1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Các thắc mắc liên quan đến TÂM LÝ

Chủ đề trong 'Tâm Lý Học' bởi dumb, 23/03/2005.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. dautim21

    dautim21 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/08/2007
    Bài viết:
    32
    Đã được thích:
    0
    tôi biết mình bị stress thật lâu rồi, cũng chẳng muốn đi bs chán và không tin, thấy kinh nghiệm mọi ngưồi thì không đủ nghị lực làm theo.
    nhưng ngày càng không tự tin vào bản thân, vào những việc mình làm, mệt mỏi.
    buông xuôi những gì phải làm trong công việc, có thể nói mình ngu ngu khi như vậy, chẳng biết có làm nổi công việc hiện tại không, một công việc cạnh tranh.........nhiều lúc không biết làm gì phía trước. tâm sự với bạn bè nhiều suốt ngày than vãn, họ không hiểu chỉ lắng nghe cũng cảm ơn nhiều nhưng không giúp gì cho mình được.
    biết là phải tự mình cố gắng nhưng khó.
    vào đây làm phiền vì không muốn ai hay,họ đọc không hiểu tưởng mình thế nọ thế kia.
    biết nguyên nhân gây ra stress,nhưng không thể tránh, cố vui để sống nhưng cuộc sống thì không bằng phẳng được. nhưng còn nhièu việc phải làm mà tâm trạng cứ như vậy , chán
    đã làm phiền
  2. zippo123

    zippo123 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/08/2007
    Bài viết:
    6
    Đã được thích:
    0
    Chào bạn.
    Chúc bạn mọi điều tốt lành
    Mình có vấn đề này muốn được bạn tư vấn.Hi vọng bạn sẽ giúp mình.
    Khi đối mặt với một việc gì đó mình thường hay suy nghĩ rất tiêu cực, mình luôn nghĩ đến những tình huống xấu nhất xảy ra với mình rồi lo âu,căng thẳng theo bạn thì đây là vấn đề tâm lý hay bệnh lý và bạn có lời khuyên nào giúp mình giải quyết vấn đề này không.
    Cám ơn bạn rất nhiều
  3. warmheart10

    warmheart10 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/10/2007
    Bài viết:
    328
    Đã được thích:
    0
    Mình muốn bạn tư vấn, không hiểu sao từ ngày mình chia tay người yêu( hơn 1 năm rồi) và thời gian này mình chỉ có đi làm và ở nhà không đi chơi. Giờ có một vài người có ý định cưa cẩm mình nhưng nếu là bạn bình thường thì không sao, nếu cứ đụng đến vấn đề tình cảm là mình thấy không thích họ nữa, chẳng hiểu mình sao vậy? giúp mình với???
  4. Regina

    Regina Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/06/2006
    Bài viết:
    24
    Đã được thích:
    0
    Em rất muốn học ngành tâm lý học. Nhưng theo em biết thì trường ĐH KHXH & NV không tuyển sinh văn bằng 2 hay tại chức nữa. Em đã học hết đại học và hiện đang đi thực tập nên chỉ có thể học vào buổi tối. Các anh chị cho em biết em có thể theo học ở đâu thì tốt ạ. Cảm ơn các anh chị.
  5. dumb

    dumb Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    08/06/2003
    Bài viết:
    729
    Đã được thích:
    2
    Nhiều khi đó chỉ là tính bạn hay lo, bi quan. Đứng trước một hoàn cảnh, thường thì một người bình thường có hình dung ra một vài kết cục. Người lạc quan tin nghĩ tới những kết cục sáng sủa, những lối thoát. Ngưòi bi quan ngược lại.
    Tính khí có thể khó sửa, do nó được tập tính hình thành từ ấu thơ. Bộ não đã quen với phản ứng tiêu cực, sợ hãi trong quá khứ nên nó áp dụng luôn với hiện tại như là phản ứng ngầm định. Về sinh lý thần kinh, đó là do vỏ não trước trán bên phải hoạt động mạnh hơn bên trái.
    Nhung không phải là không thể thay đổi. Hãy thử một lần chế ngự, nhìn sự việc dưới góc nhìn khác. Đừng dồn hết tâm trí vào 1 kết cục chắc nịch. Hãy thử suy nghĩ đến càng nhiều kết cục càng tốt, cả xấu cả tốt. hãy phân tích khả năng xảy ra của từng kết cục. Rất khó, nhưng phải biết phân tán sự tập trung để giảm bớt những quyết định chắc nịch, khó thay đổi. Cái bạn cần trước tiên là sự linh hoạt và đa dạng, sau đó mới đến sự lạc quan, tích cực.
    Chúc bạn thành công.
  6. marchduc

    marchduc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/03/2004
    Bài viết:
    942
    Đã được thích:
    0
    Bạn viết lên yêu cầu giúp!
    Điều đó có nghĩa là bạn đang muốn thay đổi, cũng bắt đầu muốn có tình cảm, muốn yêu.

