn có mặt tại đám tang và đặt lên mộ một nghìn bông hoa cẩm chướng đỏ thắm - một nghìn bông, không kém.
    Quách Mạt Nhược ngồi đối diện với người đẹp và không tham gia vào cuộc trò chuyện vì nàng nói tiếng Pháp, còn ông nói được mười tám thứ tiếng châu Á nhưng lại không biết một thứ tiếng châu Âu nào, trong khi anh phiên dịch tên Lý thì ở ngoài hành lang. Ông chỉ ngồi im nhìn vào cổ áo của Valentina. Ngoài bộ ngực đồ sộ nhô lên như quả đồi kia ông không nhìn thấy gì hết nữa, và vốn là người có học thức ông uống cạn ly rượu vodka đặt trước mặt - uống liền một hơi để trấn an mình. Liuba, bà chủ nhà hiếu khách, lập tức rót cho ông một ly khác. Ông cũng lại uống cạn luôn.
    Cần phải nói rằng ở Trung Quốc bộ ngực phụ nữ, vùng kích thích ******** chủ yếu, là một cái gì khép kín, bí ẩn và thiêng liêng, nếu không nói là ?obất khả xâm phạm? - người ta luôn luôn cố giấu nó đi, thắt buộc nó lại không cho phát triển, tóm lại, đó là một chỗ tuyệt đối kiêng kị. Cho nên không lấy làm lạ là hai nửa quả cầu để hở gần như đến chỏm nằm trong khuôn ngực của chiếc áo nhung đen, do đó mà càng trở nên trắng ngời lộng lẫy, đã hút chặt cái nhìn của nhà thông thái và nhà hoạt động nổi tiếng người Trung Quốc.
    Các vị khách khác không ngờ một tai hoạ sắp xảy ra, vẫn tiếp tục trò chuyện bình thản sôi nổi về văn học nghệ thuật và sực nhớ ra khi đã muộn - cái điều phải đến đã đến. Quách Mạt Nhược, vẫn điềm tĩnh thản nhiên như mọi lúc, dù đã uống nhiều, vẫn không rời mắt khỏi ?obáu vật Nga? này, đứng lên đi vòng quanh bàn rồi dừng lại sau ghế của Valentina, giơ hai tay ra ôm chặt lấy bộ ngực phơi trần như trình diễn của nàng, chặt đến mức như không bao giờ rời chúng ra nữa.
    Tất cả sững người. Quách Mạt Nhược, vị phó chủ tịch của rất nhiều tổ chức, một nhân vật lịch sử, một người nổi tiếng, đứng đó với hai bàn tay lùa vào khoảng hở trên chiếc áo dài của Valentina bóp chặt đôi vú của nàng - tay trái vú trái, tay phải vú phải - và trên khuôn mặt bất động của ông chậm rãi hiện lên vẻ khoái lạc thần tiên. Những người có mặt lúc đó hầu như hoàn toàn bị tê liệt: chúng tôi chết lặng, mất cả khả năng ăn nói - sự câm lặng như thế kể từ thời khai thiên lập địa chưa bao giờ có và sẽ không bao giờ có lại nữa.
    Nhưng vào khoảnh khắc đầy cao trào kịch tính đó anh phiên dịch tên Lý, suốt nãy giờ không rời mắt khỏi ông chủ, đã từ hành lang chạy vào nắm lấy khuỷu tay ông, kéo ra xa Valentina một cách nhẹ nhàng nhưng cương quyết - nói thế được chăng? - rồi đưa ông ra khỏi phòng và căn hộ. Ilya và Liuba khi đó mới sực tỉnh, vội theo sau để tiễn khách. Cuộc bàn luận văn học nghệ thuật lại tiếp tục từ cái chỗ bị ngắt quãng trước đó một phút, dường như không ai thấy có chuyện gì xảy ra.
    Từ cái buổi tối chấn động đó niềm kính trọng của tôi đối với Quách Mạt Nhược càng lớn hơn, tăng lên vô hạn.
    (trích trong Hải trình ven bờ- Jorge Amado)
  7. Nuocmatquy

    Nuocmatquy Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/04/2006
    Bài viết:
    447
    Đã được thích:
    1
    Trong khi đó với hành động sau của Quách Mạt Nhược lại được nhiều kẻ khâm phục.
    Đọc từ lâu lắm roài ,vừa nhìn thấy mấy chữ này đã biết ngay bạn định post gì.
  8. pinksubmarine

    pinksubmarine Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/06/2004
    Bài viết:
    212
    Đã được thích:
    0
    Thầy danna còn phải hướng dẫn cho em hiểu ra sự giống nhau giữa chuyện Quách Mạt Nhược hai tay nắm hai vú Valentina và chuyện Các nhà văn nữ trẻ Việt Nam đòi cởi truồng bán *** .
  9. old_priest

    old_priest Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/05/2006
    Bài viết:
    443
    Đã được thích:
    0
    Đọc topic mà cứ như ở nút giao lộ liên quốc gia, mịt mù rối rắm chẳng biết đâu mà lần.
    Tách cha nó cái topic này ra!
    TP a: Những Đ/c trong cuộc tranh luận về mụ NTT cùng mớ giấy lộn có tên là CĐBT (dead_chuck, codaikhongten,nuocmatquy,vnfakir ,nguoimuonnamcu, pinksubmarine......)
    TP b: trả lại cái đại hội nhà văn trẻ cho phuongthao1 cùng những ai quan tâm đến diễn biến của nó!
    TP c: chính là cái này! để lại cho các ông vuhon, cho_ghe,khongcanbiet....) để các ông ấy Đ..nhau cho nó sướng.
    Còn cái thằng KTS giẻ rách chuyên chỏ mũi lung tung để quảng cáo mấy cái công trình chó ỉa thì đuổi mẹ nó đi chỗ khác kiếm ăn!
    ---------------------------------------------------------------------------------------
    Sắc bất ba đào dị nịch nhân
  10. chie_coi

    chie_coi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/02/2004
    Bài viết:
    232
    Đã được thích:
    0
    Ồ lạ cho mấy bạn trên kia. Ở đây đang nói về các nhà văn nữ VN, chứ 0 fải so sánh với cả thế giới.
    Trong số các nhà văn nữ đang được nói tới nhiều hiện nay thì NNT là một nhà văn nữ tớ thấy thích nhất, tớ càng khâm phục hơn khi biết cô mới học xong lớp 11. Đấy, thích với khâm phục, chứ 0 fải là tôn thờ nhé . Mà so trong số các nhà văn nữ đựoc nhắc tới hiện nay, tớ thấy cô ý là 1 viên ngọc quý. Chứ tớ 0 so cô ý với cả thế giới, hay với all các nhà văn xưa nay ở VN.

Chia sẻ trang này