    Đụng tới tình cảm là bạn không thích nữa... Bạn chưa sẵn sàng với những người đó, hoặc nói thẳng ra là những người đi cưa bạn chưa đủ chỉ tiêu...Mà trong đầu đã nghĩ người ta đến chơi với mình có ý định tiến tới lâu dài thì dĩ nhiên bạn cũng có 1 chút phòng thủ... Làm sao còn thoải mái mà vui được
    Giải pháp đưa ra là bạn nên chủ động tham gia các họat động bên ngoài hơn 1 chút, cứ ở nhà mãi đâm thụ động. Cái mình muốn tới thì không chịu tới, mà cái không múôn thì cứ tới ...
  7. marchduc

    marchduc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/03/2004
    Bài viết:
    942
    Đã được thích:
    0
    Hôm trước đi trên đường Bà Huyện Thanh Quan hay Trương Định gì đấy thấy bảng đăng tuyển sinh cho lớp Tư Vấn Tâm Lý ...Gần Trường PTTH Nguyễn Thị Minh Khai Mình cũng định quay lại hỏi nhưng thời gian này đang có công việc quan trọng khác ...Ở Sài Gòn nhé ...Nếu rảnh bạn đi lè vè ở đấy ngó xem sao, không nhớ địa chỉ cụ thể đâu !
  8. marchduc

    marchduc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/03/2004
    Bài viết:
    942
    Đã được thích:
    0
    Tui cũng vậy, chán kinh khủng!
    Dù biết phải lạc quan, nhưng cứ những lúc mệt mỏi là cái thằng lạc quan nó chạy đâu mất ... Nhiều lúc muốn điên lên được. Đi lang thang ttvn đọc chơi, càng đọc càng muốn điên lên theo ... Vào đây đọc tâm lý xem có khá hơn không ... hì !
  9. voiconlontalonton

    voiconlontalonton Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/09/2003
    Bài viết:
    1.362
    Đã được thích:
    0
    Bệnh của mọi người là bệnh lý thuyết xuông, lý thuyết còn cần phải đi kèm với kĩ năng thực hành nữa cơ.
    Nếu thực sự biết nguyên nhân thì sẽ giải quyết được. Cái các bác nói biết nguyên nhân của stress chưa phải là nguyên nhân thật sự đâu, chỉ là tưởng tượng thôi.
    Có phải khi mình cho rằng mình biết nguyên nhân, rồi mình tác động, vd biết nguyên nhân stress, biết phải lạc quan mà vẫn không giải quyết được. Tại sao mình không đủ nghị lực chẳng hạn. Và thế là mình đổ tại cho nguyên nhân vượt tầm giải quyết. Giống khám bệnh, có thể là chưa đúng bệnh hoặc chưa đúng thuốc. Sao không tìm hiểu nguyên nhân tại sao mình không đủ nghị lực? Có phải có những lúc mình tràn đầy tự tin và nghị lực không, rõ ràng mà. Vậy tại sao lúc có lúc không? Cứ tiếp tục lật lại như vậy để truy tìm tận gốc rễ điểm yếu thật sự của mình. Có vậy mới chữa được. Phải tìm cho đến nguyên nhân mà mình có thể thay đổi được chứ không phải nguyên nhân giữa chừng.
    Nếu thực sự quan tâm đến cuộc sống của mình hãy đi gặp bác sĩ hoặc đến các trung tâm uy tín, họ dạy kĩ năng thực hành chứ không phải chỉ lý thuyết tâm lý xuông mà bất lực, rất tốt đấy.
    Đừng tự cho rằng mình đã biết nguyên nhân rồi, hoặc cho là nguyên nhân đơn giản mà mình không sửa được. Hoặc tự coi thường mình không đủ khả năng thay đổi, con người ta ai cũng thế cả thôi. Giống như giải toán, không biết thì học, học lý thuyết chưa giải được thì học kĩ năng. Ở SG cũng nhiều chỗ tốt lắm mà.
    Còn nếu nói không tin thì đành chịu chết thôi. Jesus nói: hãy gõ, cửa sẽ mở. Nếu không chịu tìm kiếm mà cứ khoanh tay chịu đựng, không tin thuốc không chịu uống, đến Thượng đế cũng không cứu được đâu. Thương ai bằng thương chính mình?
    Được voiconlontalonton sửa chữa / chuyển vào 23:53 ngày 22/11/2007
  10. voiconlontalonton

    voiconlontalonton Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/09/2003
    Bài viết:
    1.362
    Đã được thích:
    0
    Nếu đã dám nghĩ đến những tình huống xấu nhất thì còn lo âu làm gì nữa. Bác lo âu vì bác sợ khả năng xấu đó sẽ xảy ra. Vậy hãy tưởng tượng khả năng đó chắc chắn xảy ra 100% đi thì mình sẽ làm gì?
    Nếu cần chuẩn bị thì hãy chuẩn bị hết sức, nếu không tránh được thì chấp nhận, vì mình đã chuẩn bị hết sức. Còn cách nào khác đâu? Lo âu thì đâu giải quyết được gì?
    Cũng có nhiều cách giải quyết khác. Lo âu thường dựa trên niềm tin sai lệch về cuộc sống. VD lo rằng mình mất việc sẽ không đủ tiền, không sống được chẳng hạn. Hãy đi ra ngoài gặp nhiều người nhiều hoàn cảnh thực tế đập vào mắt mình. Khi đó niềm tin sai lạc sẽ bị thực tế loại bỏ ngay.

Chia sẻ trang này